XA XƯA THỜI CÒN NHỎ
Tác giả: Quang Đô
E-mail: QuangDo35***@CoiThienThai.com (Hãy xóa *** để liên lạc tác giả)
Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã sáng tác và đăng truyện
Phần 17: Chia tay Ánh
Cúc vén màn chui về giường, còn lại một mình tôi mới có thời gian nhận sét là thằng em của tôi chỉ cương lên chút thôi chứ không cứng ngắc như khi bên Ánh và Thu, và tôi cũng không có ý muốn đẩy thằng bé vào hang động của Cúc, có lẽ tại tôi sợ làm cho Ánh buồn nên không còn ham muốn. Nằm nghĩ ngợi một lúc thì tôi đã nghe tiếng gáy nhẹ của Cúc văng vẳng rồi, cô bé chắc mệt lắm nên chìm vào giấc ngủ lẹ như vậy, dòng tư tưởng của tôi tắt vụt khi có bóng người kéo màn chui vô, mùi hương ngửi được cho tôi biết chính là Ánh.
Vừa nằm xuống bên tôi Ánh đã ôm và hôn vào miệng ngay, nhưng chỉ một thoáng rồi buông ra chồm lên bên tai tôi hỏi nhỏ:
- Anh đã làm gì Cúc phải không?
Có chết tôi cũng phải trối không nhận bất cứ chuyện gì giữa Cúc và tôi:
- Anh có làm gì đâu! Cúc qua đòi ngủ với anh để sáng mai dậy tiễn anh đi, anh phải nói mãi và hứa sáng mai gọi Cúc dậy thì mới chịu về giường.
- Có thiệt như vậy không?
- Anh nói thiệt mà, không tin sáng mai em hỏi Cúc xem có đúng không.
Im lặng một lúc rồi nàng lại nói:
- Anh đừng bao giờ làm những gì với Cúc như đã làm với Ánh nhé.
Không ngần ngại hay suy nghĩ, tôi trả lời ngay:
- Anh hứa sẽ không có chuyện đó với Cúc.
Tôi biết mình sẽ giữ lời hứa vì thật sự không có cảm giác hứng thú khi bên Cúc, nàng có vẻ tin tưởng những gì tôi nói và hứa, trong thâm tâm tôi cũng tự trách mình là dại, dù không muốn kéo Cúc và cuộc nhưng vẫn không kiểm soát được mình, chỉ vì thử kinh nghiệm của mình trên thân thề người phụ nữ khác xem phản ứng ra sao, cũng may là chỉ mới bắt đầu và tôi cũng sắp rời nơi này không biết khi nào mới gặp lại các em, nếu còn ở lại lâu hơn nữa sẽ bể chuyện là phiền lớn rối. Tính của Ánh đầm ấm lanh lợi không sôi nổi và nhậy cảm, nàng biết suy nghĩ nhiều hơn tôi tưởng, còn tôi thì hàm hồ ham chơi, thích gì thì quyết chí phải làm bằng được bất chấp hậu quả, Ánh đã kềm tôi lại nhiều lần khi tôi hứng lên định làm liều, nếu có người bên cạnh thì nàng giữ ý chỉ nhìn tôi như cầu khẩn và trách móc, khiến tôi từ bỏ ý định ngông cuồng, tôi không muốn làm nàng buồn nên theo như ý của nàng.
Tôi và Ánh lại cuốn vào nhau, môi tìm môi, bốn bàn tay cuống quýt luồn vào da thịt của nhau như muốn ghi lại trong đầu tất cả cảm xúc, cả hai đều muốn nằm lên người đối phương, tôi khỏe hơn nên dành phần thắng chồm lên người nàng trước, tất cả mọi động tác đều phải nhẹ nhàng tránh gây ra tiếng. Nằm trên thân thể Ánh tôi phải nương sức, hai đầu gối chịu xuống gường người nghiêng qua một bên và chịu lực trên cù chỏ cho bàn tay còn lại, dĩ nhiên luôn là tay phải chu du trên ngực nàng, rồi lần mò ở hàng nút áo để cởi, chuyện này tôi đã có kinh nghiệm chỉ cần một tay cũng mở được. Tuy không nhìn thấy gì trong đêm đen nhưng tôi hình dung được ngực của Ánh vung lên phía dưới lồng ngực của tôi, cúi xuống đưa lưỡi liếm đầu ngực đã nhú cứng của nàng, còn tay chen vào giữa hai thân thể để tự cởi áo của mình, miệng vẫn không rời di chuyển qua lại hai bên ngực nàng, nghiêng người chùi tay xuống mông của nàng nâng lên để Ánh có thể đổi vị trí cho tôi nằm trên, lúc này hai tay đã rảnh móc vào lưng quần nàng kéo xuống, hai bàn tay nàng ôm giữ lấy hai bên má phía trên đầu tôi, nhổm mông cho tôi dễ dàng cởi quần nàng, rồi đến phiên tôi tự kéo quần mình xuống, co chân rút ra khỏi ống quần. Chúng tôi đã không còn vướng víu quần áo, Ánh co hai chân bên hông tôi để nhóm ngồi dậy đè lên trên thằng em của tôi, miệng tôi vẫn không rời ngực nàng, tay mò xuống giữa hai đùi Ánh đã thấy ướt.
Ánh rất thích tư thế cưỡi ngựa trên bụng tôi, nàng hơi nhấc mông chủ động cầm thằng bé đang cương cứng kéo dọc khe bướm rồi từ từ hạ người xuống, đầu thằng nhỏ tách hai múi thịt nhờ nước nhờn dễ dàng chui vào hang, hai tay vịn vào vai tôi làm điểm tựa bắt đầu nhún, lắc theo ý nàng, tôi chỉ nằm dưới hưởng thụ đưa hai tay xoa bóp hai ngực nàng, thỉnh thoảng chồm lên dùng miệng bú liếm đầu ngực tạo thêm cảm giác cho nàng. Tự nhiên tôi nghĩ đến bài hát “Ngựa phi đường xa” của nhạc sỹ Lê Yên vẫn thường nghe trên radio, nằm xuống hai tay lại đặt lên ngực nàng, theo nhịp cưỡi của nàng tôi thầm hát trong đầu “Ngựa phi, ngựa phi đường xa. Tiến trên đường cát trắng trắng xóa. Tiến trên đường nắng chói chói lóa…. Ngựa phi, ngựa phi đường xa. Ngựa phi, ngựa phi đường xa. Ngựa phi, ngựa phi đường xa. Ngựa phi đường xa ...” Ngựa đã phóng nước đại dồn dập, người tôi nhúc nhích theo nhịp, hai tay tôi nhào nặm cặp ngực nàng. Rồi đột ngột ngựa ngừng cương, thằng bé như được bóp lại nhả ra theo từng nhịp co thắt của bướm. Ánh hất tay tôi ra khỏi ngực, thả người xuống nằm trên ngực tôi thở mạnh như hụt hơi, nâng cằm nàng lên, tôi tìm môi hôn, Ánh há lớn miệng thở mặc cho tôi mút lưỡi. Bướm của nàng vẫn co thắt từng hồi thật lâu sau mới ngừng hẳn, thằng bé vẫn trơ trơ lì lợm cứng đầu trong hang động, không hiểu tại sao lần này hắn không rung lên theo Ánh như những lần trước, có lẽ do tôi đang tập chung vào bài hát nên lỡ dịp cùng nàng, đây cũng là kinh nghiệm tác chiến về sau của tôi từ lần khám phá này.
Ánh đã có lại hơi thở dều hòa nhưng vẫn nằm trên người tôi, tôi cũng muốn giữ nàng nằm yên không rời, vì thằng em vẫn nằm nơi ấm áp trong nàng chưa chịu mềm chui ra, miệng không rời nhau tay tôi xoa khắp lưng Ánh. Lúc lâu sau tôi bắt đầu hẩy mông cho thằng bé thúc tiếp vào hang, nàng như ngặc nhiên khi thấy tôi vẫn còn cương cứng, ôm ngang lưng Ánh tôi xoay người đổi chỗ mà cố giữ cho thằng bé không bị tụt ra ngoài, giờ thì tôi chủ động phía trên bắt đầu nhịp xuống, nàng rên lên mỗi lần tôi tiến sâu vào, tôi nhanh dần làm nàng gồng người chịu dựng cắn chặt răng rít lên, định cúi xuống mút ngực làm nàng co nhúm người lại đẩy vội đầu tôi ra. Như vậy làm tôi hiểu nàng cố gắng chìu cho tôi xong trong khi không còn hơi sức, không nỡ để nàng khổ, tôi ngừng nhịp lại nhưng còn tiếc rẻ chưa chịu thu quân, Ánh thấy tôi ngừng nên hỏi:
- Xong chưa anh?
Tôi lắc đầu ra dấu cho nàng biết, nàng thắc mắc hỏi nhò:
- Sao hôm nay anh lâu xong vậy?
- Không biết tại sao lại như vậy, có lẽ vì đêm nay gần em rồi không biết bao giờ mới gặp lại nên anh không muốn ngừng.
Nàng vòng tay xiết tôi chặt vào lòng như để chia sẻ, hơn ai hết, Ánh hiểu rõ trò chơi vợ chồng này kéo dài đến giờ không thể để người lớn biết được, ban ngày chúng tôi tiếp xúc bình thường và giữ ý tứ, chỉ đến lúc kín đáo vắng bóng người hay đêm tối mới đến được với nhau được chừng nào hay chừng nấy. Lúc này tôi chẳng nghĩ sâu xa, chỉ biết tranh thủ nằm với Ánh và Thu kéo dài để ghi nhớ mãi mãi, làm sao biết trước được chuyện sau này. Tôi trở mình rút quân nằm xuống bên Ánh, nàng nằm nghiêng gối đầu trên tay tôi, tay choàng qua ôm tôi, giây phút này tôi khó quên nhất.
- Anh sẽ rất nhớ em!
Im lặng hồi lâu, rồi ghì chặt tôi vào lòng, nàng thỏ thẻ:
- Ánh cũng rất nhớ anh.
(Hết Phần 17 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 18 )