CoiThienThai.com - The Largest Vietnamese Entertainment Network

Buy Sex Toy Sex! Do choi danh cho nguoi lon! Click here!

Xem phim phá trinh! Hấp dẫn tuyệt vời - Click here!

Bạn đã có bảo hiểm nhân thọ (life insurance) chưa? www.HaPhanInsurance.com !

ThanhHaFlower.com - Mua hoa, gửi quà về Việt Nam ! Giá rẻ nhất!

Official websites: www.CoiThienThai.com || www.CoiThienThai.net

GÂY QUỸ CÕI THIÊN THAI - MEMBERS V.I.P Đăng ký thành viên: Members Log in || » Members Sign up « || » Cancel Membership «

Bạn có biết ? CõiThiênThai.com là nơi phổ biến Truyện Người Lớn miễn phí đầu tiên? CõiThiênThai.com có kho tàng truyện người lớn lớn nhất?

  • facebook
  • google plus
  • twitter
  • youtube
  • linkedin
Results 1 to 10 of 70

Threaded View

Previous Post Previous Post   Next Post Next Post
  1. #1
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Thằng Đực II (70 Tập) (Tác giả: Thoong)

    THẰNG ĐỰC II

    Tác giả: Thoong

    CõiThiênThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.

    Phần 1

    Vừa đặt lưng xuống, ngáp xái quai hàm vài cái, định dỗ giấc ngủ, thì lại bị bà mợ lay gọi : dậy, dậy, Đực, lên giúp mợ một tay. Còn đang ngái ngủ ríp mắt, nó cự nự càu nhàu : giúp gì thì mai làm, cả ngày mợ bắt tui dọn mệt bở hơi tai, giờ mới chợp mắt, mợ lại phá.

    Bà chủ biết thằng bé đang tuổi ăn tuổi lớn nên không chấp. Mợ hạ giọng ngọt ngào dụ nó : ai chả biết để tới mai, nhưng nó hôi quá phải dọn, chớ không ai ngủ đặng. Và để thằng bé nghe theo, bà cù rủ : ráng chút đi con, rồi mai mợ cho ngủ bù.

    Thằng Đực có vẻ nghe ra, nhưng còn cố càm ràm vớt vát : Mợ thì chuyện gì cũng gấp gáp, làm như nước rượt tới chưn. Tuy vậy nó cũng gượng ngồi lên, giụi giụi mắt : đâu, chiện gì mợ chỉ làm đại đi rồi tui còn nghỉ.

    Nó lững thững đi sau lưng mợ chủ ở cái lối sáng ánh đèn. Cái mùi hổ lốn từ đâu xộc ầm ầm vô mũi nó, vừa chua loét, vừa phảng phất thơm, lại vừa nồng nồng hơi con gái. Nó khịt khịt mũi như bị nhiễm vi khuẩn, mợ chủ phải giải thích : cậu mày đi nhậu về, mửa đầy lên áo tao, và cả áo ổng, tao thấy bầy hầy gúm quá, phải xốc mày lên phụ mợ dọn đi.

    Thằng Đực có vẻ bất mãn nói sẵng : thì nhậu vừa thui, ham ăn ham uống chi về hành vợ, hành tui. Mợ chủ gắng gượng làm lành : thôi mà, mày có càm ràm cửi rửi thì cũng phải dọn, chi bằng săn tay làm mẹ cho rồi.

    Lên tới phòng vợ chồng chủ, nó thấy ông cậu nằm sải dài một đống, nửa người trên giường, còn hai chưn lòng thòng dưới đất. Mùi hôi ở đây đậm đặc phát khiếp, vì lổn nhổn đầy thức ăn dính bám ở một bên ngực áo ông. Nó nhăn mày, nhăn mặt, hỉ mũi tùm lum, cô chủ thấy nó dơ mà phải ráng chịu.
    Cô đùn nó lên một phía giường, còn cô thì chồm chồm ngự phía đối diện bên kia. Cô nói liến thoắng : mày cố bợ ổng lên, lột áo bên đó ra, để bên này tao lo bụm không cho thứ bầy hầy rớt ra giường, rồi mình thu vén là xong.
    Thằng Đực loay hoay, nhưng cậu chủ nặng như con heo tạ, thở rầm rầm, sặc mùi rượu nhão. Mợ chủ thấy nó cà khuynh cà khoang thì gắt um lên : mày xăng xái chớ lờ đờ như ma sờ con gái thì chừng nào lôi được áo ra.

    Mợ trườn tới, khum khum chúi người ra phía trước. Thằng Đực tá hỏa tam tinh khi nhìn thấy nguyên cái địa đạo Củ Chi thông thống xẻ một đường sâu hoắm giữa hai gò nổng phình phình như mâm xôi.

    Chả là mợ chủ nó bận cái áo cổ lá sen khoét rộng nên khi mợ rún người chỉ vẽ thì nó nhìn thấy nguyên cặp bưởi của mợ. Nó đâm nặng chịch tay chưn, ngồi thừ ra đó. Miệng năm, miệng mười, nó nói : thôi, tui hổng làm được, mợ làm một mình đi.

    Tự dưng thấy thằng bé giở giăng giở cuội, tưởng nó bất thần bị trúng gió nên mệt cầm canh thêm : trời ơi ! một mình chả, tao đã khổ; giờ tới mày cũng bị bịnh bất tử thì tao xoay trở làm sao.

    Thằng Đực phải giải thích : tui hổng bịnh hoạn gì hít trun, nhưng tại mợ tồng ngồng ra trước mặt, mụ nội tui cũng xuội, chớ đừng nói là tui. Mợ chủ hiểu ra cười khành khạch, chế giễu : tưởng gì, chớ tao để giú, mày nhìn càng hăng máu chớ có sao.

    Thằng Đực nghệt mặt ra, phàn nàn : chèn ơi ! con trai mới lớn, cả đời có thấy vú mớm của ai mà mợ thúc dửng dưng, tui làm sao chịu thấu. Mợ chủ lại giảng hòa : thôi được rồi, để tao lách sang một bên cho mày dễ làm việc hơn. Rồi mợ thỏ thẻ : ráng giúp mợ đi con, mợ cưng.

    Chả biết ông chồng say có biết trời đất gì không mà hai mợ cháu tán phét với nhau, ổng vẫn nằm ỳ ra đó, mũi giãi lồm cồm, coi xấu tệ. Thằng Đực khệ nệ bưng một bên người cậu lên, nhét vội bàn chân vô làm bản lề rồi lật cái rột, cũng may bà mợ ngừa trước nên bụm kịp, cái thứ chất thải lả tả rớt lằng nhằng phía vạt áo bên mợ.

    Thằng Đực làm xong thì đến phiên bà mợ không sao khiêng hổng ông chồng lên, phải cậy nó phụ vô. Hai mợ cháu loay hoay như đánh vật, mùi hôi xông nồng nặc, thằng Đực cáu chửi thề : đú họ, mập thây như con heo mà ham ăn ham uống chi cho khổ.

    Bà mợ như được người thông cảm nên thố lộ tâm tư : thời buổi này có chức cũng khổ. Hết đãi xếp, lại mời bạn bè, đối tác, rồi đám cò ke lục chốt đàn em kiếm chiện tâng công, ôi thôi, ổng nhậu triền miên, về tới quắc cần câu, còn làm gì ra nông nỗi.

    Thằng Đực tấn vô : cậu mợ giàu có rồi, biểu ổng nghỉ quách cho phẻ. Tham chi cái chỗ khổ sở hại người, hại sức, để vợ trách, nhà hờn. Mợ chủ thở dài não nuột : nói như mày chó nó nghe, tiền của vô biên biểu ổng nghỉ, liệu mày có điên chưa ?

    Vậy rồi mợ cháu cũng xong. Lôi được cái áo cậu ra, mợ cuốn tròn một cục quẳng đại xuống chưn giường. Lại tới lượt lột quần và giày vớ cậu. Đến khổ, thằng Đực phải cắn răng cắn lợi bê cục thịt mềm èo nặng trịch, lại còn phải nhang nháng nhìn cặp xôi và con đường hầm Củ Chi của mợ đến phát sốt phát rét lên.

    Cái ông kể lạ, say khướt vậy mà cái cục ở giữa háng cứ độn lên lù lù. Thằng Đực á lên reo : ngộ ta, say mà thằng nhỏ còn biết cục cựa. Thực vậy, mợ chủ đâm ngán ngẩm cho chồng, thế nhưng lại phàn nàn : ậy, coi hung hăng dzị chớ không làm nên trò nên trống gì hết. Chưa lọt vào thành đã gục ngoài quan ải.

    Thằng Đực chẳng hiểu gì hít trun, sao ổng say mà có chiện chui vào thành rồi lại gục ngoài cửa gì ở đó. Mợ chủ thở dài sườn sượt nói lảng đi : giờ tới phiên tao thay cái áo để mùi chua ám, mày lại chê tao ở dơ.

    Nói xong mợ lại bên tủ, mở toang cửa, chọn một cái áo và thản nhiên cởi thay tỉnh bơ. Mặc dù mợ đã cẩn thận quay mặt vào trong, xây lưng ra ngoài, song cái gương to tổ bố vẫn soi hiện rõ hình ảnh mợ làm thằng Đực ngẩn ngơ, ngơ ngẩn !

    Chèn ơi ! cặp vú mợ lớn chình ình, ùn ùn cao chất ngất. Nhìn nháng qua cổ áo thấy nó đã lớn, vậy mà thấy rõ rành càng thấy chúng bự thêm. Thằng Đực nuốt nước miếng ực ực khiến mợ chủ quay lại. Bắt gặp vẻ tẽn tò, quay ngoắt của nó, mợ định hỏi cho ra lẽ, nhưng chợt thấy tấm gương, mợ léo nhéo la lên : chớ bộ mày thấy giú tao sao mà lấm lét như ăn trộm vậy.

    Thằng Đực bưng lấy mắt và co hai giò che che đậy đậy. Chả là nó có bao giờ biết cái quần lót là chi nên khi nhìn thấy hai vú mợ tung tăng, chỗ háng nó giựt lia, hết sức khó chịu. Mợ chủ lại nghĩ nó mới thó món gì của ổng nên nạt : mày đứng thẳng lên và thõng buông tay ra tao coi, làm gì như đau lậu !
    Đau lậu là cái thứ gì mà người ta phải bụm bợ lom khom, nhưng thần hồn nhát thần tính nó còn gan dạ đâu để hiểu nên y lời mợ mà thi hành cho xong. Mợ ớ ra khi thấy cái cùi bắp nó dấu trong quần gật gà gật gù như vái chào mợ.

    Mợ chợt hiểu ra, bật cười khì khì : có nhiu mà cũng dấu. Con trai đứa nào hổng dzị, thấy đàn bà, con gái để vú là ngổng mẹ nó lên. Nhưng mợ lại vớt vát cho nó : nhanh nhạy vậy, sau này con nào lấy đỡ khổ, khỏi lo chổng mông nằm gào.

    Thằng Đực hỏi coi mợ còn nhờ vả gì nó nữa thôi và lỉnh ngay khi mợ kêu : hết rồi. Nó khúm núm ôm chặt lấy đì, lết đi cho khuất mắt. Con đường về lại nhà sau cũng hun hút như cái địa đạo Củ Chi trên ngực mợ.

    (Hết Phần 1 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 2)


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!







    Last edited by Congtu; 07-25-2011 at 03:35 AM.

    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

Tags for this Thread