MỘT CHÚT NGÀY XƯA
Tác giả: Sịp
E-mail: N/A
Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.
Phần 52 (Cuối)
Lình xinh có mỗi việc đi trình diện mà hẹn tới hen lui vẫn không dứt được mà dông. Tôi có đưa đề nghị với T sau mỗi lần hai đứa vật nhau chí chóe thì cũng vẫn nghe em chỉ vẽ cho cách “ câu giờ “ tuyệt hảo.
Em đeo cứng ngắc nơi cần cổ tôi, nhún như nhún lò xo, giã tựa giã cối ba cối bảy, em nheo nhẻo gạt phăng : dào, anh đã ăn lương lính ngày nào đâu mà sợ. Anh cứ nhẩn nha, ôm ấp em cho sướng, tà tà rồi hãy đi, nghỉ xả hơi để mai kia vào quân trường có muốn nghỉ cũng cóc nghỉ được.
Tính tôi vốn ẫm ương, nay được có người đốc xúi, trách gì chẳng đổ nhào. Tôi viện hết cớ này đến lẽ nọ : ừ, họ gọi thì gọi, song đâu phải ai cũng dễ dàng mau mắn đi trót lọt. Có người còn bò ra chạy tiền xe, tiền cộ, tiền ăn uống dọc đường, có chậm vài hôm, chắc cũng chẳng sao.
Khốn nỗi em nhắn nhe bảo là tôi ở nhà nghỉ xả hơi mà nào được xả hơi cơ chứ. Không đứa này gạ thì cũng đứa kia ngoéo, trước một người đàn bà tròn vo, vú vê cồm cộm, mông đít chè bè, lồn đoi mum múp, bảo sao tôi nhắm tịt mắt lại đừng nhìn, đừng ngắm, có họa là “ man man nặng “.
Phương chi T lại có nhiều chiêu tuyệt cú. Nhỏng nha nhỏng nhảnh, em trật bầu vú ra nhờ tôi khám hộ : anh xem con gì cắn mà vú em nhức bỏ bu. Tôi ừ ừ (ngu gì từ chối) và xăm xoi lật cặp vú xét na xét nét, có đếch gì đâu cơ chứ, song chả nhẽ em nó mời mà mình lại bỏ lơ, nên tôi ập luôn vào ngậm nút và kêu oai oái : nguy to, em lơ đễnh thế nào để sâu nó bám, may mà em nhờ anh sớm, chứ không để nó đục ruỗng vú em ra thì hết cả chì lẫn chài.
T mười mươi biết là tôi “ xạo ke “, nhưng em vẫn ngây thơ ra cái điều mới nhớn. Em hớt hơ hớt hải : liệu có sao không anh. Tôi lại vờ ngưng cạp, hai bàn tay lật trong lật ngoài cặp vú em, hai quầng đỏ hây hây nhìn tôi lăm lăm, như thách thức, như dò xét.
Tôi phải lia cái lưỡi ram ráp gai lên xoa đều khắp đầu và quầng vú em. Chúng nhạy đáo để, vừa lử đử lừ đừ, chúng đã ngóc tếu lên đồng loạt. Đã thế nước bọt của tôi còn làm chúng láng lẩy như thoa keo.
Tôi ướm ướm môi bụm vào vú em mà nút nút. T té ngửa, nhận ra bị lỡm, cự nự tôi dây cà ra dây muống. Em nói tỉnh queo : cha xạo có căn, lợi dụng rồi bợ, nựng và nút chụt chụt. Tôi nào vừa nên nói vung nói vít lấp liếm : ai thèm lợi dụng, tớ mà hổng phụ vô úm mấy con sâu to kềnh thì chỉ vài hôm vú nó bị vẹo cu lát ra, chứ ở đó mà rổn rảng.
T căn vặn tôi : đâu con sâu bám chỗ nào, anh lôi nó ra cho em xem. Tôi lỡ bộ nên nói đại : xí, sao hùi đầu hổng dặn, tui nhón được nó nuốt mẹ vô bụng rồi. T cười đổ tới đổ lui : nọ, biết ngay mà, mấy cha xạo, dấu đầu lòi đuôi ráo trọi. Ông mà nuốt sâu vô bụng rùi tỉnh rụi tự nãy giờ, chắc ông sắp thành thánh cũng nên.
Tôi chợt thấy mình ngu cách gì. Nên vờ dỗi bỏ toẹt cặp vú T : đấy, bà giỏi, bà tài thì tự mò bắt lấy sâu mình ên đi, tớ đếch phụ, đếch giúp gì hít. T nhìn vẻ mặt tôi dài thuỗn ra nên em cười cầu tài ngay đươc : anh sao như đồng bóng, vợ chồng đùa nhau tí cũng giận, em biết anh thích ngậm vú thì bày đặt kêu con nọ con kia cắn, chứ có ngứa ngáy hay buốt nhức mẹ gì đâu.
Tôi càng cáu tiết thêm vì thấy mình bị xỏ mũi cái rẹc. Tôi càng mắng um lên : ai chồng vợ gì mí bà, khéo dơ, nhận vơ là vợ thằng nhân, từ nay tớ cóc thèm bú mút gì nữa, có mời chìa ra tớ cũng nơ pa. T buồn xẩu người, hai tay buông thong, mặt xần xần như mặt lồn buổi sáng sớm.
Em chẳng dám ho he, chỉ liếc liếc nhìn tôi. Phần tôi tự đại tự cao lỏn lẻn tính đường đi chỗ khác. T gọi phắt lại : đi đâu, đang ngậm vú gây em xính vính, giờ tính bỏ khan để em chịu trận sao. Tôi tru dài mỏ ra hỏi gắt củ kiểu : ai bẩu…
Chưa kịp nói lọn câu thì T đã nhảy xổ luôn vào, vừa khóc vừa kể, bù lu bù loa. Tôi cũng thấy mình tàn nhẫn nên dỗ em : nín đi, đừng khóc, em ưng gì anh đền. Tiếng T nghe khô khốc rụng rời : em muốn anh ôm xoắn lấy em, đè mạnh bú vú, bú lồn, rồi nắc cho em kêu inh thiên địa lên, được chưa ?
Nước mắt nước mũi T vẫn tèm lem mà giọng nói thì chắc lẻm, tôi đến xin hàng phục các bà. Tôi nói nhừa nhừa hùa theo : ờ bú thì bú, mút thì mút, đụ thì đụ, sợ chi ai. Vậy là không chờ ai dẫn dụ ai, cả hai đều phăng phăng tự hiến mình vào cơn lốc.
Trò đời đang yên đang lành khi chơi nhau cũng đòi hỏi phải có bài có bản, còn sau cơn giận thì mo phú bất kể bài vở hay lý thuyết làm chi. Hai đứa tôi lăn đùng ra giường, cuốn xà nẹo lấy nhau, đầu chẳng ra đầu, đuôi chẳng ra đuôi.
Vậy mà đâu cũng mạch lạc vào đó, mặt T rúc rich giữa háng tôi, còn tôi thì đang rơi tõm vào chỗ lồn nàng. Tụi tôi thi nhau bóp sờ, cào móc và giúi mồm vào mà nhai, nút rau ráu. Tôi lợi thế hơn vì ngoài cái miệng, tôi còn hai tay để vò bóp vú em.
Còn T ấm ức vì quanh đi quẩn lại chỉ có mỗi con cu cho em vầy vò nghịch ngợm, hay cùng lắm thì đến lấy tay bóp hai hòn giái cho có khí thế mà thôi. Thế nên, thỉnh thoảng tôi nghe em than trách : trời sao nỡ bất công, đàn bà có nhiều nơi để các ông mò nghịch, trong khi chị em tôi chỉ mỗi khúc mía với túi đạn hai hòn.
Bởi thế, khi tôi lò mò đến trung tâm tuyển mộ và nhập ngũ thì đã trưa khấc, trưa khê. Lớp trình diện đầu tiên đã lên đường vào quân trường, loe hoe chỉ còn dăm tay (chắc là cũng ham đàn bà như tôi, nên tới trễ).
Những ngày nằm chờ làm thủ tục khám sức khỏe và đợi kết quả, chao ôi, nó dài cách chi là dài. Bần thần, tôi luôn nhớ đến T, đến vú lồn em ngồn ngộn, giăng giăng trước mắt. Lắm hôm, chả nghĩ suy gì mà con cu cũng bất nhẫn cương đội lên.
Mấy anh bạn nằm bên nhá thấy cứ chúm chím cười mới nực. Tôi cóc dám hé cho họ thấy mớ xú xì của T được tôi cuỗm theo làm thuốc. Nhớ da nhớ diết T mà đành bấm bụng nằm khan. Một vài anh có lẽ nhận hiểu ra nên bâng quơ nói trêu nói chọc : thời gian chờ đợi này mà có con bồ ôm, chắc đã dữ.
Tôi cóc dám góp ý vào, lảng lảng lơ lơ, mấy chả đâu tha, cứ kéo nhằng vào cật vấn : xem chừng cậu bội thực phải hun ? Mẹ kiếp, nghe đi lính thì tay nào tay nấy xọc bằng thích, sợ bỏ uổng. Trông cậu xanh mướt thế này chắc là chơi hơi nhiều.
Tôi còn tơ lơ mơ núp gió thì các anh đã xăng xái gạ gẫm tôi : dại gì, mình không rủ nhau bắt cái nước một chuyến, để xem gái gú địa phương nó tròn, nó méo thế nào. Chưa chi các lão đã ví von rặt toàn chuyện bậy bạ khiến tôi ù luôn tai, mờ luôn mắt.
Hết
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!