MỘT CHÚT NGÀY XƯA
Tác giả: Sịp
E-mail: N/A
Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.
Phần 36
Trong khi tôi bò nhoài ra mệt mỏi vì bị chị dụ dỗ, chỉ vẽ, hướng dẫn, gây cho tôi kích thích cực độ, rồi dấm dúi đưa thằng cu con của tôi vào hũ mắm của chị, nhồi lấy nhồi để, đến nỗi tôi hết còn chịu nổi, bắn bậy bắn bạ tùm lum cái thứ nổi bọt đục ngầu trắng xóa trong người chị, còn nhễu nhão cả ra mớ lông rậm rì bên ngoài, tôi ngáp ngáp ví như con cá ngão bị mắc câu, thì chị lại nắc nẻ cười như bắt được của.
Nổi xung, tôi trợn trừng nhìn chị, nạt cho có nạt : sướng lắm nhẩy, bẫy được thằng con nít nó khuậy, nó đục cho tê người ra rồi hí hửng chứ gì. Chị vừa trêu vừa đủng đỉnh đáp lại tôi : con nít mà biết chơi gái, nắc người ta muốn è cổ ra, có chút nước nhờn nào cũng vãi ra theo, chứ báu lắm phỏng.
Rồi chị vênh mặt lên đôi co : làm như chỉ có mình tôi sướng, chứ bộ anh không quính cả lên đè sấp đè ngửa tôi mà giập tan tành xí quách. Tôi chưa bắt đền anh là may, còn bày đặt bắt lỗi bắt phải. Nhìn thấy bộ mặt tôi đuồn đuồn xị ra, chị vội vàng lấp liếm xoa dịu : nói nào ngay nhờ có anh nên tôi cũng khỏe ra một chút, cứ để chất chứa lâu trong người đâm mụ mị cả ra, đến không còn làm ăn gì nữa. Đi ra đi vào, tay chân lỏng khỏng, mắt cứ hoa lên như nổ hoa đốm.
Rồi chị quay qua khen dồn khen dập tôi : tay mơ mà cũng đáo để đấy chứ ! Giập cái nào cái nấy nghe chách chách như pháo nổ, cũng may buổi trưa bà nghỉ ngủ, chứ không cụ lại chửi hai đứa chết ! Tôi đâm ra lớn phổng, nghĩ lần đầu địt gái chưa đến nỗi bị chê. Tôi còn đang loang mang thì chị lại cho nước thêm : lần đầu như thế là chuẩn rồi, thêm vài bận nữa, chắc là gái nhà lành chắc phải rên lên và lịm đi mất.
Tôi ra vẻ không nhận lời khen, nhưng vẫn cà khịa : chị kinh nghiệm đầy đầu nên dẫn nai tơ gặm cỏ non, nai nào chẳng chết. Chứ thả ra để mình tôi thì chị cũng đến chịu ngứa ngáy kinh niên, chứ được cái mẹ gì. Chị mạnh bạo phản kháng ngay : anh đừng tự ty như thế, anh mà không có sức, tôi có vứt anh lên bụng cũng ví như súng hết đạn chứ ích gì đâu. Và để bơm nước cho tôi, chị dùng lối tả chân, tả cẳng, nghe mà lâm ly bị thiết : anh giỏi thật sự, hằng ngày trông lù đù, khẳng kheo như thế mà vào sới vật cũng ra trò. Anh bóp hai vú tôi thiếu điều nát cả quả sữa, lúc lên cơn còn cắn nhau đến buốt cả tim.
Chị tấm tắc dí dỏm : đau tổ bố mà sướng, nhất là nghe giọng anh rên rỉ : mẹ nó, trông hai đứa khiêu khích chỉ muốn cắn cho đứt bố nó núm ra để hết õng ẹo trêu ngươi. Chị còn chêm vô : dào, anh sướng thì tôi cũng sướng, chả thế mà anh cắn rức bỏ bu, tôi cũng phải dùng hai bàn tay xòe rộng, dâng tròn thành cục cho anh ngậm ngắt véo cho đã.
Tối ế độ quê một cục nên sẵng : đã thế tớ đếch bú, táp và cắn nữa cho ai mong thì biết. Chị xuề xòa làm lành ngay : con giai gì hơi tí thì giận, em có thương mới cho tất tần tật, bận sau có nứng anh cứ cắn bỏ mẹ chúng ra cho em, đứa nào đứt toạc núm vú, em chịu tất. Tôi ngây ngô tự hỏi : mà biết liệu có còn cái bận sau hứa hẹn đầy thơ mộng đó không nhẩy.
Chả hiểu chị có đoán già, đoán non ý tôi chăng mà chị phán một câu xanh giờn : nhất định phải có nhiều bận sau hẳn đi chứ, chả nhẽ anh chỉ nắc em một lần rồi bỏ lửng nhau đi. Tôi lừng khừng không dám góp ý vào vì đang rất mệt, song nhìn lù lù hai quả vú chị thây lây vả mớ lông còn lem nhem dính khí đục thì tôi tự dưng cũng liếm mép khan mới chết.
Chị cười rú khùng khục : nhìn cái mặt anh chù vụ ra đến hay. Trách gì người ta bảo giai nhìn thấy lồn thì bấn lên như chó giái. Tôi bực lối nói xổ toẹt của chị, nhưng ngẫm nghĩ cũng thấy đúng ghê nơi. Tôi vờ nói lẫy : ai chứ tớ đếch cần, bận sau có đem dí vào miệng tớ, tớ cũng lơ. Chị tớp ngay lời tôi mà đối đáp rẹc rẹc : dại gì đưa của ấy mào mồm anh, anh hùng hục bú, tôi nứng điên nứng dại rồi anh bỏ đó thì tôi đến chết quay cu đơ.
Tới đây thì chị gạ ngọt xớt : hai đứa mình đến lạ, gặp nhau là cấm cảu, vậy mà địt nhau thì bám chặt như sam. Tôi hứ lên phản đối, chị đưa thẳng tay ra vờn tôi : này em mới đùa thế mà lại giận nhặng củ xị lên rồi, ngoan lại nép vào mình em, em xoa cho hạ hỏa ngay. Tôi lưỡng lự, nhưng nhìn thấy hai bầu vú chị câng câng thì ậm ào ra cái điều không khiến mà chân cứ tiến dần đến chị.
Chị dùng thủ thuật, lắc nhẹ người, hai vú đánh vòng đai, cha mẹ ôi, tôi tưởng khuỵu ngay tại chỗ. Chị mạnh dạn lôi tôi vào, úp mặt tôi vào giữa hai bầu vú, dỗ như dỗ trẻ : rúc vào hít đi cho khoái, đừng hờn em nữa. Tôi chưa kịp có hành động gì thì chị đã chà lết hết vú này đến vú kia lên mũi, lên mặt tôi làm tôi xìu cơn lấy lập tức.
Chị còn thỏ thẻ nhứ tôi : ngậm bú đi cho bực dọc gì trôi hết ra sông ra biển. Tôi vốn còn đang trần truồng, hai chân chị tựa thuồng luồng xiết chặt đùi tôi, mớ lông măng cọ quẹt làm tồi thấy rõ mấy chục vầng mây đang lần vần nơi bắp vế. Chính tôi năn nỉ chị : bú vú thôi, còn đừng ép em leo lên bụng nữa, em hết cả sức.
Lần này thì chị cười lên hô hố : ai mà ép, nắc người ta muốn vỡ hột ra mà còn xưng em, nghe lãng nhách. Và cứ thế chị đưa vú cho tôi ngậm chả biết chán là sao.
(Hết Phần 36 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 37 )
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!