Gia đình ông Hoàng chở Diễm ra phi trường
rước Jimmy và cô Út Yvonne.
Mai lái xe Land Cruise tám chỗ, chở Bob và Lucy giúp việc
chạy kề sau.
Họ gặp nhau rất mừng rỡ, trao nụ hôn xã giao.
Kìa, Diễm con lại mừng Jimmy đi, Bob nói.
Thưa ba, ai vậy?. Cô dược sỹ Diễm ba chọn dâu, cho con đó.
Thật vậy sao, con vừa thành tài và thành nhân thì phúc quá
!.
Nhưng cô ta có ưng con không!, cô Diễm lại sợ con không vừa
ý. Hãy vui vẻ với nhau, tìm hiểu nhau việc gì ba lo là có
tiên liệu cả rồi...
Thôi ta về nhà, Lucy lo khệ nệ các va-li lên xe đẩy đứng chờ.
Diễm đỡ lấy suitcase của Jimmy cầm tay đứng bên, xem có vẽ
tương đắc, cả hai thuận theo ý người lớn: về tuổi tác và học
vấn.
Yvonne theo chân Mai đi trước sắp xếp chỗ cho mọi người: Anh
Jimmy chị Diễm ngồi xe cha mẹ chị chạy trước. Ba và Yvonne,
chị Lucy đi xe nầy chở tất cả hành lý chạy sau.
Mời Ông giám đốc ngồi trước xe con, con lái, hai người kia
ngồi sau nhen.
Đoàn xe về nhà, bà Vú, anh John chồng Lucy ra khiêng hành lý
bỏ vô phòng theo tên của. Diễm còn giữ chiếc suitcase đứng
chờ. Jimmy quay lại: cho anh xin, cám ơn Diễm, em dễ thương
quá. Diễm nghe lời êm dịu như lời tỏ tình, nàng sung sướng
lòng man mát bâng khuâng. Mở ra Jimmy trao xấp giấy tờ, thư
từ cho Bob. Cuối cùng là chiếc hộp vuông nhỏ, trao cho ông
Hoàng. Xin Bác mở ra và hãy trao lại cha tôi quyết định. Mọi
người hồi hộp chờ đợi từng gút dây tháo ra, nắp hộp bật lên:
hai chiếc cà rá vàng. Bí mật nằm ở đây.
Ông trả lại cho ông Bob, đỡ lấy.
Bob lấy chiếc trao cho Jimmy, con đeo cho Diễm, xong chiếc
kia ông trao cho Diễm con đeo cho Jimmy, nếu hai đứa thuận
theo ý cha, tiếp nối sự nghiệp. Đây như hình thức đính ước
ban đầu. Ba già thấy cần trao gánh nặng: Diễm khá mọi mặt,
cô là bạn của Mai, dược sỹ điều hành hiệu thuốc và sống vùng
nầy trên sáu tháng. Ba không còn chọn lựa nào khác: một con
dâu có học, đẹp, gia đình đạo đức...
Jimmy, thưa cha con vâng ý ba, ba điện thoại cho con nhiều
lần, giờ con diện kiến Diễm, nàng xinh đẹp quá, mai kia
trang điểm lại tuyệt trần. Thế thì tiệc chánh thức lúc nào?
Tất cả vỗ tay..., Diễm hôm nay con có quyền ra vào nhà nầy
như con dâu, chỉ trừ trường hợp con phụ ý gia đình nầy.
Ba và gia đình cho con trao Diễm: lời cầu hôn. Em có lời gì
tương tự cho anh tự tin chớ. Ồ em mãi mãi của anh, của gia
đình.
Phần ba sẽ rút Diễm về công ty dược, cô với
con tập sự điều hành, hai hay ba tháng thông suốt: trong
lãnh vực giao tế, dịch vụ.. Ba làm chúc thư giao cho các
con. Tiệc xảy ra kề đó...
Mời ông bà Hoàng, cháu Mai sang phòng khách, nói chuyện và
chờ cơm.
Hai con tắm rửa, thay quần áo hay ra tiếp khách. Yvonne vốn
cảm tình với Lucy, nên réo chị nữ giúp việc. Cô cho gọi con:
phụ soạn va-li lấy quà biếu tặng từng người. Xong chị phụ
với bà Vú và anh John nơi phòng ăn.
Jimmy, anh cần gì em. Ừ cám ơn cưng. Sách vở để anh lo, quần
áo em máng vào tủ thôi. Đây là con mọt sách thích nghiên cứu,
tìm kiếm sự kiện để phát minh hơn bon chen ngoài xã hội.
Mai điện thoại gọi Cường lên ăn cơm với ông Bob và nàng đang
chờ.
Cả nhà vào bàn ăn, trao đổi, hàn huyên cách thân mật.
Diễm là người sung sướng nhất hôm nay, nhờ Mai mình sắp trở
thành bà, phải cố gắng vừa lòng Jimmy, chiếm cảm tình em
chồng, phục vụ ba chồng. Thói đời bao giờ “ma cũ ăn hiếp ma
mới”, nhưng nghe nói Yvonne sanh trưởng trong gia đình phúc
hậu, giáo sư dạy vẽ chân dung, tính tình khá cởi mở vô tư lự.
Gia đình ông Bob lấy “tâm thành” đối đãi mọi người không dè
sẽn: trong nhà, ngoài xã hội giữ uy tín nên thương nghiệp
ông khuếch trương hơn hai trăm triệu. Con trâu già, không
muốn “gặm cỏ non” để vướng bận tình trường, nhưng ông thấy
bà Xuân: vóc dáng phốt phát cao ráo đẫy đà, lòng rạo rực...
Ông xin gì, đòi hỏi gì bà sốt sắng và tỏ ra thân mật kín đáo
nữa. Ông mơ ước sao, cặp vợ chồng nầy đang “làm tình”, mình
xuất hiện đúng lúc để thoa bóp cặp nhũ hoa, to tròn như quả
bưởi kia. Lúc đó chắc thằng nhỏ “ngốc dậy” được. Một tia hy
vọng.
Ông Hoàng, tánh tình hề hà ba phải, ai xin gì thỏa mãn không
câu nệ.
Đám cưới sẽ tổ chức ngoài “Đảo thiên đàng”, khách dự tiệc
phải ở lại đêm. Nhiều cặp nhân cuộc vui đám cưới, họ trao
đổi vợ, chồng nhau hú hý qua đêm.
Vợ chồng Cường trưởng ban tổ chức, bảo sắp xếp mình chung
phòng với Ông bà Hoàng bốn người. Hay đó, ý nghĩ nầy tiện
nhất. Có khó gì đâu.
Thực khách, quan viên hai họ, mời khoảng hơn trăm người.
Chiều hôm ấy, chiếc Airbus chở khách dự tiệc đáp phi vụ cuối
cùng.
Phòng ở đều ổn định theo yêu cầu. Nhờ chung phòng ông Hoàng
giúp tay, bà Xuân vốn ăn ý mình, mọi khó khăn có họ chia sẻ...
Tiệc vui tàn, trong không khí hân hoan của hai họ, và đôi
trai tài gái sắc.
Hơn nửa đêm. Jimmy và Diễm cáo biệt, Ông bà Hoàng cũng vừa
vào phòng, theo sau là Bob và vài cặp vợ chồng khác.
Cửa đóng ập, bà Xuân kêu nhức đầu với chồng. Hai má bắt đầu
ửng hồng, giọng nói như run run ngập ngừng.. nằm ngửa trên
giường, ông biết sự gì xảy ra.
Bob thay quần áo đầu phòng không để ý, ông
Hoàng loay hoay còn mặc quần đùi, áo thun. Ông chợt kêu lớn:
Bob ơi giúp tôi, nhanh tay cứu vợ tôi. Hôn lên má đi, đừng
chậm trễ. Xuân lên cơn dục tình, từ sáng giờ chưa được thỏa
mãn. Ông tháo nút, kéo trệ áo ngực lên. Bob hãy bóp ngực đi,
thoa nắn mạnh tay đừng ngưng.
Tội nghiệp, vợ tôi bị thuốc công phạt. Em ơi tỉnh lại, anh
đây đang lo lắng.
Xoay người bà nghiêng mở khóa áo phía sau, xong ông lần
xuống tuột chiếc quần, quái ác ăn no thêm bó vào người, ông
vất vả.., cuối cùng bà trần truồng hơ hớ, phơi bày thân hình
con cháu bà Eva ra trước mặt bạn. Mắt nhắm, nước như ươn ướt
theo vành mi.
Ông Hoàng quên mất, Bob chớ đâu phải Cường
đang ngồi đây, tiếp tục cứu vợ: tay ông tra của quý vô âm
đạo, thụt ra đôi cái, bà Xuân như có dương khí vào, cửa mình
tươm ướt dâm khí hòa nhau. Chợt hồi tỉnh, bà hé mắt nhìn
thấy Bob bên cạnh giật mình, hai tay vội che ngực, nhưng tư
thái còn mê mê. Nhìn xuống bụng thấy chồng đang giao hợp,
nhún nhẩy lúc khoan lúc nhặt.
Bà nói lớn, đây là đâu vậy? Anh ơi sao kỳ có
Bob nữa. Yên tâm, Bob giúp em nãy giờ. Em tỉnh chưa?. Anh ơi
uống rượu làm thuốc tác dụng mạnh quá, em cảm thấy đau chớ
không sướng khoái như mọi khi anh chơi.
Anh bắt đầu lại đi, kỳ vậy Bob cười em. Lỡ rồi, em đang ê,
ả, cả người anh giao hợp tiếp giúp máu sẽ lưu thông, chừng
nào bắn ra chắc khỏe.
Bob quan sát cớ sự, con chim “xụi lơ” thấy
hơi cương lần trong quần, tay ông rờ ngực bà Xuân thêm lần
nữa, không phản đối. Bà vẫn nằm yên, thế tốt quá.
Ồ kìa, phải phép mầu không, chỉ có Xuân, mùi
da thịt toát ra làm tôi sung mãn trở lại. Mai con dâu bà, là
con cháu bất ly cục cựa, còn bà Susan bồ hờ cho hôn, ngủ qua
đêm, cho rờ .. cốt vực “con chim” dậy mà không hiệu quả.
Sao đây.. phân vân quá bà Xuân, vợ bạn chớ nào phải bướm hoa
gì?!
Khó quá, Ông Hoàng ơi tha thứ cho tôi, tôi
hồi phục thực sự nếu âm dương giao hòa với vợ ông. Tôi và
ông đồng dương tính nhau rồi đó!.Xem chừng sự bị bất lực khi
tuổi “leo lên đồi” sáu mươi như tôi.
Ông Hoàng, cho tôi thế giây phút thần tiên
nầy nhen. Em Xuân nằm yên đi anh làm em khỏe lại. Nghĩ thế
anh “cướp thời cơ” dang hai chân bà Xuân ra, thọt của quý
vào, nắc lấy nắc để.. Nó còn hùng hổ, ông ấn sâu vô, bà Xuân
ưỡn mình lên đón nhận, ông ngưng để thưởng thức hương sắc
người phụ nữ hồi xuân, bên trong cơ vòng âm đạo bà Xuân bóp,
bóp làm thắt chặc dương vật ông sướng tận mây xanh. Xuân ơi
em là cứu tinh của anh, ông thụt tiếp cho tới khi thấy bà
Xuân hứng, ôm ghì mạnh ông nhổng lên nắc thật mạnh xã bầu
tinh dịch lâu nay vào trọn âm hộ bà Xuân, họ ôm nhau hồi lâu,
hai người bật dậy...
Ông Hoàng ơi, cớ sự lở rồi. Tha cho tôi nhờ
Chúng ta càng dâm đảng càng khoái lạc.
Màn đêm chìm lần đưa họ vào giấc ngủ tới sáng mai.
Hết |