CoiThienThai.com - The Largest Vietnamese Entertainment Network

Buy Sex Toy Sex! Do choi danh cho nguoi lon! Click here!

Xem phim phá trinh! Hấp dẫn tuyệt vời - Click here!

Bạn đã có bảo hiểm nhân thọ (life insurance) chưa? www.HaPhanInsurance.com !

ThanhHaFlower.com - Mua hoa, gửi quà về Việt Nam ! Giá rẻ nhất!

Official websites: www.CoiThienThai.com || www.CoiThienThai.net

GÂY QUỸ CÕI THIÊN THAI - MEMBERS V.I.P Đăng ký thành viên: Members Log in || » Members Sign up « || » Cancel Membership «

Bạn có biết ? CõiThiênThai.com là nơi phổ biến Truyện Người Lớn miễn phí đầu tiên? CõiThiênThai.com có kho tàng truyện người lớn lớn nhất?

  • facebook
  • google plus
  • twitter
  • youtube
  • linkedin
Results 1 to 10 of 66

Hybrid View

Previous Post Previous Post   Next Post Next Post
  1. #1
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,336

    Default Tám (Phần 17) (Tác giả: Sịp)

    TÁM

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    CõiThiênThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 17










    Tôi đi loáng cái đã trở về liền, vừa thoáng thấy, Tám đã hỏi : đi mau dzị ? Tôi cười cầu tài : thì sớm sớm còn lo dzìa mí em chớ. Rùi Tám chợt nhìn thấy mấy khay xốp đựng lơ thơ mấy món chút nị, chị nàng lại gắt gỏng : dzị chớ ông hổng ăn uống gì sao mà mua có nhiêu ?

    Tôi nói dối Tám : anh ăn rùi, đây là mua phần em thui. Tám ngó sững tôi và la lối lên : cha xạo ke, ăn chi mà mau dữ dzị. Nhìn miệng cha trơn lu mà nói dóc, cha nhịn đói thì có. Tôi biết mình lỡ trớn nên nói cho xuôi : thì ăn nãy giờ no bụng rùi còn chứa vô chỗ nào nữa mà em chê dóc mí láo.

    Tám hiểu ra, ngồi thốc dậy túm lấy tôi đấm thùm thụp : nói bậy nói bạ. Tôi la làng vì sợ rơi rớt mấy món cầm trên tay. Tám hùng hổ vung tay vung chân làm người rung lên từng chặp, tôi bị rối loạn vì mớ bầu bí khua rộn ràng. Tôi vừa đỡ vừa hét : đừng đấm đá nữa, lỡ nó rớt đầy ra đó thì làm sao gắn vô lại.

    Tám càng giận hung nên càng áp vô tấn công tôi. Tôi phải ôm cứng lấy Tám để giằn cơn thịnh nộ xuống. Tám mệt nhoài vì bị tôi đeo cứng từ phía sau, vít chặt lấy hai bầu ngực làm Tám khó thở. Một lúc nghe Tám thều thào : buông tui ra, mệt rùi, cha làm tui bứt hơi muốn chết.

    Tôi dè chừng buông từ từ, Tám mệt thiệt nên ghé ngồi vô đi văng. Tôi tiu nghỉu như con mèo bị cắt tai. Tám lều phều ca cẩm : ông dọng tui tanh bành té bẹ, phí hao sức lực mà ông còn bày đặt nhịn thì sống sao nổi. Xem ra Tám thương và lo cho tôi, nhưng quả tình tôi chẳng thấy đói chút nào.

    Cứ nghĩ đến hai đứa xả láng đánh vật nhau, dẫu có nhịn luôn ba bốn ngày cũng hổng mất sức. Nhưng để Tám yên tâm, tôi pha trò : thì em hổng nghe ông bà ta nói sao, miệng bú, nhai tầm rầm thì đói chỗ nào mà em lo. Tám nói mà nghe muốn thút thít : nói chiện dzí cha mệt cầm canh, chiên nói tầm xàm. Cha bú cái dzú da thì có chút chi dzô họng mà nói no, còn cha ăn gì đâu mà kháo là ăn với tọng.

    Tôi bắt phì cười, nên dòm lom lom vô khoảng háng Tám mà gãi đầu gãi tai. Tám lại chợt hiểu ra nên nhớm tới muốn thụi tôi hồi nữa. Tôi lại giảng hòa bằng cách nói : thì cũng là ăn, chớ em nói hổng ăn có cách nói nào khác chỉ cho anh biết đi. Tám bãi buôi có vẻ giận : cha nghĩ tục rùi nói tía lia, ai mà nói lanh cho nủi.

    Tôi gạ chị nàng : thôi em ăn đi cho đỡ đói, rùi còn… Tám xô hất lời tôi ra : hổng có rùi gì nữa, ông đừng gạ gẫm tui, mệt rùi, ông lo đi đâu thì đi, tui đóng khóa cửa nằm mình ên cho phẻ. Tôi xuống nước năn nỉ : nói chơi mà em cũng quạu, hai bác vắng nhà mình mới cơ hội bên nhau đã đời đã điếu, em lo cằn nhằn hết ngày hết buổi, phí đi.

    Tám nhăn nhở hỏi lại tôi : thèm ăn cũng phải điều độ, chớ có đâu như ông gặp đâu xâu đó, làm như tui trốn nợ trốn nần ông từ hồi nào. Tôi làm ra vẻ đau thương, nói lí nhí đẩy đưa : chèn ơi ! sao em cứ trách móc nhau hoài. Thì em thấy tui cũng đã giữ điều độ còn gì, bữa hai ông bà có nhà thì đêm đêm tui xuống mò em một lần thui, có ham hố chi đâu.

    Tám bĩu dài môi ra nhạo : phải, ông tử tế vá mà. Thử tui hổng hất ra coi ông có chịu lỏn lên nhà hôn. Thả sức để ông dê thì chắc sáng ra tui dậy cũng hổng nủi, có nước người ta tống cổ tui đi, chớ ở đó mà chờ ông xử đàng hoàng. Tôi chỉ còn nước cười trừ và lỏn lẻn để Tám vớt vát thương.

    Tôi lăng xăng bóc lớp giấy bóng kiếng ở các khay xốp, rồi đưa miếng này miếng khác cho Tám. Chị nàng có vẻ xúc động nên lưỡng lự, sau cùng thì nói : ông hổng ăn, tui cũng hổng ăn. Tôi đành phải cầm thêm một miếng và hô hào nhau cùng ăn. Bấy giờ Tám mới chịu ăn nhín nhín.

    Thú thiệt, tôi ăn mà chẳng thấy ngon miệng vì sự háo hức cứ đè chẹn lấy cổ họng tôi. Ăn làm sao yên khi Tám vẫn ở nguyên trong trạng thái của bà Eva. Mỗi lần Tám đưa tay nhúc nhích thì hai bầu vú rung kịch liệt, tôi còn lòng dạ nào mà cắn cho xong. Tôi chỉ ước mong quẳng ngay miếng xôi mà bặp vào cái cục thịt của Tám, chắc còn thơm và ngon hơn bất cứ gì khác.

    Đã vậy Tám còn ngồi hỏng hơ, hai giò khuỳnh khuỳnh khiến cho bướm chập chà chập choạng, tôi muốn hoa cả mắt. Tám ngồi im mà tôi lại nhìn ra từng bụp bụi từ trong đó bay ra, trông tựa nhụy hoa rắc hương, thơm lừng khắp cõi. Mấy lần tôi nghẹn lên nghẹn xuống, nuốt trợn trạo vì thiếu nước bọt nên mắc ên ngay cần cổ.

    Tám tưởng tôi không quen ăn món khô nên giục : anh uống chút nước cho dễ trôi. Tôi ấp úng nói : hổng phải tại khô rang mà nghẹn, nhưng vì anh hổng hợp mấy món này. Tám có vẻ tội nên nói vô : vậy mà anh hổng mua thêm món nào anh thích ăn cho dễ. Tôi pha trò ngay được : ối, món đó ai mà bán, có sẵn đây mà đã được phép nhâm nhi đâu.

    Tám la hoẵng lên : đồ quỉ, hở cơ là nói bậy. Và Tám lắc một cái, tôi thấy muốn xỉu, ai đời hai bầu vú tung tăng làm tôi càng nghẹn cứng. Đến nỗi Tám phải lóng róng đứng ngay lên : thui, tui đi chỗ khác, để ông chết nằm lăn ra đó tui mang họa. Tám bước đi, dáng bà Eva rún rẩy làm tôi càng thêm bức bối. Tôi chạy theo như đứa trẻ đói khát than van : cho anh ngậm tạm chút đi để anh nôn vá trời.

    Tám giùng giằng, lúng túng, không hiểu nên cho hay nên ngưng. Nhưng thấy mặt tôi chảy dài thiểu não thì Tám lại ra điều kiện : ngậm chút thui nghe, còn để tui ăn một miếng, chớ ông nhằn nhằn, tui nhột thì ăn đếch gì được. Tôi ừ ào cho xong, Tám đứng hẳn lại nói dõng dạc : đó, tui cho đó, ngậm thì ngậm đi.
    Tôi mừng hết lớn bên lăng xăng đứng nghiêng đầu mà lách vô cánh tay Tám bặp cái vú nút lia lịa. Tám lễn thễn như con heo nái bị đứa con bu, nghiêng nghiêng người cho tôi thoải mái. Tôi bặp được mấy cái, thấy núm vú Tám lọt êm vô đầy miệng rồi thì bắt đầu nút mà tay loăn xoăn vò vò hai bầu vú của chị nàng.
    Tám đang nhai nhồm nhoàm cũng phải lúng búng la lên : lợi dụng, lạm dụng, ai cho mò, cho măn, cho vọc, cho vò. Ông xin ngậm chớ có xin rờ bóp nút đâu. Tôi ư ư mà có chịu nhả vú Tám ra đâu. Xem chừng hổng làm sao đẩy hất được thằng mặt lì, Tám đành kệ, đứng nhai tiếp để tôi muốn nút thì nút, muốn bóp thì bóp, muốn măn thì măn, muốn mò thì mò.

    Tôi bú giựt vú Tám dữ dội làm Tám có lúc lển xển đứng hổng yên, hai giò lắc lư đưa đẩy, tôi phát mê tơi nên bú vẫn bú, rờ vú vẫn rờ mà một tay thì đã mon men xoa xoa lên lớp lông giữa háng Tám.

    (Hết Phần 17 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 18)

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!











    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  2. #2
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,336

    Default Tám (Phần 18) (Tác giả: Sịp)

    TÁM

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    CõiThiênThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 18











    Tám đã từng quen kiểu tôi đeo địu cứng nơi chị để thừa hưởng việc ngậm ti giống đứa trẻ lẳng nhẳng vòi vĩnh mẹ, nên chị có vẻ không mảy may quan tâm. Trái lại chị còn bông đùa với tôi mỗi khi tôi đùa nghịch : im im cho tía nghịch cho rùi, phá kiểu này cũng hay, vừa có lợi cho tui mà cũng vừa tiện cho tía.

    Tôi có vẻ ngơ ngác không hiểu, trợn tròn xoe mắt thì Tám cắt nghĩa : chớ hổng phải sao, tía đeo theo chằm dằm, có lấy nước sôi dội, cha cũng hổng nhả. Tui còn công chiện phải làm, thà để cha tòn ten mà tay hổng ngưng, chớ để trưa rày trưa rật, cậu mợ cằn nhằn chịu chi thấu.

    Tôi cười hề hề, Tám dùng ngón trỏ xỉ xỉ vô trán tôi : người đâu lỳ tổ mẹ. Tui mà hổng đứng thì có nước cha xà quầng cũng chết, mặt cha dài ra thiểu não cách gì. Cho nên đứng im cho xong, cha tấn cha giụi, cha bưng, cha bợ, cha lật, cha vạch, thà là dzị còn hơn để cha đè, cha lột cũng bằng không.

    Quả tôi bậy thiệt. Nhưng mà cản sao được khi tôi đã lỡ ăn quen mấy món đồ của Tám. Tôi có thể chịu thiệt thòi, không thăng lương, thăng cấp chớ biểu tôi đừng xớ rớ im lìm bên Tám thì e tôi hổng nghe.

    Thời gian ở nơi nhà hai bác, tôi hà rầm mon men theo gạ Tám hoài. Cũng may còn hên chưa lần nào bị bắt tại trận. Tôi cũng e sợ lắm chớ, thậm thà thậm thụt như thằng ăn trộm. Nháng thấy Tám vô bếp, tôi lỏn theo, miệng bô bô đánh tiếng để coi có ai lảng vảng gần đó. Chừng nghe êm êm thì chụp giựt kéo lôi, tôi đẩy Tám vô tuốt phía sau kho, lật bà lật bật bứt nút áo và lật yếm mà hun xì xào rồi a thần phù ngậm nút đại.

    Tám đã quính mà tôi còn quính hơn, hầm hầm hổ hổ như ăn cướp. Nói nào ngay tại thèm mà mang đọa. Lắm hôm giựt đứt đại dây lưng quần Tám, xấn đè ngang xương, bạ bao gạo hay đống củi, hoặc nằm kềnh luôn ra nền kho, hoặc dựa ngay lưng vô vách, miễn sao xục cho được mới chịu.

    Tám có bị cấn bầm mông, lằn đít, hoặc mang dấu khắp đùi thì tôi cũng lơ mặc, chớ để nó tích tụ trong người thì học hành hay làm ăn gì cho xong. Chỉ sau khi tống được mớ tào lao ra khỏi người và Tám lầy huầy lo túm bụm lau lia hoặc trút bỏ đồ lót vào xó nào đó dấu, nhăn nhó chê trách, thì lúc đó tôi mới năn nỉ ỉ ôi : thôi mà, lỡ rùi, có chút dzị cũng càm ràm, tha đi mà. Bộ chỉ mình tui hưởng cái sự sung sướng hay sao.

    Tội nghiệp, tôi chưa thấy ai chịu đựng giỏi như Tám. Bữa nào nghe Tám than van, tôi cũng hứa bừa hứa đại, tưởng là hổng bao giờ còn có chiện ẩu xị nữa, vậy mà chưa được một hôm chứng nào lại tật đó. Cũng bởi vì Tám ngó ngon tổ chảng; trừ phi anh chàng nào liệt dương hoặc có bịnh, chớ còn đường đường thanh niên cường tráng, đố ai giữ được sự tịnh tâm.

    Tôi rủ rỉ kể với Tám : nhiều khi tui cũng muốn đứng đắn chớ mà lỡ sanh ra giống đứng đái nên giữ hổng trọn. Ai biểu trời cho bà nhiều thứ ngon quá cỡ mà tui ngó phát mê. Tám hứ hứ thì tôi nói tiếp : hổng phải sao, ngó cặp bưởi của bà chưa chi tui đã phát nực, lột ra rùi nút nút mấy cái mới ngọt mát làm sao. Lại thêm cặp mông bà xàng ràng thấy muốn cắn, bà lúc bà lắc, bà đánh đòng xa, tui nói thiệt, chưa đè bà ngay tại giữa chỗ đông người là tui còn nể trọng bà đó nhe.

    Tám lắc đầu chịu thua cái tật lớn gan lì mật của tôi. Nên tối tối lo ràng lo cột cửa lại mà tôi thì liều lĩnh hăm đạp bung phá hỏng nên Tám cắn răng phải mở. Tôi mò vô được thì Tám làm mặt giận. Thế nhưng, chỉ cần tôi tốc được chuối chiên của Tám lên măn vò núm vú và bú nút thì Tám đã hết ọ ẹ. Nói gì khi tay tôi thọc được vô quần Tám vò rối nùi mớ lông lạo xạo, còn cố ý cọ con cu cho Tám tưởng tượng thêm thì chính Tám lại ra giá : tía lần xần mệt vá, làm tui nứng tổ cha.

    Và Tám hối tôi : cha nắc thì leo nắc đại đi cho tui ngủ. Để cha giúi giúi con cặc làm tui mệt cầm canh hết sức. Tôi mừng hết lớn, lột đến lột đại quần Tám ra và chàng qua bụng, nhét vội nhét vàng cu vô lồn Tám mà dọng. Tôi đẩy Tám chèn nhẹt từ dưới cuối đi văng lên đầu đi văng, tôi nắc phịt phịt, Tám kêu nho nhỏ vì sướng.

    Cái kiểu đụ hối hả vậy mà khoái, nó tựa như người nắc gỡ để còn kịp ra tàu, ra xe kẻo lỡ. Tới lúc đó, Tám hết còn e lệ, cong hai giò lên quặp xiết lấy lưng tôi và phụ sức để tôi cưa cho đã. Tôi nhấn xuống thì Tám bưng ngửa người lên, tôi nắc cành cành thì Tám riết hai giò mà lắc ngang hông tôi từng chặp.

    Tôi nắc, Tám luống cuống chỉ vẽ tứ tung, khi hét tôi phụ bóp vú, lúc chỉ tôi kéo cao giò lên, tôi đâm chằm vằm thì Tám rên : sướng tổ,đã chết lun. Tôi nghe hứng chí càng nắc banh ta lông, nhiều lúc tưởng lồn Tám cũng muốn xút văng ra nữa, vậy mà Tám cứ hối : nắc mạnh vô.

    Tôi hồi hộp ứ nhựa, cắn răng dồn sức mà đụ, nhưng vẫn lắng tai nghe coi có ai đi tới hun. Tôi nắc cũng lâu vì đêm nào cũng đụ, khí đâu sẵn mà tuôn ra nên Tám đã cái lồn thì nín khe, hoặc có rên cũng chỉ rên nho nhỏ. Đến khi tôi trút tinh trùng ra đầy lồn Tám rồi thì Tám ngỡ ngàng hỏi : ra rồi hả.

    Tôi gật gật đầu, Tám than van : chưa đã tới bến mà đã ra. Tôi mệt chẳng buồn đáp lại nhưng vẫn cố ăn có bóp thêm vài lần lên hai cái vú mới chịu tuột xuống. Chừng đó Tám mới tỉnh lại lưu ý tôi : ông ra cẩn thận, đẩy nhẹ cửa thui, đừng gây tiếng động, lỡ ai biết thì chết. Và trong bóng tối tôi còn nghe Tám cằn nhằn : khí đâu mà đầy nghẹt, nó rúc sâu trong lồn nhớt nhợt. Rồi Tám biểu : về chỗ ngủ đi, đừng mò xuống nữa, đụ một cái thui, còn để dành bữa khác.
    Lúc này cũng vậy, tôi đeo ngậm bú và bóp vú Tám, nhưng một bàn tay tôi cũng đang xoa ráo rạo lên mớ lông lồn Tám đen thui. Tám nhồm nhoàm nhai song có lúc nghe đã hơi khựng vì mấy ngón tay ma quái quá cỡ. Ngón nào vê đầu vú thì như bấm cho nó nứt ra, còn ngón đang vọc lồn thì móc xỉa ào ào. Tám chắc nhột nên quẳng vội miếng xôi đang cầm và khép co hai giò lại. Tôi biết Tám bắt đầu nứng nên càng cắn mạnh và lôi dài đầu vú chị ra, trong khi ngón tay tôi mò luôn vô cái lỗ lồn mà nạo kêu kèn kẹt.

    Tám chả sợ ai nữa nên la chói lói : anh làm tôi nứng lồn vá. Thế nhưng Tám lại hơi lơi giò ra, tôi biết Tám muốn tôi măn nên tôi lẹ làng vẫn cắn nút núm vú mà ngón tay thì ngoáy tròn tròn tùm lum nơi mu, nơi lỗ, đằn luôn cái hạt le cho Tám sướng.

    Tới khi tôi kềm nguyên ba ngón trong lỗ và bào, cào, xới, lật thì Tám rít như rắn hổ. Tám đu đưa ngoáy mông, kẹp giữ lấy tay tôi và nhún nhún người kêu le lói : nứng vá, nứng vá. Tôi gồng ngón tay nạo vét một hồi nữa thì Tám hét inh ỏi : tui nứng lồn rùi, đụ đi, đụ đi cho tui đỡ nứng.

    Tôi vội kéo lôi Tám đến gần bao gạo. Tôi hối Tám gác một chưn lên cái bao và tôi hơi giùn người xuống nhét ngay con cu vô nắc Tám cạch cạch. Tám vừa bíu lấy vai tôi vừa nhảy cà nhót cà nhót mỗi lần tôi nắc. Tôi càng đâm mạnh thì Tám càng đeo cứng lấy tôi.

    Bình thường tôi vốn ngán cái tướng ô dề của Tám, vậy mà khi đụ Tám tôi xốc nổi chị lên được, mới biết khi nứng thì con người tăng sức mạnh dữ dội. Tôi vác hẳn Tám lên và bưng Tám đi vòng quanh, bạ đâu thì kê vô nắc một hồi, lại bê đít Tám đi nữa. Tám có vẻ chịu kiểu đụ này, nên nhảy đong đỏng trên người tôi.
    Tôi đụ Tám hả hê, hết dựa lại đặt lên bao gạo, hết đứng lại ngồi, Tám kêu rần rần : em lại ra nữa, sướng quá, anh chơi lâu làm em quíu lồn lại. Tôi như đứa bé được khen càng nắc tới tấp. Hai tay Tám đu lên vòng cổ tôi mà xủi lồn thấy đã luôn.


    (Hết Phần 18 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 19)


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  3. #3
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,336

    Default Tám (Phần 19) (Tác giả: Sịp)

    TÁM

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    CõiThiênThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 19












    Tám vòng hai cánh tay ôm cứng lấy cần cổ tôi mà chuốt còn hơn chuốt viết chì, theo kiểu vượn bồng con lên non hái trái. Cũng may từ sáng tới giờ tôi chơi Tám đã hai lần, thằng em cũng thỏa mãn, ít thèm nên mặc Tám chặt, Tám đẽo, nó vẫn trơ trơ. Khốn nỗi tôi không bị lúng túng vì lối Tám nắc mạnh bạo mà tôi lại bị xà quầng vì hai cái vú của Tám đâm xùi xùi vào ngực làm tôi bấn xúc xích.
    Sở dĩ vậy là vì hai vú Tám bự quá, khi nứng nó càng nở phình ra thêm, nên Tám hích bao nhiêu thì đầu vú nó cọ quẹt vào thịt da tôi nhiều bấy nhiêu. Chúng giống mớ bùi nhùi chà chà cái chai vậy. Khoái thì tôi có khoái, nhưng hai đầu vú mềm mềm làm tôi bắt nhột.

    Tôi nạt bâng quơ Tám : nắc từ từ thui, ai hối mà đẽo lia lịa. Tám mờ cả mắt càng trở thành tay nài cỡi thúc ngựa như điên. Tôi nói mãi, Tám cáu nên càu nhàu : em sướng thì để em chà cho đã cái lồn, sao anh nói đâm ngang làm em tuột dây nứng luôn.

    Tôi bê Tám đè cấn vô mép đi văng, bẻ lọi giò Tám lên mà đục một hồi. Thằng nhỏ đâm xầm xầm như xe lô cán nhựa, lồn Tám mút chặt mút chịa, lại còn bóp bóp mới khủng. Ý chừng Tám muốn tôi phóng tinh ra cho lồn Tám đỡ rực, nhưng tôi còn tí xí quách nào đâu mà ói.

    Tám lầm bầm : sao anh đụ lâu dzị. Tôi phì cười : bởi có ai lảng vảng đâu mà lo cho ra mau, lại thêm đụ em tanh bành té bẹ, máy cũng không sản xuất nhựa kịp nữa là con người. Tám chỉ đáp khe khẽ : hèn chi, hèn chi, mấy cha đụ vậy khiến bà nào chịu thấu. Người ta làm rầm rập rồi phun tóe loe, còn mấy cha cù cưa, lồn muốn nhão mà cũng còn kéo xẻ được.

    Tôi vỗ về Tám : chớ bộ em hổng thích sao. Tám nói xà lơ : đụ mà hổng thích thì còn thích gì, nhưng lồn đơ ra chờ hoài mưa hổng có một giọt thì nó cũng khát khao lắm chớ. Tôi phải an ủi Tám : em ráng đi, hai bác đi chơi mấy bữa, mình đụ cho hả. Chừng hai bác dzìa, mỗi tối anh lén chun vô nắc em một cái thui thì đâu lại vô đó. Lồn em sẽ ướt để em khỏi cằn nhằn.

    Tám miết lấy hai vai tôi nói hất ra : thôi, đụ cho rùi còn tầm xàm ba xi đế. Và chị lên gồng chà sát cái lồn vô khúc cu dài thòng lòng của tôi. Trái lại tôi cũng ôm quắp lấy Tám để hai vú áp chặt mà nghe cái mềm mềm nó chạy rần rần nơi ngực xuyên vô tim và tỏa đều ra khắp thịt da, mạch máu.

    Tám sướng ngất ngư nên bám đu đưa mà hích tới tấp. Tóc tai Tám bung rối, mồ hôi lấm thấm khắp lưng. Tôi ngồi xuống cạnh đi văng để Tám xoạng rộng hai giò ra mà đụ tôi như vừa rồi tôi đè nắc Tám.

    Hai đứa chơi nhau tói lói, để rồi cũng hổng ra nên tôi phải gạ : chắc hổng còn khí đâu, em chịu khó rút ra để anh bú một hồi cho đỡ ghiền. Tám ì ạch tiếc, gượng gạo mãi mới rút được lồn ra, vậy mà khí dâm của Tám cũng lằng nhằng thấy ớn.

    Tôi đỡ Tám ngả ra đi văng, đặt cạnh mông Tám vô đầu nếp cuốn của gỗ và tôi nắm hai cườm chưn Tám banh dựng lên thành chữ V, trầm trồ chép miệng. Tám lưu ý tôi : chùi sơ chút rồi hãy bú. Tôi mo phú nên ngả rạp bàn đèn ngoạm luôn lồn Tám mà nút te te.

    Tám kêu chới với : gúm vá, dơ òm, sao liều dzị. Tôi chẳng nói chi mà cứ liếm lết làm Tám muốn nổi điên. Cái lưỡi rám rám của tôi vét tròn vét dọc làm Tám quặn người lại, cái lồn Tám xịt xịt mấy cái liền, khí lại trào ra bầy hầy. Tôi tru miệng húp cái trót làm Tám bung ta lông, tay bắt chuồn chuồn, hai giò đạp phành phạch.

    Tôi dùng cùi chõ đằn chưn Tám và lấy hai tay banh rộng lỗ lồn Tám ra rồi chõ miệng vào mà thổi, mà rít từng hồi làm Tám lăng xăng như bị rút ruột. Tám rên rẩm : chu choa, đã vá, anh bú em ngất ngư, em chết mất anh ơi !

    Tôi tuồng được chế xăng vô lửa nên nút lâu ơi là lâu. Tám cong người lên, dí cái lồn cho tôi bú nút tận mạng. Tôi trườn tới vê lên hai đầu vú Tám làm hai giò Tám lều khều đạp vung vít trên không. Tám đang ấm ức đụ chưa tới nên giờ bị tôi bú lồn làm chao đảo cả tim gan.

    Tám quơ quơ hai tay chừng muốn lôi giựt miệng tôi ra, nhưng nổi cơn nứng vá thì đành buông phịch, chỉ còn biết gồng đẩy cái lồn lên cho tôi gặm. Tôi bú một hồi thì ngưng vì thấy Tám căng tựa dây đàn lên cứng, tôi sợ Tám đứt chến phải ngưng cho Tám thở một chút.

    Tôi đăm đăm nhìn cái lồn Tám ướt rượt, lông bám khí rùng rùng, tôi xòe tay vỗ nhẹ cái chách mắng yêu : mẹ mày, tao bú vậy mà còn chưa khép miệng lại, bộ muốn tao bú nữa hả. Tám nghe hai cha con tôi đối đáp nhau, nằm cười ên, lấy mu bàn tay che miệng để tôi khỏi ngượng.

    Tôi bành hai mu lồn Tám ra, cục thịt lồi bị tôi nút còn nổi rình rang một mớ. Tôi chép miệng khen : ngộ ta, bú vậy mà nó vẫn ngỏng cổ lên. Tám mắc cỡ vá nên cố khép hai giò lại, song làm sao địch lại tôi, nên tôi phải vỗ về : yên để anh dòm một chút, đừng dấu đi.

    Tôi lại banh lồn Tám ra và dùng ngón cái khảy te te lên cái hạt le làm Tám rung cả người. Tôi rê như ráy dế, cục hạt le dần dần to ùng, tôi thè lưỡi lết lết làm nó lật bật, Tám càng nứng tợn. Lần này thì Tám túm lấy tóc tôi, thay vì đẩy ra, Tám lại kéo gặc vô cho tôi rà cái hạt le dữ nữa.

    Ở Tám thứ gì cũng gây chị nàng nổi nứng được. Tôi vê vú thì khí lồn cũng trào. Tôi bú vú thì chị cũng ượn ẹo người lên. Tôi banh hai mu lồn thì cái lỗ ngáp ngáp, như chờ đợi. Tôi liếm lồn thì Tám nạnh tếu đít lên. Tôi bú lồn thì lông chị cứng như cước cứa vô môi tôi rột rột. Tôi liếm hạt le thì chị vặn uốn mông lên. Như vậy là trời sinh chị thuộc loại nứng cực độ.

    Biết vậy nên khi nào tôi đụ mà không ra khí nổi thì tôi dùng chước cho Tám đỡ nứng. Tôi nghĩ vậy, song Tám lại cãi ; ở đó mà đỡ, ông làm tui còn nứng lồn thêm. Đã hổng được ông tắm cho mớ tinh trùng lắm giống, ông còn làm rối beng rối bét cả lồn trong lẫn mu ngoài của tui thì chịu đời gì thấu.

    Tôi cười hề hề, tỉ tê : em sao thứ gì cũng cằn nhằn. Anh cố đụ để em sướng trọn vẹn nhưng mà đụ hoài khí phải cạn hông kịp sản sanh ra, chớ anh đâu có muốn làm khó em. Tại thứ gì của em cũng đã con mắt nên anh mới ham, chớ nhăn nheo thì em có để chìa ra đó anh cũng chịu.

    Tám có vẻ dỗi : đó, cha để cái đuôi phụ rẫy lòi chành. Cha đụ riết thì lồn tui phải nhăn, vú tui phải lệch, chừng đó chắc cha quất ngựa truy phong, bỏ mặc tui nằm rên rỉ. Tôi thấy hớ phải nói nhanh nói nhẩu : đó là anh nói thiên hạ ngoài đời kìa, còn anh đụ em mà lồn vú có hư hao thì anh cũng vẫn xươn chớ có lơ đâu.

    Tám như được an ủi, song vẫn đưa đẩy : ông nói dzị, tui hay dzị. Còn khi lồn tui xệ, vú tui teo mới biết ông có giữ lời hun. Tôi phải xí xóa, a hèm bú tụt tụt lồn Tám và liếm nút tùm lum cho Tám im miệng. Quả nhiên, chỉ nghe Tám thở lấy hơi lên và dạng tận lực giò ra cho tôi mặc tình bú, liếm, nút, tha gì cũng xong.


    (Hết Phần 19 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 20)


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!











    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  4. #4
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,336

    Default Tám (Phần 20) (Tác giả: Sịp)

    TÁM

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    CõiThiênThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 20













    Mỗi lần ân ái xong, Tám đều cằn nhằn : ông chơi kiểu chi dị hợm làm tui xì khói lỗ đít, mình mẩy tuột dên, tay chưn bải hoải, hổng còn muồn ngồi dậy lau chùi khu mông hay rửa ráy bướm hoa gì nữa. Tôi nôn cười quá ể, phải chống chế : em làm như tui bắt em đi cày, đi bừa gì mà than. Tám nào vừa : chớ hổng phải sao, người ta cày bữa còn có ngày, có bữa, còn ông cày suốt đêm ngày, sáng tối, hở ra là leo, hở ra là nắc.

    Tôi nghe có vẻ đúng tội, đúng lỗi nên năn nỉ : thui mà, anh đã nói rồi, mình lợi dụng ông bả đi vắng mình mới có thời cơ gỡ, chớ mơi mốt cả nhà dzìa, ở đó mà gạ nhau cày búa xua. Tám thở khò khò, kéo hơi lên như bễ lò rèn, hai cái vú dồn dập lên xuống, tôi chép chép miệng nói : đó nọ, bà cứ rung hai vú của bà biểu sao tui hổng lăn vô. Bắt tui nín thà bắt tui nhốt tù cho xong, hai vú bà khua loẻng xoẻng, có trói tay tui cũng phải táp vô nữa là.

    Tám hứ nghe mà dài cầm canh : bởi, tui mới đậy che cho kỹ, mà ông cũng có tha đâu. Ngó trước ngó sau hổng thấy ai đã tốc liền áo và đè lột đại lột tới, cái miệng lãng nhách, vú người ta mà làm như bánh lọt táo xọn nhay nhay bắt ghét. Đã nhay thì thôi còn mò, còn măn, tui là da là thịt chớ có phải sắt phải đồng mà ông khượi không nhạy cảm. Ông mần hổng nứng cũng phải nứng, mà cha đâu có vừa, lơ lơ là cha hốt hết ráo nạo.

    Tôi làm vẻ ngu ngơ hỏi lại : em nói tui hốt ráo nạo là hốt gì đâu, bất quá là hun hít và liếm bú nút chút đỉnh, chớ bộ em hiền lắm mà ai muốn làm chi cũng được. Tám trề môi thẽo thươt : phải tui dữ, dữ nên ông vừa bú vú còn bốc vọc lồn tui để rùi ông ngả bàn đèn tui ra mà nhảy lên cỡi nắc như sợ mất.

    Tôi phì cười, gãi đầu gãi tai : chu choa, sao mà lắm tội dzị nè trời. Xong tôi chờn vờn bên Tám : em tha cho anh đi, nói thiệt cha nào thấy em mà con cu đừng khật khưỡng, tui dám bán nhà để thưởng cho cái khí phách anh hùng của chả. Còn tui là người trần mắt thị, thấy ba mớ vú lồn của em, xin thua, em có giận đánh đập thì tui cũng chun vô mần một cái rùi tới đâu thì tới.

    Cả hai lo nói qua nói lại nên quên béng chuyện nắc nhau, Tám phải cắt ngang : sao giờ ông ở đó nói tầm xàm hay dứt luôn trận đấu vật đây. Tôi chọc ghẹo Tám : nói tới nói lui rùi bà cũng nhắc nhở tui làm cho bà sướng. Vậy mà còn bày đặt kêu rên. Tám chả thèm nói gì, tự động bá lấy vai tôi nhún nhún lên và giục : thôi, cha làm ơn nín cái, nắc cho rùi để tui còn nằm nghỉ.

    Tôi bưng Tám nguyên mâm, đằn lên cái bao gạo chỉ xanh mà đè nạnh ra dộng đùng đùng. Tám co hai giò như cần ăng ten vung tá lả khi tôi dùng hết sức nắc. Tôi thấy Tám trợn tròn mắt lên, cái miệng há há và mấp máy định nói gì đó. Tôi tấn hết sức vác giò Tám lên chém những nhát mạnh bạo.

    Tám bị đè xéo như con giun mà mông lẫn đít lật là lật lẹo coi ngộ. Tôi nắc liên chi hồ điệp thì Tám hết giữ miếng la ông ổng : đó ông lại làm tui nứng bạo rùi. Và tôi chưa kịp làm gì thì Tám đã lảnh lót kêu : nắc mạnh vô, tui banh hết giò ra, ông đâm vô sâu cho tui, chết tui chịu.

    Tôi nắc Tám hùng hục, người Tám xộc xệch xô tới xô lui trên bao gạo chỉ xanh làm hai cái vú vung còn hơn chập chõa. Tôi bê luôn mông và lôi kéo sát vô phía háng mà giập Tám kịt kịt. Tôi nhộn nhạo vì cặp vú quẫy dữ, tôi hổn hển than : nắc đã quá mà hổng bú được cái dzú uổng cách chi. Tám động lòng nên im lìm kéo vít lưng tôi xuống, kẹp hai giò giữ cho tôi nắc và nhỏ nhẹ biểu tôi : đó, anh bú dzú đi để than nghe não lòng em.

    Tôi lật xật vừa nắc vừa cố ngoạm cái vú Tám nên lình xình trặc trẹo. Tám phải gạ : hay là anh ngưng bú nút một chút cho khoái đi rùi nắc tiếp. Tôi khào khào nói : em đang nứng mà ngưng đụ thì em lắng cơn còn gì. Và để thỏa mãn Tám lẫn tôi, tôi đè đụ Tám hả hê trong khi dùng tay măn hai vú Tám cho có khí thế. Tám có vẻ ưng kiểu đụ này.

    Phải chừng vài lần như vậy, tôi mới nhớm thấy đầu con cu bắt đầu giựt dọc. Tôi nói với Tám : anh muốn xổ rùi. Tám lạch bạch sửa lại thế, banh dạng đẩy lồn thiệt cao và hì hà khuyến khích tôi : đó em nưng lồn lên cao để anh đụ cho đã. Anh thoải mái nắc đi, muốn làm sao em cũng chịu, miễn anh đã cơn nứng rùi chừng nào hết giữ được, anh tự do trút hết sang cho em.

    Sao lúc này lời nào của Tám nghe cũng dễ thương quá đỗi. Tôi vội hun Tám mấy lần để tỏ lòng biết ơn. Tám lim dim mắt thụ nhận. Tôi đè hai vài Tám, lúc nắc, lúc bóp vú và dộng binh binh. Cũng bởi chơi lai rai nên làm mạnh bạo vậy mà cũng hơi nhơm nhớm muốn ra rồi chịu giữ lại. Tám phải hỏi : bộ anh muốn câu giờ sao mà còn nín hổng cho nó ra phứt để khỏi lần xần.

    Tôi phải vê hai đầu vú Tám, la nhong nhỏng : em kẹp chưn xiết bên hông anh đi để nặn cho nó phọt ra, chớ anh đụ em nhiều, nó chai mất rùi. Tám bật cười vì lối ví von của tôi : khí mà anh làm như đèn xì, phải xiết mới khè ra lửa. Nói vậy rồi Tám cũng kẹp lấy hông tôi mà nắc phụ vô.

    Tôi trợn mày trợn mắt bám cấu lấy Tám mà nắc, càng lúc càng mau, Tám bật người lên như cánh cung, tôi dộng xuống như cọc đóng cừ, Tám la nhỏng nhảnh : mẹ họ, sướng ơi là sướng. Và Tám hết còn biết e dè gì kêu toáng loáng : anh ơi, đã lồn quá, nứng lồn quá.

    Tám nói lộn xộn, nhưng lại giống lệnh tiến quân ban ra, tôi chúi đầu chúi mũi nắc, có lúc tưởng đè Tám bẹp dí và rồi thì tôi bể. Khí ra ào ào, Tám ưỡn lồn lên hứng không cho một giọt phí phạm tràn ra ngoài. Tôi bóp hai vú Tám và nắc thêm cho tận cùng tận kiệt hổng còn giọt nào đọng trong người nữa thì lồn Tám bắt đầu bóp. Nó giống cái miệng chai hẹp thắt lấy từ dưới gốc bóp lần ra làm tôi nấc lên từng hồi và rặn è è cho khí ra gọn.

    Tám kéo giựt tôi xuống, hai tay ôm tròn lưng tôi. Trong khi tôi rỉ rả còn ra khí thì Tám lần hồi vuốt dọc sống lưng tôi, biết ngay ý đồ Tám muốn tôi phóng hết khí, có vậy tôi mới đã cực độ mà lồn Tám cũng phây phả hết số luôn.

    Tôi nhìn Tám, mất sáng rực, mặt tươi rói, thỏa thuê như người vừa trúng số độc đắc. Tôi ngây nhìn Tám, cô nàng hơi thẹn nên hỏi : nhìn gì nhìn dữ dzị. Tôi bãi buôi trả lời : coi thử em nứng cỡ nào. Tám vỗ nhẹ vào cánh tay tôi mà mắng : nói tầm xàm. Song nhìn Tám bèo nhèo, tôi biết Tám đã hết cỡ. Tôi định nhóm người rút cu ra thì Tám nhỏ nhẹ xin : anh nằm nán một chút, lồn em còn muốn bóp nữa, chiều cho em sướng thêm.

    Tôi bình tĩnh nằm vắt lên bụng Tám, ép hai vú để nghe sự va chạm vào lồng ngực và đồng thời cảm rõ tiếng tim Tám đập bịch bịch liên miên. Tôi nghịch dùng chót mũi rà rề lên hai đầu vú Tám, chẳng dè Tám nín thở bóp thắt cái lồn, tôi nghe đầu con cu ấm ấm, tôi biết là Tám đang ra…


    (Hết Phần 20 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 21)


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  5. #5
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,336

    Default Tám (Phần 21) (Tác giả: Sịp)

    TÁM

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    CõiThiênThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 21











    Tám mệt, tôi cũng không kém, nhưng xem ra Tám có vẻ nhuốm nặng hơn tôi. Từ lúc buông nhau ra, Tám liểng xiểng mấy lần, đi đứng không vững. Tôi nhỏ nhẹ nhắc Tám : em ráng ăn thêm một chút cho no luôn. Tám nói chẳng ra hơi : tại em đu anh lâu và anh còn làm em đã nữa nên em đuối. Giờ em thèm ngủ hơn thèm ăn.

    Tôi âu yếm dìu Tám ra đi văng, đỡ cô nằm xuống và tôi cũng nằm bên cạnh. Tám nhắm mắt ngay và lịm dần vào giấc ngủ. Tôi nhìn ngực Tám lên xuống rộn rã mà thương làm sao. Tôi quàng nhẹ tay ôm lấy Tám, kéo Tám sát vào gần, nói như ru : em ngủ đi, anh nằm canh chừng cho.

    Tám nhão nhệu tay chưn đến nỗi không còn nghĩ ra chuyện lau chùi thân người. Tôi nhìn mớ trắng đục bám quanh háng Tám, tèm lem lên mớ lông và dính nhớp cả bên đùi mà chạnh cả lòng. Thấy Tám mơ mơ màng màng, tôi không dám cựa quậy mạnh, sợ Tám thức giấc.

    Tám gối đầu lên bả vai tôi, ngoan như đứa bé. Tôi vẫn còn thèm thuồng vì cặp vú Tám nhô lên hụp xuống. Chúng giống hai cái tô nhỏ đặt úp, các núm vú đội cao, màu hồng hồng bị miệng tôi bú nút giờ sẫm hơn, nhưng rất bóng.

    Tôi chép chép miệng, ngửa mặt nhìn riết ráo lên trần nhà mà thèm làm sao. Cứ nghĩ đầu vú Tám len nhẹ giữa môi tôi và tôi mút mút cả mùi mồ hôi lẫn thịt da Tám làm tôi muốn chất ngất. Tôi không nỡ so sánh vú Tám với vợ nhà, nhưng ở mỗi người vẻ tròn đầy, căng mọng mang một vẻ riêng và một sắc thái khác.
    Vợ tôi đẻ mấy lứa, chuyên nuôi lấy nên vú bị bọn nhóc mùn vặt đâu còn sắc hồng được nữa. Trái lại chính cái màu nâu non và những hạt sữa nổi li ti làm cho bộ ngực em càng thêm da diết. Phương chi con bú chỉ giới hạn trong một thời gian, còn tía nó thì lu bù chi xác.

    Cái tật tôi tối ngủ không ngậm vú thường bị trằn trọc. Thậm chí bóp măn đã và gần nhau rồi mà leo xuống cũng còn phải rờ vú vợ mới êm. Tám thì mới sanh một đứa nên vú còn căng, bầu tròn thật tròn, ăn uống phủ phê ở nhà hai bác nên vú cũng nở. Tôi cứ lùng xùng vì hai cặp vú của hai người.

    Vợ ở xa, giờ có Tám thì nhớ vợ bao nhiêu lại muốn ngậm nghịch vú Tám bấy nhiêu. Lối ăn nằm của tôi với hai người cũng na ná. Tôi quan niệm dù là vợ chồng hay bồ bịch, phải thay đổi lối chơi để cảm thấy mỗi ngày mỗi mới, không nhàm chán.

    Tựu chung thì không ngoài việc xỏ chim vào lồn người nữ, song kiểu này kiểu nọ cũng vẫn không thể thiếu nếu muốn hai đứa hòa hợp lâu bền. Tôi chơi vợ tôi cũng như chơi Tám, khi thì thay phiên nhau nằm trên nằm dưới, khi thì kẻ trước người sau, khi thì ôm bợ nhau mà tấn chỗ này chỗ kia nắc. Vợ tôi đôi khi cũng có chút xíu càm ràm, nhưng khi nứng thì lại chiều tôi sảng.

    Luôn luôn nàng coi tôi như con, hay như đứa em. Tôi ôm và bú vú, nàng hay ra vẻ kẻ cả xoa nhẹ đầu tôi mắng yêu : lớn đầu mà như con nít, ngậm vú tới chừng nào mới thôi. Tôi rúc vào bụng nàng bú oàm oàm và hé miệng đáp : dù cho răng rụng cũng còn bú, trừ khi nhắm mắt thì thôi. Vợ tôi cười xòa : ham chi mà hám dữ.

    Hồi này cũng thế, tôi xoăn đầu vú Tám và miệng nút te te, Tám than : anh làm đầu vú em hổng kịp mềm dịu lại. Đôi lúc tôi xoắn mạnh quá, Tám vỗ vỗ và kêu : anh cắn, bóp em nhức quá. Đàn ông nào hổng vậy, chộp được hai vú nữ nhân rồi là bị mà mắt vì cái vẻ mềm mềm và êm êm của chúng. Miệng nào cũng liếm bú nút láo liên mà tay thì mằn mò, mân mê và vuốt cái núm đến thều bều lên hết trọi.

    Nằm cạnh Tám, nhìn cặp vú dềnh dàng mà chẳng được đụng vô, tôi ấm ức quá đi. Đã vậy, tôi còn đang ở truồng nên cái tay bị cấm vận thì thằng ba trợn cứ lóc ngóc dòm lên. Có lúc tôi thấy rõ mười mươi nó cọ cọ vào bên hông Tám mà vì ngủ say Tám hổng hay.

    Tôi mường tượng giờ được bà xã ở cạnh, để khi bị kẹt đạn thì chàng ràng qua mần bả một phát cho đỡ. Thế nên, đầu óc xần vần mà con cu lẫn hai tay bị bí rị thì khó mà bình tâm. Tôi trăn trở lại qua, không dám đụng chạm mạnh e Tám dứt ngang giấc điệp.

    Rồi tôi nặng trĩu mắt cũng chợp đi. Đến khi nghe Tám cựa mình, tôi bừng tỉnh. Tôi nhìn sang, Tám vươn vai, duỗi cẳng. Tôi thở than : hồi nãy em ngủ, hai cái vú co giãn phập phồng, anh bối rối quá. Anh mà hổng chợp mắt chắc là anh đã bưng luôn em.

    Tám im nghe, mãi sau mới nói : bộ anh hổng còn chiện chi khác để nghĩ sao mà lúc nào cũng kêu rên về lồn với vú. Tôi loảng xoảng nói cho qua : chớ em biểu ở đời không nhớ, không nghĩ tới hai món đó thì nghĩ cái chi. Em hổng thấy xưa nay bao thế hệ, bao con người cũng vì hai món đó mà hoặc lên cao như diều, hoặc chúi xuống bùn vì ể mặt.

    Tám thường đuối lý nên chỉ còn biết trách móc : nói với ông, ba làng cũng hổng lại. Mặt cha lì lợm mà còn chụp giựt, mụ nội ai chạy thoát nổi cha. Tôi cười hì hì, Tám có vẻ bực, hỏi gắt : ông còn ở đó chọc quê tui nữa hả.

    Tôi phải vội vàng xuống nước : anh cười em cũng hổng cho. Anh đâu có nhạo em, chẳng qua anh nghe em nói điều thú vị thì anh vui mà. Rồi để lấy lòng Tám, tôi vung vít : anh khen em đẹp, em giòn chớ anh có chê đâu mà em giận. Tôi sáp vô, Tám lòn ngồi vùng dậy chạy nhanh : để tui đi rửa ráy, tắm táp cái, chớ ngủ để dơ hầy, nhớp nháp đầy người.

    Tôi lỏn chạy theo, Tám vừa chun vô buồng tắm thì tôi lọt vô liền. Tám la : chỗ người ta rửa ráy mà cha lăn vô chi hổng biết. Tôi trở mặt lì cứ dây dưa tại chỗ. Tám biết hổng cách gì đuổi được nên lẳng lặng vói lấy sợi dây gắn vòi sen hì hục ngồi bạnh chưn rửa. Tôi chuyển xê để nhìn coi Tám mần ra sao.

    Chèn ơi, nguyên cái bông ở háng Tám nó há thè le và Tám cho tay vô cào rột rột làm tôi muốn nhảy nhổm. Tôi đề nghị Tám : để anh rửa cho. Tám hét inh ỏi : hôn, ông đừng lại gần tui, ông mò vô thì tui còn rửa sạch gì được.

    Tôi nhẫn nhục đứng coi Tám. Chị mắc cỡ nên hơi xoay nghiêng người đi, tôi trêu : người ta thấy lâu rồi còn dấu. Tám quặc lại : kệ tui. Xoay rồi cũng tới lượt Tám tắm. Tôi đứng ké chung dưới vòi nước nói lăng xăng : cho anh tắm chung, anh cũng dơ chớ bộ.

    Tám xìa xìa vòi sen chỉ ở chỗ cô, tôi lấn ào vô để nước chảy lên người. Tám đưa cái vòi cự nự : đó, ông tự cầm lấy mà tắm, tui chà xà bông cái đã. Tám dốc chai lô xần lên khắp người, bọt nổi lên, chỗ dầy chỗ mỏng. Tám xoa xoa bàn tay, xà bông che khắp nơi, riêng chỗ vú nổi khoang như lang ben.

    Tôi ngả ngớn nói với Tám : em tha vậy làm sao vói ra sau lưng, hổng lẽ chỉ có vú mới dơ còn chỗ khác sạch. Tám lật bật nói : còn đứng đó càm ràm, thì ông giúp tui tha cái lưng đi.

    Tôi mừng quá cỡ nên chẳng đợi nhắc lần hai, tôi xăng xái làm liền. Tôi đổ xà bông ra hai lòng bàn tay, xoa xoa đều rồi ấp lên lưng Tám và chà đều khắp mông, đùi xuống tận bàn chân. Tám bị lúc lắc nhưng đứng yên. Tôi kéo lên kéo xuống như anh thợ cầm cọ quét sơn và đòi lách vô giữa đùi Tám, cô cự nự : chỗ đó để tui, ông đừng lộn xộn mò vô trỏng.

    Tôi nịnh Tám nên đưa vòi sen xả nước khắp cùng,nhắc nhở : em kỳ cọ đi, anh xối cho. Tôi cố tình để vòi sen chảy từ vai xuống thật lâu để những loáng nước dội ào ào lên lưng và cặp vú. Chất mát làm hai đầu vú xoăn ríu lại, tôi tóp tép miệng, Tám hỏi : ông rên rẩm gì nữa. Tôi chẳng dấu Tám : anh thấy nước trôi ào ào nơi vú em, ước gì anh được hóa thành nước để xoa vú em cho đã.

    Tám trề môi ra càu nhàu : lãng nhách, đúng là đồ điên, ghen với cả nước. Tôi chàng ràng ló ra trước, lận ra sau, Tám la nhong nhỏng : thôi đi, đừng làm đèn cù, nhức mắt quá. Cha xàng xê để nghía vú tôi chớ làm bộ lăng xăng chi .


    (Hết Phần 21 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 22)


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  6. #6
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,336

    Default Tám (Phần 22) (Tác giả: Sịp)

    TÁM

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    CõiThiênThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 22












    Tôi thiệt lòng hỏi Tám : em ăn gì chút đỉnh để anh chạy đi mua. Dè đâu Tám hờn mát : ông cho tui ăn tói lói, tới nuốt hổng dzô, phải ọc ra, còn hỏi gì nữa. Tôi xì xào bên tai Tám : em sao ưa câu mâu, hờn lẫy, anh có thương mới hỏi, chớ người dưng thì quan tâm làm gì.

    Tám trề môi nói hớt : đừng nhận bậy bà con, ông dzới tui hổng người dưng thì trở thành người thân hùi nào dzị. Tôi hết nước giảng cho Tám : ờ thì trước đó là người dưng, nhưng cho nhau chơi rùi thì thành người thân chớ.

    Rồi để xí xóa chiện lủng củng, tôi nhẹ kéo cánh tay Tám lè nhè nói : em nằm xích vô đây, anh nói cho nghe. Tám cũng ngoan ngoãn nép sát, tôi gác một giò lên bụng Tám cho thêm khăng khít mà tán : em nghe nè, đừng giận lẫy nhau mất vui đi. Bộ em tưởng dễ dầu gì mà hai bác kéo nhau đi tuốt để hai đứa ở lại nhà, em phải tận dụng thời cơ mà vun quén cho nhau.

    Tám nói : vun quén thì cũng để người ta kịp thở, đằng này ông lôi ển ển, chưa kịp chùi mép đợt này thì ông đã dọng bắt ăn đợt khác, ông ngó người tui bèo nhèo hết trơn, biểu tui đừng nổi xung. Tôi hun tới hun tấp, năn nỉ : anh xin lỗi mà, tại anh hứng vá đi.

    Tám nói một thôi một hồi : tui là người dưng mà sao ông đè đại đè đến, còn ra đường thiếu gì người dưng, ông hổng đè đại người ta. Tôi bắt cười nôn ruột : chèn ơi, sao Tám nói nghe ngon xớt, đè người ta để ở tù sao chớ.

    Nhưng tôi cũng cố nói cho Tám hiểu : người ta bận quần bận áo tươm tất, có biết bên trong thật giả ra sao mà ham. Và tui nịnh một cách rất hay ho : còn em thứ gì cũng o ri gin hít trơn nên anh mới phái.

    Tám nhướn mắt lên dòm tôi mà trách : thì tui cũng bận đồ vậy, ông có tha đâu. Ông xô tui vô vách, ông trấn tui vô đi văng, ông vật tui lên bao gạo, ông xấn xổ tui luôn ở trên bàn, như vậy là ông phái hay ông ham ?

    Tôi gãi đầu sột sột : em mắc mỏ chi hổng hỉu. Em nghĩ coi cũng tại em vô tình hít. Ai biểu khi không em khoe ra cho tui thấy chi. Tám khua khua hai tay nạt : thui, đừng nhắc nữa, đi rình mò ngó lồn người ta, còn trút lỗi vô đầu tui. Tại tui yên chí ai cũng ngủ, chớ có đâu ma mò như ông nên mới hố. Lại nữa, có cái kiếng đeo cũng làm biếng nên mắc đọa.

    Tôi hun Tám mấy cái liền, khóa miệng Tám lại và một tay vò vò lên núm vú Tám nhún nhún lôi ra dài nhằng. Tám lục bục, rối rít, nên tôi càng măn và lôi đầu vú Tám ra. Tôi chêm những lời dịu ngọt vô tai Tám : anh nói thiệt, lồn em hết xảy. Nó đã to, đã rộng, lại chành bành coi bắt mắt.

    Tám cố bịt miệng tôi lại, tôi vằng hất thoát ra. Tôi lầu bầu kể : mới dòm thấy mà anh đã chết điếng. Xì xà xì xụp ước gì được hun lên một cái cho đã. Tôi lan man rỉ rả : anh nghĩ cái miệng anh mà đặt vô chỗ đó, em loe xoe rùn cả người, chắc anh sướng tận mạng.

    Tám chí chóe : lãng nhách, lồn mà ông tả nghe như bánh rế, bánh bao. Tôi bảo vệ ý kiến của mình : chớ sao, nó còn hơn mọi thứ bánh trên trần gian này, nó giòn của bánh rế, nó dẻo của bánh trung thu, nó thơm của bánh nướng, nó béo cỡ bánh phồng tôm. Tôi còn định nói nữa thì Tám hét : dẹp, hổng có bánh gì hít.

    Vậy mà tôi cũng ráng đía nốt : mềm như bánh bao và ngon như bánh bột lọc. Tám co giò đạp tôi một cái tàng trời, trúng ngay thằng em đang cà cà nơi đùi Tám. Tôi nhăn nhó như khỉ ăn trúng ớt hiểm, Tám hoảng hồn hỏi tới : có sao hôn. Và chưa chi Tám phân bua : tại anh lải nhải nói lung tung làm em điên tiết lên.

    Tôi bụm nguyên bộ và xuýt xoa : kiểu này chắc hết đường tương chao rùi. Tám hốt hoảng nạy bàn tay tui ra, tôi càng bụm chặt. Hai đứa xô đẩy một hồi thì tôi thua. Bàn tay vừa thả, khúc mía bật rùng rùng, Tám reo lên : vậy mà làm hết hồn, nó có xi nhê gì đâu, trái lại nó còn xá xá, thấy mà nhợn.

    Tôi phì cười lặc lẽo, Tám mắc cỡ, đấm thùm thụp khắp người tôi. Tôi chụp lấy tay Tám, miệng kêu to : xin đầu hàng, song tôi lại giúi tay Tám nhử cầm lấy cây gậy thịt đó. Tám vùng vằng cho có lê, rồi cũng nắm. Tám cong tròn lòng bàn tay tha tha làm thằng cu túc tắc.

    Tám vuốt ve nó thì khen ầm : đú họ, thằng nhỏ càng được xoăn xoe thì ưỡn dài ra dễ nể. Tôi cũng hùa vào : có vậy nó mới nắc em tới đỉnh non Vu. Tám bỗng bóp mạnh một cái khiến tôi phải rú lên và nàng hăm : cho chừa, nói bậy.

    Thật sự thì tôi không đau, nhưng kêu cho Tám xót. Tôi hẩy hẩy người cho thằng cu con trườn hùi hụi trong lòng bàn tay Tám. Đồng thời tôi lại lăng xăng mò cả hai tay xoe cùng một lúc hai cái núm vú làm Tám nhộn nhạo càng mân mê vò bóp cu tôi dữ.

    Tôi làm hai bầu vú Tám tức rực, ọp ẹp như hai cục bột trong tay tôi. Có lúc tôi thấy hai núm lòi phình ra như hai que đan mà lòng muốn bay bổng. Tự dưng tôi kêu chí chóe : sướng cách chi, em bóp cặc làm anh muốn chạy hột lên cổ.
    Tám lăm lăm nhìn tôi xem tôi nói thực hay hư. Tôi phải nhón hai giò lên cho Tám vò thỏa thích. Tôi tựa đang cỡi máy bay vút lên trời xanh, Tám vò thêm một hồi thì ghé nghiêng mặt xuống thơm lên cu tôi lanh lẹ. Tôi rủn cả người. Đã vậy Tám còn thè lưỡi ra lia ngang cái nắm cơm tay cầm như mấy ông già tha điếu thuốc vừa xe cho kín.

    Tôi nhột kinh khủng nên túm láy tóc Tám mà lôi kịt vô háng tôi. Tám loạng quạng mà cũng há mồm ngoạm bằng được con cu thòng lõng của tôi vô họng. Tôi giúi một cái, nguyên một khúc tím lịm lọt tuốt vô miệng Tám. Vội vàng, Tám bụm hai môi lại, tôi tưởng tượng đang xài cái lồn Tám nên nắc lia.

    Hai tay bợ hai bên hông tôi, cái đầu Tám bị tôi gặc vô ra nên Tám có vẻ lợn cợn. Tóc tai Tám lòe xòe, nó cọ vô cu tôi làm tôi nứng nhiều hơn. Tôi đứng kiễng chưn, lao chao như chó đực thấp phải chơi lồn con cái cao nên lẩy ba lẩy bẩy. Tám phải ú ớ kêu : ắc I, ắc i.

    Tôi mơ hồ hiểu ra Tám xúi tôi đụ mạnh, chắc là cô nàng muốn tôi xuất ra để đỡ một lần cái lồn phải làm việc. Tôi xung khí nên càng bíu chặt lấy sau ót Tám mà gặc nắc như điên. Tôi sướng nên chẳng tiếc gì giữ kẽ, tôi kêu bạt mạng : anh đụ đã nhưng hổng măn được lồn em.

    Tám loay hoay xoay bên này bên kia, chìa phía đít cho tôi mò. Tôi ngả rạp lên người Tám, đu đưa trên lưng Tám, mãi mới vớ được cái lồn Tám. Tôi móc ngón tay vô đeo trịn và moi bên trong cho sướng. Tôi nắc Tám thì bàn tay muốn trượt, phải bò ển luôn lên lưng Tám mà vọc mới xong.

    Tôi khua khìa khìa trong lồn, chẳng mấy chốc lồn Tám nhão nhoẹt, khí trào ra hết đợt này tới đợt khác. Tám lụp cụp mà tôi cũng lụp cụp luôn, hai đứa câu nhau như cặp trâu chọi đang hồi say máu.

    Tức cái là vớ được lồn thì lại bỏ rơi vú mà tôi thì thích phải làm sao có đủ hết mấy món ăn chơi mới ưng. Tôi đem ý nghĩ đó chia xẻ với Tám, nàng lọe ọe nói chẳng gẫy gọn : ắc à òn am, ui ụ ằn ồm ã ổ òn ún ì ữa.

    Đến khi tôi quặn người lên, ghịt mông Tám lại thì Tám biết tôi muốn ra. Chị nàng muốn xô tôi nhưng không nổi. Tôi rướn người lên và có bao nhiêu nhớt tôi phun ráo vô miệng Tám. Tôi ra ráo nạo rùi mà còn ôm cứng Tám hổng cho nhả. Tám nghẹn ngào, ho hen và quơ xô loạn xạ.

    Chừng tôi thở rốc buông ra thì nghe Tám khạc nhổ té be. Tám lườm lườm nhìn tôi la : bất nhơn, người ta để cho đụ còn làm suýt bị ngộp. Tôi chẳng còn hơi sức đâu cãi lại nên vịn lấy tường vách mà xì khói.


    (Hết Phần 22 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 23)



    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  7. #7
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,336

    Default Tám (Phần 23) (Tác giả: Sịp)

    TÁM

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    CõiThiênThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 23












    Chưa bao giờ Tám và tôi có được dịp nằm bên nhau một cách tự tin và an nhiên như lúc này. Cám ơn sự may mắn đưa đẩy cho hai đứa được sống trọn vẹn cho nhau. Giả như tôi đừng được lênh gọi vào đây để chuẩn bị đi học nước ngoài thì làm gì có cuộc gặp gỡ Tám như hiện giờ. Lại nữa như có một lực vô hình nào đưa đẩy mà hai bác và gia đình không dưng lại kéo nhau đi nghỉ mấy ngày như thế.

    Chính Tám cũng lấy làm lạ nên kháo với tôi : ông thiệt có số hên. Mấy năm rùi có thấy cậu mợ bàn tính đi chơi, vậy mà ông dzô là ổng bả đi mới lạ. Tôi được trớn nên gáy : tổ đãi kẻ khù khờ mà em, chớ không thì làm gì tụi mình lu bù chi xác như từ sáng tới giờ.

    Chưa tối hẳn mà hai đứa cùng ăn vội ăn vàng và rủ nhau đi nằm tút suỵt. Tôi đề nghị : nhà có hai đứa.mình ở truồng cho sướng. Tám có vẻ dùng dằng rùi cũng chiều ý tôi. Hai đứa láng e, nằm ôm nhau chặt cứng. Tôi trịch thượng gác giò lên đùi Tám, cô nàng im thin thít.

    Hẳn nhiên tôi đâu tha mà hổng ấp tay mò vú Tám. Có vẻ cô nàng nhăn nhăn, song khi tôi măn măn đầu vú thì im re. Tôi rúc mặt vào khoản bụng Tám để cái vú nhún nhún lên tóc, thỉnh thoảng tôi bóp bóp như giữ nhịp. Tám âu yếm yêu thương như mẹ yêu con, Tám khùa mấy ngón tay cào cào tóc tôi mà trách : hư quá, lúc nào cũng măn vú.

    Tôi nũng nịu như đứa trẻ, nói da diết : vú em lớn và thơm quá, anh nhín hổng được. Tám ra vẻ kẻ cả khuyên tôi : anh đụ thì em cũng sướng, nhưng mà ham hố quá mất sức. Anh đụ từ từ thôi, ăn nhín no lâu.

    Tôi nhận chân lời Tám nói có lý, nhưng vẫn cố chống chế : em thông cảm đi, mấy ngày mình ăn dầm nằm dề anh mới đụ em thả cửa. Mai mốt, chắc gì còn có cơ hội mà nắc em triền miên.

    Vậy mà Tám cũng bắt tui hứa : anh hứa đi, lai rai thui, nhiều lắm đêm anh mò chơi em một cái đủ rồi. Người ta đụ nhau là để sảng khoái tinh thần dễ ngủ. Anh đụ được, xuất nước nhờn phẻ rùi còn ham chi cái thứ hai, thứ ba.

    Tôi nghĩ trong bụng, hai bác mà về thì hốt hoảng như ăn cướp, đụ xong còn lo xách quần chạy re, chớ ở đó mà thứ hai với thứ ba. Nhưng tôi cũng hứa cho Tám yên chí. Lạ, sao mấy bà giống nhau y hệt, được chơi thì khoái mà lại bắt hứa đừng chơi nhiều. Cũng như mấy cha ăn cơm nhà còn đi ăn phở ngoài, mấy bà biết thừa đâu có ông nào giữ nổi mà vẫn cứ bắt hứa.

    Tám nghe tôi thành khẩn hứa như Tổng Thống tuyên thệ nhậm chức thì khen : thế chứ, em đâu có tiếc gì anh, nhưng vừa phải thôi, để đừng ai bắt gặp. Tôi vê vê hai đầu vú Tám và nói nhõng nhẽo : cho bú miếng đi.

    Tám lịch bịch ườn ngực ra, một cái vú chờn vờn nơi miệng. Tám dùng hai ngón tay bợ bưng đầu vú lên nói nhử : bú đi, ngoan rồi còn ngủ. Tôi há miệng thiệt lớn, Tám hơi ớn nên lại nhắn nhe : nhưng bú nút thui, đừng cắn em đau lắm.
    Tôi quẹt cái núm vú lần xần trên chót mũi và rê loe loe cái đầu vú nơi môi tôi. Hai môi trường mềm mềm gờn gợn lên nhau làm Tám phải hơi nhích mình lên cho cái vú chạm tới nơi miệng. Tôi bóp mạnh bầu vú Tám cho phình độn lên rồi rà lưỡi trây trớt làm Tám co cúm, cái vú lật xật bị tòe đầu.

    Tôi bóp cái vú chưa được hít hửi và lia cái lưỡi vào cái vú đang được bóp đầy lên. Tám xiết lấy tôi, rõ ràng mớ lông lồn cọ vào đùi tôi nhột nhột. Tôi nút một hơi sâu và đồng thời xoe cái đầu vú bên kia, Tám lổn nhổn nằm không yên. Tôi liếm và bú từng cái, nút thiệt sâu làm Tám run nhè nhẹ.

    Tôi nút bú vú này rồi chuyển sang bú nút vú kia làm Tám luôn bị lăng xăng, háng càng khua động dữ. Tôi bóp vú và bú nút, nhưng lại cố tình đẩy con cu vô gần lồn Tám mà hích nhè nhẹ thêm. Tám lèo xèo như bị kiến cắn, tôi nút vú một lúc thì Tám quờ quạng mò kiếm cu tôi.

    Khi cô nàng chụp được thằng nhỏ thì mân riết, như người đếm những tờ giấy bạc. Tôi cũng bắt đầu thấy nhột nên bò nằm hẳn lên Tám mà bóp vú lẫn liếm bú nút. Tám khệ nệ ôm tôi trên bụng, cà cà cái lồn đụng cu tôi.

    Tôi gạ Tám : để anh bú vú cho em đã sương sương rồi anh bú lồn cho em tới. Tám tham gia ý kiến liền : ờ, anh bú em thôi, đừng bắt em há miệng cho anh nắc như hồi chiều làm em muốn ói.

    Tôi thương Tám cách gì. Tôi bóp mạnh vú và nút tróc tróc làm đầu vú Tám vừa ướt vừa sưng vều lên. Tôi bú nút hai vú chừng hồi lâu thì Tám nhăn nhó kêu : em bắt đầu nứng.

    Tôi vội vàng buông vú Tám ra và trụt người xuống để bú lồn Tám. Nhìn Tám ké né dạng chưn ra mà tội, tôi biết Tám sướng đã đời. Tôi phụ banh hai giò Tám cho cái lồn ển hẳn ra và vẹt bớt mớ lông mới hun chách chách.

    Đầu môi tôi chạm tới đâu thì Tám rùng mình tới đó. Tới khi tôi loạp xoạp liếm và bú thì Tám rung hai giò thấy đã. Tôi lết dọc nơi lồn Tám, thiếu điều Tám muốn cuốn tròn người lại. Tôi tha khắp lồn như người trét mỡ hành lên cái bánh bèo thì Tám thở hơi lên.

    Tôi bành hai mu lồn Tám ra, cô nàng muốn nín thở. Tôi nhổ toẹt một chút nước miếng rồi dùng chót lưỡi ngoáy tròn tròn, Tám quặp hai giò lại. Tôi cố sức vừa banh hai đùi Tám vưa lết môi lên xuống ở lỗ lồn, làm Tám quắn người lại, hai tay quơ quơ muốn đẩy đầu tôi ra.

    Tôi bẻ ngược giò Tám lên đầu, nhấc bổng đít Tám lên và tôi lùm xùm bú vô cái lồn của Tám. Cô nàng bung quăng, vật vã, kêu rin rít và xiết hàm răng. Tôi nút liên tu ti ba cái thì Tám bật kêu lên rõ từng tiềng : nứng quá, anh bú lồn nứng quá.

    Tôi húc như điên làm mu, lông và lỗ lồn Tám tầy huầy một cục. Hai giò Tám dạng và giãy đùng đùng, tôi dùng phần ngực kềm giữ Tám, bú éc éc làm cái lồn thở hổn hển như cả hai thi nhau thở. Trong khi đó tôi trườn lên măn vê hai vú Tám để trợ hơi.

    Tám lề mề đạp hai giò dữ tợn. Mỗi lần tôi mút éc thì Tám lại vung giãy lên. Tôi măn hai đầu vú và khóa Tám như khóa thế võ làm Tám sướng mà không tránh được. Tôi bú nút, rà liếm và đánh trót trót làm lồn Tám càng lúc càng mọng bóng lên.

    Tôi vần Tám đến không cho thở, chỉ nghe Tám kêu réo : nứng quá, em chết mất. Anh bú lồn đã kinh khủng, nhưng em nôn quá. Tôi chưa nói năng gì thì Tám lại kêu lên : đầu vú em cũng nhột, lồn cũng nhột, mu cũng nhột, sao thứ gì cũng nhột và nứng cứng người lên nhỉ ?

    Tôi giặm, chấm và la lết liếm bú một thôi một hồi nữa thì nghe Tám la bải hải : thôi, đụ em đi, em nứng chịu hết sức rồi. Tôi vẫn cố bú lồn và bóp măn hai vú Tám thêm hồi nữa thì nghe giọng Tám đùng đục : em nứng lồn quá rồi, đụ em đi, đụ mau đi. Tôi túc tắc nói : nọ, em đòi anh đụ đó nghe, sau đừng đổ thừa là anh ép buộc em.

    Tám cáu nên gạt đi : đổ thừa hay hổng đổ thừa thì anh cũng đụ cho em bớt nứng cái đã, còn lỗi phải tính sau. Tôi đã vội mà Tám còn vội hơn. Cô nàng lăng xăng cầm cu tôi nhét lia lịa vô lồn, tới khi khúc gân chun ngọt xớt chỉ nghe một tiếng phịt thì Tám mới thở ra, kêu nhông nhổng : đã !

    (Hết Phần 23 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 24)


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

Tags for this Thread