CoiThienThai.com - The Largest Vietnamese Entertainment Network

Buy Sex Toy Sex! Do choi danh cho nguoi lon! Click here!

Xem phim phá trinh! Hấp dẫn tuyệt vời - Click here!

Bạn đã có bảo hiểm nhân thọ (life insurance) chưa? www.HaPhanInsurance.com !

ThanhHaFlower.com - Mua hoa, gửi quà về Việt Nam ! Giá rẻ nhất!

Official websites: www.CoiThienThai.com || www.CoiThienThai.net

GÂY QUỸ CÕI THIÊN THAI - MEMBERS V.I.P Đăng ký thành viên: Members Log in || » Members Sign up « || » Cancel Membership «

Bạn có biết ? CõiThiênThai.com là nơi phổ biến Truyện Người Lớn miễn phí đầu tiên? CõiThiênThai.com có kho tàng truyện người lớn lớn nhất?

  • facebook
  • google plus
  • twitter
  • youtube
  • linkedin
Results 1 to 10 of 45

Threaded View

Previous Post Previous Post   Next Post Next Post
  1. #26
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,345

    Default Mẹ / Con (Phần 31) (Tác giả: Sịp)

    MẸ / CON

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A (Nếu bạn muốn liên lạc tác giả hãy gửi email cho Cõi Thiên Thai, CTT sẽ forward cho tác giả)

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 31









    Tôi buồn nẫu người đến độ ruồi bu cũng chẳng thiết đuổi. Lúc nào thịt da tôi cũng hầm hập nóng, bởi chưng từ mấy tối nay mẹ ra lệnh cấm vận tợn. Bà đang tâm khóa chặt cửa với con bà, tôi có năn nỉ ỉ ôi, bày trò mèo cào, gấu gõ, bà cũng tỉnh bơ như không hề hay biết. Sáng ra tôi có phàn nàn hỏi thì mẹ bảo ngủ say như chết, có nghe, có thấy gì đâu.

    Tôi có nhăn nhó khổ đau thì mẹ lại ủi an : mày sắp lấy vợ đến nơi, còn vòi nằm cạnh mẹ, mày đã chẳng ngủ được mà đến tao cũng mở thao láo mắt vì cái lối cựa quậy của mày. Một hai tôi thề sẽ nằm yên chẳng nhúc nhích, cốt chỉ để đánh thấy hơi mẹ bên cạnh thôi, mẹ cũng mắng át đi : cậu hứa như bố cậu ngày xưa ấy.

    Tôi chẳng hiểu mô tê mốc thếch gì, gạn thêm thì cũng nhận được kiểu nói lửng lơ con cá vàng của mẹ : tôi biết rõ mười mươi bố con anh rồi, hứa xoen xoét mà trăm lần đều bội ước. Tôi nhức mình nhức mẩy nên lúc nào cũng nhăn như cái bị, mẹ có vẻ tội nghiệp, song cũng chỉ dỗ ngon dỗ ngọt qua loa giơ măng, thế thôi.

    Có lúc bực quá tôi nổi dóa hét : mẹ hành con thế này thì để con lấy vợ quách cho xong, ai lại đang đêm nào cũng được sờ ngậm ti giờ bị cắt phần cái rột thì con chịu sao cho thấu. Mẹ cười hì hì : không thấu thì cũng ráng chịu, chứ tao hỏi mày bố mày bỏ tao đi, nếu tao cũng ông ổng đòi nhèo nhẹo như mày thì có nước mày ra đường sống từ lâu rồi con ạ.

    Tôi hùng hổ nữa thì bà phán : mày bò đến nhà cái Sang mà ăn vạ, chứ mày ăn vạ mẹ thì cũng chẳng a ri vê u. Mẹ tôi có lối tây tầu pha lẫn lộn như vậy, tôi cóc biết ý nghĩa ra sao nên bình phẩm : mẹ mũi tẹt da vàng, sinh con ra cũng da vàng mũi tẹt mà mẹ giở trò phờ răng ke tôi hiểu làm sao đây mẹ. Buồn tình chẳng biết gỡ ra sao, tôi sực nhớ đến cái sịp cô Sang bỏ lại hôm nào thì nó dính be bét nhớt mỡ, cô sợ mang đi dọc đường nhễu nhão hết trơn, bèn lấy ra hít hít cho đỡ ghiền.

    Dù bây giờ cái mớ lầy lụa đã khô queo, nhưng mẹ nhìn thấy cũng cứ hét inh lên : trời đất, sao mày đổ đốn đến thế, Ku. Món đó là thuộc giới âm, mày ấp ôm nó làm mụ đầu mụ óc thì còn học hành chi nữa, quẳng đi cho tao nhờ. Tôi nhất định không nghe, còn dây dưa bắt đền cụ : ai bảo mẹ triệt buộc con thì con phải gỡ bài cào lấy vốn chứ.

    Hai mẹ con giành giựt nhau cái sịp tựa như đấu thủ hai phe phút bo húc nhau cướp quả bóng để mong chạy một mạch tớt đao vậy. Hẳn nhiên làm sao mẹ địch nổi sức trai nên mẹ đành lấy phần thua, nằm thở rốc lên từng đợt. Được thể, tôi xập xòe cái lót như lá cờ đuôi nheo, phất pha phất phơ càng làm mẹ ức lên tận cổ. Bà hết năn nỉ, lại nhứ hẹn : nào là mày nghe mẹ dẹp, tối mẹ lại gỡ cấm vận cho mày. Chưa chi mẹ còn tô màu phụ đề thêm mới choáng : cu cậu sướng nhé !

    Đời nào tôi nghe ngay, không phải vì tôi nghi ngờ mẹ mà vì cái tình thực tế tôi chỉ chấp nhận khi đã cầm chặt vật gì trong tay mới biết đó là quà. Mẹ nói mãi cũng thôi, bỏ đi ra, vẻ giận dỗi. Chả hiểu mẹ đi đâu mà im ắng một phép. Tôi cũng thả hồn vào việc hít hót cái sịp để nhớ lại hơi hướm cô Sang. Tôi thả hồn lênh đênh mà chẳng còn biết trời biết đất gì nữa.

    Bỗng tôi nghe oang oang tiếng phụ nữ hỏi vọng vào : có ai ở nhà không. Tôi giật thót người, vội tuồn ngay cái sịp vào dưới gối, nhẩn nha như người đang không có việc làm. Tiếng hỏi lại dồn thêm vài bận, tôi nghe ra không phải là cô Sang, vậy ai lại đến lúc này nhỉ. Tôi khề khà bước ra, ui chao, một người đẹp láng lẫy ở đâu xuất hiện.

    Chưa kip hỏi gì thì cô ấy đã hỏi về mẹ tôi và liến thoắng như sợ tôi tranh nói mất. Đại khái cô nhận tên là Liên, đến tìm xem cô Sang có tạt vào thăm mẹ tôi không. Điều tôi sửng là cô đẹp quá, đẹp như thiên hạ vẫn kháo dáng người khiến chim sa, cá lặn. Ác cái là lối ăn mặc của cô, kín chẳng ra kín, hở chẳng ra hở, dù gọi là đầy đủ lễ bộ nhưng tôi vẫn thấy mười mươi cái nịt vú màu đen lồ lộ dưới mấy mẫu hoa điểm nơi chiếc áo mỏng của cô.

    Mấy lần tôi xuýt hít hà và ngầm trố mắt ra nhìn mà phải cố cắn răng chịu đựng cũng như vờ vịt chẳng quan tâm. Trái lại cô có vẻ thân mật người nhà, nói năng với tôi y như đã quen nhau. Cô hỏi tôi về mẹ, về cô Sang và phá ngang : có phải anh là con của chj ấy không. Tôi gật đầu lia lịa vì tôi líu cả lưỡi trước vẻ ung dung và vẻ đẹp thẫn thờ của cô.

    Phải nói tôi chưa hề gặp ai đĩnh đạc và tự tin như thế. Cô khéo chọn kiểu áo đã đành mà từng thứ từng thứ đều có chủ đích đưa người nhìn ngắm phải rơi tõm vào sự nao nức. Cái nịt ngực đen đầy đăn, dầu nằm dưới vạt áo lờ mờ vẫn cho tôi nhận ra vẻ tròn đầy khỏe mạnh của một bộ ngực tuyệt hảo. Cô lại khéo điều chỉnh và cột buộc hai dây đeo bên vai thế nào mà tôn hẳn màu trắng sáng của da cô. Tôi mới tưởng tượng thôi nếu được ghé vào gần một tẹo chắc tôi cũng bị mà mắt mà dứt ra không nổi.

    Phương chi cô lại có lối nói miệng liền tay, tay liền miệng. Mỗi lần như thế cô nhún nhún mẫu người, tôi thấy rõ ngực cô rung rung mà muốn ứa nước miếng. Nhìn vẻ lật đật và ú a ú ớ của tôi, cô càng kéo dài thời gian hỏi huyên thuyên đủ thứ chuyện, mục đích lắc lắc huỳnh huỵch cặp ngực cho tôi bổ nhoải bổ nhoài, chết mê chết mệt vì cái sự mềm mềm, tưng tưng và nhúng nha nhúng nhính của cặp xôi.

    Tôi lính quính ra mặt. Cô ví tôi vào đường cùng : mình nghe cái Sang ca cậu dữ lắm, té ra hôm nay mới được diện kiến. Tôi đâm lí nhí ngang, muốn đáp thật to mà mở miệng không có tần xuất. Cô càng trêu thêm : ngỡ là cậu ăn nói trơn tru dè đâu cậu ngọng nghịu thấy thương. Đã thế cô còn đưa tay vuốt má tôi một cái giòn tan mà khen : ngoan đáo để, thảo nào mẹ chẳng thưởng cho ngậm ti như em bé.

    Tôi chuế cật lực nên phản kháng : cô nhìn thấy cháu bú ti mẹ cháu lúc nào mà cô đoan quyết đổ tội oan cho cháu ? Cô cười hệch hệch : chỗ mẹ con cậu hú hí với nhau làm sao tôi cế vào được mà thấy. Có điều cái Sang nó khoe với tôi cậu hết sức chân chất, có gì nói toạc móng heo ra chẳng dấu diếm mảy may.

    Tôi đâm cáu hỏi gay gắt : cô Sang đặt điều nói thế mà cô cũng tin à. Cô Liên lại phá rũ ra cười : chẳng những cái Sang nó bảo cậu ngậm ti mẹ mà còn tham đến ôm choàng cả hai vú mà day mà bóp để mút cho đầy họng lên. Tôi kêu lên thống thiết : trời đất, sao cô Sang kể hết cái điều cháu dặn dò giữ kín thế nhỉ.

    Bấy giờ cô Liên vuốt ve : nếu quả cậu có tham lam bú nút vú mẹ thì có sao. Mẹ con với nhau, bà ấy cho thì cậu sờ bú cách nào là quyền của cậu chứ, miễn là mẹ cậu không vả cho sưng miệng thì thôi. Còn người khác mà cậu nói khéo cách nào để họ cũng thưởng cho như mẹ mới đáng nể. Tôi tối tăm và mụ mẫm cả người, tịt ngòi không cất lên được một tiếng.

    Cô Liên trêu hỏi vặn lại tôi : nói thế có đúng không ? Tôi cực lực đính chính : cô chỉ vu oan, ai đâu dễ dãi đến thế, cô làm cháu chợt mơ tưởng hão. Dè đâu cô Liên càng bò lăn ra nhạo : cậu bảo không ai dễ cho cậu sờ ti, thế thì đứa chó nào ngậm tì tì, nhần cật lực đến nỗi cái Sang phải kêu, phải rít lên như thế. Tôi liều lĩnh phá ngang : cháu chưa hề được cô Sang cho hưởng đặc ân đó, song nếu có dịp thì cháu cũng chẳng từ.

    Tôi nói băng băng, đến lượt cô Liên phải trố mắt ra nghe. Cô rầm rì một lúc rồi hỏi tôi : giả sử tôi cũng để cậu ngậm chơi thì cậu nghĩ sao ? Cô lừ lừ nhìn tôi ước đoán xem tôi sẽ đối đáp cách nào. Tôi phập phồng nhìn sững cô, bộ ngực lên xuống đều đều như kêu như gọi, khiến tôi không mở miệng được mà ực ực nuốt nước bọt cầm canh.

    Cô Liên có vẻ thú vị nên càng lắc người, tôi mường tượng cặp vú sắp phá vỡ cặp lúp mà nhảy xổ ra. Tôi lim dim mắt mà cố hình dung xem chúng tròn lẳn và đanh chắc thế nào, nhưng tôi lại bật ra ý ướm cô xem sao đã. Tôi ưỡn ẹo : cô đùa cháu chi cho đáng tội, cháu làm gì có cái hạnh phúc được cô cho phép. Cô Liên càng ngoe nguẩy, thế đếch nào mà cả cái nuốm đều cương cứng lên, đội hẳn lớp lụa của áo nịt mà lồi chành bành ra coi ngọt ra phết.

    Tôi chẳng nề hà gì mà tiết kiệm những cái hít hà như người bì mắc răng, cô Liên chúm chím cười lơ đãng thách : thì cứ thử xem, mất mát gì đâu. Tôi run thực sự, không tin rằng đời có lúc éo le như thế. Tôi xoay trong đầu cách thức nào để cô Liên chịu cho tôi thử, đó mới gọi là khó khăn bước một. Tôi đâm ra tự mâu thuẫn ước gì lúc này mẹ về để kịp gỡ rối cho tôi.

    Thế nhưng cái phút ngóng trông đó càng mong càng không đến. Trái lại thời gian như ngừng đọng khiến cả hai lừ nhừ như bị nóng táp. Phần cô Liên luôn thúc giục đều đều : thế nào cậu tính sao thì nhanh nhanh, chứ dây dưa lỡ cả dịp thì phí của giời. Tôi càng bị dồn nghẽn nên cảm thấy ngột ngạt muốn tức thở. Tôi lùm lùm nhìn cô như thôi miên, xoay đôi mắt vào lớp nịt dưới áo và mơ như đang lột nó ra cho khỏi vướng.

    Tôi đưa ra bài toán thử : cháu không dám đâu, nhỡ cô ướm rồi lại đi mách mẹ cháu thì khốn. Cô Liên nạt tôi : anh nghĩ tôi là trẻ con phỏng, đã cho mà còn méc. Cái Sang nó nhử anh rồi nó có đi học lại với mẹ anh chưa, dớ dẩn hội tề. Rồi cô đon đả : hay cậu không ưng thì thôi, tôi về, lằng nhằng mãi sốt cả ruột. Tôi lào khào kêu lên như con mèo : khoan đã cô, để cháu bớt hồi hộp đã chứ, cô dồn dập thế này thì cháu bủn rủn cả chân tay thì nước non gì nữa.

    (Hết Phần 31 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 32 )



    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Last edited by Congtu; 04-30-2013 at 11:21 PM.

    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

Tags for this Thread