TiaLia thích sưu tầm và đọc Thơ lắm. Nhất là những bài Thơ nói về Tình Yêu và Thơ “Tục mà thanh Thanh mà tục” của bà Hồ Xuân Hương nên TiaLia đã may mắn được bạn bè vì ưu ái mà đã tặng cho TiaLia những bài Thơ hay. Giờ đây TiaLia sẽ post mấy bài Thơ nói về Tình Yêu lên để “Vườn Thơ” của CTT được phong phú hơn và cũng là để share với những ai cũng yêu thích Thơ như TiaLia nhé.

♥♥YÊU (Thơ Xuân Diệu)
Yêu là chết trong lòng một ít,
Vì mấy khi yêu mà đà được yêu.
Cho rất nhiều xong nhận chẳng bao nhiêu,
Người ta phụ, hoặc thờ ơ chẳng biết.

Phút gần gủi cũng như giờ chia biệt,
Tưởng trăng tàn, hoa tạ với hồn tiêu,
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu!
Yêu là chết trong lòng một ít.

Họ lạc lối giữa u sầu mù mịt
Những người si theo dõi dấu chân yêu.
Và cảnh đời là sa mạc cô liêu:
Và ái tình là sợi dây vấn vít.
Yêu là chết trong lòng một ít.

♥♥TẠI ANH (Thơ Thu Toàn Hảo)
Em không phải là thi sĩ,
Yêu anh em làm thơ.
Em chẳng phải dại khờ,
Yêu anh em ngẩn ngơ.
Em chẳng bao giờ đợi,
Bây giờ trông mong hoài.
Em chẳng hề thương ai,
Bây giờ em thương lạ.
Em chẳng bao giờ khóc,
Bây giờ em khóc hoài.
Em chẳng bao giờ buồn,
Bây giờ buồn hiu hắt.

♥♥U TÌNH (Thơ Vũ Hoàng Chương)
Anh biết em từ độ
Em mới tuổi mười hai.
Anh yêu em từ thuở
Em còn tóc xoã vai.
Tháng ngày đi mau quá,
Chốc đã sáu năm trời.
Tình anh vẫn chưa hiểu,
"Chưa" là "không" em ơi!

♥♥HỎI HAN (Thơ Nguyên Sa)
Hỏi cây, cây bảo hỏi rừng.
Hỏi em, em bảo anh đừng hỏi em.
Chỗ này thành phố không quen
Hỏi trăng đất lạ, hỏi tên xứ người,
Ở trong trí nhớ đổi rời
Tên hoa mất dạng, tên đời vắng không
Trong trí nhớ có dòng sông
Hỏi em có thấy một vòng tay anh?

♥♥TỪ LÚC CÓ EM (Thơ Nguyễn Ái Lữ - Bắt đầu xuất bản Tập Truyện Ngắn ở Hà Nội năm 1952)
Nắng mới vàng phơi trên ngõ hạnh,
Trời mây lãng đãng, bướm vờn quanh,
Trên thềm đôi gót son nhẹ bước,
Em là xuân nữ của lòng anh.

Xuân qua, hè tới má đỏ hây,
Em đẹp như sen nở mặt hồ,
Tóc hương em đọng trên nền gối,
Làm đắm hồn anh những giấc mơ.

Mắt biếc em nhìn buổi chớm thu,
Chiếc lá phong rơi gió chạnh buồn,
Nhìn em đan áo anh vương vấn,
Theo sợi len hồng tựa máu tim.

Những buổi chiều đông rét mướt về,
Em là chăn ấm của đời ta,
Làn hơi em thở tan băng giá,
Trời lạnh ngoài song vẫn tái tê.

Từ lúc có em xuân bất tận,
Hào quang rực rỡ lúc tàn đông,
Tay ngà em dạo cung đàn lắng,
Này khúc nghê thường của ái ân.

♥♥NHÌN LẠI (Thơ Nguyễn Ái Lữ)
Soi gương em nhớ em trong ảnh,
Ngày em mười tám dáng xinh xinh,
Gặp anh em biết yêu là thế,
Là những mùa xuân rực rỡ về.

Có lúc nhìn mưa em thấy nắng,
Nhìn chiều đã thấy bóng sao mai,
Đời đi theo gió mây hoang vắng,
Vẫn rộn trong em một tiếng cười.

Ong bướm ngày xưa nay đã lại,
Phù dung yểu điệu bỗng thay hoa,
Yêu anh, em vẫn còn yêu mãi,
Vì yêu em sẽ sống trong mơ.

Nếu mai em có nhìn đáy mộ,
Thấy cả phù dung lẫn tháng ngày,
Đêm say vẫn thức mùi hoa lý,
Hương sắc là em, đẹp ý thơ.

♥♥THUYỀN và BIỂN (Thơ Xuân Quỳnh - Thơ Ngũ Ngôn)
Từ ngày nào chẳng biết,
Thuyền nghe lời Biển khơi
Cánh Hải Âu, sóng biếc,
Đưa Thuyền đi muôn nơi
Lòng Thuyền nhiều khát vọng,
Và tình Biển bao la
Thuyền đi hoài không mỏi,
Biển vẫn xa . . . còn xa

Những đêm trăng hiền từ,
Biển như cô gái nhỏ
Thầm thì gửi tâm tư,
Quanh mạn Thuyền sóng vỗ
Cũng có khi vô cớ,
Biển ào ạt xô Thuyền
(Vì tình yêu muôn thưở
có bao giờ đứng yên)

Chỉ có Thuyền mới hiểu,
Biển mênh mang dường nào
Chỉ có Biển mới biết,
Thuyền đi đâu, về đâu.
Những ngày không gặp nhau,
Biển bạc đầu thương nhớ
Những ngày không gặp nhau,
Lòng Thuyền đau rạn rỡ

Nếu từ giã Thuyền rồi,
Biển chỉ còn sóng gió
Nếu phải xa cách anh,
Em chỉ còn bão tố.