NGƯỜI ĐÀN ÔNG NHIỀU VỢ I
Tác giả: Why Not Me
E-mail: WhyNotMe00***@gmail.com (Hãy xoá *** để liên lạc tác giả)
Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.
Phần 1
Trời Đà Lạt tối nhanh một cách bất ngờ : mới đứng đó vui vẻ chụp hình với gia đình trong sân trường Yersin, vậy mà bây giờ màn đêm đang phủ xuống thật nhanh, đứng gần nhau mà cũng chỉ thấy lờ mờ bóng của nhau. Chị Tâm kêu ới ới :
- Thôi mình về nhà đi. Mẹ đang chờ ăn buổi cơm tối.
Tôi dịch ra tiếng Pháp cho Bà Xã tôi nghe. Maria hỏi :
- Vậy nhà bà Cô của anh gần đây hay sao ?
Tôi lại quây sang hỏi thì Chị Tâm cười :
- Nhà Mẹ chị gần xịch hà, đằng sau trường, em không nhớ sao ?
Trong bóng tối lờ mờ, Chị Tâm đẹp long lanh. Chị Tâm là chị họ của tôi, con của Cô Sáu, người chị độc nhất còn sống của Ba tôi. Cô Sáu có đến 9 người con, Chị Tâm là cô gái thứ 8. Lúc còn nhỏ tôi hay chơi với vài người con trong nhà đó vì chúng tôi cùng lứa tuổi xem xem với nhau, nhất là Chị Tâm hàng thứ 8, hơn tôi 2 tuổi và anh Phong đứa con trai thứ 9 của Cô Sáu, hơn tôi 1 tuổi. Cô Sáu rất nghiêm chỉnh đến khô khan mà Chị Tâm thì lại rất nghệ sỹ, bay bướm nên thường hay bị Mẹ la rầy, chỉnh sữa. Cũng vì vậy mà Chị Tâm hay thích đến nhà tôi chơi hơn là về nhà chị. Khi chúng tôi được 15, 16 tuổi thì một biến cố đã để lại một kỷ niệm khổng lồ trong ký ức của chúng tôi …
Trưa hôm đó tôi đang nằm ngủ trưa trong phòng thì linh tính đánh thức tôi dậy. Mỡ mắt ra, tôi thấy Chị Tâm đang ngồi bệt bên cạnh giường của tôi, mặt chị ràn rụa nước mắt … Thấy tôi đã tĩnh giấc, chị khóc to hơn làm tôi cuống quít quây sang bên mà ôm chị vào lòng để an ủi chị. Chị tức tửi kể cho tôi nghe là chị vừa bị Mẹ chị làm cho một tăng vì chị bỏ học trốn đi thơ thẩn trong rừng thông ! …Sau một lúc chị nguôi ngoai dần … lúc đó tôi mới chợt nhận ra mùi hương toả ra từ cơ thể của chị. Tôi từ từ ôm xiết chị hơn và chị cũng nhu mì gục đầu vào vai tôi. Lần đầu tiên chúng tôi kề cận với nhau đến mức đó. Một cái gì đó vô hình đang từ từ xâm chiếm chúng tôi, một cái gì đó vừa lạ lùng vừa mãnh liệt làm cho tất cả xung quanh chúng tôi như tan biến mất, chỉ còn lại hai đứa chúng tôi … Tôi thì run như cọng cỏ trước gió mà chị thì cũng không kém gì tôi ! Cả hai đang cảm nhận những rung động đầu tiên của cơ thể và của con tim …Hai đôi môi vụng về chạm vào nhau làm cả hai giật bắn người. Hai đứa chúng tôi sững sờ nhìn nhau rồi Chị Tâm hấp tấp đứng bật dậy bỏ chạy ra khỏi phòng.
Hai tháng sau tôi được gia đình cho về Sài Gòn học tiếp rồi sau đó tôi được đi du học bên Pháp.
Sau 1975 tôi bị kẹt luôn ở nước ngoài. Tôi lập gia đình bên đó với Maria, người vợ tóc vàng và chúng tôi có được hai đứa con.
Đến khoãng thập niên 90 tôi mới bắt lại được liên lạc với người thân ở Việt Nam, và với Chị Tâm. Tôi được biết là chị đã lấy chồng và chị cũng đã có hai đứa con gái đã gần trưởng thành rồi. Thật ra suốt gần 20 năm trời, tuy đã lập gia đình nhưng tôi không hề quên kỷ niệm buổi trưa định mệnh đó. Tôi viết thư cho chị và chị hối hả hồi âm cho tôi. Bao nhiêu nhung nhớ được gói ghém vào những lá thư, nhưng tất cả đều ở mức độ tế nhị với nhiều tính cách lãng mạn hơn là thực tế, nhất là ở phía chị. Tất cả đều mơ hồ : có mà cũng như không có, không có mà giống như có. Tình cảm giữa hai đứa chúng tôi như là khói như là mây, không có gì là rõ rệt …
Tôi hay cười thầm khi đọc thư của chị, thì ra dù đã qua bao nhiêu năm nhưng hình như Chị Tâm vẫn như xưa, vẫn nghệ sĩ, vẫn bay bướm. Nhờ phía bên chồng có tài sản kha khá nên chị không cần phải nhọc nhằn đi làm, chị ở nhà chú tâm viết văn, làm thơ. Không như tôi vì với cuộc sống bên trời Tây, tôi được đào tạo để trở thành cực kỳ thực tế. Không phải nói vậy là tôi là một robot lạnh lùng vô tâm nhưng trong nhiều phạm vi, thí dụ như phạm vi tình yêu, tôi cũng biết cảm xúc, biết rung động nhưng kế bên đó tôi không quên cái phần tình dục, cực kỳ quan trọng. Đối với Chị Tâm tôi biết là từ cái buổi trưa đó khi tôi được ôm chị trong vòng tay và đả được nếm mùi vị của môi chị trong chớp nhoáng thì tôi đã vĩnh viễn dành một chỗ thật lớn trong tim tôi cho chị, nhưng bên cạnh điều đó bây giờ khi nghĩ đến chị, tôi không khỏi thèm thuồng được nút lưỡi chị thật sự, tôi không khỏi mường tượng đến lúc được vuốt ve cơ thể trần truồng của chị. Sự khác biệt giữa tôi và chị là ở điễm đó : chị thì mơ mộng, tình yêu là một cái gì đó lãng mạn, còn đối với tôi, tình yêu vừa là tình cảm vừa là tình dục !
Chị gởi cho tôi một bài thơ do Chị sáng tác « Nụ hôn đầu », đọc xong tôi cũng thầm hiểu được tâm trạng của chị.
Và rồi bây giờ tôi lại được cơ hội dẫn gia đình về thăm lại quê hương. Sau vài ngày ở Sài Gòn thì chúng tôi lên Đà Lạt, gặp lại cả gia đình sau bao nhiêu năm xa cách, mừng mừng tủi tủi … Chị Tâm và tôi nhìn nhau không chớp mắt, vừa ngượng ngùng vừa sung sướng vô vàng.
Ngay tối đầu tiên, cô Sáu bắt tôi phải đến nhà cô ăn cơm vơí gia đình. Trong khi chờ đợi, tôi đề nghị đi bộ sang trường Yersin để tôi được nhìn lại mái trường xưa.
Đêm nay là đêm mùng 1, không trăng nên tối ôm, đã vậy lại còn đúng lúc bị cúp điện làm bọn nữ sinh viên nội trú bỏ phòng ra ngoài sân hóng mát … Xung quanh chúng tôi, tôi có cảm tưởng như tất cả sinh viên nữ trong khu nội trú đang tựu họp ngoài sân, tiếng cười, tiếng trò chuyện vang lên trầm bổng nhưng bóng tối quả thật là dầy dặt, âm thanh thì có nghe đó nhưng tuyệt nhiên không thấy rỏ bóng dáng nào. Một vài va chạm với một cánh tay, một bã vai kèm theo tiếng cười khúc khích làm tôi thận trọng bước từng bước một, một tay dang ra phía trước để đề phòng.
Mặc dù vậy tôi vẫn đụng đầu vào một cột hiên, thiếu điều sưng trán, tôi càu nhàu thì Chị Tâm cười hì hì :
- Thôi để chị dẫn em đi. Chị biết rõ cái không gian này lắm …
Nàng đưa tay ra tìm tay tôi mà nắm. Sự đụng chạm da thịt làm tôi không cầm lòng được nữa …Tôi kéo Chị Tâm đẩy lưng nàng dựa vào cột rồi trong bóng tối, tôi vụng về đưa tay vuốt má nàng. Da nàng mịn quá … Chị Tâm đứng im không nói một lời nhưng tôi nghe rõ tim nàng đập thật nhanh. Tôi run run nói :
- Hai mươi lăm năm rồi …
Tôi biết Chị Tâm cũng đang cảm xúc tràn đầy vì người nàng dao động mạnh. Tôi lấy hết can đãm hôn vào má nàng làm nàng run rẩy thều thào :
- Trung … đừng …
Mùi thơm toả ra từ người nàng làm tôi choáng ngợp … Những tiếng động quanh chúng tôi như mờ dần, mờ dần … tôi vụng về đặt môi mình lên môi nàng. Chị Tâm vùng vẫy cố đẩy tôi ra nhưng tôi đã đoán trước phản ứng của nàng nên tôi dùng hai tay mà ép người nàng vào cây cột, không cho nàng nhúc nhích để tôi được hôn nàng. Hình ảnh nụ hôn vụng về của hai mươi mấy năm về trước lởn vởn trong trí của hai đứa chúng tôi. Tôi cương quyết sẽ phá vỡ hình ảnh vụng về đó, tôi muốn hôn chị thật sự. Tôi muốn hoàn tất những gì dang dở không thành của quá khứ !
Chị Tâm ú ớ vài tiếng vô nghĩa vì miệng nàng đã bị môi tôi khoá chặt rồi ! môi nàng thật là mềm dịu làm tôi điên lên, không còn biết gì nữa … lưỡi tôi cưỡng bức và đã phá vỡ được hàng phòng thủ yếu ớt của nàng và xâm chiếm được miệng nàng. Cơ thể của nàng cong lên, cực kỳ khẩn trương. Tôi đoán là Chị đang trong tình huống sợ hãi, lo âu …Tôi biết đây là giây phút quyết định : thành hay bại là lúc này ! tôi nhẹ nhàng ngậm lấy lưỡi nàng và bắt đầu nút thật chậm. Tôi dùng hết kinh nghiệm của mình để hôn nàng với tất cả lòng sây mê đắm đuối của tôi …
Tôi mừng rỡ cảm nhận các cơ thịt của cơ thề nàng từ từ bớt căng thẳng và dịu xuống dần dần. Chị Tâm còn cố yếu ớt vùng vẫy một hai lần nữa nhưng nàng đã bị tôi kềm chặt nên cũng không thoát khỏi vòng tay của tôi được.
Tôi tiếp tục nút lưỡi người chị họ của tôi …Chị Tâm không phản kháng nữa và hình như đã cam chịu một cách thụ động … nhưng rồi nàng làm sao mà chống chọi được với sự đam mê mà tôi cố hết sức truyền sang cho nàng ? sau một lúc đứng im để cho tôi mặc sức mà nút lưỡi mình thì tôi sung sướng cảm nhận là Chị Tâm bắt đầu vụng về đáp trả nụ hôn nồng cháy của tôi. Sự vụng về của nàng làm tôi ngạc nhiên : dù sao nàng cũng đã có chồng từ hơn hai mươi năm rồi, nàng đã có hai cô con gái gần trưởng thành rồi chứ đâu phải là một thiếu nữ chưa có kinh nghiệm đời ? Tôi tự hỏi không biết là nàng có một cuộc sống tình dục thoải mái với anh Huyến, chồng nàng hay không ?
Thấy nàng vụng về không biết hôn làm tôi càng hứng chí … tôi dùng hết khả năng của mình để dạy cho nàng nghệ thuật hôn môi. Chị Tâm rùng mình tiếp nhận và bắt đầu tập tễnh nút lưỡi của tôi. Nụ hôn càng lúc càng nồng nàn, hai đứa chúng tôi bay bổng lên tuốt trên mây. Tôi mừng quá, không ngờ hôm nay, ông Trời lại cho tôi được cơ hội ôm người tình trong mộng, người tình của tuổi trẻ trong vòng tay của mình. Nụ hôn vụng về ngày xưa đang trở thành một nụ hôn đam mê, nồng cháy đầy háo hức.
Tôi nhẹ nhàng hỏi Chị Tâm :
- Em có mơ không chị ?
Chị Tâm đưa tay đập nhẹ vào vai tôi :
- Em thật là quá quắc, dám ăn hiếp chị …
Tuy nói vậy nhưng nàng lại kéo đầu tôi xuống để đòi tôi tiếp tục hôn nàng. Lần này hai đứa đã qua được rào cản ban đầu nên nụ hôn càng sâu đậm hơn. Tôi phải công nhận là chưa bao giờ trong đời tôi, tôi có được một nụ hôn tuyệt vời đến vậy ! có lẽ vì tình huống thật là lạ lùng, cấp bách : được hôn người tình của mình giữa một đám con gái đang trò chuyện vui đùa một cách vô tư, nhóm gần chúng tôi nhất chỉ cách 2 m là nhiều ! Hơn nữa người đang chia sẻ nụ hôn với tôi lại là người chị họ của tôi, tính cách loạn luân, cấm kỵ đó càng làm cho tôi kích thích.
Tôi nghĩ là Chị Tâm cũng bị kích thích vì những điều đó ! Chắc là nàng cũng có ít nhiều trong lòng những suy nghĩ phóng thoáng và dâm đãng như tôi ! có ai ngờ là người đàn bà với cái bề ngoài nghiêm túc như nàng, với vai trò một người đàn bà trên 40 tuổi, có chông con đề huề, vậy mà bên trong lại xôi xụt những ý tưởng táo bạo không ngờ.
Nghĩ đến đó tôi bắt đầu nứng cặc ! vừa nút lưỡi Chị Tâm tôi vừa kín đáo ép con cặc căn cứng của mình vào hạ bộ nàng. Khi nàng cảm nhận được hiện trạng đó thì Chị Tâm cắn thật mạnh vào môi tôi đến chảy máu làm tôi không cầm được một tiếng kêu đau đớn. Nàng cười khúc khích :
- Trung hư lắm, cắn để phạt em đó !
Trên đường về, tôi chợt nghĩ ra một chi tiết nên vội vã ngồi xổm xuống rồi nằm dài ra đất làm quần áo dính đầy đất bụi. Chị Tâm trố mắt nhìn và hỏi :
- Trung, em khùng hay sao mà nằm ra đó cho dơ dáy quần áo ?
Tôi nheo mắt nhìn nàng mà cười :
- Không làm bộ bị té ngã thì giải thích với cả nhà cái môi sưng vù ra sao đây ?
Chị Tâm đỏ mặt ngượng ngùng.
Về đến nhà cô Sáu của tôi thì thấy Maria đang đứng ngóng ngoài cửa. Thấy tôi sơ sát, Maria đay nghiến :
- Anh làm sao đến nỗi bị té trầy trụa như vậy ?
Liếc sang Chị Tâm đang đi vào nhà, Maria xuống giọng :
- Hay lại mắc ngó cô Tâm mà vấp té ?
Tôi giựt mình lo lắng, tự nhũ mình phải đề phòng, không để mối nghi ngờ nơi vợ mình có cơ hội phát huy !
Ai nấy đều cười nhạo tôi vì chuyện bị té sưng môi. Chị Tâm thì từ lúc trở về nhà thì có vẻ đăm chiêu tư lự. Tôi thầm nghĩ chắc là mọi chuyện đến với chị nhanh quá làm chị hốt hoãng, lo lắng … Tình cảm giữa tôi và Chị trong bao nhiêu năm chỉ có tính cách lãng mạn mơ mộng đầy nét nghệ sĩ, rất thích hợp với chị … Tối hôm nay, chị lại bị đưa vào một tình huống trong đó tính cách lãng mạn đã hoàn toàn bị đè bẹp, nhường chỗ cho những háo hức nhục dục. Không những chị bị tôi nút lưỡi và ép cặc lên hạ bộ chị, mà điều làm chị lo lắng nhất có lẽ là phản ứng của chị : chị không ngờ mình lại bị kích thích một cách không ngờ ! có lẽ chị tự trách mình sao lại sa ngã nhanh chóng như vậy. Và chính điều đó làm cho chị hốt hoảng thật sự.
Vì vậy mà bây giờ chị ra vẻ thờ ơ, không thèm quan tâm gì đến tôi. Cả khi cô Sáu kêu :
- Tâm con, dẫn thằng Trung vào phòng tắm để sứt thuốc khử trùng cho nó đi, kẻo không thì không tốt đâu !
- Trung lớn rồi, tự mình làm cũng được, cần gì đến con.
Cô Sáu gằn giọng :
- Mẹ biểu mà con không nghe hay sao ?
Chị Tâm vùng vằng đứng dậy đi một nước ra phía sau nhà. Tôi hấp tấp đi theo. Vào nhà tắm, trong khi nàng lấy thuốc sứt lên môi tôi thì tôi tinh quái đưa tay ôm eo nàng. Chị Tâm lườm tôi một cái :
- Em không sợ bà Xã em sao ?
Rồi bất thần, nàng ghé miệng vào cắn tôi thêm một cái vào môi, ngay đúng vào cái vết thương củ. Tôi đau điếng nhưng không dám la, sợ mọi người nghe thấy. Dù muốn cắn tôi để giải toả những xung đột trong chị, nhưng chị cũng rất tinh tế, có cắn thì cũng cắn vào vết sưng cũ cho tôi khỏi bị lọt vào thế bị kẹt.
Chị Tâm nhét vội một mảnh giấy vào túi áo của tôi rồi nhanh nhẹn bước ra ngoài.
Tôi cài cửa lại rồi móc giấy ra đọc :
« Trung ơi, em làm chị điên cái đầu đây. Chị sợ lắm. Trung hãy quên chị đi. Trung hứa nhe ! »
Tối đến khi về khách sạn, Maria đòi tôi phải làm tình với nàng. Thói quen của Maria là muốn tôi phải bú lồn của nàng trước hết. Nằm vuốt ve lông lồn của Maria tôi không khỏi thầm nghĩ :
- Không biết Chị Tâm có lông lồn giống như Maria hay không ? hay là ít lông như đa số đàn bà con gái Việt nam ?
Tôi lại nứng cặc, ước ao trong mấy ngày còn lại ở Đà Lạt, phải có cơ hội kiểm tra điều mình vừa nghĩ. Đi nước ngoài từ mầy chục năm nay, tôi chỉ quen với phụ nữ Tây Phương. Đã lâu lắm rồi, tôi đâu có dịp được ôm ấp một cô gái Á Châu ! Phải trở lại lúc tôi 17, 18 tuổi, trước khi đi du học thì tôi mới có vài kỷ niệm về tình dục với gái Việt Nam, thông qua những lần đi chơi đĩ với bạn bè, hay vài lần được bóp vú, rờ mông vài đứa con gái trong mấy cái boum thời Trung Học.
Khi tôi nút lưỡi Maria, tôi cố nhắm mắt mường tượng mình đang nút lưỡi cô chị họ của mình nhưng lưỡi của Maria và lưỡi của Chị Tâm khác nhau quá xa. Lưỡi của Maria to và dầy trong khi lưỡi của Chị Tâm thì nhỏ xíu và mỏng dính …
Hôm sau, anh Phong mướn hai xe mời cả đoàn xuống Liên Khương thăm trang trại của anh ta. Phải công nhận là anh Phong biết thú chơi điên viên ! Trang trại của anh tuy không lớn nhưng cũng có vườn cây trái, có ao cá, có dòng suối sau nhà …Cứ cuối tuần thì anh và gia đình hoặc bạn bè kéo nhau xuống đây mà nghỉ dưỡng. Anh mướn một người làm tên là chị Hiền vừa làm quản gia giữ nhà trong tuần, vừa đảm nhiệm chuyện bếp núc khi anh có mặt.
Trong xe, tôi liếc nhìn Chị Tâm thì thấy chị buồn hiu, đôi mắt có thâm quầng, có lẽ đêm qua chị không có được giấc ngủ yên lành. Tôi phỏng đoán là chị vẫn còn vật lộn với lương tri, rào cản đẩy dầy. Tôi mỉm cười tự nhũ là mình sẽ cố gắng nhanh chóng giúp chị giải quyết được những do dự đó. Tuy đả có chồng, có con nhưng Chị còn ngây thơ quá, làm sao mà cưỡng lại được những mánh khoé chinh phục của tôi, một thằng đàn ông nhiều kinh nghiệm phụ nữ ?
Anh Phong kêu mọi người ra tuốt phía sau nhà để câu cá, vừa để giải trí, vừa có cá cho bữa ăn trưa. Mấy đứa con của tôi thích quá vì chúng chưa có dịp nào được câu cá. Cả Maria cũng hớn hở tham dự. Ao cá của anh Phong có nhiều cá rô nên không mấy chốc thì chúng tôi đã có được một rỗ cá kha khá.
Chị Tâm xách rỗ cá lên mà nói :
- Tôi đem cá về nhà trước cho chị Hiền làm bếp nhe.
Chờ cho nàng đi khuất, tôi quây sang hỏi anh Phong :
- Anh Phong ơi, toilets ở đâu chỉ cho em !
- Phía sau gian nhà chính đó em. Cần anh dẫn đường không ?
- Thôi được mà, em biết đường đi.
Về nhà, tôi nhìn vào bếp không thấy Chị Tâm đâu, chỉ thấy chị bếp đang lây hoây nấu cơm. Tôi bước lên sảnh thì đụng đầu với Chị Tâm đang đi xuống. Nàng giựt mình bối rối, chưa biết phản ứng ra sao thì tôi đã kéo nàng dựa vào tường … Chị Tâm vừa vùng vẫy vừa thổn thức, nàng năn nỉ :
- Trung, em có đọc thư của chị chưa ?
Tôi không thèm trả lời, mà hối hả tìm môi nàng
- Trung, em đi xa qúa rồi. Chị sợ lắm. Chị không muốn đâu.
- Chị không muốn tại sao hôm qua chị lại hôn em nồng nàn làm em muốn điên lên ?
Chị Tâm mắc cỡ đỏ mặt vì tôi đã nói đúng sự thật. Tôi thừa dịp nàng đang lúng túng mà bắt được lưỡi của nàng. Khi tôi nút được lưỡi của nàng thì Chị Tâm không còn ý chí chống cự nữa. Nàng nhắm mắt đứng dựa lưng thụ động vào vách để mặc cho tôi thao túng … rồi cũng như hôm qua, nàng bắt đầu hôn trả lại tôi một cách vụng về. Tôi phỏng đoán Chị Tâm là một người đàn bà đầy háo hức nhiệt tình nhưng kế bên đó những giá trị đạo đức của nàng vẫn còn mạnh : nàng vừa bị tôi lôi cuốn, vừa bị lương tri dằn vặt. Trong những tình huống như vậy chỉ có cách là tấn công phủ đầu, không đề cho phần lương tri phản ứng thì mới mong thành công.
Quyết định như vậy, tôi vừa nút lưỡi nàng, vừa ấn con cặc cương cứng của tôi vào hạ bộ của nàng. Không như hôm qua, lần này Chị Tâm đứng yên cho tôi cà con cặc vào người nàng một cách táo bạo.
Người chị run như bị sốt rét.
Bàn tay của tôi tìm được một khe hở để đặt lên một gò vú phập phồng. Bị xâm chiếm thêm một bước nữa, Chị Tâm hốt hoãng định vùng ra nhưng tôi cắn lưỡi nàng giữa hai hàm răng làm nàng lo sợ, không dám vọng động … Tôi bắt đầu vuốt ve nhẹ nhàng gò vú nhỏ xíu của Chị Tâm, một gò vú nhỏ như vú của đứa con gái 13, 14. Chị Tâm từ từ nhũn người ra, hai chân như muốn khuỵu xuống, không còn sức lực nữa.
Hai dòng nước mắt ứa ra từ khoé mắt của chị. Nước mắt của bất lực, của sợ hãi ?
Mặc kệ chị với những giằng co của nội tâm, tôi ôm nàng đặt lên cái giường trong góc phòng rồi tôi nằm lên người nàng. Lưỡi tôi vẫn không rời lưỡi nàng, tay tôi vẫn xoa bóp vú của nàng xuyên qua làn vãi mõng của chiếc áo sơ-mi, con cặc tôi vẫn áp đảo hạ bộ của nàng. Trong tư thế đó, tôi là kẻ đang chiếm đoạt Chị Tâm và tôi sung sướng thấy nàng hoàn toàn tùng phục tôi. Nàng nhu mì một cách thật dễ thương.
Tôi bật nút áo của nàng ra để được tiếp cận gò vú trần. Nàng đã có hai con rồi nên núm vú của nàng sậm màu nâu. Khi tôi ngậm núm vú vào miệng thì Chị Tâm rên nhỏ :
- Đừng … đừng … bú vú chị …
Không biết tại sao nàng lại thốt lên câu nói đó, có phải vì đó là sự vùng dậy cuối cùng của lý trí, của lương tâm hay không ? Tôi mặc kệ, chỉ chú tâm bú vú chị thật nồng nàn với mục tiêu làm cho nàng được sung sướng tối đa…, chị cứ kêu nhỏ :
- Đừng bú vú chị … đừng bú …
Nhưng vú chị lại căn cứng lên trong miệng tôi chứng tỏ là chị bị kích thích lắm. Tôi không quen với gò vú nhỏ tí của con gái Việt Nam nên tôi thích quá, cứ ngoậm hết cả gò vú của Chị Tâm vào miệng mà nút làm Chị run lẩy bẩy một cách thật đáng thương, chị cố xoay người qua bên để tránh cái miệng tham lam của tôi. Chị Tâm vẫn còn nhiều rào cản trong chị : một đằng rõ ràng là chị bị lôi cuốn bởi sự táo bạo của tôi, nhưng một đằng chị vẫn còn bị ràng buộc bởi luân lý, xã hội. Vì vậy mà trong tình huống này, dù đã nhắm mắt để cho tôi nút lưỡi và nút vú chị nhưng chị vẫn còn những chống chọi tuyệt vọng …
Nhưng trong người chị có quá nhiều háo hức thèm muốn bị đè nén từ bao nhiêu năm rồi, bây giờ tràn ra như nước vỡ bờ nên chị chỉ chống chọi được một khoảnh khắc mà thôi. Từ từ chị cũng dịu người xuống, rồi chị nằm im cho tôi bú vú … hơn nữa, chị lại run run đưa tay ra âu yếm vuốt ve mái tóc của tôi trong khi tôi tiếp tục bú chị. Hạnh phúc thật là tuyệt vời !
Chợt tiếng chân người đến gần nhà làm tôi nhổm dậy : hình như gia đình đả trở về.
Cùng lúc tôi giật bắn người khi thấy chị Hiền đang đứng ngoài cửa, há hốc mồm nhìn vào phòng. Chị ta đã chứng kiến hết trò chơi của tôi và Chị Tâm ! May thay là Chị Tâm không phát hiện ra điều đó vì chị nhìn về hướng khác.
Tôi chỉ kịp nhảy qua khung cửa sổ để tránh đoàn người vừa bước vào nhà. Tôi vòng ra phía trước rồi quây trở vào để gặp họ. Anh Phong hỏi tôi :
- Trung thấy chị Tâm của em đâu không ?
- Hình như Chị Tâm nhức đầu nên vào phòng nghĩ một chút thì phải !
(Hết Phần 1 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 2)