ĐI TÌM TÌNH YÊU

Tác giả: Sky
E-mail: N/A

CõiThiênThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.

Phần 7










Bàn tay Phi lướt khá nhanh qua hai mép lồn dày như múi mít nổi hằn lên sau lớp quần lót mỏng tang của Ngọc .Anh thích dược sờ vào dó lắm nhưng Phi biết điều đó sẽ làm Ngọc thức dậy

Phi khẽ lật chiếc áo ngủ của Ngọc lên .Bầy ngực căng với hai nút vú đỏ hồng hiện ra trước mắt Phi

Nằm yên tại chỗ vờ nhắm mắt Ngọc không bỏ sót cừ chỉ ,hành động nào của Phi .Không nhìn nhưng cô dùng mọi giác quan khác để cảm nhận.Ngọc căng người ra hồi hộp và lại hụt hẫng khi Phi chỉ lướt tay qua phần nhạy cảm nhất của mình.Ngọc cũng hiểu là anh chàng to xác này đang sợ nên cô nằm im và cố gắng thở thật đều Khi Phi kéo chiếc áo ngủ của cô lên cao .Nhưng rồi sao đó mọi thứ lại trở nên im ắng ,im ắng một cách khác thường.

Rồi sau đó Ngọc nhận thấy bàn tay thô ráp của Phi nằm trên ngực cô .Những ngón tay của anh tham làm ôm lấy bóp chặt lấy cả hai bầu nhũ hoa căng tròn .Đầu ti của Ngọc cương dần lên trong sự kích thích xoa nắn thô bạo nhưng mạnh mẽ đó.Ngọc nằm im đôi lúc cô không nén nổi khẽ rên lên khe khẽ nhưng hình như Phi không nghe thấy anh ta vẫn mải mề nhồi bóp cặp vú .Hành động này kéo dài rất lâu ,Phải đến mười phút mà Phi vẫn không thấy chán và chuyển sang hành động gì khác cứ bóp vú mãi.Sự nhồi bóp mân mê của Phi cộng với tiếng thở ngắt quãnh đầy khoái cảm của anh làm có Ngọc cũng thấy nứng lên hết cỡ hai mép lồn cô tự đọn co bóp chà xát với nhau rồi ứa ra từng chút từng chút nước nhờn

Ngọc hé mắt ra để nhìn và thấy ,Phi đang ngồi cạnh mình anh ấy đã tụt quần ra ,ba anh em nhà này tuy khá khác nhau về ngoại hình và cả tính cách nhưng cu lại giống nhau đến kỳ lạ ,Ngọc nghĩ thầm trong đầu và suýt nữa bật cười vì điều đó.Điều mà cô đang chứng kiến còn đáng cười hơn nhiều .Phi cởi quần thò chim ra ngồi cạnh Ngọc và sục bằng tay bằng tay (thủ dâm ) (Ặc nghe vãi đái đợi chút tôi cười cái đã ..........đau bụng quá ) tay kia để lên ngực cô bóp vú.Anh ta làm việc đó rất nhiệt tình và đầy sung sướng hai mắt lờ lờ nhắm tịt chả nhìn ai trên dời này nữa (cười té ghế luồn ..hết chịu nổi rồi )

Thấy Phi nhìn về phía mình Ngọc vội nhắm mắt lại để tránh bị anh phát hiện là cô đã thức giấc

Vừa nhắm mắt lại một lúc Ngọc nghe rõ ràng bên tai mình một tiếng phụt rồi thứ gì đó ươn ướt chảy vào tay cô có lẽ anh chàng này không chịu nổi phọt ra đây

Phi vội vớ lấy cái giẻ trong túi áo của mình lau đi thứ tinh dich nhờn nhờn chảy ngay cạnh Ngọc ,quả thật sự việc vừa rồi là một tai nạn anh không hề cố ý xuất tinh trên người Ngọc may là nó chỉ dính tý chút vào tay thôi.Lau sạch sẽ rồi phi định chuồn nhưng có một thứ anh vẫn còn muốn đó là được nhìn thấy cái thứ sau lớp quần lót kia.Khác với Hải quả thực Phi chưa bào giờ biết gì về phụ nữ cả anh có thể tưởng tượng ra cặp vú của họ vì thứ đó cứ căng ra sau lớp áo nhưng còn cái thứ ẩn giấu sau quần thì anh chịu thua .Bây giờ chả phải là thời co mà Phi vẫn mong chờ hay sao .Anh hít một hơi thật sâu đê lấy can dảm rồi bạo dạn kéo nốt chiếc quần lót trên người Ngọc xuongs nhưng cái thứ quỷ quái này khó cở thật anh không thể làm mạnh vì như vậy sẽ làm cho cô thức dậy .Cuối cùng thì anh đành bằng lòng với việc khẽ dùng ngón tay nâng một bên vành quàn lên để nhòm vao trong .Quả thật cái thứ đó của đàn bà không giống của đàn ông (giống thì chết à ) nó cũng là thịt ( Không phải là thịt thì là đá à) nhưng không có vòi để đái (Ặc nghe vãi đái ) có một đường xẻ rãnh ở chính giữa (miêu tả đúng rồi ) Nhìn chán rồi Phi bở tay ra anh sửa lại quàn áo chỉnh tề cho Ngọc rồi chuồn thẳng

Nghe tiếng cánh cửa mở ra rồi khép lại một lúc biết chắc là Phi đã đi xa Ngọ nhỏm dậy.Cô ngồi bó gối thẫn thờ suy nghĩ mình làm vậy là sai hay đúng nhỉ nhưng quá thật vừa rôi Phi và cô vẫn chưa đi quá cái giới hạn cuối cùng .Chuyện vừa rồi cũng cho thấy mặc dù ba anh em Hải ,Khoái và Phi đều ít học cư xử còn có chỗ không thật chuẩn nhưng họ luôn tôn trọng cô không bao giờ có ý định lượi dụng thân xác Ngọc mặc dù dôi lúc họ có thể làm vậy .Ngọc còn tin ba người đàn ông này còn chưa bào giờ biết mùi đàn bà ,chắc là vậy ,Họ thật đáng thương và theo cách nào đó cũng thật đáng yêu .cả ba người đều yêu cô mình phải xử sự thế nào đây.còn Quang nữa chứ ,Ngọc vẫn chưa thực sự quên được anh mặc dù khong nhớ về anh hàng đêm nữa hình như cái gì dù sâu nặng như tình yêu nhưng vẫn có thể mất đi hoặc phai nhạt dần theo thời gian

Suy nghĩ nhiều nên tối hôm đó Ngọc hơi mất ngủ khi cô tỉnh giấc thì mặt trời đã lên cao rồi .Trên người cô phủ một tấm chăn mỏng chắc ai đã đắp cho cô khi ngủ họ không muốn Ngọc bị lạnh về đêm.Bay giờ thì Ngọc không cần phải dùng tấm ri đô để ngăn cách cô với ba người đàn ông này nữa giữ họ bây giờ đã nảy sinh một sự tin tưởng lẫn nhau

Ngọc ngáp dài một tiếng ngồi dây ,cô chợt thấy nong nóng sau gáy quay lại thấy Phi đang đứng đó .Anh len lén nhìn Ngọc ,cô đang nửa nằm nửa ngồi ngồi theo một tư thế đầy sexy tóc mềm mại thả xuống vai người hơi nghiêng chống một tay lên má, phô diễn mọi đường cong.Phi nuốt nước bọt lại cúi mặt nhìn xuống
-Tôi ra cho Ngọc nghỉ - Giọng Phi khô rát trong cổ họng
-Ừ - Ngọc trả lời khẽ gật đầu.Phi vội vã háp tấp bước ra .Anh chàng này hôm qua dám tranh thủ lúc cô ngủ chiếm tiên nghi bầy giờ phải trêu cho gã này một mẻ mới được
-Này – Ngay khi bước chân đén cửa thì Phi nghe tiếng Ngọc gọi anh
-Sao vậy – Phi ngoái đầu lại nhìn
-Lấy cho Ngọc cái valy nó ở gần cửa.Cạnh chỗ Phi đứng đó –
-À........ ừ đây – Phi cúi xuống mang chiếc va ly tới chỗ cô và không hiểu có một sức hút nào đó khiến anh cứ đứng tần ngần ở đó không chịu đi
Với sự thản nhiên như thể không có sự hiện diện của Phi tại đó .Ngọc cởi bỏ bộ đồ ngủ trên người mặc lại thứ khác vào


Chỉ còn mỗi chiếc quần lót nhỏ xíu trên thân thể Ngọc ướm hết thứ này rồi lại thứ khác lên người .Phi hơi hối hận là lúc nãy dã đứng hơi xa cửa bong tàu để bây giờ muốn thoát nhanh ra khỏi nơi này cũng không được
-Cài hộ Ngọc cái khóa sau lưng chút đi- Cô quay lưng lại phía Phi nhờ anh cài hộ móc chiếc áo nịt ngực


Phi nãy giờ đứng cạnh Ngọc nhìn ngắm vẻ dẹp gần như không che đậy của cô mà cảm giác như từng thớ thịt,tế bào trong anh đang bị một ngọn lửa hừng hực thiêu đốt,Phi thực sự run tay khi lồng chiếc móc khóa áo ngực cho Ngọc anh lúng túng làm tuột ra một lần rồi hai lần đến lần thứ ba cũng không được
-Nào làm gì mà vụng về thế - Ngọc quay lại mỉm cười .Nụ cười của cô càng làm Phi mất bình tĩnh
-Tôi không làm được – Phi thõng tay xuống thốt lên
-Vụng về quá – Ngọc nói giọng đùa cợt rồi cô luồn tay lại sau cài chiếc móc khóa một cách nhẹ nhàng –Thấy chưa rất dễ phải không không quá khó như hồi hôm phải không-
-Vâng – Phi nói ,lúc này khuôn mặt anh trông hệt như một quả gấc ,anh chợt hiểu ra lúc anh làm chuyện đó Ngọc đã thức giấc nhưng như vậy thì cô ấy cố tình bỏ qua cho mình .Sự sung sướng dâng lên tràn ngập trong Phi anh tiếc rẻ giá như lúc đó mình làm tới thì có thể đã có được nhiều hơn
Ngọc choàng lên người chiếc váy dài màu lam hơi bó trông rất hợp với làn da mái tóc của cô .


-Ở đây không có gương Phi ngắm xem Ngọc mặc thế này có đẹp không –
-Mọi thứ em mặc đều đẹp – Phi nói xong rồi mới nhớ ra đây là lần đầu tiên mình xưng em với cô gái này anh vội đưa tay lên bịt mồm
-Thật chứ - Ngọc tròn xoe đôi mắt đen láy và cực kỳ có hồn nhìn thẳng vào Phi


Lúc nãy là một vẻ đẹp bốc lửa đầy gợi cảm .Còn bây giờ là sự êm ái dịu dàng pha đôi chút lãng mạng tinh nghịch làm sao mà cô gái này lại có thể mang trên người nhiều nét pha trộn đến thế nhỉ Phi thắc mắc.Tranh thủ lúc Ngọc xếp lại những bộ quần áo vào trong va ly , Phi vội chuồn đi

Con tàu bỏ neo dừng lại trên biển mọi người đều nghỉ tay ăn cơm .Hải và Khoái thật sự bất ngờ khi thấy Ngọc trong bộ đồ mới .Chiếc váy màu lam làm cho cô trở nên nữ tính hơn .Quả thực Ngọc bây giờ trông giống hệt một người vợ ngoan ngoãn chờ chồng về cạnh mâm cơm .Cô cũng có thái độ dịu dàng ân cần hơi khác với sự cứng rắn và cương quyết ngày thường
Ba anh em vui lắm họ ở trên biển luôn có cảm giác thiếu một bàn tay phụ nữ chăm sóc và Ngọc là luồng gió mới mang đầy sinh khí thổi tới nơi này.Tiếc là những ngày tháng này e không còn kéo dài lâu nữa
-Sao vậy Khoái – Ngọc hỏi khi thấy cậu ta bỏ bát cơm xuống không ăn nữa vẻ mệt mỏi chán chường
-Em uống rượu một tý – Khoái mang ra một chai rượu –Thiếu thứ này thì cơm dù có ngon mấy cũng nhạt mồm –
-Ừ Ngọc cũng thấy thế- Ngọc đưa bát cho Khoái rót đầy rồi cô ngửa mặt tu một hơi cạn sạch

-Sao mọi người nhìn Ngọc thế - Khi đặt bát xuống Ngọc thấy ánh mắt của 3 người đều tập trung vào cô nên hỏi
-Không ngờ Ngọc uống rựou tốt thế- Khoái trầm trồ
- Càng ngày càng thấy Ngọc giống như người vùng biển ,gióng dân chài tụi tôi – Phi nói
-Có thể ở đây vài ngày nữa về thành phố họ lại bảo Ngọc là dân chài chính hiệu ấy chứ - Phi trêu cô
Ngọc mỉm cười hiền lành không trả lời .Bón người lại tiếp tục uống rượu cuộc vui hơi có vẻ trầm
-Mình chơi bài đi .Em vẫn mang theo bộ bài đây – Khoái luôn là người bày ra trò vui .
-Cũng được – Phi gật đầu
-Chơi xuông thôi à – Hải thắc mắc
-Ừ thế thôi .Toàn anh em cả ăn tiền thế nào được- Khoái nói
-Chán nhỉ nhớ lại hồi xưa anh em mình ở nhà chơi trò đánh bài cởi truồng vui phải biết- Hải nói và đột nhiên phì cười
- Thế nào là đánh bài cởi truồng – Ngọc tò mò xen vào
- Nó hơi bậy một chút Ngọc không nên biết –
-Nói đi mà ...nói đi – Cô nài nỉ
-Thế này nhé – Không chịu nổi sự me nheo của Ngọc Hải đánh phải nói ra-Bon anh ba dứa chơi bài tiến len với nhau đứa nào bét ván đầu thì cởi áo ,bét tiếp ván sau thì cởi quần dài ,còn bét tiếp 2 ván nữa thì cởi truồng chạy một vòng quanh xóm .Cái này trẻ con chơi thôi nhưng vui ra phết .Thằng Khoái này chuyện bị ôm chim chay quanh xóm mấy đứa trong xóm đi theo theo ê ...ê ầm ĩ .Nghĩ lại mà buồn cười –
Khoái nhảy sang dấm ông anh một cái họ vât nhau và cười săng sặc
- Anh cũng bị một lần mà -
-Ừ đúng rồi nhưng đó là đêm tối chả ai thấy cả .Còn mày thì trẻ con cả xóm nó thấy-
-Thôi cãi nhau làm gì- Phi dàn hòa cả hai
- Lâu rồi bây giờ mình chơi lại em thắng là cái chắc .Mấy năm nay tu luyện tay bài ,Hôm gì em vét sạch tiền cả xóm .Chúng em còn phục kích trên đường về đẻ cướp lại tiền lại .may mà em vòng đường khác nếu không no đòn rồi-
-Thôi đừng bốc nữa mày đánh bài đến 100 năm vẫn kém lắm .Thua thì nhận đi –
- Không thua – Khoái khăng khăng nói
-Vậy thì chơi nhé – Phi thấy cậu em nói nhiều quá cũng muốn thể hiện
-Thua thì sao – Hải nhắc lại
-Cởi truồng nhảy xuống biển bơi một vòng- Phi phán
-Hơi nhẹ nhưng cũng được cái chính là cho thằng em này một bài học vì cái tội dám tự cao- Hải gật gù
-Ngọc không cần xem đâu .Chuyện mấy gã đàn ông ấy mà -Phi ghé vào tai cô thì thầm nho nhỏ
-Ngọc không xem .Ngọc muốn chơi nữa-Cô đột ngột nói
-Cái gì-Hải ,Phi ,Khoái trợn mắt nhìn nhau
-Lạ lắm sau .Các anh chơi được thì Ngọc sao không chơi được .Định phân biệt nam nữ à thế là không công bằng đâu –
-Nhưng chả lẽ ......Ngọc định ....định – Khoái lắp bắt tìm mãi không ra từ ngữ gì để nói
-Ai chía bài đây – Cô cầm bộ bài xóc xóc trên tay hỏi
Ngay ván đầu Ngọc đã thua .Mấy anh em chăm chú nhìn cô họ chờ dợi xem cô làm thế nào
.Ngọc gỡ tay chiếc trâm gài trên mái tóc đặt xuống .Cả bọn ồ lên vẻ thất vọng
-Lợi thế của phụ nữ nó thường mang rất nhiều món đồ trên người – Ngọc cười và búng mũi Khoái một cái
-Chơi tiếp nào –Cô vui vẻ nói tiếp


Ván sau thì Khoái thua cậu ta cởi áo để lộ bộ ngực cườn tráng thế là hai ông anh trai thừa dịp trêu cậu em thêm một trận nữa.Khoái đỏ gay đỏ gắt nhưng cũng phải chịu

Nhưng từ đó trở đi khong hiểu vì sao Ngọc luôn là người hạ bài cuối cùng .Lúc đầu sự tập trung cua Phi ,Hải và Khoái đều hướng cả vào việc chơi bài nhưng rồi khi chiếc đồng hồ ,vòng đeo tay của Ngọc đều được tháo ra rồi .Ván thứ năm này sau khi thấy Ngọc đặt bài xuống mọi con mắt đều chăm chăm vào cô .

-Em lại thua rồi- Ngoc nói có vẻ hơi buồn nhưng đằng sau anh mắt thì ánh lên một tia sáng vui nhộn.Cô đứng lên Hải Khoái ,Phi đều tưởng Ngọc sẽ bỏ cuộc không chơi nữa nhưng khong cô trút bỏ chiếc váy màu lam trên người.Chiếc váy được cởi bỏ gấp gọn gàng để ở một bên.Bộ đồ lót lưới trên người cô thực ra chẳng che đậy được gì cả .Hải tinh mắt còn nhìn thấy hai mép lồn hồnng hồng khuất sau mấy cái mắt lưới

-Thay đổi luật chơi một chút nhé .bây giờ trừ người nhất ra những người khác ai cũng phải cởi hết được không-Ngọc ngồi xuống chiếu bạc
-Rồi ..rồi được thôi –những người còn lại lắp bắp đồng ý.Bây giờ dù Ngọc có bảo họ nhảy vào lửa học cũng chả nói nửa chữ không
-Sau đó thì sao – Hải ngơ ngác nói
-Ai bị lột sạch đồ sẽ phải làm theo một yêu cầu của người thắng-Ngọc giả thích thêm
-Thật chứ-
-Hoàn toàn nghiêm chỉnh -


Nghe thì có vẻ hấp dẫn nhưng mà mấy anh em Hải chả còn tâm trí đâu mà đánh với nghĩ nữa .Họ còn bận ngắm người con gái trước mặt mình .Những lúc cô cúi người xuống .tất cả đều thấy rõ cả đầu ti trên bàu vú căng tròn
.Không thể tập trung nên đánh ván nào thua ván đó.Cuối cùng ba chàng trai ôm cu đứng khép nép sát cạnh nhau trên bong .Ngọc thì ngòi đó cười ngặt nghẽo .Mấy anh chàng kia cũng cố gắng nhe răng ra nhưng họ cười cực kỳ gượng gạo


-Bây giờ đã lột sạch ròi nhé- Ngọc cố gắng làm ra vẻ nghiêm nghị nhưng rồi cô lại bò lăn ra cười
-Để nghĩ xem nào .Bắt mấy anh chàng này làm trò gì nhỉ -Ngọc ngẫm nghĩ vẻ mặt cực kỳ ranh mãnh .Cô biết ngay từ đầu là chỉ cần mình thi thố chút thủ đoạn như vậy là đủ giành phần thắng rồi nhưng quả thật vừa rồi hơi liều nếu mà mình thua ,Ngọc thực sự chưa biết lúc đó cô phải làm gì
-Mấy anh có biết nhảy điệu nào không ,nhảy múa cho Ngọc xem nào –
-Trong tư thế này ư –
-Phải , sao định chạy nợ à –Ngọc chau mày cảnh cáo
-Ư khong có – Phi vội vã im re không thở ra một câu nào nữa


Và rồi bắt đầu là những đọng tác cứng ngắc không tự nhiên lắm nhưng tiếp sau đó là một vũ điệu thật đẹp và có cái gì đó hoang dại

Quả thực Ngọc càng ngày càng cảm thấy những người bạn đồng hành luôn là một mảnh đất đầy các điều bí ẩn .Họ đánh bắt cá giỏi là những thủy thủ lành nghề dũn cảm trước giông bão ,họ có những phút dây thật lãng mạn ,họ cũng biets yêu và yêu thật mãnh liệt và giờ đây những con người đang trình diễn cho cô xem một màn vũ đạo thật đẹp đẹp một cách hoang dại .Nó khác hắn thứ mà cô vẫn xem trên TV Ngọc không thạo về múa nhưng cô cảm nhận động tác của ba người vừa mềm mại vừa quết liệt mạnh bão .Làn da màu đồng hun của các chàng trai phản chiếu dứoi ánh trăng nhìn trông mê hồn .Ngọc mải mê theo dõi không chớp mắt .
-Tuyệt quá ,hoan hô- Cô thốt lên lời khe từ đáy lòn mình khi màn trình diễn kết thúc
-Các anh làm sao biết điệu múa này –
-Mọi chàng trai trong làn chài đều biết mà .Nó được dùng khi người con trai muốn tỏ tình với cô gái mà anh ta yêu ,anh ta sẽ múa trước nhà cô gái mà mình yêu nếu cô gái đó đồng ý cô ấy sẽ mời chàng trai vào nhà .Tùy vào mỗi gia đình mà có những sự biến tấu khác nhau ,có thể múa một người hai người ,ba người –
-Tập tục hay nhỉ- Ngọc nghe không bỏ sót một lời
-Theo tục lê,lúc nãy Ngọ khen tụi tôi là phải lấy tụi tui đó biết khong – Hải pha trò .
-Đừng có mơ ,người không biết không có tội Ngọc đâu có biết nếu biết nửa câu cũng không khen-Cô vẩu môi đanh đá đáp lời


Thôi không tranh cãi nữa đi ngủ đây – ngọc quay ngoắt người đi thẳng bỏ lại cho ba người một sự hụt hẫng.Cô gái này thật lạ đang vui thế mà lại bỏ đi một nước chả giải thích gì cả

Ngọc đang đứng ở mũi tàu mắt hướng về phía xa đã lờ mờ trông thấy dải đất xanh rì phía xa .Tàu sắp cặp bên ,cô hồi hộp mong chờ điều đó xảy ra .Nếu còn ở trên con tàu này một ngày một giờ thì khẳng định là cô sẽ không giữ được mình sự kìm nén bản thân đã đi đến giới hạn tận cùng rồi .Việc phản bôi Quang khi chưa biết tình hình cụ thể của anh ấy là điều khó chấp nhận ,Ngọc dự định về thành phố thông báo cho mẹ và em gái Quang rồi sao đó thì liệu .Có thể cô phải chính thức chấp nhận chuyện Quang đã ra đi rồi sau đó Ngọc sẽ quay lại nơi này ,để làm gì ư .làm theo tiếng gọi của trái tim .Mới một thời gian thôi nhưng cô nhận ra mình quá gắn bó với con tàu khó có thể rời ,lần trở về này là để rũ bỏ hoàn toàn quá khứ.Ngọc chưa thổ lộ điều này với ai trong 3 anh em vì cô muốn cho họ một sự bất ngờ .Nghĩ mà xem Hải sẽ vui thế nào khi thấy Ngọc quay lại nhưng mà cô vẫn còn suy nghĩ chuyện về tập tục kỳ lạ ở cái làng của Hải .Cô chắc là nếu chấp nhận quan hệ với bất cứ ai một trong 3 anh em thì cũng có thể phải... với hai người còn lại .Điều này là một thứ hấp dẫn nhưng ....quá xa lạ với Ngọc

Con tàu rú hai tiếng còi dài trước khi cặp vào bến .Sự nhộn nhịp ở nơi này vẫn như hồi cô mới ra đi .

Phút chia tay khá lưu luyến nhưng không kéo dài .Phi là người đưa cô vào bờ bằng thuyền nhỏ .Anh trầm tư không nói nhưng sự buồn rầu hiện rõ trên khuôn mặt.Ngọc quay đi để không pahir khóc nức lên nhưng mọt giọt nước mắt vẫn lăn trên mặt cô

Khi con thuyền nhỏ vào gần bờ Ngọc chợt sững người cô nhận ra mẹ của Quang và cả em gái anh ấy nữa .họ đứng chờ cô ở đó
Vui mừng vì gặp người nhà chưa chờ cho thuyền cặp hẳn vào bời Ngọc đã nhảy ào lên
-Mẹ - Cô lên tiếng gọi
-Chát – Một cái tát cháy má từ phía mẹ của Quang in lên má cô.bất ngờ Ngọc ngã chúi xuống đất
-Sao mẹ lại........- Ngọc ngơ ngác xoa má ngồi trên đất .Đám đông trên bờ xúm vào xem chuyện lạ ,Phi cũng chen tới


-Đừng gọi tôi là mẹ nhà này không có thứ con dâu chồng mới chết đã chạy nhơn nhơn theo trai.Cô là cái thứ gái lăng loàn ...cô ..cô-Một loạt từ ngữ thô tục lăng mạ thoát ra từ mồm bà mẹ chòng .Thúy em gái Quang cũng phụ họa với mẹ cô ta mắng mỏ Ngọc .Cô mấy lần đinh lên tiếng nhưng cô không có cơ hội những lời chửi rủa xa xả cứ xối vào Ngọc

Ròi 2 người đó xông vào tát cô túi bụi ,ngọc không phải là người yếu đuối nhưng cô chỉ biết giơ tay lên chống đỡ yếu ớt


-Đủ rồi ,dừng lại- Phi đứng ngoài không chịu thêm được nữa anh xô bật hai mụ đàn bà đanh đá sang bên
-Cô ấy không làm gì sai cả .Cô ấy chỉ thuê chúng tôi đi tìm chồng cô ấy thôi .Chúng tôi không làm gì sai cả -
-Tìm chồng ,chồng nó đã được người ta đưa xác về mấy tuần nay rồi- bà mẹ chồng chu mỏ giận dữ nói .Nói xong rồi bà chùi tay lên mắt
-Anh ấy làm sao -Ngọc thoảng thốt nói và cô đổ gục ngay xuống mà không kịp nghe câu trả lời, Phi vội đỡ lấy cô anh bế cô đi thẳng đám đông vội tách ra nhường lối cho anh
-Ngọc uống chút nước nữa ,đừng buồn nữa – Hải ôm lấy Ngọc an ủi .Ngọc chấp nhận cừ chỉ đó tự nhiên như thể anh đã làm điều đó lâu lắm rồi.Cô ngoan ngoãn cầm lấy cốc nước gừng nóng uống từng ngụm nhỏ.Bây giờ Hải mới thực sự cảm thấy Ngọc giống như một cô gái bé nhỏ yếu đuối cần một sự che chở giúp đõ


-Bây giờ em định thế nào – Hải phân vân mãi mới thốt lên câu đó.Anh sợ chạm đến nỗi đau mới vơi đi chút ít trong cô

Đã hai tuần trôi qua kể từ buoir sáng trên bến cảng .Khỏi phải nói sự ngạc nhiên của Hải và Khoái khi thấy Phi bế Ngọc mềm oặt ,bất tỉnh về .Họ không dám hỏi Phi là đã có chuyện gì xảy ra vì khuôn mặt anh in đầy vẻ dữ tơn và tức giận.Ba người mang Ngọc vào nhà ,chăm sóc cho cô .Những ngày đàu Ngọc chỉ khóc suốt ,vụng về chậm ăn nói họ chả biết phải làm gì đành kệ cho cô tuôn những giọt nước mắt ướt đàm gồi.Cũng phải thôi ai ở hoàn cảnh của cô mà không đau khổ cho được chứ.Chồng gặp nạn ,bỏ bao công sức ,gặp cả hiểm nguy để đi tìm anh ấy nhưng rồi vừa về đến nơi lại nghe tin chồng chết ,gia đình nhà chồng thì hiểu lầm xua đuổi thậm chí còn không cho cô ấy dự tang lễ nữa chứ .May mà cô còn có ba anh em Hải an ủi chăm sóc chứ nếu không thì gục mất


Bây giờ nghe Hải hỏi Ngọc ngước mắt lên nhìn anh .Đôi mắt cô không còn ướt đẫm lễ như mấy hôm trước nữa nhưng vẫn rất buồn
-Ngọc cũng chưa biết làm thế nào-
-Hay là ......-Hải chần chừ nhưng rồi cũng nói- Ngọc ở đây với tụi tui-
Hải không nghe thấy tiếng Ngọc một lúc rồi cô nói rất nhỏ
- Như thế kỳ lắm -
-Có gì đâu mà kỳ .Ngọc đâu còn là.....-Hải lên tiếng nhưng anh dừng lại kịp lúc và chuyển qua chuyện khác
-Tối nay Ngọc đi dự hội làng với mấy anh em tụi tui nhé-
-Tối nay làng chài mở hội à- Ngọc chìu nót những giọt nước mắt trên má và trong lỏng ngước mắt lên hỏi
-Ừ mừng cho một mùa cá bội thu –Hải gật đầu
-Có vui không – Ngọc hỏi thêm
-Vui thì vui rồi ,nhưng chỉ là hội làng thôi chắc không được như thành phố đâu – Hải gãi đầu phân trần-Ngọc đi chứ-
-Tất nhiên là đi rồi.mấy anh kia cũng đi chứ-
-Đi cả ở nhà làm gì .Cả năm mới có một lần.Ở nhà sao được.8h bắt đầu – Hải dặn cô


Tối đó ăn cơm xong cả bốn người kéo nahu đi .Ngọc diện quần bò áo sơ mi xanh trông cô đầy vẻ tre trung và khỏe mạnh.

Còn cách khá xa nơi tới nơi tổ chức lễ hội nhưng Ngọc đã nghe thấy tiếng người cười nói hò reo vang dội .Xen lẫn vào đó là tiếng trống thùng thùng .Lại gần hơn Ngọc nhìn thấy khoảng độ vài trăm người đang nhảy múa trên bãi biễn ,họ chắc là người cùng làng với Hải vì cô thấy anh chào hỏi mấy người bọn họ rất thân mật .Ai đó còn chọc ghẹo nói là mấy anh em nhà này kiếm đâu được cô vợ đẹp thế .Ngọc không thanh mình cô chỉ quay mặt đi rồi cười một mình
Dạo này viết truyện rồi lại không ưng ý thế là xóa đi viết lại .Rồi lại bận xem WC nên post chậm cả nhà thông cảm nhé.Post tạm trước một đoạn sẽ post thêm sớm thôi.


(Hết Phần 7 ... Xin mời đóan xem tiếp Phần 8)


Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!