Hôm sau Phong cố tình thức thật
sớm và trang phục chỉnh tề . Trong đời anh chưa
bao giờ ăn mặc gọn ghẽ như thế, áo trắng quần
tây đen, bỏ áo vô quần, cà vạt bản to sọc chéo
đỏ. Trông anh rõ thật là một ông giảng sư trường
đại học hơn là một anh lính tác chiến. Chiếc xe
Jeep được đậu cách nhà Quyên chừng 50 m, vì là
đã có hẹn trước nên anh tắt máy xe ngồi đó
chờ. Phong nhìn đồng hồ đeo trên tay, thời gian
hãy còn sớm. Anh bỗng thấy nôn nao trong lòng vì
đây là lần đầu tiên anh hò hẹn. Xa xa, dáng một
người con gái mặc áo dài trắng, hai tay ôm cặp
để trước ngực thướt tha đang đi về phía anh.
- Chào anh.
- Chào Quyên. Lên xe nhe!
- Còn hơi sớm lắm anh. Mình đi ăn sáng nghen !
- Được, em muốn đi đâu ?
- Đi quán cơm tấm gần đây nghen .
Và thế đó, mối tình của Phong và Quyên bắt đầu
bằng những lời đối thoại đơn sơ bình thường
sau đó ngày ngày Phong đều tới rước Quyên đi
học và chiều anh tranh thủ xin rước Quyên về. Càng
lúc ngày hai người càng có nhiều chuyện để nói
hơn: Phong kể cho nghe về cuộc đời lính tráng với
những khóa huấn luyện cực nhọc và những lúc
hành quân đầy gian lao hiểm nguy, nhiều khi mém chết,
Quyên kể cho nghe về những bài luận án khó khăn
, những đêm thức trắng để hoàn thành và những
khi gặp khó khăn trắc trở không thể vãn hồi,
cô nàng chỉ có khóc mướt mấy ngày liền. Rồi
những bữa ăn sáng bình thường được thay thế
bằng những buổi ăn tối riêng biệt. Cuối tuần
thì có những buổi hò hẹn, những buổi đi chơi
xa, rồi những cái cười cười nói nói thường
lệ trở thành những ánh mắt len lén trao cho nhau
một cách im lặng và những lúc đùa giỡn tình
cờ hai bàn tay chạm vào giả vờ không hay biết
cứ thế mà để luôn không rời . Sau đó cuộc
tình của Phong và Quyên được "bật mí"
bắt đầu bằng một sự ngờ vực của Hùng: sao
Quyên đi sớm về trễ, viện cớ đi học thêm cuối
tuần ở nhà nhỏ bạn, xe hư nên đi ké ... Hùng
bắt đầu để ý về hành động khác thường của
Quyên hơn. Dạo đó anh tình cờ bắt gặp Quyên sáng
sớm vội vã ra đi, Hùng lén đi theo . Từ xa xa
trông giống như anh Phong dắt tay cô nàng, sau đó
Hùng cố tình gặn hỏi nhưng Quyên chẳng hé
được nửa lời. Hùng càng tò mò muốn biết
xem đối tượng đó là ai . Tốt hay xấu . Một dịp
khác, anh bắt gặp tại trận hai người ngồi trong
quán nước . Hùng bất thần bước vào làm cho
cả hai luống cuống:
- Anh Phong, tới đây uống nước hả .
- À ... à, tới đây uống nước.
- Sao hai người có vẻ thần thần bí bí vậy-Hùng
cố tình nói để khui ra cái bí mật.
- Đâu có gì đâu mà thần thần bí bí .
- Thôi mà dấu gì nữa . Anh em với nhau có gì mà
dấu .
Thấy Hùng không có vẻ gì
phản đối, nên Phong yên tâm:
- Anh cũng chẳng dấu gì, anh đã quen Quyên mấy tháng
nay rồi .
- Hèn chi dạo này ít thấy anh ở đâu . Còn Quyên
nữa, cứ thấy nó lén lúc gì đó thật khó hiểu,
dạo này ít trò truyện với nó được .
Quyên hồi nảy tới giờ ngồi im sợ anh của mình
phản đối cuộc tình này, bây giờ thấy Hùng đùa
giỡn thế cũng lấy làm yên tâm:
- Ai biểu anh khó tánh quá, em đâu có dám "cặp
bồ cặp bịt".
- Vậy là hai người chính thức tuyên bố rồi phải
không ?-Hùng bỗng nhiên nói lớn ra vẻ nghiêm
nghị .
- À ... thì ... phải- Phong nhìn Hùng để bắt mặt
.
- Vậy từ nay kể như anh Phong chính thức làm
đứa em rễ tương lai thằng Hùng này-Hùng vỗ ngực
đắc chí nói .
Phong bỗng giật mình, trước giờ anh đâu bao giờ
nghĩ tới điều đó . Mà thôi ... dẫu sao anh
được Quyên chấp nhận thì anh không còn đòi hỏi
gì nữa. Dẫu có vai em của Hùng đi nữa thì cũng
đáng mà!
- Vậy mày muốn sao ?-Phong vờ hỏi .
- À ha ... tôi không muốn gì hết, chỉ khi nào anh
cưới em tôi làm vợ thì anh phải gọi tôi bằng
anh, vậy thôi!
- Được, được, mày ngon lắm! Để tới đó đi
rồi tính.
- (Cả ba cười nói vui vẻ)
Đám cưới của Phong và Quyên được tổ chức
linh đình. Buổi rước dâu thật rầm rộ . Các anh
em quân nhân từ huyện Hóc Môn tới Cần Thơ đều
được mời đông đủ . Gia đình hai họ đông đến
nổi hai ba chục bàn cũng còn chưa hết . Ai ai cũng
cười cười nói nói . Phong trong bộ vest cổ điển
màu đen còn Quyên trong bộ y phục áo dài cổ
truyền màu đỏ đầu đội mấn chiếu sáng, cả
hai trong rất xứng đôi vừa lứa, luôn luôn có
nụ cười trên môi quả thật là tân lang và tân
giai nhân như các cụ trưởng tộc hay nói.
Tiệc tàn. Mọi người ra về rất khuya để cho cặp
tân lang và tân giai nhân một căng phòng ấm cúng
được trang hoàng lộng lẫy . Phía trước cửa
phòng là chữ tàu Song Hỷ, bên trong là những
cánh hoa giấy được Lệ khéo léo cắt xén. Chiếc
giường được trải bằng chiếc chiếu bông hình
rồng phượng, hai cái gối màu hồng hình trái tim
cũng được Lệ khéo léo kết ren và thêu chữ
"Phong & Quyên, Trăm Năm Hạnh Phúc".
- Hôm nay em mệt quá rồi, em đi tắm trước đi-Phong
nói .
- Vậy em tắm trước nhé, anh máng đồ lên móc áo
rồi để đó mai em dẹp cho .
- Được rồi, cô dâu bé bỏng của anh-Phong ra vẻ
sến nói .
Quyên bước ra ngoài cửa
phòng vẫn để lại nụ cười trên môi vì bỗng
thấy Phong mới đáng yêu làm sao. Sau khi Quyên đi
rồi, Phong dọn dẹp các thứ quà cáp lỉnh kỉnh.
Quyên tắm xong cẩn thận chỉnh lại cái áo ngủ
cho ngay ngắn, cái áo mà Lệ luôn luôn dặn Quyên
trong những lúc tâm sự chị em bạn gái, "mày
nhớ mặc nó trong đêm tân hôn đó". Cái áo
được Lệ khéo léo cắt xén bằng sự tưởng tượng
của mình, nó vừa giống một cái áo ngủ khêu gợi
vừa giống một cái áo dài dạ vũ của các mệnh
phụ phu nhân Thiếu tá và Thiếu tướng. Áo sẻ
bên hông, kết đang ten ở sau lưng còn dưới lai
thì may vún. Tuy Quyên mắc cỡ lắm, cả đời nàng
chưa bao giờ mặc một cái áo sát nách hay hở
chút xíu ngực vậy mà tối nay Quyên lại nghe lời
"xúi dại" của Lệ . Quyên đứng xớ rớ
trong nhà tắm bấy lâu vẫn chưa bước ra, nàng vẫn
còn mắc cỡ khi đứng trước kiếng để ngắm
nghía thân thể đẩy đà mới lớn của mình.
Tiếng tằng hắng bên ngoài của Phong như kéo Quyên
đương đầu với sự mắc cỡ . Nàng bước ra
ngoài, cúi đầu đi lẹ .
- Quyên em đứng đó .
- Gì vậy anh ?
- Em mặc áo gì đó .
- Thì áo ngủ .
- Áo gì kỳ vậy .
- Áo ... bộ kỳ lắm hả .
- Không kỳ lắm, nhưng anh thấy ngộ .
- Thôi đi anh đừng chọc quê em nữa . Mau đi tắm
đi . Em đi ngủ trước đó nghen.
Biết Quyên nói vậy thôi, nhưng Phong biết nàng làm
sao mà ngủ cho được, đêm động phòng hoa chúc
không cô dâu nào mà không mong muốn. Phong lấy
bộ đồ pyjama sọc vắt sẵn rồi bước vội vào
nhà tắm. Anh tắm thật sạch, chưa bao giờ anh kỳ
cọ kỹ càng đến thế, chắc bởi vì anh muốn đêm
nay anh sẽ cho Quyên một kỷ niệm ngàn đời khó
quên. Anh không muốn bất kỳ cái xấu nào dù nhỏ
xíu để lại trong lòng của Quyên. Đối với đàn
ông Phong hòa đồng dễ dãi nhưng đối với đàn
bà phụ nữ anh tỉ mỉ thế đó .
Phong bước ra nhà tắm thì đèn trong buồng hoa chúc
đã tắt ngỏm. Anh cười thầm trong bụng, "Cái
cô dâu này, làm gì mà mắc cỡ quá ! Tắc đèn
tối thui còn thấy gì đâu mà làm ăn". Phong
máng cái khăn lên sợi giây giăng mùng rồi vén
mùng chui vào . Bóng tối chưa quen nhưng nhờ ánh
trăng bên ngoài sáng nên anh thấy Lệ đang nằm
đó, mặt quay vào tường, không một tiếng thở
nhẹ . "Chắc Quyên đang nín thở, chắc là hồi
hộp lắm đây nên thở cũng chẳng dám, không
thấy cử động của cơ bụng". Phong nằm nhẹ
nhàng cạnh Quyên, anh biết Quyên chỉ giả vờ ngủ
thôi và thực sự đang chờ đợi anh. Anh không
ôm Quyên chỉ nằm cách đó hai gang tay . Tiếng tịt
tặc của cái đồng hồ gõ từng cái một . Quyên
thấy lạ, sao Phong không ôm mình, nàng biết anh muốn
ái ân với nàng trong đêm tân hôn lắm. Chả lẽ
anh mệt quá rồi ngủ thiếp đi . Nhưng nếu đánh
thức Phong thì Quyên ngại lắm. Thôi thì nằm yên
chờ đợi . Tiếng thằn lằn chặt lưỡi "cách
cách" làm Quyên không còn kiên nhẫn được
nữa, nàng không muốn một phút xuân tiêu đáng
ngàn vàng trôi qua như thế này . Nghĩ thế, Quyên
quay người lại để tìm cách đánh thức Phong, nàng
ngồi dậy nhìn Phong ngáy khò khò trong lòng ấm
ức vô cùng. Phong hé mắt nhìn nàng, thấy nàng
từ từ cúi xuống hôn lên môi của Phong, Phong
để yên, Quyên tiếp tục. Nàng cảm thấy hơi hướm
đàn ông quả thiệt có một sức quyến rũ vô
cùng. Quyên bỗng thấy toàn thân khởi động.
Trong đêm vắng, Phong có thể nghe tiếng thở mạnh
từ miệng Quyên. Anh cười thầm trong bụng, "cô
vợ bé bỏng của tôi ơi, cô thèm lắm rồi chứ
gì". Phong bất thần ôm choàng đầu Quyên ghị
xuống rồi cười hì hì bên tai của Quyên. Quyên
biết bị trúng kế nên đưa tay đánh thình thịch vào
ngực Phong, nói: "Bắt đền anh đó, chọc người
ta không hà". Phong vẫn cười thích thú vì phá
được cô vợ bé bỏng đáng yêu . Quyên nói
tiếp, "Không được cười nữa, tại anh đó,
hôm trước anh nói là muốn em trong đêm tân hôn,
em cho là thật ai ngờ đâu thấy anh ngủ khò không
ngó ngàng gì tới em. Giận anh luôn.". Phong nói,
"Thôi thôi không chọc em nữa, cục cưng của
anh lại đây anh thương". Quyên ngoan ngoãn nằm
xuống ngực Phong. Phong nâng khuôn mặt của vợ mình
lên ngắm thưởng. Tuy trong bóng đêm không
được tỏ cho lắm nhưng anh cũng muốn thấy
được chút nào nét đẹp của Quyên trong cái đêm
tân hôn. Phong kéo đầu Quyên xuống, vẹt tóc hai
bên để hôn lên trán Quyên, anh tiếp tục hôn
lên má rồi dừng lại ở đôi môi mọng ướt
của Quyên đã chờ đợi tự nảy giờ. Hai tay
Phong nhàu nát lưng áo ngủ Quyên chứng tỏ sự
nồng nàn rạo rực trong lòng anh đang dâng cao .
Phong kéo Quyên nằm hẳn lên người, anh muốn sức
nặng của Quyên tạo cho anh một cảm giác thắt chặt.
Mặt kề mặt, tay nắm tay, ngực đè ngực, bốn
chân đan vào nhau, cả hai thấy cơi cơi ở phần dưới,
mồ hôi bắt đầu rịn ra lưng Phong. Hai bàn tay Phong
mười ngón nắn bóp những gì mềm mại ở trên
người Quyên. Vì là lần đầu tiên làm vợ,
Quyên hầu như không biết chút nào về chăn gối
. Trước ngày kết hôn, má Quyên tâm sự với
nàng cả buổi về những chuyện bí ẩn phòng the,
nào là hình thức, tư thế, phương pháp và những
biến chứng cơ thể khi hai bộ phận sinh dục nam nữ
tiếp xúc nhau, rồi những cái cảm giác sung sướng
hoặc đau đớn của người gái khi giao hợp lần
đầu tiên và những chất nội tiết trong cơ thể
tiết ra để bôi trơn hoặc là tiết ra ở giai đoạn
cuối khi người nam xuất tinh, cùng với sự thụ
tinh trai gái hay ngày tháng tiết nào tốt cho quan
hệ vợ chồng đều lần lượt được má Quyên
kể ra . Cũng nhờ đối thoại với má Quyên mà
Quyên không ngỡ ngàng khi thể nang cương cứng nóng
hổi của Phong cứ đâm chỏi vào hai đùi Quyên
hoặc là khi nàng thấy cửa mình đương không lại
tiết ra chất gì ươn ướt.
Phong từ từ kéo cái áo
ngủ Quyên lên cao, Quyên ngoan ngoãn hợp tác nhấc
mông lên nửa tấc. Cái quần lót cũng được
Phong vuột vuột xuống dưới đùi . Phong thừa hiểu
rằng Quyên còn mắc cỡ nên anh đợi cho Quyên
ngất ngây thì mới tiến xa hơn một bước. Khi cái
quần lót vạch ngang đùi, Phong co hai chân lên kẹp
lấy kéo dọc theo hai vuột thẳng nó ra ngoài . Quyên
có vẻ còn ngượng ngùng nên nằm cứng đờ
trên mình Phong, mặt nàng dúi vào cổ Phong như che
dấu sự hổ thẹn khi thân thể bị khám phá. Bây
giờ anh mới thật sự cảm giác được cái gì
thực cái gì hư đang bao chùm vào vùng kín của
anh, nóng hổi ươn ướt. Phong đưa tay xuống định
kéo cái áo ngủ của vợ lên, nhưng Quyên không
cho . Phong thì thào bên tai Quyên, "Sao vậy?".
Quyên không nói gì hết mà chỉ khẻ lắc đầu .
Phong biết rồi, thì ra Quyên còn e ấp . Kể ra cũng
thông cảm dùm cho Quyên hay cho bất kỳ cô dâu nào
còn trinh trắng chưa bao giờ biết chuyện xác thịt
kể cả nghĩ tới cũng chưa bao giờ, bởi vì cô
nàng từ nhỏ chỉ lo đi học và làm việc nhà, ít
đi chơi, ít tiếp xúc với người khác phái thì
làm sao mà không ngại ngùng cho được . Phong hiểu
được chuyện đó thì lại càng yêu vợ hơn bởi
vì anh biết anh là người đầu tiên trong đời
Quyên kể cả tinh thần lẫn thể xác. Sự ngây thơ
của Quyên là một nét đẹp mà bất kỳ người
đàn ông Việt Nam nào cũng muốn có trong cái đêm
động phòng hoa chúc.
Phong không ép Quyên phải cởi áo nữa, anh chủ
động lật người Quyên nằm ngữa ra giường rồi
ngồi thẳng dậy đè hờ trên đùi Quyên để cởi
áo mình. Trong bóng tối mờ mờ, Quyên ngước nhìn
lên thấy một cái bóng to con vạm vỡ đang trút
bỏ áo quần. Bây giờ Quyên không còn kích thích
như ban nảy nữa, nàng bắt đầu hồi hộp. Quyên
nghĩ tới cái cảm giác đau mà má nàng kể cho
nàng biết. Quyên hơi sợ nhưng tò mò muốn biết.
Khi Phong không còn mảnh vải nào trên người thì
anh chồm người tới nắm lấy hai bàn tay Quyên đan
vào mười ngón của Quyên kéo dang cao lên đỉnh
đầu . Anh chèn người vào giữa hai đùi Quyên
và vòng tay xuống kéo chúng dang xa sao cho tư thế
thích hợp. Phong làm từng động tác một từ từ
chậm rãi có trước có sau lần lượt . Khi đã
định yên được vị trí anh nằm áp lên ngực
Quyên, ở đó anh cảm giác được sự mềm mại
vun vun nằm trong lớp áo ngủ Quyên. Quyên cũng cảm
giác được sức nặng người đàn ông đang trì
tréo lên ngực mình nhất là cái cảm giác đâm
chỏi vào cửa mình nhột nhạt hơi khó chịu . Phong
rướn người xích tới cho miệng kề bên tai Quyên
thì thào, "Quyên, anh yêu em nhiều lắm, em làm
vợ anh nghen!". Quyên vừa khẻ gật đầu là
bán thân dưới của Phong chẹt tới nong hai nếp
thịt nhỏ nhí để chui vào . Quyên cắn răng chịu
đựng vì nàng thấy cái gì to cỡ hai đầu ngón
tay nông vào sâu hơi rát. Phong dừng ở đó để
hôn lên khắp vòng mang tai Quyên nhất là sau gáy
tai, Quyên ưởn đầu tránh né vì sự nhột nhạt
nhưng Phong không ngưng. Anh lòn tay xoa bóp đôi gò
nhũ qua lớp áo để kích thích sự hưng phấn của
Quyên. Một lát sau Quyên không còn né tránh những
cái liếm nhột nhạt ướt mem nữa mà cong cổ đón
nhận. Phong biết Quyên đã thắm tình nên tấn xuống
một nấc nữa phối hợp bốn ngón tay giờ đã
để sẵn trên hai đầu nhũ. Se se tấy tấy. Quyên
thấy tê rần từ đầu ngón chân lên tới xoáy
tóc, nội thể theo tự nhiên tiết nhiều chất nhờn
để bôi trơn thành âm đạo . Phong cảm giác cái
lầy nhầy mềm nhũn như miếng thịt lồng bàn trơn
tru như miếng vải lụa thấm mật ong bao quanh hạ thể
mình thì phấn chấn lắm. Anh không chờ nữa mà
lấn sâu vào bên trong. Phong không định làm cho
Quyên sợ và đau nên anh cứ lấn tới thì lại
ngừng, từng chút từng chút một . Còn Quyên
tuy hơi đau rát nhưng càng lúc thấy hết đau, lúc
đầu Quyên nằm im chờ Phong chủ động rồi dần
dà Quyên quen dần với cảm giác cù cưa, khi Phong
ngưng thì Quyên cảm thấy hụt hẫng thiêu thiếu thì
nàng lại chủ động khêu khích . Theo bản năng
khoái cảm tự nhiên Quyên cũng đong đưa phần hạ
thể để tìm một nhịp điệu đều đều. Dù Quyên
không nói ra nhưng anh đọc được ngôn ngữ cơ
thể diễn tả sự khao khát từ người con gái mới
lớn tràn trề sức sống. Quyên uốn ẩy càng lúc
càng nhiều hơn, nàng đã quên đi cái thẹn thùa
ban nảy, làm cho Phong thấy sung sướng lâng lâng.
Phong rướn tới chút nữa cho da bụng áp sát,
Quyên nằm im kên mình chịu đựng cái gai gốc con
người đang xoáy sâu vào thân thể nàng. Nàng
thấy đau và càng lúc càng đau hơn nhưng nàng không
rên như những cô gái khác mà chỉ nhăn mặt cắn
răng lại. Khi vô hết bên trong Phong ngừng hẳn.
Quyên buông mình thở dốc. Cả hai đều biết mình
không còn trinh trắng nữa từ phút giây này trở
đi. Quyên đã bước qua thêm một bước nữa của
đời người .
Phong lòn tay xuống lưng vợ ôm chặt như biểu lộ
sự cảm thông, sự hạnh phúc tràn đầy . Anh kề
miệng tìm lưỡi Quyên nút chặt, nút mạnh. Bỗng
anh thấy rân người những sợi mạch li ti chạy
rút qua các tuyến tiền liệt lên túi tinh, một dòng
châu thể cuộn quanh dịch hoàn chạy theo ống dẫn
đi thẳng về phía cửa miệng. Phong chỏi hai tay xuống
giường cong mình rút vội mình lên kéo ra ngoài
và để thẳng trên bụng Quyên rồi co giật liên
hồi mặt nhăn nhó. Quyên bóp nhẹ hai bên hông
Phong để cảm giác cái sung sướng của chồng mình
cùng lúc đón nhận những tia nóng bay thẳng về
phía trước: lần đầu lên tóc, lần kế lên ngực,
và cuối cùng nhỏ giọt xuống bụng thấm qua lớp
vải vào da thịt . Ướt.
Phương pháp tránh thai của Phong kể ra cũng không
an toàn cho mấy nhưng anh chỉ còn cách này thôi,
hy vọng Quyên không vác cái bầu đi học .
(Hết
Phần 5 ... Xin xem tiếp Phần
6)
Mời
các bạn tham gia bàn luận truyện trên trong diễn
đàn, nhấn
chuột vào đây! |