NGƯỜI YÊU CÔ ĐƠN (Phổ ra thơ bản nhạc hay ' NGƯỜI YÊU CÔ ĐƠN"
Kiếp cô đơn theo tôi từng năm tháng
Nên tình nào rồi cũng vuột tầm tay
Kiếp yêu em luôn dang dở từng ngày
Cho dù biết tôi nào đâu có lỗi
Số cô liêu nên tình không lâu lắm
Mai đây rồi xe cưới rước em đi
Phận cô đơn nên không trách được người
Quen dang dở từ buổi đầu gặp gỡ
Khi yêu ai không xây trên quyền thế
Nên quen rồi chuyện tình tiết thế nhân
Em khóc chi với kẻ trằng tay này
Xin cầu chúc mai đời em nhung gấm
Riêng tôi đây kiếp tình luôn tan tác
Nên suốt đời tên cô độc tình nhân
Bao năm qua không thay đổi đường tình
Ai đẹp phúc riêng băng tình tôi kết
Hỡi thượng đế bao giờ tôi được phước
Còn bao năm tôi mang nỗi cô liêu
Số kiếp tôi như sông lach tận cùng
Nên không trách dù đời mau thay đổi
Đời cô đơn nên tình không may mắn
Yêu bao người không thành nguyện duyên tơ
Viết lên đây đôi tâm sự vơi đầy
Của số kiếp kẻ cô đơn năm tháng
Tác giả : phandinhtoan@yahoọcom
Làm xong 4:45 am rạng sáng ngày thứ ba Feb24,2004
tại tiểu bang Newyork ,USA
TÌM VỀ KỶ NIỆM
Anh về đứng cạnh dòng sông
Tình sông man mác hiền hoà như xưa
Nhưng giờ em ở nơi đâu
Bao nhiêu kỷ niệm mang đầy nhớ thương
Con sông mảnh đất quê hương
Hai bên không lở không bồi phù sa
Sao em hờ hững tình ta
Để anh phải viết lên lời cách ngăn
Dẫu buồn anh vẫn biết ơn
Chút gì để nhớ chuyện tình của em
Tiếc rằng sông bạc phù sa
Đất lành không mọc được mầm yêu đương
Bây giờ nhìn bóng chim quyên
Chim kia lẻ bạn biết về nơi đâu
Thôi thì một kiếp tình tan
Đường tình không trọn một mình đau thương
Làm ngày thứ ba 6:48 sáng thứ ba feb24,2004,tại Newyork ,USA
Một thoáng lướt qua thấy chuyện tình nhân thế
Bỏ lại vài hàng để cùng bạn cùng ta
Vui vẻ hôm nay mai tôi lại lên đường
Làm thân lữ khách trên bến đời vô định