Từ thời xa xưa, tổ tiên ta vốn ăn ngủ bầy đàn, chưa tiến hóa, dáng khòm... Lông mao khắp người. Ngồi bệt xuống những nơi dơ dáy vì chưa có quan niệm vệ sinh. Những vị trí cần bảo vệ như lỗ đít, cơ quan sinh dục có lông mao rậm rạp che phủ nơi đó.
Dần dần tiến hóa, loài người phát triển, và rụng dần lông mao, tiến hoá chỉ giữ lại lông lồn, lông cu, lông đít, lông nách, lông chân (đàn ông), râu mép (đàn ông).
Như vậy tổ tiên ta từ ngàn năm này sang ngàn năm khác nhận thấy lỗ ỉa cũng quan trọng không kém lỗ lồn hay lỗ cu chẳng hạn, nên ADN đã được report là nhất định phải có lông đít. Ấy nên chúng ta vẫn còn lông đít, lâu lâu nhổ lông đít cũng là một cái thú cho chúng ta giải sầu, nhớ về nguồn gốc xa xưa đó.
Hỏng biết lí giải như thể có đáp ứng được thắc mắc của huynh CT không nhỉ?
Mến,