CoiThienThai.com - The Largest Vietnamese Entertainment Network

Buy Sex Toy Sex! Do choi danh cho nguoi lon! Click here!

Xem phim phá trinh! Hấp dẫn tuyệt vời - Click here!

Bạn đã có bảo hiểm nhân thọ (life insurance) chưa? www.HaPhanInsurance.com !

ThanhHaFlower.com - Mua hoa, gửi quà về Việt Nam ! Giá rẻ nhất!

Official websites: www.CoiThienThai.com || www.CoiThienThai.net

GÂY QUỸ CÕI THIÊN THAI - MEMBERS V.I.P Đăng ký thành viên: Members Log in || » Members Sign up « || » Cancel Membership «

Bạn có biết ? CõiThiênThai.com là nơi phổ biến Truyện Người Lớn miễn phí đầu tiên? CõiThiênThai.com có kho tàng truyện người lớn lớn nhất?

  • facebook
  • google plus
  • twitter
  • youtube
  • linkedin
Page 3 of 7 FirstFirst 12345 ... LastLast
Results 21 to 30 of 66
  1. #21
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,264

    Default Tám (Phần 21) (Tác giả: Sịp)

    TÁM

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    CõiThiênThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 21











    Tám mệt, tôi cũng không kém, nhưng xem ra Tám có vẻ nhuốm nặng hơn tôi. Từ lúc buông nhau ra, Tám liểng xiểng mấy lần, đi đứng không vững. Tôi nhỏ nhẹ nhắc Tám : em ráng ăn thêm một chút cho no luôn. Tám nói chẳng ra hơi : tại em đu anh lâu và anh còn làm em đã nữa nên em đuối. Giờ em thèm ngủ hơn thèm ăn.

    Tôi âu yếm dìu Tám ra đi văng, đỡ cô nằm xuống và tôi cũng nằm bên cạnh. Tám nhắm mắt ngay và lịm dần vào giấc ngủ. Tôi nhìn ngực Tám lên xuống rộn rã mà thương làm sao. Tôi quàng nhẹ tay ôm lấy Tám, kéo Tám sát vào gần, nói như ru : em ngủ đi, anh nằm canh chừng cho.

    Tám nhão nhệu tay chưn đến nỗi không còn nghĩ ra chuyện lau chùi thân người. Tôi nhìn mớ trắng đục bám quanh háng Tám, tèm lem lên mớ lông và dính nhớp cả bên đùi mà chạnh cả lòng. Thấy Tám mơ mơ màng màng, tôi không dám cựa quậy mạnh, sợ Tám thức giấc.

    Tám gối đầu lên bả vai tôi, ngoan như đứa bé. Tôi vẫn còn thèm thuồng vì cặp vú Tám nhô lên hụp xuống. Chúng giống hai cái tô nhỏ đặt úp, các núm vú đội cao, màu hồng hồng bị miệng tôi bú nút giờ sẫm hơn, nhưng rất bóng.

    Tôi chép chép miệng, ngửa mặt nhìn riết ráo lên trần nhà mà thèm làm sao. Cứ nghĩ đầu vú Tám len nhẹ giữa môi tôi và tôi mút mút cả mùi mồ hôi lẫn thịt da Tám làm tôi muốn chất ngất. Tôi không nỡ so sánh vú Tám với vợ nhà, nhưng ở mỗi người vẻ tròn đầy, căng mọng mang một vẻ riêng và một sắc thái khác.
    Vợ tôi đẻ mấy lứa, chuyên nuôi lấy nên vú bị bọn nhóc mùn vặt đâu còn sắc hồng được nữa. Trái lại chính cái màu nâu non và những hạt sữa nổi li ti làm cho bộ ngực em càng thêm da diết. Phương chi con bú chỉ giới hạn trong một thời gian, còn tía nó thì lu bù chi xác.

    Cái tật tôi tối ngủ không ngậm vú thường bị trằn trọc. Thậm chí bóp măn đã và gần nhau rồi mà leo xuống cũng còn phải rờ vú vợ mới êm. Tám thì mới sanh một đứa nên vú còn căng, bầu tròn thật tròn, ăn uống phủ phê ở nhà hai bác nên vú cũng nở. Tôi cứ lùng xùng vì hai cặp vú của hai người.

    Vợ ở xa, giờ có Tám thì nhớ vợ bao nhiêu lại muốn ngậm nghịch vú Tám bấy nhiêu. Lối ăn nằm của tôi với hai người cũng na ná. Tôi quan niệm dù là vợ chồng hay bồ bịch, phải thay đổi lối chơi để cảm thấy mỗi ngày mỗi mới, không nhàm chán.

    Tựu chung thì không ngoài việc xỏ chim vào lồn người nữ, song kiểu này kiểu nọ cũng vẫn không thể thiếu nếu muốn hai đứa hòa hợp lâu bền. Tôi chơi vợ tôi cũng như chơi Tám, khi thì thay phiên nhau nằm trên nằm dưới, khi thì kẻ trước người sau, khi thì ôm bợ nhau mà tấn chỗ này chỗ kia nắc. Vợ tôi đôi khi cũng có chút xíu càm ràm, nhưng khi nứng thì lại chiều tôi sảng.

    Luôn luôn nàng coi tôi như con, hay như đứa em. Tôi ôm và bú vú, nàng hay ra vẻ kẻ cả xoa nhẹ đầu tôi mắng yêu : lớn đầu mà như con nít, ngậm vú tới chừng nào mới thôi. Tôi rúc vào bụng nàng bú oàm oàm và hé miệng đáp : dù cho răng rụng cũng còn bú, trừ khi nhắm mắt thì thôi. Vợ tôi cười xòa : ham chi mà hám dữ.

    Hồi này cũng thế, tôi xoăn đầu vú Tám và miệng nút te te, Tám than : anh làm đầu vú em hổng kịp mềm dịu lại. Đôi lúc tôi xoắn mạnh quá, Tám vỗ vỗ và kêu : anh cắn, bóp em nhức quá. Đàn ông nào hổng vậy, chộp được hai vú nữ nhân rồi là bị mà mắt vì cái vẻ mềm mềm và êm êm của chúng. Miệng nào cũng liếm bú nút láo liên mà tay thì mằn mò, mân mê và vuốt cái núm đến thều bều lên hết trọi.

    Nằm cạnh Tám, nhìn cặp vú dềnh dàng mà chẳng được đụng vô, tôi ấm ức quá đi. Đã vậy, tôi còn đang ở truồng nên cái tay bị cấm vận thì thằng ba trợn cứ lóc ngóc dòm lên. Có lúc tôi thấy rõ mười mươi nó cọ cọ vào bên hông Tám mà vì ngủ say Tám hổng hay.

    Tôi mường tượng giờ được bà xã ở cạnh, để khi bị kẹt đạn thì chàng ràng qua mần bả một phát cho đỡ. Thế nên, đầu óc xần vần mà con cu lẫn hai tay bị bí rị thì khó mà bình tâm. Tôi trăn trở lại qua, không dám đụng chạm mạnh e Tám dứt ngang giấc điệp.

    Rồi tôi nặng trĩu mắt cũng chợp đi. Đến khi nghe Tám cựa mình, tôi bừng tỉnh. Tôi nhìn sang, Tám vươn vai, duỗi cẳng. Tôi thở than : hồi nãy em ngủ, hai cái vú co giãn phập phồng, anh bối rối quá. Anh mà hổng chợp mắt chắc là anh đã bưng luôn em.

    Tám im nghe, mãi sau mới nói : bộ anh hổng còn chiện chi khác để nghĩ sao mà lúc nào cũng kêu rên về lồn với vú. Tôi loảng xoảng nói cho qua : chớ em biểu ở đời không nhớ, không nghĩ tới hai món đó thì nghĩ cái chi. Em hổng thấy xưa nay bao thế hệ, bao con người cũng vì hai món đó mà hoặc lên cao như diều, hoặc chúi xuống bùn vì ể mặt.

    Tám thường đuối lý nên chỉ còn biết trách móc : nói với ông, ba làng cũng hổng lại. Mặt cha lì lợm mà còn chụp giựt, mụ nội ai chạy thoát nổi cha. Tôi cười hì hì, Tám có vẻ bực, hỏi gắt : ông còn ở đó chọc quê tui nữa hả.

    Tôi phải vội vàng xuống nước : anh cười em cũng hổng cho. Anh đâu có nhạo em, chẳng qua anh nghe em nói điều thú vị thì anh vui mà. Rồi để lấy lòng Tám, tôi vung vít : anh khen em đẹp, em giòn chớ anh có chê đâu mà em giận. Tôi sáp vô, Tám lòn ngồi vùng dậy chạy nhanh : để tui đi rửa ráy, tắm táp cái, chớ ngủ để dơ hầy, nhớp nháp đầy người.

    Tôi lỏn chạy theo, Tám vừa chun vô buồng tắm thì tôi lọt vô liền. Tám la : chỗ người ta rửa ráy mà cha lăn vô chi hổng biết. Tôi trở mặt lì cứ dây dưa tại chỗ. Tám biết hổng cách gì đuổi được nên lẳng lặng vói lấy sợi dây gắn vòi sen hì hục ngồi bạnh chưn rửa. Tôi chuyển xê để nhìn coi Tám mần ra sao.

    Chèn ơi, nguyên cái bông ở háng Tám nó há thè le và Tám cho tay vô cào rột rột làm tôi muốn nhảy nhổm. Tôi đề nghị Tám : để anh rửa cho. Tám hét inh ỏi : hôn, ông đừng lại gần tui, ông mò vô thì tui còn rửa sạch gì được.

    Tôi nhẫn nhục đứng coi Tám. Chị mắc cỡ nên hơi xoay nghiêng người đi, tôi trêu : người ta thấy lâu rồi còn dấu. Tám quặc lại : kệ tui. Xoay rồi cũng tới lượt Tám tắm. Tôi đứng ké chung dưới vòi nước nói lăng xăng : cho anh tắm chung, anh cũng dơ chớ bộ.

    Tám xìa xìa vòi sen chỉ ở chỗ cô, tôi lấn ào vô để nước chảy lên người. Tám đưa cái vòi cự nự : đó, ông tự cầm lấy mà tắm, tui chà xà bông cái đã. Tám dốc chai lô xần lên khắp người, bọt nổi lên, chỗ dầy chỗ mỏng. Tám xoa xoa bàn tay, xà bông che khắp nơi, riêng chỗ vú nổi khoang như lang ben.

    Tôi ngả ngớn nói với Tám : em tha vậy làm sao vói ra sau lưng, hổng lẽ chỉ có vú mới dơ còn chỗ khác sạch. Tám lật bật nói : còn đứng đó càm ràm, thì ông giúp tui tha cái lưng đi.

    Tôi mừng quá cỡ nên chẳng đợi nhắc lần hai, tôi xăng xái làm liền. Tôi đổ xà bông ra hai lòng bàn tay, xoa xoa đều rồi ấp lên lưng Tám và chà đều khắp mông, đùi xuống tận bàn chân. Tám bị lúc lắc nhưng đứng yên. Tôi kéo lên kéo xuống như anh thợ cầm cọ quét sơn và đòi lách vô giữa đùi Tám, cô cự nự : chỗ đó để tui, ông đừng lộn xộn mò vô trỏng.

    Tôi nịnh Tám nên đưa vòi sen xả nước khắp cùng,nhắc nhở : em kỳ cọ đi, anh xối cho. Tôi cố tình để vòi sen chảy từ vai xuống thật lâu để những loáng nước dội ào ào lên lưng và cặp vú. Chất mát làm hai đầu vú xoăn ríu lại, tôi tóp tép miệng, Tám hỏi : ông rên rẩm gì nữa. Tôi chẳng dấu Tám : anh thấy nước trôi ào ào nơi vú em, ước gì anh được hóa thành nước để xoa vú em cho đã.

    Tám trề môi ra càu nhàu : lãng nhách, đúng là đồ điên, ghen với cả nước. Tôi chàng ràng ló ra trước, lận ra sau, Tám la nhong nhỏng : thôi đi, đừng làm đèn cù, nhức mắt quá. Cha xàng xê để nghía vú tôi chớ làm bộ lăng xăng chi .


    (Hết Phần 21 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 22)


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  2. #22
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,264

    Default Tám (Phần 22) (Tác giả: Sịp)

    TÁM

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    CõiThiênThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 22












    Tôi thiệt lòng hỏi Tám : em ăn gì chút đỉnh để anh chạy đi mua. Dè đâu Tám hờn mát : ông cho tui ăn tói lói, tới nuốt hổng dzô, phải ọc ra, còn hỏi gì nữa. Tôi xì xào bên tai Tám : em sao ưa câu mâu, hờn lẫy, anh có thương mới hỏi, chớ người dưng thì quan tâm làm gì.

    Tám trề môi nói hớt : đừng nhận bậy bà con, ông dzới tui hổng người dưng thì trở thành người thân hùi nào dzị. Tôi hết nước giảng cho Tám : ờ thì trước đó là người dưng, nhưng cho nhau chơi rùi thì thành người thân chớ.

    Rồi để xí xóa chiện lủng củng, tôi nhẹ kéo cánh tay Tám lè nhè nói : em nằm xích vô đây, anh nói cho nghe. Tám cũng ngoan ngoãn nép sát, tôi gác một giò lên bụng Tám cho thêm khăng khít mà tán : em nghe nè, đừng giận lẫy nhau mất vui đi. Bộ em tưởng dễ dầu gì mà hai bác kéo nhau đi tuốt để hai đứa ở lại nhà, em phải tận dụng thời cơ mà vun quén cho nhau.

    Tám nói : vun quén thì cũng để người ta kịp thở, đằng này ông lôi ển ển, chưa kịp chùi mép đợt này thì ông đã dọng bắt ăn đợt khác, ông ngó người tui bèo nhèo hết trơn, biểu tui đừng nổi xung. Tôi hun tới hun tấp, năn nỉ : anh xin lỗi mà, tại anh hứng vá đi.

    Tám nói một thôi một hồi : tui là người dưng mà sao ông đè đại đè đến, còn ra đường thiếu gì người dưng, ông hổng đè đại người ta. Tôi bắt cười nôn ruột : chèn ơi, sao Tám nói nghe ngon xớt, đè người ta để ở tù sao chớ.

    Nhưng tôi cũng cố nói cho Tám hiểu : người ta bận quần bận áo tươm tất, có biết bên trong thật giả ra sao mà ham. Và tui nịnh một cách rất hay ho : còn em thứ gì cũng o ri gin hít trơn nên anh mới phái.

    Tám nhướn mắt lên dòm tôi mà trách : thì tui cũng bận đồ vậy, ông có tha đâu. Ông xô tui vô vách, ông trấn tui vô đi văng, ông vật tui lên bao gạo, ông xấn xổ tui luôn ở trên bàn, như vậy là ông phái hay ông ham ?

    Tôi gãi đầu sột sột : em mắc mỏ chi hổng hỉu. Em nghĩ coi cũng tại em vô tình hít. Ai biểu khi không em khoe ra cho tui thấy chi. Tám khua khua hai tay nạt : thui, đừng nhắc nữa, đi rình mò ngó lồn người ta, còn trút lỗi vô đầu tui. Tại tui yên chí ai cũng ngủ, chớ có đâu ma mò như ông nên mới hố. Lại nữa, có cái kiếng đeo cũng làm biếng nên mắc đọa.

    Tôi hun Tám mấy cái liền, khóa miệng Tám lại và một tay vò vò lên núm vú Tám nhún nhún lôi ra dài nhằng. Tám lục bục, rối rít, nên tôi càng măn và lôi đầu vú Tám ra. Tôi chêm những lời dịu ngọt vô tai Tám : anh nói thiệt, lồn em hết xảy. Nó đã to, đã rộng, lại chành bành coi bắt mắt.

    Tám cố bịt miệng tôi lại, tôi vằng hất thoát ra. Tôi lầu bầu kể : mới dòm thấy mà anh đã chết điếng. Xì xà xì xụp ước gì được hun lên một cái cho đã. Tôi lan man rỉ rả : anh nghĩ cái miệng anh mà đặt vô chỗ đó, em loe xoe rùn cả người, chắc anh sướng tận mạng.

    Tám chí chóe : lãng nhách, lồn mà ông tả nghe như bánh rế, bánh bao. Tôi bảo vệ ý kiến của mình : chớ sao, nó còn hơn mọi thứ bánh trên trần gian này, nó giòn của bánh rế, nó dẻo của bánh trung thu, nó thơm của bánh nướng, nó béo cỡ bánh phồng tôm. Tôi còn định nói nữa thì Tám hét : dẹp, hổng có bánh gì hít.

    Vậy mà tôi cũng ráng đía nốt : mềm như bánh bao và ngon như bánh bột lọc. Tám co giò đạp tôi một cái tàng trời, trúng ngay thằng em đang cà cà nơi đùi Tám. Tôi nhăn nhó như khỉ ăn trúng ớt hiểm, Tám hoảng hồn hỏi tới : có sao hôn. Và chưa chi Tám phân bua : tại anh lải nhải nói lung tung làm em điên tiết lên.

    Tôi bụm nguyên bộ và xuýt xoa : kiểu này chắc hết đường tương chao rùi. Tám hốt hoảng nạy bàn tay tui ra, tôi càng bụm chặt. Hai đứa xô đẩy một hồi thì tôi thua. Bàn tay vừa thả, khúc mía bật rùng rùng, Tám reo lên : vậy mà làm hết hồn, nó có xi nhê gì đâu, trái lại nó còn xá xá, thấy mà nhợn.

    Tôi phì cười lặc lẽo, Tám mắc cỡ, đấm thùm thụp khắp người tôi. Tôi chụp lấy tay Tám, miệng kêu to : xin đầu hàng, song tôi lại giúi tay Tám nhử cầm lấy cây gậy thịt đó. Tám vùng vằng cho có lê, rồi cũng nắm. Tám cong tròn lòng bàn tay tha tha làm thằng cu túc tắc.

    Tám vuốt ve nó thì khen ầm : đú họ, thằng nhỏ càng được xoăn xoe thì ưỡn dài ra dễ nể. Tôi cũng hùa vào : có vậy nó mới nắc em tới đỉnh non Vu. Tám bỗng bóp mạnh một cái khiến tôi phải rú lên và nàng hăm : cho chừa, nói bậy.

    Thật sự thì tôi không đau, nhưng kêu cho Tám xót. Tôi hẩy hẩy người cho thằng cu con trườn hùi hụi trong lòng bàn tay Tám. Đồng thời tôi lại lăng xăng mò cả hai tay xoe cùng một lúc hai cái núm vú làm Tám nhộn nhạo càng mân mê vò bóp cu tôi dữ.

    Tôi làm hai bầu vú Tám tức rực, ọp ẹp như hai cục bột trong tay tôi. Có lúc tôi thấy hai núm lòi phình ra như hai que đan mà lòng muốn bay bổng. Tự dưng tôi kêu chí chóe : sướng cách chi, em bóp cặc làm anh muốn chạy hột lên cổ.
    Tám lăm lăm nhìn tôi xem tôi nói thực hay hư. Tôi phải nhón hai giò lên cho Tám vò thỏa thích. Tôi tựa đang cỡi máy bay vút lên trời xanh, Tám vò thêm một hồi thì ghé nghiêng mặt xuống thơm lên cu tôi lanh lẹ. Tôi rủn cả người. Đã vậy Tám còn thè lưỡi ra lia ngang cái nắm cơm tay cầm như mấy ông già tha điếu thuốc vừa xe cho kín.

    Tôi nhột kinh khủng nên túm láy tóc Tám mà lôi kịt vô háng tôi. Tám loạng quạng mà cũng há mồm ngoạm bằng được con cu thòng lõng của tôi vô họng. Tôi giúi một cái, nguyên một khúc tím lịm lọt tuốt vô miệng Tám. Vội vàng, Tám bụm hai môi lại, tôi tưởng tượng đang xài cái lồn Tám nên nắc lia.

    Hai tay bợ hai bên hông tôi, cái đầu Tám bị tôi gặc vô ra nên Tám có vẻ lợn cợn. Tóc tai Tám lòe xòe, nó cọ vô cu tôi làm tôi nứng nhiều hơn. Tôi đứng kiễng chưn, lao chao như chó đực thấp phải chơi lồn con cái cao nên lẩy ba lẩy bẩy. Tám phải ú ớ kêu : ắc I, ắc i.

    Tôi mơ hồ hiểu ra Tám xúi tôi đụ mạnh, chắc là cô nàng muốn tôi xuất ra để đỡ một lần cái lồn phải làm việc. Tôi xung khí nên càng bíu chặt lấy sau ót Tám mà gặc nắc như điên. Tôi sướng nên chẳng tiếc gì giữ kẽ, tôi kêu bạt mạng : anh đụ đã nhưng hổng măn được lồn em.

    Tám loay hoay xoay bên này bên kia, chìa phía đít cho tôi mò. Tôi ngả rạp lên người Tám, đu đưa trên lưng Tám, mãi mới vớ được cái lồn Tám. Tôi móc ngón tay vô đeo trịn và moi bên trong cho sướng. Tôi nắc Tám thì bàn tay muốn trượt, phải bò ển luôn lên lưng Tám mà vọc mới xong.

    Tôi khua khìa khìa trong lồn, chẳng mấy chốc lồn Tám nhão nhoẹt, khí trào ra hết đợt này tới đợt khác. Tám lụp cụp mà tôi cũng lụp cụp luôn, hai đứa câu nhau như cặp trâu chọi đang hồi say máu.

    Tức cái là vớ được lồn thì lại bỏ rơi vú mà tôi thì thích phải làm sao có đủ hết mấy món ăn chơi mới ưng. Tôi đem ý nghĩ đó chia xẻ với Tám, nàng lọe ọe nói chẳng gẫy gọn : ắc à òn am, ui ụ ằn ồm ã ổ òn ún ì ữa.

    Đến khi tôi quặn người lên, ghịt mông Tám lại thì Tám biết tôi muốn ra. Chị nàng muốn xô tôi nhưng không nổi. Tôi rướn người lên và có bao nhiêu nhớt tôi phun ráo vô miệng Tám. Tôi ra ráo nạo rùi mà còn ôm cứng Tám hổng cho nhả. Tám nghẹn ngào, ho hen và quơ xô loạn xạ.

    Chừng tôi thở rốc buông ra thì nghe Tám khạc nhổ té be. Tám lườm lườm nhìn tôi la : bất nhơn, người ta để cho đụ còn làm suýt bị ngộp. Tôi chẳng còn hơi sức đâu cãi lại nên vịn lấy tường vách mà xì khói.


    (Hết Phần 22 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 23)



    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  3. #23
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,264

    Default Tám (Phần 23) (Tác giả: Sịp)

    TÁM

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    CõiThiênThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 23












    Chưa bao giờ Tám và tôi có được dịp nằm bên nhau một cách tự tin và an nhiên như lúc này. Cám ơn sự may mắn đưa đẩy cho hai đứa được sống trọn vẹn cho nhau. Giả như tôi đừng được lênh gọi vào đây để chuẩn bị đi học nước ngoài thì làm gì có cuộc gặp gỡ Tám như hiện giờ. Lại nữa như có một lực vô hình nào đưa đẩy mà hai bác và gia đình không dưng lại kéo nhau đi nghỉ mấy ngày như thế.

    Chính Tám cũng lấy làm lạ nên kháo với tôi : ông thiệt có số hên. Mấy năm rùi có thấy cậu mợ bàn tính đi chơi, vậy mà ông dzô là ổng bả đi mới lạ. Tôi được trớn nên gáy : tổ đãi kẻ khù khờ mà em, chớ không thì làm gì tụi mình lu bù chi xác như từ sáng tới giờ.

    Chưa tối hẳn mà hai đứa cùng ăn vội ăn vàng và rủ nhau đi nằm tút suỵt. Tôi đề nghị : nhà có hai đứa.mình ở truồng cho sướng. Tám có vẻ dùng dằng rùi cũng chiều ý tôi. Hai đứa láng e, nằm ôm nhau chặt cứng. Tôi trịch thượng gác giò lên đùi Tám, cô nàng im thin thít.

    Hẳn nhiên tôi đâu tha mà hổng ấp tay mò vú Tám. Có vẻ cô nàng nhăn nhăn, song khi tôi măn măn đầu vú thì im re. Tôi rúc mặt vào khoản bụng Tám để cái vú nhún nhún lên tóc, thỉnh thoảng tôi bóp bóp như giữ nhịp. Tám âu yếm yêu thương như mẹ yêu con, Tám khùa mấy ngón tay cào cào tóc tôi mà trách : hư quá, lúc nào cũng măn vú.

    Tôi nũng nịu như đứa trẻ, nói da diết : vú em lớn và thơm quá, anh nhín hổng được. Tám ra vẻ kẻ cả khuyên tôi : anh đụ thì em cũng sướng, nhưng mà ham hố quá mất sức. Anh đụ từ từ thôi, ăn nhín no lâu.

    Tôi nhận chân lời Tám nói có lý, nhưng vẫn cố chống chế : em thông cảm đi, mấy ngày mình ăn dầm nằm dề anh mới đụ em thả cửa. Mai mốt, chắc gì còn có cơ hội mà nắc em triền miên.

    Vậy mà Tám cũng bắt tui hứa : anh hứa đi, lai rai thui, nhiều lắm đêm anh mò chơi em một cái đủ rồi. Người ta đụ nhau là để sảng khoái tinh thần dễ ngủ. Anh đụ được, xuất nước nhờn phẻ rùi còn ham chi cái thứ hai, thứ ba.

    Tôi nghĩ trong bụng, hai bác mà về thì hốt hoảng như ăn cướp, đụ xong còn lo xách quần chạy re, chớ ở đó mà thứ hai với thứ ba. Nhưng tôi cũng hứa cho Tám yên chí. Lạ, sao mấy bà giống nhau y hệt, được chơi thì khoái mà lại bắt hứa đừng chơi nhiều. Cũng như mấy cha ăn cơm nhà còn đi ăn phở ngoài, mấy bà biết thừa đâu có ông nào giữ nổi mà vẫn cứ bắt hứa.

    Tám nghe tôi thành khẩn hứa như Tổng Thống tuyên thệ nhậm chức thì khen : thế chứ, em đâu có tiếc gì anh, nhưng vừa phải thôi, để đừng ai bắt gặp. Tôi vê vê hai đầu vú Tám và nói nhõng nhẽo : cho bú miếng đi.

    Tám lịch bịch ườn ngực ra, một cái vú chờn vờn nơi miệng. Tám dùng hai ngón tay bợ bưng đầu vú lên nói nhử : bú đi, ngoan rồi còn ngủ. Tôi há miệng thiệt lớn, Tám hơi ớn nên lại nhắn nhe : nhưng bú nút thui, đừng cắn em đau lắm.
    Tôi quẹt cái núm vú lần xần trên chót mũi và rê loe loe cái đầu vú nơi môi tôi. Hai môi trường mềm mềm gờn gợn lên nhau làm Tám phải hơi nhích mình lên cho cái vú chạm tới nơi miệng. Tôi bóp mạnh bầu vú Tám cho phình độn lên rồi rà lưỡi trây trớt làm Tám co cúm, cái vú lật xật bị tòe đầu.

    Tôi bóp cái vú chưa được hít hửi và lia cái lưỡi vào cái vú đang được bóp đầy lên. Tám xiết lấy tôi, rõ ràng mớ lông lồn cọ vào đùi tôi nhột nhột. Tôi nút một hơi sâu và đồng thời xoe cái đầu vú bên kia, Tám lổn nhổn nằm không yên. Tôi liếm và bú từng cái, nút thiệt sâu làm Tám run nhè nhẹ.

    Tôi nút bú vú này rồi chuyển sang bú nút vú kia làm Tám luôn bị lăng xăng, háng càng khua động dữ. Tôi bóp vú và bú nút, nhưng lại cố tình đẩy con cu vô gần lồn Tám mà hích nhè nhẹ thêm. Tám lèo xèo như bị kiến cắn, tôi nút vú một lúc thì Tám quờ quạng mò kiếm cu tôi.

    Khi cô nàng chụp được thằng nhỏ thì mân riết, như người đếm những tờ giấy bạc. Tôi cũng bắt đầu thấy nhột nên bò nằm hẳn lên Tám mà bóp vú lẫn liếm bú nút. Tám khệ nệ ôm tôi trên bụng, cà cà cái lồn đụng cu tôi.

    Tôi gạ Tám : để anh bú vú cho em đã sương sương rồi anh bú lồn cho em tới. Tám tham gia ý kiến liền : ờ, anh bú em thôi, đừng bắt em há miệng cho anh nắc như hồi chiều làm em muốn ói.

    Tôi thương Tám cách gì. Tôi bóp mạnh vú và nút tróc tróc làm đầu vú Tám vừa ướt vừa sưng vều lên. Tôi bú nút hai vú chừng hồi lâu thì Tám nhăn nhó kêu : em bắt đầu nứng.

    Tôi vội vàng buông vú Tám ra và trụt người xuống để bú lồn Tám. Nhìn Tám ké né dạng chưn ra mà tội, tôi biết Tám sướng đã đời. Tôi phụ banh hai giò Tám cho cái lồn ển hẳn ra và vẹt bớt mớ lông mới hun chách chách.

    Đầu môi tôi chạm tới đâu thì Tám rùng mình tới đó. Tới khi tôi loạp xoạp liếm và bú thì Tám rung hai giò thấy đã. Tôi lết dọc nơi lồn Tám, thiếu điều Tám muốn cuốn tròn người lại. Tôi tha khắp lồn như người trét mỡ hành lên cái bánh bèo thì Tám thở hơi lên.

    Tôi bành hai mu lồn Tám ra, cô nàng muốn nín thở. Tôi nhổ toẹt một chút nước miếng rồi dùng chót lưỡi ngoáy tròn tròn, Tám quặp hai giò lại. Tôi cố sức vừa banh hai đùi Tám vưa lết môi lên xuống ở lỗ lồn, làm Tám quắn người lại, hai tay quơ quơ muốn đẩy đầu tôi ra.

    Tôi bẻ ngược giò Tám lên đầu, nhấc bổng đít Tám lên và tôi lùm xùm bú vô cái lồn của Tám. Cô nàng bung quăng, vật vã, kêu rin rít và xiết hàm răng. Tôi nút liên tu ti ba cái thì Tám bật kêu lên rõ từng tiềng : nứng quá, anh bú lồn nứng quá.

    Tôi húc như điên làm mu, lông và lỗ lồn Tám tầy huầy một cục. Hai giò Tám dạng và giãy đùng đùng, tôi dùng phần ngực kềm giữ Tám, bú éc éc làm cái lồn thở hổn hển như cả hai thi nhau thở. Trong khi đó tôi trườn lên măn vê hai vú Tám để trợ hơi.

    Tám lề mề đạp hai giò dữ tợn. Mỗi lần tôi mút éc thì Tám lại vung giãy lên. Tôi măn hai đầu vú và khóa Tám như khóa thế võ làm Tám sướng mà không tránh được. Tôi bú nút, rà liếm và đánh trót trót làm lồn Tám càng lúc càng mọng bóng lên.

    Tôi vần Tám đến không cho thở, chỉ nghe Tám kêu réo : nứng quá, em chết mất. Anh bú lồn đã kinh khủng, nhưng em nôn quá. Tôi chưa nói năng gì thì Tám lại kêu lên : đầu vú em cũng nhột, lồn cũng nhột, mu cũng nhột, sao thứ gì cũng nhột và nứng cứng người lên nhỉ ?

    Tôi giặm, chấm và la lết liếm bú một thôi một hồi nữa thì nghe Tám la bải hải : thôi, đụ em đi, em nứng chịu hết sức rồi. Tôi vẫn cố bú lồn và bóp măn hai vú Tám thêm hồi nữa thì nghe giọng Tám đùng đục : em nứng lồn quá rồi, đụ em đi, đụ mau đi. Tôi túc tắc nói : nọ, em đòi anh đụ đó nghe, sau đừng đổ thừa là anh ép buộc em.

    Tám cáu nên gạt đi : đổ thừa hay hổng đổ thừa thì anh cũng đụ cho em bớt nứng cái đã, còn lỗi phải tính sau. Tôi đã vội mà Tám còn vội hơn. Cô nàng lăng xăng cầm cu tôi nhét lia lịa vô lồn, tới khi khúc gân chun ngọt xớt chỉ nghe một tiếng phịt thì Tám mới thở ra, kêu nhông nhổng : đã !

    (Hết Phần 23 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 24)


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  4. #24
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,264

    Default Tám (Phần 24) (Tác giả: Sịp)

    TÁM

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    CõiThiênThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 24













    Vì Tám kền rền quá nên tôi phải vội ấn thằng cà lấc vô lồn để Tám khỏi hậm hực, nhưng bây giờ nhìn kiểu nằm của Tám, tôi thấy bất nhẫn, không đành. Chả vì lúc tôi nghịch bú vọc Tám, tôi đã bẻ queo người Tám lên nên thế nằm của Tám coi dị hợm hết sức.

    Đầu vẹo một bên, chúi xuống đi văng, hai giò xếp nếp, đùn khoản mông và đít lên một vùng, hai chưn lại khuỳnh khuỳnh, cái lồn đùn ra một nạm. Kiểu này dùng để bú, móc hay liếm, nút thì khả dĩ, còn nắc thì người nữ coi vất vả quá. Thậm chí tôi cũng lần xần nữa, tôi phải một chưn để sau bàn chưn Tám, một chân lại gác choàng sang bên hông, ngó lêu khêu như chàng đang ngồi trật một bên trên yên ngựa.

    Bởi vậy tôi đề nghị Tám : chơi kiểu này không xong, bữa nay anh dành cho em quyền làm chồng. Tám có vẻ không hiểu vì đang ham được nắc nên càu nhàu : anh sao bày đặt, nằm sao cũng đặng, miễn là anh nắc em thấy đã thì thôi.

    Tôi phải nhỏ nhẹ khuyên Tám : chơi thì sao cũng xong, nhưng em muốn nắc lâu thì phải nằm cho ra cách, em chịu khó nhín chút đi, anh rút ra, loáng cái em lại lắp vô, lâu lắc gì đâu mà em nôn.

    Tám miễn cưỡng ì ạch nói lẫy : thì đó anh nói sao em nghe vậy. Tôi rút cu ra và lết nằm dài ra chỗ. Con cu tôi đang được ngậm lút khấc, giờ bị thả nên dựng lên sừng sững. Tôi nói với Tám : rồi đó, anh bây giờ là con dzợ còn em là thằng chồng, em ngồi lên đụ tiếp đi.

    Chừng đó Tám mới rõ nên chê cho có điều : anh ưa bày chiện, ai đụ thì cũng chỉ hai cái đó lắp khít vô nhau thôi, làm xàm phân bua dzợ dzí chồng. Tôi lại nhỏ nhẹ cắt nghĩa : em nói mới cà lấc, anh nằm trên, nhiều khi đụ mà em đâu thấy đã, bởi dù sao em cũng còn mắc cỡ, ngại thốt nên lời đòi hỏi. Còn bây giờ anh là dzợ, em đéo sao cho sướng như ý em thì mặc sức mà chơi. Có khi nhờ dzậy mà em thấy thoải mái.

    Rồi tôi đưa hai cánh tay thẳng ra dụ dỗ : em nắm lấy tay anh, ngồi vắt giò sang hai bên, anh phụ cho hai nhỏ nhét lồng vô nhau, rồi em bắt đầu cỡi, muốn phóng thì phóng, muốn xủi thì xủi, muốn lết thì lết, muốn cù cưa cú cứa thì làm, chắc chắn có cái cọc giữ, em khỏi sợ bị lật.

    Tám khệ nệ ngồi lên, tôi lót tay ở hai bên hông, chỉ vẽ cho Tám từng ly từng tý. Chèn ơi, khi Tám ngồi dạng háng, tôi thấy lồn Tám nở chành bành mà muốn hít hà. Lông lồn Tám rậm mà đen nhánh, cái lỗ toàm hoạp đỏ lùm lụm, cái hột thịt chìa hẳn ra. Tôi thiệt muốn bú hết sức, nhưng Tám đã ngồi khệ nệ lên.

    Tôi lắc hai bên hông để cái lồn chiếu yêu đúng con cu thì nhẹ nhàng kéo từ từ xuống. Tôi thấy Tám hơi nhón nhón, có lẽ cô nàng e sợ. Tôi phải làm xàm nói : hổng sao đâu, lồn em mới ngậm nên khí chưa khô, em cứ mạnh dạn ngồi bẹp, hổng đau đớn gì đâu mà lo.

    Tám nín thở làm, quả nhiên cái đầu khấc tồ vồ của tôi chui gọn lỏn vô cái lồn nở của Tám. Bấy giờ Tám mới xục xịch đẩy người tới vài cái để chất nhờn làm con cu tôi khớp ngàm với lồn Tám. Tôi lại xòe hai bàn tay ra để Tám đan các ngón của cô vào mà giữ thế cho vững.

    Chưa chi, Tám đã nghiến răng nắc ạch đụi. Cô chơi nước kiệu nên thằng nài bị ngựa lồng tung tăng. Tôi gồng con cu thẳng lên để chà miết cho Tám ưng. Khốn nỗi hai cái vú Tám đung đưa nên nhảy rum ba loạn xạ, tôi phải kêu lên : sao em hăng thế, mới lên đã ủi bãi liền.

    Tám như đang bị thôi miên nên xiết chặt lấy các ngón tay tôi mà xô người mạnh và mau hơn, hai cái vú càng biểu tình ồ ạt. Tôi không sướng vì được Tám đụ bạo mà ấm ức vì hai tay hổng được mò bóp vú. Tôi đem điều đó khẽ khàng cho Tám biết, cô nàng vội thả phịch các ngón tay tôi ra và hơi ưỡn người tới cho tôi chụp lấy cặp vú mà nắn.

    Tôi bóp vò nhàu hai trái vú làm Tám càng nắc nhiều. Tôi bóp tưởng hai cái vú bị mõm ra và tôi cũng ráng lấy sức hất con cu từ dưới lên cho Tám đã. Tám xếp xập xà xập xình hai giò như lá quạt, làm tôi dập dìu thấy lồn và lông múa loạn xạ không ngưng.

    Tôi rít lên : em đụ anh như thế sướng chưa ? Tám thở hổn hển, chống hai tay lên ngực tôi mà lúc lắc như tay thợ cưa đang xẻ gỗ. Tôi nhắc lại câu hỏi, Tám trợn tròn mắt, bặm miệng bào róc ngước con cu tôi mà đầu gật gật lia, tôi biết Tám đang nứng cực độ.

    Tôi mằn và mơn hai đầu vú Tám thè lè, cái núm trật trìa như tôi đang vê hai hòn bi trong tay. Tôi bóp thật đau, vò trái vú Tám chỉ còn một nhúm, vậy mà Tám vẫn không kêu ca, chỉ cố chà nắc lạch bạch.

    Tôi sướng cũng hung nên nhân lúc Tám sững người xóc, chà lết thì tôi vòng hai tay ôm lấy lưng Tám mà kéo úp xuống. Tôi đợi khi Tám đang thúc người thì tôi xiết cứng lấy Tám mà kêu : em đụ anh sướng ứ nhựa.
    Tám đang hối hả nắc không kịp thở mà nghe tôi than cũng phải bật cười.

    Tôi lào khào nói : đàn bà được thay làm chồng cũng có dở đâu. Rồi tôi pha trò : cha nào thiếu đụ mà gặp em cưa kiểu này chắc ăn cháo chó quá. Tám nạt : nói tầm bậy, em đang nứng, để em tập trung nắc mà cứ bầy hây nói khiến em lo ra.

    Tôi nín thinh. Tám bò dài lên người tôi nắc xoành xoạch. Tôi khìa mấy đầu ngón tay bấm dọc theo sống lưng Tám như nhấn phím dương cầm hay nhấn các phím nơi cây kèn xắc xô, mục đích để Tám bị kích thích bắn bớt khí ra cho nhẹ.

    Quả vậy, Tám rạp người nắc vung thiên địa lên, tôi thấy Tám rùng người mấy lần nên vội hất người Tám ngồi lên để măn hai vú cho Tám đã kịch liệt. Tôi nhìn mắt Tám lúc này hổng còn nét tự nhiên nữa mà dường như bị bao bởi một lớp long lanh.

    Tôi phang những câu hỏi hết sức vô duyên : em nứng lồn hả. Tám thì gật thú nhận, nhưng tôi hình dung những lời tục lúc này là chất xúc tác để Tám đụ thấy hăng lên. Tôi bóp hai vú Tám đến đỏ lừ, hai cái núm xật xừ và dấu tay tôi đầy trên bầu vú Tám. Tôi lại la chói lọi : chèn ơi, đụ mà hổng bú được vú thì còn thiếu món.

    Tám tỏ ý muốn chiều tôi, song nếu đổ sấp xuống thì lồn hết mút chặt được con cu nên nàng phải câu giờ : chịu khó chút đi, em đụ hồi nữa rồi tha hồ anh bú tới chiều, tới mai, tới mốt, tới suốt đời cũng được.

    Chưa chi, Tám vòng hai bàn tay ra chống ở đùi tôi và hơi ngửa người để chà cái lồn cho sát sạt với con cu. Tôi nhợn dữ vì thế này làm Tám ngậm nguyên con ở lồn mà còn xủi lết làm tôi muốn bủn rủn. Tôi vói vói hai cái vú mà xa khỏi tầm tay nên đành giương mắt dòm.

    Úi, thiên địa ui ! cái lồn Tám dẻo nhẹo nó ngoạm con cu tôi óc óc và cô nàng đẩy người xục xịch thì tôi tưởng con cu tôi muốn lọi luôn. Vậy mà hổng có chi hết, thập thò tôi thấy như lồn Tám đang ăn trái chuối bị nghẹn, nuốt ra nuốt vô lòi từng khúc ra ngoài.


    (Hết Phần 24 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 25)


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  5. #25
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,264

    Default Tám (Phần 25) (Tác giả: Sịp)

    TÁM

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    CõiThiênThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 25










    Hôm nay Tám được tôi nhường cho cái chức làm chồng nên cô có vẻ rất tự tin. Cô ngồi nắc nhịp nhàng, hẳn nhiên lồn cô quện lấy cu tôi một cách dẻo dai và bền bỉ. Hai bàn chưn Tám đặt chấm xuống đi văng, giống người ngồi xồm, song rất vững vì được kềm bởi cái cọc đâm lút sâu trong người.

    Tám lết tới, ngả lui, thong dong, ẩn nhẫn, chẳng có vẻ vội vàng hay xăng xái. Thỉnh thoảng nàng xòe rộng những ngón tay để tôi đan vào mà kẽo kẹt cưa xẻ làm tôi cũng thích mà Tám cũng thích.

    Cũng vì hai đứa địt nhau rền nên bây giờ lâu cách gì vẫn không ra. Nhiều lắm nước nhờn trong lồn Tám và chất nhớt ở cặc tôi chỉ giúp bôi trơn hai bộ phận sinh dục để cưa nhau cho đã thế thôi.

    Tám lúc lắc, nhai ngấu nhai nghiến làm tôi có cảm tưởng cô ăn trái chuối mãi mà không hết. Ở thế nằm ngửa nhìn lên, tôi hết theo dõi nét long lanh nơi mắt Tám, tôi lại nhìn rõ cái lồn Tám tạp tạp và vùi con cu tôi triệt để.

    Có lúc Tám nói khen tôi : anh thật điệu đàng, đúng bậc giang hồ mã thượng. Tôi ngạc nhiên vì lần đầu nghe Tám sử dụng tiếng thời thượng người ta dùng ngoài đời nên hỏi liền : em đánh giá sao mà gọi anh là giang hồ.

    Tám mờ ớ đáp : em nào có biết rõ rệt giới giang hồ thực sự ra sao đâu, nhưng em xem cái cung cách anh nhường em làm chủ, lại hướng dẫn em để có kiểu đụ thỏa thuê, em nghĩ đó là một thái độ trang trọng cần phải nhớ.

    Tôi vờn hai tay bóp lấy hai vú Tám nựng nựng, xuýt xoa : cưng vá, cưng vá, cái dzú bóp thiệt đã. Tám nẩy người tới, hai vú đùn thành cục, đầy đặn, nhọn hoắt và mềm, và êm, và nhão nhão, và sượng sượng, đến hay.

    Như thường lệ, tôi mơn hai đầu vú cho đến khi nó lần xần bóng lưỡng lên thì Tám rít lấy hàm răng mà giập tôi nhá lửa. Tôi biết Tám sướng mà chỉ cần măn vú tròn tròn khi lồn ngậm cu thì cái sướng mới ê ẩm lâu nên tôi mơn muốn tòe hai đầu vú Tám mãnh liệt, khiến Tám nổi cơn nắc tới tấp.

    Nói nào ngay, Tám đụ tôi cành cành, tự ái được xoa dịu, mang trong đầu hình ảnh một người chủ, nên Tám há há cái miệng muốn nói gì đó mà chưa dám. Tôi phải khuyến khích : em làm chồng, thích gì cứ phát biểu, đừng kiêng dè, e lệ, mất vui đi. Em cứ coi anh như trường hợp em khi nằm dưới, anh nắc, anh bấu, anh nhủi, anh cưa, anh kêu om xòm, em có ý ngăn cản anh đâu nà.

    Vậy mà Tám vẫn rón rén mãi mới bật ra được : em đụ anh sướng tê lồn luôn. Phát ra được cái tiếng thâm trầm đó Tám mới thấy nhẹ bổng. Nàng chống xiết hai cùi tay lên khoảng ngực tôi mà đùn, đẩy, bào, xủi lập cập.

    Tôi cho nước : em sướng thì cứ kêu thoải mái, mắc gì cữ, bù lại những bữa hai bác có nhà, đụ nhau sướng cành hông cũng phải cố nhịn. Tám đang nắc cũng phải phì cười mắng yêu : anh thiệt tếu và rắn mắt, đang đụ mà cũng chọc em phọt ra cười được.

    Tôi bóp cứng hai cục vú Tám và nắn nắn như nặn sữa, Tám hơi nhăn đuôi mắt, tôi hỏi dồn : anh làm em đau hả. Tám không trả lời thẳng mà nói nhõng nhẽo : anh làm vú em bèo nhèo hết trơn. Tôi phải vuốt đuôi : tại anh thương, vả lại có bóp vậy anh mới thấy nứng.

    Tôi dận hai gót chân xuống, bưng phần mông lên khiến Tám ngồi cao lênh khênh. Tôi tạm thời bỏ hai tay bóp vú để bợ lấy hông Tám làm điểm tựa, hất mạnh lên làm Tám lao đao, nhưng lồn Tám bị tôi bằm sâu tàn bạo.

    Hai chưn Tám không còn chạm đi văng, giờ lênh khênh trên khoảng trống nên khi tôi hất người lên thì Tám đạp vung hai giò vì cái sướng xoáy sâu trong lồn. Tám vội bíu chặt lấy khoảng ngực tôi, ngả rạp người xuống, phụ thúc cho cơn sướng đến dồn đập.

    Tôi vòng tay ôm chặt lấy lưng Tám, nắc dội lên và hay tay đẩy đưa vuốt sống lưng Tám đùng đùng. Cô nàng gò lưng rặn, cái lồn nhai tóp tép, tôi húc như trâu điên, Tám la chỏe hoe : sướng, sướng, nứng lồn dê kêu luôn. Anh nắc sâu, mau và mạnh cho em, chết em chịu, cho cái lồn em giập tét bét ra em mới ưng.

    Tôi cố sức bằng chết mà Tám còn la nhong nhỏng làm tôi phải vận thêm thành công lực mà vật đụ nàng mệt nghỉ. Tám được tôi cọ con cu liền liền thì càng rống dữ : lồn đã quá, đụ mãn nhãn, anh ơi, sướng muốn té đái ra.

    Tôi cười ngặt nghẽo nghĩ bụng : đúng là khi cái lồn sướng thì nói nặng nhịu líu lưỡi. Đang đụ mà kêu muốn té đái thì đái ở cái lỗ nào. Có một cái thì bị tọng cứng khúc củ cải còn chỗ đâu mà tè chớ.

    Tôi lặp lại ý đó cho Tám nghe. Cô nàng trẽn nhưng chống chế : tại anh đụ làm em quính, nói sai một chút mà cũng để ý. Rồi Tám nắc huỵch huỵch, mục đích để tôi quên đừng chọc quê cô nữa.

    Tôi ôm cứng Tám mà lắc, để cái lồn Tám quay ào ào quanh con cặc tôi. Tám chồm chồm như ngựa vía. Tôi hất lên, Tám nhồi xuống, tôi la một, Tám hét hai, những tiếng kêu quái đản của hai người đang đụ nhau tới hồi nứng nghe mà ớn.
    Bất chợt, Tám reo lên : em ngứa lồn quá, anh chà mạnh cho em. Tôi choáng váng nên không kịp phân vân, ôm quàng ôm xiên Tám mà giặm, mà kéo làm Tám ngật ngà ngật ngưỡng trên bụng.

    Tôi làm mấy hối thì Tám kêu dốc dựng : em đã, em sướng, em tới, đụ mạnh vô, nắc chết bỏ đi anh. Tôi ù cả tai, choáng cả mắt mà phải bặm môi, bặm miệng dớt cho Tám hết kêu nữa.

    Tôi có cảm tưởng như cả hai là chuyến tàu cao tốc đứt bố nó phanh đang lướt tự do ào ào. Tám giãy vung thiên còn tôi thì chúi đầu chúi cổ mà đục Tám băng ta lông cho rồi. Tám lụp chụp, tôi còn lụp chụp hơn, hai đứa rối rít cả lên.
    Đột nhiên, Tám nhảy dựng và cả hai dồn bao sức còn lại để đẩy nốt cục đá tảng đang đè nặng hai đứa. Rồi tôi nghe ục một tiếng, như có cái gì nổ đùng, Tám căng ra, tôi cũng căng ra và loạc choạc nghe gãy vụn răng rắc một chặp.

    Tám kêu rên trước : em đã quá, ra hết trơn nên mệt dữ dội. Tôi cũng lào khào phụ họa : anh bị em rên rỉ, phóng túng xả láng nên các dây nứng đứt hết trơn. Tám nhìn tôi có vẻ xót xa, thưa thốt khe khẽ : em xin lỗi.

    (Hết Phần 25 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 26)


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  6. #26
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,264

    Default Tám (Phần 26) (Tác giả: Sịp)

    TÁM

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    CõiThiênThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 26











    Nằm nghỉ mệt một lúc, Tám có vẻ phàn nàn : gớm, mới được nhường làm chồng một lần mà em đã muốn bái xái bài xai, oải hết cả, vậy mà các bố làm chồng hàng chục năm vẫn huỳnh huỵch làm việc được thật giỏi.

    Tôi nói để Tám hiểu : tại em còn ngỡ ngàng và tâm lý còn căng thẳng, sợ sệt, chứ nằm trên hay nằm dưới có khác gì, vị chi là cũng hai động tác đút vào thụt ra thôi. Tám đâu dễ dàng nghe nên nàng cãi lại : anh nói dễ ngon, nhưng bọn em nhận trách nhiệm nằm dưới có khi nào dám bê các anh lên đâu, còn các anh đã dận ùng ục mà còn bưng hổng em lên, lênh khênh như khinh khí cầu bị đứt dây bay lơ lửng, kinh bỏ bu, chỉ sợ nhào đầu xuống.

    Tôi bật cười vì lối ví von của Tám. Tôi lại cố nặn ra trong đầu những ý tưởng nào đó để Tám đừng mặc cảm : chẳng phải thế đâu, anh cho là tại các bà thẹn thùng nên nhẫn nhục chịu trận, chứ em xem lắm bà cũng đô con, phốp pháp lắm mà ông chồng thì mỏng như cây tăm, họ dư sức quẳng tụi anh nữa chứ nói gì nhấc bổng lên.

    Tám lịu nhịu càm ràm và gạt phắt đi : thôi, em chả thích làm cái món ngược đời ấy bận nào nữa, truyền thống ra sao ta cứ giữ nguyên vậy. Các anh thích giở trò thì bày vẽ ra, chứ tụi em đâu có thích cầm quyền hay kêu gào bình đẳng gì đâu.

    Tôi xí xóa bằng cách rủ rê Tám : được rồi, được rồi, em thích thứ nào thì anh chiều y vậy. Có điều cả ngày nay tụi mình hơi quá đà phí sức, anh đề nghị tụi mình ngáo một giấc cho giãn gân cốt, khuya có thức thì lại vật nhau sau.

    Tám nói lụ bụ song không có vẻ phản đối : anh chỉ có bấy nhiêu, ăn xong chưa kịp xỉa răng uống nước đã muốn ăn lần nữa. Và Tám giao hẹn : anh nói ngủ là ngủ chứ không có kiểu nói xuôi làm ngược nghe. Anh mà lộn xộn là em đi chỗ khác nằm.

    Tôi nghĩ bụng có cho ăn gỏi Tám cũng chả dám đi đâu (vì cô có tật sợ ma mà nhà vắng vẻ) nên nói vuốt : em sao đa nghi, anh đứng đắn giàn trời mà em cứ nghĩ quấy. Tám trề môi nguýt : phải, ông đứng đắn nên tôi mới tẹp nhẹp hết trơn, chớ ông mà lăng nhăng chắc tôi cũng xong cuộc đời rồi.

    Tôi chỉ còn biết cười trừ. Tám nằm xoay lưng lại phía tôi, nhìn bộ dạng phía mông của Tám tôi phát nóng lạnh. Như vầy mà biểu tôi nằm co con tôm ngủ ên thì liệu có hợp lý chăng. Vậy nên, tôi nói lí nhí : em tạm cho anh ôm và gác tí xíu, chứ em cấm vận như vầy thì sao anh ngủ được.

    Tám khăng khăng : không ôm hay gác gì hết, ông nằm đó mà tôi còn hồi hộp thấy mồ, ông mà quàng tay để cái thằng cà nhỏng của ông nó chọt quậy vô mông đít tôi thì chắc nhiều lắm ba giây là ông lại đòi thứ khác. Và Tám lẽo nhẽo nói với tôi : thôi tía làm ơn nhắm mắt chừng một tiếng cho tôi nhờ. Suốt ngày tía bám theo, hết đòi bú tí, lại vạch khám lung tung (và sực nhớ ra, cô chêm luôn), và ít gì ông cũng đẽo ngả ba cây cổ thụ rồi chứ bộ.

    Biết Tám khăng khăng, tôi đành vuốt bụng quay sang hướng khác, hai tay thu vô háng cố ngủ. Buổi tối im im, thời gian trôi sao dài lâu quá mạng. Tôi nằm mãi mà trằn trọc cóc ngủ được. Tám cũng không cục cựa nên tôi chẳng rõ cô nàng ngủ hay chưa.

    Lâu thiệt lâu, chẳng có lấy cái đồng hồ để nhắm coi mấy giờ. Bên ngoài chốc chốc lá cây bị gió thổi lào xào càng thêm sốt ruột. Tôi đang u u thì nghe Tám rục rịch hỏi : chớ ông ngủ chưa. Tôi nói nhẽo nhẹt : ngủ gì được mà ngủ.
    Tôi nghe tiếng Tám thở dài : sao mà ông lằng nhằng dzị hổng hiểu. Thiệt tình ông muốn bắt bí tôi, hổng lẽ nằm bên mà khiến ông bần thần. Tôi càng thở dài não nuột, Tám phân vân gì đó rồi nói : thôi tôi để ông ôm một chút mà cố ngủ đi, đừng chọc phá cho tôi chợp mắt chớ mệt quá.

    Tiếng Tám ngáp dài ngoằng, tôi rị mọ lấn xích tôi, khều khào ôm kéo Tám vô. Cái chưn tôi vừa choàng gác lên thì thằng chó chết đã vội giúi vô kẽ đít Tám một cái. Tôi hổng thấy Tám càm ràm nhưng cô nàng hơi né lui ra. Tôi thây kệ, lo ôm và vòng cánh tay giữ lấy Tám.

    Nói là đứng đắn mà cái tay cũng chọt lộn xộn. Tôi cảm thấy da cùi tay đụng cọ vô chỗ vú Tám. Nàng im re, có lẽ sợ vùng vằng thì tay tôi càng chạm mạnh. Tôi cũng lừ lừ để hờ cùi tay tại chỗ. Bực là tôi cũng muốn yên mà thằng nhóc của tôi thì lại ngúc ngắc nên nó vẽ loằng ngoằng những đường dọc theo kẽ đít Tám làm tôi nhột nhột.

    Tám cục cựa tránh, bất giác thằng cà lơ lại lọt đúng vô chỗ đường vòng lấn tới phía trước háng Tám. Đụng tới cái phần mềm mềm thì nó nằm nín khe hít hửi gì đâu đó, Tám liên tiếp thở ra.

    Như có sự liên thông gì đó, cái bàn tay của tôi cũng bật ngửa ra và xoa xoa lên cái vú Tám. Tôi thì cho là tự dưng nhưng Tám nhong nhỏng la lên : cảnh cáo, ông bắt đầu nhảy rào rồi đó nghe. Tôi giả tảng như đã ngủ, nghe Tám lao xao : cha ngủ giỏi thiệt, mới cà cà mà thăng liền.

    Tôi suýt bật cười, Tám hơi doãi ra, tôi vờ như trở mình nên ôm giữ lại và cái bàn tay lại bâng quơ ịn ịn nơi vú Tám mấy cái. Lại nghe Tám lầm bầm : mắt ngủ mà tiềm thức còn biết rờ rờ măn vú, thiệt hết biết tánh cha.

    Tôi hết nén được nên phát cười rúc rich, Tám la làng lên : ăn gian, cha giả bộ ngủ để tôi lơ là rồi cha mò bóp bậy. Tôi lỡ trớn nên đeo xà nẹo Tám mà năn nỉ : cho anh phá chút mà, anh hổng ôm dzú, anh khó ngủ lắm.

    Tám quay hẳn sang tôi, mắng mỏ khe khẽ : ngó cái bản mặt trơ trơ thấy ghét. Lớn đầu mà đeo còn hơn đỉa đói. Vậy mà Tám lại sửa bộ để tôi gác gọn lên thế Tám đang nằm ngửa.

    Da ống chưn tôi khua lào khào lên đám lông, tôi thấy ram ráp nên chà chà làm Tám ngúc ngắc. Bàn tay tôi mò loạng choạng, lần xần quanh hai cái vú, có lúc tôi bụm lấy mà măn măn như thử coi sữa có hôn.

    Tám biết tánh lỳ của tôi thì dẫu trời gầm cũng không bỏ nên nằm xà lơ cho tôi vọc. Tôi nắn, tôi vê, chẳng mấy chốc mấy đầu vú Tám nổi cục lên. Tôi ấp tay vỗ bạch bạch và hẩy lắc người để thằng nhỏ ăn có nữa chớ.

    Đâu chừng vài khắc thì tôi thấy Tám cà cà mông lên xuống, thằng cà nhỏng bị hất tới hất lui nên chọc tán loạn. Tôi cũng tăng cường cái sự vò bóp vú Tám lia chia. Tám tỉnh ngủ hẳn la lối : cha phá rộn, bực quá.

    Miệng thì than mà vú Tám cứ sưng nhọn lên, mông thì ngoáy tít. Tôi ôm chầm lấy Tám mà bóp cật lực, lưỡi thè ra liếm láp nơi cánh tay Tám. Cô than : liếm gì mà nổi da gà hết trơn. Tôi vùng nhấc người lên hôn nghiến lấy miệng Tám…


    (Hết Phần 26 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 27)


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  7. #27
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,264

    Default Tám (Phần 27) (Tác giả: Sịp)

    TÁM

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    CõiThiênThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 27












    Được Tám chấp thuận, tôi nằm đeo cứng lấy chị nàng, gác chưn quặp giữ, rồi hun hít, bú tùm lum, chẳng mấy chốc hai mắt díp lại, không cưỡng nổi cơn buồn ngủ. Lình xình từ sáng tới giờ, ăn chẳng ra bữa, lại vác cày đi đốn cổ thụ đến 3 lượt nên oải, tôi cũng chẳng thiết quậy nữa, từ từ thiếp đi.

    Tôi còn kịp nghe Tám cà kê : chả ngủ tui đỡ khổ, chớ chả thức phá vá chịu hổng nủi. Mặc, chị nàng phàn nàn là phàn nàn một mình, còn tôi lo thăng. Nằm chẳng đoán bao lâu, nhưng phải nói ngủ say và đã con mắt thì thấy Tám cục cựa.

    Tôi chưa mở mắt, còn say ke nên kè nhè hỏi : chớ hổng ngủ còn xục xịch chi nữa. Tám có vẻ run, nép sát vào tôi và than nho nhỏ : em lạnh. Tôi mằn mò thấy quả ở chỗ bắp tay gần vai cô nổi lốm đốm da gà. Tôi sực nhớ hai đứa ngủ truồng nên vội giở cao một chưn lên để Tám thụt vô lấy hơi ấm.

    Tám ngoan như con mèo mun, dựa phía lưng vô khoảng ngực tôi. Tay tôi vòng ôm lấy Tám, hào hiệp phủ cho chị nàng bớt lạnh. Tám nằm chưa yên, tôi đã nghe cằn nhằn : sao thằng nhỏ của anh lúc nào cũng sừng sừng hết dzị. Anh biểu em sát vô mà nó chọt chọt thì em nép đâu có dính.

    Tôi phì cười, ghé gần tai Tám cà khịa : tại nó chớm đói đó cưng. Tám la oai oái : ăn gì ăn hoài, mới chừng hơn tiếng đã đòi ăn nữa. Tôi ca bài bản cho Tám thích : thì cơm nước em ngon quá, ăn đâu có ngán, ăn gỡ để rồi bữa nào hai bác dzìa mình còn nhịn chớ em.

    Tám xí nghe dai nhách. Tôi phải xoa xoa vào bả vai để Tám khỏi câu mâu. Tám nói lèo xèo chi đó, nhưng không xích người ra. Da mông Tám láng cón, thằng cà chớn của tôi chọt khe và gật gù gì đó làm Tám nằm không yên.

    Tôi bâng quơ hỏi giỡn Tám : em lạnh thiêt hay bày đặt muốn anh ôm rồi kháo lên như thế. Tám có vẻ giận, định rút người ra, tôi phải ôm chầm lấy hòa hoãn : nói chơi mà cũng giận. Xong để Tám khỏi bấn bíu tôi chụp lên một bên vú Tám, nhấn nhử tưng tưng nói đớt : cưng vá đi, cái dzú mềm mềm, thấy thiệt mê.
    Tám còn hờn nên nói trớt quớt : mềm đâu mà mềm, ông vọc thét nó chưa bị rã là may, người đâu nghịch như ma. Tôi chẳng tơ hào đáp trả mà lo măn cái vú Tám quầy quậy, chỉ nghe Tám ta thán : nọ, bóp bóp, măn măn rùi biểu ngừ ta im ai chịu nủi hôn.

    Tôi chu dài miệng hun điểm huyệt vô gáy, khoảng chưn tóc Tám, làm chị nàng nhột nhột thụt cổ lại. Tôi giựt ngước Tám kéo lôi vô, tay vò loạn xạ cái vú và nói như người say rượu : để anh mò dzú một chút, em cự nự chi hổng biết.
    Tám nói huyên thuyên : chớ hổng cự nự để ông làm tới sao. Dzú mớm ngừ ta mà ông coi như giẻ lau nhà, làm tướp ra hơn xơ mướp, may mà tui lo đi làm ăn phải xa chồng, chớ ở gần chả thấy dzú vợ thảm thương vầy chắc chả cũng bỏ tui vá.

    Tám nói mạnh miệng : chả bỏ thì dzìa anh nuôi, Tụi mình hú hí mí nhau cũng sướng chán. Tám nhâu nhâu nói : giờ cha nói dzóc ngọt xớt. Tui dzìa để bả cạo đầu bôi vôi sao tía, hơn nữa giờ ông kẹt thì dzú nào cũng xài tạm, chớ ông học xong dzìa thấy dzú bả ngon lành thì quên tui là cái chắc.

    Tôi hổng biết nói sao để Tám tin, nên cũng chỉ đưa đà nói vuốt đuôi : thiệt mà dzú em còn ngon lành lắm, chớ em thấy có nhiều bà dzú mớm gì mà thòng lòng ra sau lưng, gớm òm. Tám trề môi nói tiếp vô : tui mà để ông lôi chắc cũng cỡ tuần tới là giống dzị. Cha lì quá, dzú mớm mà kéo phăng phăng làm như kẹo kéo.

    Rồi như sực nhớ ra, Tám chêm : tui phải phục sát đất bà xã của ông, gặp tay chồng phá giàn trời mà bả chịu được, giỏi ! Tui mới thực sự chịu ông có bữa nay mà oải, ngán tới tận đầu. Gì đâu mà ông đeo bí rị, học hành kiểu này làm sao mà đi nước ngoài.

    Và như vừa căn dặn vừa khuyến khích tôi, Tám nói thiết tha : ông nghe tui dùm cái đi, nắc thì nắc mà học thì phải học. Ông cứ để ba cái dzú, cái lồn nó ám ảnh, lỡ rớt mà bả hay được thì tui chết.

    Tôi nói mạnh miệng : làm sao bả biết được, trừ phi em khai ra. Tám hổng để tôi nói cạn đã chen vô : ông liều lĩnh kiểu này sớm muộn bả cũng hay. Ông mò tui bất kể chỗ nào, đi đêm lắm có ngày gặp ma, rồi tụi nhỏ học vô học ra, tới tai bả thì chết cả đám.

    Nói gì thì nói, tôi thấy Tám vẫn mở một nẻo cho tôi lấn tới. Bởi vì Tám cằn nhằn nhưng có dứt khoát xô hất tôi ra đâu. Phương chi lối nói của Tám, chỗ nào cũng chỉ sợ bà xã tôi biết thì cả hai đứa cùng chết.

    Yên chí vậy nên tôi gạt đi : thời giờ là quí báu. Em đừng nghĩ tưởng xa xôi, mình có vài ngày ngắn ngủi, chơi nhau cho sướng đi cưng. Kệ nó, tới đâu rồi tính, giờ mà em lo hoài còn rảnh đâu mà hú hí. Tôi ôm chầm lấy Tám rà rà cái lưỡi sau gáy, lướt lướt chỗ sống lưng và tay mò vê cái núm vú làm Tám xoăn xoe như sâu rọm.

    Tôi xoe cục núm đến nở lớn và cứng sượng thì tôi lật Tám xoay mặt lại. Tôi nâng cằm Tám lên nhắn nhủ : em nhìn anh nè, em trả lời thiệt tình, em có thương anh hôn ? Tám bị rị, ngoảnh mặt đi không nói, tôi xiết tay giữ lại, Tám lánh mắt không nhìn vào tôi. Tôi hỏi mãi, Tám bất đắc dĩ đáp : hỏi gì kỳ cục, khi không rùi có thương là sao.

    Tôi biết Tám nói vòng vo tránh né, nên gặn hỏi nữa. Tám lại lững thững trả lời : anh hỏi ai biết đâu mà trả lời. Tôi lại ghịt mặt Tám lại thì lúc đó mới nói lửng lơ : thương hay không, anh biết rùi, đừng bắt tui phải nói ra kỳ cục.

    Tôi vò nghịch cái vú Tám, thỉnh thoảng nhằn cái núm lật xật bóp mạnh, Tám nhăn lên, tôi dặm vô : sao có thương hôn thì nói. Tám gục gục cái đầu, tôi hổng chịu, Tám đành phải nói : thương được chưa, bóp đầu vú đau thấy tổ.
    Tôi hí hửng nên lơi ngón tay vê núm vú và lơ là một lát lại làm khó Tám : bây giờ em nói em thương tôi thì để hỏi câu khác, em phải nói thiệt. Tám lờ mờ đoán ra nên gạt đi : thôi vậy được rùi, còn hỏi cặn kẽ chi nữa.

    Tôi nào ưng nên lại xiết lấy Tám nhìn đăm đăm vào mắt Tám mà đặt câu hỏi : em thương anh vậy em có muốn anh chơi em hoài hôn. Tám la chói lói : cha ơi là cha, cha hỏi gì ác ôn vậy. Ai đem câu đó mà hỏi đàn bà, con gái.

    Tôi lên mặt trây : em nói thương thì anh phải biết tới nơi tới chốn chớ. Tám lờ lờ, tôi lại kéo thốc Tám vô mò chỗ háng. Tôi dùng ngón tay bẹt mớ lông ra, xoa vòng vòng ở cái lỗ và kéo dọc ngược ngón tay lên, đụng lụp cà lụp cụp đủ thứ nơi đó. Tám kẹp chặt hai đùi lại, tôi khoắng móc, Tám phải bỏ lơi ra.

    Tôi áp bức Tám rần rần đến khi Tám nói cho rồi để khỏi bị tôi hành xác : muốn, thích, ưng được anh đè ra, chịu chưa ? Chị nàng tức nên nói lẫy, tôi không màng mà càng chọc phá chỗ cực nhạy của Tám, dằn vặt bắt Tám phải nhận cái điều tôi muốn nghe.

    Tám ngúc ngắc cũng lâu, sau đành thúc thủ mà nói diết da : tha cho em đi, anh làm em nấn níu quá, em thích lắm, em muốn anh đụ em hoài, em sướng, sướng dữ dội. Và Tám bịn lấy háng mà rúc rúc người lên.
    Tôi nhấn thêm vài cái rồi rút ngón tay ra, tôi cho Tám thấy ướt nhoẹt, Tám khều khào thở lấy hơi lên.


    (Hết Phần 27 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 28)


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  8. #28
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,264

    Default Tám (Phần 28) (Tác giả: Sịp)

    TÁM

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    CõiThiênThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 28











    Tôi nằm ôm Tám thụ hường đêm tĩnh mịch của Sài Gòn. Căn biệt thự đôi của ông bà bác nằm ở một phố lớn, có vườn cây ăn trái bao bọc nên thỉnh thoảng gió thổi rào rào làm cả hai thấy vô cùng thần tiên.

    Như một thói quen khó thể bò, tôi quắp giò xiết kéo Tám sát vô tôi, tay vê vê cái núm vú Tám để nổi sần nổi cục. Tám ngoan ngoãn nằm để mặc cho tôi rờ rẫm và nghịch phá từng cái vú. Tôi kẹp đầu vú Tám bằng hai ngón tay, lôi nhè nhẹ và chuốt chuốt đến khi cả hai đều nhọn hoắt thì nghe Tám cất lời hỏi : em hổng hiểu vú đàn bà có cái gì thích mà sao mấy anh say mê rờ mằn hổng nghỉ.
    Tôi vẫn măn đầu vú và xoa dàn luôn cái quầng vú khiến Tám cục cựa liên hồi vì buồn buồn nhột nhột. Tôi thủng thỉnh kể cho Tám nghe : em chăm chú nè, bình thường thì vú đàn bà mềm mềm và dẻo dịu, nhưng có hơi tay đàn ông rờ là nó thay đổi liên miên. Lúc thì sượng sượng, khi lại cứng đanh, có lúc xần xần như cục sỏi. Dường như trời sanh vú đàn bà đều gán cho chúng hai năng lực và trách nhiệm.

    Tám gạt đi : anh đừng kể tào lao, vú mà cũng có năng lực với trách nhiệm, sao nghe khó lọt tai dzị cà. Tôi phải ngăn chặn lời Tám lại : em chưa nghe hết ngọn ngành thì đừng vội phản ứng. Em nghe anh nè, các thiếu nữ khi mới lấy chồng đâu hình dung ra những gì sắp bị mấy chả khuậy.

    Rồi tôi ra vẻ nghiêm chỉnh ton hót : ngay đêm đầu tụi anh đều xăng xái đè lột áo dzợ ra. Lắm cô mắc cỡ run bằng chết mà rồi cũng thua một phép. Biết là làm hung mấy nường sẽ tá hỏa lên hổng kiến hiệu nên tụi anh mới rờ rờ nhè nhẹ cốt cho mấy cô quen lần. Đến khi con ong đã tỏ đường đi lối về thì bọn này mới vờ hun hun hít hít, bết bát dí mũi vào cặp vú mà khen tới khen lui.

    Tám lại kê ý vô : giờ nghe anh ca thì sao hiền lành chớ thực sự mấy ông đâu có dễ dàng đối xử tụi tui như rứa. Em thấy cha nào cũng chụp lấy chụp để, vò vò bóp bóp, lại còn nhéo đau muốn đổ nước mắt ra, cho nên đàn bà ngắm hổng cản nổi thì thí cho rùi.

    Tôi cười khà khà, không ra đúng, chẳng ra sai, nhưng lại cố bênh vực cho đám mày râu một chút : tại mấy em khó và gặp mấy anh thiếu bình tĩnh, chớ còn em thấy anh hun, nghía rõ cái lồn em rùi mà chừng xin em mi cái dzú anh cũng từ tốn, nhẹ nhàng, nâng niu chớ bộ.

    Tám trề môi dài ra diễu : phải anh nhẹ nhàng mà vú tui nó méo lệch hết trơn. Anh chưa đụng dzô chúng tròn quay, chừng anh thả ra như trái xoài nẫu lòng thòng thấy tởm. Tôi cười dàn hòa : thiệt hun đó, người ta đặt nhẹ cái mũi dzô mà đổ thừa tai hại. Rồi tôi ỏn ẻn gạ : mà em nhớ coi, từ ngày có bàn tay anh ấp ủ, em thấy nó có nở ra hun.

    Tám mờ ớ, hổng ra nhận, hổng ra chối mà nói lật sang hướng khác : cứ gì tay đàn ông rờ, tụi tui tự nựng thì thét nó cũng nở dzị. Tôi nào chịu thua : ờ thì nó cũng nở, nhưng nở kiểu không bung hết tàn hết tán, còn đàn ông tha tha thui, chưa chi chúng cũng nở bành ki.

    Tám rú lên phản đối : vú mà anh ví như cái sọt, cái bồ. Nó nở sơ sơ coi còn được, chớ kiểu anh vọc nó thành bành ki thì ra đường người đâu chưa ló đã thấy hai cục vú lầng lẫng phom phom, ngó tục tĩu hết sức.

    Bất đồ, Tám xục xịch và rên nho nhỏ : anh vê cái đầu vú, em hổng tập trung mà cũng nhún hết trơn. Và cô nàng bợ một bên vú lên biểu tôi : anh coi nè, nó chần dzần thấy ớn hun. Tôi vỗ bịch bịch mà nói : kệ nó em, nó chần dzần dzị anh nút em mới sướng.

    Tôi thấy Tám rùng mình như miệng tôi đã ngậm nút đầu vú rùi dzị. Và Tám đả đớt nói : thui, bú nút chi bú nút hoài. Em mệt từ sáng tới giờ, anh đưa miệng vô bú nút một hồi, em lại lên cơn động đực, chắc chết vá. Tôi vun vào : thì có sao, em sướng mới lên cơn, mà lên cơn không để nó xả ra bịnh nặng lắm.
    Tám có vẻ u u nghe ngóng, xem lời tôi nói đúng tới chừng mực nào. Trong khi đó, bàn tay tôi vê tròn và tha đều khắp cái vú, làm Tám bị nhồi vô nhồi ra thấy đã. Tôi ngả ngớn mằn mằn bóp bóp và rên rỉ xin xỏ : cho anh bú chút nghe.
    Tám có vẻ ngần ngừ một hồi thì nói thoảng nhẹ : bú em nhẹ thui, đừng nút cố xác mà em mau nứng. Anh làm em lấn cấn dzữ, đã vậy miệng anh giờ bặp vô em còn chết mau hơn.

    Tôi dùng gót chưn khiêng bợ Tám sâu vô, tôi giúi giúi con cu cạ vô mông để Tám tập trung ý nghĩ. Tôi đằn ngửa Tám ra, trườn nửa người lên vừa chặn vừa nhìn sâu vào mắt Tám.

    Cô nàng có hơi bẽn lẽn, định quay ngoắt đi, tôi lấy tay chặn càm giữ lại. Tôi nói nhẹ như hơi thở : em dòm miệng anh nè, nó há tròn vo, bây giờ em tưởng tượng anh túm lôi cái đầu vú em vô, bặp bặp và nút xiết, em thấy thế nào.
    Tám càng rùng mình mạnh. Cô nàng ư a một hồi mới thấy nói lí nhí : thấy gì nữa, nội nhìn cái miệng anh xun xoe, tui đã muốn xón đái, chứ tưởng voi, tưởng cọp gì chớ. Tôi cười ra vẻ hài lòng : đó, em xác nhận là anh có nghề, vậy mà cứ trốn lánh hổng tìm lấy cái sướng để uổng.

    Xong tôi măn một bên vú và thò miệng ngậm một bên vú kia. Tôi thấy Tám gồng lên, vẻ hồi hộp thì tôi chậm lại, thè đầu lưỡi rà tha lên quầng vú làm Tám nổi hạt mè lên chỗ da bóng lưỡng hết trơn.

    Tôi liếc nhìn, chưa chi mớ lông lồn Tám xoăn quíu lại, tôi chắc Tám đang sướng âm ỉ. Tôi chúm miệng chuốt chuốt cái núm vú ướt nhẫy nước miếng, đầu vú trật trầy đun đẩy dưới chót lưỡi tôi.

    Nghe Tám kêu ư ư rất khẽ, tôi chuốt thêm chừng chục cái và há nhanh to miệng tôi ngoạm đầy cái vú Tám vào rúc nút te te, trong khi tay tôi mò tha cái vú Tám thiếu điều muốn lột da. Tám cong mình như con mèo, rúc vô bản ngực tôi và kêu : nhột nhột, lợn cợn vá anh.

    Tôi vê cái đầu vú và dùng răng cắn lấy cái núm ở trong miệng nhay nhay mấy đợt. Tám co bung người lên, phần háng xập xình như sóng nâng con thuyền. Tôi nhay một lúc thì Tám quơ tay quơ chưn rên rẩm : em bắt đầu thấy nứng.
    Tôi nhìn sững vào mắt Tám để xem cô nàng nói thiệt hay mại hơi. Quả thực hai mắt Tám long lanh như đọng nước và Tám khều khào : em nứng thiệt mà. Tôi tăng cường xoe cái núm vú Tám và nút cắn cái đầu vú kia, trong khi giò tôi quặp lấy Tám xiết vô. Như phản xạ tự nhiên, Tám cố vùng cà cà cái lồn vô bọng chưn tôi mà xuýt xoa, riết róng.

    Tôi chưa chịu tha cho Tám, tôi bú nút mạnh hơn và lè nhè nói như người say rượu : em ún ồn ả ? Tám gật lia gật lịa.


    (Hết Phần 28 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 29)


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  9. #29
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,264

    Default Tám (Phần 29) (Tác giả: Sịp)

    TÁM

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    CõiThiênThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 29












    Nhiều lúc tôi tự đặt câu hỏi : vậy chớ tôi đã tìm thấy vẻ đẹp “ chim sa cá lặn “ gì ở nơi Tám mà khiến tôi mê mẩn chị nàng – nói theo dân gian – đến điếu đổ như vậy, nhưng tôi chịu, không sao giải thích được.

    Bảo rằng chị đẹp lộng lẫy đến nỗi ra đường ai cũng phải trầm trồ, người nam nhìn thấy chị ai cũng nổi ý tà dâm thì thật chẳng đúng tí nào. Còn ngược lại nói chị xấu thì lại càng oan uổng với chị hơn nữa.

    Thoạt nhìn thì ít ai nhận ra vẻ đẹp hay hay của chị, nhưng biết nhau rồi thì chắc chắn không ai quên được chị nữa. Chị có một vẻ đẹp ngọt ngào, tiềm ẩn, ngấm ngầm ở bên trong, xem ra mang nhiều dáng sắc môc mạc, chân quê mà ở nơi thị thành hiếm tìm ra được.

    Lần đầu gặp chị, tôi dửng dưng. Dạo ấy tôi thỉnh thoảng vào họp và ghé ở nơi hai bác. Chị lo việc nấu bếp nhưng giờ ăn tôi vẫn nhìn thấy chị vì bàn ăn dọn gần chỗ chị ở. Thì làng ràng chỉ có thế.

    Nhưng rồi lần thật tình cờ tôi vào nhà bếp, bỗng thấy chị xốc vạt áo lên lau bụi ở mắt, kịp nghía được cái lót nịt ngực của chị ôm tròn hai quả bưởi mọng ú nước, tôi đã bị hớp hồn. Tôi ngẩn ngơ đến đỗi không nhích chưn bước đi đâu được nữa.

    Cũng may chị làm bếp ít khi mang kính vì sợ khói ám vào làm mờ mặt thủy, thế nên chị đâu hay biết chuyện tôi vừa trộm thấy ngực chị. Cho dù chúng còn được bọc trong hai lúp lụa, nhưng cái dáng chù ụ của chúng và màu da mướt mát đã khiến tôi mất hồn.

    Tôi loay hoay, đi chẳng nỡ, ở chẳng xong, mà tim thì đập nhịp lô tô vung vít.
    Tôi khề khà thấy tay chưn bứt rứt và cái miệng chọt chẹt muốn nói điều gì với chị. Tôi xàng ràng ghé vào, rêu rao xem cách chị nấu nướng ra sao để được đứng gần chị một chút, cố hít mùi hương tỏa ra từ da thịt chị.


    Nhìn trước nhìn sau không thấy ai, tôi vờ đưa tay quẹt mũi mà nói với chị : Tám có cặp vú đẹp quá. Chị giựt mình cái độp, có vẻ bàng hoàng, tôi phải cắt nghĩa thêm : vô tình thấy Tám vén vạt áo lên chùi mắt nên mới có dịp ngắm, chao ôi, sao Tám có bộ ngực vĩ đại và đẹp tận mạng vậy.

    Tám có vẻ bẽn lẽn, mặt hồng hồng, rị rị lách ra xa. Tôi nghĩ bụng nếu không lợi dụng dịp này để nói ra cái ao ước của mình thì chắc không còn bận khác nữa. Nên tôi lần khân bước theo mà ca một câu lãng nhách : vú đó mà tui được phép ngậm bú một chút chắc khỏe giàn trời.

    Tám hứ một câu, nhưng không đáp nếp tẻ gì. Sau này khi đã thân quen và suồng sã với nhau, tôi nhắc lại, Tám phê bình sát rạt : ông ăn rùi chỉ có bấy nhiêu, rình mò đàn bà con gái sơ hở là nhìn dzú, nhìn lồn rùi khen tào lao xịt bột.

    Tôi trây trúa hỏi lại : chớ bộ anh nói hổng đúng sao, mà em có công nhận là vú em hết xảy hun. Tám có vẻ bí nên ậm ừ nói lảng sang chuyện khác : đàn bà vú nào chẳng vậy, tại anh cưng thì khen líu lo, mai rày chán lại chê ỏng chê eo mấy hồi.

    Tôi khăng khăng nói cốt để Tám thấu hiểu lòng tôi : em nói quơ đũa cả bó như dzị đâu được. Có bà thẳng như tấm ván, có bà ham hố đi bơm, to thì có to, nhưng chúng ô dề, đâu có thiệt như của em, rờ vô như rờ xi măng cốt sắt.
    Tám tréo ngoe hỏi ngược : chớ ông có rờ họ chưa mà phán như ăn bắp dzị. Tôi phải chống chế : cứ gì rờ, nội thấy hai vú họ rình rang đưa tới trước, rủi ai chưa lách kịp nó tương vô dám lãnh thẹo là biết liền.

    Tám cười như nắc nẻ, rung cả người. Tôi lại kề sát vô tai Tám mà tán : đó là chưa kể tới cái lồn của em, chèn đéc ơi, sao mà nó nở bành ky, còn múi ra múi, hột ra hột đầy đủ. Tám hét nhong nhỏng : thui, ông tả chưn tả cẳng, tui nghe bắt ớn, chỗ đó xấu òm mà ông ca như thơ văn gì ở trỏng.

    Tôi gân cổ lên ca nữa : hổng là văn thơ chớ lai láng còn quá cha mọi thứ trên đời. Anh nói thiệt biểu anh nhịn ăn mấy bữa cũng được, chớ bắt anh đừng đụng vô nó một bữa thui là anh muốn tá hỏa tam tinh rùi.

    Tám cười khanh khách thật thoải mái : cha ơi là cha, nói tới nói lui rùi cha cũng moi cho bằng được chuyện đó. Đâu ông thử nhịn một ngày đừng dòm, đừng đụng tới nó coi có chết thằng tây con đầm nào hun.

    Tôi nhăn còn hơn cái bị rách, ca cẩm : sao mà em ác dzị. Có chút nị để cầm chơi mà em cũng cấm vận. Bộ em hổng sợ anh xuống cân, mất sức và ngơ ngẩn đi sao. Tám gập cả người mà cười, nước mắt nước mũi đổ tùm lum.

    Tôi chụp ôm lấy Tám xiết mạnh, tay mò mò chun vô vạt áo thì Tám la : ẩu quá, bốc hốt đại rùi ai nhìn thấy thì sao. Tôi nói liều : thì chịu chớ còn sao nữa. Tội nghiệp Tám đang ở khoảng bếp phải vội vàng vặn nhỏ lửa và lôi tôi lệt bệt vô kho, gài đóng cửa lại cẩn thận, rồi nói lẫy : đó cha, làm thịt hay làm mắm gì thì đại đi, khi không lên cơn ngậu xị làm người ta muốn tản hồn.

    Tôi hấp tấp giựt xổ vạt áo Tám ra, rên hừ hừ khi thấy cái nịt vú đẫy căng và hai bầu vú nhung nhúc vì hồi hộp, tôi da diết rên rẩm : con ơi, là con tao đang thèm chết tía lên đây nè. Tao mà không ngậm được mày chắc tao đi đoong vá. Tám đang bực cũng phải phì cười.

    Tôi hất vội hất vàng cái lúp nịt vú lên, không kịp mở cái khóa sau lưng và hai tay vừa vó vừa áp mũi vô hít lia lịa, làm Tám nhột quíu xệ. Tám thun người xuống, hai cánh tay kẹp vô làm hai bầu vú càng nổi tà la mới chết.

    Tôi mút chụt chụt, làm nhão cái đầu vú nơi lưỡi và tay bóp tỉ tê. Tám kêu ư ư trong cổ họng, tôi bú, cắn còn nghịch kéo dài đầu vú ra làm Tám nhột nhạt bất kể. Tôi vần vò một hồi thì tay nào bóp vú cứ bóp, miệng nào bú cứ bú, còn bàn tay thất nghiệp thì tôi chúi luôn vô lưng quần Tám mà mò tìm con sò.

    Tôi đụng vô một mớ ướt nhẹp, chưa kịp phê phán gì thì đã nghe Tám thở than : cha phá hết chịu nủi, tanh bành tui ra, đang nấu ăn mà cha vọc cũng bầy hầy thấy sợ. Tôi thọc được vô trong lót, dùng mấy đầu ngón tay tha cùng và vốc mớ nhờn bôi lên đám lông và cả dọc cái khe làm Tám nhẩy nhổm từng chặp.
    Tôi gầm gừ làm Tám hoảng, chị phải ngăn cản tôi : rờ và bú nghịch thui, đừng báo hại cha đè tui tại trận, cơm khét mẹ nó ra, người ta hửi thấy thì chết. Tôi lên cơn nứng dữ dội mà đành nhín. Tuy vậy tôi giả bộ hầm hè làm Tám phải vuốt ve : nghe em đi, ngoan rùi tối xuống em cho nắc.

    Tôi nghe tỉnh cả người, thở dài ra cái điều tiếc rẻ. Vậy mà cũng cố mằn mò cái lồn và cắn thêm đầu vú hồi nữa mới buông. Tám thò tay móc vét chùi mớ khí dâm vô cái lót và lạch bạch đi ra. Tôi nhón theo, Tám hét : ở đó, để tui coi có ai chàng ràng hun đã rùi hãy ra.

    Tôi cười mím chi cọp khi thấy vẻ cẩn thận quá đáng của Tám.

    (Hết Phần 29 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 30)


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  10. #30
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,264

    Default Tám (Phần 30) (Tác giả: Sịp)

    TÁM

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    CõiThiênThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 30











    Thật là một dịp may hết sức to lớn khi nhận dịp lễ cuối tuần cả nhà bác kéo nhau đi du ngoạn mấy ngày. Tám và tôi ở nhà như cảnh “ chơi xả láng “, nhưng được cái khác người một chút là không phải lo “ sáng dzìa sớm “ vì nhà vắng hiu vắng hắt, chẳng lo sợ ai bắt gặp hay phê bình.

    Tôi tận tình thụ hưởng những gì sẵn có và đồng thời cũng bày cho Tám chung hòa cuộc vui với tôi. Tám có vẻ dè dặt và chưa quen, tôi phải tương kế tựu kế, làm như vô tình để Tám khỏi mắc cỡ.

    Buổi chiếu tôi vác về một két bia 33 trái thơm cổ cao. Nhìn cái thùng gỗ chứa 12 chai cao ụ, Tám la nhong nhỏng : mua chi dzữ dzị, tui có biết bia bọt gì đâu mà mua nhiều. Tôi nói nước đôi : em hổng uống thì mình tui uống. Tám lại la tá hỏa : bộ ông là hũ chìm sao mà làm liền tù tì 12 chai ?

    Tôi ậm ọe lè nhè : uống đâu mà uống như xe cũ uống xăng dzị. Lai rai thui, thét rùi cũng hết. Tám nhăn nhó : bia hôi tổ mẹ, uống chi hổng biết. Tôi cà khịa ra cái điều hiểu biết : tại em chưa quen, chớ nhắp thử một lần là bỏ hổng nủi đâu.

    Tám trố mắt nhìn tôi phân vân. Tôi mạnh dạn khích bác : em nhắp môi thử thui thì rõ. Tám lấy tay hất ra, tôi ôm chầm lấy, ngật ngưỡng đưa ly vô môi, Tám vùng vằng, bia sóng sánh trào ra, tôi la nhoi nhói : uổng, uổng cách gì.

    Rồi tôi uống một mình, khà khà như rắn hổ. Tám ngồi ngó bù trất. Tôi hít hà uống và làm kiểu đưa cay, Tám nhăn nhăn có vẻ ớn. Tôi chưa say nhưng làm ra vẻ muốn say. Tôi lao chao cầm ly bia và làng xàng nghiêng đổ lên da thịt Tám. Chị nàng thấm lạnh kêu nheo nhẻo, tôi xin lỗi tá la và vòng tay ủ cho chị đỡ cóng.

    Chờ Tám có vẻ êm êm, tôi đè nhẹ Tám ra và dùng lưỡi hớt mớ bia còn dính tèm lem trên ngực, trên vú Tám. Chị nhột nên lăn rột rột, tôi nhốt chặt chị lại và thè rộng lưỡi liếm tùm lum. Tôi vét cái đầu lưỡi nơi quầng vú và điểm lăn tăn lên cái núm, rồi khếu khếu vòng vòng dưới lườn vú làm Tám rúm người lại.

    Tôi đè giữ hổng cho Tám xổng ra và liếm loe loét lên hai vú Tám dính đầy bia. Thấy khô khô thì tôi lại giả bộ say rưới bia lên nữa. Tôi làm thét, Tám hết hơi sức nên giỗi nằm ỳ ra kệ cho tôi liếm láp sao cũng được.

    Khốn nỗi cặp vú Tám rất nhạy, chỉ cần đầu lưỡi tôi lia vài lần là hai núm căng cứng lên. Tôi gẩy nhẹ làm Tám xao xuyến khệ nệ bê cái vú mà rên nho nhỏ.
    Tôi liếm thét thì Tám kêu : đầu lưỡi anh chọt nhột quá, vú em sưng hết trưn. Tôi khoái chí càng tha rần rần, cả quầng, lần bầu, lẫn núm vú đều lật xật dưới lớp rám rít của lưỡi tôi.


    Tám nằm xả lơ, tôi liếm và nút vú cùng quơ tay bóp nhún làm Tám tắc tắc lưỡi miết. Tôi nút còn xoe cái đầu vú làm mấy ngón chưn cái Tám ngo ngoe như con giun. Tôi nút cái núm vú kêu chót chót, Tám phải ưỡn người lên mới khỏi nhộn nhạo. Tôi xoe tới độ cái núm vú Tám nổi lều phều, Tám kêu từng chặp : em nhột quá.

    Tôi liếc nhìn thấy Tám đu xập xình phần háng khiến trông ngang thì mớ lông đen khiêu vũ nháo nhào làm tôi hăng tiết vịt. Tôi nút mấy hơi nơi đầu vú Tám rồi thuận tay nghiêng rót luôn bia vô chỗ giữa háng Tám.

    Chị nàng la ông ổng : dơ quá, sao đổ bia vô đó. Tôi ra vẻ hối hận than : tại say trót lỡ tay, nhưng tôi lại vội dùng mấy ngón tay đàn hồi vạch mớ lông ra để bia chảy lọt vô cái lỗ nẻ của Tám. Tôi nhấn nhấn cho bia thấm đẫm vào rồi tôi bú nút Tám lia lịa để chị nàng khỏi lo ra.

    Tôi thay cái lưỡi lần bằng hai bàn tay vừa xoa, vừa nắn, vừa bóp hai cái vú Tám. Chị nàng có vẻ hài long, tôi xìa xìa lết lui xuống và a thần phù tôi lia lưỡi cái phẹt vô đám lông ướt mẹp và đánh cái chách vào cái lỗ sâu hun hút.

    Tám giựt nảy mình. Tôi dùng cùi chõ đằn nạnh giò Tám và tới tấp hun lên cái sẹo thịt giữa háng cô. Tám cong tếu người lên, bất đồ chìa nguyên cái cồi thịt vun cao làm tôi thọc luôn lưỡi vô mà liếm mớ bia đọng ở trỏng.

    Tám vùng vằng rên hừ hừ. Tôi khoắng đầu lưỡi chừng ba cái thì Tám thả phịch người xuống. Tôi chỉ còn măn vú Tám bằng một tay còn một tay tôi lẹ banh lông Tám ra mà húp xụt xụt vô cái lỗ ren réc.

    Tám lịm người, hai giò bê lên bê xuống làm cái lồn khi chạm khi rời khỏi lưỡi tôi. Vội vàng tôi bợ lấy mông đít Tám mà tọng nguyên háng Tám cắm vô cái lưỡi nhọn hoắt của tôi.

    Tôi nghe Tám thả lỏng le hai đùi, tôi biết Tám thua chịu trận. Tôi bèn táp táp lồn Tám và lê lia cái lưỡi làm Tám điếng tận ruột gan. Tôi lại đổ bia và móc hốt tàn tạ làm Tám xun xoe lạch bạch thấy vừa thương vừa thích.

    Tôi bú, nút và liếm loằng ngoằn, Tám u ơ kêu gì đâu, tôi không rõ. Có điều kêu gì thì kêu mà cái lồn Tám thì luôn xà quầng nơi lưỡi và môi tôi làm tôi bú nút hổng kịp. Một lát thì thấy nước trào ra, bốc mùi bia lẫn mùi khai khai rất lạ. Tôi vẫn xoe vú Tám và bú lồn làm Tám quặn cả người lên mà kêu nắc nẻ.

    Tôi gạ Tám : em hổng uống bia thì anh làm em nứng chết lun. Tám quíu hổng biết tính sao, nên ú ớ van xin tôi tha. Chị còn nhử tôi : đừng bắt ép em, em để anh đụ đó, chơi đi anh, em uống say nói tầm bậy kỳ cục lắm.

    Tám càng xin tôi càng chọc. Tôi nghĩ chị có say bất quá nói tầm xàm cũng chỉ có hai đứa chớ ai khác đâu mà lo. Tôi tấn công Tám lần nữa thì khí lồn bê bết trào ra, tôi liếm chừng nào, nó thi nhau ra dữ chừng đó.

    Sau cùng thì Tám phải khuất phục : anh hứa đi, em nhắp một hụm thui nghe.
    Tôi ừ đại và cầm ly đưa vô môi Tám. Chị hé hé tru môi, tôi chờ vừa chạm thì hất luôn bia làm Tám sặc ho. Tuy vậy bia cũng lọt vào họng nên Tám nuốt ực ực. Tôi giả vờ khen : em uống giỏi mà bày đặt than hổng bít uống.


    Tám nhăn nhó như người cay mắt. Một loáng thì măt Tám đỏ nhừ, tay Tám khoa lung tung. Tám la tôi : say rùi nè, làm người tui nóng hít trun. Tôi nhìn Tám đẹp hết xảy nên phụ đỡ cánh tay Tám để cô nàng khỏi loạng choạng.
    Tôi kéo Tám ngồi lên đùi tôi, lưng áp vô ngực tôi. Tôi vòng hai tay dưới nách, bóp giữ hai vú Tám, măn như măn dzế làm Tám nhún lên nhún xuống kịt kịt. Tôi vê hai vú một hồi thì Tám đả đớt nói : bóp vú làm người ta nứng thấy mẹ mà chừa cái lồn chi nữa.

    Tôi biết Tám thấm bia nên nói lãng nhách nhưng cũng bụm lấy lồn Tám mà măn với cái vú cho Tám vui. Tôi móc móc cào cào vô lỗ lồn, nhầy nhợt khí túa ra và tôi tha đầy lên hai mu lồn và lông Tám.

    Tám cười hích hích bẹt rộng hai giò ra cho tôi vọc đã tới nơi. Tám giụi giụi mớ tóc vào mặt tôi một hai đòi tôi hun. Tôi hơi kéo ngả mặt Tám và hun nút lưỡi làm Tám càng chết điên chết dại. Hai tay Tám quơ quơ, miệng hớp hớp, tôi hơi lơi ra để nghe Tám nói gì.

    Tám ì xèo rủ rê tui : nói đừng uống bia mà bắt uống bia, giờ lên cơn anh mà hổng đụ, tôi say chắc chết vá. Rồi Tám ngả ngớn ghé vào tai tôi năn nỉ : đụ đi anh, đụ đi, em nứng lồn vá.

    Lần đầu tôi nghe Tám rến. hổng rõ là ý Tám hay bia nói dzị.


    (Hết Phần 30 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 31)


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

Page 3 of 7 FirstFirst 12345 ... LastLast

Tags for this Thread