ĐÊM THƯỢNG THẦN TIÊN

Tác giả: Văn Long
E-mail: vlong2k3***@yahoo.com (Remove *** để liên lạc tác giả)

CõiThiênThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.

« Vì anh chưa đến, ở đây mình em . . . »

Thấy ghét. Đêm Noel mà người iu của Xuân đã gọi điện tới cho hay sẽ đi nhậu với bạn, thật là mê bạn hơn mê bồ. Vài tuần trước còn đưa đón vồn vã. Đàn ông, cứ như mấy chú bướm. Nàng cũng không cần đâu, mới mười sáu trăng tròn, còn thiếu gì người theo. Nhưng bất ngờ nên cảm thấy hơi hụt hẫng. Mới mười sáu đã sớm biết yêu. Và một khi đã quen vòng tay đàn ông, không có cũng cảm thấy khó chịu. Thôi kệ, phải ngơi người ra. Xuân xin phép nhà hôm nay qua ngủ bên nhà người cô. Nàng nhớ cu Tí, qua thăm chơi với nó, để tìm thấy lại cái hồn nhiên vô tư của trẻ con, cái thế giới đó chỉ có tí hon và khổng lồ, cũng còn chưa phân nam và nữ. Không biết có tìm được không.

Cô Thục là cô họ nhưng thân với gia đình Xuân, cô chỉ ngoài ba mươi. Dượng Thành thì hơn cô đâu năm, sáu tuổi nên vẫn còn dưới bốn mươi. Hai vợ chồng cô dượng có một đứa con trai nhỏ, cu Tí mới có ba tuổi thôi, lứa tuổi bắt đầu nghịch phá nhưng nó cũng kháu khỉnh dễ thương lắm. Mới bây lớn mà mắt hay liếc, miệng cười tủm tỉm. Thật chịu không nỗi. Không biết nó giống ai. Vì cô dượng tương đối đều có vẻ chửng chạc. Nghe nói giống ba hay chú của cô, hai ông đều có ánh mắt hay nhìn trộm kẻ khác. Còn cười tủm tỉm có duyên thì chắc cũng giống dượng, Xuân nghỉ.

Nhà cô dượng là một căn nhà gạch cao bốn tầng, có sân thượng ở khu chợ Vườn Chuối quận ba. Để đón mừng Noel cả nhà cô dượng cùng một cặp vợ chồng người em bên dượng nữa và Xuân đi ăn Sushi Bar ở đường Lê Thánh Tôn. Chi nhánh Lê Thánh Tôn thì lâu rồi nên dượng Thành bảo vẫn ăn quen chỗ đó. Chứ Sushi Bar bây giờ đã có chi nhánh trên Nguyễn Đình Chiểu gần nhà cô dượng hơn. Thoạt đầu cả nhà cũng ra phố đêm Sàigòn nhưng khắp nơi chật ních người là người, giao thông ùn tắt, đi mới một chút mà mệt quá thôi vào Thiên Quế (tên Việt của Sushi Bar) cho xong.

Ăn đồ Nhật trong bối cảnh Nhật thì thật đúng gu. Cảnh trí bày biện ở Thiên Quế đơn giản thanh lịch đưa người vào bầu không khí các vườn hoa anh đào xứ Phù Tang. Các khoanh sushi gói ghém, màu sắc, lùn, tròn xinh lạ như búp bê con trong những đĩa sành hay khuôn gỗ đen vuông thật bắt mắt. Đây cũng là nghệ thuật ẩm thực Nhật Bản, chính chỉ là gạo nếp dẻo cuộn quấn rồi xén ra thành những khoanh nhỏ, chỉ khác nhau là bày biện cái nhân. Nào là cá hồi sống màu cam, mực, cá tuna, dưa leo, tôm, rong biển, phổ tai, cà rốt, v.v. Những lát củ cải chua màu hồng như những cánh hoa làm cảnh. Ăn sushi bằng cách chấm vào nước tương có hương vị mai quế lộ. Xuân thì thích chấm sushi vào mù tạt wasabi xanh. Mấy miếng đầu hơi wasabi cay xé xông lên mũi thật đã ! Nàng thấy ngây ngất phải vội bụm hai đùi lại. Khẽ liếc nhìn thấy dượng Thành bất chợt cũng đang nhìn nàng tủm tỉm. Mắc cỡ nàng phải quay đầu tránh ánh mắt của dượng. Không biết dượng có biết được nàng đang nghĩ gì, xấu hổ quá, nàng thầm nhũ. Nói chung đồ ăn sushi thì có . . . cá tính, không có tâm hồn ăn nó thì thấy ngán nhưng biết ăn thì món này sexy. Sexy như Xuân hôm nay mặc váy đen ngắn ôm những đường cong, đôi chân thon dài. Làn da thanh xuân trắng mịn bó trong chiếc váy đen. Sự tương phản. Như rong biển đen quấn sushi nếp trắng. Mặt ngổ ngáo nhưng nụ cười tươi rộng, nữ tính. Ăn ít nhưng dậy hương. Để còn thèm. Bất chợt Xuân nghĩ đến người ấy. Đã cho người ta nếm mùi hôm nay lại không biết nơi đâu. Sushi còn ăn ít được đã dậy hương nữa là. Còn cái kia . . . .

Bắt chước dượng Thành và mấy người kia nàng cũng uống thử rượu nếp Sake. Trong rượu có hương hoa hòa lẫn vị tần quả và tiêu sứ. Thích thú vì rượu nhẹ, thơm hương. Làm Xuân cũng thấy lâng lâng và thả lỏng tâm trạng.
Về đến nhà thì chắc cũng gần mười giờ, ai về phòng nấy. Thay đồ, đi ngủ. Nhưng nằm hoài Xuân vẫn thao thức, bứt rứt. Không yên có lẽ vì vẫn còn thấy lâng lâng, có lẽ là ép phê của rượu hương hoa chăng. Nói chung một tối cũng vui vầy không khí gia đình, tuy không có bồ bên cạnh. Thấy ghét. Lại thấy ghét.

Xuân xuống dưới nhà định ra bếp lấy nước uống. Đi ngang phòng cô dượng thì thấy có ánh sáng hắt ra dưới cửa đang đóng. Ngoài ra thì tối thui nên Xuân nghe rõ thấy có tiếng rên từ trong phòng vọng ra. Tiếng rên rỉ khoái lạc hừ hừ, hổng phải đau đớn tỉ tê gì cả. Tiếng của cô Thục. Ái dà, hai người đang làm gì đây . . .

Nín thở nghe ngóng ngoài cửa phòng, bây giờ Xuân mới như người mộng du khẽ mở cửa bên hông nhà đi ra ngoài sân, lần theo hành lang đến bên cửa sổ phòng cô dượng. Ái dà, qua khe cửa thấy cô Thục dượng Thành đang làm cái chuyện đó. Hai người lõa lồ luôn. Không biết đã khởi sự từ lúc nào, có thể đã khá lâu vì bây giờ cô dượng ấy đang làm dữ dội lắm. Cô Thục gác hai chân lên cổ dượng, mông đít như bị đòn bẩy nâng cao lên khỏi mặt nềm nhàu nát. Còn dượng Thành thì dập vợ từ trên cao, những cú trời giáng phành phạch. Nếu không có tiếng rên siết khoái lạc thoát lên từ miệng cô Thục thì chắc tưởng cổ đang bị chấn thương vì mắt cổ trắng dã, đầu tóc rối bời bị dượng ôm ghì đang vùng vẫy cố hất tung. Ở góc cạnh này Xuân thấy rõ cái cây gậy khổng lồ của dượng đang banh cái lỗ của cô Thục ra hết cỡ.

Xuân thấy hai chân bủn rủn, ở giữa nước chảy ướt nhẹp. Trời ơi, nàng dễ bị kích thích quá.

Cô bé mười sáu bị dán chân tại chỗ trước cảnh tượng vợ chồng yêu nhau đêm Noel không ngơi. Cú chơi kịch liệt nàng chứng kiến hình như có lần cô Thục đã ghì bấu lấy chồng thở hắt mà dượng vẫn dập cô không dừng. Vẫn chưa xuất, dượng Thành rút cu ra cho cô Thục bò chổng mông lên để nhét vô từ sau nắc tiếp. Xuân thấy dượng nắc dữ dội quá, trong đêm vắng nghe rõ tiếng bóp bóp, phạch phạch. Người vợ bơ phờ đã xuất mấy lần, chịu hết nỗi nằm bẹp xuống. Xuân thấy cô Thục ngất lịm đi không động đậy, phải chăng chỉ là hai cái mông đít ưỡn cao của cô bị giao động bởi những cú dập cố của dượng Thành. Rốt cuộc dượng cũng đành rút cu ra. Trời ơi, nó vẫn còn ngạo nghễ kìa ! Thấy dượng đứng trước tấm gương tủ áo sục sục. Nó chưa xuất. Còn oan ức. Cu dượng Thành không dài bằng của người iu nhưng nó mập hơn. Thấy ghét. Lại thấy ghét. Nhưng Xuân cũng không có tâm hồn để ghét lâu. Nàng cũng đã bị kích thích đến lịm người, chân bủn rủn quỵ xuống, nằm phệt ra ngay hành lang.

Một hồi không biết là bao lâu thì Xuân hồi tỉnh lại, đứng lên ngó vô cửa sổ thì không thấy dượng Thành đâu, cô Thục vẫn còn nằm sấp trần truồng dạng tay dạng chân trên giường. Cặp mông ưỡn cao hấp dẫn. Xuân mà là con trai thì chắc phải vô . . . hiếp tiếp. Còn thằng cu Tí nằm ở một góc ngang trên đầu giường. Sao nó hay vậy, ba mẹ làm lụng long trời lở đất mà cu Tí vẫn ngủ tỉnh queo.

Lâng lâng vẫn hoàn lâng lâng, Xuân trở vô nhà bếp để kiếm nước uống cho đỡ khát. Mở tủ lạnh lấy một chai nước suối, tu ngay tại chỗ. Trong nhà tối thui mà trong đầu nàng vẫn còn bừng sáng cảnh tượng cô dượng đụ nhau. Bất ngờ cánh cửa phòng tắm nối liền với bếp bật mở sáng trưng và dượng Thành vẫn còn truồng như nhộng bước ra. Nàng hơi giựt mình, còn thấy Xuân thì dượng lính quýnh tay với ra sau tắt đèn, tay vội bụm che chỗ hiểm. Ánh sáng phòng tắm tắt ngúm làm trong nhà lại đen tối. Dượng vội nói :
– Xin lỗi Xuân. Dượng không biết có con. Đừng nói cho cô nghe nghen.
– Ờ . . . con cũng không biết dượng ở trong đó, khát nước quá con xuống uống tí nước. Thôi để con về lại phòng. À, quần của dượng nè.

Vớ đưa người dượng cái quần xà lỏn để trên kệ bếp cạnh tủ lạnh nàng thấy hồi nãy. Mắt đã quen dần với bóng tối nàng thấy cái của dượng vẫn còn chĩa ra trước mặc dù hơi mềm hơn lúc nãy trong phòng. Nói để đi về phòng nhưng nàng vẫn đứng chết trân đó. Sau khi dượng Thành cầm lấy cái quần nàng giả bộ buông tay chạm phải dượng. Thành giựt mình hơi lui lại thì con bé nắm lấy cu chàng, sục sục. Ôi, tay em mềm mại mát mát nắm cu làm nó nóng lên ngay, chĩa lên ngay.

Xuân trầm trồ :
– Sao của dượng cứng vậy ?
– Hồi nãy uống rượu . . . Mà Thục thì ngủ rồi nên . . .

Làm như em nó biết chuyện. Thành ngưng không nói tiếp vì nghĩ không lẽ nào con bé ý thức được chuyện gì đã mới xảy ra trong phòng the của hai vợ chồng.

Xuân thích thú sục cu dượng Thành. Nàng mỉm cười dư biết hai vợ chồng cô dượng đã mới quần nhau và vẫn còn sự tình. Đó là con cu to mập của người dượng nàng đang cầm trong tay. Nàng nghĩ, mới đó nó còn cách ngăn qua song cửa, bây giờ nó đã cận kề. Thích ghê. Ước gì nó không nằm trong tay nàng mà nằm ở chỗ đó . . .

Cái quần xà lỏn của dượng Thành lại được để lên kệ bếp. Bóng tối đồng lõa với ý tưởng vụn trộm hoặc ngược lại không biết. Thành đưa tay chạm vào ngực con bé rồi vồ bóp.
– Xuân . . . sục cu anh nữa đi . . .
– Ái, aahh . . . sao dượng lại bóp vú con . . .

Xuân vẫn thích thú nắm cu to mập của người dượng trong tay, sục. Cái cảm giác âm ấm, ấm tình. Nàng không thoái lui, bỏ chạy khi dượng Thành mới đầu còn sờ bên ngoài bây giờ đã luồn tay vào cổ áo nàng xoa bóp. Nàng cảm thấy ngây ngất.
– Xuân thích cu anh lắm hả ?
– Dạ, thích . . .

Bàn tay mềm mại nắm cu ấm nóng tiếp tục sục. Bàn tay khẽ run rẩy sờ nắn ngực thiếu nữ thanh xuân. Giọng nói vội lắp bắp.
– Em muốn không ?
– Dạ, muốn.
– Muốn gì ?
– Muốn dượng . . . yêu em.
– Sao còn kêu là dượng ?

Thành hối hả tụt quần bộ con bé ngay tại chỗ. Trời ơi, cơ hội ngàn vàng đến mà không chụp ngay thì chắc sẽ vụt mất trong bóng đêm. Chàng kéo trễ quần lót em xuống, lột vất nó sang bên cùng với chiếc quần dài rồi ghì mông em, áp em tựa vào quầy bếp granite. Quầy bếp đá granite mát, bàn tay người dượng ấm nóng làm thịt da người cháu họ của vợ dượng như có luồng điện chạy lăn tăn khoái cảm. Tay dượng chụm vào mu đứa cháu gái thấy em đã chảy nước ướt.

Không màu mè gì trong bóng tối đen, dượng Thành dí đầu cu tới rồi ấn tọt vào lồn Xuân. Chưa vào được sâu mà nàng đã chới với.
– Aarrgghh, hự, hự . . . dượng Thành . . . anh . . . chết em . . .

Thành nhấp nhấp chừng đôi mươi cái thì Xuân hổn hển :
– Anh . . . ai thấy được thì chết.

Thành như chợt tỉnh buông đứa cháu ra bảo :
– Em lên sân thượng trước đợi anh.

Thành mặc lại quần xà lỏn rón rén trở lại phòng ngủ trong khi Xuân cũng vội mặc vô quần dài, quần lót vò trong nắm tay. Nàng cũng nhẹ nhàng bước lên những bậc thang như dài đăng đẳng lên sân thượng mà mọi khi bình thường tuổi mười sáu chỉ nhún vài cái là đến.

Sân thượng cảnh trí nên thơ với vài băng đá hoa viên và những chậu cây kiểng. Ở góc gần băng công là một khu trồng lan với giàn gỗ mái lưới che có móc các chậu lan nhiều giống khác nhau. Nơi đây cũng có một bồn nước vuông. Giờ đây trên sân thượng cũng tối đen, ánh sáng mập mờ từ xa hay những sân nhà bên cạnh cũng không đủ để thấy rõ gì, dượng Thành cũng biết chọn chỗ vừa kín đáo vừa nên thơ đó chứ. Vậy mà Xuân đứng lấp ló dưới giàn hoa lan vẫn thấy hồi hộp. Nàng ngồi lên thành bồn nước, chợt liên tưởng nó giống như mấy cái khay hộp vuông ở Thiên Quế. Bất giác nàng tủm tỉm khi nghĩ mình như mấy khoanh sushi sexy chấm wasabi chờ người cắn miếng đầu tiên . . .

Chỉ một lát mà thấy như thật lâu, dượng Thành bước ra sân thượng, vẫn ở trần mặc quần xà lỏn, tay ôm theo một cái mền dày và một cái hộp vuông nhỏ đựng bao cao su. Chắc là dượng lấy từ trong phòng. Khỏi nói chắc cô Thục còn say ngủ và cu Tí cũng thế.

Dượng trải tấm mềm xuống bên cạnh bồn nước xong thì Xuân hồi nãy bình tỉnh bây giờ khẽ run rẩy ôm chằm lấy chàng.
– Sao thế em ?
– Dượng có thích . . . anh có thích em không ?
– Dượng có chứ, à không, anh thích em lắm, em thật đáng yêu, hôm nay dượng . . . à, anh . . . anh thấy em thật sexy. Nhất là lúc đi ăn ở Sushi Bar.
– Anh này hư quá à nhe, để ý đến người ta.
Chàng cúi xuống trao cho Xuân một nụ hôn sâu đậm làm nàng bủn rủn tay chân. Nàng hổn hển nói :
– Anh Thành . . . yêu em đi anh.

Chàng cởi lột đồ bộ đứa cháu gái, tụt quần mình xuống đoạn đỡ nàng ngã xuống tấm mền. Hai dượng cháu quấn lấy nhau bây giờ thịt da chạm thịt da nóng ấm lăn tăn mà không còn bị quần áo ngăn trở. Xuân thấy mình hạnh phúc lâng lâng vì đêm nay lại được có cái cảm giác ôm một người đàn ông trong lòng, cái cảm giác được ôm ấp thật là tình tứ. Còn Thành thì không ngờ mình lại được diễm phúc ôm gọn một em thanh xuân đêm nay, em tự dâng hiến. Người đứa con gái nhỏ nhắn, săn chắc, cong cớn, cũng có khác người vợ . . . .

Xuân sung sướng nhắm mắt tận hưởng khi dượng Thành trân trọng hôn hít dịu dàng lên khắp người nàng từ trên xuống dưới. Người nàng hâm hấp, môi lưỡi Thành chạm tới đâu nàng giãy tê tê đến đó. Nàng như đang ở trên cao, một chốn thật diệu vợi thoang thoảng ngát hương lan. Mà nàng đang ở trên cao thật . . . .

Người đứa cháu gái như lửa đốt mà chắc người dượng cũng vậy. Xuân giục :
– Cho vào đi anh.
Đang hôn hít từ tốn bao nhiêu thì bây giờ dượng Thành hối hả đeo bao rồi banh rộng hai đùi đứa cháu gái ra. Xuân ghì nắm lấy hai cánh tay chống của dượng gồng cứng chờ đợi.
– Aarrgghh . . .

Cu Thành đã đút vô lồn Xuân. Nàng thấy chới với vì nó bự quá, còn cảm thấy khủng khiếp hơn lúc cầm nắm. Nó như nông lồn nàng ra hết cỡ. Nàng toát mồ hôi chịu đựng. Trời ơi, đã như bị cay xé. Chàng điệu nghệ nằm im cho nàng dần quen. Cũng là lúc lồn bọc lấy cu. Ôi, cái cảm giác thật thân thiết, tình cảm Xuân nhận được, nàng thấy sung sướng siết bao. Nàng muốn được ôm chàng mãi như vầy . . . .

Riêng Thành cũng toát mồ hôi trong đêm oi. Trời ơi, lồn em Xuân bót quá, đút vô rồi như không cựa quậy được. Như là bót ngà. Trong đêm mộng mị. Nhưng không, dượng không nằm mơ. Dượng đang ôm đè đứa cháu gái chật cứng. Cả hai dượng cháu như không ai bảo ai dùng dằng, một đàng khát khao ôm chặt người tình tận hưởng phút giây tuyệt vời, một đàng kẻ dưới muốn đẩy bật cái khối xâm nhập áp chế, kẻ trên thì theo quán tính chiếm hữu phải tung hoành, muốn rút ra để lại dọng vô. Trong ánh đêm sáng mờ đã quen, Thành thấy mắt Xuân long lanh. Thật đáng yêu.

Cả một cố gắng, dượng Thành bắt đầu rút hờ ra rồi đút vô lại, mông chàng khởi động nhịp nhàng trên đứa cháu gái mới lớn. Thoạt đầu còn nhẹ nhàng, sau khi có trớn chàng nắc mạnh lên.
– Hự, hự . . . sướng quá dượng ơi . . . anh ơi . . .

Xuân rên rỉ, nhắm mắt tận hưởng phút giây, ngực nàng ưỡn lên. Xuân tưởng mình như đang bay bổng lên, thoát ra khỏi cơ thể nàng, chứng kiến thấy mình đang quằn quại dưới thân thể một người đàn ông, người đó không ai khác hơn là dượng chồng của cô nàng mà mới đây hai người đã phan nhau long trời; bây giờ người đang được hưởng ân tình của dượng không phải là cô mà chính là nàng.
– Mạnh nữa đi anh . . . Yêu em mạnh như yêu cô Thục đi anh . . . aarrgghh, hự, hự . . . .

Xuân giục dượng Thành. Chàng chợt vỡ lẽ thì ra cô bé đã thấy. Em thiệt dâm quá. Nghĩ đến đang chơi một em (vợ) mà có một em khác (cháu) nhìn lén làm chàng thêm lửa hứng phấn. Dượng Thành nắc Xuân liên tục.
Xuân bá cổ lấy dượng Thành, lè lưỡi đút vào lỗ tai chàng làm chàng như điên lên nắc mạnh cu, ghim dính lồn nàng xuống sân thượng.
– Áaarrrggghhh . . . anh !! chết em !

Xuân cắn lấy rái tai của Thành như thể để bám víu trong cơn cao trào. Còn dượng thì vẫn hăng tiết nắc những cú mạnh đưa em đi lên cõi thiên đường một hơi.
– Hự, hự . . .

Nàng nhoẻn miệng cười mãn nguyện, bắt đầu thấy châu thân mệt nhừ :
– Em sướng quá . . . Cho em nghỉ chút xíu đi anh.

Thành cũng nằm xuống bên thở dốc vài cái cho hạ hỏa. Xuân xuất rồi nhưng chàng vẫn chưa. Đứa cháu gái âu yếm gác chân, gác tay lên người chàng ôm như gối ôm. Không nghỉ lâu đã thấy em cựa quậy, khẽ hôn lên cổ, lên bờ vai, ngực chàng. Ban đêm nằm trên sân thượng nhìn lên trời, lên giàn hoa lan, có người yêu trìu mến đặt những nụ hôn dịu dàng lên thịt da, thật là tuyệt vời. Chơi con gái trẻ thật đáng yêu như thế.

Và cũng chẳng đợi lâu, người tình bé nhỏ lại đưa tay nắm lấy cây ngọc chàng đã tuột vất cái bao. Thành vẫn chưa xuất nên vẫn còn cứng. Xuân nghịch ngợm sục sục chàng, ngây thơ hỏi :
– Sao cái của anh vẫn còn chỉa lên cứng quá vậy anh ?
– Ờ, chắc hồi tối uống rượu sake đó em.

Thành ghì đầu con bé lại trao cho em một nụ hôn nồng nàn. Chàng bắt lấy lưỡi em nút. Chàng thủ thỉ :
– Nó muốn em đó.
– Nữa hả, em mệt chết.
– Hổng chết đâu, còn sướng nữa.

Kỳ này dượng hướng dẫn cho Xuân đứng dậy tựa vào bồn nước, khom lưng, chổng mông đít lên. Rồi Thành từ đàng sau bất thình lình đút vào nàng phập một cái.
– Áaahhh, đau em !

Xuân thấy đau thốn vì cu chàng lại nông lồn nàng hết cỡ và như nó đâm sâu trúng đến ruột gan của nàng ! Đứa cháu gái vùng vẫy như muốn tống con cu thâm nhập chỗ hiểm ra nhưng người dượng đã hăng máu ghì lấy mông nàng nắc mạnh từng cái. Bạch, bách, bạch . . .
– Áaii . . . hự . . . hự . . . ôôii, hự . . . .

Dượng Thành luồn tay ra trước bóp vú Xuân. Mắt nàng như nổ đom đóm vì bị giáp công hai mặt. Nàng càng rên siết thì hình như càng làm Thành thêm hăng máu. Bất giác chàng cũng gầm gừ như thú dữ chơi đứa cháu gái dữ dội. Trời ơi, sướng quá. Ở thế đứng này, lồn con bé như ngậm phập xuống cu chàng, sướng không thể tả. Chàng cũng thấy đầu cu như đâm thọc vào tận sâu, tận cùng chỗ kín của đứa cháu gái. Cơn đau thoạt đầu thuyên giảm thì nỗi sướng khoái ập tới với Xuân. Nàng bấn loạn, ú ớ, chân bủn rủn :
– Anh Thành, aaarrrggghhh . . . em chết mất . . . em ra anh ơi !
– Chờ anh với, Xuân !! Anh cũng ra đây !

Cùng với lúc có luồng điện căng thịt căng da Xuân bộc phát từ trung tâm điểm đó thì Thành cũng nắc một cú trời giáng, lấp cái chỗ đang muốn bung mạnh. Hai lực ép gặp nhau thật như nổ tung làm Xuân quỵ xuống còn chàng thì ghì chặt lấy người tình bé nhỏ bắn tinh xối xả.

Hai dượng cháu ngã quỵ xuống lại tấm mền, Xuân vẫn còn trong vòng tay đàn ông của Thành khi chàng nằm nghiêng đỡ lấy nàng không rời, hai cơ thể trần truồng vẫn dính liền với nhau ở chỗ ấy.

Sau cú truy hoan, bóng tối bủa vây, hương lan thơm ngát, tiếng thở của người tình, vòng tay ấm nồng. Xuân thật sự thấy hạnh phúc vô cùng đêm nay.

Một lát sau, bằng chứng của sự tuột dốc tình ái rõ ràng nhất là chàng cũng đã tuột ra. Thành cột bao lại đưa cho Xuân trêu :
– Cho em nè, làm anh ra quá chừng.
– Nhiều thiệt anh há, nóng nóng nữa, thích ghê.

Thành chỉ cho Xuân cách phi tang chứng vật. Nàng thích thú ném hai cái bao sang nóc nhà bên cạnh. Cái bao rỗng thì không thấy gì, cái đầy ấp tinh trùng của chàng thì nghe bộp một tiếng thật nhỏ khi nó trúng xuống mái tôn. Thêm một bằng chứng nàng không phải đang nằm mơ, quả là một đêm thần tiên.

Xuân nằm cười mãn nguyện khi dượng Thành đã xuống tầng dưới lấy lên một khăn ướt. Chàng đang lau chỗ kín cho nàng.

* * *

Vài hôm sau, năm cũ chưa hết, năm mới sắp đến. Cái thời gian làm cho người ta bức rức . . . Khoảng năm giờ sáng gà mới gáy đâu đây Xuân đã thức dậy trong phòng riêng của nàng, ở nhà. Tủm tỉm cười nhớ lại đêm thần tiên khó quên. Người iu thấy ghét thì vẫn hoàn thấy ghét còn người iu mới thì đã có chủ. Bất giác nàng cảm thấy có tội lỗi với cô Thục. Mấy hôm nay cứ phập phồng, lỡ cô mà biết được thì chết, chỉ có nước độn thổ. Thôi kệ, tới đâu hay tới đó. Nếu đó là cái giá phải trả cho một đêm bay bổng trời cao. Tâm sự không biết tỏ cùng ai. Hai người đàn ông đó, đã đủ đâu ? Đầu nàng chợt lóe lên tia hy vọng. À, còn một người nàng có thể

thố lộ. Nàng bật máy lên mạng, hy vọng, hy vọng . . . Kìa, thấy chàng rồi.
Xuân Tóc Đen (3:58 PM): anh
Xuân Tóc Đen (3:59 PM): Noel vui ko
Xuân Tóc Đen (3:59 PM): sao lau qua em ko thay anh
Xuân Tóc Đen (3:59 PM): gian anh luon do nhe
Văn Long (3:59 PM): hi em
Văn Long (3:59 PM): đừng giận mờ
Xuân Tóc Đen (4:00 PM): vay lam sao
Xuân Tóc Đen (4:00 PM): cho em ko gian anh ne
Văn Long (4:00 PM): mi một cái
Văn Long (4:00 PM): hihi
Xuân Tóc Đen (4:00 PM): it qua
Xuân Tóc Đen (4:00 PM): ko chiu
Văn Long (4:00 PM): 2 cái
Văn Long (4:00 PM): thôi 4 cái
Xuân Tóc Đen (4:00 PM): ko chiu
Xuân Tóc Đen (4:00 PM): mi o dau ne
Văn Long (4:00 PM): 2 má trên và 2 má hổng ở trên
Văn Long (4:01 PM): Noel em có gì vui hông
Xuân Tóc Đen (4:01 PM): co, anh phai giu bi mat a nhe
Văn Long (4:01 PM): thôi ợi, lại bí mật nữa hả
Văn Long (4:01 PM): gì cũng để trong bụng nặng đầu lắm
Xuân Tóc Đen (4:02 PM): vay anh co muon nghe em ke ko ne ?!
Văn Long (4:02 PM): ối dzời, lại thấy thiên hạ đi chơi, còn ta còm cỏi nơi đây
Xuân Tóc Đen (4:02 PM): nghe đi roi mai mot em thuong, nghe đi anh
Văn Long (4:02 PM): chà, thưởng gì nè
Xuân Tóc Đen (4:02 PM): chua biet
Văn Long (4:03 PM): vậy cũng nói
Xuân Tóc Đen (4:03 PM): ko em gian do
Văn Long (4:03 PM): giận nữa hả, thôi . . . ừa, em kể anh nghe đi
Văn Long (4:03 PM): chuyện gì mờ thần bí vậy ta
Xuân Tóc Đen (4:03 PM): cung la chuyen tinh co thoi anh . . . .

Hết


Thân chúc quý bạn đọc gần xa một năm mới bình an, nhiều điều vui vầy, tình cờ, những lần như cắn miếng đầu tiên . . .

December 30, 2010

Văn Long
vlong2k3***@yahoo.com (Remove *** để liên lạc tác giả)


Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!