| 
        
        
          
            | 
            COI THIEN THAI ENTERTAINMENT NETWORK |  
            | 
            
             |  
            | Please click the banner to support Coi Thien Thai 
            ! |  
            | 
            
             |  
            | STORY CONTEST 3 |  
            | CẬU CHÁU |  
            | Tác giả: 20030017E-mail: N/A trong thời gian Contest
 Copyright © by CoiThienThai.Com. All rights reserved.
 Please keep the Author's name, e-mail & link to
            http://www.coithienthai.com 
            if you are going to use this story anywhere
 Cõi Thiên Thai xin cám ơn tác giả 20030017 đã dự thi
 |  
            | [Phần 
            1][Phần 
            2][Phần 
            3][Phần 
            4] |  
            | Phần 3 |  
            | 
             |  
            | 
              
              
                
                  | Nói là nói vậy chứ người đàn ông nào lại có thể chờ đợi được 
                  một năm ? và Phúc cũng không thoát ra ngoài lệ đó. Chỉ vài 
                  tháng sau khi về Pháp là chàng đả thu xếp công việc để trở lại 
                  Việt Nam, viện cớ là phải hoàn tất một công việc quan trọng. 
                  Có ai biết đâu là công việc quan trọng đó là đụ con Linh ! 
                  người vui mừng nhất là con Linh : từ lúc biết được thế nào là 
                  xuất khí thì nó cứ khắc khoải đếm từng ngày trôi qua, chờ đợi 
                  lúc được gặp lại cậu Năm của nó. Phúc xin phép ba mẹ con Linh để cho nó đi theo chàng vài ngày 
                  ra Nha Trang hoàn thành « công việc ». Lẻ dỉ nhiên là điều đó 
                  được chấp thuận dể dàng.
 Phúc lấy hai vé xe lửa rồi hai cậu cháu vui vẻ lên đường. Vì 
                  là nhằm vào giửa tuần nên tàu vắng khách, nhất là ở toa cuối 
                  tàu, trong cả toa chì có loe hoe vài khách lẻ tẻ. Phúc kéo con 
                  Linh ngồi vào một góc kín đáo. Từ lúc cậu Năm nó về đến bây 
                  giờ, con bé chỉ mong chờ dịp được gặp riêng Phúc nên vừa ngồi 
                  xuống là nó xà vào lòng chàng. Phúc cảm động ôm con Linh và 
                  vuốt nhẹ mái tóc của nó. Chàng thấy mình thật gần gũi đứa cháu 
                  gái cũa mình, và tình cãm của chàng càng ngày càng phức tạp 
                  hơn đối với nó. Con bé như đả lớn thêm một chút và nẩy nở thêm 
                  một phần, ngực nó nhô thêm vài phân và mông nó cũng tròn trịa 
                  thêm chút ít nhưng con Linh vẩn còn đầy nét non nớt, ngây thơ. 
                  Phúc cười chọc nó :
 - Chà, vú của Linh coi bộ bắt đầu « chớm nở » rồi nghe, chắc 
                  gần phải mua xú chiêng rồi đó !
 - Cậu chọc con hoài !
 Phúc nheo mắt :
 - Cho cậu kiễm tra một tí nghe ?
 Rồi không do dự, chàng thò tay luồn vào áo của con Linh … bàn 
                  tay chàng úp nhẹ lên vú nhỏ xíu của nó, rồi xoa nhè nhẹ. Con 
                  Linh gục đầu vào vai của cậu Năm, lắng nghe dâng lên trong cơ 
                  thể nó những cảm giác thật mới lạ.
 - Sau này, vú con có lớn nhiều không cậu ?
 Phúc vừa bóp vú con bé vừa trả lời :
 - Chắc chắn rồi ! ít nhất là cũng bằng mẹ của Linh.
 - Con chưa thấy vú người lớn lần nào.
 - Cậu sẻ chỉ cho Linh, mà Linh có bằng lòng « học bài » với 
                  cậu không chứ ?
 Con Linh nhu mì trả lời :
 - Dạ, cậu dạy gì con cũng sẵn sàng, nhất là …
 Con Linh đỏ mặt bỏ lững câu nói. Phúc mỉm cười, thích thú.
 
 Cửa toa chợt mở ra làm hai cậu cháu phải ngồi lại ngay ngắn. 
                  Một thiếu phụ bồng một đứa bé ngơ ngác bước vào và chọn dẩy 
                  ghế bên kia hành lang, đối diện với chổ cậu cháu con Linh đang 
                  ngồi. Phúc liếc nhìn sang : người thiếu phụ còn trẻ, độ khoãng 
                  25, 26 tuổi, có vẻ hơi quê mùa nhưng gương mặt cô ta cũng sáng 
                  sủa, dể nhìn. Sau một lúc, thằng bé trong tay người thiếu phụ 
                  bắt đầu khóc đòi sửa, người thiếu phụ không chần chờ, mở nút 
                  áo bà ba đưa ra một caí vú căn sửa để đút vào miệng đứa con … 
                  Nàng chợt hốt hoãng đẩy con mình ra để kéo tà áo lại và lấy 
                  túi vải che ngực mình vì Phúc đả bước đến ngồi trước mặt nàng. 
                  Phúc cười thật tươi để cho người thiếu phụ an tâm :
 - Chị đừng sợ, tôi không làm gì để chị khó chịu đâu …
 Người thiếu phụ e dè nhìn Phúc để quan sát. Gương mặt đẹp trai, 
                  cách ăn mặt lịch sự của chàng và sự có mặt của con Linh cũng 
                  làm nàng yên tâm. Nhưng nàng vẩn ôm khư khư cái túi vải trên 
                  ngực. Phúc lấy một xấp tiền đặt lên mặt bàn nhỏ và từ tốn nói 
                  :
 - Đây là 500.000 đồng, chị muốn có số tiền này không ?
 Người thiếu phụ nhìn chầm chập vào xấp tiền : số tiền thật lớn, 
                  hơn cả tháng lương của chồng chị ! chị ngập ngừng nhìn Phúc 
                  như để hỏi.
 - Nói thật cho chị nghe, tôi rất thích được nhìn mấy người mẹ 
                  cho con bú, có điều không có dịp. Hôm nay may gặp chị … nếu 
                  chị cho tôi được nhìn chị cho con bú thì tôi sẻ chị số tiền 
                  này. Tôi không đòi hỏi gì hơn.
 Người thiếu phụ suy nghỉ thật nhanh, điều anh chàng đẹp trai 
                  đặt ra thật bất ngờ và lạ lùng, nhưng cũng không có gì là bất 
                  chánh ! có gì đâu khi để anh ta nhìn mình cho con bú dù mình 
                  cũng thấy hơi ngượng khi anh ta nhìn vú của mình … nhưng 
                  500.000 đồng cũng đâu phải là ít ỏi ! thôi thì cũng chịu đi, 
                  dể có cơ hội như vầy. Chị ta ngồi ngay thẳng lại rồi từ từ để 
                  sang bên cái túi vải để lộ ra cặp vú căn đầy sửa, rồi chị ta 
                  bồng đứa bé lên đút vú vào miệng nó, thằng bé hớn hở nút chùn 
                  chụt. Người thiếu phụ lúc đầu còn hơi ngường ngượng nhưng qua 
                  một lát thì sự ngượng ngùng biến mất, nhường chổ cho một cảm 
                  giác hơi kích thích … kích thích vì để cho một người đàn ông 
                  lạ mặt ngắm nhìn vú của mình. Mặt chị ửng hồng lên. Phúc làm 
                  dấu kêu con Linh sang ngồi kế mình :
 - Linh bây giờ cứ ngắm nhìn cho thỏa thích vú của người lớn đi.
 Con Linh tò mò nhìn cặp vú no tròn, nó so sánh với đôi vú tí 
                  hon của nó màthèm thuồng. Phúc nói nhỏ vào tai của nó :
 - Linh nhìn xem thằng bé nút coi bộ ngon lành quá chừng !
 Con Linh nhìn nó và thấy đầu vù của mình cũng hơi ngứa ngáy, 
                  nó tự nghỉ mông lung không biết sau này khi có con và cho con 
                  bú thì cảm giác sẻ ra sao.
 Thằng bé đả bú no nê, mẹ nó đặt nó xuống bên và cài nút áo lại 
                  nhưng Phúc làm dấu biểu chị ta ngừng :
 - Khoan đả tôi muốn nói thêm một điều. Trước hết chị cầm số 
                  tiền mà tôi hứa với chị. Chị có muốn nhiều hơn hay không ? một 
                  triệu đồng ?
 Người thiếu phụ ngơ ngác nhìn Phúc, chưa bao giờ chị tưỡng 
                  tượng cầm được số tiền to lớn như vậy ! một triệu đồng ? chị 
                  lắp bắp :
 - Một triệu đồng ? tôi làm cách nào để được số tiền đó ?
 - Không khó đâu ! đứa cháu gái tôi đây hồi nhỏ nó không được 
                  mẹ nó nuôi bằng sửa mẹ nên nó thèm lắm, nó muốn được bú vú sửa 
                  một lần. Chị cho nó bú vú đi rồi tôi đưa cho chị một triệu 
                  đồng.
 Chị nhà quê bở ngở liếc nhìn con Linh, xem đứa con gái cũng dễ 
                  thương đó chứ, con bé cũng ngượng đỏ cả mặt, định đứng dậy bỏ 
                  đi làm cậu nó phải cầm tay nó lại. Chị tự nghỉ « thôi thì đả 
                  lở rồi, thì đi thêm một bước nửa cũng đâu có sao. Lở ông ta 
                  đổi ý kiến nửa thì bay mất một triệu ! ». Nghỉ vậy, chị ta lật 
                  đật nói :
 - Thôi thì tôi chịu đó.
 Chị ngoắc con Linh đến ngồi bên phải chị rồi im lặng mở nút áo 
                  … con Linh cúi đầu xuống, run run hé môi ngậm một đầu vú. Rồi 
                  nó bắt đầu bú nhè nhẹ. Nó không tiếc đả nghe theo lời cậu Năm 
                  nó vì nó thấy thật thú vị được bú vú trong hoàn cảnh như vầy, 
                  vị sửa bắt đầu tiết ra từ vú làm con Linh càng thích thú, nó 
                  nút mạnh hơn. Người thiếu phụ thấy rợn người, cách bú của đứa 
                  con gái này không giống như đứa con của chị, cách bú của con 
                  Linh có một cái gì đó khêu lên sự kích thích trong người chị 
                  làm chị phải nhắm mắt lại. Người chị nóng ran lên, đầu chị bắt 
                  đầu quây cuồng lên … chị ngã đầu lên lưng ghế vì chị không đủ 
                  sức để chống chọi nửa…
 Khi chị mở mắt ra thì con Linh đả ngưng bú vú chị, nó đả trở 
                  về bên cậu cũa nó, con Linh buồn ngủ nên nó co người lại nằm 
                  xuống gối đầu lên đùi của Phúc và chỉ trong chớp mắt là nó đả 
                  nhắm mắt. Chị giật mình khi thấy cậu cũa con bé ung dung thò 
                  tay vào áo cũa nó để mò vú nó. Con nhỏ mĩm cười sung sướng 
                  trong giấc ngũ… người thiếu phụ đỏ mặt hoang mang trước cảnh 
                  tượng : sao lại lạ kỳ như vậy ? cậu mà sao lại bóp vú cháu như 
                  vậy ? họ có phải là cậu cháu thiệt hay không ? mà dù không có 
                  bà con với nhau thì một người đàn ông như anh chàng đẹp trai 
                  này sao lại dám bóp vú một đứa con gái còn con nít như vầy, 
                  trước mặt người lạ như mình ?
 - Sao chị lại trố mắt ra như vậy ?
 Người thiếu phụ ấp úng :
 - Anh nói … nó là … cháu anh … nên tôi …
 Phúc bật cười :
 - Ừ nó là con cũa chị ruột tôi thì đúng là nó là cháu tôi chứ 
                  gì !
 Người đàn bà càng ấp úng thêm :
 - Vậy … vậy …
 Phúc nhẹ nhàng cởi hai nút áo cũa con Linh, vạch tà áo để lộ 
                  ra cái vú nhỏ cũa con bé :
 - Đây, chị nhìn xem, vú con nhỏ dể thương không ? làm sao tôi 
                  chịu được, mà không nâng niu nó chứ. Tôi thương nó lắm nên mới 
                  nâng niu vú cũa nó đó. Đẹp tuyệt vời đó đúng không ? chị nhìn 
                  xem tôi nói đúng không ?
 Người thiếu phụ nuốt nước miếng một cách khó khăn, không trã 
                  lời. Phúc tiếp tục :
 - Chị muốn rờ vú cũa con bé không ? hay là nút vú cũa nó ? hồi 
                  nẩy nó bú vú chị, bây giờ chị nút vú nó lại, có gì đâu !
 Người thiếu phụ hoa mắt nhìn Phúc vạch vú con bé mời mọc chị, 
                  chị lắc đầu cố nói « không » nhưng chân cũa chị lại tự động 
                  quỳ xuống bên cái băng dài, chị run run cuối mặt xuống hé môi 
                  ngậm đầu vú màu hồng nhạt của con Linh vào miệng. Con bé vẩn 
                  nhắm mắt nhưng nó thò tay ra vuốt tóc người đàn bà, nó thầm 
                  cám ơn cậu Năm nó đả tạo cho nó những dịp thích thú không ngờ 
                  như vầy.
 Phúc dặn dò :
 - Chị bú nhè nhẹ thôi nghe, nó chưa quen đâu. Chị là người đầu 
                  tiên đó !
 
 Khi tàu ngừng ở Phan Rang cho người thiếu phụ xuống thì mặt 
                  chị ta rạng rở hẳn ra, không biết rạng rở vì được một triệu 
                  rưởi hay vì lý do khác. Có điều chị cúi đầu cám ơn Phúc thật 
                  lể phép và trước khi xuống tàu chị đưa tay ra vuốt má của con 
                  Linh một cách âu yếm vừa nói nhỏ « thôi chị đi nghe em ! ».
 
                  (Hết Phần 3 ... Xin mời xem tiếp
                  Phần 4) |  |  
            |  |  
            | Xin các bạn vui lòng nhấn 
            chuột vào quảng cáo để ủng hộ Cõi Thiên Thai! |  
            | 
			 |  
            | (CONTEST 
            STORY 3)(VIETNAMESE 
            STORIES - TRUYỆN NGƯỜI LỚN)
 |  
            | Join Cõi Thiên Thai's 
            Mailing List To Receive Updates & News - (Recommended for people who 
            live in Viet Nam) |  
            | 
             |  
            | Last Update: May 8, 2003This story has been read (Since May 8, 2003):
 
  |  
            | 
             |  
            | This page is using Unicode 
            font - Please
            
            download Unicode Font here to readCopyright © by CoiThienThai.Com. All rights reserved.
 Web site: http://www.coithienthai.com
 E-mail: 
            [email protected]
 |  |