NGƯỜI ĐÀN BÀ NHIỀU CHỒNG
Tác giả: Why Not Me
E-mail: whynotme00***@gmail.com (Hãy xóa *** để liên lạc tác giả)
Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.
Lời tác giả: Bài này được viết theo khuyến cáo của độc giả, than phiền tại sao tôi chỉ viết về chuyện những người đàn ông có quyền có nhiều vợ mà lại quên lãng phái nữ, họ cũng có quyền có những ao ước tương tự.)
Phần 2
Về lại Sài Gòn, vì còn chút thời giờ nên Trung dẫn tôi lên Thủ Đức đến nhà mẹ nuôi của chàng. Trung có người mẹ nuôi mà chàng quí mến vô cùng, nhất là từ khi mẹ chàng mất. Mẹ Linh của Trung là một người phụ nữ trung niên đâu chừng 50 tuổi, lớn hơn tôi 17 tuổi. Bà hiền lành chất phát, ăn mặc rất xoàng xĩnh nhưng lại có gương mặt rất đẹp, nhìn Bà lần đầu là tôi có cảm tình ngay. Trung nắm tay tôi chạy vào nhà gặp Bà.
Mẹ Linh cười :
- Cái thằng này, làm gì mà hấp tấp vậy, có tin gì vui báo cho Mẹ phải không ?
Trung cười hì hì :
- Mẹ nói đúng đó. Con muốn báo cho Mẹ một tin vui.
- Vậy sao ?
- Mẹ, con muốn giới thiệu cho Mẹ : đây là Phượng, vợ của con.
Bà nhìn tôi ngắm nghía rồi quay sang Trung :
- Nhưng con đã có con Lan rồi mà ?
- Đúng vậy nhưng Phượng cũng là vợ của con. Con dẫn Phương về ra mắt Mẹ.
Mẹ Linh lắc đầu cười :
- Tụi trẻ bây thật khó hiểu quá đối với bà già này. Mẹ chịu thua, không theo nổi. Nói giản dị hơn cho Mẹ biết.
- Thôi thì Mẹ chỉ cần biết một điều thôi : đây là vợ của con, tên là Phượng.
Bà nhìn tôi cười hiền hoà :
- Mới nhìn, mới gặp nhưng Mẹ lại thấy thích vợ mới của con.
Phần tôi thì tôi tràn đầy cảm xúc. Trung vừa cho tôi được hưởng một tình huống đầy ấp tình cảm. Tôi như cô dâu ngượng ngùng được chồng dẫn về giới thiệu với gia đình lần đầu. Tôi cảm thấy bồi hồi xúc động. Tôi vụng về bước đến gần Bà. Mẹ Linh mỡ vòng tay đón tôi một cách âu yếm làm tôi không cầm lòng được, tôi ôm Bà vào lòng mà rưn rưn. Tôi sung sướng được thêm một người Mẹ để thương yêu.
Mẹ Linh nắm tay tôi mà nói :
- Con về với thằng Trung thì nhớ chăm sóc cho nó chu đáo nghe con ! nó lang bang lắm, lớn chồng ngồng vậy nhưng còn khờ lắm.
- Dạ, con hứa với Mẹ, con sẽ nghe theo lời Mẹ.
Bà lại nắm tay Trung mà dịu dàng nói :
- Còn con, con cũng phải hứa với Mẹ là con phải thương yêu vợ con thiệt nhiều đó. Mới gặp nó nhưng Mẹ đã biết là nó rất tốt. Đừng làm nó buồn nhe con trai của Mẹ ?
- Dạ, con cũng xin hứa là con sẽ thương yêu Phượng hết lòng.
- Thôi hai đứa vào nằm nghỉ một chút, Mẹ ra chợ mua mấy món về nấu cho hai con ăn.
Vào phòng tôi ôm Trung mà khóc thút thít. Tôi không ngờ hôm nay mình lại được sống một tình huống đẹp và huy hoàng như vậy : tôi đang được hân hạnh làm một người con dâu về gặp Mẹ chồng trong một tình cảnh đầy cảm xúc.
Tôi sụt sùi nói :
- Trung ơi, chị cám ơn tấm lòng của Trung.
Chàng sung sướng ghì tôi vào lòng :
- Vợ yêu của tôi !
Trung nhẹ nhàng dìu tôi nằm xuống giường rồi từ từ cởi hết quần áo của tôi ra …Chúng tôi làm tình như điên như dại, tôi buông lỏng hoàn toàn … tôi chìu chuộng Trung trong tất cả những gì mà chàng đòi hỏi …
Trung hứng tình và hạnh phúc quá nên chàng chơi tôi hai lần liên tiếp, mặc cho Mẹ lên tiếng kêu chúng tôi ra ăn cơm.
Khi cuối cùng hai đứa chúng tôi ra khỏi phòng thì Mẹ Linh nhìn chúng tôi mà nheo mắt cười làm tôi đỏ bừng mặt. Tôi ngượng ngùng nói :
- Mẹ … Mẹ cứ ghẹo tụi con hoài hà …
- Con gái ! Mẹ có nói gì đâu ?
Được làm vợ của hai người anh em, tôi hạnh phúc vô ngần ! thật là một điều mà tôi không dám mơ ước tới. Anh Hiếu chồng tôi là một người đàn ông thông thoáng trong tư tưởng, triết lý sống của anh là « Trời sanh , Trời dưỡng ! cái gì phải đến thi sẽ đến ». Theo anh mục tiêu tối hậu của con người là đi tìm Hạnh Phúc, do đó anh quan niệm là phải để cho mỗi cá nhân tự đi tìm cái hạnh phúc tối hậu đó, mỗi cá nhân phải chịu trách nhiệm riêng cho mình. Anh áp dụng triết lý đó cho anh và anh cổ vỏ tôi áp dụng cho chính tôi.
Anh đủ thông minh để biết là tôi đã đi tìm hạnh phúc với một người đàn ông khác, nhưng anh cũng đủ tế nhị để không muốn biết đó là ai. Anh cũng biết là tôi vẫn yêu thương anh và đứa con gái của chúng tôi một cách đầm ấm. Như vậy là đủ cho anh rồi.
Đối với Trung thì phức tạp hơn vì con Lan vợ chàng rất ghen. Trung phải tìm mọi cách để đến được với tôi. Nhưng con Lan dù có nghi ngờ cách mấy cũng không thể nào ngờ được là địch thủ của nó lại nằm trong sân nhà ! Do công việc của Trung và của tôi bắt buộc chúng tôi thường phải đi công tác xa Sài Gòn nên chúng tôi dễ kết hợp hai chương trình để có thể sống chung với nhau vài ngày một cách trọn vẹn như hai vợ chồng. Những ngày đó tôi toàn tâm toàn ý làm vợ của Trung, cố gắng đem lại cho chàng hạnh phúc mà chàng mong đợi.
Khi bàn về cách xưng hô với nhau, Trung vẫn nhất quyết giữ nguyên cách xưng hô Chị - Em với tôi. Chàng nói :
- Em quen kêu Chị Hai, Chị Phượng rồi. Đổi đi chỉ thêm mắc công mà thôi. Với lại kêu vợ mình bằng « Chị » có cái gì đó hay hay làm em thích lắm.
- Có phải vì em hứng thú với tính cách cấm kỵ của cách xưng hô đó ?
Trung cười xoà :
- Có mấy ai trên thế gian mà lấy được chị dâu mình về làm vợ !
Chúng tôi cũng rất hợp với nhau về mặt tình dục.
Với anh Hiếu thì tình yêu triết lý quan trọng hơn tình dục trong khi Trung thì « trần tục » hơn nhiều. Với anh Hiếu thì làm tình có tính cách « zen » hơn còn với Trung thì làm tình có phần dâm dật hơn nhiều. Tôi thích cả hai cách !
Anh Hiếu dạy tôi cách làm tình thật nhẹ nhàng bay bổng, để đạt được trạng thái « siêu thoát ». Anh làm tình cả giờ đồng hồ, trong tiếng nhạc nhẹ, với mùi hương nhang trầm …
Trung thì trần tục hơn, chàng thích « đụ » tôi ! Trung giúp tôi thoả mãn cái phần dâm đãng trong tôi.
Hai người chồng của tôi không biết ghen là gì : với anh Hiếu thì đó là triết lý sống của anh, còn Trung thì đâu có vị thế gì để mà ghen ? chàng chỉ là người đến sau, tôi dù sao cũng là chị dâu của Trung. Nhờ vây mà cuộc sống tay ba của chúng tôi rất hài hoà, an bình. Điều đó càng làm tăng lên cực điểm lòng tự tin của tôi. Thời điểm đó tôi có cảm tưởng như tôi nắm cả vủ trụ trong tay !
Tôi vẫn thường lên Thủ Đức thăm Mẹ nuôi của Trung vì tôi rất thương yêu Bà. Mẹ tôi cũng đã mất từ lúc tôi còn nhỏ nên tôi rất sung sướng khi tìm được một người Mẹ cho tôi. Mẹ Linh cũng rất thương tôi. Tôi khám phá ra một người phụ nữ không quê mùa như tôi tưởng. Thì ra Bà cũng thuộc thành phần trí thức, đã từng được Nhà Nước gởi sang Đông Âu tập huấn. Mẹ Linh từng là giảng viên Đại Học. Từ lúc về hưu non, đã một năm, Bà sống đạm bạc, ăn mặc xoàng xĩnh nên lúc đầu tôi tưởng là Bà nhà quê. Thật ra thì tuy đã 50 tuổi nhưng nhìn Bà rất « đẹp lão », gương mặt phương phi với ánh mắt sáng ngời.
Tôi rất thích hợp với Mẹ Linh, thích nói chuyện về đủ mọi đề tài với Bà. Hai Mẹ con rất tâm đầu ý hợp, không dấu nhau chuyện gì. Khi biết hết chuyện của tôi, Mẹ Linh chắc lưỡi :
- Mẹ rất thán phục con đó. Con là đàn bà Việt Nam mà con dám sống hết mình theo sở thích của con thì Mẹ tuy khá thông thoáng đó, nhưng Mẹ không làm được. Con dám làm vợ của hai người đàn ông cùng một lúc thì Mẹ chịu thua con. Nhưng Mẹ rất háo hức muốn theo dõi cuộc sống của con, con nhớ kể hết cho Mẹ nghe.
Tôi sung sướng ôm Bà :
- Con sẽ kể hết cho Mẹ nghe… nhưng mà còn chuyện chăn gối thì chắc không dám…
- Mẹ muốn nghe hết mà.
Mẹ Linh nhìn tôi mà cười :
- Con biết không, khi Mẹ sang ở bên Đông Đức Mẹ rất thích cách sống của người dân bên đó. Họ không bị ràng buộc về tình ái, tình dục như người Việt Nam chúng ta. Mẹ hoàn toàn không bảo thủ ở điểm đó. Mẹ cho là mình rất thoáng trong lãnh vực đó.
Tôi mỉm cười, nheo mắt nói đùa :
- Mẹ thí dụ gì đó cho con nghe thử « độ thoáng » của Mẹ.
Mẹ Linh ngần ngừ rồi thẳng thắn nói :
- Con muốn một thí dụ ? Mẹ … tâm sự cho con biết một chuyện kín của Mẹ đây. Lâu lâu khi Mẹ có nhu cầu thì Mẹ vẫn … thủ dâm đó !
Tôi sửng sờ nhìn Bà, bật kêu lớn :
- Mẹ ! thiệt vậy sao ?
Mẹ Linh đưa tay bụm miệng tôi lại :
- Nè , đừng nói lớn, láng giềng nghe được, ngượng chết !
Rồi Bà cười thú vị :
- Bộ con tưởng là đến 50 tuổi thì người đàn bà không còn cuộc sống tình dục hay sao ? Đến 60, 70 mà người ta vẫn còn háo hức nữa là …
- Dạ … dạ … có điều con chưa bao giờ nghĩ đến chuyện đó mà thôi.
Rồi tôi nắm tay Bà mà hân hoan nói :
- Hôm nay con vui lắm. Hai mẹ con mình thật là gần gũi với nhau. Con cám ơn Mẹ đã dám tin tưởng con để chia sẻ với con chuyện thầm kín đó.
Mẹ Linh hiền từ nhìn tôi :
- Con biết không, ông nhà chết sớm khi Mẹ mới hơn 30 tuổi. Mà Ba Mẹ lại không có con cái, do đó mới nhận nuôi thằng Trung. Ba mươi tuổi là độ tuổi sung sức của người đàn bà, làm sao mà Mẹ không tìm cách để giải toả những rạo rực của mình ? Mẹ đến với thủ dâm là lẻ tự nhiên. Mẹ đòi hỏi quyền lợi đó, không có gì mà phải xấu hổ hết.
Tôi nhìn Bà mà nói :
- Bây giờ đến phiên con phải thán phục Mẹ đó.
- Hai mẹ con mình đã trao đổi được những tâm sự riêng tư như vậy thì Mẹ hỏi con : con có thủ dâm hay không ?
- Dạ … thiệt ra thì lâu lắm rồi con không có dịp làm chuyện đó vì Mẹ cũng hiểu mà ! với hai ông chồng thì con đâu có thời gian mà thủ dâm ? con nhớ … là phải trở lại thời con mới vô Đại Học thì mới còn thủ dâm thường xuyên.
Tôi cười hì hì :
- Con còn nhớ … lần đầu tiên mình thủ dâm là lúc con mới 14 tuổi đó nhe…
Mẹ cười vui vẻ :
- Xí ! vậy mà khoe cái gì ! phần Mẹ thì Mẹ đã biết làm chuyện đó khi chưa đầy 13 tuổi. Phải nói là Mẹ sớm có kinh lắm, mới 12 tuổi mà đã bị « dính » rồi. Rồi chỉ vài tháng sau là Mẹ đã mọc lông chim rồi.
Tôi đi từ ngạc nhiên này sang ngạc nhiên khác : có thật vậy sao ? con gái 12 tuổi mà đã có kinh rồi sao ? Với lại 12 tuổi thì còn con nít thấy mồ, làm sao mà biết chuyện tình dục, thủ dâm cho được ?
Mẹ hiểu ý của tôi nên Mẹ nói :
- Đâu phải Mẹ tự biết ! đó là có người chỉ cho Mẹ đó. Có dịp Mẹ sẽ kể cho con gai của Mẹ nghe.
Tôi thật sự không ngờ là quan hệ của tôi với Mẹ nuôi của Trung lại có thể được thoải mái đến mức độ đó. Tôi xem Mẹ Linh không những như là một người Mẹ mà còn như là một người bạn tri kỷ, chia sẻ với nhau những tâm tư thầm kín. Tôi không có bạn gái như vậy, chỉ biết chia sẻ với hai người đàn ông trong đời tôi. Nhưng có một người bạn tri kỷ đồng phái cũng là một thích thú rất lớn. Giữa đàn bà phụ nữ với nhau có nhiều chuyện mà đàn ông không thể hiểu được.
Với lại, mang danh là « Mẹ » nhưng Mẹ Linh không có ràng buộc máu mủ, ràng buộc quá khứ gì với tôi … nên mọi chuyện dễ dàng hơn nhiều. Từ đó tôi thường xuyên lên Thủ Đức để chơi với Bà. Riết rồi tôi xem nhà Bà như nhà mình. Mẹ Linh cũng sung sướng khi có tôi đột ngột chen vào cuộc sống hằng ngày của Bà. Nhờ có tôi nên Trung cũng thường đến thăm Mẹ hơn, Mẹ Linh dành một phòng rìeng cho hai đứa chúng tôi để chúng tôi có dịp ở đêm lại với Mẹ. Sinh khí trong nhà năng động hẳn lên.
Trung nói :
- Nhờ có chị Phượng mà Mẹ vui nhiều. Mẹ không còn lủi thủi như trước. Mà hình như Mẹ trông có vẽ trẻ trung hơn trước thì phải !
Mẹ Linh phì cười :
- Thì chứ gì nữa ! vợ con bắt Mẹ đi làm tóc, nó còn dẫn Mẹ đi mua quần áo mới, không cho Mẹ bận mấy cái áo bà ba xám nữa đó.
Trung làm ra vẻ nghiêm nghị :
- Nhìn Mẹ ai cũng tưỡng là Mẹ mới 40 tuổi !
Mẹ sung sướng đỏ mặt :
- Xí ! con nói quá lố … cứ cho là Mẹ 50 tuổi là Mẹ đủ mừng rồi.
Cùng thời điểm đó, một biến cố đã ảnh hưởng lớn đến cuộc sống của tôi : Tánh ghen tuông bịnh hoạn của con Lan gây mâu thuẫn nặng nề trong mối quan hệ với chồng nó. Nhất là càng ngày nó càng nghi ngờ chồng nó có một người đàn bà khác. Lẻ dĩ nhiên con Lan không thể nào đoán biết người đàn bà mà nó ghen ghét chính là tôi, vì Trung và tôi rất kín đáo. Cuối cùng chính nó đòi làm đơn ly dị. May mắn là hai vợ chồng mới cưới nhau, chưa có tài sản chung, chưa có con cái nên việc ly dị cũng không đến nỗi quá khó khăn.
Hậu quả là tôi có con đường thẳng tấp trước mắt.
Trung dò ý của tôi hỏi tôi có muốn chia sẻ thời gian của mình với chàng hay không. Tôi không do dự chút nào vì tôi biết là mình đã thật sự gắn bó với Trung. Tôi yêu thắm thiết Trung. Cũng như tôi yêu thắm thiết anh Hiếu chồng của tôi.
Tuy không nói ra nhưng anh Hiếu cũng đoán ra mọi chuyện.
Chỉ một lần duy nhất, anh nói với tôi :
- Tội nghiệp cho thằng Trung. Em ráng mà chăm sóc chu đáo cho nó.
Tôi cảm động vùi đầu vào ngực anh mà ứa nước mắt.
Tôi nói với Trung là tôi muốn trang trí lại căn hộ của chàng. Trung đồng ý cho tôi được toàn quyền. Bên nhà anh Hiếu thì do tánh anh rất giản dị nên cách trang trí cũng theo khuynh hướng đó nhưng về ở với Trung tôi muốn thay đổi không gian hoàn toàn. Tôi dùng vài màu sắc trẻ trung, sống động để sơn lại căn hộ và tôi vui mừng khi Trung vỗ tay tán thưởng lúc nhìn thấy kết quả.
Tôi tất bật chia thời gian để củng cố hai mái ấm của mình để không ai bị thiệt thòi. Nhưng rồi thì tôi cũng phải xin nghỉ việc trong công sở của mình để mới có thể hoàn thành nhiệm vụ. Tuy bở hơi tai nhưng chưa bao giờ tôi hạnh phúc như vầy. Tôi đã làm được như cô Alice trong cái phim đã khơi mào cho sự thay đổi toàn diện trong cuộc sống của tôi : tôi đã có hai mái ấm gia đình và tôi biết là mình có đủ sức để bào toàn hai mái ấm đó. Tôi vẫn lo đầy đủ cho anh Hiếu và đứa con gái 7 tuổi của chúng tôi. Kế bên đó tôi cũng là người vợ tốt cho Trung. Cả hai người đàn ông đều thú nhận là họ vô cùng hạnh phúc có được người vợ như tôi.
Về tình dục thì cuộc sống của tôi như là thiên đàng ! hai người chồng của tôi, do biết là họ không phải là người đàn ông độc nhất trong đời tôi nên cả hai đều hết sức để làm vừa lòng tôi, để thoả mãn tôi.
Hôm qua, lên chơi với Mẹ Linh, tôi cười mà nói :
- Đúng ra phải nói là con có ba mái ấm gia đình chứ không phải hai !
- Ủa, vậy ra … con mới có thêm người chồng thứ ba hay sao ?
- Mẹ cứ chọc ghẹo con ! có hai chồng là đã thở không ra hơi rồi thì nếu có ba ông chắc con chết quá. Nè … cái mái ấm thứ ba là nhà Mẹ đó, biết không ! tuần nào con cũng lên với Mẹ hai ba lần, có lúc lại ở qua đêm với Mẹ nữa …
- Ừ đúng đó, Mẹ giống như hai thằng chồng của con, Mẹ cần có con bên cạnh. Mẹ thích nhất là những buổi tối khi hai Mẹ con trò chuyện đến khuya … khi con tâm sự những chuyện thầm kín của con cho Mẹ nghe, Mẹ được sống theo kiểu « uỷ quyền ». Mẹ vui lắm. Mẹ không còn trẻ nên không còn cơ hội để « sống thật » những chuyện đó nhưng « sống uỷ quyền » cũng đủ làm Mẹ vui lắm rồi.
- Tối nay đến phiên Mẹ kể chuyện cho con nghe.
- Cuộc đời Mẹ bằng phẳng, nhàm chán lắm, có gì để kể cho con nghe được ?
- Mấy tháng trước Mẹ có nói về chuyện lúc Mẹ 12 tuổi, Mẹ khám phá ra tình dục đó … Mẹ kể cho con gái Mẹ nghe đi.
Mẹ Linh mỉm cười, nhìn ra cửa sổ, nhớ lại kỷ niệm vui đó …
Năm đó khi lần đầu tiên, thức dậy trong giường mà thấy chỗ kín của mình ra máu, Bà sợ quá, khóc mếu máo. May cho Bà là vừa lúc đó có chị Năm Giặt Đồ bước vào phòng. Chị Năm được giao cho nhiệm vụ giặt giũ trong nhà nên ai nấy đều kêu chị là chị Năm Giặt Đồ, riết rồi không ai biết tên thật của chị là gì. Chị Năm còn trẻ đâu chừng hai mươi mấy, ba mươi tuổi. Chị rất vui tính nên rất được lòng mọi người. Có điều ai cũng ngạc nhiên thấy chị lúc nào cũng một thân một mình. Chị trả lời là chị có chồng ở quê, chị lên thành phố để kiếm tiền gởi về nuôi gia đình.
Lần đó thấy đứa con gái bà chủ khóc, chị Năm mới ân cần hỏi thăm :
- Bé Linh, sao em lại khóc vậy ?
Đứa con gái sụt sùi kể cho chị biết là nó sợ quá vì bị chảy máu ở hạ bộ.
Chị Năm biểu nó để cho chị xem. Đứa con gái rụt rè nắm chàng hảng ra để chị khám.
Chị Năm cười hì hì :
- Không có sao đâu ! em có kinh rồi đó, mỗi tháng ra chút máu một lần, đừng có lo !
Thấy con Linh chưng hửng, chị Năm ngồi xuống mà giải thích cặn kẽ sự việc cho đứa con gái ngốc nghếch.
Xong chị lấy khăn ướt đem lại mà vệ sinh cẩn thận con chim mới ra ràng. Chị lại còn chạy xuống nhà kiếm một băng vệ sinh nhỏ đem lên hướng dẫn con bé cách sử dụng.
Con Linh hơi mắc cỡ vì phải nằm phơi chim ra đó từ nầy giờ cho chị người làm rờ mó.
Chị Năm trầm trồ :
- Em mới hơn 12 tuổi mà đã có kinh rồi. Sớm ghê ! phần chị thì phải đến 14, 15 tuổi chị mới bị dính.
Chị nheo mắt mà cười :
- Có kinh nghĩa là có thể thụ thai được rồi đó nhen ! đừng để cho bọn con trai đụng vào chỗ này đó !
Vừa nói chị vừa vuốt ve cái mu trắng tinh. Chị còn nói :
- Con chim của em dễ thương hết sức.
Con Linh nằm yên để cho chị Năm rờ bóp.
(Hết Phần 2 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 3 )