| Sau màn giao hợp cữ sáng, buổi trưa. Họ đi ăn tối và dự 
					buổi nhảy đầm nhà hàng chung như thường lệ. Nhung được ông 
					chủ dìu đi những điệu du dương gợi tình. Dì Phượng đứng chờ 
					xong tiếp tục. 
					 Sàn nhảy đêm nay khá đông khách nhưng toàn tuổi trung 
					niên, những người nghỉ mát trên hải đảo, ở lại qua đêm. 
					Partner là vợ, là tình nhân tham dự, kẻ hầu đứng vòng ngoài 
					chờ lệnh chủ. Phượng nàng biểu diễn những bước nhảy khá 
					ngoạn mục sành điệu, nhiều cặp đứng nhìn trầm trồ khen 
					thưởng. Một partner xin nhảy nàng không dám vì sợ ông chủ, 
					nàng nói khẽ chồng em không cho, quả nhìn thấy ông chủ không 
					nheo mắt, tức không đồng tình. Xong cả ba quay về phòng, 
					đi trước là hai chị hầu họ mở cửa phòng. Ông ra dấu hai 
					người mang lại thêm giường single cho Phượng ngủ, khi cần 
					ông qua hú hí và cho phép hai nữ lui vào hai phòng bên. 
					Ông suy tính Nhung bị phá trinh còn âm ỷ đau bên trong âm 
					đạo, chơi không sướng, trơn tru bằng nữ có con tức qua “hai 
					lửa ba sinh” kinh nghiệm ái ân dầy dặn hơn Nhung. Em cứ nằm 
					giường nhỏ nghĩ hay muốn tham gia tùy, để anh với Phượng vui 
					vầy. Phượng được ông chủ ân cần săn sóc, nàng trút bỏ xiêm 
					y chỉ chừa cho mình xì líp bên dưới màu đem nhỏ “vừa ướm đủ 
					bướm”, thật nổi bậc với làn da trắng, đôi chân thon dài gọn 
					gàng đầy khêu gợi; ông chủ nhìn như bị thôi miên, thần trí 
					ngây ngất, tê dại; nàng tiến lại đưa hai bầu vú cho bú, ông 
					chủ bị sai khiến làm theo ý nàng. Ông bú một bên, tay thoa 
					nắn cái còn lại, Phượng không thoa dầu nhưng thân thể nàng 
					tỏa ra hương vị đặc biệt thỏa thích khứu giác ông; rồi ông 
					chỉ khom hôn dọc theo thân thể dài theo tận rốn. Thân nhiệt 
					hai người tăng, như kích dục con chim ông nó đã cương cứng, 
					ngẩng đầu lên muốn tham chiến. 
					 -Anh muốn chơi thế nào?- Em cứ nằm ngửa, ông chồm theo 
					rồi khẻ lật Phượng nghiêng bên và nhấc một chân cao, nhét 
					con chim vào âm môn. Dâm thủy Phượng hơi rịn ra tiếp cận 
					dương vật ông chủ, khiến ông ấn sâu, rồi nắc, nắc thấy trơn 
					tru ra vào cách dễ dàng hơn so với Nhung. Khoái cảm tăng lần, 
					ông nắc mạnh như vũ bão khiến Phượng sung sướng tột đỉnh 
					khoái lạc, nàng bấu víu lưng, mông ông chủ, nàng lăn lộn đủ 
					chiều. Ông ấn sâu cho dương vật vào tận cùng cổ tử cung, 
					Phượng quá đờ đẫn sướng như chết lịm đi, phát ra tiếng 
					s..ư.ớ.n.g. khoái đứt đoạn, đồng thời ông bắn dòng tinh dịch 
					ấm tận cùng âm đạo Phượng đón nhận trọn vẹn.Ông ập lên thân thể ngà ngọc của Phượng, nàng hứng chịu khối 
					thịt trăm ký, nó mát rượi đè phủ kín thân thể nàng.
 
 Ông chủ dưỡng sức chừng mười lăm phút, lại đòi Phượng du 
					dương nữa, nàng biết ông quá sung mãn. Phượng đề nghị, anh 
					cứ nằm ngửa em sẵn sàng làm anh thỏa mãn lên chín tầng mây 
					xanh. Nàng nằm dài gối đầu trên tay ông chủ hôn ông khắp cả 
					má trán liên tục, xong Phượng ngồi dậy thoa nắn nhè nhẹ vùng 
					hạ bộ, bìu dái, ngoạm lấy con chim ông bú rồi nhả, khi ngậm 
					hết khi nhả lửng lửng, nhận thấy nó cương cứng, nàng ngồi 
					chồm lên bụng ông chủ, nhét dương vật vào rồi nhún nhẩy, 
					điều khiển cuộc tình. Trên nàng ấn xuống dưới ông chủ nẩy 
					lên con chim được dịp đâm sâu tận tử cung, hai người đồng 
					sướng khoái một lượt. Tay ông thỏa thuê bóp bầu vú đưa trước 
					mặt. Phượng ngưng kêu ông dưới cứ nắc lên, tiếng oóc... oóc 
					như dương và âm khí hòa quyện nhau bên trong tử cung. Ông 
					chủ đê mê khoái cảm vội bắn dòng tinh dịch tràn lan cổ âm 
					đạo, Phượng ngã người, con chim lọt ra vị trí dòng tinh dịch 
					vươn rải đầy trên mặt nệm trắng tinh.
 
 Nhung nằm giường bên thấy hai người làm tình nàng rạo rực, 
					sướng như người trong cuộc, háo hức dục tình nàng bước đến 
					chờ tham dự. Phượng vừa rời nàng thế chỗ, hai người quyết 
					quần thảo ông chủ tả tơi, có khoái tuyệt đỉnh vu sơn ông mới 
					nhớ mình, cho gọi đến lần sau hay cho thưởng tiền hậu hỹ.
 Con chim ông còn cứng, nàng thấy Phượng làm sao học đòi 
					biểu diễn màn kế tiếp, nhưng âm đạo hẹp chỉ hai ba lần nhún 
					nhẩy, phần nàng còn đau, nên giao hợp kiểu “cỡi ngựa” con 
					chim tuột ra ngoài, không đạt, nàng nằm nghiêng cho chim ông 
					chủ thụt, lúc khoan lúc nhặt, thật ông sung mãn, vừa bắn 
					tinh trong âm đạo Phượng giờ còn dư dả tặng cho Nhung, nhưng 
					nàng quyết rút lẹ sinh lực ông nên khom xuống bú, nàng áp 
					dụng chiến thuật đánh mạnh rút nhanh. Ông chủ xuất tinh 
					dường như cạn kiệt, dường như thấm mệt. Phượng hiểu ý dì 
					Nhung nằm ôm ông chủ, nàng phủ chiếc khăn to cho bảo tồn 
					thân nhiệt hai người. Phượng tự mình bước vào nhà tắm đã 
					thấy sau mình chị hầu sẵn một bên.
 Hai dì cháu thỏa tình mây mưa với “Mr X” đại thương gia. Ông 
					gọi tài phú đem cuốn check lại ký trọn vẹn 200 ngàn cho 
					Nhung và biếu Phượng 100 ngàn. Ông ôm hôn Phượng như lời giã 
					từ, chỉ giữ Nhung theo hợp đồng.
 Phượng rất sung sướng, cúi đầu cám ơn. Ông nói nhỏ Phượng 
					nên gặp anh tài phú, là người giúp em kiếm tiền dễ dàng. 
					Hiểu ý, nàng nghĩ phải biếu tên tài phú màn “giao tình” hay 
					“trình hàng miễn phí”. Ồi! khó gì đâu, mình từng hiến dâng 
					cho Nam chơi hằng tuần, vì khát vọng nhục thể chồng bỏ. Yêu 
					cầu người anh rể giao hợp với mình không phải hành động lăng 
					loàn, lén lút thiếu suy xét vì mình muốn cho anh có con ẵm. 
					Bây giờ tên tài phú, nó cần mình hay mình cần nó chuyện hậu 
					xét, nhưng ông chủ dặn mình làm theo. Muốn ra về cũng không 
					được.
 
 Phượng vừa về phòng, tài phú theo vừa đến, đem theo áo quần, 
					quà biếu lỉnh kỉnh. Chị hầu cũng cạnh bên- chị lên tiếng 
					trước khi cô rời phòng ông chủ ân cần dặn điều gì?, để chúng 
					tôi thi hành. Ông dặn gặp anh tài phú.
 -Thưa cô, cô gần với ông chủ là “bà chủ” chúng tôi không 
					có hành động gì lạ, sai trái, vô lễ chỉ xin cô cỡi đồ cho 
					hai chúng tôi ngắm có quý tướng. Tôi nghe ông khen cô “tướng 
					cách mệnh phụ phu quân”. Phong cách quý phái chứ không phải 
					bần dân, thường tình nhi nữ. Phượng trút bỏ áo quần tên tài 
					phú ngắm nghía tắc lưỡi từng chặp “từ cặp nhũ hoa, rốn. 
					Nhưng hạ bộ Phượng lông óng ả như kim tuyến, phủ nửa kín, 
					nửa hở để lộ âm mao lúc nào như ướt ướt. Cô vừa trải qua sự 
					đau khổ lớn vì nốt ruồi bên hông từ đỏ son sang lợt. Nhưng 
					bù cô có lớp “âm mao” tức “lông lồn kim tuyến”, tức vàng 
					khối giấu kín trong mình; chân mày cô không đậm nhưng cô 
					khoái cho người quen, bạn bè giao hoan. Càng cho chơi cô 
					càng có tiền, người nào gặp cô được sự sung mãn, mua may bán 
					đắt chẳng hạn. Tài phú cám ơn và đưa danh thiếp có điện 
					thoại, cho bí số riêng. Chúng tôi hy vọng gặp cô ngày gần 
					đây. **   *
 Dứt hợp đồng giao ước với Hồng Nhung, đoàn 
					tùy tùng 6 người đáp Airbus về lại thành phố Sydney. Xe chở 
					họ về với quà cáp đủ đầy mang tận vào nhà.
 Với món tiền khá “kếch xù”. Phượng nghĩ sang ngay hiệu thuốc 
					Tây. Do dì Hồng Nhung và Ba đứng một nửa, còn lại Thể Loan 
					và chồng với Phượng.
 Anh chị Hai dọn về ở chung nhà bốn 
					phòng, anh chị chiếm phòng to nhất, do Phượng khuyến khích. 
					Nhà anh chị cho Ba và dì mướn và share với người khác, lấy 
					thêm tiền cách kín đáo không khai thuế. Anh chị Hai phụ chăm 
					sóc Má ban đêm, còn Phượng hay dì Nhung với Ba ban ngày. 
					 Dì Hồng Nhung và chị Hai cần phải ghi danh học khóa “quản 
					lý thuốc Tây” ở trường Cao đẳng, mở tiệm phải có người nhà 
					chăm sóc, mướn người ngoài sợ họ ăn cắp thuốc. Dì dù nhỏ 
					tuổi nhưng vai vế gia đình thì to, lại nhã nhặn và phong 
					cách, bàn bạc dân chủ, thành viên gia đình ai cũng kính phục. 
					Dì còn biết tự hạ mình thăm vợ trước của chồng, Dì thuyết 
					phục Ba về thăm Má, cùng an ủi bà nên cơn bệnh thuyên giảm. 
					Do đó, ai cũng thầm nể phục, nghe lời dì như mẹ.
 Thể Phượng vốn quen biết nhiều bạn trong giới y-dược, nên 
					việc muốn sang lại hiệu thuốc không khó. Với số tiền hiện 
					hữu chỉ cầm cố hai căn nhà cho ngân hàng vốn trên nửa triệu, 
					thì thuốc Tây và các mặt hàng khác đầy đủ.
 Hai tháng sau 
					họ tiến hành thủ tục sang và làm chủ hiệu thuốc ”Phước Đức” 
					khá khang trang vùng cư dân đông sắc dân người Việt. 
					 Mọi sự đều do Phượng sắp đặt, hoàn toàn người nhà nên ai 
					cũng hợp lực, tận tâm việc nặng sắp thuốc có anh rể lo. Thâu 
					tiền dì Nhung và chị Hai lo, thuốc do các dược phòng bào chế 
					cung cấp 70%. Còn mua thêm phải nhờ anh Hai như vậy không 
					qua trung gian, nên Phượng đề nghị mướn người khác thế anh, 
					trong giới thanh niên có sức khỏe quen biết. Khi anh chạy 
					xe lấy hàng thì cũng dịp chở Dì hay chị Hai đi học. Sáu 
					tháng sau hiệu thuốc phát triển, lợi nhuận thu thập cao nên 
					lương nhân viên tăng theo. Gia đình nhà chồng Phượng thấy 
					con dâu mở hiệu thuốc đánh tiếng làm hòa trở lại, Phượng còn 
					thương chồng vì hạnh phúc hai con nhỏ là sợ dây thiêng liêng 
					nối kết họ phải thức tỉnh nghe theo gia đình và bạn bè phân 
					tích khuyên giải. Chỉ còn Cha mẹ Phượng, nhưng ai đứng ra 
					thuyết phục: Má, chị Hai lo, còn Ba dì Nhung- dì sành tâm lý 
					lắm nhờ dì với uy tín cá nhân hóa giải chắc êm xuôi. 
					 Từ đó hai hiệu thuốc Tây mua món thuốc, món hàng gì đó 
					thì đơn vị mua gấp hai, giá rẻ hơn họ lời thêm.
 Dù tốt nghiệp khóa ”quản lý” nhưng dì Nhung chưa sử dụng máy 
					vi tính nên việc xuất, nhập thuốc và tiền bạc còn lúng túng. 
					Hằng đêm, “dượng Hai” phải ngồi kềm, chỉ cách mở máy kiểm 
					soát từng biểu đồ - chart: thu và nhập thuốc trong ngày và 
					mức lời lỗ, hàng tồn kho... Tay dượng Hai úp trên bàn tay 
					“bà dì” nhấp nhấp “con chuột” tìm các biểu đồ, chờ hiện lên 
					màn ảnh; lòng dượng lâng lâng, thêm mùi da thịt dì như kích 
					ngất gây nao nao rộn ràng khó tả trong lòng. Dượng Hai thu 
					hết can đảm hôn sau ót bà dì Nhung không phản ứng, quay 
					người sang cho má kề nhận nụ hôn tán thưởng, hai người có 
					cam kết dầu hoàn cảnh nào dượng không bỏ “bà dì”. Nay tiện 
					quá, cơ hội tốt. Nhưng dượng không dám đi xa làm phụ lòng 
					“nhạc gia” và vợ.
 Người con rể thẳng thắn cùng dì Nhung đến gặp cha vợ, 
					trình bày tự sự như xin phép, -nếu mai kia cha trăm tuổi, dì 
					Nhung bơ vơ. Con cần bé ẵm bồng nối dõi tông đường. Con xin 
					cha tha thứ... Ông đã nghĩ chuyện nầy rồi nay chỉ là hợp 
					thức hóa, nhưng ông dặn hờ cẩn thận kín đáo sợ người ngoài 
					biết. Thể Loan nghe chồng nói lòng mừng khấp khởi, em đâu 
					ngờ dì Nhung có tấm lòng cao thượng quá!. Dì nói rõ Ba sinh 
					lý yếu từ lâu, dì chỉ trông cậy nơi anh. Dì xem anh như 
					“chồng hờ”, chỉ sợ em ghen. Dì chỉ còn mộng ước học xong đại 
					học, đã chuyển sang ngành dược cho phù hợp hơn ngành kinh tế 
					bang giao; và mời người bạn gái chung nhà ở Việt Nam sang Úc 
					du lịch ngắn hạn.
 Đêm nay dì Nhung ngồi trước máy vi tính, lòng vui sướng lạ. 
					Dượng Hai giúp cập nhật thu, nhập xong; hai người đi tắm 
					xong cùng vào phòng. Giao hợp phải có thì giờ nhất là có sự 
					thoải mái giữa hai tâm hồn mới thụ tinh được.
 Ngọn đèn mờ 
					trong phòng, hai người cởi áo quần, dượng Hai nằm đưa tay 
					chờ đón “bà dì” nằm gối đầu. Thật tuyệt mỹ, một thân thể 
					tuyệt vời của người con gái Đông phương, có làn da trắng mịn 
					như cánh hoa quỳnh đang đón sương mai. Bộ ngực căn tròn, đầu 
					vú nho nhỏ hạch sửa lõm xuống, đỏ hồng săn chắc, núm nhô cao 
					Dượng hôn dì Nhung an ủi, từ nay dì như người nhà giúp “tụi 
					con” có con ẵm bồng, có người thừa tự. Thật quý và kín đáo, 
					dì có bầu ai cũng nghĩ Ba là tác giả. Dì nằm cho thoải mái 
					đi. Dượng Hai hôn khắp mặt, má rồi lại ngưng, ôm ghì chặt 
					“bà dì” như vớ được bảo vật. Hồng Nhung tinh ý dùng mười 
					ngón tay vuốt nhẹ từ vai xuống lưng quần “người chồng hờ” 
					lại dùng mười móng tay cào ngược lên, dượng Hai rởn da gà 
					nhột nhảy nhổm lên, một tràng cười rộ lên giữa hai người. 
					Dì à, xưng hô của tụi mình chưa chuẩn: cho phép gọi em và 
					xưng anh nghe êm tai hơn. Thể xác quý giá nầy còn dâng hiến 
					cho anh -sá gì ba mỹ từ đó, khách sáo làm chi. Biết dì người 
					đàn bà có lòng bao dung và cao thượng: -Dì gửi thân cho Ba 
					giờ gửi phận cho mình. Người con rể quý hưởng trọn phần ngọc 
					ngà “bà dì”. Dượng đưa dương vật vào âm hộ, dòng nước từ âm 
					đạo tiếp nhận, tiếng nói như rót êm tai: dì cho phép... làm 
					người chồng. Ấn mạnh hơn dương vật vào thật sâu dì rướn 
					người lên, dượng trên ấn xuống, nắc thụt liên hồi, cảm thấy 
					con chim ra vô cách dễ dàng, hai dòng dâm thủy tuôn ra đưa 
					họ ngập tràn sướng khoái, dượng ấn thật mạnh cho tinh dịch 
					mình phóng ra sâu tận cổ tử cung người vợ hờ, dì Nhung đồng 
					điệu ôm ghì xiết để nhận trọn sự ban cho dượng Hai. Dương 
					vật còn cương cứng, họ bật nằm ngang cho tinh dịch không 
					thoát ra ngoài. Hy vọng sự thụ tinh có kết quả. 
					 Thể Loan bước vào đứng nép nhìn hai người giao hợp lòng 
					rộn ràng nhưng không phá bĩnh vì thương chồng, kính trọng dì. 
					Nàng khôn ngoan giúp chồng lấy khăn đắp, phủ kín hai người 
					để hưởng trọn dư vị khoái lạc. Ngạt ngào hương yêu thương. 
					**   *
 Chiều thứ Sáu, Thể Phượng nhận được điện 
					thoại của tài phú, tức manager cho “Mr X” một đại thương gia 
					xuất, nhập cảng giàu sụ. Muốn mời nàng ngủ qua đêm vào tối 
					thứ Bảy tại khách sạn Shelton thuộc khu sang trọng ở thành 
					phố Sydney. Sự thật, Ông X muốn giới thiệu với bạn thương 
					gia khác hưởng “bộ âm mao kim tuyến” của nàng. Phượng thích, 
					nhưng đi đơn lẻ một mình nên sợ, bàn với “bà dì” và chị Hai. 
					 Bà dì luôn tán đồng nên nói:”mình còn son trẻ”, vốn Trời 
					cho cứ khai thác tối đa “con à”. Sự sắc son của con đâu còn, 
					số tiền kiếm là hợp lệ, đàn ông mê mệt con vì vẻ đẹp quyến 
					rũ hay vì ẩn tướng trong người, người Hoa họ hay tin “điều 
					kỳ thú” đó trong sự làm ăn thịnh suy. Dì ủng hộ con hoàn 
					toàn. Chị Hai sao? Chị cũng có “bộ âm mao” còn tuyệt hảo 
					hơn em. Chị chưa con nè, chưa xổ xề: nhất là cặp vú, hai 
					mông thon đẹp như chưa từng có. Hơ hớ mà không muốn kiếm 
					tiền. Đi hộ tống cùng em nhen. 
					 Phải hỏi anh Hai chứ sao chị run quá!! -Anh Hai ơi! cho 
					em theo ủng hộ dì Phượng, nếu khách cần... anh có hy sinh, 
					đừng bỏ em nghen?! Chánh anh khuyến khích dì Nhung hy sinh 
					cái“trinh nguyên” cho họ. Bao giờ em cũng vợ anh, sự thật em 
					có mất mát gì đâu!. Như thay đổi cách giao hoan, tìm của lạ 
					.. Biết đâu có tiền mình kinh doanh dịch vụ khác. Dượng Hai 
					ôm vợ vỗ về hứa em yên tâm, sự thật mình không cần tiền, 
					không cần tình; nhưng phải tận dụng “thời cơ” như ý bà dì 
					dạy.
 Hai chị em đúng hẹn, xe đến nhà rước đưa họ tận khách sạn, 
					trời vừa sụp tối, thành phố lên đèn sáng trưng như đồng hòa 
					vui với Loan Phượng.
 Thể Phượng gặp ông chủ cũ, nàng vui 
					mừng đưa tay bắt và ôm chầm hôn ông xã giao. Cám ơn anh còn 
					nhớ đến em. -Nhớ em lắm, nhưng việc buôn bán khi ở Singapore, lúc Hồng 
					Kông khá xa nay quay lại, may em còn địa chỉ cũ.
 Phượng à, cho anh nói: người bạn muốn vui vẻ với em đêm nay, 
					có bằng lòng không? Họ muốn chiêm ngưỡng bộ âm mao của em 
					như anh từng quảng cáo. Xin em đừng phụ lòng anh. Khi xong 
					anh đón chờ em, hứa gặp nhau đều đều. Em liệu chịu nổi bốn 
					người quần thảo em tả tơi mỗi tuần...
 Anh ơi! em đi với 
					người chị ruột, theo hộ tống... Nàng nói chưa dứt lời, nghe 
					tiếng tài phú gõ cửa, xin bước vô. Ghé tai nói nhỏ với ông 
					chủ điều gì?- làm Phượng hơi điếng hồn không biết việc gì?. 
					Anh đơn thuần giới thiệu Thể Loan cho ông chủ mình, ngủ đêm 
					nay;- đưa tay trỏ lên ra dấu “số dách = number one =hẩu, 
					hàng tốt.Tài phú cuối đầu mời Phượng sang phòng bên với thương gia 
					mới.
 Bên nay, Loan ra mắt “Mr X”, nàng hơi luống cuống mất tự chủ 
					vì phòng trang hoàng lộng lẫy của khách sạn năm sao, nàng bị 
					choáng ngợp trong giây lát. Em là chị ruột của Phượng, vừa 
					có chồng hả?.
 -Dạ đúng.
 -Em bằng lòng ngủ với anh?, chừng năm giờ sáng xe sẽ đưa em 
					ra về lại gia đình, ta kín đáo gặp nhau hằng tuần hay lúc 
					thuận tiện. Loan em vén áo lên,- vì nàng đang mặc áo chemise 
					bộ đồ ngủ nữ giới không y nội-. Bộ âm mao tuyệt đẹp kim 
					tuyến, óng ả hiện ra dưới ánh đèn néon từ trần tỏa xuống, 
					làm ông hưng phấn. Con chim ông bắt đầu cương lên bần bật, 
					vội ôm chằm lấy Loan hôn tới tấp, nàng được chị hầu thoa 
					chút dầu thơm càng gây kích thích hơn.
 Em vui lòng cởi áo 
					đi, xong bước qua lại trước mặt anh như người mẫu biểu diễn, 
					nàng hơi ngượng ngùng cảnh trần truồng trước mặt ông chủ lạ. 
					Nhưng cũng làm theo ý chủ muốn. Ông chủ nhìn thấy âm mao 
					kim tuyến, thì mừng trong bụng, cô Phượng mình qua đêm đã 
					“quý cách”, giờ cô chị còn “đặc cách”- sang cả hơn nhiều. 
					Ông quyết chiếm ngự như bảo vật quý hiếm của riêng mình, là 
					bùa hộ mệnh khi đánh bài, xoa mạt chược!- Loan em chịu lấy 
					anh làm chồng không?-Dạ thưa em là gái có chồng, chỉ theo hộ vệ dì Phượng thôi.
 -Em muốn có con với anh không? Nàng hơi ngập ngừng, đúng 
					điều hai vợ chồng hằng mơ ước. Chồng nói rõ: mình đâu cần 
					tiền, cần tình.. còn cần con lại không nói ra, anh nín- 
					nhưng chấp thuận cho người lạ giao hợp vợ mình.
 Vâng, lòng em muốn lắm, anh sẽ giúp em thoát mặc cảm vô sinh 
					hả?. Nàng quên, nói không muốn làm vợ, chỉ muốn có con nghe 
					hơi nghịch nhĩ...
 Đêm nay anh biếu em 100 ngàn. Chơi em cử 
					đầu, anh xuống xoa mạt-chược với số bạn bè, khi hứng quay 
					lại giao hợp tiếp. Trước sau hai hiệp nhen, người tình quý 
					giá của anh ơi. Nói rồi ông nhấn con chim to vào âm đạo 
					Loan, nàng sướng khoái phát ra tiếng ự, ự.. như tắt nghẽn 
					đứt đoạn, nàng uốn người sang bên. Dâm thủy nàng tươm ra 
					đứng trước người lạ như ma lực lôi cuốn, dục vọng xác thịt 
					bùng dậy. Ông chủ cảm thấy thỏa lòng đúng Loan quá tuyệt hảo, 
					ông nhấp, ông nhịp vài cái cho thỏa thích, cơn đê mê chợt 
					đến chạy rần rật trong người. 
					 Loan nhỏ nhẹ, anh đừng phí sức, em xin phép làm anh thỏa 
					mãn dục tình bằng nghệ thuật “ăn chuối” bằng âm môn của em; 
					dứt lời nàng vận khí công co thắt bụng để cơ vòng trong âm 
					đạo bóp dương vật ông chủ đang cấm sâu trong tử cung. Ông 
					sung sướng như lên tận cõi mây xanh, khom xuống hôn và thoa 
					hai bầu vú còn săn cứng, như hấp lực của âm dương, nàng bị 
					kích thích hai ngọn đồi, cơ vòng lại siết chặt hơn, tăng lên 
					bần bật, bót xiết dương vật ông chủ sướng khoái, không kiểm 
					soát được tinh hoàn, bắn tung tinh dịch tràn ngập trong âm 
					đạo nàng. Loan dùng hai chân khóa không cho ông chủ rút con 
					chim khỏi vị trí kích ngất. Rồi nói thỏ thẻ:Anh nắc em đi, nửa đi... Ông vừa nhấp hai ba cái nhè nhẹ cho 
					âm dương thật giao hòa, thì Loan thót bụng lên, gồng cho cơ 
					vòng cổ tử cung bóp dương vật vắt hết tinh khí ông lần hai. 
					Ông đê mê, ngây ngất không tưởng tượng nổi cảnh nào sung 
					sướng cho bằng người đàn bà áp dụng tuyệt chiêu “ăn chuối”?! 
					Ông ập người xuống nằm đè trên bụng người tình như dưỡng sức.
 
					Loan nói nhỏ như rót vào tai, chừng anh khỏe em xin đấp bóp 
					massage anh cho mau hồi lực. Nhìn đồng hồ mới 19 giờ đêm, 
					cuộc hẹn nhau xoa majon- mạc chược là 21 giờ, ông thầm nói 
					trong trí còn sớm chán. 
					 Ông chồm dậy mặc chiếc quần cộc bó sát thân kiểu “man fit 
					trunk”, nằm cho Loan dùng móng tay bấm theo các ngó tay ông, 
					được chừng mười phút; chợt ông nhận chuông hai chị hầu chạy 
					ra. Loan em hãy nghĩ, việc nầy để hai chị lo. Một chị nhẩy lên giường tiếp tục việc Loan, chị kia choàng 
					khăn hướng dẫn nàng vô nhà tắm gần bên, rồi đứng ngoài chờ. 
					Tắm xong, nàng mặc chiếc chemise màu khác ra ngồi chiếc ghế 
					gần đó, với ly nước cam,- chị nói cô cần thì vỗ tay để em 
					phụ thoa bóp ông chủ thư giãn, đêm nay họp đánh bạc tầng 
					dưới.
 Hơn nửa giờ sau cảm thấy khỏe khoắn hoàn toàn, ông đi tắm, 
					thay đồ, xuống phòng ăn để đến cuộc hẹn sớm chọn vị trí đúng 
					hướng thích hợp. 
					 Loan chạy lại ôm ông, -anh khỏe chưa?, chúc anh may mắn. 
					Nàng hôn ông như tăng thêm niềm chiến thắng chủ mình trong 
					canh bạc đỏ đen, người Hoa luôn tin dị đoan như thế.
 Có lẽ, ông thương gia mới vừa trải qua cơn mây mưa với 
					Phượng đầy sự thỏa thích bằng nghệ thuật và kinh nghiệm 
					chinh phục lịch lãm của nàng.
 Đúng giờ họp mặt cuộc chơi, ông cho tài phú đưa Phượng về 
					căn phòng đầu. Hai chị em gặp nhau vừa ngồi tâm sự vui vầy, 
					khoe tiền biếu của chủ v.v.. Chợt chị hầu đến xin phép hai 
					cô nhắc nhở nên nghỉ ngơi. Theo em, ông chủ trở lại bất cứ 
					lúc nào, giao hợp tiếp sẽ phá giấc hai cô. Một lần xoa chừng 
					hơn tiếng, tất cả sáu vị. Ai không thích hay thắng bước ra 
					lúc nào thì người khác vô thế ngay. Hai cô cần gì như ăn, 
					uống, đấp bóp chúng em phục vụ chu đáo. Chúng tôi cần nghệ 
					thuật xoa bóp của hai chị tại phòng nầy chừng tiếng hay khi 
					hoàn toàn khoan khoái thì về phòng ngủ. Hai chị phân hai cô 
					về đúng phòng để đấm bóp cũng chờ chủ trở lại. Quả đúng 
					Thể Loan chúc phúc ông trước khi ra quân, chỉ xoa qua bốn 
					con bài toàn “tư tướng”- mậu binh. Ông thắng số tiền to 
					trong 15 phút đầu. Hiệp hai ông thắng nữa, chưa chung cuộc 
					mà số tiền thắng lên cả triệu. Tài phú lo chạy báo chị hầu 
					chủ sắp về cho cô Loan nằm chờ trên giường để ông giao hợp. 
					 Anh và chị hầu xin phép Loan cởi áo để quan sát bộ âm mao 
					kim tuyến, như cô Phượng giới thiệu ra sao?. Cả hai người 
					đàn bà đều có quý cách như nhau ẩn sâu, chứ không nằm lộ như 
					mụt ruồi son ở chân thì biểu hiện thăng quan, ở vú ở ngực 
					của cải chìm nổi. Họ có kim mao tức lông vàng, nhưng vàng 
					phải khai thác, tinh lọc nó mới thành khối. Vàng là kim,- 
					kim mao là lông vàng- là tiền, có tiền là có tình...Từ tình 
					sanh ngược ra tiền.
 Từ đây, hai chị em Loan Phượng, như diều gặp gió sự nghiệp 
					phất lên...
 
 Bây giờ, chàng rể quý đang ngồi ngả lưng trên bộ salon bằng 
					da êm ái để xem Tivi, chiếc tivi của chính vợ chồng bỏ số 
					tiền lớn mua làm quà biếu ba mẹ mấy năm trước đây. Anh chợt 
					nhận ra rằng, người ta bảo:”tiền sanh ra tiền”-quả không sai. 
					Bên cạnh đó anh tìm ra chân lý khác nữa đó chính:” tiền đẻ 
					ra tình”- như hiện anh có được. Anh tự mỉm cười và thán phục 
					chánh anh. Nếu không có chiếc tivi lớn nầy, thì sẽ không có 
					bộ ghế salon đắc tiền ở nhà nầy, thì làm sao có được dì 
					Phượng cho anh thưởng thức thân thể ngà ngọc của dì cách tự 
					nhiên, và dì Nhung đang “cởi mở” để anh có chút gì cho hậu 
					tự mai sau. Và vợ anh...
 Hết |