MỘT CHÚT NGÀY XƯA
Tác giả: Sịp
E-mail: N/A

Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


Phần 50





Vậy là tôi lên đường ra đi khi đến ngày lệnh ghi tập trung. Nhẹ như tơ, lãng đãng như sương, buồn buồn như bị người yêu ruồng bỏ và lãng mạn như thơ. Những ngày sau cùng tôi cũng có hơi bực mình, lắm khi mơ hồ như bỏ quên vật quí ở một nơi nào không sao nhớ lại.

Bù vào đó T hi sinh hết để lo cho tôi. Em thuật lại lấy cớ tôi nhập ngũ trong khi nhà trường chưa kịp điền người thay thế nên tạm thời em phải cáng đáng luôn việc tôi, do đó em có cơ hội đi sớm về trễ mà anh chồng không dám có lời vặn hỏi.

Nhiều bữa tôi đang buồn tình nằm nướng trên giường thì em đã ồn ào gọi cửa. Tôi chưa kịp ra đón thì em đã vào vì biết tôi chán chẳng buồn khóa cửa nẻo. Em lăn kềnh vào nằm chung, xuýt xoa kêu bên ngoài trời mù sương nên buốt giá, một hai bắt tôi phải ôm đền để cho em ấm lại.

Tôi có gượng gạo nhích cái tay thì em lại vác xốc đùi tôi lên bắt gác qua bụng em, còn tay tôi thì em giúi giụi vào ngực than nheo nhẻo : ái, em hổng chịu đâu, vì anh mà em lạnh, anh phải đền, hổng thui em giận.

Tôi xẩu mình mà cũng phải phì cười. Em chưa chịu yên, ti toe nhét cườm tay tôi vào ngực áo, một hai khuyến khích : sờ đi cho em tỉnh hồn lại. Thấy tôi có vẻ lơ đãng, em bĩu môi chê trách : ra cái điều đếch cần, hứ, mai kia vào quân trường lại nhớ, đếch có cái tưng tiu, mặt lại xụ ra như bị chấu cắn.

Tôi đành phải vầy vò cái nịt vú cho phải phép thì em không ưng, nên liến thoắng cởi thả trệch hai vú ra, úm cả hai bàn tay tôi vào đốc xúi : vò đi, bóp đi, hít đi, hửi đi, ngậm đi, mút đi, còn giả vờ giả tảng. Tôi ví như anh gà cồ luôn bị chị gái tơ xìa xìa cọ mông, quẹt đít, nên đùng đùng thằng nhóc nổi cơn lên, tôi nghĩ “ mắc gì mà buồn “, liền hầm hè đè nghiến T ra mà hành động như hiếp dâm.

T có vẻ ưng bụng nên ví von : thế có phải ngoan không, chứ cái mặt lì lì, ghét tệ. Tôi vùi mặt, rúc ở giữa cái rãnh xẻ sâu của hai tảng vú em mà quậy líu lo. Tôi đùn cái vú bên mặt, tôi xủi cái vú bên trái, xệch xạc nhăn nhíu, làm cái nịt vú trật trìa ọp ẹp.

T thấy tôi lăng xăng lít xít thì một mặt giúp tôi chiếm lĩnh gọn vú em, một mặt khéo léo nghiêng qua nghiêng lại cởi béng cái coóc xê cho đỡ vướng víu. Tôi giật thuổng ngay lấy cái xú vứt tuốt ra xa. T ú ớ kêu lên : để chốc em còn mặc lại chứ, đến trường thỗn thện, ai nhìn cho được.

Tôi ron rỏn trả lời : kệ, chả mặc chả úm làm gì, cứ để thế cho lắm thằng chết ! T có vẻ ưng cái lối ghen tuông nhặng xị của tôi, song cũng bóng bẩy đưa đà kêu cho có chuyện : dào, vú đàn bà nuôi con xệ đến tận rốn, quí báu gì mà các ông nhìn.

Thay cho lời T, tôi rúc như đám lợn con quần vú mẹ, T nhột rúm người lại. Tôi lụng bụng, miệng môi đầy vú ơi là vú, mà vẫn cố cãi : đứa nào ngu mới chê vú căng sữa, tớ thì tớ cân tất. Chưa gì tôi đã ca có dây có nhợ : mẹ kiếp, lù lù hai đống thế này, dừa là dừa, mít là mít, nhựa lại tươm mật căng ra, đứa nào chê, ông đớp luôn.
T hãnh diện triền miên, ôm vít tôi, hôn tới hôn tấp lên trán khen : anh khôn bỏ bu, thế mới gọi là từng trải. Rồi T đả đớt chọc quê tôi : tưởng anh cũng chê, chớ nhè đâu thấy vú cũng xoắn cả giái lại. Tôi chạm tự ái nên đang nghịch vú, cũng buông bớt một tay ra, chộp lấy bàn tay em giúi vào háng hỏi thúc : sờ xem nó có xoắn không, chỉ được nước nói thêm nói bớt.

Em sờ sờ ướm cái cọc của tôi lặng im, vuốt lên lên xuống xuống và khép nép ép người vào hông tôi nũng nịu : kinh bỏ bu, cữ này mà nó chọc vào khe chắc em chết đứ đừ ra không kịp thét. Tôi phụ trợ bằng cách đùn đùn cho con cu sửng cồ, đội vểnh cái quần như cột cờ vượt cỡ, T chóp chép miệng phê phán : eo ơi ! nhạy kinh khủng, có hơi tay em nó còn hung hăng vô tận.

Tôi hỏi móc : thế giờ nó trèo lên đâm giụi vào lồn em thì em định tính sao. T lỏn lẻn, không ra ưng, không ra chối, ấm a ấm ớ : ai biết đâu mà hỏi, anh là chủ đích, liệu thích và có sức thì cứ đâm, còn không, dẫu em có muốn cũng chẳng ép anh được.

Tôi thưởng cho cái hiểu thấu lý của T bằng những cái hôn dồn dập. Em càng thun nhỏ người quăng quật trong vòng tay tôi. Liên tục tôi bóp, nhồi, nặn, day lên hai vú và miệng nói không ngưng : gọn gàng thế này, mềm mại thế này, ú ụ thế này, căng cương thế này, bố ai mà nhịn nổi.

T nhướng sáng mắt lên nhìn tôi đăm đăm, xem chừng cân lường tôi nói đúng được độ bao nhiêu cà ram. Tôi đuểnh đoảng luồn cả hai tay vào lưng quần, xoa tròn đôi mông ngoài lớp sịp. Chưa gì mà chúng nổi u nần và vết cắt chia hai mông rờ thấy căng sâu hoăm hoắm.

Tôi hôn chằm chằm vào mặt, má, môi T và chỉ vẽ : để anh lột quần em ra, rồi em xoay người nằm trở đầu trên anh, hai ta cùng bù khú nghịch nhau cho đỡ rét. Tôi nói lãng xẹc vì từ nãy giờ hai đứa đánh vật triền miên còn lạnh với buốt đâu nữa, nhưng mặc : lới nói của những kẻ yêu đương có bao giờ thừa, bao giờ thiếu. Cho dẫu có nói nhăng nói cuội, có nói nhố nói nhắng, vô nghĩa, u u minh minh, thì cũng hiểu hết thôi.

T ngoan ngoãn để tôi lột truồng em ra và lại ngoan ngoãn theo đà tay tôi trườn bò lên bụng tôi một cách lặng lẽ. Chợt tôi liếc thấy em nhỏn nhoẻn miệng cười, tôi cao giọng : sướng gì mà cười vô trật tự thế. T thủng thẳng đáp : em cười gì mặc em, miến là không cười anh thì thôi.

Song khi thoáng thấy khoảng giữa hai mày tôi nhíu lại, thì em vội nhanh nhảu phân bua : em cám ơn bữa nay được anh đãi em làm nài ngựa. Thường mọi khi anh là chúa, em là tôi; bữa nay chắc anh sắp đi nên cho em quyền tài phán anh.

Tôi gật gật đầu đồng ý. T xục xịch dện nguyên cái thân úc núc lên mình tôi, mỗi phân xê dịch là một phân tôi bị dồn nén bởi những vồng, những lõm mà thứ nào cũng mềm êm, thơm phức. Tôi phải kềm hai cánh tay T sửa chữa thế nằm.

Đến khi miệng T vừa ngám chim tôi và miệng tôi cũng vừa chạm mu T thì tôi cầm chịch giao hẹn : em điều chỉnh cho vừa khớp đi, chờ anh đếm xong một hai ba thì ta cùng thi nhau thổi kèn và bú liếm.

T có vẻ thích trò này nên lụm bụm trả treo trước khi vào cuộc : được đa, được đa, coi bộ hay nhen. Tôi thong thả đếm và cả hai cùng phùng miệng to ra dồn hơi vào cuộc. T ngậm lấy lọn mía của tôi trước, lưỡi rà rà cho trơn cái lưỡi gà nới đầu bìu và định bặp môi vào thổi thì bỗng ré lên.

Té ra tại tôi tham quá nên căng dài lưỡi hết cỡ ra ngoéo một cái vào tuốt trong lồn em, nên em nhộn nhạo, phải bật kêu mới trụ lại. Tôi loằn ngoằn liếm vót vét hai bên mu, lấy tay bành cái lồn ra và chà xủi lia chia làm T đang ngậm đây mồm con cu cũng phải vắt vẻo đảo mông vì nhột và ngứa.

Có hồi tôi đam mê cố ngẩng cổ dậy, nhét đầu lưỡi nổi gai vào khoắng tít thò lò trong lồn em, chạm tứ tung vào cồi thịt và cái hạt le lỏng lẻo nơi góc lồn, em thót thót người lên, tựa ngồi phải cọc. Tôi vội vít lấy mông em kéo giật xuống và hàm hồ cạp, nút khẹc khẹc, T lại bò lồm ngồm trên ngực tôi mà kêu ú ớ : ột ột, ột chit cha lun.
Tôi thấy em nói nhịu vì tôi phá em tới mức, nhưng tôi hiểu ra em đang kêu bị nhột chết cha luôn. Tôi khoái tỉ, tự thưởng cho công lao mình nên càng cố giành giựt banh lồn em ra mà xỉa ngất ngư. T nằm phục trên mặt tôi, con cu bị kẹt cứng không rút ra được, em ngáp ngáp thở mà nói hổng ra tiếng : chit, chit, tiêu dzên cục đừ òi, nứn ồn vá.

Tôi nghĩ bụng : mười bà như một bị ai bú lồn đều kêu toang toang, gào than chết đứ đừ đến nơi mà có mự nào chịu thăng khi bị chồng hay bồ quần miết đâu. Trái lại các mự còn đái tía lia cái thứ gì nhớt nhợt, tanh rình và dính lép nhép, rồi nằm xuội lơ, chìa nguyên con để được bú tiếp tục.

Bởi quan niệm như thế nên tôi hành T nữa. Phần nàng hết cả hứng nên dù con cu tôi vẫn còn dính cứng trong miệng, em cũng đành xuội lơ nằm khan, hích hích lên mà để tha hồ cho tôi bú cái lồn em đã điếu.

(Hết Phần 50 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 51 )

Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!