RỒI MỘT CÁNH HOA

Tác giả: Con Đường Hoa
E-mail: nhatanh02010***@yahoo.com (Remove *** để liên lạc tác giả)

CõiThiênThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


Sau khi chị Tư Nghĩa qua đời, cả gia đình Lợi ai nấy đều xót xa, bùi ngùi vì mất đi một người con gái xinh đẹp, đoan trang, thùy mị, khả ái và sắc nước hương trời ; nhất là thằng Út mặt nó lúc nào cũng dàu dàu, cõi lòng nó luôn trĩu nặng một nỗi buồn man mác ngày qua ngày, tháng đoạn tháng không sao thuyên giảm. Dường như nhìn vào đâu, ánh sáng hay bóng tối, nó cũng đều thấy ánh mắt chị Tư, đôi gò má cao hồng đỏ của chị, đôi môi chị đẹp tựa đóa anh đào ; đâu đây vọng về tiếng nói trong trẻo của chị, hơi thở nghẹn ngào tê tái của chị và vĩnh viễn không còn dịp nào nữa để được cận kề thân xác tuyệt vời, hấp dẫn của chị. Giả sử nếu như không tình cờ ngẫu nhiên bước vào một cuộc tình loạn luân đẹp như mộng khác thì chắc chắn 100% là nó sẽ bị suy sụp mất, không còn thiết sống trên cõi đời này nữa ; cũng may là người tình mới này dù là chỉ một lần duy nhất dâng hiến cho nó nhưng dẫu sao cũng hỗ trợ, giúp đỡ nó có thêm hy vọng sống, đơn giản là khiến nó thay đổi được bộ mặt ủ dột bằng nụ cười luôn nở trên môi. Sau khi hộ tống bố đi Sài Gòn làm thủ tục phát mãi tài sản của chị Nghĩa trở về, nó tiếp tục cái nghề chạy xe ôm cố hữu của nó bấy lâu nay khoảng nữa tháng sau thì gia đình nó đón tiếp một người bà con bên nội ; ông là vai anh chú bác ruột của bố sống ở Đà Nẵng đã lâu, ông có người con gái năm nay 25 tuổi vào trong miền Nam đã hơn ba năm nay làm thông dịch viên cho một công ty xuất nhập khẩu đóng trên địa bàn xã Mỹ Xuân. Ông dắt con gái xuống ra mắt gia đình anh họ mình sẵn dịp gửi thiệp mời dự đám cưới của chị trong vòng ba tuần nữa, chị ta lấy một anh chàng làm chuyên viên Tin học làm việc ở Biên Hòa ; hai người quen biết nhau chỉ trong vòng hai tháng nay thôi mà đã tiến tới hôn nhân thật quả là duyên tiền định. Hai ngày sau, chị cùng vị hôn phu xuống nhà Lợi chơi, hai người sau khi hầu chuyện vợ chồng chú họ liền mời chị Hoàng và Lợi đi uống café ; chính vì vậy mà nó nhớ rất rõ khuôn mặt người anh rể họ tương lai, anh ta thật là điển trai ở nét mặt xương xương và bộ ria con kiến trông có vẻ sành đời vô cùng. Anh tự giới thiệu tên là Trần Minh Hòa, ăn nói rất lịch sự và có duyên, còn xét về trình độ sống cũng như trình độ chuyên môn có lẽ không ai bằng khiến cho chị Hoàng dù đã có đến hai đứa con rồi nhưng vẫn còn chết mê chết mệt anh ta. Mọi việc cứ lặng lẽ trôi qua một cách bình thường như vậy cho đâu vào đấy, đặng nồi nào úp vung nấy nếu một ngày nọ, nó đừng mua bánh mì ăn buổi sáng…
-Chị ơi, bán ổ bánh mì 8000đ đi chị!

Chị bán bánh mì đối diện với Trung Tâm Y tế Bà Rịa nhanh nhảu làm ổ bánh mì thịt đầu, chút dưa leo và đồ chua, chan nước sốt cho chút ớt rồi bọc ngoài lại bằng một tờ giấy báo cũ rồi trao cho nó, nhận 8000đ nó đưa. Nó nổ máy xe Honda chạy tới quán café gần đó, gọi một ly café đá và giở ổ bánh mì ra ăn, nó vừa nhai ngấu nghiến vừa đọc những mẫu tin in trên tờ giấy báo gói bánh ; đây là một mảnh của một tờ báo Công An số mới gần đây thôi, mặt trước có đăng một vài tin hình sự và mặt sau là toàn văn một lệnh truy nã, nó nhẩm đọc “Trần văn Hồng, 33 tuổi, sinh quán Thanh Hóa, trú quán Long An, phạm tội hiếp dâm, cướp tài sản công dân, giết người. Đặc điểm nhận dạng : nói giọng Bắc, cánh tay phải có xăm hình con đại bàng và hàng chữ Hận đời. Ai phát hiện tội phạm xin báo về cơ quan công an gần nhất hoặc cơ quan Cảnh sát điều tra Quận III, Sài Gòn, điện thoại số 08.38963516”. Bên cạnh là bức ảnh kiểu chân dung 4x6 của tên tội phạm in thật rõ ràng, vừa mới nhìn thấy bức ảnh thì suýt chút nữa nó đã la lên “Anh Hoàng, chồng sắp cưới của chị Ngọc đây mà!”(Ngọc là tên người chị chú bác họ của nó) ; quá đỗi kinh hoàng, nó uống vội ly café đá rồi cầm mẩu báo ra mở công tắc xe chạy về phía Hòa Long quẹo qua con đường mới làm về phía Long Toàn vì nơi đây khá vắng vẻ. Lợi ngừng xe, mở mẩu báo ra xem kỹ lại bức ảnh vì nếu trông gà hóa cuốc thì nguy, càng nhìn nó càng đoan chắc không sai một chổ nào cả chính xác 100% người trong ảnh là vị hôn phu của chị Ngọc mà nó vừa mới gặp cách đây ba ngày. Trong hình, hắn có vẻ mập hơn, không có ria còn ngoài đời, hắn đã thay hình đổi dạng nhằm trốn khỏi lưới pháp luật bằng cách để bộ ria con kiến trên mép và có một nốt ruồi dưới cằm nhưng có một chổ mà căn cứ vào đó dễ dàng nhận ra hắn mà hắn lại không xóa đi đó chính là vết hình xăm con đại bàng và hàng chữ Hận đời. Vì dẫu sao cũng từng trãi qua nhiều sự vụ hình sự rồi như Tình án, Duyên nợ, Giải thoát nên nó có khá nhiều kinh nghiệm, bình tĩnh nó lấy điện thoại di động ra tìm gọi số máy chị Ngọc. Đầu dây bên kia, chị bắt máy và lắng nghe nó nói, xong rồi chị chỉ cười rồi nói là nó rãnh quá nên đặt chuyện hù giỡn với chị thôi chứ đời nào anh Hòa là tội phạm truy nã cho được. Chị cúp máy không nghe nữa, nó gọi lại thì chị khóa máy lại không nghe nữa ; thấy thái độ chị như vậy, nó không gọi nữa mà mở công tắc chạy thẳng đến trụ sở công an Thị xã Bà Rịa. Nơi này, nó có quen một anh cảnh sát trực ban tên là Quang vì đợt trước, anh là người trực tiếp thụ lý vụ án của tên Thắng (truyện Duyên nợ) ; sau khi gửi xe xong, nó đi đến văn phòng của anh Quang trình mẩu báo cho anh xem rồi nói hết những thông tin nó biết về tên tội phạm Trần văn Hồng. Anh Quang chăm chú lắng nghe, sau đó anh bảo nó chờ anh chút xíu rồi anh sang phòng chỉ huy bên cạnh xin ý kiến chỉ đạo. Do thời đại công nghệ thông tin hiện đại nên chỉ nữa tiếng đồng hồ sau, kết hợp với Công An Sài Gòn và Công An Biên Hòa, Công An Thị Xã Bà Rịa đã hoàn toàn xác minh được Trần Minh Hòa, chuyên viên Tin học Phòng Giáo dục Thành phố Biên Hòa chính là tên tội phạm hình sự đang bị truy nã Trần văn Hồng. Sợ bứt dây động rừng, anh Quang dặn Lợi không những đừng phàn nàn gì với chị họ về anh chồng sắp cưới của chị trái lại còn phải đính chính lại với chị là mình đã đặt điều nói chơi và xin lỗi chị. Một kế hoạch chu đáo nhanh chóng được vạch ra, Công an Bà Rịa kết hợp cùng bốn trinh sát Công An Quận III sẽ bắt hắn ngay tại đám cưới của hắn tại nhà hàng Mỹ Cảnh II, Thị xã Bà Rịa. Sau khi rời trụ sở Công An, nó lập tức điện goi chị Ngọc và lần này may mà chị tiếp nhận cuộc gọi của nó, đúng theo như lời dặn của anh Quang, nó xin lỗi chị vì lúc nãy nó chỉ đặt chuyện giỡn chơi mà thôi, chị cười rồi nói chẳng có gì rồi cúp máy. Chúng ta hãy ngừng lại để nói một chút về chị Ngọc nhé! Chị tên là Nguyễn Trần Quý Ngọc, người gốc Đà Nẵng chính tông, với mái tóc dài phủ xõa đến giữa lưng mềm mại, óng ả, thướt tha, đen mượt như gỗ mun và nước da trắng hồng tựa tuyết vùng Vonga, quả thật chị là một thông dịch viên hàng đầu giải nhất hoa hậu của công ty xuất nhập khẩu Sao Việt. Một khuôn mặt trái xoan nhỏ gọn với vầng trán thấp nhưng vốn đã được bù lại bằng cặp mắt to tròn, đen láy, sáng ngời, vút cong hai hàng mi sắc lẻm như dao cau sẵn sàng cứa nát trái tim của bất kỳ người đàn ông con trai nào chứ đừng nói chi riêng một mình tên Hồng ; sống mũi dọc dừa thẳng tắp vẻ quý phái, sang trọng cân đối nằm giữa hai gò má bánh bầu hơi nhô cao hai lưỡng quyền và nằm trên chiếc cằm lẹm xinh xắn là đôi môi hình trái tim đều đặn mọng đỏ như đóa anh đào Nhật Bản khi cười để lộ hai lún đồng tiền ở hai bên khóe miệng cùng hai hàm răng trắng đều như ngà và đặc biệt là chiếc răng khểnh rất dễ thương.

Thân hình chị nhỏ nhắn nhưng không gầy guộc mà trái lại rất có da có thịt, quả đúng là một pho tượng Thần Vệ nữ sống động, hài hòa mà tạo hóa và thiên nhiên đã ưu đãi tạc nên cho đời thêm đẹp tăng xinh ; từ vầng cổ cao trắng ngần lộ rõ ba ngấn, hai bờ vai đầy đặn, vầng lưng ong mềm mại đến hai gò ngực căng tròn, hai vòng eo thon thả, vùng bụng thóp rồi từ hai bờ mông êm ái, cặp đùi no tròn, cặp giò thon dài đến hai bàn chân nuột nà, trắng nõn. Nói chung lại, chỉ có hơi thấp một chút thôi chứ còn lại tất cả từ tướng tá, vóc dáng phải nói là đạt chuẩn hoa hậu cỡ quốc tế và do con nhà gia giáo, có ăn có học cho nên “chữ trinh đáng giá nghìn vàng” chị vẫn giữ được cho đến ngày vu quy theo chồng. Còn về tên Trần Minh Hòa, hắn chính là tên tội phạm Trần văn Hồng, một năm trước đây hắn một mình đột nhập vào nhà một thương gia giàu có chỉ có người vợ và người con gái mười tám tuổi ở nhà trong một đêm tối trời ; vì cô gái quá đẹp cho nên hứng tình hắn đã cưỡng hiếp cô, sau đó hắn vơ vét tài sản trong tủ được khoảng 13000 USD rồi dùng dao bấm đâm chết bà vợ vì bà này sau khi tỉnh lại, bức xúc khi thấy con gái bị hiếp nên manh động chống đối hắn. Hắn trốn ra Nha Trang thay hình đổi dạng bằng cách rút bớt mỡ bụng, chích kích thích tố mọc ria, cấy mụt ruồi sau đó quay về Biên Hòa làm chứng minh nhân dân với tên là Trần Minh Hòa, “chạy” đâu đó ra được một cái bằng chuyên viên Tin học nên hắn được nhận vào làm tại Phòng Giáo dục Thành phố Biên Hòa. Trong một lần theo đoàn đi giao lưu tại công ty xuất nhập khẩu Sao Việt, tình cờ nhìn thấy cô thông dịch viên xinh đẹp, hắn liền rắp tâm theo đuổi cuối cùng nay hắn đã chinh phục được trái tim chị và chẳng còn bao lâu nữa, hắn sẽ làm chủ tấm thân trinh tiết ngọc ngà của chị. Hắn đinh ninh là sau khi phạm tội, cơ quan pháp luật sẽ không truy nã hắn được vì hắn không để lại dấu vết gì ở hiện trường cả, đến con dao bấm gây án hắn cũng mang theo và gia đình nạn nhân không ai biết gì về hắn ; cho dù có truy nã hắn thì hắn cũng đã trở thành người khác. Một đặc điểm của hắn đã phản bội hắn đó chính là vết hình xăm con đại bàng cùng hàng chữ Hận đời nơi cánh tay phải hắn đã in sâu vào đầu cô gái con nạn nhân khi cô bị hắn làm nhục và nay một thằng nhóc em họ vợ sắp cưới của hắn cũng dựa vào chổ trên mà tố giác hắn với công an ; hắn hoàn toàn không ngờ giờ đây mọi đường đi nước bước của hắn đều nằm trong vòng kiểm soát của trinh sát và ngày cưới sắp đến của hắn là ngày hắn lộ nguyên hình sa lưới pháp luật trả giá cho tội ác hắn đã gây ra cho gia đình nạn nhân. Vì anh Quang dặn trước Lợi là không nên đến nhà hàng Mỹ Cảnh II dự đám cưới chị Ngọc do có thể chị sẽ bức xúc về chuyện của chồng sẽ làm lộ ra người tố giác là nó nhỡ hắn còn đồng bọn sau này trả thù thì rất là phiền thành thử đến 11 giờ ngày chủ nhật, ngày cưới của chị và tên Hồng, tuyệt nhiên không hề có mặt nó tại nhà hàng Mỹ Cảnh do nó giả vờ hư xe mang xe Honda vào gửi ở tiệm sửa xe của một thằng bạn học cũ rồi sau đó ngồi lên xe thằng An hai đứa đi lai rai ở quán Cây Phượng. Bố mẹ nó, các chị nó kể cả chị Minh gửi bé A Phương cho một chị bảo mẫu gần nhà, ai nấy đều chưng diện áo nọ quần kia xúng xính đi dự đám cưới ; lúc mọi người đi rồi, nó gọi điện về nhà biết có mợ Yến không đi, nó liền kêu thằng An chở nó về nhà với lý do đau bụng. Đến hơn một giờ, mọi người mới lục đục trở về, nó mới chưng hửng vì chẳng lẽ công an không bắt tên Hồng sao vì nếu bắt hắn thì lẽ ra mọi người phải về sớm cơ chứ, chuyện này mà xúc tép nuôi cò quả thật là uổng nhưng thấy vẻ mặt bố mẹ cũng như các chị ai nấy đều có vẻ căng thẳng, bức xúc nó mới nghi ngại ; đến khi chị Minh kể lại diễn biến đám cưới chị Ngọc, nó mới thở hắt ra một hơi dài. Khi chú thím tên Hồng và bố mẹ chị Ngọc vừa mới bước lên sân khấu chuẩn bị làm lễ ra mắt thì trong số khách mời dự cưới bỗng dưng có khoảng 7-8 người là trinh sát giả dạng rút súng ra ùa lên chĩa súng và phập ngay còng số tám vào cổ tay hắn, mọi người ùa lên kinh ngạc rồi một trinh sát đứng ra giải thích chú rễ là tội phạm từng hiếp dâm, giết người, cướp tài sản ở Sài Gòn bị truy nã đã lâu sau đó xin lỗi hai bên nhà trai nhà gái, cô dâu và quan khách cho phép họ làm nhiệm vụ dẫn độ tội phạm. Lẽ dĩ nhiên, mọi người tin ngay đấy chính là sự thực dù họ không hề muốn tin nhất là khi thấy chú rễ gục mặt xuống không dám nhìn ai, lặng yên đi giữa hai trinh sát ra xe Uoat chờ sẵn về trại tạm giam Bà Rịa chờ di lý đi Sài Gòn.

Bố cô dâu sau đó ngỏ lời trả lại tiền mừng cưới cho khách dự vì theo tục lệ như những đám cưới khác, mọi người đều bỏ tiền mừng vào cái ống hình trái tim nơi cửa trước khi vào nhà hàng nhưng ai nấy đều tỏ vẻ không đồng ý vì nếu là mừng cưới thì coi như là mừng cô dâu thoát nạn lấy nhầm một tên tội phạm vậy. Chú thím tên Hồng xấu hổ, lẳng lặng bỏ ra ngoài đi mất chẳng biết là về đâu, chỉ còn mỗi gia đình cô dâu là ở lại đãi tiệc mọi người, ngay cả ông chủ nhà hàng vì đây là lần đầu tiên có chuyện lạ xảy ra ngay tại đây cho nên để xả xui, ông miễn phí cho cô dâu ba bàn tiệc lại còn tặng thêm mỗi bàn một thùng bia 333. Cuối cùng, chị Minh chốt lại là chị Hoàng có mang phần thức ăn từ tiệc cưới về nhà cho Lợi, nó khoái quá chạy ngay từ trên lầu xuống và vừa ăn nó vừa cảm thấy trong lòng vui vẻ, khoan khoái vô cùng ; đương nhiên là chẳng hề có ai ngoại trừ chị Ngọc là biết nó đã mạnh dạn khai báo với công an về việc tố giác tên Hồng. Nhắc đến chị Ngọc, sau khi về đến khu nhà tập thể viên chức công ty Sao Việt, chị đinh ninh là thằng em họ con chú Thạnh đã đi tố cáo chồng chị chứ không còn ai trồng khoai đất này cả, chị liền gọi điện cho nó nhưng theo lời dặn của anh Quang Công an, nó đã khóa máy di động tránh liên lạc với chị. Chị càng tức giận vô cùng vì thằng nhóc đó mà nay chị đã lở dỡ một đời chồng, chồng thì không có mà son trẻ cũng không còn son trẻ nhưng vì nể chú Thạnh là chổ bà con với gia đình chị nên chị im lặng không làm manh động ra làm gì. Sáng hôm sau, bố mẹ chị trở về Đà Nẵng còn chị thì không đến Công ty làm việc vì Công ty đã cho phép chị nghỉ cưới mà nếu có vào làm việc đi chăng nữa thì mặt mũi đâu mà nhìn mọi người nữa vì chuyện của chị trước sau gì thì cũng đã lan khắp công ty rồi. Chị tản bộ ra đường phố, vào ngồi trầm ngâm trong một quán café vắng vẻ, chị nghĩ nếu mà có Lợi ở đây chắc chắn chị sẽ chửi cho nó một trận mới hả dạ mát lòng, bà chủ quán ra hỏi chị có muốn xem phim không bà mở cho coi ; đang buồn, chị cũng muốn giải trí một chút, chị liền gật đầu. Bộ phim bà chủ quán mở là phim xã hội đen Hồng Kông, càng xem chị càng cảm thấy cuốn hút ngay từ đầu đến cuối. Một tên du đãng đột nhập vào một nhà giàu có để cướp tài sản, vừa mới nhìn thấy cô con gái chủ nhà là hắn đã đem lòng yêu ngay do vậy không thể nào kiềm chế cho nổi, hắn đã cưỡng hiếp cô gái rồi sau đó hắn dùng dao đâm chết bà chủ nhà vì bà dám chống lại hắn, hắn đào thoát cải trang thành người khác, làm giấy tờ giả nhưng lưới trời lồng lộng, hắn không tài nào thoát được sự trả giá cho tội ác hắn đã gây ra. Bộ phim chị Ngọc thấy hay không phải là do có Châu Nhuận Phát đóng vai cảnh sát, Châu Hải My trong vai cô gái, Chung Tử Đơn vai tên tội phạm mà là sao rất giống với những tội trạng mà trưa hôm qua trong lễ cưới, anh trinh sát đã tuyên bố giải thích cho mọi người biết về chú rể Trần Minh Hòa tức tội phạm truy nã Trần văn Hồng.

Trong chốc lát, chị Ngọc như vừa mới hiểu ra một vấn đề thông suốt rằng người lẽ ra đánh để cho chị trách cứ không phải là thằng em họ mà là vị hôn phu của chị, chính hắn đã khiến chị lâm vào cảnh đời dở khóc dở cười như thế này, chị lập tức rời khỏi quán bước ra đường quốc lộ đón xe ca tốc hành xuống Bà Rịa. Sau khi vượt quãng đường chỉ gần hai mươi cây số, chị đã đến nơi, chị lấy máy di động nhắn tin đến máy của Lợi rồi đứng đợi ở ngay cổng chào Thị xã ; thời may sáng nay, do có mở máy nên nó nhận ngay được tin nhắn của chị thành thử ra chỉ năm phút sau nó đã phóng xe chạy ào đến nơi, những tưởng là chị sẽ lớn tiếng mắng chửi nó vì nó mà chị ra nông nỗi có chồng cũng như không nhưng thấy vẻ mặt không những bình thường, tươi tỉnh hơn ngày hôm qua trái lại còn vui vẻ, xinh xắn, nó mới thực sự an tâm. Hai chị em nói qua nói lại vài câu xã giao rồi nó chở chị đến trụ sở Công An Thị xã, tại đây chị được anh Quang cung cấp khá nhiều thông tin có thật mà chị chưa hề biết gì về tên Hồng hoặc là biết sai về hắn do hắn đặt điều nói dối chị ; cuối cùng anh Quang kết luận lại là chị nên cám ơn thằng em họ của chị và hậu tạ nó vì nhờ nó kịp thời trình báo nên công an các anh mới kết thúc được vụ án mà tên Hồng là thủ phạm duy nhất, anh còn cho biết thêm là hiện tại hắn đang bị tạm giam tại khám Chí Hòa chờ một ngày ra tòa gần đây. Khi ra về thì đã hơn mười một giờ, hai chị em vào một quán cơm ở Long Hương để ăn trưa, tại đây chị nói với nó là nếu rãnh thì sau khi dùng cơm xong chở chị về Mỹ Xuân giải quyết một số đồ đạc, sắp xếp tư trang rồi qua Hắc Dịch có chuyện cuối cùng về Vũng Tàu và chuyện tiền nong xăng cộ chị lo hết ( lẽ ra chị cũng có một chiếc xe Air Black mà cách đây mấy bữa chị cùng tên Hòa xuống chơi tại gia đình chú họ nhưng lúc về chị đã cho hắn mượn mãi cho đến hôm nay cũng chư trả coi như là mất luôn rồi). Ăn cơm xong, nó mở điện thoại gọi về cho bố Thạnh là nó đi giúp chị một số công việc, nó nghe bố dặn dò cố gắng hỗ trợ chị họ cho chu toàn đừng có bê trễ ; sau đó, trên chiếc Cub Cánh én 50, hai chị em bắt đầu rong ruỗi trên đường đời và không ngờ rằng chỉ nội trong đêm nay thôi, cả hai lại sa chân lạc bước vào cuộc tình loạn luân tội lỗi tràn đầy sung sướng, hạnh phúc hả hê. Đến Mỹ Xuân, nó chờ chị nơi quán café đối diện Công Ty Sao Việt còn chị vào trong và chỉ khoảng nữa tiếng sau, chị trở ra ; coi như là lúc này đây chị chẳng còn ai thân thiết cả ngoại trừ nó cho nên chị tâm sự cho nó nghe hết mọi dự tính của chị là chị xin nghỉ làm việc tại Công Ty rồi chị sẽ về Vũng Tàu vừa tu trong một tu viện dòng đạo Thiên Chúa (gia đình chị theo gốc đạo Chúa) vừa dạy Tiếng Anh cho các em thiếu nhi mồ côi, cơ nhỡ. Đương nhiên là chị nói sao thì nó nghe vậy thôi chứ nó làm sao dám thay đổi quyết định cuộc đời cho chị, chị nói nó chịu khó cùng chị ngồi đây chờ Công Ty giải quyết tiền bảo hiểm xã hội rồi mới đi Hắc Dịch sau đó mới về Vũng Tàu ; mãi cho đến năm giờ chiều chờ mục xương sống cóng xương sườn, chị mới nhận được số tiền nghỉ việc ; hai chị em vào quán dùng cơm chiều rồi băng từ Mỹ Xuân theo con đường tắt về Tóc Tiên lên Hắc Dịch cho gần…

Trong căn nhà hai gian bỏ trống, gian trước dựng chiếc xe Honda của Lợi còn gian sau chỉ vỏn vẹn một manh chiếu cũ kỹ, sờn mòn trãi dưới sàn xi măng với một cái gối ôm cùng một cái mền cứt ngựa bên cạnh một ngọn đèn cầy leo lét cắm nơi góc nhà tỏa ánh sáng lờ mờ ; chiếu, gối và mền có lẽ là của chủ nhà để sẵn nơi đây đặng mà lâu lâu ra ngủ giữ nhà thì phải? Ban nãy, khi chạy xe trờ đến đây, thì thời may vừa hết xăng và một cơn mưa thật lớn bất chợt đổ ào xuống, hai chị em quýnh quáng dắt xe chạy đại vào đây, thấy căn nhà trống trãi nhưng lại có một mảnh trời riêng như vậy cho nên cả hai quyết định ở lại đây qua đêm, sáng mai rồi sẽ tính. Thật là xui khi vừa chạy đến ngưỡng cửa, chị Ngọc dẫm phải một con rắn nhỏ, dài bò loằn ngoằn và nó mổ cho chị một nhát vào mắt cá chân ; tuy đây là lần đầu cấp cứu người bị rắn cắn nhưng Lợi cũng tỏ vẻ nhanh chóng dùng áo chemise nó mặc buộc garo nơi giò phải chị rồi dùng miệng hút máu nơi vết thương sau khi xé một vạt áo ra băng tạm lại cho chị. Có lẽ con rắn cắn chị là loại rắn lành nên chị vẫn bình thường chứ không hề tỏ ra hiện trạng chạy nọc, nóng sốt chi cả và lúc chiều, hai chị em cũng đã dùng cơm ở Mỹ Xuân no nê rồi nên giờ cũng không thấy đói vả lại chị có mua cầm theo hai chai nước nên cả hai cũng chẳng phải sợ khát. Căn nhà có cửa trước, cửa sau và cửa sổ tất cả đều được đóng kín, mái tôn lại chắc chắn không có chổ dột nào nên trong nhà thật kín đáo, ấm áp mặc dù bên ngoài trời ào ạt mưa như trút nước ; chổ nằm của hai chị em cũng khô ráo, sạch sẽ thành thử cả hai cảm thấy rất thoải mái, dễ chịu như là ở nhà mình nhưng do có lẽ lạ chổ khiến cho hai chị em không ai ngủ được. Chị nằm ở mé trong còn nó ở mé ngoài, bất chợt chị quay qua vừa dùng bàn tay búp măng bên trái nhéo vào cánh tay phải của nó vừa đùa :
-Nè, tại em mà chị giờ mất chồng rồi đó thấy chưa? Em đền chồng cho chị đi!
-Trời đất ơi, biết lấy đâu ra chồng để đền cho chị đây?- Nó cười hềnh hệch.

Dĩ nhiên chị chỉ nói chơi thôi chứ chị cám ơn nó không hết thì làm sao lại có thể trách cứ nó được bởi nó mới vừa cứu chị thoát khỏi một bàn thua trông thấy và đấy cũng chính là một hiểm họa khôn lường đang treo lơ lửng trên đầu ; chẳng biết chị nghĩ gì trong đầu mà bỗng dưng chị xích người lại nằm sát vào người nó, giọng nữa đùa nữa thiệt chị nói :
-Em đền chồng cho chị không được…vậy thì…em làm chồng…chị đi!
Vì cứ ngỡ chị nói đùa cho nên nó vẫn cứ yên lặng, thờ ơ và nó đang tính hỏi chị là sao không gọi điện thoại báo cho bố mẹ chị ngoài Đà Nẵng biết chị đã thay đổi công việc đi, ngay giữa lúc ấy thì cánh tay phải chị vừa ngẫu nhiên vừa cố ý ôm quàng qua gáy nó ; nó nhận thấy chị nín thinh, hơi thở hơi bắt đầu nằng nặng, lúc này nó mới thực sự nhận ra được một điều mà từ bấy lâu nay nó chẳng màng để ý đến nhất là sau cái chết của chị Tư Nghĩa đó chính là gần như nó vô cảm với nhan sắc của người chị bà con họ nội. Lúc này chắc chắn rằng sự lãnh đạm của nó sẽ không còn hiện diện trong trái tim nó nữa vì một luồng hơi nóng đang rần rật bốc lên từ dưới xương cùng nó, chạy dọc theo sống lưng lên đến trung ương thần kinh rồi lan tỏa ra khắp châu thân cũng như tứ chi ; câu nói của chị vừa rồi quả là một lời tỏ tình, đề nghị ôi sao thật dễ thương chứ chẳng phải khêu khích, đĩ thỏa chi cả vậy là cu cậu thoắt một cái không e dè, ngại ngùng chi cả chậm rãi vòng tay ôm lấy tấm thân ngà ngọc, mềm mại của chị. Tuy mắc cỡ, ngượng ngùng nhưng không vì thế mà phản đối, chối từ thằng em ngược lại chị đón nhận nó một cách khá tự nhiên, thân thiện ; từng nụ hôn nồng nàn, cháy bỏng thằng em đặt lên mái tóc dài mềm mại, thướt tha và đen nhánh như gỗ mun của chị dần dần lần qua trán, xuống mắt, xuống mũi chị. Hai chị em càng lúc càng hổn hển thở nấc lên từng cơn nghẹn ngào, thổn thức trong vòng tay ấm của nhau mãi miết xiết chặt lấy thân thể nhau và hai bàn tay thằng em từ từ dịch chuyển từ hai bờ vai đầy đặn xuống vầng lưng mềm mại con chị ; cả hai tỏ ra thật thong thả, chậm rãi cùng nhau trao tặng cho nhau những mưa hôn gió hít, những mơn trớn vuốt ve, những sờ mó nhột nhạt...

Trong căn nhà trống trãi vắng chủ nhân, nơi gian nhà sau bên cạnh ngọn đèn cầy leo lét, không gian cũng như thời gian như đang bất động, lắng đọng xung quanh hai chị em để mà chứng kiến điều kỳ diệu trên cuộc đời này sắp sửa diễn biến một cách tuy lặng lẽ, êm đềm nhưng thật say sưa, cuồng nhiệt chẳng khác gì phong ba bão tố đang vần vũ bên ngoài. Vậy là không thể nào chối cãi được nữa, tình yêu đã gõ nhầm vào cửa hai trái tim chị Ngọc và Lợi, hai chị em cùng họ Nguyễn khiến cho cả hai đều cùng đồng loạt mở hẳn cõi lòng mình ra để đón nhận lấy nhau với tất cả yêu thương đắm đuối, ngất ngây bởi lẽ lúc này đôi môi thằng em đang mày mò tìm kiếm đôi môi dày mọng, đỏ thắm của người chị và chẳng mấy chốc, dường như nghĩ rằng có muốn tránh né đi chăng nữa cũng chỉ là một con số không cho nên hai cánh môi chị thẹn hùng mở hé đón nhận lấy hai bờ miệng em mình gắn vào rồi từ từ luồn sâu vào bên trong. Không cần bàn cãi tranh luận gì nữa cả, trong gian nhà trống vắng chẳng biết của ai, vì tránh mưa hai chị em đã chạy đại vào đây rồi chẳng may chị bị rắn cắn và em đã nhanh chóng sơ cứu cho chị rồi giờ đây đang trở thành người tình của nhau chắc là chỉ trong một cái nháy mắt mà thôi. Quả cuộc đời có quá nhiều nỗi éo le bất ngờ mà con người khó có thể nào lường trước được, ở đây thì hai chị em gặp gỡ quen biết nhau chỉ mới hơn ba tuần lễ nay thôi, trãi qua một cuộc bể dâu khôn lường đó là suýt chút nữa chị trở thành vợ một tên tội phạm hình sự nguy hiểm nay lại đến với nhau trong vòng tay để yêu nhau một cách cuồng nhiệt dẫu rằng cả hai đều nhận thức được đây là loạn luân tội lỗi nhưng có lẽ hai chị em biết phần số cả hai vốn ràng buộc với nhau cho nên chúng đành lẳng lặng cùng cuộc đời trao gởi hết những gì gọi là ân ái, yêu đương. Ôi sao mà nó càng lúc càng cảm thấy đôi môi chị họ mình ngọt ngào, thơm tho như mứt táo ngày Tết và với cảm giác phấn khích, rạo rực hai hàm răng hai chị em cứ mãi miết cọ sát vào nhau còn hai đầu lưỡi cả hai thì lúc thè ra khi thụt vào quấn quýt lấy nhau không rời chẳng khác gì hình với bóng, mưa và gió…Nước bọt tứa ra ròng ròng đặc quẹo dính hai bên khóe miệng hai chị em thế nhưng cả hai chẳng hề có một biểu hiện nào quan tâm đến chuyện ấy mà có lẽ chuyện làm chúng suy tư, nghĩ ngợi đó là mối tình quá mới mẻ chân ướt chân ráo chúng vừa trao cho nhau trong đêm vắng vẻ nơi căn nhà bỏ trống. Dẫu sao thì chị Ngọc cũng vẫn là phái nữ chưa chồng chưa con, từ lúc trưởng thành cho đến bây giờ chị mới có được duy nhất mảnh tình vắt vai đó chính là tên Hồng, tội phạm giả danh chuyên viên Tin học ; do thời gian chị quen biết hắn chưa nhiều vả lại chị rất giữ khoảng cách giữa chị và hắn, chị chỉ đi ăn, uống café, đi xem phim cùng hắn, chưa đi du lịch lần nào và chị cũng chưa hề cho hắn bất kỳ một “đặc ân” nào cả cho nên đến tận ngày hôm nay, khi nằm trong vòng tay thằng em, chị vẫn là một người con gái trọn vẹn. Chính vì lý do trên nên dù muốn dù không thì chị vẫn cảm thấy e thẹn, ngượng ngùng vô cùng khi mà lúc nãy thằng em kéo quần chị lên để nút vết thương rắn cắn chứ đừng nói chi đến bây giờ, nó lại đang hôn như mưa tựa gió lên má, lên môi chị còn lần hai bàn tay sờ soạng những chổ kín đáo trên người chị, chị làm sao tránh khỏi cảm giác ái ngại, e dè.

Lúc đầu, những nụ hôn môi hai chị em trao gửi nhau quả thật là vụng về, lúng túng, lụp cha lụp chụp nhưng riết rồi cũng từ từ quen dần đi mà trở thành tự nhiên, dạn dĩ, thân thuộc ; dẫu sao thì ở trong căn nhà bỏ trống vắng vẻ này, có gì đi nữa thì cũng chỉ có trời biết đất hay mà thôi chứ cũng đâu có ai ở đây đâu mà sợ người ta biết được cuộc tình loạn luân tội lỗi của hai chị em. Bố mẹ chị Ngọc ở ngoài Đà Nẵng cũng như bố mẹ cùng các chị trong gia đình Lợi ở Bà Rịa ai nấy người thì xem tivi, kẻ đi ngủ ...và hoàn toàn họ không thể nào ngờ được rằng tại địa phận xã Tóc Tiên, mưa trút xuống như thác, trong một căn nhà vắng chủ kín đáo ấm áp, hai chị em đang lặng lẽ trao thân cho nhau trong nỗi niềm đam mê, say đắm. Lúc này đây, hai bàn tay chị khẽ ngập ngừng nắm lấy hai bàn tay nó dường như là để dừng lại một hành vi nào đó nó đang làm mà chị cho là không phải ; thì ra nó vừa mới cởi xong hai hột nút áo nơi cổ, nơi ngực chiếc áo chemise kiểu mode thời trang vải xoa màu xanh chị đang mặc nhưng rồi cũng chính hai bàn tay chị lại thẫn thờ buông lỏng hai bàn tay nó, mặc kệ nó muốn làm gì thì làm. Vậy là hột nút áo thứ ba, hột nút áo thứ tư rồi cuối cùng là hột nút áo thứ năm lần lượt được nó cởi bung ra, sau đó tiếp theo là hai vạt thân áo trước chị chỉ trong nháy mắt là bằng hai bàn tay nó mở rộng sang hai bên ; do biết chị mình vẫn còn là một người con gái đàng hoàng, trọn vẹn cho nên mọi cử động của nó đều hết sức nhẹ nhàng, lịch sự, tế nhị để tránh cho chị đừng có cảm giác bị tổn thương do xúc phạm, chiếm đoạt. Chị bắt đầu hỗ trợ, giúp đỡ nó trong cuộc tình mới mẻ này bằng cách nghiêng người, nhỏm lưng rồi lần lượt co duỗi hai cánh tay mình, hết cánh tay phải đến cánh tay trái để nó dễ dàng tháo hai ống tay áo chị ra hẳn bên ngoài ; nó cẩn thận gấp chiếc áo chị cho nhỏ lại rồi để lên phía trên mé đầu nằm, sau đó nó lần hai bàn tay nắm lấy phần dưới lai chiếc áo thun trắng nó mặc trên người cuộn lên cởi vòng qua cổ ra khỏi đầu (riêng áo chemise thì lúc nãy vừa mới vào đây, nó đã cởi ra để buộc garô và băng vết thương do bị rắn cắn nơi chân phải chị). Giống như bất cứ một cuộc tình nào trên thế gian này, khi đã bén hơi nhau rồi thì việc tháo cởi y phục là chuyện tất yếu theo lẽ đương nhiên để cùng tăng thêm hưng phấn tình yêu xác thịt cho dù là loạn luân, tội lỗi đến đâu đi chăng nữa ; khuôn mặt xinh đẹp trắng hồng của chị bấy giờ cứ càng lúc càng ngất ngây, thất thần, nghiêng ngửa chẳng khác gì người say rượu với cặp mắt đẹp thần sầu cứ nhắm nghiền lại như đã ngủ say mặc dù chi rất là tỉnh táo vì chị hay biết trước hết mọi đường đi nước bước của thằng em họ-người tình nhỏ hơn chị những tám tuổi. Đến đây, chúng ta hãy nói về tên Hồng một chút nhé! Hiện giờ, hắn đang thu mình nằm trên chiếc giường gỗ trong buồng giam đặc biệt tại khám Chí Hòa, hắn thở dài ngao ngán, da diết canh cánh nhớ đến cô vợ xinh đẹp, dễ thương của hắn giờ đây chẳng biết làm gì ; đương nhiên hắn làm sao biết được là lúc này, người con gái mà hôm qua tươi cười đứng bên cạnh hắn trong bộ áo váy cưới sang trọng nơi nhà hàng Mỹ Cảnh II –Bà Rịa đang ngất ngây, say sưa làm tình, ân ái cùng thằng em họ nội ở một vùng hẻo lánh, vắng lặng gió rú mưa gào.

Hắn nghĩ nát óc cũng chẳng làm sao truy ra cho được ai là người tố giác hắn với pháp luật khiến hắn trong giây phút bất ngờ không thể nào lường trước cho được, không trở tay kịp đành thúc thủ cho tay vào chiếc còng số tám của trinh sát ; hắn mà biết được thì người đó chắc là khó sống với hắn và đây, người lôi hắn từ bóng đêm tội lỗi ra ánh sáng công lý hiện đang tìm hiểu, khám phá, thưởng thức và chiếm đoạt, làm chủ tấm thân trinh trắng ngọc ngà của người vợ hụt mà hắn chỉ chút nữa thôi là rồi một cánh hoa. Năm trước, cũng đã có một cánh hoa mới có mười tám tuổi thôi vừa mới thi xong Đại học đã bị hắn chà đạp, vùi dập không thương xót ; trong một đêm tối trời, sau khi xé hết quần áo cô gái, cô ấy khóc lóc sướt mướt năn nỉ hắn tha cho nhưng hắn hoàn toàn bỏ hết ngoài tai và hắn đã dùng sức mạnh chiếm đoạt cái quý báu đáng giá nghìn vàng của cô gái bé nhỏ, sau đó hắn còn thản nhiên cầm dao đâm chết mẹ cô gái rồi còn cướp đi số tiền 13000 USD của gia đình cô. Dĩ nhiên số tiền ấy cho đến bây giờ cũng theo mây về gió với thuốc phiện, gái điếm, rượu ngoại, những cuộc chơi bời trác táng thâu đêm suốt sáng ; khi gần cạn tiền, hắn mới thay hình đổi dạng, khi gặp cô thông dịch viên xinh đẹp của Công ty Sao Việt tức là chị Ngọc, hắn chẳng qua lợi dụng việc cưới xin để có thể chui vào hàng ngũ Công ty tiếp tục đục khoét nhưng không ngờ giữa chừng lại sa lưới pháp luật, đành gặm nhấm nỗi buồn riêng canh cánh sau song sắt nhà lao. Còn đối với Lợi, dẫu sao thì nó cũng chỉ mang tội loạn luân với đất trời, với tổ tiên, với truyền thống gia phong mà thôi chứ còn nó chưa bao giờ ăn cướp, giết người thậm chí chưa hề cưỡng hiếp bất kỳ một người phụ nữ nào cả ; dù là ruột thịt hay xa lạ, chị ruột hay chị họ, cô giáo hay bạn gái… thì cuối cùng cũng đều đi đến chổ tự nguyện hiến dâng xác thịt cho nó. Chẳng hạn như lúc này đây, chị họ ở Đà Nẵng đang khẽ nhỏm lưng lên để nó dễ dàng luồn hai bàn tay xuống dưới lưng chị mày mò tháo cái móc nhỏ bằng nhôm kết nối hai sợi dây chiếc nịt vú bằng thun voan màu trắng trinh nguyên như thân thể chị ; sau khi một tiếng “phựt” khe khẽ vang lên, ngay lập tức áo ngực chị không còn bó sát vào da thịt chị nữa mà từ từ lỏng dần, lỏng dần rồi tuột lệch xuống phía dưới bụng, khi ấy bàn tay phải nó gọn gàng cầm lấy tháo ra khỏi người chị để lên trên chiếc áo xoa của chị mà lúc nãy nó vừa mới cởi xong. Trong cảnh tranh tối tranh sáng mờ mờ ảo ảo do ánh sáng hắt ra từ ngọn đèn cầy leo lét, đôi mắt nó như rực lên man dại khi nom thấy hai bầu vú căng đầy chẳng khác gì cặp bưởi Biên Hòa vừa chín tới trên cành đang liên tục phập phồng, nâng lên hạ xuống nhịp nhàng theo hơi thở gấp rút hổn hển như ống bể lò rèn xứ Nghệ cùng với làn da trắng hồng như tuyết tựa bông tạo nên một vẻ đẹp tràn trề sức sống không còn gì có thể sánh bằng cho được. Hai đầu núm vú chị no tròn, nho nhỏ màu hồng đỏ giống hệt hai trái nho mà mới nhìn qua cũng đủ biết là chúng vừa thơm vừa ngọt vừa mềm như thế nào rồi ; lại nhô cao lên không khác gì hai hòn hỏa diệm sơn trên đất nước Phù Tang đang chuẩn bị phun trào nham thạch thiêu rụi hết tất cả sơn hà lục địa. Với nỗi niềm ham muốn, rạo rực sôi sục như nước sôi 1000, lúc này nó không ngần ngại gì mà không cúi xuống úp mặt vào giữa bộ ngực chị ; miệng nó mở hé từ từ ngậm lấy đầu núm vú phải của chị rồi nút lấy nút để trong khi đó thì bàn tay phải nó không sao quên được nhiệm vụ là phải lần lên mày mò, sờ soạng và nắn bóp bầu vú trái chị còn lại một cách say sưa không bao giờ nhàm chán. Đôi môi mọng đỏ chị không ngớt rên xiết nấc lên từng tiếng một, hai bàn tay chị hết bấu chặt lấy hai bờ vai gầy guộc của thằng em lại thừa thải lần lên vày tới vò lui từng lọn tóc trên đầu nó ; đấy chính là biểu hiện vô cùng sung sướng, hạnh phúc và ban phát tình cảm yêu thương của chị cho nó vô bờ vô bến. Phải nói là chị phải lòng nó thực sự vì nó không những biết giúp đỡ hỗ trợ chị hết việc này đến việc khác mà còn làm một việc quang minh, cao cả hơn đối với chị đó là kịp thời giải thoát, cứu vớt chị ra khỏi hiểm họa từ một tên tội phạm hình sự nguy hiểm ; do đó đêm mưa tình này, trước khi vào nhà thờ tu hành, chị đã không hề có một chút ngần ngại nào mà không trao tặng tấm thân trinh trắng của chị cho nó toàn quyền tìm hiểu, thưởng thức, khám phá và chiếm đoạt.

Thà giờ đây, rồi một cánh hoa rơi còn hơn là sau này tan tác ra từng mảnh dưới giông bão cuộc đời nếu mà ngộ nhỡ như tên Hồng không bị phát hiện và chị trở thành vợ của hắn thì coi như là tận cùng bằng số ; chị không những trở thành nô lệ của hắn mà còn hóa thân làm một công cụ bàn đạp cho hắn thực hiện những mưu bá đồ vương đen tối của hắn. Sau khi trở thành chuyên viên Tin học của Công Ty Sao Việt, hắn sẽ phấn đấu vươn lên đến một chức vụ quản lý trong Công Ty chẳng hạn tổ trưởng, quản đốc… rồi hắn sẽ bắt đầu vươn những cái vòi bạch tuộc của hắn ra để mà đục khoét, tham nhũng ; lúc ấy, hắn sẽ cho cô gái tội nghiệp kia ra rìa vì lúc ấy sẽ thiếu gì gái đẹp bu theo hắn chẳng khác gì quân vương và thiếp, như Trụ vương với hàng chục hàng trăm mỹ nữ nhưng tất cả đối với hắn cũng chỉ là một giấc mơ mà thôi vì giờ đây hắn đã phải “ngậm một khối căm hờn trong cũi sắt”. Lúc bấy giờ, Lợi đã thực hiện chuyển đổi bên tức là nó lần miệng qua ngậm nút lấy nút để bầu vú trái của chị Ngọc còn bầu vú phải chị mà nó vừa mới nút xong chán chê thì nó dùng bàn tay trái sờ soạng, nắn bóp một cách vô cùng hả hệ ; tuy do chị chưa có con nên các tuyến sữa nơi hai bầu vú chị chưa hoạt động nhưng nó vẫn tưởng chừng như có vô vàn dòng sữa ngọt ngào, thơm thơm, beo béo từ đầu núm vú chị cứ liên tục tuôn tràn vào sâu tận trong cổ họng nó. Phải nói là đêm mưa tình này, trong ngôi nhà vắng chủ, nó thực sự thích chí, khoan khoái vô cùng đến mức độ không thể nào tả nổi khi đến giờ phút này đây nó đã tìm hiểu, khám phá, thưởng thức và chiếm đoạt hết nữa tấm thân ngà ngọc, trinh trắng của chị ; coi như không còn chổ nào nơi phần trên người chị mà hai bàn tay nó không lần mò đến thăm hỏi, làm quen. Cuối cùng thì dù muốn dù không, nó cũng bắt đầu đi vào giai đoạn kết thúc cuộc tình nghĩa là tuy không mời gọi, không yêu cầu nhưng hai bàn tay nó đã lần mò mẫm, sờ soạng kéo phermerture chiếc quần tây bằng vải gapardin màu mỡ gà mà chị đang mặc rồi nó nắm lấy hai bên lưng quần chị nhích lần nhích lần từng phân một để tuột cởi hai ống quần chị xuống khỏi đùi, mông, hai đầu gối, cặp giò và đích đến là hai bàn chân chị. Tuy hai ống quần tây chị khá bó sát vào người nhưng nó lại dễ dàng tuột cởi nhờ có sự hỗ trợ tận tình, tích cực của chị bằng cách lần lượt hết co rồi lại duỗi hai chân chị, chân phải xong đến chân trái cho nên chẳng mấy chốc nó đã cẩn thận gấp đôi chiếc quần tây của chị lại rồi để chung chổ cùng với áo xoa, áo ngực chị. Vậy là chỉ còn một lớp vải cuối cùng mà thôi, một chiến lũy cuối cùng rất quan trọng che chắn bộ phận kín đáo tuyệt mật của đời người con gái đó chính là cái quần lót mỏng manh bằng vải thun voan màu hồng hãy còn rất mới của chị ; có lẽ do chưa chuẩn bị được tâm lý cho nên chị ngượng ngùng, lóng ngóng lần tay nắm giữ quần lót mình khi thấy thằng em đang tìm cách kéo xuống, lại buông ra rồi lại nắm lấy, buông ra rồi nắm lấy…Rốt cuộc, chiếc quần lót chị cứ thế mà nhích từng phân một, phân một theo chiều đi xuống dần dần tuột khỏi đùi và mông, kế đó là qua hai đầu gối tới cặp giò rồi lần lượt tuột ra ngoài qua hai bàn chân ; chẳng mấy chốc, đống y phục hỗn độn bên cạnh chị có thêm một thành viên mới nữa là chiếc quần trong của chị. Lúc này, nó ngồi dậy để tự cởi quần tây bên ngoài và quần đùi bên trong của nó ra với thao thác tuy thật thong thả, chậm rãi nhưng vô cùng tinh vi, khéo léo, chuẩn xác giống y như là một người thợ lành nghề đang trổ tài trong công việc ; quần áo của nó cởi ra được để riêng với y phục của chị chứ không cẩu thả bỏ lẫn lộn vào chứng tỏ nó quả là người từng trãi trong việc ân ái, làm tình với phụ nữ và đây là cuộc tình thứ bốn mươi ba sau hai cuộc tình double với hai người chị ruột của nó, một chị vừa mới ly hôn còn một chị là Việt kiều hồi hương từ Đài Loan về.

Chính xác chị là người tình thứ bốn mươi của nó trong danh sách tình nhân mà từ năm nó mười một tuổi cho đến nay, do cung mệnh đào hoa nó đã phải đeo gánh họa kiếp ngục tù trần gian này ; có lẽ tên Hồng bị nhốt trong nhà lao Chí Hòa xem ra còn sung sướng tinh thần hơn nó gấp vạn lần bởi vì hắn không hề vướng phải mây mưa trăng gió chi khiến cho không những mệt thân mỏi xác mà còn đau đầu nhức óc chẳng hạn gặp phải hạng phụ nữ ghen tuông ngay với cả em mình như chị Tư Nghĩa thì chỉ có nước chết mà thôi. Bấy giờ, Lợi đang lẳng lặng dùng bàn tay trái sờ mó, mày mò chổ kín của chị Ngọc ; do chị còn con gái một trăm phần trăm cho nên hai bên môi lớn cũng như môi bé chị vẫn còn khít rịt, ươn ướt bởi chất dịch nhờn chị tiết ra sớm, xung quanh và phía trên được bao phủ bởi một lớp lông đen dày mịn. Có phải đêm mưa hôm nay là đêm động phòng hoa chúc của hai chị em không nhỉ? Nếu không phải thì tại sao nãy giờ hai đứa cứ mãi miết ngây ngất, say sưa yêu nhau đắm đuối, thiết tha như thế này? Thật không thể nào chối cãi được nữa, manh chiếu cũ kỹ, sờn mòn kia chính là nơi tận hưởng hạnh phúc ngọt ngào, tràn đầy thi vị tuy là có phần vụng trộm, lén lút của hai chị em cùng họ Nguyễn với nhau ; chúng sắp sửa lấy nhau không cần phải có đám cưới rình rang như hôm qua, chúng chuẩn bị trở thành hai vợ chồng không cần đến giấy đăng ký kết hôn chi cho rườm rà ( mấy ngày trước, chị và tên Hồng đã đăng ký kết hôn tại Ủy ban nhân dân xã Mỹ Xuân nhưng hồi chiều này thì chị cũng đã quay trở lại đây xin hủy tờ đăng ký oan nghiệt đó ). Bất chấp loạn luân tội lỗi, vì con cu nó đã cương ngỗng lên rất dài, rất to và rất cứng đồng thời giựt giựt liên hồi, với động tác thật chuẩn xác vô cùng, nó từ từ trườn người leo lên trên người chị ; đến thời điểm này, chị nhận thấy là không thể nào không chấp nhận cho được nên chị bắt đầu thả lỏng người, hơi dạng rộng hai chân ra một chút để đón lấy hai chân thằng em quắp lấy hai chân chị rồi chỉ trông nháy mắt, con cu nó đã áp sát ngay vào cửa mình chị. Dịch nhờn chị tiết ra nhiều, thành cơ âm đạo liên tục co giãn tối đa khiến cho cửa mình chị càng lúc càng mở rộng ra và chỉ sau vài giây khó khăn lẫn chật vật, đầu khấc con cu nó đã lọt được vào ngay trong lổ âm đạo người chị họ hơn nó những tám tuổi sinh nhưng lại kém hơn nó quá nhiều tuổi đời. Chị há hốc miệng, thở nấc lên thành tiếng chứng tỏ chị đang chịu đựng một cơn đau như giằng tựa xé đưa lên từ dưới chổ kín chị bốc dần dần lan ra khắp cả châu thân ; từ cặp mắt đẹp tuyệt vời của chị ứa ra hai dòng nước mắt lăn tròn trên hai gò má hơi nhô cao hai lưỡng quyền, khuôn mặt chị cứ đờ đẫn nghiêng qua ngửa lại chẳng khác gì người say rượu. Vì vậy mà trên tấm lưng gầy guộc của nó vừa mới bị xuất hiện vài đường cào xước rướm máu hồng hồng tụ lại mà thủ phạm chẳng phải là ai xa lạ cả, chính là hai bàn tay có móng nhọn của chị Ngọc xinh đẹp-người vợ hụt của tên Trần văn Hồng. Hai hòn dái nó hùng dũng gác hai bên cửa mình chị còn dương vật vừa dài vừa to vừa cứng của nó không ngớt hiên ngang chọt tới chọt lui, đâm qua thọc lại tới mọi ngóc ngách trong âm đạo chị do đó chẳng mấy chốc màng trinh-cái quý báu đáng giá nghìn vàng của chị-nhanh chóng bị thủng rách ; mảng chiếu ở ngay dưới hai bờ mông chị từ từ thấm đượm từng giọt máu trinh hồng hồng nhỏ xuống từ chổ kín chị lẫn trong dịch nhờn, một minh chứng hùng hồn nhất biểu hiện cho tình yêu trong trắng, thủy chung mà chị đã không hề suy tính thiệt hơn tự nguyện hiến dâng cho nó. Giả sử nếu hôm qua, lễ cưới của tên Hồng và chị diễn ra tốt đẹp có nghĩa là hắn không bị bắt thì lẽ ra hắn chính thức sẽ là người khám phá, thưởng thức và chiếm đoạt trinh tiết của chị chứ hoàn toàn không phải là thằng em họ chị mới có mười bảy tuổi đâu ; nó sung sướng cúi xuống hôn lên từng giọt nước mắt của chị, nó biết chị khóc không phải vì thất tiết với nó mà là vì chị cảm thấy hạnh phúc quá độ khi nó mang đến cho chị hết tất cả sinh lực cũng như tinh tực của nó. Lúc bấy giờ, Lợi đang bắt đầu nhấp nhỏm hai mông nhịp nhàng lên xuống để đưa đẩy dương vật hết thụt ra lại thọt vào sâu tận bên trong tử cung chị Ngọc ; lớp lông lưa thưa nơi gốc cu nó càng lúc càng xoắn xuýt lấy lớp lông phủ lấy phía trên và xung quanh âm đạo chị. Trận mưa đêm bên ngoài vẫn tiếp tục kéo dài, rỉ rả, lâm thâm và tương tự, cuộc tình hai chị em cứ mãi miết say sưa, mỏi mệt với những nhục dục xác thịt cùng những tâm tư tình cảm thân thương, cao quý nhất của con người trên thế gian này trao tặng cho nhau một cách vô tư, tự nguyện, không hề so đo tính toán thiệt hơn cho bản thân ; trong hoàn cảnh vắng vẻ bóng người dẫy đầy hồn ma bóng quỷ, hai chị em không còn thiết gì đến mối quan hệ chị em, sẵn sàng đạp đổ tất cả mọi ranh giới giữa cả hai để có thể cùng nhau làm bất cứ chuyện gì mình muốn và từ nãy đến giờ, tất nhiên là hai chị em đã cùng nhau làm với nhau rất là nhiều chuyện nhưng tất cả chỉ đều là chuyện mưa ân gió ái, tình gió yêu trăng…Chị Tư Nghĩa giả sử nếu mà còn sống và được chứng kiến cảnh ân ái của thằng em ruột chị với người chị họ xinh đẹp trong căn nhà vắng chủ này giữa đêm mưa thác loạn thì chắc chắn sẽ lồng lộn lên mất vì cơn ghen bốc lên quá độ ; may mắn cho nó là chị Tư đã qua đời nhưng ở nhà nó hiện giờ cũng còn có chị Hai Hảo, chị Ba Hường, chị Năm Hoàng, chị Bảy Sương nay có thêm chị Sáu Minh ở Đài Loan về mấy chị này nếu mà biết được nó léng phéng với chị Ngọc thì ắt nó khó sống với họ chứ chẳng phải chơi đâu. Ôi sao mà cuộc đời này lại có nhiều điều trớ trêu đến thế? Vì hai chị em từ nhỏ cho tới khi lớn lên chưa hề biết nhau cũng chưa hề gặp gỡ nhau lần nào, sự thực là cả hai chỉ mới quen nhau chưa đầy một tháng vậy mà chỉ cần một đêm mưa ở nơi vắng vẻ không người thôi lại cũng đủ để cho hai chị em yêu nhau hết mực chân tình, thậm chí cho nhau hết tất cả những gì mình có.

Lúc này, nó đang úp mặt vào bờ vai trái mềm mại của chị, vừa hổn hển thở vừa vận dụng hết sức bình sinh để truyền tất cả tinh lực của bản thân nó vào sâu tận bên trong cơ thể người chị cùng họ bên nội xinh đẹp, dễ thương ; tuy thân thể nó có vẻ mảnh khảnh, gầy guộc nhưng khi lâm trận ân ái, làm tình với bất kỳ người phụ nữ nào thì lần nào cũng như lượt ấy, nó cũng đều từ thằng bé tí hon hóa thân thành vô địch thần thượng chẳng khác gì Thánh Gióng khỏe như vâm và dai như đỉa đấy chính là một ưu điểm nổi trội mà tạo hóa đã ưu đãi cho nó khiến cho bất cứ người tình nào dù cho có khó lòng đến mấy cũng phải xuôi chèo gác mái. Thỉnh thoảng để cho nhịp nhàng với bên dưới, hai bàn tay nó thừa thải chẳng biết làm gì lại lần lên nắn bóp, mày mò hai bầu vú đẹp thần sầu của chị và lâu lâu, đôi môi nó lại tìm kiếm đôi môi chị ngọt ngào như mứt kẹo, mềm mại tựa bông ; những thao tác ấy càng lúc càng làm cho hai chị em cảm thấy thêm hưng phấn dạt dào trong nỗi niềm xúc động thăng hoa một cách bồi hồi, xao xuyến khôn cùng. Từ trước đến giờ, không biết bao nhiêu người chị họ đã từng ngã vào vòng tay nó mà trở thành người tình của nó chẳng hạn như chị Đông, chị Lê, chị Hải, chị Luyên, chị Nương, chị Huyền, chị Phượng,…và giờ đây lại đến lượt chị Ngọc quê ở Đà Nẵng vào dù muốn dù không cũng lỡ trót sa chân vào màng lưới tình ái tình do tạo hóa giăng ra giữa chị và nó tuy vô hình nhưng thật dày và lồng lộng phủ giăng. Cuối cùng, như những cuộc tình khác, cuộc tình của hai chị em rồi cũng phải đi đến hồi kết thúc chứ sao mà có thể kéo dài mãi miết một cách vô cùng vô tận cho được ; sau một cảm giác hụt hẫng như vừa mới bị lọt thỏm vào một cái vực sâu không đáy, Lợi và chị Ngọc cả hai chị em đều cùng ôm chặt lấy nhau trong cơn khoái ngất cùng cực với một quãng thời gian bất động tưởng chừng như cứ kéo dài mãi mãi hết thế kỷ này đến thế kỷ khác. Ở phía trên, hai bàn tay chị từ bấu víu lấy hai bờ vai nó nhanh chóng chuyển sang cào cào trên lớp da lưng nó ; còn bên dưới, đầu khấc dương vật nó bắt đầu giựt giựt liên hồi, xối xả phụt vào sâu tận tử cung chị những tia tinh dịch trắng đục như nước cơm, rin rít nhơn nhớt như keo dán và do dịch tinh nó ào ạt như sóng thần nên trào cả ra bên ngoài làm ươn ướt, nhơm nhớp vùng bụng dưới cũng như hai bên đùi hai chị em. Gần như tất cả tinh giống của thằng em, chị đã đón nhận hết tận hết cùng vào bên trong cơ thể chị, cho dù sau này mà có một con tinh trùng ngoe nguẩy nào đó chui vào bên trong tế bào trứng rụng của chị để kết tinh thụ phấn thành một bào thai oan nghiệt thì chị cũng sẽ vui vẻ đón nhận lấy hậu quả, không hề oán trách nó lấy nữa lời. Sau khi nó xuất tinh xong, cả hai chị em đều cảm thấy mệt mỏi, rã rời, tan tác ; vừa rút ra khỏi cửa mình chị, con cu nó ướt nhẹp như là bị mắc mưa, mềm xèo tựa bún và thun nhỏ lại giống hệt trái ớt khô. Kết thúc cuộc tình, hai chị em ngồi dậy lấy y phục mặc vào, lúc này tuy trời vẫn còn chưa sáng nhưng đâu đây văng vẳng vài tiếng gà eo óc báo hiệu một ngày mới sắp sửa bắt đầu ; cả hai tranh thủ sau khi uống nước cho đỡ khô cổ rồi cùng nằm xuống manh chiếu nhắm mắt cố dỗ giấc ngủ ngon lành, thoải mái sau cuộc mây mưa trăng gió. Trong giấc ngủ vội vàng đến muộn, chị mơ màng thấy chị cùng thằng em đang cùng nắm tay nhau dạo bước trong một khu vườn tràn ngập hoa thơm cỏ lạ lấp lánh ánh mây ngũ sắc ; phía xa xa, những thiên thần tình ái chắp cánh trên lưng bay bổng lưng chừng trời vẫy gọi hai đứa đến uống rượu tình men yêu thơm ngát hương hoa. Phải nói là đêm mưa tình này, quả thật không ngờ người chị họ xinh đẹp, dễ thương sau khi thoát khỏi thảm cảnh làm vợ một tên tội phạm hình sự nguy hiểm đã hiến dâng tất cả những gì của cuộc đời con gái trinh trắng vẹn nguyên của chị cho nó thưởng thức, chiếm đoạt ; cũng trong giấc ngủ say sưa, nó vòng tay ôm lấy tấm thân mềm mại, ngọc ngà của người chị họ Nguyễn Trần Quý Ngọc với bao nỗi niềm mê mẫn, ngất ngây, đắm đuối…

Mờ sáng hôm sau, chị Ngọc tươi tỉnh vui vẻ cùng thằng em dắt chiếc xe Honda rời khỏi căn nhà vắng chủ-nơi động phòng hoa chúc tối qua của hai chị em, người cầm lái kẻ đẩy sau trên đoạn đường đi gần cả hai cây số mới ra đến ngã ba đường nhựa có một quán tạp hóa có bày bán cây xăng lẽ. Sau khi tiếp xăng vào xe, hai chị em tìm một chổ ăn sáng và uống café sau đó nó chở chị đi Hắc Dịch đến nhà người quen ; khoảng một tiếng đồng hồ sau, chiếc Honda Cub cánh én 50 của nó lại quay trở lại trực chỉ hướng Vũng Tàu mà phía sau nó là người chị đêm qua đã rồi một cánh hoa./.


Hết

Kết thúc lúc 21 giờ 18 phút ngày 03/08/2011
CON ĐƯỜNG HOA


Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!