CoiThienThai.com - The Largest Vietnamese Entertainment Network

Buy Sex Toy Sex! Do choi danh cho nguoi lon! Click here!

Xem phim phá trinh! Hấp dẫn tuyệt vời - Click here!

Bạn đã có bảo hiểm nhân thọ (life insurance) chưa? www.HaPhanInsurance.com !

ThanhHaFlower.com - Mua hoa, gửi quà về Việt Nam ! Giá rẻ nhất!

Official websites: www.CoiThienThai.com || www.CoiThienThai.net

GÂY QUỸ CÕI THIÊN THAI - MEMBERS V.I.P Đăng ký thành viên: Members Log in || » Members Sign up « || » Cancel Membership «

Bạn có biết ? CõiThiênThai.com là nơi phổ biến Truyện Người Lớn miễn phí đầu tiên? CõiThiênThai.com có kho tàng truyện người lớn lớn nhất?

  • facebook
  • google plus
  • twitter
  • youtube
  • linkedin
Page 1 of 2 12 LastLast
Results 1 to 10 of 16
  1. #1
    Join Date
    Apr 2003
    Posts
    167

    Cool Chỉ Tại Con Chó Đẻ

    Chỉ Tại Con Chó Đẻ
    Tác giả: redsky292
    Quang Đô chỉnh sửa


    (Nhân mùa WC 2014 tại Brazil Quang Đô post lại truyện sẩy ra 4 năm trước cũng vào dịp WC 2010 tại Nam Phi)

    Hà Nội buổi chiều hôm nay trời không lạnh lắm, ngồi một mình thấy hơi buốn, tự nhiên nhớ lại cái nóng hồi hè vừa rồi mà thấy sợ và đặc biệt là hôm trận trung kết WC giữa TBN vs Hà Lan tôi đã có những giây phút hồi hộp mà suýt vãi đái ra quần. Truyện là như thế này:
    Cái hôm xem xong trận tứ kết giữa Hà Lan vs Brazil, đang bực mình vì thằng Brazil thua làm tôi cũng đi mất hơn củ thì ông già tôi bảo:
    - Nghỉ hè rồi, con về quê thăm bà vài ngày đi.
    - Thôi con không về đâu, ở quê bây giờ đang bị cắt điện, trời thì nóng thế này hơn nữa lại đang WC.

    (Cũng nói thêm, quê tôi ở Hưng Yên, đợt hè vừa rồi chắc ai cũng biết ở nông thôn bị cắt điện nhiều như thế nào. Mà quê tôi lạ ở xa trung tâm nên tình trạng bị cắt điện thì thôi rồi)

    Tôi quyết không về quê nhưng ông già cứ ép thế nên sáng hôm sau đành khăn gói lên xe về quê vậy. Đầu tiên thì ở nhà ông bác vì bà nội tôi ở với bác cả trong một thị trấn, chơi được vài ngày thì ông bác bảo tôi về quê thăm bà ngoại ít hôm. Ý tôi là tôi định cắm rễ trong nhà ông bác nốt trận trung kết WC rồi về cũng được, nhưng ông bác giục quá nên tôi đành phóng xe về làng chơi một lúc rồi chiều lại vào để đêm xem trận trung kết (vì từ thị trấn về làng tôi có 13 Km).

    Vừa về đến cổng ngõ tôi rú ga phi xe vào thì một con chó mực từ góc vườn lao ra nhảy xổ vào xe, cũng may mà tôi nhảy nhanh sang một bên chứ không thì phải đi tiêm vài chục mũi phòng dại mất. Vừa giữ xe vừa gọi bà ra đuổi hộ con chó, bà tôi ra đuổi mãi mới được. Dựng xe vào nhà tôi bảo bà:
    - Chó gì mà giữ thế bà, sao bà không bán đi lỡ nó cắn người ta lại tốn tiền đền.
    - Nó mới đẻ nên mới giữ thế chứ bình thường nó cũng hiền.
    - Mỗi mình bà ở nhà thôi à, thế mợ với hai em đâu rồi ạ?
    - Nó ở ngoài ruộng, còn hai đứa con gửi bên bà ngoại rồi, tối mới về, có hôm còn ngủ luôn bên đó. (Chú thích: bà ngoại tôi với mợ vốn không ưa gì nhau kiểu như mẹ chồng nàng dâu)

    Tôi lấy quả dưa hấu đưa cho bà để bà thắp hương rồi ngồi nói chuyện thăm hỏi linh tinh. Cũng định ra ngoài chơi cho nó thoáng nhưng Security đang án ngữ trước cửa nên tôi cứ ngồi nhìn ra ngoài mà không biết làm gì. Ăn cơm trưa xong tôi nằm luôn xuống sàn đá ngủ cho mát. Trời thì nóng mà lại không có điện nên trằn trọc mãi hơn 3h buồn ngủ quá tôi thiếp đi lúc nào không hay. Đang ngủ thì nghe tiếng bà tôi gọi dậy ăn cơm, tôi giật mình nhìn đồng hồ đã hơn 6h mẹ nó rồi, tôi bảo:
    - Thôi chết, sao bà không gọi cháu dậy sớm, chắc cháu không ăn cơm nữa đâu, cháu phải vào trong kia đây.
    - Gớm, một năm về có một lần đã vội đi, cứ ở lại ăn cơm với bà rồi ngủ lại đây làm gì mà vội. Thế không về dưới nhà thăm chú à.

    Tôi chả nói được gì ngáp dài một cái rồi bảo:
    - Bà giữ hộ cháu con chó, cháu ra rửa mặt cho mát, khiếp nóng quá đi mất!

    Ngồi ăn cơm tôi hỏi bà:
    - Buổi tối ở quê mình có mất điện không bà?
    - Cũng mất, nhưng lại có từ 9h tối đến 6h sáng hôm sau để người ta bơm nước.

    Tôi mừng thầm vì có thể xem được trận trung kết WC. Bà ăn xong trước còn mỗi mình tôi vừa ngồi ăn vừa nhìn ra bên ngoài ngắm cảnh làng quê lúc chiều tà. Đang ăn thì có tiếng xe máy đi vào ngõ, nhìn ra bên ngoài thì ra là mợ tôi với 2 đứa con mợ ý, một đứa học lớp 3 còn đứa kia mới hơn 1 tuổi.
    - Bà ạ, ơ Hoàng (tôi xin được giấu tên) về lúc nào thế cháu?
    - Cháu mới về sáng nay, mợ với 2 em ngồi ăn cơm luôn.

    Mợ đi lấy thêm cái bát rồi ngồi cùng ăn với tôi, vừa ăn mợ vừa hỏi han này nọ. Chồng mợ tức là cậu của tôi thì ra thành phố làm ít lâu mới về, thỉnh thoảng cũng qua nhà tôi chơi. Ăn cơm xong ngồi uống nước chè, mỗi mình tôi uống vì tôi phải thức đêm để xem bóng đá.
    - Hoàng có đi tắm không cho nó mát. Mợ tôi bảo
    - Dạ thôi, lúc nãy cháu lau người rồi. (Tôi sợ chó nên mới nói thế)

    Mợ tôi lấy quần áo đi tắm, một lúc sau mợ vào nhà bảo:
    - Trường hôm nay ngủ với anh Hoàng nhé.
    - Dạ! Thằng Trường nhanh nhảu trả lời.

    Tôi ngủ trên chiếc giường ở gian nhà ngoài với Thằng Trường, còn bà tôi ngủ ở giường bên kia. Mợ tôi với đứa con gái vào trong buồng ngủ. Tôi nằm thao thức không ngủ được vì uống nhiều nước chè quá, thỉnh thoảng lại giở điện thoại ra xem giờ. Tầm khoảng 1h sáng thì tôi thấy buồn đi tiểu vô cùng, không nhịn được tôi dậy định mở cửa đi ra vườn giải quyết thì vướng ngay con chó đang nằm ngoài cửa nên không dám. Bà thì đang ngáy nên tôi không dám đánh thức bà dậy, nghĩ thế nào tôi bấm đèn điện thoại đi vào trong buồng để đánh thức mợ dậy để mở cửa. Vừa soi đèn vào giường mợ đang ngủ thì trời ơi, một cảnh tượng vô cùng kích thích hiện ra trước mắt tôi. Mợ ý mặc một chiếc quần Jean lửng nhưng lại không cài cúc (chắc có lẽ mợ muốn thoải mái) nhưng tệ hơn mợ lại không mặc quần lót nên đã để lộ ra chòm lông mu vừa đen vừa mượt. Tôi giật mình soi đèn điện thoại ra chỗ khác và tắt đèn luôn, tim tôi đập thình thịch, tôi nín thở và cơn buồn tiểu tôi cũng quên luôn. Chấn tĩnh khoảng 5 giây tôi bật đèn lên soi vào chỗ ấy của mợ, liếc nhìn lên mặt mợ tôi thấy mợ vẫn đang ngủ, định đưa tay lên sờ vào chỗ ấy nhưng lại sợ. Đúng lúc này thì cơn buồn tiểu lại bùng lên, tôi quyết nhịn nhẹ nhàng tôi tiến sát mũi lại gần chỗ ấy hít một phát chỗ chòm lông, chỉ có mùi xà phòng tắm thôi các bác ạ. Tôi chỉ làm có thế vì tôi sắp vãi đái ra quần rồi nên dành lay mợ dậy, bị lay mợ như nửa tỉnh nửa mê tự nhiên quàng tay ra ôm tôi, tôi hơi bất ngờ nhưng như tỉnh hẳn nên mợ buông tay ra ú ớ định hét lên thì tôi bảo:
    - Cháu đây, cháu Hoàng đây.
    - Ôi giời, làm mợ sợ hết hồn.
    - Cháu buồn đái quá mợ ơi nhưng lại sợ chó nên không dám ra. Mợ mở cửa cho cháu với.
    - Ừ để mợ mở cửa.

    Lúc này mợ mới để ý cái quần của mình, nhanh tay mợ kéo khóa lên cài lại cái cúc ra mở cửa cho tôi. Giải quyết xong tôi vào xem bóng đá mà lòng vẫn thấy hồi hộp, suy nghĩ xem sáng mai nói chuyện với mợ sao đây, nhưng diễn biến tiếp theo thì thật quá bất ngờ mà tôi cũng không dám mơ tới, mặc dù nó đều trong ý định của tôi cả.

    Xin mời các bạn đón xem tiếp phần sau: "Cuộc Nói Chuyện Thú Vị Với Mợ"

  2. #2
    Join Date
    Apr 2003
    Posts
    167

    Cool Phần 2: Cuộc Nói Chuyện Thú Vị Với Mợ

    Xin chú thích một chút: Mợ tôi năm nay mới hơn 30, tôi không biết chính xác nhưng chắc chắn là khoảng 33 hay 34 gì đó. Người ta bảo gái một con trông mòn con mắt, gái hai con, con mắt liếc ngang nhưng với mợ tôi chắc do công việc nên thân hình rất thon gọn, nước da trắng trẻo, khuôn mặt cũng bình thường, đặc biệt là cặp vú và mông, nhìn mà muốn bóp. Thôi không tả nữa đi luôn vào vấn đề chính.

    Sáng hôm sau tỉnh dậy sau khi ngủ được một lúc (vì tôi thức xem trận trung kết WC mà), dọn dẹp xong chiếc giường thì mợ bê nồi canh bánh đa lên bảo:
    - Cháu ra đánh răng rửa mặt rồi vào ăn sáng.
    - Thôi ăn xong cháu mới đánh răng.
    - Ừ, vậy ra ăn canh đi cháu, ở quê chỉ có thế này thôi chứ không được ăn phở như trên Hà Nội đâu nhỉ.
    - Đâu, cháu toàn nhịn ăn sáng rồi đi học, mấy khi cháu ăn phở.

    Tôi ngồi ăn với mợ và thằng em, bà tôi thì sửa soạn để đi chùa (vì hôm ấy là ngày rằm). Ăn xong mợ mang bát đũa ra sân giếng để rửa, tôi cũng theo ra luôn để tránh con chó đang gầm gừ. Mợ thì rửa bát, tôi rửa mặt bên cạnh.
    - Buổi sáng ở quê không khí thoáng thật, khác hẳn với trên Hà Nộ.

    Mợ bảo:
    - Ừ, nhưng ở quê bây giờ buồn lắm, thanh niên đi hết lên thành phố làm rồi.
    - Dạ vâng.
    - Múc hộ mợ thùng nước.
    - Dạ… được chưa mợ?
    - Ừ đủ rồi.

    Tôi ngồi xuống đối diện với mợ, thì mợ nói tiếp:
    - Đêm qua cháu làm mợ sợ hết hồn, cứ tưởng trộm.

    Tôi đang không định nói truyện đêm qua cứ để quên cho xong thì mợ ấy tự dưng khơi ra nên tôi cũng hơi ngại.
    - Vậy hả mợ? Nhưng mợ đừng kể cho ai nhé, cháu xấu hổ lắm.
    - Có gì mà xấu hổ. Mợ cười bảo.
    - Mà mợ cũng làm cháu sợ, tự nhiên mợ dang tay ra ôm cháu, làm cháu hơi bất ngờ.
    - Mợ tưởng thằng Trường muốn vào giường trong ngủ với mợ, mà lúc ấy mợ cũng chưa tỉnh hẳn.

    Hai mợ cháu im lặng một lúc thì tôi nói:
    - Đáng lẽ đêm qua cháu không định lay mợ dậy đâu.

    Mợ nhìn tôi cười hỏi:
    - Sao thế?
    - Vì nhìn mợ lúc ấy cháu thấy ngại quá. Tôi vừa nói vừa cúi xuống đất.
    - Thế đã nhìn thấy cái gì rồi?

    Tôi thực sự giật mình trước câu hỏi của mợ, tim tôi bắt đầu đập thình thich không biết trả lời sao nữa nên đành liều.
    - Thì... cháu cũng không biết nữa. Tôi vẫn cúi mặt xuống
    - Hoàng đã có bạn gái chưa?

    Tôi ngẩng mặt lên nhìn mợ:
    - Dạ, cháu chưa, cháu nhát gái lắm, hôm qua là lần đầu tiên cháu mới được nhìn... (Tôi hơi lỡ miệng)
    - Nhìn gì? Mợ tôi tủm tỉm cười.
    - Thì là cái chỗ ấy của phụ nữ ấy mà.

    Tôi cúi mặt xuống, cả tôi và mợ không nói thêm được gì nữa. Được một lúc thì tôi đứng lên dựa vào thành bể thì thấy bà đi ra ngoài. Tôi hỏi:
    - Bà đi đâu đấy ạ?
    - Bà đi ra chùa một lúc, hôm nay là rằm mà.

    Bà đi được một đoạn thì tôi hỏi:
    - Không biết bà có biết không mợ nhỉ?
    - Biết gì?
    - Thì cái chuyện đêm qua ấy.
    - Chắc là bà không biết đâu, thế bao giờ cháu lên Hà Nội?
    - Vài ngày nữa mợ ạ.
    - Thế thì cứ ở nhà chơi với bà chơi ít hôm rồi hãy lên.

    Mợ đi vào bếp tôi liền chạy theo.
    - Mợ đợi cháu với.
    - Vẫn sợ chó hả?
    - Dạ vâng… mợ làm gì vậy?
    - Mợ đun ấm nước, trên nhà hết nước rồi.
    - Cháu cũng không dám uống nhiều nước nữa sợ đêm nay lại buồn đi nữa thì phiền lắm.
    - Có gì mà phiền đâu, đêm nay lúc nào muốn đi nhà vệ sinh cứ gọi mợ.
    - Thật hả mợ?
    - Ừ. (mợ ừ rõ to rồi cười)
    - Mà cháu đi lên nhà đi, dưới này nóng lắm cháu ngồi đây làm gì.
    - Cháu ngồi đây tâm sự với mợ.
    - Tâm sự mà mồ hôi chảy ròng ròng thế kia à! (mợ cười nói)
    - Không sao.
    - Thế tâm sự gì thì tâm sự đi.

    Tôi gãi đầu không biết nói gì nên đành liều:
    - Cháu chẳng biết nói gì nữa, chuyện đêm qua nó cứ lởn vởn trong đầu cháu.
    - Chuyện đêm qua á?
    - Dạ vâng, cháu không thể quên được từng khoảnh khắc, lúc ấy cháu đã định ấy nhưng...

    Tôi đánh liều tấn công xem mợ ấy thế nào, mợ ấy nhìn tôi với ánh mắt rất tinh nghịch hỏi:
    - Nhưng sao?

    Tôi tấn công mạnh hơn:
    - Mợ hỏi thế cháu khó trả lời quá, lúc đó may mà cháu đã kìm lại được

    Mợ mỉm cười rồi hỏi:
    - Thế định ấy là định ấy cái gì mà kìm lại được?

    Đến lúc này tôi chơi bài ngửa luôn:
    - Mợ biết rồi còn hỏi. Lần đầu tiên cháu được nhìn thấy chỗ ấy, người cháu cứ nóng bừng hết cả lên, tim cháu đập thình thịch, không tò mò sao được.
    - Thế sao không ấy đi mà kìm lại làm gì.

    Tôi thực sự sốc, không ngờ mợ lại bạo miệng và câu chuyện lại diễn biến nhanh đến như vậy. Đã thế, tôi làm tới luôn.
    - Tại lúc đó cháu buồn đái quá (hơi thô các bác nhỉ) mà cháu sợ bà biết thì chết.
    - Thế đêm qua không làm gì à?

    Tôi đánh bạo thử trả lời thật xem sao:
    - Dạ thì có, cháu chỉ ngửi thôi.

    Tôi cúi mặt xuống không dám nhìn mặt mợ, bất ngờ mợ vỗ vào vai tôi một cái rõ đau:
    - Khiếp bẩn thế!
    - Bẩn gì đâu mợ, cháu chỉ ngửi thấy mùi thơm thôi, hôm qua mợ tắm bằng xà phòng gì mà thơm vậy?
    - Thế còn làm gì nữa không hay chỉ ngửi thôi?
    - Thế mợ muốn cháu còn làm gì nữa, lúc đó cháu hồi hộp suýt vãi cả đái ra quần.
    - Thế à?
    - Lại còn thế à hay mợ muốn cháu làm gì nữa vậy?

    Tôi nhìn mợ với ánh mắt tò mò hỏi mợ, mợ không nói gì quay mặt vào bếp lửa rồi cười.
    - Mợ cười gì vậy ạ?
    - Thế nếu không có bà ở nhà đêm hôm qua liệu cháu có dám ấy không?
    - Ấy gì hả mợ?
    - Còn giả vờ nữa.

    Có lẽ đến đây là xong rồi nhưng tôi thăm dò bồi thêm:
    - Nếu cháu mà ấy thì mợ có cho không?
    - Không biết nữa.
    - Sao lại không biết, mợ trả lời đi mà. (Tôi nói giọng như năn nỉ)
    - Đến lúc đó hãy hay. Thôi lên nhà đi cháu.

    Tôi chưng hửng, chả biết nói gì nữa đành đi theo mợ lên nhà vậy. Nhưng trong lòng tôi biết chắc là nếu có cơ hội lần nữa và tôi làm tới thì mợ chắc sẽ chịu thôi. Nhưng có cho vàng tôi cũng không dám làm liều, nếu có mặt bà ở nhà, vậy tôi phải làm sao đây.

    Xin mời xem phần tiếp theo để biết tôi làm cách nào để ấy mợ tôi nhé: Phần 3 Tạo Hoàn Cảnh Và Sự Giả Vờ Của Mợ

  3. #3
    Join Date
    Apr 2003
    Posts
    167

    Cool Phần 3: Tạo Hoàn Cảnh Và Sự Giả Vờ Của Mợ

    Sau cuộc tâm sự với mợ, tôi lên nhà ngồi mà toàn suy nghĩ xem làm thế nào để thoát qua chướng ngại duy nhất, đó là bà tôi, nghĩ mãi nhưng không làm cách nào được. Nếu có bà ở nhà thì có liều đến mấy, có ham muốn cỡ nào tôi cũng không dám động thủ, vì người già rất hay tỉnh giấc khi đang ngủ. Lúc ăn cơm tôi cũng suy nghĩ, ăn xong ngồi trên ghế ngửa mặt nhìn lên trần nhà mà không tìm được kế sách nào cả. Ngồi nhìn trần nhà chán tôi thấy buồn ngủ quá nên thấy nản nên nhủ thầm: Thôi mặc kệ, đi ngủ cái đã, ra sao thì ra. Đang ngủ thì tôi bị đánh thức bởi tiếng người nói chuyện, mở mắt nhìn đồng hồ đã hơn 5h chiều. Tôi ngồi dậy nhìn ra bàn uống nước thì thấy bà đang ngồi nói chuyện với một bà khác cũng chạc tuổi bà ngoại, tôi đứng dậy chào:
    - Cháu chào bà ạ.

    Bà ấy nhìn tôi như muốn hỏi gì rồi lên tiếng:
    - Ừ.

    Bà ngoại chỉ tay vào tôi rồi nói:
    - Con cái Mai đấy.
    - Úi giời, con cái Mai đây á, khiếp đã lớn thế này rồi cơ à. Thế bố mẹ mày bây giờ thế nào, lâu lắm không thấy về quê?
    - Dạ, bố mẹ cháu vẫn bình thường bà ạ.
    - Đây là bà bạn trong hội người cao tuổi với bà. Thôi cháu ra ngoài rửa mặt đi cho tỉnh ngủ.
    - Dạ.

    Tôi bước chân ra đến cửa thì dừng lại hỏi:
    - Con chó đâu rồi hả bà?

    Vừa nói tôi vừa thò đầu ra cửa nhìn xung quanh.
    - Chắc nó đang ở sau vườn, cháu cứ ra đi không phải sợ.
    - Cháu vẫn thấy ghê ghê.

    Bà tôi liền đưng dậy rồi đi ra bảo:
    - Để bà canh cho, cháu đi ra đi.

    Lúc này tôi mới dám bước ra, vừa đi vừa nhìn xung quanh đề phòng. Múc đầy thau nước tôi vục cả mặt vào thau cho mát, rồi lấy khăn mặt lau khô đi. Một cảm giác khoan khoái dễ chịu bao trùm lấy tôi. Không khí làng quê thật yên bình, rất tĩnh lặng khiến tôi cảm thấy trên thế giới này chỉ có mỗi mình tôi là tồn tại. Tôi ngồi rất lâu, đưa mắt nhìn về tận cuối chân trời để xem bầu trời chuyển dần sang màu đỏ rực. Bỗng tôi giật mình khi nghe tiếng loa của làng phát ra bản nhạc điểm tin lúc 6h chiều, rồi lắng nghe cô phát thanh viên của đài TNVN đọc bản tin thời sự, nghe bản tin thể thao về WC, rồi quảng cáo phân bón, mùi khói bếp thoang thoảng qua mũi, làm tôi xúc động nhớ lại tuổi thơ của mình trên cái mảnh đất này. Nhìn ra ngoài đường thỉnh thoảng lại thấy vài người đạp xe kêu lóc cóc trên con đường đá hộc, đằng sau còn có cả đống cỏ, chắc họ đi làm ruộng về. Trời cũng sẩm tối, tôi đứng dậy đi lên nhà thì thấy bà mặc áo dài giống như mấy bộ áo để đi lễ ấy. Tôi hỏi:
    - Bà chuẩn bị đi đâu à?
    - Ừ bà đi lên chùa.
    - Tối rồi bà đi làm gì nữa? Cháu tưởng bà đi sáng nay rồi mà.
    - Tối nay là lễ của hội người cao tuổi. Mà cháu lấy xe đèo hai bà đi luôn, đỡ phải đi bộ.

    Tôi dắt xe ra ngoài rồi bảo:
    - Thế cứ để nhà vậy hả bà?
    - Cứ khép cổng vào là được, làm gì có trộm mà sợ.
    - Bà bám chắc vào nhé, đường gì mà toàn đá hộc khó đi quá.

    Tôi đèo hai bà ra chùa, ngôi chùa ngày xưa cũng là trường cấp 1 kiêm luôn nhà trẻ, hồi xưa tôi cũng đi học trong ngôi chùa này. Nó nằm giữa cánh đồng, thửa ruộng bên cạnh còn có hai ba ngôi mộ nữa. Đường ra chùa còn đi qua bãi tha ma của làng, chi chit mộ các bác ạ, ghê cả người. Tôi bảo:
    - Sao bảo ngày xưa bố mẹ cháu đi qua đây, đang đi thì tự nhiên xe bị tuột xich, bố cháu sửa lại nhưng lại tuột tiếp, lần đó mẹ cháu sợ khiếp vía nên không dám đi qua đây vào buổi tối nữa. Phải không vậy bà?
    - Làm gì có chuyện đó.
    - Thì cháu nghe mẹ cháu kể thế.

    Bạn của bà tôi bảo:
    - Cháu rẽ vào đây để bà thay quần áo với lấy vàng hương.

    Tôi dựng xe đợi ở bên ngoài còn hai bà đi vào trong nhà. Ngồi trên yên xe nhìn ra ngoài cánh đồng rộng mênh mông lòng tôi thấy nao nao buồn, cánh đồng cằn cỗi phẳng lì một màu đen, ở giữa giống như một quả đồi nổi bật lên, đó chính là ngôi chùa của làng với rất nhiều cây cổ thụ quanh năm xanh tốt, trông nó như một ốc đảo vậy. Từ nhà của bà Xuân ra đến chùa cũng không xa lắm, chỉ khoảng hơn 300 mét. Bỗng một ý tưởng loé lên trong đầu tôi làm tôi rất hồi hộp.

    Đến trước cổng chùa tôi dừng xe rồi bảo bà:
    - Tí nữa cháu bảo mợ đến đón bà nhé, chứ cháu ngại đi qua bãi tha ma lắm, hơn nữa gặp phải bọn thanh niên làng đi chơi đêm thì phiền nữa.

    Làng ngoại với làng bên nội của tôi mấy năm nay rộ lên phong trào gái làng ta là của con trai làng ta. Con trai làng khác đừng mong động vào, cho nên cứ vào buổi tối lại xuất hiện vài đám thanh niên choai choai tụ tập, thấy mặt thằng nào lạ xuất hiện là quăng cho vài viên gạch vào người, ai đi xe thì bị chặn lại, bị trấn lột. Đã có vài vụ đáng tiếc xảy ra nên tôi cũng khiếp. Chả may đang đi xe có cái gì đen đen bay vào mặt thì toi.
    - Thôi, đừng nhờ mợ, có gì thì bà vào nhà bà Xuân ngủ tạm rồi sáng mai bà về cũng được. Cháu về đi, đi cẩn thận nhé cháu.

    Tôi mừng suýt tí nữa thì nhảy cẫng lên nhưng cố nén lại tôi bảo:
    - Thế cũng được, vậy cháu về nhé.

    Tôi nhảy lên xe phóng về mà trong bụng mừng như vớ được vàng. Cuối cùng thì trướng ngại duy nhất đã giải quyết xong, vừa đi tôi vừa nhủ thầm đêm nay phải hành động cho kỳ được

    Phóng xe vào sân thì tổ sư khỉ, con chó đẻ lại xồ vào, làm tôi tí thì bị đổ xe. Thằng Trường từ trong nhà cầm cái chổi ra lùa nó, còn mợ thì trong bếp chạy ra hỏi:
    - Có sao không cháu? Con chó kia! Mợ tôi quát.
    - May quá không sao mợ ạ.

    Tôi dựng xe đi thẳng vào nhà ngồi xuống ghế để trấn tĩnh lại, thở dài một phát tôi chửi thầm mẹ con chó, làm bố sợ hết cả hồn, cho mày ăn giềng bây giờ.

    Mợ tôi vừa đặt mâm cơm lên rồi hỏi:
    - Bà đâu rồi cháu, mà cháu vừa đi đâu thế.

    Tôi chợt sực nhớ ra kế hoạch của mình mà cười thầm rồi trả lời:
    - Cháu vừa đèo bà với bà nào ra chùa rồi.
    - Thế mấy giờ bà về để mợ đi đón.
    - Bà bảo tối nay bà không về, bà ngủ ở nhà bà Xuân sáng mai mới về. (Ngu gì nói ra toàn bộ nhỉ)
    - Thế à. Thôi cháu ra rửa mặt mũi chân tay rồi chuẩn bị ăn cơm.
    - Vâng.

    Ngồi ăn cơm thấy thằng Trường toàn chan nước rau vào bát cơm để ăn tôi nảy ra một ý để gợi lại câu chuyện đêm qua cho mợ tôi nhớ:
    - Ê, ăn ít nước thôi tôi, đêm lại buồn đi tiểu rồi lại đái dầm đấy.

    Nói xong tôi nhìn mợ tôi rồi cười, mợ nghe thấy tôi nói như thế cũng chỉ mỉm cười. Thằng Trường ngặm miếng cơm xong thấy anh nói thế thì kêu:
    - Ứ ừ!

    Bữa cơm trôi qua nhanh chóng, tôi ngồi ở bàn uống nước xem tivi với hai đứa nhỏ, mợ tôi thì rửa bát. Ngồi xem tivi mà tôi nghĩ không biết đêm nay hành động như thế nào đây, hay cứ vào bừa như đêm hôm qua, thôi kệ đến lúc đó hãy hay. Tôi nhìn đồng hồ trên tường chỉ mong sao cho nhanh đến giờ đi ngủ mà tổ sư nó cứ chạy cạch cạch rõ chậm. Sao thời gian trôi qua chậm thế không biết, làm tôi sốt hết cả ruột. Ngồi mãi tê hết cả mông, tôi liền đứng lên đi lại trong nhà cho thoải mái, thấy mợ tôi đi lên nhà tôi bảo:
    - Mợ ngồi uống nước đi mợ.
    - Ừ.

    Tôi rót cho mợ cốc nước nguội rồi đưa cho mợ:
    - Mợ này.
    - Ừ để đó cho mợ.

    Ngồi xem tivi một lúc thì thằng Trường sán lại gần mợ:
    - Mẹ ơi con buồn ngủ.
    - Thế hôm nay ngủ với anh Hoàng hay ngủ với mẹ?
    - Ngủ với anh Hoàng.

    Thằng này rất quý tôi, chỉ có đứa bé là thấy anh lạ nên mỗi lần tôi muốn bế nó là nó khóc. Thế là mợ ra mắc màn cho nó ngủ, rồi mợ lại ra ghế ngồi bảo tôi:
    - Cháu bật kênh VTV3 xem Vệt nắng cuối trời đi.

    Tay tôi đang cầm điều khiển nhưng không biết kênh vtv3 là nút nào nên đưa cho mợ tôi:
    - Cháu không biết bấm nút nào cả, mà Vệt nắng cuối trời là gì vậy mợ?

    Thực ra thời gian đó tôi ko xem mấy phim Việt Nam chiếu lúc 9h, mà tôi chỉ mê xem phim vượt ngục thôi, cực hay, chắc các bác cũng biết phim đó nhỉ.

    - Phim đấy mợ thấy hay hay nên xem, chứ bình thường giờ này mợ đi ngủ rồi.
    - Sao mợ đi ngủ sớm thế, ở trên HN cháu hơn 12h đêm mới đi ngủ.
    - Ở quê là thế, 8h tối là người ta đi ngủ rồi.
    - Thế ạ.

    Mợ tôi ngồi phía trước xem tivi, tôi ngồi phía sau toàn ngắm người mợ mà lòng như lửa đốt. Hôm nay mợ buộc tóc cao nên để lộ ra cái gáy trắng nõn, lơ thơ vài sợi tóc mai, nhìn cơ thể mềm mại của mợ mà tôi chỉ muốn nhảy bổ vào mà hôn lên chiếc gáy khiêu gợi kia. Xem hết phim thì cũng hơn 10h, mợ hỏi tôi:
    - Hoàng buồn ngủ chưa?
    - Dạ cũng hơi hơi. Tôi vươn vai ngáp một cái rồi trả lời.

    Mợ tôi ngồi dậy tắt tivi, tôi cũng đứng dậy vén màn thì mợ tôi bảo:
    - Xong chưa để mợ tắt đèn.

    Giả vờ như chợt nhớ ra điều gì:
    - Ấy mợ, khoan đã. Tôi bước xuống tiến lại gần mợ nói thầm gần tai mợ.
    - Nếu đêm nay cháu buồn đi vệ sinh thì cháu lại gọi mợ dậy nhé.

    Mợ nhín tôi mỉm cười lém lỉnh:
    - Ừ! được rồi.

    Cái tiếng Ừ của mợ tôi rất khó diễn tả cho các bác hiểu, tôi hí hửng bước lên giường nhưng không quên con di động thủ sẵn trong tay. Vừa đặt lưng xuống giường thì mợ tôi tắt đèn. Không gian ngôi nhà chìm trong bóng tối, chắc chỉ có tôi là vẫn thao láo đôi mắt nằm chờ đợi thời điểm để hành động. Thỉnh thoảng tôi lại giở điện thoại ra xem giờ và rất sốt ruột, nằm im mà tim đập thình thịch, bụng lo ngay ngáy không biết sự viêc có thành hay thất bại. Tôi cũng lo lắm, nhưng nghĩ lại lời nói và thái độ của mợ sáng nay nên tôi tự an ủi mình chăc là được thôi hơ hơ.

    Đợi mãi rồi cũng đến hơn 1h sáng, đã đến lúc rồi he he. Tôi nghĩ thầm rồi nhẹ nhàng tôi bước xuống nền đá hoa, đấu tiên tôi thở rất từ từ rồi không bật đèn điện thoại, tôi mò bằng tay đến cửa buồng rồi tiến sát đến giường chỗ mợ tôi nằm. Tôi nìn thở rồi quỳ xuống trên hai đầu gối cố căng mắt nhin xung quanh, nhưng chả nhìn thấy gì cả. Tôi giở điện thoại ra bật đèn nhưng lại soi xuống nền đá, do phản xạ từ nền đá nên văn buồng có ánh sáng hơi mờ nhưng đủ cho tôi nhìn thấy bên trong chiếc màn tuyn màu trắng. Mợ tôi đang nằm ngủ, hai chân duỗi thẳng, tay đặt lên chán hơi che đi đôi mắt, tay còn lại đặt lên bụng. Tôi không biết mợ ngủ thật hay giả vờ nữa, nhưng đã tiến đến như thế này rồi thì phóng lao đành phải theo lao thôi. Để chắc chắn hơn tôi khẽ lay nhẹ vào vai mợ và lí nhí gọi:
    - Mợ ơi. (lí nhí gần như là nói thầm cạnh tai, he he)


    Đón đọc phần 4: Tạo Hoàn Cảnh Và Sự Giả Vờ Của Mợ (tiếp theo)

  4. #4
    Join Date
    Apr 2003
    Posts
    167

    Cool Phần 4: Tạo Hoàn Cảnh Và Sự Giả Vờ Của Mợ (tiếp theo)

    Làm hai ba lần như vậy không thấy mợ động tĩnh gì nên tôi nhận định: Lay như vậy mà mợ không phản ứng gì nếu mợ giả vờ thì quá tốt, còn nếu mợ ngủ thật mà lúc mình hành động mợ lại tỉnh dậy thì cứ làm tới, có bà ở nhà đâu mà lo. Nghĩ thế nên tôi quyết định hành động. Phải nói là lúc này tôi vô cùng hồi hộp, tim đập rất nhanh, mặt tôi thì nóng phừng phừng lại không giám thở mạnh nữa. Tôi đưa bàn tay ấp lên mu âm hộ của mợ nhẹ nhàng, cảm giác như sờ vào vật gì sưng sưng, day nhẹ thì hơi mềm nhưng ần thêm thì hơi cứng. Hôm nay mợ tôi mặc quần chun, vải mỏng nên bàn tay tôi đã ấp chọn cái âm hộ của mợ. Giữ nguyên một lúc tôi thu tay lại nhìn mợ vẫn không thấy động tĩnh gì. Bây giờ mới là bước quan trọng nhất, đó là kéo cái quần mợ xuống, thành công bước này là coi như đi được nửa chặng đường, ha ha…

    Nhẹ nhàng đặt điện thoại xuống đất cho nó quay vào tường để lấy chút ánh sáng phản chiếu, tôi đưa hai tay cầm vào thung quần mợ nhẹ nhàng kéo xuống. Cái khó khăn là thung quần vướng vào mông mợ nên tôi chỉ kéo được một đoạn thì dừng, chấn tĩnh lại, rất hồi hộp tôi kéo cái áo của mợ lên cao và để lộ ra cái quần lót màu trắng. Một chút thành quả đã hiện ra, nhưng chưa đủ, tôi nghĩ phải mạnh tay mới được, liên dùng hai tay cầm thung quần phần dưới mông của mợ kéo từ từ, và ôi thôi thoát được sự vướng víu tôi kéo quần mợ xuống đến ngang đùi. Để đó tôi quay lại xử lí cái quần lót, bằng biện pháp và nghiệp vụ tương tự như khi tụt quần tôi đã xử lí xong cái quần lót. Và thành quả đã hiện ra trước mắt tôi, măc dù hơi mờ và tồn khá nhiều mồ hôi. Để cho đôi mắt chiêm ngưỡng một lúc tôi bắt đầu dùng đến bàn tay (Bộ phận cảm nhận đầu tiên). Tôi lại ấp nguyên bàn tay lên âm hộ của mợ, lòng bàn tay thì chạm vào mu, ngón trỏ và ngón đeo nhẫn thì ở hai bên múi, còn ngón giữa do vị trí mà nó ở trên cái khe âm hộ. Tôi thở dài rồi đánh liều, cấm điện thoại ngậm vào miệng rồi rọi thẳng vào âm hộ của mợ. Lúc này thì âm hộ của mợ tôi mới hiện rõ mồn một trước mắt tôi, chỗ mu âm hộ thì lông khá dài và mượt, còn hai bên mép âm hộ có màu hơi đỏ cũng có lông nhưng ngắn và thưa thớt hơn. Tôi lấy hai ngón tay cái tách hai mép âm hộ của mợ ra, lúc tách tôi nghe nhép một phát, soi đèn vào thấy bên trong có màu đỏ, và có nhiều khe nước nhỏ màu trắng.

    Đúng là chỉ sướng tay với sướng mắt, chứ cái miệng thì khổ vô cùng vì đang cắn chiếc điện thoại, mà nước miếng thì cứ chào ra làm tôi nuốt liên tục. Mẹ kiếp, đã liều thì liều tới nơi, tôi dùng hai tay hơi banh chân mợ rộng ra rồi đặt chiếc điện thoại vào giữa. Cuối cùng thì cái miệng đã được giải thoát và tham gia vào bữa tiệc. Vành hai mép âm hộ mợ ra tôi đưa mũi ngửi, chà mùi thơm thoang thoảng của xà phòng tắm pha lẫn một cái mùi rất khó tả, lần đầu tiên tôi được ngửi nên không thể tả cho các bác được. Tôi liền hôn lên hai mép âm hộ kế đến lè lưỡi ngoáy nhẹ vào lỗ âm đạo, có vị hơi mặn một chút nơi đầu lưỡi, nhưng các bác biết điều gì xảy ra không, tôi thấy mợ tôi hơi ưỡn mông, âm hộ thì hơi co bóp như muốn khép hai mép lại với nhau. Á à, sướng mà cứ giả vờ hả mợ, tôi thích thú nghĩ thầm, được đã thế cháu cho mợ lên mây luôn, tôi banh hai mép âm hộ rộng hơn một chút, lấy một ngón tay nhay lên chỗ mà xưa nay mọi người gọi là hột le ấy, nhỏ bằng hạt đỗ thôi. Tôi lè lưỡi liếm một phát từ phía dưới âm hộ lên đến tận hột le, lần này thì mợ ưỡn cao hơn khi nãy hơi thở của mợ có vẻ đứt quãng. Tôi làm mạnh hơn, lấy lưỡi ngoáy lia lịa vào lỗ âm hộ của mợ, có lẽ không chịu được nên mợ cựa mình quay người sang một bên.

    Mợ nằm nghiêng sang một bên hai chân co lại kẹp lấy cánh tay, nhưng kiểu nằm này càng kích thích tôi tợn, nhìn bộ mông tròn trĩnh trắng nõn, giữa cái khe mông là một viền dài màu đen. Các bác biết không, lúc này hai mép âm hộ của mợ được nén lại trông như sưng tấy lên hơi bóng, tôi láy ngón tay vuốt nhẹ vào cái rãnh khiêu gợi ấy thì mợ lại co chân lên cao hơn cang lộ rõ cái âm hộ của mình. Tôi áp sát mặt mình vào cặp mông tròn trĩnh của mợ rồi đẩy lưỡi sâu vào giữa hai cái mép đang sưng tấy và đưa lên đưa xuống. Làm như thế được vài phát thì mợ duỗi thẳng hai chân và nằm ngửa ra, có lẽ đã đến lúc thời điêm cuối cùng. Tội nghiệp thằng nhỏ của tôi biểu tình từ đầu đến giờ mà không được đáp ứng, chỉ có tay, lưỡi, mũi, mắt là được tung hoành.

    Tôi liên cởi quần mình ra, leo lên giường mợ, nhưng Két. Cái giương nó kêu lên lúc tôi đặt chân lên, ái chà nếu cứ hành sự ở trên giường thì đánh thức bọn trẻ con dậy mất. Tôi nhẹ nhàng để hai chân mợ giữa hai chân mình vì quần của mợ chưa tụt hết ra ngoài, từ từ hạ mình xuống tôi nói thầm vào tai mợ:
    - Mợ đừng giả vờ ngủ nữa, cháu biết mợ vẫn còn thức. Mình xuống đất nằm, không thì cái giường này kêu đánh thức em giậy mất.
    - Ừ. (Mợ ừ rất nhẹ)

    Tôi bước xuống giường, mợ tôi ngồi dậy cởi nốt chiếc quần thung và quần lót để gọn vào đầu giường rồi bước xuống. Tôi liền ôm lấy mợ thủ thỉ:
    - Sao mợ giả vờ lâu thế làm cháu lo quá. Tim đập cứ thình thịch.
    - Khiếp, sao mà liều thế. Ngộ nhỡ mợ không đồng ý thì sao?
    - Thì cháu vẫn cứ làm, nhưng ban đầu cháu cũng sợ lắm, cũng định rút lui rồi nhưng không kìm lại được. Bây giờ mợ cho cháu ấy mợ nhé.
    - Làm từ nãy tới giờ mà còn hỏi thế nữa. Rồi, bây giờ muốn ấy thì ấy nhanh đi còn đi ngủ nữa.
    - Mợ nằm xuống đi.

    Mợ tôi chỉnh lại mái tóc rồi nằm xuống sàn đá hoa. Tôi ngồi xuồng bảo mợ:
    - Mợ dang rộng hai chân ra.

    Rất nghe lời mợ dang hai chân ra, tôi liền quỳ vào giữa hai chân mợ, hai tay nâng hai chân mợ lên đùi rồi cầm thằng nhỏ quét đầu nó lên xuống giữa hai mép âm hộ, sau đó lấy hai ngón tay tách hai mép âm hộ ra và kê thằng nhỏ vào giữa cái lỗ rất nhớp nháp. Tôi liền bỏ tay ra thì đầu khấc thằng nhỏ đã bị 2 mép âm hộ bọc lấy. Xin nói thật với các bác là tôi vẫn không cảm nhận được gì nơi đầu khấc cả. Giữ nguyên như vậy tôi hạ mình xuống người mợ nói thầm vào tai:
    - Bây giờ cháu cho con cu của cháu vào Bướm của mợ nhé?

    Mắt mợ lim dim trong ánh sánh mờ mờ, mợ gật đầu:
    - Ừ.

    Đón xem phần 5 “Cuộc truy hoan bắt đầu”

  5. #5
    Join Date
    Apr 2003
    Posts
    167

    Cool Phần 5: Cuộc truy hoan bắt đầu

    Tôi từ từ hạ mông mình xuống đến hết cỡ. Lúc lày tôi mới cảm nhận được sự ướt át, nhơn nhớt nơi thân thằng nhỏ của tôi, và cảm giác đầu khấc như căng ra khi bao quy đầu bị kéo lùi hết về thân cu. Tôi từ từ rút ra chỉ để lại đầu khấc bên trong và ấn mạnh một phát. Úi chu choa, mợ tôi hự một tiếng, và ở dưới tôi cảm giác thằng nhỏ như đang bị bóp, âm hộ của mợ co thắt làm cho tôi cảm thấy thằng nhỏ của mình đang ở trong một cái lỗ vừa mềm vừa ướt, lúc chật chội lúc như được thả lỏng. Sướng vô cùng, từ gốc đến đầu khấc. Tôi liền nhấp lên nhấp xuống được vài cái thì mợ tôi ép hai chân lại, tay víu vào cánh tay tôi rồi như nín thở, bên dưới âm hộ của mợ co thắt lại khoảng vài giây, rồi thả lỏng rồi lại co thắt và thả lỏng, có lẽ mợ đã lên đỉnh rồi. Sau một lúc như vậy mợ buông hai tay, hai chân xuống, thở dài một hơi. Tôi nằm sát lên người mợ rồi nhấp mông, những tiếng hự hự của mợ đều theo nhịp nhấp mông của tôi. Nhấp khoảng hơn chục phát thì tôi cũng không chịu được xuất tinh ào ạt vào âm hộ của mợ, kèm theo đó là một cảm giác khoan khoái dễ chịu dâng trào trong người tôi. Cứ để thằng nhỏ nằm trong âm hộ mợ tôi nằm trên người mợ tận hưởng khoái cảm.
    Mợ quàng tay ôm vào lưng tôi thì thầm:
    - Thế đã ấy xong chưa mà cứ nằm trên người mợ thế?
    - Chưa mà mợ, cháu còn muốn nữa, mới được có vài cái thôi mà.
    - Thôi xuống đi để mợ đi rửa, chứ mợ thấy nó nhớp nháp thế nào ấy.
    - Àh mà cháu xuất tinh vào bướm của mợ liệu có làm sao không? Ở quê lại không bán thuốc tránh thai, vừa nãy cháu xuất vào bướm mợ nhiều lắm.
    - Mợ đặt vòng rồi không sao đâu, thôi xuống đi cháu để mợ đi rửa.
    - Để cháu ấy thêm cái nữa đã, vội gì hả mợ.
    - Thế ấy nhanh nhanh lên đi.

    Thằng nhỏ của tôi từ nãy vẫn cứng nằm ở trong âm đạo của mợ, bây giờ tôi chỉ việc nhấp đều đều, thấy cái áo của mợ làm vướng nên tôi bảo:
    - Mợ cởi áo ra đi.
    - Thôi cởi làm gì.
    - Cởi ra đi mợ, mồ hôi từ người cháu ra làm ướt áo mất.

    Tôi lấy tay kéo áo mợ qua đầu, bây giờ thì mợ đẫ hoàn toàn trần như nhộng. Hai thân thể trần chuồng quấn lấy nhau, thỉnh thoảng hưng lên tôi dập mạnh liên hồi làm phát ra những tiếng bạch bạch.
    - Hự... khẽ… hự... thôi… hự cháu… hự... hự…
    - Dạ.

    Lần này thì tôi chơi lâu hơn hẳn, chắc tầm 20 phút làm cho mợ tôi lên đỉnh thêm lần nữa.
    - Phù... sướng quá mợ ơi, địt nhau… ơ ấy nhau sướng mợ nhỉ. Mợ có sướng không?
    - Ấy xong chưa, bỏ chim ra để mợ đi rửa, khiếp nhớp nháp quá, ra cả nền nhà mất.
    - Thì ra nền nhà rồi này mợ.

    Tôi rút thằng nhỏ ra ngoài ngồi dậy nhìn xuống nền nhà đúng là thấy có một vệt loang khá to thật. Mợ tôi lồm cồm ngồi dậy một tay thì mợ ấy che vùng âm hộ, một tay thì mặc quần, tôi hỏi:
    - Mợ sao vậy, sao phải che, đằng nào cháu cũng nhìn thấy hết rồi mà.
    - Không che sao được, nó cứ chảy ra ngoài đây này, ghê quá đi mất.
    - Để cháu giúp mợ.

    Tôi giúp mợ mặc quần áo, còn mợ lấy cả hai tay che chỗ âm hộ của mợ lại. Măc xong mợ chùi cả hai tay vào quần rồi mở tủ lấy bộ quần áo khác, rồi nhè nhàng mở của đi ra ngoài. Tôi đi theo luôn:
    - Đi theo mợ làm gì, măc quần áo vào rồi đi ngủ đi.
    - Cháu cũng cần phải rửa chim nữa mà mợ.
    - Thế mặc quần vào, cứ trần chuồng như thế này mà đi ra à. Ai nhìn thấy thì chết.
    - Ui xùi, đêm hôm khuya khoắt thế này làm gì có ai mà nhìn, mà trời đen như mực thế này.

    Tôi theo mợ vào nhà tắm, tôi bảo mợ:
    - Mợ bật đèn lên đi.
    - Thôi xấu hổ lắm.
    - Ôi trời, có phải lần đầu cháu nhìn mợ đâu mà xấu vừa. Vừa nãy còn cho cháu ấy'' cơ mà. Bật đi mợ.
    - Công tắc đèn sau cánh cửa ấy, cháu bật hộ mợ, tay mợ đang ướt.

    Tôi vừa bật công tắc đèn lên thì thấy mợ đang quay mặt vào góc tường tay cầm vòi hoa sen xả nước vào âm hộ, tay kia thì kỳ cọ. Tôi liền cúi mặt xuống nhìn thì mợ ấy bảo:
    - Có gì mà nhìn, vừa nãy nhìn chưa chán à.
    - Thế nào mà lúc nào cháu cũng chỉ muốn nhìn bướm của mợ thôi. Mợ quay ra đây cho cháu xem nào.
    - Thôi đi ông tướng, rửa chim cò đi.
    - Ơ mợ cầm mất vòi hoa sen rồi cháu lấy nước đâu mà rửa. À hay là mợ rửa cho cháu đi.

    Tôi ngồi sát vào người mợ
    - Khiếp, có phải trẻ con đâu mà bảo mợ rửa chim cho cháu, tự rửa đi.
    - Thôi tiện tay mợ rửa cho cháu luôn đi.

    Thấy mợ đang ngồi xổm, tôi liền ngồi bệt xuống, cầm thằng nhỏ đang cương cứng cọ sát vào phía dưới âm hộ của mợ.
    - Mợ ơi cháu lại muốn ấy nữa. Mợ cho cháu nhé.
    - Thôi để mợ tắm đi, không thấy mệt à.
    - Trông mợ thế này chim của cháu lại cửng lên rồi, mợ không cảm thấy à.
    - Thôi để lúc khác, ai lại ấy trong nhà tắm thế này.
    - Thế càng hay, mình ấy nhau xong rồi tắm luôn cho nó sạch.

    Không để cho mợ phản ứng, tôi kéo mợ đứng dậy:
    - Đứng dậy nào mợ.
    - Sao lại đứng dậy, không nắm xuống thì làm sao mà ấy được?
    - Thế mà được mới hay chứ mợ, mợ đứng dựa vào tường đi.

    Mợ đứng dựa vào tường tôi nâng một chân mợ lên rồi cầm thằng nhỏ đút vào âm hộ của mợ. Bây giờ thì cảm giác nhớp nháp giảm hơn lúc nãy nhưng vẫn thấy mềm mại và sự co thắt âm hộ của mợ.
    - Mợ thấy không, vẫn ấy được như thường. Còn nhiều kiểu hay hơn nữa cơ.
    - Còn kiểu nào nữa? Mợ cười nhìn tôi.
    - Để mai cháu chỉ cho mợ, bây giờ cứ thế này đã.
    - À từ nãy tới giờ cháu với mợ toàn dùng từ ấy, mình đổi từ khác đi mợ. Vừa nhấp tôi vừa nói.
    - Thế dùng từ gì?
    - Mợ không biết à?
    - Không. Mợ lắc đầu ra vẻ ngây thơ.
    - Thì là mình địt nhau'' ấy mà. Như vậy nhé mợ.
    - Không được đâu, mợ xấu hổ lắm. Cứ dùng từ ấy đi.
    - Thôi mà mợ, dùng từ ấy chả có ý nghĩa gì cả.
    - Cháu muốn nói thì tùy cháu, chứ mợ không nói đâu, ngượng mồm lắm.
    - Thế cũng được.
    - Cháu đang địt mợ này, mợ có sướng không.
    - Khiếp
    - Khiếp gì mà khiếp, thế mợ có sướng không? Trả lời cháu đi mà.
    - Ừ thì sướng, sướng muốn chết luôn.
    - Mợ muốn cháu xuất tinh trong bướm mợ hay xuất ra ngoài. Tôi dập nhanh và mạnh hơn.
    - Trong bướm cũng được, mợ đặt vòng rồi mà, không sao đâu.
    - Vậy cháu xuất đây.......
    - Xong chưa? Khiếp 3 lần rồi đấy.

    Tôi ép sát vào người mợ nói:
    - Sướng thật đấy mợ ạ. Mai lại cho cháu địt nữa mợ nhé.
    - Mai có bà ở nhà rồi liệu có dám không, thôi tắm rửa đi còn đi ngủ.

    Hai mợ cháu tắm rửa xong lên nhà tôi mặc lại quần áo, mợ ấy thì còn phải lau cái nền nhà, xóa đi cái dấu tích của một cuộc truy hoan. Trước khi đi ngủ tôi còn cho tay vào quần mợ sờ cái âm hộ thêm phát nữa.
    - Thôi đi, nỡm ạ.

    Tôi cười hì hì rồi leo lên giường chìm vào giấc ngủ một cách ngon lành.

    Đó thật là một đêm vô cùng đáng nhớ với tôi. Ngày hôm sau bất kể chỗ nào không có mặt bà tôi là tôi lại giở trò với mợ. Và các bác cũng biết, sự vụng trộm luôn tạo nên một cảm giác thú vị đến như thế nào, và nguy hiểm như thế nào, xin mời các bác xem tiếp phần sau: "Vụng Trộm Và Cảm Giác"

  6. #6
    Join Date
    Apr 2003
    Posts
    167

    Cool Phần 6: Vụng Trộm Và Cảm Giác

    - Anh Hoàng ơi dậy ăn bánh này!

    Lim dim đôi mắt thấy thằng Trường tay cầm cái bánh, miệng thì nhoe nhoét bột, vừa nhai vừa gọi tôi:
    - Ăn gì mà bôi hết cả ra miệng thế em?
    - Anh ăn bánh Khảo không?
    - Ở đâu mà ăn?
    - Dậy đi cháu, ra ăn lộc bà lấy ở trên chùa tối hôm qua đi này. Bà tôi ngồi ở bàn uống nước bảo.
    - Bà về rồi ạ?
    - Ừ.

    Tôi vừa ngáp vừa hỏi:
    - Lễ chùa gì mà khuya thế bà?
    - Gớm, ngày rằm hay mồng một tháng nào cũng có người hầu cả, mà toàn hầu vào buổi đêm. Đêm qua hầu đến tận hai giờ sáng.
    - Thế ạ.
    - Cháu ăn bánh Khảo đi, hay xôi đây này.
    - Dạ thôi, ăn cái bánh đấy khô lắm cháu không ăn được, hồi bé cháu còn thích chứ bây giờ cháu thấy khó ăn lắm.
    - Thế thì ăn xôi đi, xôi gấc đấy.
    - Dạ vâng.

    Tôi véo một miếng bỏ vào mồm nhai ngồm ngoàm thấy rất ngon định ăn tiếp nhưng cảm thấy mắt có gỉ, khó chịu quá nên tôi bảo:
    - Để cháu ra rửa mặt rồi vào ăn cho ngon.
    - Ừ thế ra rửa mặt đi.

    Tôi đứng dậy đi ra ngoài thì thấy Security vừa vẫy đuôi vừa gầm gừ đứng trước cửa:
    - Trường đuổi hộ anh con chó cái.

    Thằng Trường cầm cái chổi chạy ra lùa được con chó ra sau nhà, lúc đó tôi mới bước ra ngoài. Ra đến sân bể, tôi vục mặt vào thau nước rồi lấy khăn ướt lau khô, thật là sảng khoái và tỉnh táo. Chợt tôi chợt nhớ lại truyện xảy ra đêm hôm trước rồi nghĩ thầm không biết đêm qua là mơ hay thật nhỉ, có phải là mình đã được phang mợ rồi không?. Bỏ cái khăn ra khỏi mặt tôi thở dài một tiếng, nhìn ngang ngó dọc để xem mợ ở đâu thì thấy thằng Trường đứng bên cạnh:
    - Em đứng đây làm gì?
    - Em đứng canh chó.
    - Ờ. Thế mẹ đâu rồi tôi?
    - Mẹ em đang cho lợn ăn.
    - Chỗ nào?

    Đúng là tôi không biết chuồng lợn ở đâu cả, vì từ hôm về tôi như bị tù giam lỏng không giám ra ngoài vì sợ chó đớp. Nó chỉ tay vào góc vườn đằng trái nhà bảo:
    - Kia anh kìa.
    - Ờ được rồi, thôi em vào nhà đi, con chó cũng chạy đâu mất rồi không phải lo đâu.

    Thằng Trường chạy thẳng lên nhà, tôi đứng dậy vắt khăn lên dây phơi quần áo, ưỡn người ra phía trước đánh hai tay ra hai bên nhìn ra phía chuồng lợn bỗng tôi nảy ra một trò. Ngoái nhìn lên nhà thấy bà đang bế đứa bé, còn thằng Trường vừa ăn xôi vừa nhìn vào tivi, tôi cười thầm hè hè rồi rón rén đi về phía chuồng lợn. Vừa đi tôi vừa cảm thấy hồi hộp, tim đập nhanh, trong bụng thì có cảm giác như chuẩn bị vào phòng thi vậy (chắc các bác hiểu cảm giác đó), còn thằng nhỏ đang cứng dần thấy rất nóng và tức. Ra đến chuồng lợn thấy mợ đang thái một cây chuối:
    - Mợ đang làm gì đấy ạ?

    Mợ ngẩng lên nhìn tôi:
    - À mợ thái ít chuối trộn vào cám cho lợn ăn ấy mà.

    Tôi đến ngồi cạnh thủ thỉ gần tai mợ:
    - Đêm qua sướng thật đấy mợ ạ, lúc nãy cháu băn khoăn không biết là thật hay là mơ nữa. Là thật hả mợ?
    - Khiếp, làm cả đêm, bây giờ lại còn giả vờ nữa!
    - Thế là thật hả mợ?

    Mợ vừa cười vừa nói:
    - Không biết.
    - Sao lại không biết, trả lời cháu đi mà, thật hay mơ vậy ạ.

    Tôi vừa hỏi vừa đưa tay ra xoa vào mông của mợ.
    - Cẩn thận, bà nhìn thấy bây giờ!
    - Bà đang bế em không ra đây đâu, mợ đừng lo. Tôi liền đưa bàn tay xoa vào vùng âm hộ của mợ từ đằng sau, vì lúc đó mợ đang ngồi xổm mà.
    - Thôi nỡm ạ.

    Mợ đứng dậy xách thùng cám.
    - Ấy mợ để cháu xách cho.
    - Thôi được rồi.

    Tôi phụ mợ bốc chỗ chuối vừa thái cho vào thùng cám, rồi tôi xách vào chuồng lợn đổ vào cái máng. Cám vừa chảy vào, 3 con lợn tranh nhau ăn. Tôi thò cổ ra ngoài nhìn xung quanh thấy có vẻ yên tĩnh tôi thở phù một tiếng rồi đi vào đứng đằng sau mợ vòng hai tay ôm lấy eo mợ tôi rồi bảo:
    - Mình ấy nhau đi mợ, cháu lại thấy thèm quá.
    - Thôi không được đâu, bà mà nhìn thấy thì chết. Mà đang ở trong chuồng lợn thế này, bẩn lắm.
    - Bà không xuống đâu, mợ đừng sợ.
    - Đã bảo là không mà, mợ sợ lắm.

    Thấy mợ có vẻ dứt khoát nên tôi cũng thôi:
    - Vậy thôi vậy, mợ cho cháu sờ cũng được.
    - Thèm đến thế cơ à?
    - Chim cháu nó cứ cửng lên đây này, tức không chịu được. Mợ cho cháu sờ bướm mợ nhé.
    - Thế cũng được, nhưng để ý bên ngoài nhé.

    Tôi mừng thầm, đứng sang bên cạnh mợ nhìn ra bên ngoài hồi hộp, tim đập thình thịch còn ở dưới vừa thấy nóng, tức và buồn tiểu nữa, còn một tay tôi thọc vào quần mợ áp lên mu âm hộ. Tôi dùng ngón giữa lách vào khe âm hộ của mợ thấy hơi nhớt nhớt:
    - Sờ bên ngoài thôi, đừng móc vào bên trong mợ buồn.

    Một tay mợ giữ lấy tay tôi. Tôi quay mặt vào nhăn mặt bảo:
    - Mợ cứ kệ cháu đi mà.

    Tôi bỏ tay ra khỏi quần mợ thấy ngón giữa bóng láng, tôi đưa lên mũi ngửi thấy có mùi hơi khai khai, hơi nồng và mùi gì nữa rất khó tả nhưng lại rất kích thích tôi.
    - Khiếp bẩn thế, sáng nay mợ chưa rửa đâu đấy. Mợ phì cười nói nhỏ.

    Tôi cười hì hì rồi định đưa tay lên mũi của mợ thì mợ giữ tay tôi lại.
    - Khiếp, bẩn quá đi mất.

    Tôi lại thọc tay vào quần mợ vừa ngó ra ngoài. Mợ tôi giữ tay tôi lại.
    - Thôi đừng sờ nữa, bà biết bây giờ.

    Tôi quay mặt vào nói như năn nỉ:
    - Cho cháu sờ đi mà, đã không cho cháu ấy rồi, mà cháu nhìn ra ngoài cơ mà mợ lo gì.
    - Khiếp làm gì mà thèm thế, đấy sờ đi nhưng đừng móc vào trong nhé mợ buồn lắm.

    Tôi măc kệ cứ cho ngón giữa vào trong rồi ngoáy.
    - Đã bảo đừng cho vào trong rồi mà.
    - Kìa mợ!

    Thấy tôi có vẻ năn nỉ nên mợ để yên cho tôi ngoáy. Nhưng phải thừa nhận là tôi thấy rất mỏi tay, vì tôi đứng bên cạnh mợ nên hơi trái tay. Không chịu được tôi đánh liếu đứng đối diện với mợ, lúc này việc sờ mó đã dễ dàng hơn.
    - Không nhìn ra ngoài mà để ý à?
    - Không sao đâu mợ.

    Tôi vừa thở nhanh và mạnh vừa nói, vì lúc đó khá là hồi hộp. Ngoáy được một lúc thí nước âm hộ của mợ ra khá nhiều, âm hộ của mợ cũng co thắt liên tục bóp lấy ngón giữa của tôi, vừa trơn lại vừa ấm nơi ngón giữa, thỉnh thoảng tôi còn nghe thấy tiếng nhép nhép rất chi là kích thích.
    - Thôi mợ thấy nhớp nháp quá, mà hình như nó chảy xuống đùi mợ rồi.
    - Đâu?

    Tôi kéo quần mợ ra nhìn xuống thì thấy quần lót của mợ đã thấy một vết loang khá rộng.
    - Chết, ướt hết cả quần lót của mợ rồi, thôi thôi đưng sờ nữa.

    Tôi nhìn mợ cười hì hì:
    - Mợ có sướng không?
    - Lo muốn chết đây này, ở đó mà sướng.
    - Sướng thì cứ nói là sướng có gì mà xấu hổ hả mợ. Mợ có sướng không?
    - Ừ thì sướng, thế đã bỏ tay ra được chưa?

    Tôi liền lấy tay tụt cái quần sooc xuống lôi thằng nhỏ đang rất khổ sở ra bảo:
    - Mợ xem này, chim cháu cứng lên tức anh ách!
    Giọng tôi như năn nì:
    - Mợ cho cháu ấy đi.
    - Nhưng mà ở trong chuồng lợn thế này à. Ấy thế nào được.

    Tôi mừng quá:
    - Được, mợ yên tâm. Mình địt nhau nhé mợ. Tôi hứng lên.
    - Bà biết thì chết.
    - Mợ chống hai tay lên đây, mợ nhìn qua cái khe cửa đi, thế đúng rồi.

    Mợ tôi cúi xuống chống hai tay lên bờ tường, mắt nhìn qua khe cửa chuồng lợn theo hướng dẫn của tôi. Ở đằng sau tôi tụt cái quần thung và quần lót của mợ xuống đến ngang đùi:
    - Cháu định làm như thế nào? Nhanh lên đấy.
    - Rồi mợ cứ bình tĩnh, mợ cứ nhìn ra ngoài canh đi để mặc cháu.

    Tôi căn chỉnh nhổ một miếng nước bọt vào đầu thằng nhỏ tội nghiệp của tôi rồi chà sát dọc khe âm hộ của mợ lên đến lỗ đít của mợ. Mợ quay mặt lại bảo:
    - Thôi đừng nghịch nữa, đút vào thì đút đi rồi ấy nhanh nhanh lên.
    - Mợ không canh đi bà ra lại không kịp bây giờ.

    Mợ tôi lại nhìn qua khe cửa:
    - Cháu địt mợ nhé.
    - Ừ. Tiếng ừ của mợ hơi dài.

    Tôi đặt thằng nhỏ vào trong âm hộ sao cho hai mép âm hộ bọc kín đầu khấc rồi ấn mạnh một phát, tay tôi cầm eo mợ kéo về phía tôi. Mông của mợ va vào phần dưới bụng tôi bạch. Ui chu choa, thằng nhỏ vừa vào hết thì cơ âm hộ của mợ co thắt rồi thả lỏng rồi co thắt rồi thả lỏng, tôi cảm thấy thằng nhỏ của tôi như được bóp bởi cái gì đó.
    - Khiếp, dấn nhẹ thôi, làm gì mà mạnh thế!
    - Sướng quá mợ ơi.
    - Thế cứ giữ im như thế không làm gì à.
    - Có chứ mợ, hè hè.

    Tôi giữ yên một lúc sau cú đâm đầu tiên, đến khi sự co và giãn âm hộ của mợ không nhanh như lúc mới đâm mà chậm dần thì tôi bắt đầu nhấp đều đều. Cơ âm hộ của mợ co lại khi thằng nhỏ của tôi tiến vào sâu bên trong như muốn ngăn cản và lại giãn ra, khi thằng nhỏ đi ra thì lại co lại như muốn giữ thằng nhỏ của tôi lại. Sướng lắm các bác ạ, đúng là khi thằng nhỏ nằm trong tay mình và khi nằm trong âm hộ của mợ khác nhau một trời một vực.


    Còn...

  7. #7
    Join Date
    Apr 2003
    Posts
    167

    Cool Phần 7: Vụng Trộm Và Cảm Giác (Tiếp theo)

    Đang nhấp đều đều, tôi thấy mợ cúi đầu xuống, thấy thế tôi nhấp nhanh và mạnh hơn thì mợ khụy xuống ngồi xổm, hai tay trượt trên tường miệng kêu:
    - Ui. Ui… khá dài.

    Thằng nhỏ của tôi đang ở một nơi mềm mại, ấm áp và trơn nhớp thì bị bật ra ngoài quét qua đít mợ tưng lên tưng xuống khi mợ tôi ngồi xuống. Chắc là mợ lên đỉnh rồi, tôi rướn người lên nhìn qua khe cửa thấy không có gì thì cúi sát xuống đất nhìn thấy lỗ đít mợ đang co bóp liên hồi, có hai ba dòng nước chảy từ từ, từ trong âm hộ của mợ xuống chóp mông và nhỏ xuống nền đất thành từng giọt nhớt nhớt. Ái chà, chắc chắn là mợ lên đỉnh rồi, tôi nghĩ thầm rồi lấy một ngón tay xoa nhẹ vào khe âm hộ của mợ từ phía sau và ghé sát vào tai mợ nói nhỏ:
    - Sướng không mợ? Mợ thở hổn hển nói:
    - Mợ cũng không biết nữa, bủn rủn hết cả chân tay rồi đây này. Đừng nghịch nữa, mợ buồn quá.
    - Thôi mợ chổng mông lên cho cháu địt tiếp đi.

    Mợ tôi chổng mông lên một cách vất vả. Tôi lại cho thằng nhỏ vào trong, vừa cắm sâu vào trong thì:
    - Ứ. Tiếng ứ như bị kiềm chế phát ra hơi nhẹ của mợ.
    - Mợ không sao chứ?
    - Ừ mợ không sao, cháu làm nhanh lên đi.

    Lúc này thì mợ thở bằng miệng rồi, cũng không thèm để ý bên ngoài nữa nên tôi thấy lo quá. Vừa nhấp vừa căng mắt nhìn qua khe cửa ra ngoài canh chừng, không được nhìn vào nơi giao hoan nên tôi không sướng, tôi bảo mợ:
    - Mợ để ý bên ngoài kìa mợ.
    - Ừ, mợ quên mất, mà cháu làm nhè nhẹ thôi, mợ không chịu nổi mất.

    Nghe lời mợ tôi không dần hết thằng nhỏ vào sâu mà để hở một ít. Tiếng bạch bạch kết thúc, nhưng thay vào đó là tiếng nhép nhép nơi âm hộ nhầy nhụa của mợ. Cuối thân thằng nhỏ dần dần xuất hiện một cái vòng bằng bọt mịn và trắng, càng lúc càng nhiều và dầy hơn. Bỗng nhiên âm hộ của mợ co thắt dồn dập, chắc mợ lại sắp lên nữa, tôi ôm chặt lấy eo của mợ nhấp nhanh và mạnh hơn, tôi há hốc mồm mặt ngửa lên trên tay tôi thả lỏng để chuẩn bị xuất thì:
    - A a a…

    Mợ rên lên khá to định khụy chân xuống, nhưng tôi lại ôm chặt lấy eo đỡ mợ lại đồng thời xuất tinh ào ạt sâu bên trong âm hộ của mợ.
    - Ôi ôi. Mợ rên lên nhẹ nhẹ.
    - Hà hà.

    Tôi thì thở phì phò gục đầu xuống lưng mợ, mắt lim dim tận hưởng khoái cảm. Rồi hai tay mềm ra buông thõng, mợ tôi khụy xuống thì thằng nhỏ của tôi từ trong âm hộ của mợ tuột ra ngoài và phát ra một âm thanh đánh Pậc bóng lưỡng, nhưng vẫn cứng.

    Tôi cúi xuống nhìn từ phía sau thì thấy một dòng tinh trùng màu trắng đục nối từ cuối lỗ âm hộ của mợ xuống đến nền đất, ngay cái vũng nước nhờn nhờn khi nãy. Mợ thì ngồi xổm, hai tay và hai đầu gối của mợ ép sát vào ngực, miệng thì rên đứt quãng:
    - Ôi.... ôi.

    Biết là mợ đang tận hưởng cảm giác sung sướng tôi cười thầm rồi ghé sát tai mợ thủ thỉ:
    - Mợ có sướng không?

    Mợ không trả lời.
    - Úi, bỏ mẹ.

    Tôi đứng bật dậy nhòm qua khe cửa thấy không động tĩnh gì. Chà mải tận hưởng mà tí quên mất việc quan trọng là cảnh giác. Tôi thở phào nhẹ nhõm quay lại nhìn mợ thì thấy mợ nhìn tôi như muồn biết tình hình bên ngoài.
    - Không có gì mợ ạ.

    Chà hú vía. Tôi ngồi xuống cạnh mợ bảo:
    - Địt nhau sướng mợ nhỉ?
    - Nỡm, làm người ta bủn rủn hết cả chân tay rồi đây này!

    Rồi mợ nhìn xuống âm hộ với hai cái mép sưng đỏ đang mở ra của mình rồi bảo:
    - Mới sáng ra mà đã phun vào người ta nhiều thế này rồi, khiếp quá!

    Mợ định dùng ngón tay quệt dòng tinh trùng đang bám vào lỗ âm hộ thì tôi cản lại:
    - Ấy mợ đừng, để đó cho cháu.
    - Thôi đi ông tướng, chỉ giỏi nghịch.
    - Thì Mợ cứ để cháu. Mợ ép hai đùi lại đi.

    Mợ tôi ngồi ép hai đùi lại thì hai cái mép âm bị nén lại khép kín. Tôi dùng ngón tay trỏ lách sâu vào âm hộ một chút rối vuốt xuống phía dưới kéo theo dòng tinh trùng đặc sệt đi ra. Mợ tôi đinh đứng dậy kéo quần lên thì tôi giữ lại:
    - Từ từ đã mợ.
    - Nghich gì nữa, để mợ vào nhà tắm rửa cho sạch.
    - Hì, cháu định nghịch thêm tí nũa, Bím mợ đẹp quá!

    Vừa kéo quần lên mợ vừa nói:
    - Lúc thì bướm lúc thì bím
    - Thế mợ thích cháu gọi cái ấy của mợ là gì?
    - Tôi không biết, ông nỡm ạ, ông thích gọi là gì cũng được, nhưng bây giờ tôi phải đi rửa cái ấy của tôi đã.

    Mợ dí ngón tay vào trán tôi lém lỉnh nói, rồi rón rén bước ra ngoài, tôi thì chưa thể ra vội ngay được. Được một lát thì mợ nói thầm qua khe cửa:
    - Được rồi ra đi ông tướng.

    Tôi bước ra đi theo mợ, vừa đi vừa nói:
    - Mợ đừng gọi cháu là ông tướng nữa, nghe mất cảm xúc.

    Mợ liếc nhìn tôi nói lí nhí:
    - Đè đầu cưỡi cổ người ta ra không gọi là ông tướng thì gọi là gì nữa?
    - Đâu mà đè đầu cưỡi cổ. Cứ mợ cháu như bình thường đi mợ ạ. Mà cháu biết mợ cũng sướng bỏ sừ đi còn giả vờ. Mợ rửa chim cho cháu nhé (Tôi đế thêm).

    Mợ tôi liếc tôi mỉm cười.
    - Vào trong đó lại đè mợ ra như đêm qua chứ gì, thôi ra sân giếng mà rửa. Mợ còn phải thay cái quần nữa, ướt hết rồi khó chịu quá.
    - Chẹp, thôi cũng được.

    Mợ tôi lên nhà lấy cái quần khác, còn tôi thì đành rửa thằng nhỏ ở sân giếng. Rửa xong tôi đi lên nhà thấy bà vẫn đang ngồi bế đứa bé, còn thằng Trường đang nằm trên giường tay ôm khư khư lấy trùm nhãn.
    - Làm gì mà lâu thế cháu, lại mà ăn sáng đi.

    Tôi giật mình tim đập thình thịch:
    - Dạ cháu đi vệ sinh, với cả xem cái chuồng lợn. Lợn cũng sắp xuất chuồng rồi bà nhỉ?
    - Gần tháng nữa mới xuất được.
    - Được giá không bà?
    - Ôi xời, cũng chả được là bao. Bảo chúng nó làm đôi lợn nái về nuôi cho nó đẻ có chịu đâu.
    - Dạ vâng.
    - Tí nữa cháu có xuống dưới nhà thăm chú không?

    Úi, bỏ mẹ, từ hôm mình về đã 2 ngày rồi mà chưa về nhà nội. Ông bác mà biết thì có mà bỏ mẹ, chắc không cắm rễ ở đây lâu hơn được. Tôi nghĩ thầm:
    - Dạ tí nữa cháu xuống bà ạ!

    Giả vờ như chợt nhớ ra điều gì tôi bảo:
    - Chết, tí nữa thì quên việc quan trọng.

    Tôi lục túi lấy ra cái phong bì đưa cho bà:
    - Bố mẹ cháu có biếu bà ít tiền để bà mua quà sáng. (Mải lo nghĩ về âm mưu, kế sách để được phang mợ nên tí tôi quên việc này).
    - Gớm, lần nào về cũng biếu tiền.

    Tôi cười xòa:
    - Thế xuống dưới ấy luôn hay ăn cơm trưa xong mới xuống.
    - Dạ, chắc cháu xuống luôn.
    - Bây giờ xuống luôn thì chắc là chú thím ấy không có ở nhà đâu, cháu phải đợi đấy.
    - Dạ vâng.
    - Nhớ là chiều lại lên đây mà ngủ, về chơi với bà cơ mà.
    - Ây dà, cháu cũng không biết nữa, để xem sao đã bà ạ.
    - Xem gì nữa, xuống đấy thắp hương rồi ăn với chú bữa cơm, chiều lên đây.

    Tôi ưỡn người ra sau không nói gì:
    - Thế hôm nay Hoàng về dưới nội à? Mợ tôi đi lên nhà hỏi.
    - Dạ vâng. Tôi ngồi dậy trả lời.
    - Thế cháu ăn sáng đi rồi đi. Bà tôi giục.
    - Cứ từ từ bà ạ, mới có 8 giờ. Tôi nhìn đồng hồ rồi bảo.

    Đang ngồi nhai xôi thì thấy mấy đứa trẻ con trông nhếch nhác mỗi đứa đi một chiếc xe đạp được xuất xưởng từ thế kỷ trước. Đứa nào mặt mũi cũng lem luốc, da đen đen, tóc tai thì ngả vàng vàng do bêu nắng nhiều. Có thằng nhóc chạy vào trong nhà đứng ở cửa ra vào, chắc là thấy tôi nó lạ nên cứ đứng nhìn tôi, tôi cũng nhìn nó thì thấy trong lỗ mũi của nó chảy ra thứ nước màu xanh đặc sánh, chảy xuống gần đến cằm thì “sịt”, cái thứ nước ấy lại chui tọt vào mũi nó. Khiếp thật, tí thì tôi nôn, mẹ nó mình đang ăn mất cả ngon. Tôi vẫy tay gọi nó:
    - Này lại đây anh cho xôi gấc này, ăn đi em.

    Thằng nhóc tiến lại gần từ từ rồi chìa tay ra, tôi đặt nắm xôi đang ăn dở vào lòng bàn tay dính đất của nó:
    - Sao tay em bẩn thế, ra giếng rửa tay đi rồi vào ăn.

    Chả nói chẳng rằng nó cướp luôn nắm xôi trên tay tôi biến thẳng ra đứng ở ngoài sân. Bà tôi thấy thế cười như nắc nẻ, tôi cũng chỉ mỉm cười, vừa buồn cười vừa thấy thương chúng nó mà nghĩ lại tuổi thơ của mình cũng chả khác bọn này là mấy. Thằng Trường chạy ra ngoài theo lũ trẻ thì mợ gọi:
    - Đi chơi nhớ trưa về ăn cơm đấy!
    - Dạ.
    - Bọn nó chơi ở đâu thế bà.
    - Chắc lại ra sân kho.

    Tôi đứng lên vươn vai:
    - Ái chà, ăn no quá, cháu ra hè ngồi cho thoáng.

    Tôi ngồi ở đầu hè sát với cửa buồng của mợ giở điên thoại ra nhắn tin cho thằng bạn. Ngồi một lúc thì thấy một bà lão lệnh khệnh đi vào sân gọi:
    - Bà Dung có nhà không đới. (Giọng ở quê hơi ngọng, đấy thành đới).

    Tôi đứng lên chào:
    - Cháu chào bà, mời bà vào chơi, bà cháu đang ở trong nhà đấy ạ.
    - Ờ, mày là con thằng nào mà tao thấy lạ thế nhỉ.

    Bà tôi trong nhà đi ra cửa bảo:
    - Con cái Mai mới ở trên Hà Nội về đây chơi.
    - À thế ra mày là con mẹ Mai hả?
    - Dạ vâng ạ. Tôi trả lời.
    - Khiếp lớn thế nhỉ. Lấy vợ chưa cháu?
    - Dạ cháu còn lâu, cháu vẫn đang đi học bà ạ.
    - À thế à.
    - Thôi bà vào đây uống nước.
    - Vâng.

    Bà lão lại khệnh khạng đi vào.
    - Lan ơi, ra mà bế con mày đi này.
    - Dạ. Mợ tôi từ trong buồng nói vọng ra.

    Tôi ngó qua cửa nhìn vào buồng mợ thấy mợ đang bế đứa bé ru nó ngủ. Tôi lại ngó qua cửa sổ thấy hai bà đang nói chuyện trên trời dưới bể. Tôi lại thấy hứng nữa mới chết. Tôi nói to:
    - Bà ơi, cháu ra sau nhà một lúc nhé.
    - Cẩn thận chó nhé cháu. Bà tôi nói vọng ra.
    - Dạ vâng.

    Xem tiếp phần sau: "Sự Vụng Trộm Suýt Chết"

  8. #8
    Join Date
    Apr 2003
    Posts
    167

    Cool Phần 8: Sự Vụng Trộm Suýt Chết

    Thực ra tôi có ra sau nhà quái đâu. Tôi nằm xuống, bò đến chỗ cửa buồng của mợ nhằm tránh không cho bà nhìn thấy tôi qua cửa sổ. Tôi đẩy cửa bò vào bên trong, mợ tôi quay lại nhìn thấy hỏi:
    - Cháu làm cái gì thế?

    Tôi dùng chân đẩy cửa buồng khép lại rồi đứng lên vặn chốt, kéo tấm rido che lớp kính đi rồi đến giường mợ thì thầm
    - Mình địt nhau mợ đi.
    - Trời đất, liều thế, bà đang ở ngoài kia kìa. Vừa nãy trong chuồng lợn chưa đủ hay sao?
    - Đủ thế nào được, đi mà mợ. Vừa nãy cháu lại nghĩ tới cái bướm của mợ, chim cháu lại cửng lên rồi đây này.
    - Không được, bà mà biết thì chết. Đi ra đi, rồi lúc khác mình làm.

    Mặt tôi nóng phừng, cũng hồi hộp lắm chứ.
    - Cháu lại muốn ngay lúc này.

    Tôi liền đứng dậy vạch quần lôi thằng nhỏ ra trước mặt mợ:
    - Mợ nhìn này, cửng lên rồi đây này, mợ sờ thử xem.
    - Không, đã bảo không được mà.

    Xem ra mợ tôi khá là quyết tâm nên tôi đành thôi, rón rén tôi ra chỗ cửa buồng thông với gian ngoài nhìn qua tấm rido mỏng thấy hai bà vẫn đang ngồi nói chuyện. Tôi lại rón rén đi về phía giường của mợ:
    - Vậy cháu ngồi đây nói chuyên với mợ một lúc. Ngồi ngoài kia chán lắm, em ngủ rồi hả mợ?
    - Ừ, em nó vừa mới ngủ.

    Tôi ngó nhìn mợ bế đứa bé, thấy nó đang ngủ khá say. Tôi ngồi xuống đằng sau mợ thủ thỉ:
    - Hôm nay mợ không đi làm đồng à?
    - Bây giờ làm cỏ đã chưa làm được. Mà cũng đang thiếu nước.

    Tôi liền đưa tay sờ vào âm hộ của mợ rồi day day.
    - Thôi cháu, đừng sờ nữa, mợ hết quần lót để mặc rồi.
    - Ơ, thế mợ không măc quần lót à?
    - Không, có mấy cái mợ chưa kịp giặt.
    - Ôi dào, không mặc thì càng mát chứ sao. Cháu có mặc sịp bao giờ đâu, cứ để nó lủng lẳng cho thoải mái.
    - Không mặc sao mợ dám ra đường, từ đêm hôm qua đến giờ cháu làm mợ tốn hai quần lót rồi đấy, thôi bỏ tay ra đi không lại làm ướt quần mợ bây giờ.
    - Kệ, hì hì. Tôi lại cho tay vào trong quần móc âm hộ của mợ, vì vướng phải bế đứa bé nên mợ tôi không chống cự lại được.
    - Sao cháu thích sờ bướm mợ thế, không thấy chán à.
    - Chán gì thì chán chứ được sờ bướm mợ thế này cháu sờ cả ngày.
    - Nỡm, chỉ thế là giỏi.
    - Mợ cho cháu địt đi mợ, tí nữa cháu về dưới nội rồi không được địt mợ nữa thì cháu thấy bứt rứt lắm.
    - Chẹp, đã bảo là không được rồi mà, bà đang ngồi ngay ngoài nhà, cháu mà làm là bà biết ngay.
    - Sợ gì, bà đang nói chuyện không vào đây đâu mà mợ lo.
    - Mợ sợ lắm, không dám đâu.
    - Đi mà mợ, tí nữa cháu đi rồi.

    Thấy tôi năn nỉ nên hình như mợ chịu:
    - Thế thì mợ cháu mình ra sau nhà, chứ trong buồng không được đâu, mợ sợ lắm.

    Tôi mừng húm. Cuối cùng thì mợ cũng nhận lời. Mợ nhẹ nhàng đặt đứa bé nằm xuống, tôi đứng lên nhưng tay vẫn không rời khỏi âm hộ của mợ.
    - Thế không bỏ tay ra cho người ta đi à.
    - Dạ. Đi nào mợ, mình ra sau nhà đi.

    Mợ tôi mỉm cười lém lỉnh:
    - Chỉ thế là nhanh.

    Mợ mở cửa bước ra nhưng tôi thì phải bò ra như lính biệt kích vậy. Mợ đi trước, tôi đi sau nhìn mông mợ mà thèm quá, muốn nhảy tới bóp quá trời. Chẹp, tí nữa là được bóp gì mà phải vội, tôi nghĩ thầm.

    Sau vườn nhà có bụi chuối rất to mọc sát cạnh tường nhà, đứng bên này không thể nhìn sang bên kia được. Sau vườn còn có 1 cái ao khá rộng, người ta đắp 1 cái đê nhỏ để ngăn nước mùa lũ nữa. Mợ tôi đứng dựa người vào tường nhà rồi thủ thỉ:
    - Bây giờ muốn làm gì thì làm đi, nhưng khẽ thôi cẩn thận trong nhà bà nghe thấy.

    Đúng là tôi có nghe thấy âm thanh của hai bà khi đang nói chuyên thật, tôi hơi lo, nhưng lúc bấn lên rồi thì bất chấp. Tôi tụt quần mợ tôi xuống đến ngang đùi rồi cúi xuống lấy lưỡi liếm dọc khe âm hộ của mợ, không còn mùi khai nữa nhưng cái mùi kích thích thì vẫn còn nguyên. Mợ tôi đẩy đầu tôi ra nói lí nhí:
    - Đừng liếm nữa, mợ buồn lắm. Đút chim vào bướm mợ rồi làm nhanh nhanh đi.

    Người tôi nóng phừng phừng đứng lên vạch quần sooc lôi thằng nhỏ ra bảo:
    - Mợ ưỡn người lên đi.

    Mợ tôi ưỡn người lên nhưng tôi thấy vẫn khó đút vào nên bảo:
    - Mợ dang hai chân rông ra tí nữa.

    Do cái quần thung chỉ được kéo đến ngang đùi nên mợ dạng hơi khó.
    - Thế này được chưa?
    - Được rồi, mợ vành bướm ra đi.
    - Ôi thôi, cứ đút vào đi, chắc là vào được đấy.
    - Vào thì vào được, nhưng không sâu. Mợ cứ vành ra đi.
    - Lại còn muốn vào sâu nữa, tham thế không biết.

    Mợ tôi dùng hai tay vành hai mép âm hộ mợ ấy ra rồi ưỡn về phía trước bảo tôi:
    - Thế này được chưa?
    - Được rồi mợ ạ.

    Tôi hơi thấp người xuống một chút rồi cầm thằng nhỏ quét lên quét xuống âm hộ mợ rồi ấn vào.
    - Được rồi, mợ bỏ tay ra đi.

    Mợ tôi bỏ tay ra, tôi liền dùng hai tay bóp lấy mông mợ ép về phía mình. rồi tôi dùng thân mình ép mợ đứng sát vào tường.
    - Phù, sướng không mợ? Tôi bắt đầu dấn người lên.

    Mợ tôi trả lời lí nhí:
    - Có!
    - Cháu địt mợ nhé?
    - Thế đang làm gì mà còn hỏi như thế?
    - Thì cháu nói thế cho thêm phần kích thích ấy mà. Mợ có thấy kích thích khi cháu nói như thế không?

    Mợ tôi lắc đầu:
    - Không biết.
    - Sao lại không biết? Mợ thử nói câu mình địt nhau đi cho cháu nghe xem nào.
    - Không, ngượng cả mồm.
    - Đi mà mợ, nói cho cháu nghe đi. Vừa nói tôi vừa dấn người.
    - Nói một lần thôi nhé.
    - Một lần cũng được, mợ nói đi.
    - Mình địt nhau đi.
    - Cái gì, cháu nghe không rõ. Mợ nói lại đi.
    - Mợ không nói to được đâu, bà nghe thấy đấy. Mà cháu chơi gian nhớ, vừa nãy mợ bảo chỉ nói một lần thôi mà.
    - Đi mà mợ, nói sát vào tai cháu đi, thế mới nghe rõ.
    - Một lần nữa thôi đấy.
    - Dạ vâng.

    Mợ ghé miệng sát tai tôi rồi thì thầm:
    - Mình địt nhau đi.
    - Thì cháu đang địt mợ đây mà, mợ còn muốn cháu địt thế nào nữa.

    Vừa nói tôi vừa cười, mợ tôi dí ngón tay vào trán tôi:
    - Đồ khôn lỏi!

    Mợ vừa dứt câu tôi rút thằng nhỏ ra khỏi âm hộ mợ:
    - Sao thế, không ấy nữa à?
    - Lại ấy nữa. Cháu chán quá, mất hết cả hứng. Mợ dùng từ khác đi.
    - Được rồi, mợ đổi được chưa. Đòi hỏi quá đi mất, thế có ấy nữa không?
    - Lại ấy. Mợ nói lại đi.

    Mợ tôi mỉm cười lườm rồi ghé sát tai tôi:
    - Thế mình có địt nhau nữa không, sao lại rút chim ra vậy.
    - Có chứ, cháu địt mợ tiếp đây này.

    Tôi tụt hẳn quần mợ vứt sang một bên, để mợ dựa lưng vào tường, hai tay tôi nhấc hai chân mợ lên bảo:
    - Mợ cầm chim cháu nhét vào bướm mợ đi, tay cháu bận mất rồi.

    Mợ nhìn xuống phía dưới rồi cầm thằng nhỏ của tôi căn chỉnh:
    - Cháu ép mông vào đi.

    Tôi đẩy mông mình từ từ tiến sâu vào, mợ bỏ tay ra bảo:
    - Được rồi đấy.
    - Cháu biết rồi.

    Sau đó tôi từ từ rút thằng nhỏ ra rồi lại ấn vào rất từ từ, cả tôi và mợ đều nhìn vào nơi giao hoan. mợ tôi bảo:
    - Sao không ấy nhanh lên, mà cứ làm chậm vậy?
    - Ấy gì hả mợ?
    - Nỡm, sao không địt nhanh lên, mà chậm vậy, mệt rồi hả?
    - Còn lâu cháu mới mệt, mợ chuẩn bị chưa, cháu địt mợ đây.
    - Thì địt đi... đùa mãi.

    Mợ vừa dứt câu thì tôi đẩy một cái rất mạnh khiến mợ hự lên một tiếng:
    - Nhẹ thôi, lộ hết cả bây giờ, mà cháu làm nhẹ nhàng thôi, bướm mợ hơi ran rát rồi.
    - Lạ nhỉ, bướm mợ trơn lắm mà.
    - Nhưng mợ cảm thấy rát rát rồi.
    - Ôi, cháu thương cái bướm của mợ quá đi mất.
    - Nỡm, đằn người ta ra ấy huỳnh huỵch như trâu húc mả suốt từ đêm hôm qua tới giờ còn nói thế nữa.
    - Sao mợ hay dùng từ ấy thế nhỉ. Tôi vừa nhấp đều đều vừa nói.
    - Ừ thì địt, thế được chưa nào?
    - Được rồi, hì hì.

    Mợ vừa cười vừa lườm tôi. Đang say xưa phập thì bỗng:
    - Êu êu, con chó đi đâu rồi. Hoàng ơi, đi đâu rồi cháu, vừa bảo ra sau vườn chơi cơ mà. Hoàng ơi!

    Thôi bỏ mẹ con rồi, đừng ra đây bà ơi. Tôi vẫn bế mợ, thằng nhỏ vẫn ở trong âm hộ mợ, tôi với mợ gần như là nín thở, mỏi tay lắm nhưng vẫn cố nhịn lạy trời cho bà đừng ra chỗ bụi chuối.
    - Hoàng ơi, đi đâu rồi không biết, Hoàng ơi

    Thôi chết rồi có lẽ bà đang đi ra chỗ bụi chuối, đời tôi lặn rồi, tôi nghe tiếng bước chân trên lá khô lạo xạo càng lúc càng gần. Chết con rồi mẹ ơi tôi nhủ thầm, bà gần tới nơi rồi. Mợ tôi cuống lên:
    - Làm sao bây giờ.

    Đúng trong lúc nguy nan nhất thì trong đầu tôi lóe lên 1 tia sáng:
    - Bà ơi, bà đừng ra, cháu đang... (Tôi giả vờ như đang giặn và thở gấp).
    - Sư bố anh, sao không vào nhà xí mà lại ra đây hả cháu? Bà tôi vừa cười vừa nói
    - Cháu đau bụng quá, chạy vào nhà xí thì con chó nó nằm ở đấy, bí quá cháu mới ra đây. Cháu bị đường ruột rồi bà ạ. Ui da đau quá.
    - Ừ, xong thì lấy đất mà lấp đi.

    Tôi mừng như chết đi sống lại, cả hai mợ cháu thở phào nhẹ nhõm.
    - Mợ sợ gần chết, thôi cháu làm nốt đi còn về dưới kia.

    Trong nỗi sợ hãi vừa rồi thì thằng nhỏ lại teo lại mới đau, giục mãi không chịu lên. Bực hết cả mình.
    - Bực mình quá, lên nào ku, lên nào.
    - Không cứng được à?
    - Dạ, tại lúc nãy cháu sợ hết hồn, lên nào cái thằng này.

    Tôi dùng tay xóc cho nó lên mà nó không chịu lên, ức vãi đái.
    -Thôi để lúc khác đi, mợ vào nhà đây. Cái quần của mợ cháu vứt đâu rồi?

    Đón xem phần sau: “Sự vụng trộm nối tiếp”

  9. #9
    Join Date
    Apr 2003
    Posts
    167

    Cool Phần 9: Sự vụng trộm nối tiếp

    Tôi đành tiu ngỉu nhặt cho mợ cái quần trong lòng thì ấm ức: “Mẹ khỉ, đang sướng thì lại cụt hứng, tại con chó kia cả. Đi đâu để bà tao tìm suýt nữa thì bố hết đường về quê thăm mợ. Mẹ mày rồi thế nào cũng cho mày viên gạch vào đầu, đợi đấy con ạ”. Nhìn mợ tôi măc quần mà tôi thấy tiếc ra mặt rồi thở dài.
    - Thôi đừng thở dài nữa, vào nhà đi không bà lại đi tìm.
    - Mợ sửa lại tóc đi kìa, bung ra rồi, với cả mợ lau bớt chỗ bướm đi đã không nó lại thấm ra quần bây giờ.
    - Ừ, tại cháu ấy mạnh quá đấy.
    - Lại ấy nữa.
    - Ừ thì địt được chưa. Mợ vừa búi tóc vừa lườm tôi.

    Thế quái nào tôi lại nổi hứng, thằng nhỏ lại cửng lên:
    - Mợ ơi, chim cháu lại cửng lên rồi, từ từ đã mợ.
    - Thôi đi ông tướng vào nhà đi.

    Vừa dứt câu mợ tôi lỉnh đi mất làm tôi không kịp giữ mợ lại để giải quyết nốt. Tôi ấm ức cấu cho thằng nhỏ một phát: “Mẹ, cái lúc cần thì không thấy đâu, bây giờ mới ngỏng lên làm cái gì, a kay thật”.
    - Đỡ đâu bụng chưa cháu?
    - Dạ đỡ rồi bà ạ.
    - Cháu có ăn gì linh tinh không mà bị đường ruột?
    - Chắc tại ăn xôi gấc, cháu ăn ngọt là dễ bị đau bụng bà ạ. (Tôi giả vờ)
    - Thế à.
    - Hơn 9h rồi, chắc cháu cũng chuẩn bị về dưới kia đây bà ạ.
    - Ừ, mà đi đường cẩn thận nhé cháu, đường đê toàn đá hộc lởm chởm khó đi, không cẩn thận là lao xe xuống vệ đê đấy.
    - Bà yên tâm, ở trên Hà Nội cháu là dân tổ lái đấy. (Tôi chém tí)
    - Tổ lái là cái gì?
    - À là những người có tay lái lụa, đi trên đường không bao giờ bị công an bắt dù có vi phạm luật.
    - Thế là sao?
    - Bà không hiểu được đâu, nhưng bà yên tâm. Đường quê vắng vẻ, cháu đi ngon.
    - Thế chiều lên sơm sớm, đừng có tối mịt mới đi. Gặp bọn thanh niên, chúng nó có hỏi thì cử bảo tôi là cháu ngoại bà Dung, nhà ở xóm 5 nhé.
    - Dạ vâng cháu nhớ rồi.

    Tôi mặc chiếc quần với cái áo sơ mi trắng, ngước nhìn đồng hồ bảo:
    - Hãy sớm, xuống bây giờ chỉ có đợi ở ngoài.
    - Ừ, khi nào đi bảo mợ ra giữ chó, không nó lại cắn cho đấy.
    - Dậ vâng, bà đi đâu đấy ạ. (Thấy bà đội nón nên tôi vừa mừng thầm vừa hỏi).
    - Bà sang mợ Tuyết xin mấy quả mướp về nấu canh mùng tơi ăn cho mát.
    - Dạ.

    Đợi bà đi khỏi, tôi nhảy ra cửa ngóng theo nhin, đợi bà đi khuất rồi tôi liền chạy ngay vào trong buồng mợ nhưng trả thấy đâu cả, đi ra cửa tôi gọi:
    - Mợ ơi?
    - Mợ ở dưới bếp, có chuyện gì thế?

    Tôi nhìn xung quanh để tim con chó, không thấy nó đâu tôi phi ngay xuống bếp đẩy cửa bước vào:
    - Còn chuyện gì nữa, mợ cho cháu địt cái nào. Lúc nãy đang giở đã xong đâu.

    Mợ tôi trông như hốt hoảng, nói lí nhí:
    - Trời đất, bà đang ở trên nhà đấy, không sợ à?
    - Bà sang nhà mợ Tuyết lấy mướp rồi, mợ yên tâm. Mình lên nhà cho mát đi mợ, dưới này nóng quá.
    - Mợ sợ lắm, ngộ nhỡ bà về bất chợi thì toi.

    Tôi liền kéo tay mợ:
    - Thôi, mợ chiều cháu đi mà.
    - Từ từ đã, đừng kéo mợ, để mợ lên. Khiếp quá, làm gì mà cứ muốn địt mợ thế?
    - A hay, hình như mợ quen với từ địt rồi thì phải.
    - Ông nỡm, thôi lên nhà rồi làm nhanh đi, mợ còn phải nấu cơm.
    - Ở ngoài này á? Thôi vào trong buồng cho kín.
    - Đâu cũng được, nhanh lên mợ.
    - Khẽ thôi, em nó đang ngủ.
    - Dạ. mợ cởi quần áo ra đi.

    Mợ tôi tụt quần để lên giường rồi xoã tóc nằm xuống nền đá hoa:
    - Cởi áo ra luôn đi mợ.
    - Mình làm ở dưới chứ có ở trên đâu mà cởi áo.

    Thôi kệ, nhìn mợ tôi đang nằm dạng chân chợ đợi nên tôi không chờ được nữa. Cởi phăng cái quần dài với cái quần short tôi nhảy vào giữa hai chân mợ, nâng hai chân mợ đặt lên đùi tôi rồi dùng tay banh hai mép âm hộ ra tôi quét thằng nhỏ lên xuống rồi ấn mạnh vào. Mợ tôi nhăn mặt kêu:
    - Ui da, nhẹ thôi đau mợ.
    - Tại bướm mợ ít nước, để cháu.

    Tôi nâng hai chân mợ lên cao rồi banh nó ra, hai cái mép âm hộ đang dính vào nhau tự động mở ra, nhìn rất thich thú. Tôi lè lưỡi liếm dọc khe âm hộ của mợ, mợ hơi ưỡn lên một chút, lỗ âm hộ co lại. Lại dùng lưỡi tôi ngoáy loạn xạ trong lỗ âm hộ, mợ ưỡn mông lên, hai tay mợ đẩy nhẹ đầu tôi ra rên:
    - Ui....

    Tôi ngẩng lên nhìn mợ thích thú, rồi lấy tay vén lông âm hộ của mợ tìm hạt le. Tôi dùng đầu lưỡi đánh vào nó thì mợ ưỡn mông quằn quại:
    - Ôi... ôi, đừng làm thế Hoàng ơi, mợ không chịu nổi đâu.

    Tôi mút ngón tay giữa cho ướt rồi thọc vào lỗ âm hộ của mợ ngoáy từ từ, rồi nhanh dần, để cho ngón giữa cong lên tôi ngoáy càng lúc càng nhanh, tiếng óc óc phát ra mỗi lúc một to hơn, rồi nước từ trong âm hộ của mợ theo ngón tay chảy vào lòng bàn tay tôi, âm hộ co thắt liên tục. Mợ cứ lấy hai bàn tay che khuôn mặt, uốn éo mình lúc bên trái rồi lại sang phải, bỗng nhiên mợ lấy tay giữ chặt tay tôi lại co quắp cái đùi rồi cơ âm đạo của mợ co lại mấy giây rồi thả lỏng, mợ thở hổn hển, ngón tay tôi đang bị âm hộ của mợ co bóp liên hồi, rồi chậm dần. Qua cơn sướng mợ nhìn tôi:
    - Cháu cứ làm thế mợ chết mất, không chịu nổi nữa.
    - Sao mợ không giữ tay cháu lại? Hay là mợ sướng quá không kìm lại được?
    - Hờ... Thôi cháu làm nhanh lên đi, không bà về bây giờ.

    Tôi nằm ngửa người ra, thấy thế mợ hỏi:
    - Sao thế, mệt à?
    - Suốt từ đêm hôm qua toàn là cháu chủ động, bây giờ cháu đau lưng quá, không dấn được đâu mợ ạ! (Nói dối thôi).
    - Thế thì thôi à? Không địt mợ nữa à?

    Mợ tôi nằm nghiêng về phía tôi cười rồi nhìn tôi một cách rất nanh nọc.
    - Có, chim cháu vẫn cửng kìa.
    - Thế phải làm thế nào bây giờ.
    - Mợ ngồi lên người cháu đi.
    - Thôi mợ ngại lắm.
    - Có gì mà ngại, nào mợ ngồi lên đi.

    Tôi cầm thằng nhỏ tuốt căng bao quy đầu làm cho đầu khấc bóng lưỡng.
    - Kìa mợ, chim cháu đang chờ kìa, mợ ngồi lên đi.

    Mợ tôi đành đứng lên rồi ngồi xuống:
    - Thế này á?
    - Mợ vạch bướm ra đi.

    Mợ lấy hai tay banh hai mép âm hộ ra, tôi cầm thằng nhỏ căn chỉnh rồi bảo:
    - Được rồi mợ ngồi xuống đi.

    Mợ tôi từ từ ngồi xuống, đến khi thằng nhỏ của tôi đã nằm trọn bên trong thì cơ âm hộ của mợ bắt đầu co thắt, sướng không thể tả. Tôi lim dim mắt để hưởng thụ thì:
    - Rồi thế nào nữa?

    Sặc, tôi ngẩng đậu lên nhìn mợ:
    - Mợ không biết làm gì nữa à?

    Mợ nhìn tôi lăc đầu:
    - Mợ đừng ngồi như thế, mợ ngồi xổm lên đi.

    Nghe lời tôi mợ ngồi xổm lên, tôi lấy hai tay bóp vào mông mợ rồi nâng mông mợ lên:
    - Đây này, mợ nâng mông lên như thế này, rồi mợ hạ mông xuống, cứ thế. Mợ làm đi cháu xem nào.

    Mợ lại nâng mông lên rồi từ từ hạ mông xuống, tôi nhắc:
    - Làm nhanh hơn đi mợ.
    - Ừ, thế này được chưa? bạch bạch…
    - Ừ đúng rồi, mợ giỏi quá.
    - Thôi đi ông nỡm.

    Mỗi lần mợ hạ mông xuống là tôi lại đẩy mông tôi lên tạo ra những tiếng bạch bạch đều đặn nghe vô cùng kích thích.
    - Mợ cúi xuống đây đi.

    Mợ tôi cúi xuồng sát mặt tôi thủ thỉ:
    - Sao, lại gì nữa?
    - Kìa sao mợ không làm tiếp mà lại ngừng làm gì.
    - Không làm được, khó quá.

    Tôi đành ôm lấy mợ rồi đẩy mông mình lên:
    - Cứ như là mợ ngồi lên cái cọc ấy nhỉ?
    - Vớ vẩn, ngượng muốn chết mà còn đùa.
    - Sao mợ lại ngượng?
    - Lại không à, tự nhiên bắt người ta làm cái trò này.
    - Hì hì, thôi mợ nằm ngửa ra đi để cháu nằm trên mợ vậy…
    - Mợ đã sẵn sàng chưa?
    - Rồi, nhanh đi ông tướng.
    - Rồi này, nhanh này. Tôi dập vừa nhanh vừa mạnh.
    - Sường không mợ?

    Mợ nhìn tôi:
    - Hự... nhẹ.... thôi... hự... hự.... hự....

    Trên thì lần đầu tôi đưa miệng tìm hôn môi mợ, dưới thì tôi vừa nhấp, vừa cảm nhận sự co thắt nơi âm đạo của mợ. Được một hồi thì tôi xuất tinh xối xả vào âm hộ của mợ, tôi gục đầu xuống mắt lim dim hưởng thụ.
    - Sướng quá...
    - Sướng đủ chưa, sướng rồi thì xuống đi thôi, mợ khó thở quá.
    - Dạ.

    Tôi ngồi dựa vào tường xem mợ lau dọn cái đống tàn tích sau cuộc truy hoan, nhìn mợ ngồi xổm lấy cái quần mình đang mặc lau âm hộ, rồi lau sàn nhà. Sau đó mợ mở tủ lấy cái quần khác mặc vào mà tôi tự hỏi: không biết bà có nghi không khi thấy mợ hay thay quần mới thế. Tôi đứng dậy bảo mợ:
    - Thôi cháu về dưới kia đây.
    - Thế tối có lên đây ngủ nữa không?
    - Cháu cũng không biết nữa. Nhưng nếu mợ muốn thì nhất định cháu sẽ lên, hì hì.
    - Khỉ, ai mà thèm.
    - Nhưng mà ngộ nhỡ cháu không lên được thì cháu nhớ mợ không ngủ được mất. Tôi ôm eo mợ rồi lấy tay xoa lên âm hộ.

    Mợ hỏi giọng lẳng lơ:
    - Nhớ mợ hay nhớ cái bướm của mợ thế?
    - Cả hai. Hay là mợ cho cháu chụp ảnh bướm mợ đề phòng nhé.
    - Thôi, lại còn thế nữa, thôi đi đi, trời nắng lắm rồi kia kìa.
    - Mợ cởi quần ra đi cháu chụp phát. Tôi giơ điện thoại ra.
    Mợ lườm tôi rồi cũng tụt quần xuống ngang đùi cho tôi chụp. Tách.
    - Được chưa?
    - Chưa để cháu chụp gần nữa.

    Tôi gí sát điện thoại vào âm hộ mợ rồi bảo:
    - Mợ vành ra đi.
    - Khiếp quá đi mất. Tách.
    - Được rồi, hà hà.

    Mợ tôi kéo quần lên rồi bảo:
    - Lấy cái mũ lưỡi trai của cậu đội vào cho đỡ nắng.
    - Dạ vâng.

    Mợ đưa tôi chiếc mũ, đội mũ lên tôi lên xe phóng về làng nội của tôi. Kết thúc một buổi sáng đầy cảm xúc và mệt mỏi!

    Phần sau “Gọi phone cho mợ”

  10. #10
    Join Date
    Apr 2003
    Posts
    167

    Cool Phần 10: Gọi phone cho mợ

    Sau khi kết thúc một buổi sáng tràn đầy cảm xúc, tôi lại khăn gói ba lô trên vai trở về nơi mà cái tuổi thơ của mình đã gắn bó và làm trách nhiệm của một người con xa quê. Men theo mép con đê lởm chởm đá tôi vừa đi vừa nhìn ngắm cảnh vật quê hương mình, ôi sao mà thân thương đến thế, thảm cỏ xanh rì lác đác vài con bò đang nhởn nhơ ăn, những cụm tre hai bên đường nhẹ nhàng đung đưa trong làn gió thoảng, những nóc nhà ngói đỏ ẩn hiện dưới tán lá nhãn đang toả ra làn khói mập mờ. Biết bao kỷ niệm về cái mảnh đất này lại ùa về lấp đầy trong tâm hồn tôi, bất giác tôi lại nhớ về những khoảnh khắc hoan lạc trên miếng đất rộng hơn xào của bà ngoại tôi. Thật đúng là Khi ta ở chỉ là nơi đất ở, khi ta đi đất bỗng hoá tâm hồn, sân giếng, góc vườn, bụi chuối, căn bếp nhỏ, cái buồng tối tất cả những nơi ấy khi có mặt tôi, chúng chỉ là nơi để sàm sỡ, để hoan lạc trong sung sướng mà quên đi những thứ xung quanh. Nhưng giờ đây, tất cả như đang hiện về trong tâm trí tôi, gợi lên trong tôi dạt dào cảm xúc vui, lo lẫn lộn. Sao mà nhớ thế, chỉ muốn quay đầu xe trở lại những nơi ấy, chỉ mong thời gian trôi qua thật nhanh để lại quay về với mợ.

    Đang miên man, bay bổng, bỗng tôi nhận ra mình đã đến con dốc đầu làng. Tôi quay xe đi xuống, vòng vèo trên con đường quanh co rồi cũng đến nhà, dựng xe dưới cây hồng xiêm cho đỡ nắng tôi liếc nhìn xung quanh thấy thật vắng vẻ không một bóng người. Bước chân vào nhà thì thấy ông chú đang nằm ngủ, liếc nhìn đồng hồ tôi nghĩ: giờ này còn ngủ.
    - Chú Minh ơi!

    Mắt nhắm mắt mở chú tôi ú ớ:
    - Ớ, thằng nào đấy?
    - Cháu đây, giờ này mà chú vẫn ngủ à?
    - À Hoàng à, mày về hôm nào thế?
    - Cháu về hôm kia... à không, hôm qua. Cháu về hôm qua rồi ở trên bà ngoại cháu một tối.

    Vừa gãi đầu, vừa ngáp chú tôi ra ngồi xổm trên ghế rồi hút thuốc lào xòng xọc, phì khói chú tôi hỏi:
    - Thế bố mẹ mày không về à?
    - Bố mẹ cháu bận nên mỗi mình cháu về. Thím với thằng Vinh đi đâu rồi chú?
    - Thím mày đi chợ từ sáng sớm, còn thằng Vinh không biết chạy đi đâu rồi. Úi dời, nó học dốt lắm, chắc tao phải gửi vào chỗ bác Đức cho bác ấy kèm. Thế mày về rồi bao giờ mày đi.
    - Chắc vài hôm nữa.
    - Ờ, thế thì ở lại đây ăn với tao bữa cơm. Vừa nói chú vừa hút thuốc lào.
    - Ở nhà nhé, tao đi kiếm con vịt.
    - Thôi vịt viếc làm gì, có gì ăn nấy cũng được chú ạ.
    - Mấy khi mày về quê. Vừa nói chú vừa đi ra ngoài cửa:
    - À cho tao mượn cái xe.
    - Khóa đây chú này. Tôi ném chìa khóa xe cho chú rồi lại gọi với theo:
    - À, chú đừng mua rượu nhé, cháu không uống đâu.
    - Được rồi.

    Tuy đã dặn như thế, nhưng lúc chú tôi về đã thấy hai chai rượu trên tay rồi:
    - Cháu đã bảo là cháu không uống rồi mà chú mua về làm gì.
    - Cái thằng, ăn tiết canh mà không uống thì ăn làm gì.
    - Tiết canh gì thế chú?
    - Tiết canh vịt, mày ăn bao giờ chưa?

    Vừa nói chú vừa đi xuống bếp, một lúc sau đi lên đặt hai chai rượu lên bàn:
    - Đi đâu mà lâu về thế không biết?
    - Thím hả chú?
    - Ờ, đi chợ từ sáng giờ còn chưa về.
    - Chắc thím có việc.

    Vừa lúc ấy thì thím tôi đạp xe vào đến sân thì chú tôi chửi:
    - Mày đi đéo đâu mà bây giờ mới về?

    Thím tôi trả lời:
    - Tôi bận tí việc.
    - Cháu chào thím.

    Thím nhìn vào trong nhà ngạc nhiên rồi nói:
    - Ơ Hoàng về đấy à, về hôm nào đấy cháu?
    - Cháu mới về được mấy hôm.
    - Thế bố mẹ cháu về không?
    - Bố mẹ cháu không.

    Chú tôi gắt:
    - Thôi cô đừng đứng đấy nữa, xuống bếp làm cho tao con vịt. Tiết hãm lai đừng có luộc để tí tao đánh tiết canh.
    - Được rồi.

    Thím vừa trả lời vừa đi xuống bếp. Sau bữa ăn tôi say quá nên lăn ra ngủ không còn biết trời đất gì nữa. Lúc tỉnh dậy vẫn thấy đầu lâng lâng, nhìn ra ngoài thì trời tối mất rồi, nhìn sang giường bên kia chú tôi vẫn đang ngủ. Ra ghế ngồi tôi xoa hai bàn tay lên mặt rồi thở dài tối thế này thì còn lên kia thế nào được nữa, chán quá. Tôi giở điện thoại ra định gọi cho mợ thì lại không biết số nên đành gọi lên Hà Nội.
    - A lô, mẹ ạ, mẹ cho con số của mợ Lan với.
    - Mày đang ở đâu đấy?
    - Con đang ở nhà bà nội.
    - Ờ, thế mày đã lên bà ngoại chưa?
    - Con lên rồi. Mẹ cho con số của mợ để con báo tối nay con không lên bà ngủ được.
    - Ờ, để mẹ đi lấy sổ đã, mà bà có khỏe không?
    - Bà vẫn khỏe, nhanh lên mẹ, máy con còn ít tiền sắp hết rồi.
    - Thôi mày dập máy đi để tí mẹ gọi lại.

    Sau khi có được số của mợ, tôi đi ra ngoài gọi luôn để thông báo tình hình.
    - A lô, mợ ạ, cháu Hoàng đây.
    - À Hoàng đấy à, đã lên bà chưa cháu?
    - Mợ không ở nhà à?
    - Không mợ đang ở trong nhà bà ngoại.
    - Vậy ạ, có lẽ cháu không lên được rồi. Trưa nay cháu say quá nên ngủ quên giờ mới dậy, chán thế cơ chứ.
    - Ừ, thế không lên thì ngủ nhà chú rồi mai lên cũng được.
    - Mợ ơi? Tôi nói lí nhí vào điện thoại.
    - Sao thế cháu?
    - Cháu nhớ mợ quá, chắc đêm nay không ngủ được mất. Làm sao bây giờ hả mợ?
    - Linh tinh, nhớ mợ hay nhớ cái gì khác?
    - Cháu nhớ mợ thật mà, làm gì có cái gì khác nữa.
    - Thôi đi ông tướng, lại còn giả vờ.
    - Mợ bảo cháu giả vờ cái gì? Cháu nhớ mợ thật đấy.
    - Thôi mợ không đùa nữa, mợ đang dở tay, mợ dập máy đây.
    - Khoan đã mợ, đêm nay mấy giờ mợ đi ngủ?
    - Hỏi làm gì? Chắc khoảng 9h gì đó.
    - Vậy đúng 9h cháu gọi điện tâm sự với mợ nhé. Hì hì.
    - Đừng, nói chuyện qua điện thoại đánh thức mọi người dậy mất.
    - Thế cháu nhắn tin cho mợ nhé, nhưng mợ phải trả lời đấy.
    - Ừ thế cũng được, mợ dập máy đây.
    - Dạ vâng cháu chào mợ, nhớ quá đi mất.
    - Nỡm!

    Sau khi hẹn được mợ nên trong lòng cũng thấy bớt chán. “Chẹp, đúng là cái vùng quê, buồn như chấu cắn”.
    - Chú Minh ơi, dậy đi trời tối rồi.
    - À ờ, mày dậy rồi à. Thím đi đâu rồi?
    - Cháu không biết, cháu cũng vừa dậy xong.

    Ngồi xổm trên ghế, vừa ngáp vừa vê vê điếu thuốc lào chú tôi lại hút xòng xọc.
    - Mày ăn cá nấu không?
    - Ăn gì cũng được nhưng cháu không uống rượu nữa nữa đâu. Đau hết cả đầu.
    - Mẹ bố tổ sư, không biết đi đâu mà đi suốt ngày giờ còn chưa về nấu cơm!
    - Chắc thím đi làm, chú cáu làm gì.
    - Làm gì? Chắc lại la cà ở đâu.

    Hai chú cháu ngồi trong bóng tối thi nhau đập muỗi, nhiều muỗi kinh khủng cứ vo ve quanh mặt, không chịu được tôi ra hè hóng mát.
    - Nhà gì mà lắm muỗi thế không biết. Chú tôi càu nhàu.
    - Ra đây ngồi cho mát chú.
    - Ờ.

    Chú tôi mang cái điếu bát ra hè ngồi nói chuyện linh tinh với tôi. Ngồi được một lúc thì thím tôi về, chú tôi gắt luôn:
    - Mày đi đâu giờ này mới về, không định nấu cơm à? Ông lại cho cái bát vào đầu bây giờ.
    - Cái ông này khiếp thế. Tôi đi bào cỏ lúa.
    - Xuống bếp nấu cơm.
    - Rồi.

    Thím tôi ra bể nước rửa chân tay rồi đi vào bếp. Thấy chú tôi như thế nên tôi hỏi đùa:
    - Chú đã cho thím cái bát vào đầu bao giờ chưa?
    - Chưa, tao chỉ dọa thế thôi. Làm thế có mà mất vợ.
    - Thế sao chú lại nói thế?
    - Phải thế thím mày mới sợ.

    Tôi chả nói gì chỉ cười thầm trong bụng. Ăn cơm xong, tôi ngồi nói chuyện với chú thím một lúc thì leo lên giường đi ngủ, giở điện thoại ra xem giờ thì hơn 9h, bỏ mẹ quên không nhắn tin cho mợ.
    - Mợ đã ngủ chưa?

    Chờ khoảng một lúc lâu không thấy tin nhắn trả lời, sốt ruột nên tôi gọi cho mợ.
    - A lô, ai đấy?
    - Cháu Hoàng đây, sao mợ không trả lời tin nhắn của cháu?
    - À mợ đang ngồi xem phim để điện thoại trong buồng, có việc gì không cháu?
    - Còn việc gì nữa, hẹn mợ 9h nhắn tin tâm sự với mợ cho đỡ nhớ, mãi không thấy mợ trả lời gì cả nên cháu sốt ruột.
    - Của nợ, mợ đang xem phim, để mợ xem xong đã, thôi nhé.
    - Vậy tí nữa mợ xem xong phải nhắn tin cho cháu, đúng 10h mà mợ không nhắn là cháu gọi cho mợ đấy.
    - Được rồi, để mợ nhắn.
    - Bye mợ.
    - Nỡm!

    Đón xem tiếp phần 11 có nhan đề: "Chat Sex Với Mợ Lúc Đêm Khuya"

Page 1 of 2 12 LastLast