TÌNH SỬ LÂM PHƯƠNG TỐ

(Truyện Tình Dục Vợ Chồng) (1999 - 2015)

Tác giả: Phương Trinh


E-mail:
khoailacphunu1***@yahoo.com (Hãy xóa *** để liên lạc tác giả)

Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


Chương 3: Hoài nhập ngũ trường sĩ quan Thủ Đức



Thời-gian trôi qua êm đềm gần hai năm âu-yếm bên nhau tình yêu tình dục rạo-rực ngút ngàn, thì Hoài nhận lệnH phải nhập ngũ vô trường Sĩ-Quan Trừ Bị Thủ-Đức!
Mặc dù hai vợ chồng không muốn xa nhau nhưng vẫn phải chấp-nhận!

*
* *

Ngày Tố đưa chồng đi trình-diện, thật là một ngày buồn không ai muốn rời tay, lưu-luyến luyến-lưu mãi rồi Hoài cũng phải “khăn gói” bước vào cổng trường, Tố buồn bâng-khuâng nhìn theo tới khi chàng khuất bóng, lòng buồn man mác lên xe trở về nhà!

Hoài vào trường lãnh quân-trang, ba-lô, cắt tóc, chích thuốc TBA chống sốt rét sau này, sau đó được sắp đặt vào trong hàng ngũ đại đội, cùng các tân sinh-viên sĩ-quan khác học-tập giai-đoạn đầu 4 tuần-lễ … nắng cháy da người, xa rồi, những ngày đêm hai vợ chồng thương nhớ nhau không nguôi, thư từ mỗi ngày một lá, những lời yêu-thương thắm thiết nồng-nàn, âu yếm nhớ mong chất chứa tràn đầy. Ngày thứ bảy và chủ-nhật, Tố đều mua bánh ngọt, cam táo, giò chả, thịt duốc, pho-mai là những thứ Hoài rất thích ăn khi còn ở nhà, sáng sớm nàng phóng xe mang đến khu tiếp-tân cho Hoài, hai vợ-chồng kéo nhau ra ngồi trên những chiếc ghế bên ngoài khu tiếp-tân ở phía trước, bên hông trường Thủ Đức, Tố mở gói thức ăn tiếp cho Hoài, hai vợ-chồng vừa ăn-uống vừa chuyện-trò vui vẻ hân-hoan cho những ngày xa nhau thương-nhớ tràn lòng.

Trong Hotel Trên Đường Nguyễn-Huệ

Sau bốn tuần dài huấn-luyện gian khổ trong quân trường Thủ Đức, khóa học quân sự đã chuyển sang giai-đoạn II, Hoài được về phép thăm Tố lần đầu, thương nhau nhiều nhớ nhau quá, gặp nhau vui mừng vô-hạn, vợ chồng âu yếm nắm tay nhau trở lại Hotel “Nguyễn-Huệ” đã quen những lần trước, mướn phòng ngủ tâm-tình ân-ái cho thỏa-mãn nỗi nhớ, niềm-thương chất chứa ngập ngụa trong lòng.

Hoài không dằn được cơn thèm-khát cơ-thể tròn đầy khêu-gợi của người yêu nghe rạo-rực tột cùng, chàng ôm nàng hai vợ chồng hôn nhau tha-thiết, Hoài ôm lưng Phương-Tố khẽ đẩy nàng nằm ngửa ra giường, cởi từng khuy áo nàng ra hai vú to tròn mọng căng phồng trên lồng ngực trắng ngần, Hoài cúi hôn hai vú nàng, bàn tay xoa nhè-nhẹ mơn-man, tay kia cho xuống đẩy tuột quần nàng ra, toàn thân Tố trần-truồng lồ-lộ hai đùi tròn lẳn thon dài, cặp mông nở nang săn chắc, âm hộ lún phún những sợi lông loăn-soăn đen nhánh giữa hai đùi, hai mu to mọng phồng lên ưỡn ra như hai con sò bự khe giữa him-híp bóp vào da-thịt hồng-hào tươi mát… vô cùng khêu gợi cơn dục-vọng thèm khát “của nàng” bừng cháy trong Hoài… Nàng nằm đó, hai mắt mơ-màng thân mình nàng đẹp nõn-nà phơi bầy rõ rệt từng nét diễm-kiều thiếu-nữ đang xuân trước mắt Hoài, da thịt trắng ngần thơm nức mùi con gái dậy thì ngạt ngào hương tình-ái, Hoài đẩy hai đùi Tố dang ra cúi xuống banh hai mu nàng ra bú mút, Hoài vô cùng ngạc-nhiên thích-thú không hiểu tại sao đã chơi nhiều lần rồi mà Lỗ của nàng vẫn còn quá nhỏ khít khao, vô cùng săn khít những khi làm tình? Trời sinh Tố có mộ sinh-dục khác thường đáng giá khít khao co bóp rất nhiều, Chơi rồi lại muốn chơi nữa, Tố cứ nằm trần truồng nỏn nà da thịt mặc cho Hoài tha hồ âu-yếm ham muốn không thôi, chơi thêm mấy lần nữa đã đời cả hai không biết chán, những vuốt ve sờ mó mơn man, những nụ hôn tha thiết xao động tâm hồn, cái lưỡi của Tâm bú mút không ngưng hai mép hai mu trên cái “hạt” Tố nghe toàn thân lửa dục bừng-bừng sung sướng ngất ngây tinh khí đầy ắp bên trong cứ trào như như suối trên nguồn, Tâm tha hồ bú mút uống lấy những giọt tình thơm ngon nồng nàn hơi ấm từ trong Phương Tố ngập ngụa miệng chồng…
*
* *

Hai mươi bốn giờ phép ngắn-ngủi bên người vợ yêu dấu trôi qua, lại phải chia tay nhau, Hoài trở vào trường.
Xa nhau nhiều càng nhớ càng thương càng ham muốn gần nhau…
Chiều thứ Sáu tuần tới, Tố lại đến đón Hoài về phép 24 giờ cùng nhau đi Saigon ăn-chơi dạo-phố, xem cine, và lại mướn phòng trong hotel để vui sướng bên nhau cho thỏa những ngày nhớ-thương, tình-cảm, tình-dục ái-ân rạt-rào, hai-mươi-bốn giờ phép ngắn-ngủi từ chiều thứ Sáu qua chiều thứ Bẩy, có một ngày vui chơi, và một tối âu-yếm, làm-tình rạo-rực bên nhau cho thỏa lòng nhớ-nhung khao-khát.
Những giờ hạnh-phúc cũng trôi qua nhanh chóng, thế rồi buổi chiều thứ bẩy Tố lại phải đưa Hoài trở vào trường tiếp-tục những ngày huấn-luận nắng mưa, chia-tay nhau trong lòng bịn-rịn nhớ-mong.
Qua một đêm thứ bẩy thao-thức không ngủ, rồi mới sáng sớm ngày Chủ-Nhật Tố đã chạy Honda tới Thủ-Đức tìm thăm người yêu với những trái cam tươi mọng nước, những hột gà mới đẻ vàng tươi cho chàng hút sống tẩm-bổ sức khoẻ bền dai...
*
* *

Giai-đoạn II Huấn-luyện, Sinh-viên Sĩ-Quan đã được hắn Alfa được đi phép nhiều giờ hơn, có khi Hoài được ra phép từ chiều thứ Sáu tới chiều Chủ-Nhật mới phải trở lại quân-trường, hai người mướn phòng ngủ trong khách-sạn quen thuộc tại đường Trần-Hưng-Đạo hai ngày, hai đêm quấn-quýt bên nhau, cho nhau tất cả ân-ái mặn nồng, chứa-chan tình yêu chăn-gối sướng vui bù đắp lại nhung nhớ ước mong, trừ những lúc ra ngoài đi ăn, khi ở trong phòng, Hoài không cho Tố mặc quần áo, đòi nàng trần truồng như Eva đưa nhau về “nguyên-thuỷ loài người, ôm-ấp mơn-man hai vú to tròn căng mọng, và mân mê sờ-mó kích-thích “của nàng” làm cho hai múi căng-mọng phồng lên tinh-khí trong nàng chảy ra nhầy nhụa nhờn-ướt hai Mu, hai người làm tình hai ngày hai đêm trao nhau những cơn say đắm, đê mê rạo-rực sung-sướng của thể xác những cơn khoái-lạc tột cùng… Hoài biết tận-dụng nghệ-thuật làm tình bằng những ngón tay “nhất dương chỉ” và những “đường lưỡi” tuyệt-vời trong “con đường tình sử” khiến cho Tố rên-rỉ oằn oại đê mê sung sướng ngất ngây thèm khát, đòi hỏi dục-tình chan chứa … con đường tình-sử đê mê nhầy-nhụa, khít-khao cọ sát da thịt hai mép và âm hộ tử cung, và “con cá riếc” tuyệt-vời… nàng nghe những khoái cảm dâng trào rạo-rực tê-dại toàn thân, hồn mơ-màng lên tận chín tầng mây …

Sau hai ngày hai đêm tuyệt-vời ân ái, chiều chủ-nhật Tố lại đưa Hoài vào trường tiếp tục những ngày huấn luyện, và chờ-đợi cuối tuần sau chàng được ra phép nàng lại tới tận cổng trường chờ đón chàng về cùng nhau ân-ái đê mê…

*
* *

Sáu tháng huấn-luyện, Hoài đã được mang dấu-hiệu Alfa mầu vàng chói có gạch nằm ngang sinh-viên sĩ-quan gọi là “con cá có đuôi” với chiếc gù bằng dây thừng mầu vàng vắt vẻo trên vai thõng xuống cánh tay trông đẹp làm sao.

Thời-gian huấn-luyện hơn chín tháng trôi qua, tới ngày ra trường Hoài cùng các tân sĩ-quan tốt nghiệp được vị Thiếu-Tướng Chỉ-Huy Trưởng Quân-Trường Thủ-Đức gắn lon với cấp-bậc Chuẩn-úy Trừ-bị, là một chiếc cúc tròn mầu vàng bằng đồng sáng rỡ có chữ alfa có đuôi nho-nhỏ như vạch gân trên cúc, chàng được đưa về phục-vụ tại Long-Khánh.

Trước khi trình-diện đơn-vị mới, Hoài được nghỉ phép hai tuần về Saigon với Tố …

Nàng tìm mướn được một căn nhà nhỏ, tạm thời dùng làm tổ ấm yêu đương, hai người đang tuổi dậy-thì nồng-nhiệt tình-yêu, ngày đêm quấn-qúit bên nhau, làm tình liên tiếp trong những cơn kích-thích rạo-rực đã mang đến sự khoái lạc của thể xác đê mê rạo rực tột cùng...

*
* *

Vấn đề chọn đơn-vị khi ra trường của Hoài cũng hi-hữu, số là trong những ngày huấn-luyện Hoài đã cố gắng học-tập từ trong các giảng-đường hay ngoài bãi bắn, bao giờ chàng cũng cố gắng thu-thập tài-liệu học-tập và thực-hành với hy vọng ngày mãn-khoá được điểm cao, sẽ chọn đơn vị tốt gần gia-đình, quả nhiên ngày mãn-khoá chàng tốt-nghiệp danh-dự đậu hạng bẩy (07) trong số hơn hai ngàn SVSQ ra trường, và trong buổi sáng diễn hành chàng được cầm kiếm đi hàng thứ 7 sau hàng đầu do các SVSQ vác cờ nhà Trường và mang cờ hiệu-uý Tướng hai sao của Chỉ-Huy-Trưởng, thật là vinh-dự biết bao!

Nhưng chỉ vì khi cầm kiếm đi sau mấy chàng vác cờ hàng đầu, khi diễn-hành qua khan đài chính, Hoài đã nhìn thấy Lâm-Phương-Tố, người vợ yêu-dấu mặc áo dài đứng ngay phía dưới khán-đài vẫy chồng, thế là sau khi được gắn lon Chuẩn-Uý … rồi “tan hàng”, chàng phóng ngay tới gặp… vợ yêu, không nghe lời vị Đại-uý hướng-dẫn nói rõ:
- “Ngày mai tám giờ sáng các anh phải có mặt ở Vũ-Đình-trường để chọn đơn vị!”

Thấy vợ đang đứng chờ mình, Hoài ba chân bốn cẳng phóng nhanh tới nắm lấy bàn tay mềm-mại của người yêu, kéo luôn ra cổng chính dông tuốt về Sài-gòn … lại tới mướn ngay phòng ngủ quen-thuộc ôm ghịt lấy nau hào-hển hối-hả yêu-thương rạo-rực đắm say ghi nhớ ngày mang lon sĩ-quan chuẩn-uý, chẳng cần biết trời xập hay không!
Luôn một ngày một đêm mãi tới ba giờ chiều hôm sau mới cùng Tố mặc quần-áo sửa-soạn tới trường, nhưng khi tới nơi mới bật ngửa ra! Hởi ơi, những giờ lựa đơn-vị đã hết từ lâu, chỉ còn lại khung cảnh hội trường vắng tanh! Lính đang dọn-dẹp hội trường bàn ghế, giấy tờ bừa bãi trên sàn!
Chỉ còn một vị Đại-uý đứng đó với xấp hồ-sơ dầy cộm đặt trên bàn, và một tân Chuẩn-uý đang lui-cui với tờ giấy trong tay đó là anh Tịnh, nhà ở Thừa-Thiên “bị” đi Long-Khánh, buồn quá!

May sao vị Đại-uý phụ-trách hồ-sơ đã gíup cho hai người làm đơn xin hoán-chuyển Hoài về Long-Khánh, Tịnh về Thừa-Thiên, thật là vị cứu tinh, may quá cho cả hai.

Ôi! Cũng chỉ vì “vú bự mu dầy thịt béo tinh khí thơm ngon” mà ra nông nỗi! Có người đã nói “nếu đặt lên bàn cân Nó chỉ nặng mấy trăm grams” mà sao tung-hoành nam, bắc, đông, tây khắp chốn bụi đời khiến cho bao nhiêu kẻ bình-dân, anh-hùng cái thế, vua chúa từ ngàn xưa thân bại danh-liệt, khốn khổ tàn đời mà vẫn cứ ham!?

*
* *

Vì làm đơn xin hoán-chuyển đơn-vị nên phải chờ lệnh thuyên-chuyển của bộ Tổng-Tham-Mưu, thế là thay vì chỉ có một tuần phép, mà Hoài được hai tuần chờ lệnh lên đường.

Trong khi đó Tố lại lầm tưởng Hoài được ở lại Sàigon nên nàng mướn luôn căn nhà nhỏ bên mé một bờ hồ trong xóm rất thơ-mộng, hai vợ chồng trẻ yêu nhau tha-thiết cùng nhau tận hưởng những ngày đầm-ấm đê-mê tình yêu tình dục đẹp như mơ trong căn nhà nhỏ nằm bên bờ hồ thơ mộng…
*
* *

Thế rồi hai tuần lễ quá ngắn ngủi trôi qua, Hoài phải lên đường trình-diện đơn-vị mới, Tố không thể đi theo được, vì việc dậy học của nàng, hơn nữa không biết nơi chàng đóng quân ra sao, đành chia tay nhau hẹn ngày gặp mặt, lòng buồn bã nhớ thương…
Em muốn gần anh
cho anh âu-yếm,
môi thêm tươi
cho má thêm hồng,
đêm đêm mong nhớ nhiều hơn
mưa tuôn kẽ lá ướt nhờn nụ hoa…
Anh về bên em
cho tình ta rạo-rực
về bên em
tình đôi ta chăn-gối chan hoà…
Về bên em môi hồng rạo rực
Em chờ anh âu yếm thêm tươi…

*
* *

Những lá thư tình gói-ghém tất cả thương-yêu hứa hẹn “em cho anh tất cả anh ơi, ta đưa ta tới đỉnh tuyệt vời…” Mỗi ngày hai vợ chồng viết gởi cho nhau những lá thư dài gói ghém niềm thương, nỗi nhớ ước-muốn khát-khao chờ-đợi làm tình…

Đang tuổi dậy thì xuân-tình chan chứa, tâm hồn mơ-mộng nhớ-nhung, thể xác rạo rực thèm khát những cơn dục-tình, nên mới chỉ hai tuần xa cách, cả hai không thể xa nhau hơn nữa, Tố rất nhớ thương chồng nên nàng đi thăm Hoài ngay, hai người gặp nhau tâm-tình nhớ-mong thể xác dâng đầy dục vọng khát khao rạo-rực Tố ở lại với chồng trong căn phòng ngủ khách-sạn nhỏ tại thị-xã Kontum cao nguyên đất đỏ mấy ngày may sao đơn-vị không phải đi hành-quân, Hoài xin phép Tiểu-Đoàn-Trưởng cho ra ngoài khách-sạn với vợ, hai người lại chìm-đắm trong tình yêu thể xác rạo-rực đê mê, ôm nhau như chăn quấn, hôn môi say đám mơ-màng, Hoài lật ngửa Tố ra giường nệm lột hết áo quần nàng trần truồng lồ lộ hôn bú hai vú tròn đầy, cúi xuống giữa hai đùi Tố trắng mịn nõn-nà bú mút ngay hai mu, cái hạt, Tố run lên dang rộng cặp chân dài thon-thon mịn cho chàng …. Ôi! Sướng quá Tố bị kích thích rên lên tinh-khí đầy ắp chất chứa trong nàng trào ra nhầy nhụa âm-hộ hai Mu mềm nhũn ướt nhờn, Hoài thích thú ngậm kín hai vành mu mút hết những tinh-khì nhờn thơm ngọt ngất ngây … và bú mút nhanh-nhanh liền-liền trên cái hạt … Tố rên lên kéo mạnh Hoài lên bụng …
- U! … Cho vào đi? ...

Hoài banh hai mu nàng ra ... Thẳng cứng vào sâu trong nàng him-híp nhầy nhụa chơi thật mạnh thật sâu, lắc-lư chà sát khắp da thịt bên trong âm-hộ, day thật nhiều trên cái hạt… Tố sung-sướng đê-mê nhắm mắt lại, hai tay xiết vào nhau, lắc-lư đầu sướng khoái, mái tóc nàng tung xõa trên gối trên giường … đê mê khoái lạc tột cùng …Chơi em sướng rồi, chơi lần nữa … sau đó lại chơi thêm mới xa mấy ngày mà nhớ thương tràn ngập, chưa bao giờ những cơn khoái lạc của thể xác tột cùng sướng khoái … đê mê như vậy! …

Thế rồi ngày chia-tay cũng tới hai vợ chồng vô-cùng bịn-rịn, chẳng nỡ rời xa, cứ nắm tay nhau không nỡ rời xa.
Hoài âu yếm vuốt tóc vợ:
- Thôi, em về nghe?
- Anh ở lại nhớ giữ gìn sức khỏe…
- Tuần sau có phép mình lại “yêu nhau” nữa …
Nàng nói nhỏ bên tai chồng:
- Em yêu anh.
Hoài nắm bàn tay vợ âu-yếm:
- Anh yêu em rất nhiều…
Môi ngậm môi hôn nhau đắm đuối đê mê…

(Hết Chương 3 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 4 )

Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!