BUỔI CÂU CÁ TUYỆT VỜI

Tác giả: Con Đường Hoa
E-mail: nhatanh02010***@yahoo.com (Remove *** để liên lạc tác giả)

CõiThiênThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


Các bạn thân mến! Vậy là đã có đến 25 truyện nói về nhân vật Nguyễn Hùng Lợi, một cậu trai tuy còn nhỏ tuổi nhưng thật là đào hoa, phải không các bạn? Quãng thời gian được nhắc đến trong những truyện trên chủ yếu tập trung ở giai đoạn tuổi từ 15-17 của cậu ta với những mối tình nồng nàn, cháy bỏng. Bắt đầu từ giờ trở đi, chúng ta sẽ lần lượt thuật lại những cuộc tình mà nhân vật chính của chúng ta đã trãi qua từ năm lên 11 tuổi đến năm 15 tuổi, nghĩa là nối tiếp sau mối tình đầu tiên giữa cậu và chị Đông – người chị họ chú bác ruột ở Sài Gòn. Tôi xin đính chính cùng các bạn là cuộc tình giữa Lợi và chị Sáu Minh (truyện Trước giờ bay) chưa hẳn là chuyện tình thứ hai của nó mà có thể là thứ năm hoặc thứ sáu gì đó cũng nên. “Buổi câu cá tuyệt vời” là nhan đề câu chuyện tình loạn luân giữa Lợi và chị ruột thứ bảy Nguyễn Thị Hồng Sương và thật chính xác, chị Bảy Sương là người chị gái đầu tiên trở thành tình nhân của cậu em trai út chị. Hiện tại, chị Sương không sống cùng với gia đình tại Bà Rịa mà gần 5 năm qua, chị lên Sài Gòn làm công nhân cho một xí nghiệp giày da, thỉnh thoảng vào dịp Tết chị mới tạt về thăm nhà mấy ngày rồi lại đi ; chắc có lẽ chị muốn lấy công việc tại một nơi xa lạ để dễ dàng xóa nhòa kỷ niệm tuổi thơ hồn nhiên, vụng dại và tội lỗi giữa chị và thằng em. Dạo ấy, Lợi mới có 12 tuổi vừa học xong lớp 6, còn chị Sương thì lên tuổi 18 ; mấy năm về trước, do hoàn cảnh gia đình khó khăn nên chị đành phải nghỉ học sớm sau khi học xong lớp 7, bươn chải cùng bố mẹ và các chị làm đủ mọi việc miễn sao kiếm được tiền để nuôi sống một gia đình có đến mười miệng ăn : buôn bán quần áo cũ, làm giấy nhám, làm rẫy (lúc này bố mẹ Lợi vừa mới chắt chiu sang được năm sào rẫy ở Núi nhọn, một vùng đất giáp ranh giữa Đất Đỏ và Xuyên Mộc) kể cả giặt ủi quần áo thuê, nhận giữ trẻ…Vì là em út trong nhà, tính tình lại ngoan hiền, dễ thương, chịu khó, biết vâng lời tuy hơi khờ khạo nên hầu như cả bảy chị gái, ai nấy cũng ít nhiều đều có tình cảm đặc biệt dành cho Lợi nhất là chị Sương hình như trái tim chị “nhiều ngăn” hơn các chị khác nên tình cảm chị ưu ái thằng em cũng là phần trội hơn hẳn. Trong các việc trên, có lẽ chị thích thú nhất và ưa làm nhất là đi câu cá vì vừa giải trí đầu óc được thanh thản sau những nỗi vất vả, lo toan vừa dễ dàng kiếm được bộn tiền. Vào ngày chủ nhật tuần nào cũng vậy, chị Sương đều gọn gàng trong bộ bà ba cũ khăn gói quả mướp, vác cần câu cùng giỏ tre với cơm nắm thịt kho và nước uống lên đường và lần nào cũng vậy, Lợi cũng nằng nặc đòi đi theo để giúp chị vì nó đang được nghỉ hè ; chị Sương vốn tính ưa có người đặng nói chuyện cho khuây khỏa đường xa lẫn mệt nhọc nên chị cứ hễ chuẩn bị lên đường đi câu là gọi ngay thằng em út cùng đi hộ tống. Hai chị em lúc đầu còn đi câu ở những địa điểm gần nhà như xóm Cát, cầu Bà Vụng, cầu Máy nước rồi về sau, lần lần đi xa hơn như cầu Long Hương, cầu Mới ; có bữa còn lội bộ đến tận cầu Cỏ May đi về cũng gần 8 cây số chứ chẳng phải là ít thế nhưng vẫn không thể nào ngăn cản được hai chị em không hề mỏi gối chồn chân.

Công việc này tuy khá mệt nhọc và mất nhiều thời gian nhưng cũng đem lại khá bộn tiền cho chị Sương đủ trang trãi, vun đắp những chổ thiếu hụt của gia đình. Nhờ vậy, chị Sương và Lợi được bố mẹ ưu ái cho khá nhiều điều như mua sắm quần áo, đồ dùng cá nhân, đi chơi, xem phim… thậm chí kể cả tổ chức sinh nhật khiến cho các chị khác nhiều khi phải ghen tức. Chị Bảy là một tay sát cá có hạng nên không có buổi đi câu nào mà cái giỏ tre của chị lại không đầy ắp ; nếu không có cá bống, cá chép, cá rô…thì cũng có tôm, cua, ghẹ…Cũng do cái nghề đi câu này mà sự đời ngẫu nhiên đã đưa đẩy hai chị em vào con đường tình loạn luân, tội lỗi, nghiệt ngã đầy cay đắng mà cả hai thực sự không thể nào ngờ trước được vì tuổi đời họ đều quá nhỏ. Gia đình Lợi, tất cả bảy cô chị của nó trước mắt bàng dân thiên hạ, ai nấy cũng đều trầm trồ khen ngợi nhan sắc thất long công chúa con nhà ông Thạnh bà Thân ( tên bố mẹ của Lợi) quả là nghiêng thành đổ nước, chẳng khác gì Hằng Nga, Tây Thi hay Thái Bình công chúa, Đắc Kỷ… ; trong đó, chị Hồng Sương là người con gái danh vọng sắc đẹp trội nhiều hơn hẳn. Tuy mới có mười tám tuổi nhưng chị đã cao tới 1m71 song không phải vì thế mà nói rằng chị ốm yếu, gầy guộc ; trái lại, chị rất có da có thịt, đầy đặn, nở nang trông thật hấp dẫn và khêu gợi. Không phải là nhuộm nhưng mái tóc dài phủ xõa đến giữa lưng của chị lại điểm xuyết một vài lọn tóc vàng hoe như râu bắp một cách tự nhiên, trông chẳng khác gì một cô gái Đan Mạch, thật mềm mại, óng ả, tha thướt, mịn màng và êm ái như nhung.

Được ôm phủ bởi mái tóc thướt tha ấy là khuôn mặt trái xoan đầy góc cạnh sắc nét với đầu tiên là cái vầng trán khá cao cùng đôi hàng chân mày khá đậm, cong vút nằm vắt ngang trên cặp mắt lươn nhỏ nhắn, long lanh, đen láy, ngời sáng và cong vút hai hàng mi sắc lẻm như dao cau khiến bất kỳ loài ong giống bướm nào cũng đều phải chết mê chết mệt. Sống mũi dọc dừa thật thanh tao, cao ráo cân đối, gọn gàng nằm giữa hai gò má hồng đỏ nhô cao hai lưỡng quyền ; hai lúm đồng tiền hết sức dễ thương ở hai bên khóe miệng chị Sương xuất hiện mỗi lúc hai làn môi hình trái tim đều đặn, mọng đỏ và đầy gợi cảm của chị nở rộ nụ cười để lộ hai hàm răng trắng đều như ngà. Vòng cổ cao lộ rõ ba ngấn, hai bờ vai nuột nà, vòng lưng thon mềm, hai gò ngực vun tròn cùng vòng bụng mềm mại và hai vòng eo thon thả ; cặp đùi no tròn, hai bờ mông đầy đặn, cặp giò thon dài và hai bàn chân trắng ngần, mọng nước. Đấy chính là toàn bộ đường nét sắc sảo, tuyệt mỹ trên pho tượng Thần Vệ nữ do bàn tay thiên nhiên và tạo hóa tạc nên một cách tài tình ; tuyệt đối không bút nào có thể vẽ thay được, không ngôn từ nào có thể tả hộ được. Lợi, một thằng con nít mới có mười hai tuổi đầu chưa ráo máu đầu thì làm sao nó ngờ được rằng vào một đêm lặng lẽ về sáng, diễm phúc thưởng thức tấm thân con gái trinh nguyên trọn vẹn của chị Bảy Sương lại đến cùng với nó khiến chỉ trong phút giây, nó đã trở nên điên đảo, cuồng loạn gần như hồn xiêu phách lạc.

Cảm giác xác thịt sống động có từ lần làm tình, ân ái đầu tiên giữa nó và chị Đông mới hè năm ngoái đây tuy đã xa vời vời nay bỗng nhiên lại khơi gợi dậy từ bên trong cõi lòng tê dại, sâu kín khiến nó không cần suy nghĩ chi cả, cứ thế mà nhắm mắt bước vào cõi tình cùng chị Bảy chẳng khác gì con thiêu thân lao mình vô lửa. Mỗi khi đi câu cùng chị, Lợi đều mang theo một cái bình không bằng nhựa dung tích 5l vì nó không biết bơi và đây chính là cái phao rất lợi hại của nó nhưng với chị Sương thì lại khác, chị vốn là con rái cá bơi lặn rất giỏi ; dù ôm phao nhưng cũng có đôi lúc Lợi phải ôm lấy thân thể người chị ruột để chị vừa bơi vừa dìu nó qua khúc sông lớn sóng dồn. Ở khu vực cầu Cỏ May có một cái doi đất dài chạy từ trong bờ ra đến giữa sông, nổi lên thành một cái cồn mọc đầy đước, dừa nước… Hai chị em Sương và Lợi mỗi lần đi ra đây đều rất thích cái cồn này vì nó thật mát mẻ, vắng người câu, cá nhiều lại sẵn có mấy cây táo chua chua ngọt ngọt…quả thích thú vô cùng. Tại cồn, lúc nào cũng đều có các loài cá dễ bán lấy tiền như cá bóng, cá măng, cá lóc, cá bông lau…Điểm đặc biệt nữa là mỗi khi nước cạn, đứng trên cồn thấy rất rõ nguyên cả cái xác xe tăng ; chuyện rằng lúc quân giải phóng vào tiếp quản thị xã Bà Rịa, hai ba tên lính thiết giáp ở trại lính Vạn Kiếp đã lái chiếc xe tăng trên chạy qua Vũng Tàu trốn, khi đến cầu Cỏ May, do pháo quân giải phóng bắn quá dữ nên chạy nhào luôn xuống sông và chết đứng, chôn xác luôn dưới lòng sông.

Chị Sương và Lợi do sợ ma nên chỉ dám ra tới cồn mà thôi chứ chưa bao giờ dám nghĩ đến chuyện bơi ra chổ chiếc xe tăng. Thường mỗi khi ra cồn Cỏ May từ lúc sáng cho đến chiều, dù được nhiều cá đi nữa thì hai chị em cũng cố gắng ra về trước 4 giờ vì hễ sau 4 giờ, nước lên ngập hết đường đi vào bờ ; khi ấy muốn vào bờ phải bơi vòng qua cầu rất xa và nguy hiểm vì nước sâu chứ từ cồn bơi thẳng vào cũng không được do sóng dạt từ bờ ra thật chết người và phải ít nhất 4 tiếng đồng hồ sau, nước mới rút. Cái cồn Cỏ May như là cõi thế giới riêng biệt của hai chị em Sương và Lợi nhưng một chiều nọ, cả hai đều phát hiện ra một điều không thể nào tin được đó là “thế giới” của họ đang bị người ngoài xâm chiếm. Số là khi chuẩn bị ra về, hai chị em ngó thấy trên bờ có dựng một chiếc xe máy sau rặng dừa nước nhưng lại chẳng thấy người đâu cả ; ngó quanh ngó quất, cả hai bỗng ngồi thụp xuống sau rặng đước vì cách đó khoảng 30m, sau một đám dừa nước um tùm có hai người đang ôm nhau lăn lộn dưới đất. Cả hai chị em lặng yên theo dõi hai người kia làm gì mà lạ thế kia! Thì ra đó là một cặp tình nhân nam nữ thanh niên trạc tuổi khoảng 20-22 đang yêu nhau, ân ái cùng nhau và trên người họ đều trần truồng như nhộng, không hề có mảnh vải nào che thân cả ; họ mãi mê trao tình cho nhau nên hoàn toàn không biết là có hai chị em đang dõi theo hành động của họ. Thật là bất ngờ quá đỗi khi chị Bảy Sương và Lợi lại được thưởng thức một bộ phim sex hay cực kỳ do hai diễn viên không chuyên ngoài đời nhập vai rất đạt ; tuy còn con nít khờ khạo, lúc đầu còn không hiểu nhưng do bản năng, hai chị em cũng dần dần đoán được cốt lõi của tình huống. Chị Sương đỏ cả mặt nhìn thằng em, Lợi thì ngượng ngùng không kém gì chị, nó đánh trống lãng :
- Chị Bảy, nước đang lên kìa! Về thôi chị!

Sợ bị hai người kia phát hiện, chị Sương và Lợi len lén rời khỏi cồn rồi nhanh chóng bơi vào bờ khoảng 60-70 m vì lúc này vẫn chưa có sóng dạt từ bờ ra, còn đôi tình nhân kia vẫn không hề đoái hoài gì đến việc nước lên cắt đứt con đường nối bờ với cồn vì tình yêu của họ đã lên đến cao trào cực độ. Thật chẳng hiểu vì sao, lúc này chị Sương lại bỏ mặc thằng em bơi bằng bình nhựa chứ chị không ôm dìu nó bơi như mọi khi nữa? Chắc có lẽ là con tim trinh nguyên và cõi lòng băng giá bấy lâu nay của chị giờ đã bị chấn động mạnh mẽ bởi cái gọi là tình chăng? Mới có mười tám tuổi, chị chưa hề biết yêu ai, lần đầu tiên chị nhìn thấy hình ảnh phàm phu tục tử như vậy thì cho dù có là tiên đi nữa, chị ít nhiều cũng bị bấn loạn bởi dục tình thế thái chốn nhân gian hừng hực lửa cháy thiêu cháy trụi trái tim chính trực của chị.

Cứ thế, hai chị em lặng thinh mà bơi vào tới bờ rồi người xách cần câu, kẻ mang giỏ cá chậm rãi lên đến đường đặng lội bộ về nhà. Rất ngạc nhiên vì mọi khi hai chị em tía lia chuyện này sang chuyện khác nhưng lần này, cả hai đều cùng nín thinh câm lặng khiến cho con đường về càng lúc càng thấy xa. Lợi mấy lần muốn gợi chuyện với chị mình nhưng thấy vẻ mặt chị cứ lầm lì, bỗng dưng nó cảm thấy hơi sờ sợ nên không dám hé miệng ; rồi con chị đi trước, thằng em đi sau cứ tiếp tục như vậy riết rồi cũng về đến nhà. Hoàn cảnh gia đình hai chị em lúc này là hôm qua, trừ cả hai ra, cả nhà đều đã lên đường đi dự đám cưới con của một người bà con bên nội tại Đà Lạt và chắc là cả tuần mới trở về. Sau khi lấy chìa khóa trong túi quần ra mở khóa cửa, Lợi vừa đẩy cánh cửa gỗ mắt lưới ô vuông thì chị Sương chưa gì đã lầm lũi bước thẳng một mạch vào thẳng trong nhà, dĩ nhiên là không nói năng gì cả. Chị ra nhà sau cất cần câu rồi lên lầu lấy quần áo xuống rồi vào nhà tắm, cởi quần áo và xối nước ào ào ; trong khi đó, ở bên ngoài, Lợi trút cá từ trong hai giỏ tre đầy ắp ra một cái thau nhựa lớn chứa sẵn đầy nước. Nó nói lớn :
- Chị Bảy ơi! Em nấu cơm nghe?
- Muốn nấu gì thì nấu đi! Giọng chị Sương chẳng khác gì dùi đục chấm mắm nêm.

Lợi lắc đầu, ngao ngán vì chẳng hiểu đầu cua tai nheo như thế nào khiến cho chị Sương thay đổi 3600 như vậy ; nó lẳng lặng xúc một lon rưỡi gạo đổ vào nồi cơm điện, vo sạch rồi đặt vào bên trong vỏ bao, sau đó cắm dây điện. Nó ra nhà sau, chờ đợi khoảng mười lăm phút sau, chị Bảy mới ra khỏi phòng tắm và khi ấy, nó mới chạy bay lên phòng của nó trên lầu lấy quần áo xuống tắm một cách thoải mái, mát mẻ vô cùng. Khi trở lên trên lầu, chợt nó nghe thấy tiếng rên của chị Bảy Sương từ trong phòng chị cạnh bên vẳng ra và vì cửa phòng chị vẫn mở toang hoang nên nó lật đật ba chân bốn cẳng chạy vào thì thấy chị đang ngồi trên giường, tay phải bóp bóp bàn chân phải với khuôn mặt nhăn nhó. Lợi lên tiếng :
- Chị sao vậy chị?
- Mi vào đây làm gì? Có gì dính dáng đến mi hả? Cút ngay! Giọng chị Sương gắt gỏng.
- Sao chị kỳ cục vậy? Em làm gì chị mà chị la em? Lợi không ngán gì chị cả nên la toáng lại rồi quày quả bỏ đi ra.

Vì cả ngày hôm nay không những lội bộ nhiều mà còn phải bơi gần 100m nên giờ bàn chân phải chị Bảy Sương bị vọp bẻ thật đau điếng ; bàn chân cứ thẳng đơ ra, không cử động co duỗi được và cứ nhói lên tận xương tận tủy. Tự dưng, chị bất chợt nhận thấy sao mình quả thật vô lý vô cùng, khi nghe thằng em trách cứ như vậy, chị cảm thấy hối hận vô cùng, quả là chị sao mà đoản hậu đến thế? Rõ ràng là thằng em út có động phạm gì đến chị đâu? Chẳng qua là chị bị ảnh hưởng sốc bởi hình ảnh cuộc làm tình, ân ái sống sượng, dung tục của cặp nam nữ thanh niên kia nên mới có sự chấn động tâm lý từ đó dẫn đến thay đổi luôn cách xử sự giữa chị với Lợi thành thử không khéo.
- Lợi, đau quá. Em lên giúp chị với!

Nghe tiếng chị Sương kêu lớn, Lợi vẫn đi xuống nhà dưới nhưng không phải nó bỏ mặc chị mà là nó đi tìm chai dầu nóng Trường Sơn. Nhà dưới, cửa lớn cửa sổ đều đóng im ỉm, không gian vắng lặng và tĩnh mịch vô cùng ; nó tìm được chai dầu nơi tủ thờ vội vàng đi lên lầu, trở lại phòng ngủ chị Bảy. Dĩ nhiên, lúc này chị Sương vừa thay đổi hẳn thái độ, không còn cọc cằn gắt gỏng như khi nãy nữa mà hoàn toàn chị đã hồi phục lại như xưa và là chị Sương vui vẻ, hòa nhã, cởi mở như ngày nào. Chị ngồi dậy, tươi cười nhìn thằng em ngồi xuống giường rồi chị khẽ vén cao ống phải chiếc quần vải phin trắng bông chấm nho nhỏ của chị lên còn Lợi vẫn lặng lẽ mở nắp chai dầu, thấm dầu vào ngón tay thoa đều lên bàn chân chị rồi vừa xoa dịu dàng vừa bóp nhẹ nhàng nơi phần mu bàn chân chị. Trong chốc lát, chị Bảy Sương không còn cảm thấy đau đớn nữa, bình thường trở lại, chị vừa khẽ xoa má thằng em vừa nói :
- Chị hết đau rồi. Chị cám ơn em nhiều nhé, bác sỹ của chị!
- Chị đỡ thiệt chưa? Vậy chị xuống nấu ăn đi, chứ chẳng lẽ chị cho em ăn cơm không?
- Dạ, tuân lệnh!

Trong tiếng cười đùa vui vẻ, rộn rã như là trong nhà vẫn còn nhiều người giống y mọi ngày, hai chị em cùng nhau đi xuống nhà dưới. Chị Sương vào bếp, nấu món canh cải bẹ xanh và trứng chiên sốt cà chua rất ngon ; đây là buổi chiều ngày thứ ba bàn ăn trong gia đình Lợi chỉ có mỗi hai chị em nơi chiếc bàn tròn mà thường ngày gia đình tề tựu quanh mâm cơm. Lúc bấy giờ, nồi cơm điện cũng đã chín ; Lợi dùng giẻ sạch nhắc lồng nồi ra bàn trong lúc chị Sương múc canh ra tô, xúc trứng ra đĩa và dọn chén bày đũa. Vì đều cảm thấy đói sau buổi đi câu mệt nhọc nên cả hai ngồi vào bàn ăn thật ngon lành, vừa nhai Lợi vừa hỏi :
- Chị Bảy, khi nào bố mẹ mới về vậy chị?
- Còn những sáu ngày nữa ông tướng ơi!
- Mai tụi mình có đi câu không chị?
Hai gò má chị Sương thoáng đỏ dựng lên vì chị lại liên tưởng đến bộ phim sex mà hai chị em đã xem lúc chiều ở Cỏ May, chị nói qua quýt :
- Thôi ngày mai mình ở nhà nghỉ mệt đi. Vả lại chị còn phải đi bán cá nữa.

Khi dùng xong cơm thì trời đã tối hẳn. Kim đồng hồ chỉ vừa đúng 8 giờ. Chị Sương và Lợi lên lầu, ra gian phòng trước mở tivi xem nhưng chỉ được non tiếng là cả hai chị em đều ngáp dài ngáp ngắn. Chị Sương vào phòng ngủ trước còn Lợi cũng tắt tivi rồi đi xuống nhà dưới ; một lát sau, nó lễ mễ trở lên với ly chanh nóng trong tay vì nó rất hiểu tâm lý chị Bảy của nó rất thích uống vị chanh chua chua ngọt ngọt trước khi ngủ. Vào phòng chị Sương, nó đặt ly nước lên bàn trang điểm, chị đang mơ mơ màng màng vội thích thú ngồi dậy, cầm lấy và nhấm nháp vài ngụm nhỏ.
- Em của chị chu đáo ghê. Chắc là muốn xin tiền chứ gì?
- Sao chị cứ coi thường em hoài thế? – Im lặng giây lát, Lợi tiếp – Nè chị ơi, tối nay em ngủ chung với chị cho vui nghe?
Nghĩ ngợi một chập, chị Sương khẽ gật đầu :
- Cũng được. Em lấy gối của em mang qua đây, còn mền thì đắp chung với chị vậy.


Dạo trước, mỗi khi nhà có khách hay bà con đến ngủ lại nhà thì đôi khi, chị Sương và Lợi hai chị em cũng thường hay ngủ chung với nhau nhưng đêm nay, được chị cho ngủ chung, tự dưng Lợi bỗng cảm thấy nao nao, rạo rực trong người như thế nào ấy không sao tự lý giải được. Nó về phòng lấy gối rồi trở lại phòng chị Sương, chị xích người nằm vào mé trong và nhường nó nằm bên ngoài ; cũng giống như bên phòng nó, phòng chị Sương cũng không giăng mùng vì không gian không có muỗi. Tấm nệm dày ấm êm, trãi lớp drap màu xanh dương đủ cho hai chị em có được cảm giác khoan khoái, dễ chịu. Khi Lợi vừa ngồi xuống nệm thì đang nằm, bất chợt chị Bảy Sương bật thẳng người dậy rồi ôm cứng lấy thằng em, miệng la chói lọi vì lần này đến lượt bàn chân trái chị bị vọp bẻ ngay đơ. Để cứu giúp chị, bàn tay phải Lợi lần xuống không ngớt xoa xoa bóp bóp bàn chân cho chị còn bàn tay trái của nó thì theo phản xạ tự nhiên, vòng lên ôm lấy tấm lưng chị Sương thon thả, mềm mại. Một mùi thơm nhẹ nhàng, dìu dịu, thoang thoảng tỏa ra từ nơi mái tóc hoe vàng của chị, từ nơi thân thể đầy căng của chị ; đó là mùi xà bông Dove quyện lẫn với mùi son phấn, mùi nước hoa cũng như là mùi da mùi thịt con gái trinh nguyên tạo thành một hỗn hợp khí len lỏi qua con đường khứu giác vào tận bên trong cơ thể Lợi. Do vậy mà cảm giác kích thích càng lúc càng dâng cao tựa hồ một dòng điện cao thế hàng trăm hàng ngàn kV cứ vậy rừng rực chạy khắp người ; từ dưới xương cùng, dọc theo hai bên sống lưng lên đến trung ương thần kinh rồi lại từ đây chạy khắp tứ chi và châu thân, không những riêng gì một mình thằng em mà ngay cả con chị cũng đều cảm nhận được như vậy.

Lúc này, trong đầu óc Lợi bỗng dưng tự động tái hiện rõ mồn một hình ảnh cuộc làm tình, ân ái giữa nó và chị Đông vừa mới xảy ra vào mùa hè năm trước đây thôi khiến cho tình hình chẳng khác gì trút thêm xăng vào lửa ; cộng với một chút gì đó gọi là bản năng tự nhiên có sẵn, quả thật không có gì là lạ khi nó từ từ vùi mặt vào rồi hôn nhẹ lên mái tóc chị Sương hoe vàng, mềm mại như lụa, óng ả như tơ. Đương nhiên, chị Bảy của Lợi phần nào có hơi thoáng một chút ngạc nhiên tuy là dù gì đi nữa thì chị cũng đã đoán trước được thằng em út sẽ hành động như vậy thôi vì linh tính trong thâm tâm chị ngầm mách bảo. Có điều lạ vì hồi chiều, chị cảm thấy xốc và khó chịu khi nhìn thấy cặp nam nữ thanh niên ôm ấp, hôn hít nhau nhưng giờ đây, thằng em ruột của chị đang ôm hôn chị, chị lại cảm thấy sao mà quá đỗi bình thường như chuyện đã quen thuộc từ lâu dù chính xác không sai, đây là lần đầu tiên trời long đất lở. Khi chị Sương cảm thấy bàn chân trái chị không còn căng đau nữa thì đấy cũng chính là lúc cánh tay trái chị như một cái máy tự động lần lên ôm vòng qua tấm lưng bé nhỏ, gầy guộc của thằng em trai. Lợi khẽ mấp máy đôi môi :
- Chị Bảy!!!.....Chị…Sương!!!

Rồi âu yếm trong cảm giác xúc động, bồi hồi dạt dào tràn ngập cõi lòng nhục dục, Lợi cúi mặt xuống và bắt đầu hôn lấy hôn để lên trán, lên mắt chị. Thâm tâm nó cứ mãi hồi hộp, lo sợ chị Bảy sẽ đùng đùng nổi giận do chị đã từng thay đổi trạng thái tâm lý một cách kỳ quặc từ lúc rời khỏi cầu Cỏ May cho đến khi về đến nhà nhưng nó thật sự khoan khoái, thích thú vô cùng vì chị vẫn cứ mãi lặng yên, tuyệt nhiên không hề có bất kỳ hành động phản ứng nào cả. Nó đâu biết được là chị Bảy Sương của nó vô tình cũng bị điểm trúng yếu huyệt tình yêu giống y như nó và do chị cũng chỉ là con người, một sinh linh luôn bị chi phối bởi tạo hóa nên cỡ gì thì cỡ, chị vẫn phải đầu hàng, gục ngã dưới mũi tên vàng của thần ái tình mà thôi ; chính vì lý do trên nên chị đã âm thầm đón nhận từng nụ hôn vụng dại mà thằng em trao tặng cho chị với tất cả nỗi niềm nồng nàn, thắm thiết. Hai chị em lúc này hoàn toàn không hề có đứa nào có thể lý giải nổi vì sao cả hai lại hành động rồ dại như thế này và đôi môi thằng em lúc này đã hôn lần xuống mũi, xuống má rồi xuống cổ con chị ; giây phút đầu tiên của cuộc tình, mặc dù mới chỉ có một lần từng trãi thế nhưng Lợi thừa hiểu rằng nó phải có nhiệm vụ chủ động, dẫn dắt chị Sương bước vào cõi thiên thai của tình yêu giống y như là những gì nó đã làm cùng chị Đông vào mùa hè năm ngoái. Không cần phải có kiến thức, không cần phải hiểu biết thế nhưng hai chị em ruột hơn kém chênh lệch nhau sáu tuổi lại nhanh chóng biết thế nào là vuốt ve, là mơn trớn nhau để tạo cho nhau những xúc cảm tình yêu thăng hoa bên trong cõi lòng cũng như con tim thơ dại của hai đứa.

Thời gian như bất động ngừng lại, không gian như lắng đọng thêm tĩnh mịch, vắng lặng ; ngôi nhà không hề có lấy một bóng người nào cả đang im lìm chứng kiến mối tình cấm đầy nghiệt ngã của chị Sương và Lợi. Dĩ nhiên là hai chị em, cả hai đều hoàn toàn không biết là chúng đang làm gì với nhau nữa ; chúng chỉ biết làm là làm như vậy, có thế thôi và khi khuôn mặt chị Sương vừa khẽ cử động nghiêng sang bên phải với cặp mắt nhắm nghiền thì đấy cũng chính là lúc đôi môi thằng em đang chậm chạp tìm kiếm đôi môi dày mọng, hồng đỏ của chị. Hiện tại, không một ngôn từ nào có thể thốt ra được từ miệng chị Sương dù rằng chị rất muốn phản ứng, cự tuyệt Lợi vô cùng và thật là mâu thuẫn, tuy vậy nhưng hai vành môi dảnh lên của chị lại bắt đầu e ấp, ngượng ngùng mở hé để đón nhận cũng như trao tặng nụ hôn đầu đời cùng thằng em ruột cùng cha, cùng mẹ và mang chung một dòng máu. Hai chị em hôn nhau tuy thật lúng túng, vụng về, lụp cha lụp chụp, rối loạn vô vùng nhưng rất kích động và sung sướng, thích thú nên cả hai không ngừng run rẫy, quằn quại trong vòng tay ôm của nhau cũng như liên tiếp thở nấc lên từng tiếng, từng hơi gần như đứt quãng. Con chị mới có 18 tuổi, lại nghỉ học đã sáu năm nay còn thằng em mười hai tuổi mới vừa học xong lớp sáu thì làm sao có thể có chuyện hai chị em biết được đây là loạn luân, là tội lỗi, là phạm phải điều cấm của tổ tiên, ông bà…nhưng dù sao đi nữa, hai đứa vẫn còn biết ngại ngùng, e thẹn và chúng vẫn xác định được đây là chuyện không nên làm, có thế mà thôi! Vì đây là lần đầu tiên, chưa có nghệ thuật cũng như kỹ năng cho nên nước bọt cứ mãi miết tứa ra hai bên khóe miệng chị Sương và Lợi thế nhưng hai chị em vẫn cứ cố gắng cọ hai hàm răng vào nhau đồng thời đưa hai đầu lưỡi ra quấn quýt cùng nhau như hai con rắn. Một chập lâu sau, nhận thấy ôm nhau ngồi trên nệm sao mà mỏi mệt vô cùng, thế là không hẹn mà làm, chị Sương và Lợi run rẫy dìu đỡ nhau ngã người nằm xuống tấm nệm ấm êm ; đương nhiên, hai chị em không sao biết được là đêm nay, chiếc giường nệm này đã trở thành chổ hưởng thụ hạnh phúc trăm năm của hai đứa, còn phòng ngủ chị Sương nghiễm nhiên biến hóa nên căn phòng động phòng hoa chúc cho hai chị em thưởng thức men say tình ái. Lúc này, ông Thạnh, bà Thân cùng sáu người con gái đang ở ngoài Đà Lạt, cách Bà Rịa trên dưới 300 cây số dĩ nhiên, không sao họ có thể biết được là ở nhà, chị Sương và Lợi đang cùng nhau làm chuyện kinh thiên động địa, trời không dung đất chẳng tha. Vì năm ngoái đã từng trãi qua lần ân ái đầu tiên với chị Đông nên khi cùng chị Bảy nằm xuống giường rồi, rõ ràng Lợi biết tiếp theo là sẽ tìm cách cởi bỏ y phục của chị ra ; nó nổi da gà khắp cả người vì nỗi sung sướng, khoan khoái khi nó liên tưởng đến việc nó sắp sửa thưởng thức, chiếm đoạt tấm thân trắng ngần, mỹ miều của người chị xinh đẹp, dễ thương.

Do chị Sương ngay từ những giây phút đầu tiên đã đồng tình đón nhận thằng em út của chị, chấp thuận làm tình và ân ái cùng nó nên không những chị không la mắng nó như hồi nãy nữa mà trái lại chị còn tỏ ra ân cần, thân thiết với nó ; lối đi nào dành cho cả hai chị em hiện tại để tiếp tục bước vào cõi vĩnh hằng tình yêu cuồng loạn hay là quay lại đường ngay nẻo chính của tình chị em cốt nhục? Không biết là hai chị em chọn lối đi ngõ bước nào nhưng mà hai đôi môi của cả hai cứ mãi miết dính sát vào với nhau, liên tiếp trao cho nhau từng nụ hôn môi một một cách nồng nàn, cuồng nhiệt, say sưa, ngất ngây và đắm đuối. Bất thình lình, hai bàn tay chị Sương bỗng nhiên chụp lấy hai bàn tay Lợi như là vừa mới bắt được một kẻ phạm pháp có quả tang vì những ngón tay lóng nga, lóng ngóng của nó vừa mới cởi tháo xong hai hột nút nơi cổ và ngực áo chị. Tuyệt nhiên, chị không hề có vẻ gì gọi là giận dỗi thằng em cả, chỉ có điều khiến chị rất đỗi ngạc nhiên là thằng em út của chị vốn có mười một tuổi, vừa học xong lớp sáu sao lại biết đến việc đòi cởi nút áo chị và cởi ra để làm gì mới được cơ chứ? Chị liên tưởng đến trong bộ phim sex sống khi nãy mà hai chị em tình cờ được xem nơi cồn Cỏ May với hình ảnh cặp nam nữ thanh niên thân thể trần truồng như nhộng để rồi hai gò má chị cứ hồng đỏ lên.Chẳng lẽ nào thằng em út của chị cũng lại muốn nông nổi như vậy chăng? Mặc dù trong thâm tâm thì rất ngại ngùng, lần chần, tiến thoái lưỡng nan nhưng do thân nhiệt cơ thể cứ giống như người lên cơn sốt rét, cứ run rẫy trong cơn sốt bừng bừng, cứ muốn cởi bỏ những gì vướng víu trên thân thể mình ; do vậy, hai bàn tay chị Sương chỉ trong chốc lát đã buông xuôi một cách bất ngờ, bàng hoàng như là lúc phát giác hành vi xấu xa của thằng em khi nãy.

Vậy là hột nút áo thứ ba, thứ tư rồi thứ năm do những ngón tay của Lợi mà lần lượt bung ra ; vì đó là những hột nút bóp cho nên chỉ cần giựt nhẹ ra là xong, chỉ một thoáng sau là hai thân áo trước chị Sương đã được mở rộng sang hai bên. Dưới ánh sáng ngọn đèn neon gắn nơi trần phòng ngủ chị Sương, từng đường nét đầy đặn, nở nang thật hết sức quyến rũ, mời gọi nơi phần trên thân thể chị đang phơi bày trước cặp mắt khao khát của thằng út ; lúc bấy giờ, gần như là Lợi đã nhớ lại hết tất cả từng đường đi nước bước của chuyện gối chăn từ mối tình đầu giữa nó và chị Đông năm ngoái. Nó bắt đầu thực hành di chuyển hai bàn tay run rẫy, lóng ngóng lần lượt cởi hai vai áo chị xuống rồi từ từ tuột lần hai ống tay áo chị xuống hai cánh tay trắng muốt của chị ; vì chưa có kinh nghiệm nên việc làm này thật hết sức khó khăn đối với nó nhưng cũng thật là may cho nó, chị Sương đã giúp đỡ, hỗ trợ nó bằng cách hết nghiêng người qua trái rồi lại qua phải và tiếp đó là lần lượt co duỗi hai cánh tay, hết cánh tay phải đến cánh tay trái. Cảm giác xúc động, hồi hộp của thằng em út mới có mười hai tuổi càng lúc càng tăng dần lên cao độ khi nó tận mắt được thưởng thức gần hai gò ngực đầy đặn, vun cao của con chị chỉ lớn hơn mình có sáu tuổi ; phải thừa nhận là nó run thực sự nhưng không vì thế mà nó tự kiềm chế nổi cái ý nghĩ cuồng loạn muốn cởi bỏ cái áo ngực của chị Bảy ra khỏi người chị vì thâm tâm nó đang đòi hỏi là xem vú chị như thế nào, có đẹp như chị Đông hay không?.....

Lúc đầu, Lợi khờ khạo cứ mãi miết tìm kiếm nút cài ở phần trước áo ngực chị Sương khiến chị khi nhận ra cũng phải tức cười và mãi chập lâu sau, nó mới nhớ sực ra là loại áo ngực phụ nữ chỉ có móc gài vào khoen ở phần sau mà thôi. Thế là hai bàn tay anh chàng mới lò dò lần xuống sau lưng chị Sương bắt đầu mò mẫm, tìm kiếm và thật là “tội nghiệp thằng bé đã lỡ trót thương cô nàng”vô cùng vì càng lúc tâm cang nó càng rối bời lên do không sao tháo gỡ được hai cái móc nhôm nhỏ ra khỏi hai cái khoen cài. Chị Bảy Sương thấy vậy cũng lấy làm bối rối vô cùng vì chị không hề nghĩ ra được cách thức nào để giúp thằng em út chị vượt qua khó khăn này cả mà chị chỉ còn cách thầm mong sao cho nó được thành công, toại nguyện. Cuối cùng, quả thật là dễ dàng! Ấy vậy mà cả hai chị em đều không nghĩ ra vì chỉ khi chị Sương lật úp người lại thì coi như là chuyện bắc thang lên trời, Lợi cũng hoàn thành mỹ mãn chứ đừng nói chi đến cái việc cỏn con thế này. Ban nãy, Lợi để chiếc áo vải phin trắng bông chấm nho nhỏ của chị Sương lên chổ nệm mé đầu giường còn giờ đây, nó tiếp tục để chiếc áo ngực bằng thun voan trắng mới tinh của chị lên trên chiếc áo ấy. Lúc bấy giờ, chị Sương mới thực sự cảm thấy ngượng ngùng, e thẹn vô cùng, chẳng khác gì cô dâu mới về nhà chồng ; chị cứ nằm úp người xuống nệm để thằng em khỏi trông thấy bộ ngực của mình nhưng rồi thật không hiểu vì nguyên nhân gì mà chị lại lật người, nằm ngửa ra và cũng không dùng tay che đậy chi hết cả. Bộ phim sex lúc chiều, hai chị em vô tình làm khán giả được xem ở cồn Cỏ May giờ đây lại đến phiên cả hai đứa thực hiện vừa cùng làm đạo diễn vừa song hành làm diễn viên để diễn tả một trong những cuộc tình loạn luân, tội lỗi trên thế gian này. Khuôn mặt chị Sương đờ đẫn khác thường, đôi mắt chị cứ nhắm nghiền lại, đôi môi chị không ngớt mấp máy rên khẽ trong lúc Lợi-thằng em út của chị- đang từ từ cúi xuống tìm kiếm rồi ngậm nút nhẹ lấy đầu núm vú phải của chị.

Thật giống như hai hòn hỏa diệm sơn trên đất nước Phù Tang đang chuẩn bị phun trào nham thạch dữ dội, hai gò ngực trắng hồng như tuyết sơn phi hồ của chị Bảy cứ liên tiếp phập phồng, nâng lên rồi hạ xuống theo hơi thở hổn hển, gấp rút và hai bàn tay chị như không muốn thừa thãi, cứ mãi miết lần lên vò tới rồi vò lui đầu tóc thằng em khiến cho chúng chẳng mấy chốc rối bù lên. Dù cho chị mình có làm rối tóc mình đến mấy đi chăng nữa thì Lợi cũng chẳng hề bận tâm đến vì bấy giờ, đầu óc và tinh thần nó chỉ còn quan tâm duy nhất mỗi một điều và chỉ một mà thôi đó là làm sao cho nó và chị luôn được sung sướng, thích thú và thỏa mãn lẫn nhau, có thế mà thôi. Chị Sương cảm nhận như là có muôn vàn gai ốc đang nổi lên đầy khắp thân thể chị vì chắc chắn đây là lần đầu tiên chị mới biết thế nào là yêu và được yêu ; lần thứ nhất trong cuộc đời chị, có một người khác phái ôm chị, hôn chị, lại còn nút vú chị mà người đó lại chẳng phải xa lạ gì đối với chị cả, chính là thằng em ruột út nhất trong nhà. Lẽ đương nhiên là bầu vú chị Sương hoàn toàn không hề có lấy một giọt sữa nào cả ( chị chưa có chồng có con cơ mà) vậy mà Lợi lại luôn luôn cảm nhận thấy vô vàn cảm giác thật ngọt ngào, thật thú vị còn hơn cả dòng sữa thực sự của chị nếu có ; nó khoan khoái, thú vị, bồi hồi và chấn động, run rẫy khắp cả người. Theo nhận xét của Lợi dù là chưa hề có kinh nghiệm thế nhưng so với chị Đông thì nó nhận thấy hai gò ngực chị Sương đẹp hơn, căng tròn hơn, đầy đặn hơn, mềm mại hơn ; nó hình dung hai bầu vú chị Bảy như cặp bưởi vừa mới chín cây đang run run, quằn quại trên cành lá trước nắng vờn gió thổi. Trong lúc say sưa nút bầu vú phải chị Sương, bàn tay phải của Lợi cũng không thể nào yên một chổ cho được mà cứ ngọ nguậy chẳng khác gì con tằm giăng tơ, mày mò lần lên nắn bóp, sờ soạng bầu vú trái của chị rồi lại lần xuống mò mẫm nơi bụng dưới, nơi hai vòng eo của chị Sương.

Tuy thao tác của Lợi thật vụng về, lúng túng và thô thiển trong ân ái, yêu đương thế nhưng chính cái vụng về, lúng túng và thô thiển đó lại chính là tác nhân làm cho chị Bảy cảm thấy vô cùng kích thích, ham muốn nhục dục tột độ ; tuy chưa biết tiếp theo, chị và thằng em sẽ làm gì đây nhưng khi thấy nó ngồi dậy cởi bỏ chiếc áo thun trắng ba lổ mà nó đang mặc trên người thì chị dù gì cũng cảm thấy ngường ngượng làm sao ấy. Cũng như mọi đêm lúc ngủ, tối nay Lợi vẫn thường mặc áo thun trắng ba lổ cùng với quần đùi khi lâm trận ân ái, làm tình cùng người chị ruột thứ bảy hơn nó sáu tuổi ; nó lần hai bàn tay cuộn lai áo dưới chiếc áo thun lên nách và cổ rồi lần lượt rút cánh tay phải ra khỏi ống tay áo phải, sau cùng là cánh tay phải tiếp tục lần kéo ống tay áo trái ra khỏi cánh tay trái.
Sau khi để chiếc áo thun của mình xuống mé dưới chân tấm nệm, thằng em út lại tiếp tục cúi xuống, lần hé miệng ngậm lấy đầu núm vú bên trái người chị ruột thứ bảy để mà liên tiếp thưởng thức “dòng sữa ngọt ngào” của chị. Có lẽ giờ đây, hai chị em đã hoàn toàn mất hết ý thức quan điểm về thời gian ; hiện tại, đồng hồ đang tích tắc chỉ gần mười một giờ đêm, vậy là đã quá khuya lắm rồi thế nhưng hai chị em vẫn còn mãi miết thao thức bên nhau, cùng nhau trao gửi một thứ tình yêu nhục dục đắm đuối, ngất ngây.

Trong lúc nút vú trái chị mình, bàn tay trái thằng em không quên lần lên mày mò, nắn bóp bầu vú phải con chị với tất cả nỗi niềm say sưa, thắm thiết và lâng lâng không kém phần phấn khích đến tột cùng. Vâng! Có thể kết luận là đến giờ phút này đây, chị Sương và Lợi hai chị em đã hoàn toàn thuộc về nhau, chúng không còn là chị em ruột nữa mà đã trở thành người tình của nhau, thâm chí là vợ chồng của nhau vì rõ ràng, nếu là hai chị em thì sẽ luôn luôn bị ràng buộc bởi lễ giáo gia phong và những điều cấm chẳng khác gì phạm phải là sa chân vào chốn mười tám tầng địa ngục. Hai chị em dường như đã quên hẳn bố mẹ, không nhớ chị nhớ em, thậm chí không hề bận tâm, không hề đoái hoài gì đến mối quan hệ chị ruột thịt thiêng liêng, cao quý của cả hai ; chúng chỉ còn biết có nhau với mối tình loạn luân, tội lỗi mặc dù vụng dại, non nớt và khờ khạo. Chị Sương và Lợi lại say sưa, ngất ngây trao cho nhau từng nụ hôn môi tràn đầy thắm thiết, mê mẫn và cường độ hưng phấn của từng nụ hôn cả hai chị em trao tặng cho nhau càng lúc càng tăng cao đến tận cả chín tầng mây. Bỗng dưng, chị Bảy giật nảy cả người và chị rất lấy làm kinh hoàng, ngạc nhiên vô cùng vì khi không hai bàn tay thằng em của chị đang mày mò nắm lấy hai bên lưng chiếc quần vải phin trắng bông chấm nho nhỏ rồi từ từ kéo tuột xuống phía dưới.
- Em …làm…gì vậy…Út?

Thật rõ ràng là chị Sương không đoán hiểu được hành vi thằng em út của mình và tuy tri thức trong đầu óc vẫn còn chưa đến nơi đến chốn nhưng dù sao đi nữa thì lờ mờ chị cũng mường tượng ra được những gì Lợi muốn ở nơi chị rồi. Chị há hốc miệng, kinh ngạc nhìn Lợi nhưng tuyệt nhiên chị không hề nổi trận lôi đình chi cả ; giá mà chị vẫn còn ở trạng thái xốc như lúc mới ở Cỏ May về đến nhà thì chắc chắn là Lợi ít nhất là sẽ bị chị băm ra thành bốn khúc. Dù cho thằng em có khờ khạo, vụng về đến mấy chăng nữa nhưng dù sao cũng ít nhiều mang lại cho chị Sương cảm giác sương sướng, tê dại do đó có lẽ chị Sương đã quá yêu, quá si mê thằng em út của chị rồi thì phải ; vả lại dù gì đi nữa thì hai chị em đã trao thân gửi phận cho nhau từ nãy đến giờ cũng rất là lâu rồi cho nên chỉ trong một thoáng suy nghĩ, chị đã nhanh chóng đi đến quyết định một cách táo bạo đó là yên lặng, buông xuôi hai cánh tay thôi không ngăn cản em mình nữa. Điều này đồng nghĩa với việc Lợi nghiễm nhiên được phép cởi chiếc quần trắng nuột của chị ( nội chỉ nhìn thấy chiếc quần thôi cũng đủ làm cho nó lên cơn sốt rét rồi chứ đừng nói chi là làm gì nữa) ; vậy là hai bàn tay nó bắt đầu lóng nga lóng ngóng khẽ nắm lấy hai bên lưng quần chị Sương rồi từ từ tuột lần, tuột lần hai ống quần chị xuống khỏi đùi, hai đầu gối, cặp giò và cuối cùng là hai bàn chân trắng muốt.

Do Lợi chưa có trãi nghiệm nhiều nên chiếc quần chị Sương cứ bị vướng víu giữa chừng, không sao đi xuống dưới được nếu không nhờ sự giúp đỡ, hỗ trợ của chị và chỉ trong chốc lát, nơi phần dưới thân thể chị chỉ còn mỗi chiếc quần lót bằng thun voan trắng mới tinh mà thôi. Sau khi để quần người chị thứ bảy của mình lên mé nệm đầu giường, không chần chừ gì cả, hai bàn tay Lợi lại tiếp tục tấn công để cởi tuột chiếc quần lót – căn cứ bảo vệ điểm chốt quan trọng cuối cùng trên thân thể tuyệt mỹ của chị. Tuy hai gò má cứ hồng đỏ lên vì ngượng nhưng trong nỗi niềm phấn khích, run rẫy, chị Bảy Sương vẫn cứ quằn quại nghiêng người qua lại rồi lần lượt co duỗi hai chân để tạo điều kiện giúp thằng em út của mình hoàn thành công việc thoát y 100% cho chị. Lại có thêm chiếc quần lót của chị Bảy Sương rời khỏi người chị, được bàn tay Lợi với lên để trên chiếc quần vải phin trắng của chị và cũng chính giây phút này đây, nó mới phát hiện ra bên trong chiếc quần đùi nó đang mặc trên người là con cu nó đã cương ngỗng lên tự lúc nào chẳng rõ. Do hè năm ngoái trãi qua mối tình đầu với chị Đông – người chị họ chú bác ruột – nên lần này, nó hoàn toàn không hề ngạc nhiên chi cả về sự biến đổi đột ngột ấy ; nó run lẩy bẩy từng chập như người bị động kinh với hai bàn tay lần xuống tuột cởi hai ống chiếc quần đùi rời khỏi đùi, đầu gối, giò và cuối cùng là hai bàn chân. Mặc dù đôi mắt chị Bảy Sương mãi miết nhắm nghiền nhưng toàn bộ nhất cử nhất động của thằng em út, chị đều cảm nhận rõ ràng như là nằm lòng mọi đường đi nước bước của nó vậy và khi nó nằm úp người xuống giường nệm, sát cạnh bên chị, lẽ đương nhiên là chị đoán đúng được ý đồ thằng em của chị muốn gì ở nơi chị rồi mặc dù trình độ học vấn chị chẳng là bao nhiêu. “Kệ! Lần đầu cũng như lần cuối!”Chị Sương tự nhủ như vậy và tuy lờ mờ dù ít dù nhiều thì chị cũng khá biết rõ hậu quả của cái hành vi cấm đoán, không được phép làm này nhưng chị cũng đã thầm cho phép thằng em, bật đèn xanh cho nó tiến đến con đường yêu đương, ân ái cùng chị. Phải bậm môi lại, Lợi mới dám lần bàn tay phải lên mò mẫm, sờ soạng chổ kín của chị ; vì còn con gái nên âm hộ chị khá nhỏ nhắn, khít rịt hai môi lớn cũng như hai môi bé, xung quanh và phía trên phủ một lớp lông đen mịn khá dày.

Ngược lại, con cu Lợi chỉ mới có vài cọng lông lưa thưa nơi gốc nhưng lại khá to, khá dài và rất cứng, giựt giựt liên hồi ; lúc này, nó đang tìm cách lựa thế để trườn người tới, leo lên trên người chị Sương một cách vô cùng vất vả, khổ sở. Sự lúng túng, vụng về, lụp cha lụp chụp của thằng em lại càng lúc càng làm cho con chị thêm bồi hồi, phấn khích, bùng cháy mạnh lên ngọn lửa dục vọng trong tận sâu cõi lòng. Vì Lợi khá điển trai, dễ thương, hiền lành, ngoan ngoãn nên nó dễ dàng nhanh chóng chiếm được trái tim người chị thứ bảy xinh đẹp của nó để rồi đêm nay, chị tự nguyện hiến dâng cuộc đời con gái trinh nguyên của chị cho nó được tự do khám phá, thưởng thức và chiếm đoạt. Nó vừa hổn hển thở vừa khó khăn áp sát con cu nó vào âm hộ chị Bảy Sương để tìm kiếm một con đường để đi vào ; mãi một lúc lâu sau, đầu khấc con cu nó mới chịu lọt được chút xíu vào bên trong âm đạo chị. Một cảm giác vừa sung sướng vừa đau đớn dâng trào lên trong cơ thể chị khiến chị không thể nào không quằn người lại mà ôm xiết cứng lấy thân thể thằng em. Rõ ràng là buổi đi câu của chị Sương và Lợi hai chị em thật quả tuyệt vời! Thường ngày, chị Bảy hay câu được cá bống, cá chép, cá rô…còn đêm nay, chị lại câu được “một con cá lòng tong” và hiện giờ thì “con cá lòng tong” ấy đang chui vào sâu bên trong “hang nước” của chị. Khi Lợi bắt đầu thực hiện động tác nhấp nhỏm hai mông, đưa đẩy con cu nó hết thụt ra lại thọt vào sâu tận tử cung chị thì hai bàn tay chị cứ mãi miết không ngớt dùng những ngón tay móng nhọn hoắt sơn màu đỏ cào cào nơi tấm lưng trần trụi của thằng em chẳng khác gì một sự hờn giận, trách móc. Gia đình, người thân hai chị em hiển nhiên là hoàn toàn không hề có ai lại biết được là hai đứa đang cùng nhau làm chuyện tày trời ; nếu mà biết thì chắc chắn là cả hai sẽ bị cạo đầu bôi vôi ngay tức khắc. Đêm hôm khuya khoắc, trong căn phòng hoa chúc đầy hoa ngập bướm, trên chiếc giường hạnh phúc say sưa, hai chị em đang cuồng loạn cùng nhau làm “chuyện riêng của vợ chồng” nghĩa là thực hiện bản năng do tạo hóa an bày để truyền tinh truyền giống vào cơ thể cho nhau. Một vài đường xước rướm máu đỏ dần dần xuất hiện trên lưng Lợi nhưng nó chẳng hề bận tâm ; ở phía dưới hai mông chị Sương bỗng chốc thấm bết một vệt máu lẫn trong dịch nhầy dính vào lớp drap trãi nệm màu xanh dương.

Đó chính là minh chứng tình yêu nồng nàn của hai chị em tha thiết trao cho nhau tận cùng đêm dài ; là dấu tích thân thể con gái trinh nguyên “đáng giá ngàn vàng” mà chị Bảy Sương đã trân trọng trao tặng cho nó mà không hề nuối tiếc, ân hận. Tuy không bao lâu, chỉ trong một khoảng thời gian khá ngắn ngủi là gần 5 phút đồng hồ, cuộc tình hai chị em đã kết thúc sau khi Lợi hồ hởi, gắng sức xuất hết tất cả tinh dịch nhơn nhớt, trắng đục như nước cơm, rin rít như keo vào tận sâu bên trong âm đạo chị Sương. Vết tích tình yêu này khá dồi dào nên chảy tràn xuống ròng ròng nơi hai bên đùi trắng ngần của chị Sương và làm ướt nhẹp vùng bụng dưới chị cũng như là nó ; Lợi vừa thở dốc vừa mệt mỏi gục mặt vào bờ vai trái chị Bảy, chị âu yếm lần bàn tay phải lên vuốt ve đầu tóc nó như là chị đang thầm cám ơn nó đêm nay đã ban tặng cho chị một mối tình nồng thắm, thiết tha…

Khi gia đình Lợi vẫn còn ở trên Đà Lạt, bốn đêm sau quả là bốn đêm thần tiên hoan lạc của nó và chị Sương. Ban ngày, hai chị em vẫn là hai chị em đi câu cá, bán cá bình thường nhưng khi đêm xuống, chị Sương lại trở thành vợ còn Lợi thì trở thành chồng ; hai chị em cứ thế mãi miết ngụp lặn trong biển tình dào dạt, mênh mông trong hoàn cảnh mà hoàn toàn không hề có ai hay ai biết. Hai chị em nhờ vậy mà đã trở thành dạn dĩ hơn, táo bạo hơn trong mây mưa ân ái và những gì mà hai đứa trao tặng cho nhau cũng càng ngày càng nhiều hơn, dạt dào hơn, rừng rực hơn và phấn khích hơn. Ngày thứ tư, khi ra đến cồn Cỏ May, buổi trưa vắng lặng, bất chợt cả hai chị em buông cần câu rồi ôm chầm lấy nhau, dìu đỡ nhau lăn lộn dưới mặt đất và Lợi từ từ lấy “ cần câu” của nó ra để câu người chị ruột xinh đẹp, dễ thương của nó ; cuối cùng thì chị Sương cũng bị “mắc câu”. Không còn gì hơn nữa, đối với hai chị em lúc này, đây chính là buổi câu cá tuyệt vời.


Kết thúc vào lúc 22 giờ 57 phút ngày 02/11/2010
CON ĐƯỜNG HOA


Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!