Phần IV: HÙNG BÁ MỘT PHƯƠNG

Chương 78: Montreal - 6










THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới


Oh..Oh my God...Trang rú lên từng cơn như điên dại...Trên chiếc ghế,ngồi đối diện,hai chân dang ra hình chử ‘V’ không ngừng di chuyển mông tới,lui,xoay tròn,tay nàng kéo đầu hắn áp sát vào ngực nàng,hắn vừa bú vừa bóp cặp vú săn chắc,phía dưới không ngừng hẩy lên để đâm sâu vào hơn,chiếc xe không ngừng rung chuyển dưới tàng cây lá phong mát mẻ,
-“Ah...Đau...” Bất thình lình,Trang phê quá không kìm được nên ‘đớp’ hắn một miếng ngay vai,đau thấu trời xanh, Đức la lên.
-“Hi hi.Sorry ,tại cậu hi hi..” Trang cười lỏn lẻn,nhếch mông lên liền có tiếng ‘ót’ một cái,nét mặt nàng đây sung sướng,thỏa mản...
-“Khoan..Chưa mà...Dì phải giải quyết cấi nầy chứ” Đức chỉ hung khí của mình còn đang hung hăng vì bổng dưng chơ vơ trong không khí, hang sâu lầy lội bị mất đi rồi.
-“Thôi,tạm ngưng,nếu không tới trể,kỳ lắm...”Cậu là ông chủ ,họp lần đầu tiên tới trể thì không nên...hi hi ...”Trang cười bẻn lẻn lấy lý do vụng về nhưng nghe hợp lý...
‘Cuộc chiến’ bất thình lình kéo dài hơn nửa giờ,muốn hắn ‘phun’ Trang trổ tài bú liếm mút,cặp vú nàng bị hắn nhồi tơi tả,miệng nàng mõi nhừ mà hắn vẩn trơ trơ lại còn ‘dã man’ hơn bao giờ hết,đút sâu vào tận cổ họng nhấn mạnh khiến nàng mấy lần suýt bị chết ngộp,nàng liền thay đổi chiến thuật ngồi lên cưởi ,làm đủ trò,hắn vẩn binh chân như vại...Trang mừng rở,gặp được của quý rồi,tiếc là hắn ở Việt Nam nếu hắn ở Montreal nầy thì hay biết mấy.
-“Thôi được,’tha’ cho lần nầy,lần sau sẻ cho Dì lên cả trăm tầng mây luôn,ây da..đau quá...” Nhổm người kéo quần lên,mặt nhăn nhó,hắn ôm vai,nơi bị cắn mạnh.
-“Được mà...Không phải bận rộn với đám ‘harem’ (hậu cung) của cậu sao...Hi hi nhưng mà nếu cậu có thời giờ thì cậu muốn sao Dì cũng chìu... ” Trang liếm mép, mĩm cười lẳng lơ.. Nhõm mông,mặc lại quần lót,nhìn vô kiếng chiếu hậu,tu chỉnh lại son môi..Xong,đề máy xe.
-Không vô mua cà phê ?
-Ậy...Lát nửa đi,trể rồi...Cậu muốn uống hả?
-Hi hi...Nói chơi thôi,thì ra Dì có âm mưu trước...Dì nha,dử thiệt...
-“Là cậu tấn công trước mà quên rồi sao...Cậu bạo thiệt,tôi là bạn của má cậu vậy mà cũng dám...Không sợ tôi la làng à?...”Đạp ga,chiếc xe từ từ lăn bánh, Trang lườm.
-“La làng ?...Hi hi,nhìn tướng Dì thì biết là như nắng hạn đang chờ cơn mưa...Nà, có bao giờ tay ba tay bốn chưa?Nếu Dì có hứng thú thì về VN chơi một chuyến,tôi có mấy người bạn giới thiệu cho Dì quen,cùng chơi chung...Bảo đãm sẻ hài lòng” Đức gạ...Nếu Trang về VN một chuyến,hắn sẻ để nàng nhập bọn với Chủ tịch Diểm,Bí Thư Lệ,Trưởng Ban Hằng,bà nào bên ngoài nhìn rất đạo mạo nhưng bên trong đều là ‘dấm chua’...Không gặp nhau chung vui thì thiệt uổng phí đời người.
-“Vậy sao?” Trang sửng sốt,không ngờ thằng con chị Quế ngầu thiệt,cũng phải,hắn dai như đỉa,mạnh như trâu ai mà chịu cho nổi,hèn chi có cả đám đàn bà đi theo phục vụ nhưng mà hình như cũng chưa làm thỏa mản hắn.Tên nầy dâm hết biết...
Ngay lúc nầy chuông di động của Đức kêu inh ỏi,nhìn màn hình,Đức hết hồn,là Thủy gọi tới,đây là tình huống hắn sợ nhất,chỉ tại bởi dám ‘đớp’ luôn cả mẹ lẩn con.Không nghe không được,bởi vậy bất đắc dỉ bắt máy,giọng yếu xìu,không gian trong xe chật hẹp,hắn lí nhí vì sợ Trang nghe...
-Thím ba...
-“Chuyện với Hồng Phượng...Xảy ra từ hồi nào...” Trong di động Thủy hét...Sở dỉ nàng không đi Canada là vì giận,nàng không thể tưởng tượng được cả hai mẹ con nàng đều ngả trong vòng tay hắn,nàng chờ hắn gọi để giải thích nhưng đã mấy ngày rồi hắn cứ im lìm khiến nàng nóng run,không chịu được nên cầm máy gọi ,quyết hỏi cho ra lẻ.
-“Chuyện dài lắm,mai mốt về giải thích sau ha...” Đức nói như muổi kêu vì sợ Trang nghe được...
-“Tại sao bây giờ nói không được? Thủy la lớn ...
-“Bây giờ đang họp...Để người ta nghe kỳ lắm...Có má và dì Út ở đây,còn có nhiều người khác...” Đức đem Nhàn,Tâm ra đở đạn,được tới đâu hay tới đó,mai mốt về gặp mặt thì dể hơn nhiều.
-“Vậy được...Để mai mốt.liệu hồn đó...Chuyện nầy chưa yên đâu ” Thủy hăm dọa...Tuy đang nóng giận nhưng nàng rất biết lý lẻ,sợ Nhàn,Tâm nghe được,vội vả cúp máy...Chuyện gì chứ quan hệ của nàng và hắn trong bóng tối,không thể để ra ngoài ánh sáng được.
Tạm yên,Đức thở phào...Aiz..thiệt là đau đầu a...Chết mẹ rồi,phải nghỉ cách mới được,hắn biết tuy Thủy la lối như vậy nhưng khi mặt đối mặt ,năn nỉ ỉ ôi cộng thêm hôn hít sờ bóp chắc sẻ êm xuôi..Dù sao cũng lở rồi ,nàng đã có con với hắn thì phải đành chịu vậy thôi.
-“Xin lổi nha...Nói lớn quá nên tôi nghe được hết ...Wow...Cậu nha...Hồng Phượng là con gái của thím ba cậu à..Như vậy ...Hi hi...Cậu thiệt là...” Trang không làm bộ làm tịch chút nào, nói thẳng với giọng điệu trêu chọc... vừa rồi văng vẳng nghe giọng điệu của ‘Thím Ba’ nên Trang đoán ra được.nàng thầm nghỉ ‘có lý nào thím mà nói chuyện với cháu chồng như vậy chứ ‘ trừ phi...Trang hết hồn,không ngờ tên nầy bậy bạ tới như vậy,ba chị em Nancy,ba chị em Mỷ Chi hoa thơm đánh cả cụm thì hiếm nhưng nghe cũng được,cái nầy hai mẹ con hắn quơ hết thì đúng là trên đời không có mấy ai...
-“Chỉ là tai nạn thôi...Nà..đừng làm ‘bà tám’ nha...” Biết giấu cũng không được,giọng Đức yếu xìu,có chút khẩn cầu.
-“Hi hi..Yên chí đi,Quỳnh Trang nầy không phải là người lê đôi mách...ừ,lúc nảy cậu nói chuyện tay ba tay bốn,tôi không tin lắm,hi hi,tưởng cậu nổ cho oai,bây giờ thì tin rồi...Cậu dâm như vậy,ai chịu nổi cậu chứ,phải hợp sức ...” Tuy đang lái xe.mắt nhìn phía trước nhưng giọng điệu nàng đầy phong tình pha chút mùi dâm dật.
-“Hi hi..Có câu nầy của Dì là được rồi,cám ơn nhiều...Nà,trước tới giờ,có từng trãi qua chưa vậy?”Nghe Trang hứa hẹn,tinh thần hắn trở lại phấn chấn...
-“Tưởng ai cũng dâm và có khả năng như cậu sao?cùng lúc với 2,3 người...Trong phim thì có ngoài đời đây là lần đầu tôi nghe..” Trang lườm.
-“Về bên đó chơi một lần thì sẻ biết thôi...hi hi..” Đức cười dâm ,để chứng tỏ mình không ‘nổ’,hắn lấy di động ra bấm,đưa ngón tay lên miệng,ý nói Trang giử yên lặng,Bí Thư Lệ,Chủ Tịch Diểm,Trưởng ban Mi,Chị Tư lúc nào cũng rậm rật hân hoan chào đón thành viên mới,như vậy mới vui,Trang luật sư nầy cũng thuộc loại dâm hết biết,sẻ dể dàng nhập bọn.
-“A lô...Là cậu à,mới vừa nói chuyện với Ngọc Lan xong...Sao hả,bên đó vui vẻ chứ...Khi nào về?Con Diểm hôm qua vừa mới nhắc,khi nào mình ‘họp mặt’ nửa đây?” Giọng Lệ vui mừng khi hắn gọi ...
-“Xong chuyện thì về nhưng không lâu,tối đa là 2 tuần,khi về tới thì cứ như củ,lúc đó rất có thể giới thiệu 1 người để dì quen..”Nói tới đây Đức nháy mắt, nhìn Trang.
-“Cậu quyết định đi,miển sao kín miệng là được,cậu cũng biết đó,tôi là má của Ngọc Lan,coi như là má vợ của cậu vậy mà nầy nọ với cậu cho nên ...xấu hổ lắm.Hi hi...” Miệng nói ‘xấu hổ’ nhưng Lệ cười rúc rích...Trang văng vẳng nghe được tiếng cười rất lẳng lơ khiến nàng cãm nhận được người đàn bà nầy là ‘cao thủ’ không kém mình.
...Mắt nhìn phía trước ’chăm chú’ lái xe nhưng vểnh tai,nghe giọng điệu của người đàn bà bên kia khiến nàng một lần nửa kinh hãi : ‘trời đất ơi, tên nầy...Thím hắn và con gái bị hắn ‘xơi’ là chuyện hy hửu không ngờ Ngọc Lan và mẹ cũng bị hắn ‘đớp’...Bất chợt nàng nhớ lại trong lúc tán gẩu với nhau, Thanh Nhả,hai chị em Đồng Giao,hai chị em Phương Linh,Thanh Tình,ba bầu Tâm Đoan có nói sơ qua về các bà mẹ của minh ...OMG!!! Có thể nào? Sao lại không chứ?Mấy bà kia chắc cũng đang trong tuổi hồi xuân bảo đãm cũng không phải thứ hiền,gặp ‘đồ quý’ như hắn,lửa gần rơm không chóng thì chầy cũng có hỏa hoạn... 100 phần trăm là như vậy rồi.Nghỉ tới đây,Trang nhớ lại nàng liếm tê đầu lưởi, bú mỏi cả miệng,ngồi trên người hắn nhún nhẩy vậy mà hắn trơ trơ ‘cùng tuế nguyệt’ khiến bây giờ phía dưới của nàng rêm hết nhưng đồng thời cũng thấy mê tít thò lò. Đồ quý như vậy không dể tìm.Thầm nghỉ tiếc là hắn chỉ ở đây có hai tuần...Tâm tư chợt động,Trang suy nghỉ...
-“Hi hi.Dỉ nhiên rồi…À quên nửa,có chuyện nầy muốn nhờ Dì...”Khơi mào dọn đường như vậy đủ rồi,nếu Trang về VN chơi thì sẻ có dịp,bây giờ hắn đi vào chuyện chánh.
-“Khách sáo vậy,bất cứ chuyện gì miển đừng phạm pháp là được...nói đi...” Lệ dể dãi hứa hẹn.
-“Vậy thì cám ơn trước,là như vậy..Bí Thư có thể hay không...”Đức đem chuyện lưu chuyển cán bộ nói ra...
-“Không thành vấn đề...tôi sẻ bàn với Chủ Tịch Diểm...” Không cần suy nghỉ nhiều,Lệ nhanh chóng gật đầu.Trong lòng nàng cám ơn hắn còn chưa hết,có lý nào hắn mang cho mình 1 cơ hội tốt như vậy mà lắc đầu không hợp tác chứ...Hoàng Ngọc Hải hiện nay là 1 trong tứ trụ của đỉnh cao quyền lực,nếu TBT lui về tuyến hai,khả năng Hoàng Ngọc Hải ’đăng cơ’ rất lớn cho nên Lệ sẻ không bỏ qua cơ hội nầy để tiến gần vòng tròn của ông ta và Hoàng Bích Trâm là bước đầu tiên.Còn nửa, Hoàng Bích Trâm còn trẻ như vậy mà đã là Bí Thư Tỉnh ủy rồi,cũng như Nancy bây giờ là Trung Tướng của Cục A03...Cả hai tương lai sẻ không lường được,chỉ cần nàng chứng tỏ là ‘bạn’ thì tiền đồ nàng cũng sẻ sáng chói...
-Có câu nầy của Dì thì tốt quá rồi...Tôi sẻ nói với Bích Trâm để hai người nói chuyện với nhau...Khi tôi về tới,mình ‘họp’..Hi hi..” Không đợi Lệ ừ hử,Đức cúp máy...
-“Ai vậy?” Tuy đã nghe rỏ và biết người vừa rồi là mẹ của Ngọc Lan nhưng Trang vờ vịt làm ra vẻ ‘ngay thơ cụ’...
...Nhìn nàng,hắn im lặng mĩm cười không nói một lời...
-“Nhìn tôi cười ..Có gì không ổn sao?” Trang trừng mắt.
-Hi hi... Biết rồi còn hỏi..Dì đóng kịch dở ẹt.Nảy giờ nghe hết tưởng tôi không biết sao..
-“Gì chớ..Cậu nha...Kinh khủng thiệt,hai mẹ con quơ hết...” Bị hắn lật tẩy,Trang ‘phản pháo’.
-“Nà..” Đức nghiêm mặt
-Được rồi..được rồi,chọc cậu chơi thôi,Hi hi..Quỳnh Trang nầy kín miệng lắm,yên chí đi...
-‘Vậy mới phải,mai mốt về VN chơi,tôi sẻ giới thiệu để các người quen biết nếu thích thì chơi chung,bảo đãm phê tới bến...Muốn tư thế nào cho phê tư thế đó...Hi hi “ Kinh nghiệm với chị Tư Trưởng ban Mi,dì Hường,bí thư Lệ,Trưởng ban Hằng,Đức cười , nói chuyện sặc mùi dâm.
-“Vậy sao?Ngồi nhìn được không?” Mặt Trang đỏ bừng không phải vì ngượng mà bị kích thích khi nghe hắn nói,tên nầy đúng là hiểu tâm lý đàn bà...Nàng không những thích kiểu cọ, mà còn thích nhìn người khác làm tinh trong mọi tư thế và nghe những lời dâm dâm như vầy .
-Dỉ nhiên rồi...Hi hi...Biết Dì thích mà...Mai mốt vể bển chơi sẻ cho Dì mở rộng tầm mắt...
-“Vậy cậu làm với dì Hoa của cậu chưa?” Bổng nhiên,Trang buột miệng hỏi...
-“Ây..Sao lại nói vậy?” Đức sửng sốt...
-“Hi hi..Tôi có mấy đứa bạn Tây,họ nói con Hoa cũng dử dội lắm,biết cậu mạnh như vậy nó dể gì chịu bỏ qua mà không thử cho biết chứ...Nó không coi cậu là cháu đâu...Mà cậu nha,má của bạn gái cũng không bỏ qua,con Hoa là Dì nhưng có khác biệt gì,tôi nói có đúng không” Trang nói với nét mặt,ánh mắt soi mói thăm dò,theo nàng biết,Giang Ngọc Hoa cũng rất dâm,phải chăng hắn ‘xơi’ rồi mà làm bộ làm tịch.
-Tôi với Giang Ngọc Hoa như nước với lửa..Dì không thấy sao?
-“Ai biết được có phải thiệt không..Nhắc tới mới nói nha,trong ngành nầy Giang Ngọc Hoa có kinh nghiệm không kém Steven đâu,nếu dùng được thì không nên bỏ qua,đừng hiểu lầm nha,tôi thấy sao nói vậy thôi.
-“Sao nói không phải ‘bà Tám’?Lo lái xe đi...Hắn kéo ghế ngả người ra lấy hai tay gối đầu,mắt lim dim,bên trong ‘thằng em’ vẩn còn cương cứng lại bị nhốt trong không gian chật hẹp nên Trang liếc thấy giửa hai chân hắn,độn lên một cục bự.
Ngay lúc nầy có tiếng reo,nhìn màn hình,là Thu gọi,Đức vội bắt máy...
-A lô...
-“Nói chuyện được không?” Tiếng Thu ngập ngừng,nghe bé Trúc nói hai ngày nay anh Đức ban này bận rộn,nàng sợ chung quanh hắn có nhiều người thì thật không tiện.
-“Chờ chút...” Hắn lấy tai nghe gắn vào tai...
-Được rồi..Có gì quan trọng hả..Nói đi...
-Vụ ly dị với ba con Trúc đã xong hết rồi..Ổng đã ký giấy,cũng nhờ chị Tiên và chị Sáu giúp nên mọi chuyện suông sẻ...
-“Chị Sáu nào vậy?”Đức ngạc nhiên...Cùng lúc nầy có bàn tay đưa qua chạm giửa hai đùi ,Trang ranh mảnh,muốn ‘chọc’ nên một tay trên vô lăng,một tay muốn sờ coi phản ứng của hắn như thế nào.nàng chỉ muốn chọc phá cho vui thôi chứ muốn làm như vậy phải nhiêng người chồm qua một chút.
Vấn đề là hắn rất khoái mấy trò như vậy,nhưng đại đa số là hắn ở vị trí lái xe,các nàng chồm qua cúi đầu thổi ‘saxo’ bài ‘tôi đưa em sang sông chiều mưa rơi âm thầm’ mấy lần mấy lượt...Đàn bà vừa lái xe vừa sờ vuốt ve cặc mình thì chưa thử bao giờ,hoàn toàn mới mẻ cho nên khi Trang khơi mào,hắn kéo phẹc mơ tuya quần xuống,lôi ‘tiểu huynh đệ’ ra ngoài đồng thời xích qua gần một chút để Trang thuận tay...
Trang rút tay nhưng hắn giử lại,hai người dằn co một vài giây,rúc cục nàng cũng thôi kệ đi,nắm thân cặc hắn nhẹ nhàng sục lên sục xuống...
-“Chị Sáu là người vợ trước của Sáu Lạc,hiện giờ là bà nhỏ của Phó Chủ Tịch Tỉnh Sóc Trăng Trần Vỉnh Châu,chị Sáu có quen biết với Má Trúc và chị Tiên...” Sau một vài giây suy nghỉ,Thu ngắn gọn tóm tắt...
-Vậy thì tốt quá ...
-“Dỉ nhiên rồi...Mai mốt về đây đừng quên mời chị Sáu ăn bửa cơm” Thu nhắc nhở.
-Được mà..Cô quyết định đi.xong rồi cho Đức biết...
-“Vậy được.còn nửa,cô giáo Mỷ Hạnh lại tới cùng với sui gia có cả con rể và con gái Bích Chiêu ..Lần nầy mang quà còn nhiều hơn lần trước...Bây giờ tính sao đây,cô nói Đức không nhận quà nhưng họ ừ ừ ,ngồi nói chuyện lúc đi về thì cố ý quên...”Thu phân bua,nàng thiệt hết cách.
-“Vậy...Thôi kệ đi..Mở ra coi cái gì..À mà thôi,nếu là tiền thì không nhận, là cái khác thì cứ nhận,mai mốt gộp lại với bên chị Sáu gì đó,mời người ta ăn bửa cơm coi như cám ơn...” Đoán ra cô giáo củ đã biết mình là ai nên muốn làm thân,Đức cũng hết cách,thôi kệ đi.Chẳng lẻ xua đuổi?Người ta sẻ nói mình làm phách.
-“Chưa hết đâu,có ông Bí Thư Dủng cùng với cô con gái Cẩm Vân cũng mang qua tới nói nhờ em nói giúp 1 tiếng với Vinh Giám đốc...Nhà của họ nửa đêm bị phóng hỏa...Thấy cô cẩm Vân khóc..Ậy..em giúp dùm người ta đi...”
-‘Ưm...’Đức rên nhẹ...Tưởng hắn sắp,bàn tay phải Trang tăng tốc độ lên xuống ,nàng không tin hắn không ‘bắn’...
-“Nghe cô nói không?Em đang làm gì vậy...” Thấy hắn làm thinh,Thu nghi hoặc...
-À không..Đang suy nghỉ chuyện cô nói...Được rồi,để Đức gọi cho xếp Vinh...
-“Nhớ đó nha...Nói con Hương coi chừng bé Trúc và nhất là hai đứa kia...Con gái mà ỏng ẹo mặc đồ tắm ‘lai chim’ thật không nên thân gì hết..” Giọng Thu có chút tức giận...Nàng biết bọn mủi lỏ mắt xanh ghê lắm,rủi xảy ra chuyện gì thì không nên...
-Hi hi..Được rồi..Không cần phải lo đâu...
-“Nhớ đó” Thu nói xong cúp máy...
-“Hay là kiếm chổ nào ngừng 1 chút,làm bằng miệng thì có thể..Hi hi...” Đức cười trêu chọc,ngả ngửa người ra.tiếp tục hưởng thụ ‘Cầm nả thủ’ của Trang.
-“Xê...Cậu không phải là người mà...”Thấy không có triệu chứng nào chứng tỏ hắn sắp ‘ra’,Trang rút tay về, nào biết sáng sớm hôm nay,vì huấn luyện Nguyệt,Đức đã dụ dổ nàng nuốt 1 ngụm đầy.Không phải hắn không muốn ‘ra’ nhưng phải tùy lúc...Đàn bà của hắn nhiều nên mổi ngày đều ít nhất là 4,5 cử,cứ mổi lần ‘ra’ thì sẻ cạn kiệt nên kinh nghiệm kiềm chế ngày một dồi dào,chính vì vậy nàng mỏi cả tay mà hắn vẩn trơ trơ...
...
Đảo phú gia – khu lấn biển hiếm hoi ngay cửa ngõ ra vào của tỉnh Kiên Giang, trung tâm TP Rạch Giá là nơi kết nối dễ dàng các quốc lộ lớn và hệ thống giao thông trong khu vực.Một căn biệt thự ở khu nầy không dưới 20 tỉ, bởi vậy vào mua biệt thự ở khu nầy không là đại gia thì là cán bộ có địa vị, quyền lực cao vời vợi,tiền rừng bạc biển.Công tử Bạc Liêu ngày xưa,đốt tiền nấu chín nồi chè,ngày nay người sống trong khu xa hoa nầy,lấy tiền đốt người cũng chết.So sánh như vậy để biết rằng chủ căn biệt thự ở đây giàu đến cở nào...
Trong phòng khách của căn biệt thự xa hoa kiến trúc theo kiểu Tây phương,hai mắt lim dim,tay cầm điếu xì gà Cuba mùi thơm phức, Lâm Chánh Hy vừa suy nghỉ mông lung vừa nhâm nhi ly rượu Hennessy đắt tiền.Loại Hennessy Vsop PC4 Deluxe Box C2 màu đỏ nầy 1 chai gần 7 triệu chứ ít oi gì sao vậy mà lảo uống như nước lả,chỉ tại bởi mổi lần uống vào,cầm ‘thương’ ra trận sẻ kéo dài được khá lâu.Tiền bạc chỉ là chuyện nhỏ,quan trọng là kéo dài được trận chiến.
-“Anh hai...Hi hi..Vô đây..vô đây đi M.T..” Đang thả hồn ‘phiêu lãng’ thì Tú Quỳnh xuất hiện nơi cửa,Lam Chánh Hy mở mắt quay người nhìn thấy bên cạnh Tú Quỳnh là cô gái trẻ đẹp,lảo ngờ ngợ đã gặp ở đâu đó nhưng nhớ không ra.
-“Vị này là..” Mĩm cười thân thiết với người đẹp,Hy nhìn em gái dò hỏi.
-“H hi...M.T,để tôi giới thiệu,đây là Chánh Hy,anh hai của tôi...Anh hai,anh không nhận ra sao..Đây là ca sỷ M.T ..”Tú Quỳnh mĩm cười giới thiệu.
-“Anh Hy...Em là M.T...Nice to meet you...”Người đẹp đưa tay ra.mĩm cười quyến rủ,liếc mắt đưa tình.
‘Xổ’ 1 câu tiếng Mỷ đế...
-“Oh...Oh..Nhớ ra rồi,thì ra là M.T..Hi hi...Cô đẹp hơn trong các ‘Show’ trên T.V nhiều nên khó mà mà nhận ra...” Câm lấy tay người đẹp,Khánh Hy âm thầm đánh giá,bàn tay da trắng như sửa mịn màng,mềm mại một chút lông tơ cũng không có,kinh nghiệm cho lảo biết em M.T nầy lồn ít lông hoặc không xum xuê rậm rạp lắm...
Lâm Chánh Hy thích nhất lồn lún phún lông vài sợi ,như vậy khi lảo úp miệng vào bú mới thấy phê và không sợ bị lông kẹt nơi cổ họng..
-“Hi hi..M.T...Vô nhà đi em..Anh hai,sắp tới giờ khách đến..Mọi việc đã chuẩn bị xong xuôi hết chưa?” Thấy Chánh Hy đực mặt mê mẩn nhìn M.T như muốn ăn tươi nuốt sống người ta...” Tú Quỳnh nhắc nhở.
Hôm nay vì muốn mua chuộc Thìn.Lam Chánh Hy muốn đặc biệt 1 chút,đàn ông mà,ai lại không háo sắc cho nên Lâm Tú Quỳnh liền săn lùng gái đẹp...Nghe nói có ca sỷ hải ngoại từ vùng Cali nắng ấm về VN trình diển phục vụ đồng bào trong nước,Quỳnh liền bay vào thành phố nhờ người môi giới,rúc cục mời được M.T về Rạch Giá..Không phải để trình diển mà là để lên giường với khách...1 đêm thôi 10K đô...Hát khô cuống họng kiếm được 10k sao?Trong khi lên giường,được bú liếm sướng rên mé đìu hiu còn kiếm được tiền,đây là lý do mấy con ca sỷ hải ngoại về VN trình diển thường xuyên.Bên trời Cali đói thấy mẹ thôi thì về đây mặt ngoài là ca sỷ thiệt, hảnh diện oai phong,mặt trong thì đi khách kiếm ăn.
-“Hi hi..Phải phải ,M.T,mời vào nhà...Em đừng khách sáo ha,cứ tự nhiên đi như ở nhà của mình đi ha..Uống gì không?Ở đây cái gì cũng có hết..Hay là làm 1 ly Hennessy trước nha...Ý,quên nửa,anh là Hy..Gọi một tiếng anh Hy được rồi...Ngồi.Ngồi xuống...’ Hy nồng nhiệt săn đón,nháy mắt với Tú Quỳnh 1 cái rồi nhìn đồng hồ,còn sớm,sờ bóp khám hàng kêu nó mình bú một cái,chắc đủ thời giờ mà,ca sỷ hải ngoại về thật khác,nhất định phải thử mới được...
-“Cám ơn anh Hy,em không uống được rượu mạnh,ly nước cam dược rồi..” M.T mĩm cười, thầm quan sát người đàn ông trước mặt.Lảo nầy một đêm hai ‘phát’ là cùng,sáng ra bỏ túi 10K,khỏe re...
-“Anh hai..” Tú Quỳnh sửng sốt...mời M.T xuống là để dụ dổ thằng Thìn...Sao anh mình bổng dưng có hứng thú vậy cà nhưng rồi nàng chợt hiểu,thì ra là thích cái nhản hiệu ’ca sỷ hải ngoại’...
-“Được rồi,để anh tiếp cô M.T cho ,ra ngoài chuẩn bị một chút đi..”Hy đến tủ lạnh sau quầy rượu,tự tay rót cho M.T ly nước cam,miệng đuổi khéo Quỳnh ra ngoài.
-“Ừm được.....hi hi..M.T ngồi nói chuyện với anh mình một chút ha,mình có chút chuyện cần căn dặn đám người làm...”Biết anh mình đang có nhả hứng,cản cũng không được,hơn nửa cũng còn thời giờ mà,Quỳnh mĩm cười phối hợp.
-“Dạ được,chị Quỳnh cứ tự nhiên..” M.T mĩm cười...Nhìn hàm răng trắng ngần,đôi môi đỏ mọng,nảy giờ làm vài ly Hennessy,trong người có hơi men khiến cặc trong quần Lam Chánh Hy bắt dầu dựng đứng.
‘Tin..Tin’...Đúng lúc nầy,ngoài cửa có tiếng kèn xe,do được căn dặn trước hôm nay có khách quý nên người người làm vườn cũng là người gát cổng vội vàng mở cửa...Tú Quỳnh sửng sốt,ây da.sao lảo Thin nầy tới sớm vậy cà...
Thìn chạy xe chầm chậm vào,ngừng lại,tắt máy xe vừa mở cửa bước xuống,Lâm Tú Quỳnh vội vả đon đả tiến gần ân cần tiếp đón.
-Ây ui..Hi hi..Anh Thìn..mau mau,trong nầy mát mẻ,ngoài trời nắng nóng...
-“Chị Quỳnh..Hi hi...Chủ Tịch Hy gọi tôi tới đây làm vài ly,không ngờ gặp chị ở đây...Anh Lể có đây không,ảnh vẩn khỏe chứ...” Trước giờ chưa từng được Lâm Chánh Hy mời uống rượu nên thấy hảnh diện vì vậy muốn tới sớm 1 chút,nào biết đã làm chủ nhà cụt hứng.
-Hi hi..Tôi biết,hôm nay anh là khách quý .Ông xả tôi có chuyện đột xuất ngoài Phú Quốc nên không tới được,hẹn anh khi khác... Mau mau vô nhà,anh hai à..Đại Tá Thìn tới rồi...
-“Ha ha..Anh Thìn...Vô đây..vô đây tôi giới thiệu anh 1 người đẹp..Tú Quỳnh...Kêu người bắt đầu dọn đồ lên được rồi...” Tuy bị mất hứng nhưng ‘làm việc ‘ quan trọng hơn.Lâm Chánh Hy niềm nở ra cửa tiếp đón...
-“Hi hi..Chủ Tịch Hy quá khách sáo rồi..Ouf..Vị nầy là..” Chới với khi thấy có người đẹp đang mĩm cười nhìn mình..Thìn run lên vì hồi họp...Tuy không được gan dạ,làm việc sợ đầu sợ đuôi nhưng đầu óc cũng đủ thông minh khi được Lâm Chánh Hy mời riêng lẻ tới đây,dỉ nhiên là có chuyện muốn nhờ rồi.Còn có người đẹp...Ý gì đây?
-“Hi hi..Anh Thìn...Anh không nhận ra sao?Đây là ca sỷ M.T từ bên Cali về đây trình diển để phục vụ đồng bào trong nước..Tôi và cô M.T có chút giao tinh nên sẳn mời xuống đây chơi..” Tú Quỳnh nói láo như cuội...
-“Hello..Giám đốc Thìn phải không,chị Quỳnh có nói về anh...” M.T chìa tay ra...
-“Hi hi..hèn chi thấy rất quen,bây giờ thì nhớ rồi...Nice to meet you...”Được người đẹp ca sỷ hải ngoại bắt tay, ánh mắt si mê Thìn nịnh đầm,cầm lấy bàn tay của người đẹp không muốn buông ra...Miệng sổ 1 câu tiếng anh ,dáng vẻ vô cùng thân sỉ..
-“Mau vào trong,ngoài trời nắng nóng...” Lâm Chánh Hy mĩm cười thúc giục..Liếc nhìn Tú Quỳnh,hai anh em mĩm cười ám muội...4 người đi vào trong,phân ngôi chủ khách ngồi xuống..Hai chị ô sin lần lượt đem các món khai vị,đồ nhắm lai rai bày biện lên bàn...
-“Trang trí trong nhà nầy đẹp thật...Hi hi..Em xin phép đi toilet ...” M.T liếc nhìn Tú Quỳnh,dịu dàng lể phép nói.
-“Tôi dẩn cô đi.sẳn dịp mời cô tham quan nhà và cho biết chút ý kiến,coi so với bên Cali thì như thế nào...Hi hi..anh Thìn ngồi chơi,chúng tôi vắng mặt một chút..”Biết M.T có chuyên muốn nói.Tú Quỳnh cũng muốn nhân dịp nầy để Lâm Chánh Hy ‘nói chuyện’ với Thìn.
-chị Quỳnh xin cứ tự nhiên...
...
-“...’Khà’..Sao hả..Thìn...Hi hi..Anh thấy M.T có đẹp không...”Cầm ly rượu nốc một hơi,để xuống bàn,’khà’ một cái ra vẻ thống khoái,liếc mắt nhìn thấy gương mặt đờ đẩn của Thìn đang nhìn theo bóng lưng hai người đàn bà,biết Thìn đang mê tít thò lò M.T nhưng Hy vẩn vờ vịt hỏi.
-“Được quá đi chứ...Phải nói là quá đã..Ouf..Hi hi..Xin lổi nha anh Hy..Chỉ là thưởng thức mà thôi,không có ý gì khác đâu à..”Biết mình thất thố, Thìn cười ngượng ngập ...
-Ậy...Giửa tôi với anh sao lại khách sáo như vậy chứ...Mình là đàn ông mà,nà,nói thật nha,tôi nói Tú Quỳnh lặn lội lên thành phố mời cô ta xuống là để hầu rượu anh đó...Hi hi...Thìn,anh hiểu ý tôi muốn nói gì rồi chứ hả.
-“Hi hi...Món quà hậu như vậy sao dám nhận chứ...Vô công bất thọ lộc..” Trong bụng khoái tỉ tê,mặt ngoài làm bộ màu mè,Thìn nghỉ cũng phải,ba mươi năm hà tây ba mươi năm hà đông,mình bây giờ tuy chưa chính thức là cánh tay mặt của thằng Vinh,nhưng cũng sắp rồi,nếu không là mình thì ai trồng khoai đất nầy chứ,chẳng lẻ Cẩm Lệ muốn tranh với chồng sao?cho nên hai anh em lảo Hy nầy muốn vuốt ve...
-“Ậy...Cái gì quà hậu,cái gì vô công bất thọ lộc chứ..Nà..Có cái nầy cho anh..Cái nầy mới gọi là chút quà mọn .mở ra coi đi...” Lấy ra một cái túi vãi khá lớn để lên bàn Hy vổ vai Thìn ,mĩm cười vô cùng thân thiết...
-“Cái gì vậy..” Miệng màu mè,vờ vịt,Thìn cầm túi vải mở ra ghé mắt nhìn vào và rồi choáng váng mặt mày,bên trong túi , một đống tiền đô,đều là mệnh giá ‘100’...Chưa từng có quà hậu như vậy nên Thìn không thể biết đó là bao nhiêu nhưng thâm tâm ước lượng là rất nhiều.
-“Hi hi..Tôi thấy chiếc xe anh đang chạy,tuy là còn khá mới nhưng không xứng đáng với thân phận của anh bây giờ nên tôi nói với con Quỳnh tặng cho anh chiếc Audi hay Mercedes nhưng con Quỳnh thực tế hơn,nó nói tặng anh 200 ngàn đô để anh và chị nhà tùy nghi mua sắm...Tôi thấy cũng có lý nên theo ý nó...” Hy mĩm cười...
-“Cái nầy..quá hậu hỉ rồi...”Ánh mắt Thìn sáng rực...Bấy lâu nay tuy mang tiếng là Đại Tá Phó giám đốc Sở nhưng chuyên lo về những chuyện lông gà vỏ tỏi vì vậy chưa bao giờ có quà hậu như vậy,Thìn nhìn đàn em thân tín của Trương Hửu Thành nhà lầu xe xịn đàn bà đẹp bu quanh mà thèm thuồng,ước ao.Thìn Không ngờ mình cũng có ngày hôm nay nhưng quá bất thình lình nên ngây người,lúng túng...
-“Ậy,anh Thìn đừng nói như vậy,hậu hỉ cái gì chứ,chút ít quà mọn mà thôi,có đáng là bao...Nà uống,mai nầy tới đây ngồi chơi thường một chút..” Hy thân thiết nâng ly,lảo không cần nói huỵch toẹt,mà dùng cụm từ ‘ mai nầy tới đây ngồi chơi thường một chút.’ngầm ám chỉ mai nầy sẻ có nhiều hơn nửa.
-“Vậy cám ơn nhiều,vô công bất thọ lộc,không biết tôi có thể làm gì đây..” Thìn không khờ,là 200K đô la đó,có lý nào tặng không chứ,chắc phải có cái gì đó đi kèm...
-“Ậy,không phải là chuyện lớn gì...Aiz...Thiệt là cực chẳng đã,cả Kiên Giang nầy ai cũng biết tôi và Phó Giám đốc Thành như là anh em,nay ông ta tuy đã không còn nhưng tôi đâu có thể làm ngơ,giúp được thì giúp thôi..” Lam Chánh Hy thở dài,ra vẻ bi thương.
-“Chủ tịch Hy nói rất có lý,Giám đốc Thành là rường cột của quốc gia,cán bộ xuất sắc,là tấm gương để mọi người học tập” Thấy Chánh Hy bắt đầu ‘dạo đàn’,Thìn liền ‘gỏ nhịp’ Đã chấp nhận bỏ túi 200K đô la thì phải làm chút gì đó...Chuyện thiên kinh địa nghỉ mà nhưng bây giờ,trong đầu Thìn đang nghỉ tới món quà mọn M.T nên cặc trong quần liền dựng lều, lảo bồn chồn,thầm mong Lâm Chánh Hy có gì thì nói ra đi,dài vòng văn tự hoài...
‘Đét’...Lâm Chánh Hy phấn khích,vổ đùi...
-Anh Thìn cũng nghỉ như vậy hả...Vậy thì hay quá,cũng không có gì lớn lao,số là gần đây trên mạng xả hội xầm xì nào là Trương Hửu Thành cấu kết bọn ‘Ghost’ gì đó ,thiệt là bậy bạ mà, làm tổn hại cho danh dự và uy tín của người anh em tốt của mình...Aiz..Hửu Thành đã nằm xuống thì đở rồi nhưng tội nghiệp cho người còn sống.Tôi thiệt không nở lòng nhìn thấy như vậy nên muốn làm chút việc cho không thẹn với lòng.À nè,theo tôi biết hiên giờ nhà của đồng chí Thành đang bị lục xét,chỉ sợ vạn nhất không sợ nhất vạn,tôi có đề nghị mọi thông tin bất lợi cho gia đinh đồng chí Thành cần được bảo mật,nếu hủy đi thì tốt nhất...Người đã chết rồi,liên lụy ngời còn sống làm gì..anh Thìn nói có phải không?
-“Anh Hy nói cũng đúng vậy tôi có thể giúp được gì...”Thìn tỏ vẻ sốt sắng.Thật ra trong đầu đang suy nghỉ...’ Lam chánh Hy không tốt như vậy,cái gì mà vì người nhà của Trương Hửu Thành chứ .Phạm Cẩm Vân đẹp như ‘ánh trăng rằm’ của Kiên Giang,trước kia Trương Hửu Thành còn sống ai cũng kiêng kỵ,bây giờ tình thế thay đổi,ai lại không muốn cởi quần nàng ta xuống hưởng thụ một phen.Chắc chắn Lâm Chánh Hy là một trong nên muốn thừa nhân cơ hội nầy nước đục thả câu,chơi trò ra tay nghỉa hiệp làm anh hùng cứu mỷ nhân trong lúc nàng ta lâm cảnh ngặt nghèo đây mà.
Ý...Khoan đã...Tuy ai cũng muốn đem Phạm Cẩm Vân hành hạ dưới cặc nhưng đang lúc dầu sôi lửa bỏng,ai cũng giử khoảng cách để quan sát...Lam Chánh Hy là cáo già,nhất định sẻ không phạm lổi lầm cơ bản như vậy...Trừ phi là lảo có bí mật gì đó nằm trong tay ’ai đó’ .Nghỉ tới chuyện Cẩm Lệ khám xét nhà Trương Hửu Thành .Thìn liền ‘ngộ’ ra vấn đề...Lam Chánh Hy và Trương Hửu Thành rất là thân thiết có thể có bí mật nào đó nên lảo sợ bị phanh phui?Càng nghỉ Thìn càng tin tưởng mình nghỉ đúng...Như vậy thì 200k nầy coi như là quá ít rồi.Thìn nghỉ phải vòi thêm một mớ mới được bởi vậy nét mặt ra vẻ khó khăn.
-“200 ngàn nầy là chỉ là quà gặp mặt mà thôi...Hi hi ”Là cáo già ,làm sao không nhìn ta Thìn nghỉ gì,Lâm Chánh Hy nói thêm...Trong lòng thầm mắng ‘thằng khốn nầy nhìn thì khờ nhưng đụng tới tiền thì khôn như quỷ’...
-“Ậy... Chủ tịch Hy đã lên tiếng,tôi sẻ cố gắng hết sức mình...”Thìn nghiêm túc hứa hẹn,mặt đầy chính nghỉa,trong bụng hớn hở thầm nghỉ Cẩm Lệ không phải đang nắm mọi thứ trong tay sao...Trước hết coi là chuyện gì nếu có thể đào thêm một mớ?
-“Hi hi..Có câu nầy của Thìn Giám đốc là tôi yên tâm rồi...Quên nửa ..Lát nửa tôi và Tú Quỳnh có việc đột xuất phải ra ngoài ,ít nhất cũng hai hoặc ba tiếng đồng hồ mới có thể về..Nhờ anh tiếp đãi cô M.T dùm...Vậy đi ah..Bây giờ mình uống..” Lam Chánh Hy nâng ly,mĩm cười,nụ cười âm hiểm.
-“Hả?Vậy à?Thôi được,đừng lâu quá nha...” Biết Chánh Hy muốn mình có thời gian riêng tư với người đẹp,Thìn ra vẻ màu mè...
-“Ờ được được..ha ha...” Cả hai hiểu ý nhau,bật cười vô cùng tương đắc.
...
--“Chị Quỳnh..Em thấy có 2 người,em phải phục vụ ai vậy?Hi hi..Sorry,tánh em là vậy,rất thẳng thắng.,.Mất lòng trước được lòng sau,chị nói có phải không?”
Khen nhà đẹp,lấy cớ đi toilet,nói luôn tiện muốn tham quan trong nhà ,mục đích của M.T là để nói chuyện với Tú Quỳnh.Nàng muốn làm rỏ nàng phải phục vụ ai...Nói là 10k/đêm nhưng giá nầy là cho một người,hai người thì giá khác rồi.Ít nhất phải gấp đôi...
-“Được rồi..Vậy cô muốn sao..Nói đi..”Tú Quỳnh nghỉ M.T nói cũng phải,hơn nửa nàng cũng muốn sòng phẳng để mọi chuyện suông sẻ,10 hay 20 K có đáng gì..
-“Ừm...Hai người riêng lẻ thì giá khác,nhưng ‘song long hí phượng’ thì giá khác...” Thấy Quỳnh thẳng thắng..M.T liền trực tiếp.
-“Song Long hí phượng?” Quỳnh sửng sốt,nàng không nghỉ tới điểm nầy,không ngờ đàn bà bên Mỷ đế bạo thiệt...Ây da,con M.T nầy nhìn mặt thấy có vẻ hiền thục nhưng không ngờ ‘đỉ’ vậy ha.Dám 1 chọi 2?Thiệt là không thể trông mặt bắt hình dong mà...
-“Ừ...Nếu là ‘Song long hí phượng’ thì ừm,20K ..double,đó là giá đeo ‘bao’...’trần trụi’ thì 25K,bắn ở dưới không tính nhưng bắn vô miệng thì thêm 5K...” Người đẹp M,T không 1 chút ngượng mồm nói giá.
-“Tôi nghỉ không có chuyện ‘Song long hí phượng’ đâu,cô cứ tiếp đãi xếp Thìn cho tốt là được,Hihi...Còn chuyện ‘bắn’ ở đâu thì tôi trả giá đó,cô cứ làm tốt ‘công tác’ là được rồi...” Nghe người đẹp M.T nói ‘bảng giá’,Tú Quỳnh trợn mắt há mồm không nói nên lời,nhưng nghỉ sao cũng được,miển kế hoạch của mình xong là được.
-“Hi hi..Yên chí đi...Em sẻ làm Xếp Thìn phê tới bến” M.T lắc mông hí ha hí hửng đi trở lại phòng khách...Tú Quỳnh nhìn theo lắc đầu... ‘Aiz...Cũng tại bọn đàn ông cứ nghe đến chân dài ,tài tử ca sỷ thì rậm rật háo hức.’
Long Xuyên...Cùng thời gian.
-“Anh Đời,nà cạn.hi hi..Lúc nghe bà cụ anh ở Bắc Giang không khỏe,tôi,anh Cảnh,anh Hầu thật thấy lo lắng,bây giờ nghe anh nói không sao thì tốt rồi,nà...Vì chuyện nầy,mình cạn ly...”Nâng ly Hennessy,Trình Quốc Huy thân thiết mời mọc...
-“Anh Huy,anh Cảnh,anh Hầu...Các người thiệt có lòng” Cãm động,Đời nghẹn ngào rơm rớm nước mắt...Trong đầu âm thầm cảnh giác,lảo thừa biết mình vừa đặt chân tới cửa văn phòng của Bí Thư,3 thằng cáo già nầy đều nhận được tin cho nên trước khi tới nhậu nhẹt, Đời đã soạn sẳn những câu trả lời thích hợp với tình huống...Qua mấy vòng rượu rồi,chai Hennessy gần cạn nhưng Trình Quốc Huy vẩn chưa đi vào vấn đề, Đời cũng như coi như không có gì,mình tự động lên tiếng thanh minh thanh nga trước sẻ làm cho họ càng nghi ngờ.
-“Hi hi...Trước kia tôi chỉ tin vào sức mình,tuyệt đối không tin vào vận may hay phong thủy gì đó nhưng bây giờ thì tin rồi... Bí Thư vừa tới thôi,Long Xuyên mình đã có được đầu tư đáng kể...Thử nghỉ coi,theo cái đà nầy,vài năm sau,An Giang mình có thể đuổi kịp Cần Thơ rồi,các người nói có phải không?...” Hớp một ngụm Hennessy,Trình Quốc Huy gật gù ra vẻ hân hoan nhưng trong lời nói thì ai cũng hiểu mọi chuyện đều do ‘vận hên,phong thủy’ mang lại.
Ngồi trong phòng nầy,ai cũng là cáo già trong quan trường,làm sao không hiểu cụm từ ‘vận hên,phong thủy’ chứ,ý Trình Quốc Huy muốn nói Tân Bí Thư là ái nử của Chủ tich QH nên nàng vừa nhậm chức liền có người xum xoe nịnh hót muốn lấy lòng vì vậy mới có cái đầu tư khủng nầy...Nghỉ thì nghỉ như vậy nhưng không thể nói ra,bởi vậy Trình Quốc Huy đão 1 vòng lớn rồi đi vào việc chánh với mục đích thăm dò phản ứng của Trưởng Ban Đời...
-“Có chuyện nầy à?Là đầu tư gì vậy?” Biết Trình Quốc Huy muốn thăm dò mình, Đời vẩn ra vẻ ‘sửng sốt’,dỉ nhiên chuyện nầy lảo đã có nghe qua nhưng vẩn làm ra vẻ như từ trên trời rơi xuống,không biết gì hết.
-“Hả?Anh Đời..Bí thư không nói với anh sao...” Huỳnh Thanh Cảnh mĩm cười.
-“Anh Cảnh đúng là biết nói chơi,sao lại nói với tôi chứ...Tôi không lo về kinh tế,đây là lảnh vực của hai người mà.Ậy,hôm Bí thư nhậm chức,tôi không có mặt cãm thấy ái náy nên về tới thì tới gặp để kiểm điểm với lảnh đạo là chuyện phải làm.Tuy Bí Thư còn trẻ nhưng tôi không thể cậy già mà coi nhẹ lảnh đạo,hai anh nói có phải không?” Đời đáp lời rất bài bản.
-“Anh Đời thấy Bí Thư mình là người thế nào?” Trình Quốc Huy truy tới.
-“Trẻ đẹp,ngần tuổi nầy đã là Trung tướng của Cục C03,bây giờ là Bí Thư,còn là ái nử của Chủ tịch Hải...Tương lai khó mà lường được,nhắc tới chuyện nầy tôi mới nhớ,hi hi,Trình Quốc Cường,con trai anh thật là có ánh mắt...anh Huy,sau nầy nhớ chiếu cố cho bạn bè nha.” Tuy biết hết chuyện gì đã xảy ra trong đêm dạ vủ nhưng Đời vẩn giả mù sa mưa,nét mặt nịnh hót nhưng trong lòng khinh thường Trình Quốc Huy nằm mơ khi muốn làm sui với Chủ tịch Quốc Hội.
-“Ậy,sao lại nói như vậy,nà..uống...” Trình Quốc Huy nâng ly...Uông Hầu,Thanh Cảnh đồng loạt nâng ly...
-“Được được...Ây...Uống nhiều quá,tôi phải vào nhà vệ sinh ...” Đời đứng lên bước đi xiêu dẹo tiến ra cửa ,bất thình linh té xuống nền nhà nghe một cái ‘bịch’ nhưng liền lảo đảo đứng lên.
-“Đời Trưởng ban,anh không sao chứ?Mới đây mà xỉn rồi à,còn hai chai chưa uống đó..” Uông Hầu trêu chọc.
-“Ây..Không nhận già không được,thôi,không uống nửa,tôi xin phép về trước,các ông ở lại tiếp tục vui chơi ha..” Đời vịn lưng nhăn nhó chậm rải bước ra cửa...
-“Được được..về nghỉ sớm đi ha...” Trình Quốc Huy nhìn theo ,giọng nói lảo ân cần nhưng nét mặt rất âm trầm.
-“Anh Huy,tui cãm giác lảo ta có cái gì đó muốn giấu mình,còn nửa nha,già thật sao?lảo làm bộ té hay té thật hay chỉ là kiếm cớ không muốn ở lâu hơn?” Thanh Cảnh nghi ngờ.
-“Tôi cũng thấy vậy đó anh Huy...” Uông Hầu gật đầu phụ họa...
-“Ậy...Đừng để chuyện nầy làm mất hứng...Đã đến đây rồi thì cứ tận tình vui chơi đi...” Trình Quốc Huy phát tay.
Ngay lúc nầy có tiếng gỏ cửa nhè nhẹ,cửa mở,một mùi thơm thoang thoảng bay vào,mùi thơm vô cùng kích dục toát ra từ mỷ phụ khiến ánh mắt của cả 3 Quốc Huy,Uông Hầu,Thanh Cảnh trở nên nóng bõng.
Nàng là bà chủ của nhà hàng ‘La Cigogne’ chuyên về ẩm thực của nước ngoài tại Long Xuyên nầy,tên nàng là Mỷ Linh nhưng tên ‘Linh’ rất ít được biết đến,thay vào đó ai cũng gọi nàng là Thủy Linh Lung,chỉ tại có người thấy nàng giông giống nhân vật trong ‘Hậu cung Như ý truyện’ cho nên gọi nàng như vậy,riết rồi người ta chỉ gọi nàng là Thủy Linh Lung.
Thủy Lung Linh là việt kiều Pháp, tên thật là Jessica Mỷ Linh Nguyển có giòng máu lai, mẹ pháp cha việt, Nghe nói nàng tốt nghiệp Thạc sỉ ngành Tài chánh ở Đại học Sorbonne nhưng quái quăm thay,bản tánh lại thích về ẩm thực,không thích gò bó trong bất cứ khuông khổ nào,vì vậy về Việt Nam mở nhà hàng cao cấp, mục đích chánh là giới thiệu văn hóa ẩm thực của người Pháp...Lạ cái là,khác với đại đa số người làm ăn,kinh doanh 1 nhà hàng ẩm thực nước ngoài,nếu không chọn Thủ đô Hà Nội thì ai cũng sẻ chọn các thành phố lớn như Đà Nẳng,Hải Phòng,Cần Thơ hoặc T/p Hồ Chí Minh,Thủy Lung Linh chọn Long Xuyên, khiến người trong giới làm ăn khó mà hiểu được nhưng nghe nàng giải thích mới vở lẻ...Ở Long Xuyên thì độc quyền,ở các thành phố lớn kia thì cạnh tranh rất nhiều,hơn nửa đời sống người LX nay đã khá lắm rồi và ngày một khá hơn,trong vấn đề ẩm thục,có khuynh hướng muốn thay đổi khẩu vị,tìm hiểu ẩm thực nước ngoài cũng không cần phải lặn lội đường xa qua Cần Thơ hay lên Thành phố...Nghe cũng có đạo lý.
Việt kiều Pháp,mỷ nử tây lai,chủ nhà hàng,là loại ‘hàng hiếm’...Có chồng hay chưa thì không ai biết,BF cũng không thấy,nhưng có thì đã sao chứ..Thời buổi nầy mà...Bởi vậy trong thời gian đầu,tài tuấn An Giang ai cũng rậm rật rắp tâm bắn sẻ nhưng sau đó thì xìu,hết hồn, kinh hãi sợ run lên khi thấy CHủ tịch Huy đối mỷ nử tây lai rất ân cần...Ây da..Thì ra Chủ tịch Huy ‘’kim ốc tàng kiều’...
Trình Quốc Huy cũng muốn được như vậy,nhưng lảo rất e dè..Chuyện gì cũng có căn nguyên nguồn cội, người cha việt của nàng là bạn thân của lảnh đạo,tàng cây cổ thụ của Trình Quốc Huy.Lảnh đạo đã gởi gắm nhờ Trình Quốc Huy trông nom thì có lý nào lảo tự bít đi quan lộ của mình chứ,nhất định phải làm cho thật tốt.Do dó,chuyện của nhà hàng ‘la Cigogne’ là chuyện của Trình Quốc Huy...Lảo lên tiếng giới thiệu thế là đám cán bộ hiểu lầm,vội vàng tranh nhau đến ‘la Cigogne’ thưởng thức,ngon hay không,không quan trọng,quan trọng là lảnh đạo biết mình có đến ủng hộ là được.Bởi vậy tiếng đồn gần xa,chỉ thấy lời khen nức nở không có lời chê.
-“Hi hi..Các vị lảnh đạo, Trưởng ban Đời sao lại về sớm như vậy...Có phải thức ăn không ngon hay phục vụ ở đây có vấn đề gì không khiến Trưởng ban Đời không hài lòng?” Thủy Linh Lung mĩm cười. Hôm nay bận chút việc nên đến muộn,vừa đến,liền có người báo cáo các lảnh đạo cao tầng đang dùng bửa trong phòng V.I.P vì vậy muốn đến chào hỏi vài câu,không thể thất lể được.Đúng lúc thấy Trưởng ban Đời khập khiển bước đi về nên thắc mắc.
-“Ậy..Không phải đâu bà chủ...Thức ăn và phục vụ ở đây là nhất rồi...Còn muốn gì hơn nửa,món súp hành và bò Bourguignon thiệt là không chổ chê được” Đưa ngón tay cái,Uông Hầu nịnh nọt...
-“Hi hi...Hầu Giám đốc Sở thật là người sành điệu...” Thủy Lung Linh mĩm cười,đẩy đưa...
-“Ậy,chỉ biết chút ít thôi,mai nầy nếu có dịp phải còn nhờ bà chủ chỉ điểm nhiều một chút mới được” Uông Hầu híp mắt cười thân thiết.
-“Giám đốc Hầu khiêm nhường đó thôi...Tôi biết ông là người rất sành điệu” Thủy Lung Linh ởm ờ...
Tên nghe đã liêu trai,khi đối diện thì càng thấy liêu trai hơn chỉ vì người đẹp trước mặt đó nhưng như gần mà xa như xa mà gần,chỉ có thể chiêm ngưởng chứ đừng có đụng vào trừ khi không biết viết chử ‘chết’ ra sao .Không những Uông Hầu,Thanh Cảnh,Micheal không dám tòm tem,đối diện nàng,mắt không dám nhìn thẳng,tác phong rất là quy củ.Ngay cả Trình Quốc Huy đối với nàng cũng rất là khách sáo.
-“Ậy..Uông Hầu nầy có sao nói vậy thôi..Hi hi..” Được người đẹp khen,Uông Hầu cười híp mắt...Tuy Trình Quốc Huy không nói gì nhưng thấy lảo đại đối với mỷ nử tây lai nầy vô cùng khách sáo,Uông Hầu cũng không dám manh động.
Ngay lúc nầy,di động của Trình Quốc Huy reo lên...Nhìn màn hình,lảo vội vàng bắt máy,bộ dáng khúm núm
-Lảnh đạo...Ông khỏe..
-“Các vị lảnh đạo cứ từ từ hưởng dụng...Có việc phải làm...Jessica xin phép...”Mĩm cười,Thủy Lung Linh quay người dợm bước
-“Bà chủ cứ tự nhiên...”Lịch sự với người đẹp,Uông Hầu,Thanh Cảnh nhổm mông đứng lên,Trình quốc Huy chỉ phát tay,coi như chào...Lảo đang tập trung tinh thần hầu chuyện với lảnh đạo .
-“Haha..Quốc Huy,lại cói chuyện làm phiền anh rồi...” Giọng người bên kia đường dây đầy khí thế,nói chuyện với Chủ tịch Tỉnh như vậy chứng tỏ người nầy địa vị không nhỏ.
-“Lảnh đạo quá lời rồi,ông có gì căn dặn cứ nói,lên núi đao xuống chảo dầu thì không dám nhưng tôi nhất định lấy cái mạng mà làm...Hihi...” Cười đùa với lảnh đạo vô cùng thân thiết,vỏn vẹn một câu nói tỏ lòng trung,chứng tỏ trinh độ nịnh bợ của Trình Quốc Huy đã đạt mức ‘lô hỏa thuần thanh’.Bên cạnh,Uông Hầu,Thanh Cảnh nhìn nhau âm thầm đưa ngón tay cái...
-“Ha ha,,Anh thật là biết nói chuyện ” Bên kia,lảnh đạo bật cười,tỏ vẻ rất hài lòng.
-“Tôi và 2 đồng chí Thanh Cảnh,Uông Hầu đang ăn trưa ở ‘La Cigogne’...Vừa mới chuyện trò với Jessica,buổi trưa ở đây khách đến nườm nượp,phải đặt chổ trước nếu không thì không có chổ” Trình Quốc Huy khoe ‘thành tích’...Công tâm mà nói,nếu không có lảo giới thiệu,thì khách sẻ không đông như vậy,không phải là thức ăn ở nhà hàng không ngon mà là lẩu mắm,cơm tắm nhuyển,bún cá Long Xuyên mới vừa túi tiền..Bò bít tết khoai tây chiên,súp hải sản,sườn cừu,gan ngổng tuy là ngon nhưng giá tiền thì chỉ có cán bộ công chức mới có thể ‘gồng mình’ mổi tháng 1 lần đến ủng hộ để lấy lòng Chủ tịch Huy....Giám đốc,Phó Giám đốc các Sở...Trưởng,Phó Trưởng Phòng các ban ngành thì khỏi nói rồi,dùng bửa trưa,hay tối ở ‘La Cigogne’ là tượng trưng cho thân phận vì vậy rất thường lui tới.
-“Tốt,,Quốc Huy,anh làm khá lắm,bây giờ tiết lộ chuyện nầy cho anh biết nha...Nhưng anh phải làm bộ như không biết...Ừm..Jessica không phải người thường,mở nhà hàng Pháp chỉ là thú vui,cô ta tiền rừng bạc biển,là con gái độc nhất của bạn tôi,môt trong tỷ phú của Pháp...” Thấy Trình Quốc Huy trung thành cẩn cẩn với mình,lảnh đạo của Trình Quốc Huy hé lộ.
-“Lảnh đạo,Ông yên tâm,chuyện nầy tôi sẻ không nói với bất cứ ai..”Trình quốc Huy quay người nói nhỏ, tuy Uông Hầu và Thanh Cảnh là thân tín nhưng chuyện nầy không thể để cả hai biết được.Người không ít kỷ trời tru đất diệt,lảo muốn một mình khai thác...
-Tốt lắm..Hi hi...Hôm nay tôi gọi anh là có chuyện khác muốn nhờ,tôi có thằng cháu bên Canada muốn về Việt Nam phát triển...Aiz,không biết Long Xuyên có gì đặc biệt mà hết Jessica rồi tới nó,nằng nặc muốn xuống Long Xuyên...Nhưng như vậy cũng tốt,có anh ở đó tôi có thể yên lòng...Nó cũng trạc tuổi Jessica..hi hi..Anh hiểu ý tôi chứ?
-“Lảnh đạo yên tâm...Tôi nhất định sẻ làm tốt mọi chuyện...” Hiểu ý lảnh đạo Trình quốc Huy cãm thấy uất nghẹn.Vừa nghe Jessica ngồi trên đống vàng,lảo liền nghỉ chuyện Trình Quốc Cường cua tới tay Bích Trâm có rất nhiều khó khăn,nếu là như vậy sao không chuyển hướng, Jessica là người giàu nức vách,nếu được thì với gia tài hùng hậu,có thể trợ lực rất nhiều cho con đường quan lộ của hai cha con..Ai dè ý nghỉ bị diệt trong trứng nước,lảnh đạo muốn dành Jessica cho thằng cháu còn muốn lảo làm ‘ông mai’...Á đù.Tuy cãm thấy rất khó chịu nhưng Trình Quốc Huy vẩn hứa hẹn...
-“Có lời nầy của anh là tôi yên lòng rồi..Hi hi..Vậy đi nha” Lảnh đạo cúp máy,Trình Quốc Huy trầm ngâm...
-“Sao tư lự vậy anh Huy,có chuyện gì khó nghỉ sao?” Thấy sau khi nói chuyện với lảnh đạo,’lảo đại’ có vẻ đăm chiêu,Thanh Cảnh thắc mắc.
-Không có ghì...À,nè,anh Cảnh, lảnh đạo có đứa cháu muốn về Việt Nam phát triển ,không biết sao lại chọn trúng An Giang mình, chuyện quan trọng nầy giao cho anh..Anh biết làm sao rồi chứ gì,tuyệt đối không để sơ xuất nha...
-“Yên chí đi anh Huy,tôi làm việc anh biết mà...Là nam hay nử vậy anh Huy,già hay trẻ để biết mà chuẩn bị..” Thấy ‘lảo đại’ hào sảng giao chuyện tiếp đãi cháu lảnh đạo cho mình,Thanh Cảnh mừng rở,đây là dịp lập công vì vậy ân cần thăm hỏi.
-“Là nam...Xấp xỉ Jessica,còn độc thân vui tính...” Trình Quốc Huy ‘thờ ơ’ hé lộ một cách âm hiểm...Thời buổi nầy tuy việt kiều không còn sáng giá như thời 90 nhưng vẩn còn có giá huống chi là việt kiều muốn về Việt Nam phát triển,nói một cách khác không phải là việt kiều ‘bọng’,việt kiều dõm mà là việt kiều thứ thiệt,có tiền hoặc có thành. tựu ở nước ngoài. Loại việt kiều nầy sẻ nằm trong tầm nhắm của rất nhiều người vì có con gái đẹp nên muốn chiêu rể hiền...Huỳnh Thanh Cảnh có con gái mới 18,tuy bặm trợn một chút nhưng cũng rất đẹp,Trương Định có Trương Mỷ Thể ,Hoàng Trọng tuy đã về Bộ nhưng con gái Hoàng Vân Anh vẩn còn ở đây,đứa nào đứa nấy đều bá cháy.Cháu của lảnh đạo dể gì không động lòng chứ,như vậy thằng con mình sẻ có nhiều cơ hội cua Jessica hơn.
Nghỉ tới đây.lảo tự mắng mình tính già hóa non,trước đây Trình Quốc Cường đã có ý với Jessica nhưng lảo cản,nghỉ ‘tuy Jessica đẹp nhưng chỉ là cháu xa của lảnh đạo,từ nước ngoài về mở nhà hàng,khá thì có khá nhưng sẻ không giúp được gì,nhà họ Trình phải nhìn cho cao mới được...Ai dè hôm nay không ngờ Jessica có thân thế ‘kinh khủng’ như vậy và so với Hoàng Bích Trâm thì có vẻ dể hơn nhiều.Bởi vậy âm thầm gian trá để Huỳnh Thanh Cảnh ‘lái’ cháu lảnh đạo đi hướng khác.
Huỳnh Thanh Cảnh đâu có ngờ lảo đại gian trá như vậy,trong lòng đang cãm động khôn xiết, Thanh Hiền từ hôm bị Công An Cao Lảnh bắt nhốt,khi trở về đã ngoan lắm rồi,không còn tóc đỏ tóc xanh nửa,thật là cãm ơn tổ tiên phò hộ.
Lảo có ý định gởi con gái ra nước ngoài du học nhưng Thanh Hiền nói chán chết,đi du lịch thì được,ở Việt Nam vui hơn nhiều,ngu gì ra nước ngoài nên lảo đành chịu,bây giờ bổng nhiên có việt kiều cháu của lảnh đạo về VN phát triển vậy thì còn gì bằng...Tầm cở Jessica có nghỉa là dưới 30,Thanh Hiền 18,có câu ‘chồng già vợ trẻ là tiên’,Huỳnh Thanh Cảnh nghỉ nếu có thể lèo lái để cháu của lảnh đạo ‘kết’ con gái mình ,1,hay 2 năm sau cưới nhau thì hay quá.Thanh Hiền cũng đẹp đó mà,lảo mơ mộng,bởi vậy âm thầm suy tính.
-“He he..Anh Cảnh,Thanh Hiền cũng 18 rồi phải không?nghe anh Huy nói việt kiều nầy là cháu của lảnh đạo Bộ, đây là cơ hội, gã được rồi đó...”Dường như đọc được ý nghỉ tìm rể của Thanh Cảnh,Uông Hầu trêu chọc.
-Để coi sao ..Hi hi..Hy vọng là vậy...
-“Ha ha..Uông Hầu nói đúng...Được mà...Ừm,quên nửa,đã tiến hành chuyện kia chưa?” Đang cười vui,nét mặt Trình Quốc Huy trở nên âm trầm khi nghỉ đến chuyện đầu tư 2000 tỷ.
-“He he..Yên chí đi anh Huy ,đã nhanh chóng xếp đặc hết rồi, sẻ có kịch hay để coi” Uông Hầu cười đắc ý.
-“Tốt...Uống...” Thấy mọi chuyện đi theo chiều hướng của mình tính toán,mừng thầm trong lòng,Trình Quốc Huy mĩm cười,nâng ly..
...
Rạch Giá.
Một bên muốn kiếm tiền,một bên nhìn thấy ca sỷ nước ngoài,là hàng độc lạ cho nên không cần nói nhiều...Chủ nhà vừa ‘bận việc’ phải vắng mặt...Cả hai liên xáp lại với nhau...
Thìn quả thiệt đang được M.T hầu hạ phê tới bến...Nàng đang từng chút liếm khắp người cục mịch của lảo từ vành tay tới ngực,bụng,xuống tới đùi,trở ngược lên trên đến rún,lại trở xuống liếm láp bìu dái rồi cầm cặc ngậm vào...Đầu gục gặt ...Được một chút nhả ra,liếm từ thân tới đầu ngậm vào nhả ra,lại liếm cứ thế mà làm 1 cách điêu luyện...
OMG!!!Quá đã...Cẩm Lệ chưa bao giờ đạt tới trình độ nầy.So sánh vợ mình với M.T,Thìn không ngừng khi thì xuýt xoa hít hà, khi thì rên hừ hừ hai mắt mở trừng trừng,nhìn lên trần nhà, ,trong đầu cố nghỉ đến một điều gì đó thánh thiện thậm chí ngắt mạnh vào thịt,tạo cãm giác đau để kéo dài cơn khoái lạc để khỏi bắn sớm...
Thìn và M.T không hề biết,có cái camera đang thu hình và chuyển hình ảnh đi...Bên ngoài,cách căn biệt thự,tầm trăm thước,Lam Chánh Hy và Lam Tú Quỳnh đang ngồi trong chiếc Roll Royce Phantom,2 cặp mắt bình thản dán vào màn hình của chiếc I-phone...xem ‘Show’ của M.T bú liếm...
-“Em thật không hiểu tại sao mình phải tốn tiền trên thằng già hai lúa nầy mà không phải là thằng Vinh kia..”Vừa thưởng thức cảnh nóng trên màn hình của I-phone,Tú Quỳnh vừa than phiền,đối với nàng xài 200 ngàn đô trên người Thìn thật không đáng chút nào.
-“Bởi vậy mới nói,lối suy nghỉ của em còn rất nông cạn...Thằng Lâm Chí Vinh sẻ không dể bị con M.T nầy làm mê muội,có biết tại sao không?Trần Đức đưa nó lên,chị của nó là Lâm Thu Vân cũng nhờ vào phía sau Trần Đức mà được ngồi vào Chủ tịch Cần Thơ...Thằng Thìn nầy thì khác,em cũng biết nó là hai lúa nhưng em quên rằng chính hai lúa mới là dể trúng bẩy của mình...”Đắc ý, Lam Chánh Hy vừa rung đùi vừa thưởng thức tài nghệ của M.T trên màn hình nhỏ của cái I-Phone.
-“Anh định dùng ‘clip’ nầy uy hiếp bắt lảo Thìn làm việc cho mình sao?Khả năng làm việc của lảo rất kém...”Tú Quỳnh vẩn chưa hiểu anh mình có ý định gì.
-“Hi hi...Khờ thiệt,theo em thấy ai sẻ là người có thể lên ngồi vào chổ của Trương Hửu Thành?” Chánh Hy cười bí hiểm.
-“Ý của anh là Cẩm Lệ?” Tú Quỳnh bừng tỉnh...
-“Đúng vậy...Tuy chưa được 100% nhưng xác xuất cũng hơn 90%...Em còn nhớ hôm lể nhận chức của Lâm Chí Vinh không?Con mụ Thu Phong rất thân thiết với tên Trần Đức kia,còn nửa,hôm đó bên cạnh Thu Phong còn có Cẩm Lệ...Bấy lâu nay,Cẩm lệ ngồi mài đít trong văn phòng.bổng một ngày tiêu diệt được bọn ‘Ghost’,bây giờ lập được công hiển hách,nổi như cồn.Chuyện nầy rỏ ràng có người sắp đặt để đẩy con Cẩm Lệ lên...Con nầy so với thằng chồng nó thì khôn lanh và làm rất được việc...”Nói tới đây,Lam Chánh Hy không nói nửa...Quá đủ rồi ,lảo tin chắc Lam Tú Quỳnh đã thấy huyền cơ trong câu chuyện.
-“Hi hi,,Hiểu rồi,anh muốn dùng đoạn video nầy để sai khiến con Cẩm Lệ,nó muốn ngồi lên trên chiếc ghế của Trương Hửu Thành tất nhiên phải nghe lời anh...” Tú Quỳnh đưa ngón tay cái,khâm phục,anh nàng quả nhiên cao tay...
-Ậy..Sai khiến thì không đúng nghe có vẻ ép người,anh không thích,hi hi anh thích cụm từ hợp tác hơn...Như vậy mới được lâu dài... Em nói có phải không?
-Hi hi.Anh thiệt là ...
-“ Chuyện trước mắt là chuyện khám nhà của Trương Hửu Thành,có gì bất lợi cho mình thì cần phải tiêu hủy...Nếu không thì cả thiên hạ sẻ đều biết chồng của mụ ta...Úi chà..Nhìn kìa...” Lâm Chánh Hy nhìn trân trối trên màn hình...Tú Quỳnh cũng ghé mắt nhìn ...
Thìn ‘bắn’...M.T cầm đầu cặc để lảo bắn thả giàn lên mặt lên tóc nàng,xong ,dùng lưởi liếm quanh đầu khấc...
- “Như vậy quá đủ rồi phải không...Em biết làm sao rồi chứ gì...” Lam Chánh Hy tắt máy...
-“Nhanh tay 1 chút,người của mình nói con Cẩm Lệ lấy từ nhà của Trương Hửu Thành mấy thùng tài liệu...” Lam Chánh Hy bấm máy chuyển đoạn video qua cho Tú Quỳnh...
-Yên chí đi anh hai..Em biết làm sao rồi...
...
“Hi hi..Chúc mừng mầy trước nha,lập công lớn như vậy,coi bộ sắp lên Đại tá là cái chắc rồi...Wow...Tao nghỉ nếu thao tác một chút nửa thì cái chức Phó Giám Đốc của Trương Hửu Thành sẻ rơi trên đầu mày rồi...” Miệng Thu Phong tia lia,nói không ngừng.
Ở ngoài Phú Quốc,vừa nghe tin Trương Hửu Thành và Giám đốc ngân hàng chết,bọn ‘Ghost’ coi như bị diệt,Thu Phong liền tức tốc ngồi tàu vô Rạch Giá...Gọi Cẩm Lệ ra ngoài để chúc mừng riêng.
-“Tao cũng muốn lắm nhưng không dể đâu...” Cẩm Lệ lắc đầu...
Trúng hai phát đạn nhưng không ngay chổ hiểm,nhờ bác sỉ tận tình cứu chửa nên Đạo không chết...Một ngày sau thì tỉnh dậy nhớ lại lời khoe khoang của Trương Hửu Thành với vợ mình,Đạo vô cùng căm hận,liền tuông ra hết nên bọn người Cẩm Lệ lấy lời khai rất rỏ ràng,còn tới nhà tìm được mười mấy triệu đô mà Đạo cất giấu...Nàng biết đây là công lớn ,lên quân hàm ‘Đại tá’ thì không thành vấn đề nhưng ngồi vào ghế của Trương Hửu Thành thì cần phải ‘thao tác’ nhiều...
-“Hi hi..Mầy đừng có giả khờ nha , mầy biết tao muốn nói gì mà,mầy cũng nói rồi đó,toàn bộ câu chuyện là do hắn sắp xếp...Tao thấy hắn có ý nâng đở mầy.Nói thật đừng có giận nha,thằng chồng mầy nhát như thỏ đế,làm việc sợ đầu sợ đuôi nên không có cơ hội đâu.”Thu Phong bỉu môi khinh thường.
-“Tao biết,nhưng phải làm sao đây..”Nghe Thu Phong nói,Cẩm Lệ càng lúc càng động tâm,nàng cũng thấy Thìn quả thiệt vô dụng.Hắn rỏ ràng dàn xếp mọi chuyện để nàng lập công trong chuyện nầy.như vậy nếu không thừa lúc chụp lấy cơ hội thì quả thật là đầu người óc heo.
-“Hi hi..Còn làm sao nửa...Coi mầy có ý đó không thôi..Hi hi..Lần trước tao nói rồi...Nà,đàn bà trong lúc còn hấp dẩn thì phải biết lợi dụng một chút cái vốn trời cho..Hi hi” Thu Phong cười ám muội..
-“Không phải..Ý tao muốn nói là làm sao bắt đầu,chẳng lẻ tới gần nói ‘Trần Đức’ tôi biết cậu giúp tôi rất nhiều,cậu muốn tôi làm sao báo đáp đây... Hay là ngủ với cậu nha... coi như đền ơn..Hi hi...Kỳ lắm..Tao không mởt miệng được ” Cẩm Lệ nói đùa.
-Không có gì kỳ hết á,tao thấy là thực tế,nhưng mà mầy đừng có hòng xé lẻ...Tao với mầy cùng lên..hi hi...
-“Hả?Tao với mầy?’Nhất Long song Phụng?” Lệ sửng sốt,nàng biết bạn mình bạo nhưng không ngờ bạo như vậy...Dám nghỉ tới trò nầy.
-“Không phải ..Hi hi.Nhất long Tam,Tứ Phụng mới đúng..Hi hi...Hắn hả,khủng lắm...Một hay hai chịu không thấu...Tao nghe nói vậy nên muốn mở rộng tầm mắt...“Thu Phong dâm đãng nói đồng thời lấy bàn tay trái chụp lấy cổ tay phải,ý nói to bự...
-“Ai nói vậy?” Tim Lệ đập thình thịch...
-Hi hi...là như vầy,tao nói với mầy,tuyệt đối đừng nói với ai nghe hôn...Mầy biết Mai Văn Trường chứ gì,vừa mới lên Phó Chủ Tịch Thành phố Cao lảnh đó...Kim Khánh là bà xả của lảo,cũng là chị họ xa lắc xa lơ của tao,bả rất thân thiết Mai Thanh Phương,như tao với mầy vậy..Là Mai Thanh Phương nói đó..Hi hi..Bả còn nói Mai Thanh Phương hỏi nếu bả có hứng thú thì Mai Thanh Phương sẻ giàn xếp.
-“Có lộn không vậy?Em chồng rủ rê chị dâu đi ngoại tinh?”Cẩm Lệ kinh hãi.
-Nghe thấy lạ chứ gì nhưng nghỉ kỷ lại cũng không lạ đâu...Bả nói với tao Hi hi..Mai văn Trường không ‘lên’ được...bả thì vẩn còn rất sung về chuyện đó lắm nên Mai Thanh Phương thông cãm..Tao nghỉ cũng đúng.Nà,tao có kế hoạch rồi...Bả cũng thân với hắn lắm,mời hắn ăn cơm ,lúc đó mình cũng tới...Sau đó hi hi...Mình bạo một chút thì Que sera sera ..Một khi mình có quan hệ nầy với hắn rồi thì khi mình có chuyện gì hắn sẻ can thiệp,giúp đở...Mầy thấy sao hả,có được không?
-“Tao không biết nhưng mà tao tin mầy..” Nghe bùi tai, Lệ ngoan ngoản để bận thân sắp đặt.
-“Được rồi...Cứ để tao lo,hi hi,bảo đãm mầy sẻ phê tới bến..” Thu phong hứa hẹn.
-“Mầy dâm thiệt Thu Phong,cắm trên đầu ông xả mầy mấy lần rồi?Noi thiệt đi...” Cẩm Lệ thấy bạn cởi mở nên hiếu kỳ.
-“Ậy.đừng có nghỉ bậy mầy,không phải ai cũng cỡi tao được đâu à...Mầy tưởng thằng cha Dủng tự nhiên bò lên được chức Chủ tịch Phú Quốc sao nếu không có tao chịu lên giường với người khác ?Hai lần thôi,là lảnh đạo của thằng chả,nhẹ nhàng thôi,hi hi..Già khú đế mà còn ham,vừa mới lên ngựa chưa đút vô đã bắn lên bụng tao..Chán phèo..Hy vọng lần nầy thì khác...” Thu Phong liếm mép,nét mặt mơ màng.
-“Thằng cha Dũng kêu mầy lên giường với lảnh đạo?” Cẩm Lệ kinh hãi.
-“Ừ...Có gì phải ngạc nhiên chứ,bởi vậy mới nói nha,thằng Thìn không có tương lai,tao thấy mầy gặp hên,có lẻ hắn vừa mắt nên mới dọn đường cho mầy,hắn trẻ tuổi đẹp trai có gốc cổ thụ,nương tựa vô được sẻ có tương lai sáng lạng,tin tao đi...Hi hi quan trọng là ‘đại du’..không khóc ngoài quan ải..Hi hi...Như vậy mới phê...” Trước ánh mắt kinh hãi của Cẩm Lệ nhìn mình,Thu Phong cười hinh hích...
-Nhìn mầy kìa...Vậy mà nói không dâm...Cũng tầm cở Vỏ Tắc Thiên à
-..Sao cũng được...Có nghe qua chưa câu nầy ‘Nhân chi sơ tinh bổn dâm’ chưa..Hi hi
-“Tầm bậy tầm bạ “ Cẩm Lệ cười.
-Nếu chưa muốn về nhà với thằng chồng của mầy thì đi uống bia với tao...Tao kể chuyện dâm cho mà nghe,bảo đãm phê tới bến luôn á...
-“Xê...Chuyện dâm thôi mà,có gì phê chứ...Coi phim phê hơn nhiều “Cẩm Lệ bỉu môi...
-“Không phải đâu,hihi..Chuyện nầy Mai Thanh Phương kể với chị họ tao,chị họ tao cái gì cũmg nói với tao hết...Hắn hả..Ouf..À thôi...Mầy không có hứng thú nghe đâu ha...Bye..” Thu Phong ‘vội vả’ ra xe...
-“Chờ chút...Sao không nói sớm...Mầy nha...Càng ngày càng cà chớn...” Cẩm Lệ chụp lấy xách tay chạy theo.Trong lòng vô cùng hứng thú...
Ngay lúc nầy có tiếng ‘bip’ ...Có người ‘inbox’...Đang bước cùng Thu Phong,Cẩm Lệ lấy máy ra đọc ‘mail’ bất chợt sửng sốt,đứng khựng lại,
-“Gì vậy...”Thấy Cẩm Lệ nhìn trân trối vào màn hình,Thu Phong tò mò ghé mắt.
-Oh..my god!Ai gởi vậy...
Trong hình,Thìn nằm ngửa,phía dưới gần một nửa tiểu huynh đệ của lảo đang nằm trong miệng của mỷ nử khá đẹp.tay lảo đang vịn đầu tóc nàng,hai mắt nhắm nghiền,nét mặt đờ đẩn.
-“Gmail account...Không khó tìm ra là ai nhưng cần chút thời gian, tao đang suy nghỉ ý đồ của người nầy..” Cẩm Lệ nhíu mày,giọng bình thản,tay bấm máy..
-“Khoan,đừng manh động...Mầy vừa nói 1 câu rất quan trọng...ý đồ của người nầy hình như không phải là nhắm lảo Thìn mà nhắm vào mầy...” Biết Cẩm Lệ muốn gọi Thìn hỏi cho ra lẻ,Thu Phong đưa tay cản.
-“Nhắm vào tao?” Cẩm Lệ sửng sốt.
-“Không ‘sure’ lắm nhưng khả năng nầy rất cao...Có hai giả thuyết ,thứ nhất,Trương Hửu Thành chết,nhiều người nhắm cái ghế nầy mà mầy hiện bây giờ rất sáng chói cho nên có người dùng thằng cha Thìn gây ra xì căn đan để tạt nước bẩn lên người của mầy?”Nói tới đây Thu Phong ngừng lại,cho thời gian Cẩm Lệ ‘tiêu hóa’ giả thuyết thứ nhất của mình.
-“Không có lý lắm,chuyện chồng làm không ảnh hưởng tới vợ...” Cẩm Lệ lắc đầu.
-‘Ha ha..Lý thuyết là như vậy nhưng để tránh sai lầm,trong việc đề bạt,các lảnh đạo cao tầng cân nhắc từng li từng tí.Còn nửa,chưa chắc gì chỉ có chuyện sex nầy...Biết đâu còn có gì khác nửa.” Thu Phong tiếp tục phân tích ...
-“Vậy,..Vậy...” Cẩm Lệ lo sợ,nhận thấy lời nói của Thu Phong rất có lý...Trong đầu liền nhanh chóng ‘điểm danh’ những nhân tuyển trong tỉnh có tiềm năng ngồi vào chiếc ghế của Trương Hửu Thành.Vấn đề là không phải chỉ 1 hay 2 mà có gần chục người...
-Giả thuyết thứ hai là mầy không phải rà soát nhà Trương Hửu Thành sao?Vậy phải coi mầy thu được cái gì..Biết đâu trong những hồ sơ thu được có ảnh hưởng đấn người nào đó..Cho nên...Mầy hiểu ý tao muốn nói gì rồi chứ?Mầy đã đọc qua hết các tài liệi thu được chưa?
-“Chưa...Đâu có nhanh vậy...”Cẩm Lệ ngây người,trong nhà của Trương Hửu Thành,2 thùng giấy tờ khả nghi còn có máy vi tinh được đem về trụ sở để xét duyệt, nhưng không phải 1 sớm 1 chiều có thể lướt qua hết.
-Tao thấy hay là như vầy,cẩn thận 1 chút, hay là nói cho hắn biết để coi hắn nghỉ gì trước khi hành động,mầy nghỉ sao?Nếu hắn thật sự muốn nâng đở mầy lên,hắn sẻ có cách...Đừng quên hắn là người nào.
-“Đúng ha...Sao tao không nghỉ ra vậy..” Cẩm Lệ cầm di động ..bấm.
...
Thành Phố QuéBec...Canada...
Trang vừa chạy vào bãi đậu xe,chưa kịp ngừng,toàn bộ ban giám đốc của Sources đã ra tận cửa nghênh đón,nét mặt ai cũng có chút khẩn trương...Chuyện của Steven Vủ ‘làm eo’ xin từ chức chẳng được gì còn bị Ông chủ mới ‘cám ơn’ rối rít khiến ban Giám đốc của Sources cãm thấy nơm nớp lo âu,ông chủ mới nào cũng có khuynh hướng tổ chức lại,không biết có ảnh hưởng gì tới mình không đây.
Trừ hai người Francine và Jacques còn khá trẻ trong thành phần Ban Giám đốc,Phó Giám đốc Pierre Trinque,Trưởng Phòng Tài Chánh Raymond Moussa,Trưởng Phòng nhân sự Denis Morin đều đã trên 50 hết rồi,tìm ‘job’ khác không khó nhưng tầm tuổi nầy ai lại không muốn yên ổn làm việc qua ngày chờ tới ngày về hưu hưởng tuổi già chứ,đổi ‘job’ làm gì...
-“Bienvenue au Quebec..Mr Le president...Madame Trang...”Là Vice President,Pierre tiến ra phía trước,nồng nhiệt đón chào.
-“Ông ta nói chào mừng cậu và tôi đến thành phố Quebec,ông nầy là Pierre,là Vice- President của Sources cũng như Steven Vủ ở S.V.L...Má cậu trước kia là Tổng Giám đốc.bây giờ là cậu...”Trang thông dịch,đôi kinh gọng vàng làm gương mặt của nàng vô cùng nghiêm túc,vẻ lẳng lơ dâm đãng trong xe hoàn toàn biến mất.
-“Cám ơn..Cám ơn nhiều...Chà,...ông tây già nầy coi phong độ đẹp trai quá ha...”Đức bắt tay Pierre cười thân thiết...
-“Mr Le president...Qu’est-ce qu’il dit..?” Mĩm cười,Pierre nhìn Trang chờ nàng thông dịch...
-“Il dit que vous êtes un beau vieux monseur..” Trang thẳng thừng thông dịch..
-“Oh..Haha ha..Merci..Merci...” Sai một giây chưng hửng,Pierre cười phá lên..Mọi người cười theo...Bầu không khí vì vậy trở nên thân mật hơn.
-Dì nói cái gì mà họ cười lên vậy?
-Thì cậu nói sao tôi nói vậy...Nói cậu ta khen ông ta già còn đẹp trai..Không phải sao...
-Ha ha..Phải phải...
-“Monsieur le President...Permettez-moi de vous presenter Mr Raymond...Mr Denis...” Pierre lần lươt giới thiệu tên và chức vụ từng người trong ban giám đốc...Trang một bên thông dịch ...Mọi người lần lượt đi vào phòng họp...Ngồi xuống...Trên bàn trà nước.cà phê bánh trái,chocolat đã được bài trí sẳn.Pierre giới thiệu 1 lần ngắn gọn hoạt động của công ty...Mọi người nhìn hắn,chờ Tổng Giám đốc phát biểu vài lời...
-“A hèm..A hèm..Đức đằng hắng vài tiếng..Cầm ly cà phê lên hớp một ngụm đảo mắt nhìn quanh.
-“Hi hi...Tôi không biết nhiều đâu,chỉ biết mấy con số..”Nói tới đây,hắn ngừng lại,chờ Trang thông dịch, mọi người nhìn nhau,hồi họp...Không biết Tổng Giám đốc có ý gì...Ngay cả Trang cũng không hiểu tên nầy muốn nói gì đây.
-“Raymond..Anh lo về tài chanh phải không..Anh nói tôi nghe,nếu anh có 100K gởi định kỳ trong ngân hàng.vậy anh được tối đa bao nhiêu phân lời...
-“Cái đó còn tùy Mr Le President...Trung binh là 4%..” Raymond đáp...Ánh mắt nghi hoặc...Chưa hiểu Tổng Giám đốc có ý gì..
-4%...Nhiều vậy à?Thôi.cho là 2% đi...Nói như vậy có nghỉ là nếu tôi bỏ ra 1 triệu cho sự vận hành của công ty.mức tối thiểu là tôi phải có 20K trong túi của mình..Có đúng không?Lấy ví dụ nha,theo báo cáo vừa rồi,năm ngoái,chi phí cho sự vận hành của công ty là 20 triệu,lợi tức đem về là 300 ngàn...Chỉ có .1.5 phần trăm...Sources có vấn đề...Right?
Trang thông dịch không ngừng..ban Giám đốc Sources bừng tỉnh...Ông Tổng đảo một vòng liền chỉ ra vấn đề..Nói đúng ra không phải vấn đề lớn gì nhưng theo nguyên tắc đúng là như vậy...
-“Tổng Giám đốc..Nhưng mà..”Raymond suy nghỉ xem ra phải nhìn lại chuyện tiêu xài mới được...Nhưng không phải nói là có thể làm ...
-“Hi hi..Tôi hiểu...Tôi hiểu..Trong quá trinh luôn có những chuyện bất ngờ phải không?...Ở đây Chuyện mà tôi muốn nói là chúng ta phải không ngừng cãi thiện để đạt tới mục tiêu...Đừng để có quá nhiều chuyện bất ngờ...Đừng cho rằng chuyện bất ngờ là hiển nhiên không thể tránh được...”Đức hùng hồn nói...
Mọi người sửng sốt...Những lời nầy không phải là những lời của người không biết gì mà là những lời của người từng trãi..Hắn còn trẻ như vậy..có thể sao?Xem ra Steven Vủ nhìn lầm rồi...
Nhìn ánh mắt của họ nhìn mình..Đức đắc ý...Thật ra những lời nầy là hắn ‘ngộ’được từ Phó Loan..Nàng không ngừng dạy hắn...Bây giờ đem những lời nầy nói ra,thật là hiệu nghiệm...
Trang vừa thông dịch vừa chấn kinh...Cái tên nầy có nhiều cái nàng không ngờ...
Ngay lúc nầy chuông di động hắn reo lên,nhìn màn hình..Đức sửng sốt,chẳng lẻ bên Rạch Giá xảy ra chuyện gì?Nếu không thì Cẩm Lệ sẻ không gọi...hắn đã căn dặn có chuyện quan trọng thì gọi.
-“Sorry... Là bên Việt Nam gọi..Chắc có gì quan trọng...” Vội vàng bắt máy,Đức đứng dậy,mở cửa bước ra ngoài phòng họp...

(Hết Phần IV - Chương 78-6 ... Xin mời đón xem tiếp Phần IV - Chương 79-7 )

Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!