VỢ DÂM KHÁT TÌNH

Tác giả thường trực Cõi Thiên Thai: Ngọc Linh
E-mail:
yenngoc_baolinh***@yahoo.com (Hãy xóa *** để liên lạc tác giả)

Copyright © by CoiThienThai.Com. All rights reserved. Truyện có bản quyền của Cõi Thiên Thai - Cấm sao chép lại dưới mọi hình thức.


Phần 9




-Thôi cưới đi rồi làm một đứa bế cho vui cửa vui nhà!
Chi mỉm cười típ mắt rồi gọi cốc sinh tố bơ còn Lê thì sinh tố dưa hấu. Tôi thì vẫn như thường thường là café đen rồi.

Nhâm nhi cốc café rồi tôi hỏi Lê:
-Chồng em dạo này làm ăn thế nào?
-Dạ cũng bình thường anh ạ, dạo này kinh tế cũng hồi phục đôi chút nên làm ăn cũng khả quan. Mỗi tội chuyện gia đình thì hơi có chuyện một chút thôi.
-Thế hả? Gia đình có chuyện gì thế? Hùng nó có dì hai hay sao mà lục đục, mà vợ chồng thì cũng như chồng bát đũa đấy mà, thỉnh thoảng thì cũng có có lúc xô chứ.
-Có dì hai đã tốt, nhiều chuyện lắm anh ạ!
Lê nói xong thì mặt buồn thiu lại, nhìn cái mặt cũng tội nghiệp lắm. Chi thấy bạn như vậy thì nắm nhẹ lấy tay Lê mà nói:
-Thôi có chuyện gì mà buồn bã thế, cứ vui vẻ lên đi, gia đình có áp lực lắm à?
-Cũng hơi hơi thôi đợi chạy chữa thế nào đã.
Chi đồng cảm với Lê thì tôi cũng nói:
-Thế bác sĩ kết luận sao em, nếu mà yếu sinh lý thì cũng có thể có chứ, miễn là có tinh trùng là ổn thôi mà. Lấy rồi thụ tinh nhân tạo cũng được mà, thời đại này chuyện đó cũng dễ dàng chắc không có khó khăn gì đâu.
-Bác sĩ thì cũng đã khám rồi anh, không chỉ yếu sinh lý mà chồng em khả năng có con rất ít vì hầu như không có tinh trùng ấy.

Nói đến đây thì Lê xị hẳn mặt ra, đôi mắt vốn đẹp rơm rớm nước mắt ra. Chi xiết nhẹ lấy tay của Lê nói:
-Thôi không sao mà, có nhiều cách lắm, mày cứ khóc lóc rồi xị cái mặt ra làm cái gì, chuyện gì cũng làm được mà, hay mày làm như tao bảo đi, cho mày luôn đấy!
Lê biết Chi bảo gì rồi vội lắc đầu nói:
-Làm như thế sao được, như thế tao cảm thấy có lỗi với mày lắm!
-Lỗi với lầm cái gì, quan trọng là có đứa con thôi, thế chồng mày tính sao, đã nói chuyện với chồng mày chưa?
-Anh ấy thì đồng ý luôn, có vẻ rất yêu tao nên tao mới chỉ nói chuyện qua loa thôi thì ông ấy cũng đũng đồng ý. Có vẻ là anh ấy cũng thích có trẻ con lắm nhưng mà không biết thế nào, còn mày với anh Hải nữa. Có chuyện gì thì tao áy láy lắm.

Chi thấy Lê nói như vậy thì bảo:
-Gớm! Tao còn không sợ thì thôi, mày lo cái gì. Vô tư đi, coi như mày là vợ hai tao vợ cả cũng được chứ sao!
-Sao coi thế được!
-Thì cứ coi thế đi.
Nói với Lê xong thì Chi quay luôn sang mà bảo tôi:
-Thế bây giờ anh tính sao, có giúp vợ chồng nhà nó không đây?
Hơi lưỡng lự với câu hỏi của Chi. Tôi chưa nghĩ lại có cái tình huống này xảy ra, thêm vào đó không biết sau này còn thế nào nữa. Đang phân vân thì Chi nói:
-Nghĩ gì nữa, vợ chồng mình coi nó như chị em trong nhà có sao đâu.
Thở dài một cái tôi nói:
-Anh là anh sợ Hùng thôi, chứ sợ gì. Mình chẳng nói ra thì cũng chẳng ai biết chuyện đó là đâu cả nhưng Hùng nghĩ nhiều thì không hay.

Thấy tôi nói như vậy thì Chi lay nhẹ tay Lê nói:
-Hay là mày gọi ông Hùng đến đây đi, có gì dễ nói chuyện hơn!
-Tao….tao… tao không biết.
Lê lưỡng lự vì không biết phải nói chuyện này như thế nào, thì Chi đã lấy điện thoại của mình bấm số cho Hùng rồi nói:
-A lô anh Hùng à? Em chi đây, đang làm gì thế? Dỗi qua quán Hạt Dẻ anh nhé, em đang ngồi với cái Lê đây này, có chuyện muốn nói với anh…Vâng thế qua đi nhé.
Lê không muốn nhưng cũng không còn kịp nữa. Một lúc sau thì Hùng cũng đến, thấy chúng tôi ngồi đấy thì cười mà đến ngồi xuống nói chuyện.
-Hôm nay gia đình này rảnh phết nhỉ. Tự dưng rủ mình đi uống café cơ đấy. Dạo này hai người làm ăn ổn chứ hả!
-Thì vẫn bình chân như vại thôi, làm ăn cũng được. Mà có phải ai cũng xuất sắc như vợ chồng của ông đâu. Đủ ăn là cũng ổn lắm rồi đấy.
-Gớm!Cứ đùa, tài năng chắc là chưa đến lúc phất thôi.
Ngồi nói chuyện về công ăn việc làm rồi mọi chuyện linh tinh sau đó quay sang vấn đề con cái. Không ngờ Hùng lại bị bênh như vậy, nắm lấy bàn tay tôi Hùng nói:
-Thôi ông có giúp vợ chồng tôi, người ngoài thì tôi chẳng yên tâm gì cả. Cứ bạn bè thân thiết thế này cũng được.
-Ừ! Để tôi suy nghĩ nhé!

Nói như vậy thôi nhưng trong đầu thì tôi cũng đồng ý rồi. Chuyện này nếu nói to tát thì cũng chẳng có gì là to tát cả. Cố giúp cho vợ chồng nhà Hùng cũng được. Nói chuyện thêm với nhau một lcú thì chúng tôi đi về. chia tay nhau ở cổng quán, Chi ôm lấy eo tôi nói:
-Hì hì! Anh này nếu sau này có nói cho con anh biết không nhỉ?
-Cái đó là do mình, hơn nữa là còn nhà vợ chồng Hùng, Lê nữa chứ. Đâu phải mình muốn làm gì thì làm được. Thế không sợ cái Lê nó cướp anh à?
-Hứ có mà dám ấy. Mà em yêu anh tin anh nên chắc là không có chuyện đó đâu nhỉ. Mai kia kể sự thật thì chắc là đứa bé cũng hiểu thôi.

Tôi mỉm cười thì Chi ôm sát lấy tôi rồi cạ cạ cái bầu vú căng tròn vào lưng khiến cái cảm giác ham muốn lại trỗi dậy trong người. Đưa Chi về nhà thì Chi nói:
-Hôm nào vợ chồng mình sắp xếp nhé!
-Ừ! Tính thế đã, nhưng chắc phải xem ngày rụng trứng rồi thế này thế khác chứ nhỉ.
-Gớm! Chuyện đấy không khiến anh phải lo ạ!

Tôi cười đợi Chi về nhà rồi mới vòng xe về nhà mình. Nhìn Lê thì tôi cũng thèm nhưng cái vẻ dịu dàng đó không biết trên giường như thế nào. Có nóng bỏng bằng Chi vợ sắp cưới của tôi không nữa.

Hôm nay nhìn thì ngực của Lê cũng dạng tương đối chứ không phải là nhỏ. Dáng thì cũng ổn với hai cái bờ mông cong và cái eo thon. So về mông với Chi thì không bì được rồi nhưng cũng không thể nói là bé.

Đầu óc nghĩ vẩn vơ về đến nhà lúc nào không hay. Về nhà tắm qua một cái rồi bật cái điều hòa lên tôi ngủ luôn. Thấm thoát mà hai tuần trôi qua, tôi thì cứ ba ngày gặp Chi một lần nhưng có nhiều việc nên cả hai cũng chẳng thể nào mà đi nhà nghỉ được.

Chiều thứ năm, trời mát mẻ đi một chút vì sáng có cơn mưa khá to và dài, nhiều đường phố Hà Nội bị ngập nặng. Làm xong việc, đang ung dung định đưa Chi đi chơi thì Chi đã gọi điện:
-Anh à! Làm xong chưa anh?
-Anh làm xong rồi, ở trường hả? Anh qua đón bây giờ! Đợi nhé!
-Vâng! Tí nữa cắt cơm nhà, rồi đi ăn với em nhé. Đi ùng với cả cái Lê luôn.
-Đi luôn á!
-Thì cũng được chứ sao, có làm sao đâu. Hôm nay chuẩn bị hết rồi đấy nhé, đừng có mà linh tinh đấy biết chưa!
-Vâng thì tuân lệnh ạ. Đợi anh một tẹo nhé.

Nói xong thì tôi cũng thu xêm smáy móc rồi ra xe phóng đến chỗ Chi đang đợi sau đó cả hai đi đến gần nhà Lê rồi cùng Lê đi ăn. Chi thì vẫn cái quần sooc bò và cái áo phông mỏng tang như khoe hàng vậy. Lê thì kín đáo hơn với cái váy khá là đẹp và nền nã bằng vải hoa cũng mỏng không kém.
Ngoái đầu sang Chi bảo Lê:
-Ê mày! Đi ăn vịt quay đi, đột nhiên tao thèm lắm, đến cái quán mà mọi lần mình vẫn ăn ấy!
-Ừ! Đi mà anh Hải biết chỗ không đấy!
Tôi cười hề hề nói:
-Tưởng cái gì chứ chỗ ăn là phải hỏi anh.

Cả hai phóng đến quán mịt, gọi cả một con vịt nướng ra rồi sau đó ba người cùng ăn, nói chuyện chán thì đi ăn hoa quả dầm sau đó Chi bảo tôi:
-Này! Giờ đến đấy đi, tao chuẩn bị sẵn rồi.

Lúc này thì Lê hơi đỏ mặt lại nhưng Chi vỗ về:
-Không phải xoắn, có cả tao nữa mà. Mà mày thì còn lạ gì tao nữa đúng không cứ thoải mái đi, nghĩ đến tương lai là được mà. Thôi đi theo sau nhé, tao vào thuê trước phòng mày thuê phòng bên cạnh nhé.

Lê càng đỏ mặt hơn nhưng cũng gật đầu. Tôi đèo Chi phi lên trước rồi hỏi:
-Này hôm nay định làm thật đấy à?
-Thật chứ sao không. Em với nó đi khám hết rồi mà. Khám xong rồi mới tính ngày đấy, mà phải làm mấy lần đấy nhé!
-Ôi mấy lần cơ à!
-Không thế thì sao, một lần làm sao mà chắc ăn được, ít nhất là ba lần còn nhiều hơn thì hãy còn xem xét nhé!
-Thế là mình sướng phết đấy nhỉ.
Tôi nói thì Chi lườm mà véo một cái vào mạng sườn đau điếng.

(Hết Phần 9 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 10 dành cho members tại http://www.coithienthai.net/members/ )


Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!