| Hai ngày sau, Luyến lần mò
                  tìm đến ông, lặng thinh không nói một lời;
                  chắc lưỡi lắc đầu ông hết nói. Cởi quần
                  con nhỏ, biễu nó nằm dài trên bàn chích, ông
                  toẹt đùi chúi mũi thi hành phẩu thuật và khẩu
                  thuật trên cái lồn còn măng sữa, cái lạch nước
                  trinh nguyên chưa một lần vẩn đục. Ông không
                  là quân tử, còn tiểu nhân cũng chẳng đến
                  phiên ông - con gái mộng non, thịt da lồ lộ, tươi
                  mát thơm nồng, thèm đụ thâu đêm; đàn ông
                  ai không bò được cũng ráng lết theo, nhưng ông
                  đâu thiếu vú để nhai thiếu lồn để bú, mà
                  phải ..., nhưng thôi chắc tại số trời ...
 ... miệng ông Tư liếm tới đâu, Luyến quằn người
                  tới đó, ... còn mấy ngón tay của ông nữa,
                  trời ơi nó đã ngứa làm sao, lăn lộn Luyến
                  trân mình vảnh cao cái đít ..., mở mắt Luyến
                  nhìn ông Tư trân trối, "đã ngứa" rồi nhưng nó
                  vẫn thấy thiêu thiếu một cái gì đó, chợt nhớ
                  ngày hôm đó, ... Luyến bỏ chân trèo xuống, bước
                  tới ghế ông Tư đang ngồi, kéo dây quần, thò
                  tay vô đụng một khúc thịt mềm, nó kéo ra trước
                  mặt - lần đầu tiên nhìn rỏ rành rành con cu của
                  đàn ông. Cái đầu đo đỏ đang lú dần ra từ
                  vòng da bao bọc, đợi cho nó hùng dũng vượt
                  vòng thành bao bọc ngẩn cổ ngóc đầu Luyến lè
                  lưỡi liếm nhè nhẹ cái rãnh nhỏ. Chưa quen với
                  mùi khai khai hôi hôi nồng nồng của người đàn
                  ông, nhưng Luyến vẫn tiếp tục, nó nghĩ chắc
                  phải làm y như thiếm xẫm bữa hỗm ổng mới chịu
                  chọt cho mình hết ngứa, một phần nó cũng tò
                  mò muốn biết hình thù hùng dũng nhất của con
                  cặt đàn ông, cái đầu ngẫm nghĩ cái miệng vẫn
                  tiếp tục lê liếm cái ống chích thịt của ông
                  Tư ...
 
 ... chịu hết nổi, ông thầy chích kéo cu khỏi vòng
                  tay con nhỏ, kéo tấm "ra" trên bàn trải xuống đất,
                  đẩy con Luyến nằm chàng hảng, cầm cu ông nhấn
                  từ từ ...vô hang, ...vô gần phân nữa thấy
                  con nhỏ nhăn mặt, ông rút ra nhấp vào nhiều lần
                  rồi nắc thiệt mạnh, bực mình ông đụ cho đã
                  nư, bao nhiêu sức lực của người trung niên còn
                  lại ông dồn vào từng cái nắc, không chút thương
                  hương tiếc ngọc, ... ạch ... ạch ... ạch ...
 o 0 o
                  
                   - Rồi sao nữa chị ?- Chị còn trẻ đòi hoài ổng già chịu đâu có
                  thấu, nên một hôm ổng ... tìm người khác đụ
                  chị thay thế ổng, riết rồi chuyện cũng lộ ra,
                  chị bị ba má đánh một trận rồi gởi lên Sài
                  Gòn làm thợ may, nhiều lúc thất nghiệp chị "nhảy
                  dù" kiếm sống, rồi dần dần chị làm nghề này
                  luôn. Xấu hổ nên ngày tư ngày Tết mà chị đâu
                  dám về quê.
 o 0 o
                  
                   "... cô tên Thiên Trang, sẽ
                  thay thế thầy Tùng dạy môn Toán từ giờ cho
                  đến cuối khóa ..., tuần trước thầy Tùng đang
                  nói về Tích Phân trong một không gian Vô Hạn
                  chiều ..." 
                   Đang mơ mơ màng màng nghe
                  đến chữ "Toán" thằng Tường giựt mình tỉnh
                  mộng, ngó lên bảng nhìn cô giáo mới. Cô gì
                  mà xấu quá chừng, giọng nói có âm hưởng
                  miền Trung, cái mặt tăng hăng tó hó như bị táo
                  bón kinh niên, không chút phấn son, áo quần cổ
                  điển, bà này chắc khó chết mẹ luôn. Nghĩ tới
                  đây Tường bắt đầu lo ngại, nó đang thiếu điễm
                  Toán, bây giờ ông thầy quen đổi đi đâu mất,
                  còn bà cô này nhìn mặt đã biết là khó "dàng
                  mây xanh" rồi, cuối năm không đủ điễm, bị
                  ở lại là chết cha luôn.
 Ra trường chưa được hai năm, lần đầu tiên
                  dạy lớp lớn cô giáo hơi run, miệng nói mắt
                  nhìn đám học trò Đệ Nhất, Thiên Trang lo lắng,
                  phải tìm cớ nào dằn mặt tụi nó mới được,
                  không thôi mai mốt khó dạy lắm. Nhìn quanh cô
                  điểm mặt, thấy thằng học trò mặt mũi trông
                  hiền hậu, đang "ngủ ngày" trong lớp, cô chỉ "con
                  vật tế thần":
 - Em kia, tên gì, lên bảng giải thử bài toán
                  này cho cả lớp xem.
 - Em tên Tường.
 
 Cầm viên phấn trắng quẹt quẹt trên bảng mà
                  lòng thằng Tường rối như tơ vò vẻ, nhằm món
                  nó bí mà bị làm vật tế thần đầu tiên thì
                  chết chắc.
 - Em học hành cái gì mà một tích phân đơn giản
                  như vậy giải cũng không xong, tui tạm cho em "zero",
                  về học lại, chừng nào khá hơn tui sửa điễm
                  sau, ráng học không thôi cuối năm không đủ điễm
                  đi thi đó.
 
 Gián tiếp cô hăm cả lớp, ban B mà thiếu điểm
                  toán làm sao thi Tú Tài cuối năm, đừng tưởng
                  tui mới ra trường "dễ ăn hiếp" đâu nha, tứ
                  đẳng huyền đai Thái cực đạo cũng chết dưới
                  tay gái Bình Địng có võ gia truyền này, mấy em
                  trai đừng có ở đó mà giởn mặt bầu cua với
                  chị nha, Thiên Trang thầm nhủ.
 
 Suốt buổi học thằng Tường rầu thúi ruột thúi
                  gan, đã thiếu điểm còn bị thêm cái zero này
                  chắc khó thọ quá, ngồi thẳng lưng mắt nhìn lên
                  bảng chăm chú nghe cô giáo giảng mà nó có
                  hiểu gì đâu, đầu nó quay cuồng với những
                  suy nghĩ vẫn vơ.
 o 0 o
                  
                   ... tiếng chuông tan học cắt
                  ngang dòng giảng bài thao thao bất tuyệt của cô
                  giáo nhỏ.
 - Cuối tuần chuẩn bị bài tập trang ..., thứ hai
                  lên bảng giải. Thôi mấy em ra về.
 Thu xếp sách vở, Thiên
                  Trang đứng chờ đứa học trò cuối cùng bước
                  ra khỏi lớp, rồi mới bắt đầu đi kiểm soát
                  từng học bàn coi có đứa nào sơ ý bỏ quên
                  đồ hay không, thói quen này cô có từ lâu.
                  Thấy một gói nhỏ của đứa nào bỏ quên, cô
                  cầm lấy mở ra xem, hình như là một xấp hình lưu
                  niệm, tò mò cô lật một tấm lên nhìn thử
                  ..., hoảng hồn ..., gấp lại ..., cô đảo mắt nhìn
                  ra cửa sợ bị bắt gặp, ngoài hành lang vắng
                  tanh, yên tâm cô cúi nhìn cho kỹ, ... mặt đỏ bừng,
                  cô gói xấp hình lại định bỏ trở lại, nhưng
                  không biết nghĩ sau cô rút vài tấm kẹp vô
                  quyển sách, gói phần còn lại cô bỏ trở lại
                  học bàn, quày quả đi ra như sợ người bắt gặp.
 Ngoài hành lang cô gặp nó đang hối hả đi trở
                  lại, thằng học trò lờ khờ bị cô "đì" suốt
                  tuần qua.
 - Thưa cô.
 - Sao quay trở lại vậy ?
 - Dạ em bỏ quên đồ.
 
 Vậy đúng là của nó, đồ con nít quỉ, học không
                  lo học, lo coi ba cái hình quỉ đó hoài, hèn gì
                  hổng ngu sao được, Thiên Trang lầm bầm chửi
                  thằng học trò.
 
 ... tắm rửa cho mát, ăn vài miếng cơm, Thiên
                  Trang bật truyền hình xem phim khoa học giả tưởng
                  Star Trek hay thường được mọi người gọi nôm
                  na là phim "Lỗ tai lừa", ngày thường cô thích
                  phim này lắm, mà sao hôm nay đầu cô cứ nghĩ
                  vẫn vơ, chiều thứ sáu muốn đi dạo chơi một
                  chút cũng chẳng biết đi đâu. Từ miền Trung đổi
                  về Sài Gòn chưa được 4 tháng, Thiên Trang còn
                  lạ nước lạ cái, chưa quen biết ai ngoài mấy
                  đồng sự cùng trường. Sinh ra ở Bình Định, mồ
                  côi cha mẹ từ nhỏ, cô được người chú nuôi
                  dưỡng nên người và cho ăn học thành tài tại
                  Huế, vừa tốt nghiệp ngành Sư Phạm cô đã xin
                  đổi đi xa để được sống tự lập một mình.
 Bức rức trong người,
                  không còn hứng thú xem phim, chẳng biết làm gì
                  Thiên Trang lấy sách ra đọc, chuẩn bị cho bài vở
                  tuần sau, vừa mở sách một xấp giấy rớt ra
                  làm cô sực nhớ đến mấy tấm hình hồi chiều
                  lượm trong học bàn của thằng học trò, đồ
                  con nít quỉ, tuần sau phải tìm cách phạt nó cho
                  bỏ tật không lo học hành cứ coi ba tấm hình bậy
                  bạ. Không biết sao mà có một trang sách đọc
                  hoài không hết Thiên Trang bực mình buông sách,
                  đứng dậy cô tới lấy xấp hình hồi chiều, nằm
                  dài trên sa-lông cô lật từng tấm ngắm nghía
                  cho thỏa tính tò mò, càng ngắm mặt cô càng đỏ,
                  cái gì mà kỳ vầy nè, con nhỏ này lông lá um
                  tùm, chẳng bù với cô ..., lật tấm thứ hai cô
                  há hốc miệng, cái này là ... của đàn ông đây
                  hả, trông gân guốc mà phát sợ, sao con nhỏ này
                  dám cầm ngậm vô miệng vậy, lật tấm thứ ba
                  cô bất giác đưa tay bụm chặt hạ thể sợ sệt,
                  nó ... làm dậy chịu sao nổi. Buông xấp hình,
                  Thiên Trang hai tay bụm háng quay mình vô vách nệm,
                  co người phòng thủ như sợ bị tấn công. Hồi
                  lâu tính tò mò trổi dậy, Thiên Trang tự nhủ,
                  mình đã 23 tuổi đầu, đã là cô giáo, sống tự
                  lập một mình chứ có phải còn sống chung nhà
                  với cô chú đâu mà cái gì cũng sợ cũng e
                  dè, mấy thứ quỉ này cũng phải coi cho biết để
                  trị mấy thằng học sinh chứ, nghĩ như vậy, cô
                  xoay người lượm từng tấm lên xăm xoi ngắm
                  kỷ. Tấm thứ nhất chụp một cô gái trần truồng,
                  nằm chàng hãng, hai ngón tay banh hai mép âm hộ
                  rộng ra, nó cũng giống y mình mà sao lông nhiều
                  quá vậy, chẳng bù với mình ..., tấm thứ hai
                  cũng con nhỏ đó, tay cầm dương vật của gã đàn
                  ông đưa vô miệng, hỏng biết nó làm cái gì
                  vậy cà, chẳng lẽ hồi nhỏ chưởi lộn "bú cặc"
                  là vầy đây hả, mà bú làm chi vậy, lắc đầ?
                  không hiểu cô lật tiếp. Tấm thứ ba chụp gã
                  con trai đang quì trên giường, hai tay dang rộng đầu
                  gối đứa con gái, dương vật thụt vào âm hộ
                  hơn phân nữa, à cái này chắc là làm chuyện
                  vợ chồng đây, nhìn mặt con nhỏ lim dim chắc nó
                  khoái lắm, hỏng biết dương vật của gã này mà
                  thụt vô âm hộ của mình có được không ha,
                  chắc đau đến la làng quá, mà hỏng phải, con
                  nhỏ chịu được chắc mình cũng chịu được lo gì.
                  Tấm cuối cùng nầy thấy mà ghê, gì mà giống
                  như hai con chó vậy, con nhỏ lúc này tóc tay rả
                  rượi ha, còn chúi đầu mắt nhắm nữa..., ...
                  rồi suốt đêm cô giáo Thiên Trang trằn trọc
                  không ngủ, mấy tấm hình làm cơ thể cô ngứa
                  ngái, làm khơi dậy trong cô sự thèm khát một
                  hơi hám đàn ông, loại người mà bấy lâu nay
                  cô trốn lánh. Mặc cảm mồ côi, phải ăn nhờ
                  ở đậu, cô co mình trong cái vỏ ốc lạnh lùng,
                  sống cô độc suốt quảng đời học sinh sinh viên,
                  vài người bạn học có đeo đuổi nhưng vấp phải
                  bức tường băng giá lạnh lùng, họ bỏ chạy
                  hết trơn. 
                   o 0 o
                  
                   Tay xách bó rau, tay cầm cục
                  thịt, Thiên Trang rảo bước về nhà.
 - Đụ má mầy, dám giựt bồ tao hả.
 Tiếng chửi thề inh ỏi,
                  rồi tiếng ấu đả ạch đụi làm giựt mình cô
                  giáo, quay lại nhìn cô thấy một đám ba bốn thằng
                  đang hè nhau đánh một. Không biết chuyện gì, cô
                  đứng lại xem, chừng thằng nhỏ bị đánh phá
                  vòng vây tháo chạy, cô mới nhận ra được
                  thằng học trò có mấy tấm hình làm cô mất
                  ngủ cả đêm. Chạy tới gần chổ cô, nó quị
                  xuống máu me đầy mình, co mình ôm đầu nó hứng
                  chịu những cú đá dã man. Chịu không nổi, cô
                  giáo xông vào can thiệp, chụp tay một thằng cô
                  đá mạnh vô bụng thằng thứ hai, ... bằng mấy
                  ngón võ Bình Định đơn sơ nhưng điêu luyện, chẳng
                  mấy chốc cả ba thằng ôm đầu tháo chạy, bỏ
                  lại thằng Tường nằm lăn lộn một mình giữa
                  đường nhựa. Lúc này trong xóm đã có một
                  vài người chạy ra, định kêu xích lô chở nó
                  vô nhà thương, thằng nhỏ chợt tỉnh, thều
                  thào:- Đừng vô nhà thương cô, em không muốn làm
                  phiền má em phải lo lắng.
 - Em bị đánh nặng lắm, phải vô nhà thương mới
                  được.
 - Đừng cô, em xin cô mà.
 
 Chìu ý nó, cô cùng hàng xóm dìu thằng nhỏ vô
                  nhà cô nằm nghỉ.
 
 Lau rửa vết thương cho thằng nhỏ xong, cô cho nó
                  uống hai viên trụ sinh đề phòng mấy vết thương
                  nhiễm trùng, cũng may chỉ có vài vết nhỏ nhỏ,
                  biểu nó nằm nghỉ cô chuẩn bị nấu cơm.
 - Cô ơi ?
 - ...
 - Cô đừng nói cho má em nghe nha, em không muốn
                  bả buồn.
 - Mà chuyện gì vậy ?
 
 Thằng nhỏ cúi mặt, nhưng rồi cũng phải khai
                  thiệt.
 - Em theo con nhỏ ở Gia Long, tụi nó ghen .
 - Thì ra là vậy, cô không mét với Hiệu Trưởng
                  đâu, nhưng em phải cẩn thận sau này.
 - Cô ngâm dùm em bộ đồ nha, nghỉ mệt xong em giặt,
                  chứ máu me tùm lum như vậy, má em biết.
 - Em cởi ra, đưa đây cô giặt cho.
 
 Tẩy sạch máu, giặt bộ đồ đem phơi xong, Thiên
                  Trang vô bếp nấu cơm làm đồ ăn.
 Ngồi nghỉ đợi thằng học
                  trò thức dậy ăn cơm, cô Thiên Trang có một
                  cảm giác vui vui, hồi nào giờ phòng cô đâu
                  có con trai nằm ngủ, nhìn thằng nhỏ đấp mền
                  ngái ngủ, cô thấy ấm áp cả căn phòng, có hơi
                  ấm đàn ông căn phòng như có sinh khí mới.
                  Thấy chiếc mền tuột xuống đất, cô bước lại
                  kéo lên, nhìn chiếc quần tiều đang dựng cột
                  buồm, cô đỏ mặt quay chổ khác, cái thằng quỉ
                  sứ, bị đánh gần dập mật mà ngủ còn mơ
                  chuyện bậy bạ. Nhìn mắt nó nhắm nghiền hơi thở
                  đều đặn ngủ sai sưa, Thiên Trang yên dạ, hỏng
                  biết cái đó lúc cứng lên hình thù ra sao ha,
                  trong sách vẽ ... hổng biết có giống hôn, tò
                  mò cô qùy xuống thò hai ngón tay vén nhẹ ống
                  quần ngó vô trong, nhìn con cu gục gặc cái đầu
                  đỏ ao Thiên Trang nóng bừng lên mặt, ngoài
                  đời nó còn trông dữ dằn hơn hình vẽ trong
                  sách nữa, dữ dằn mà dể thương hơn nhiều, cô
                  ngẫm nghĩ, phải chi mình có một con cu như vầy để
                  sờ mó nắn bóp vuốt ve ha, mình bắt nó ..., rồi
                  ..., rồi nó phải ..., càng nghĩ cô càng khó thở.
                  Bên trong cái vỏ bọc khô khan khó chịu, Thiên
                  Trang có một nội tâm phản kháng với quan điễm
                  trai gái cổ xưa, nhìn thằng nhỏ cô nhớ tới
                  quyển tiểu thuyết Vòng Tay Học Trò đang đọc dở
                  dang, mê tiểu thuyết nên Thiên Trang thấy thèm
                  cái hiện tại đang ngủ yên lành trên sa-lông
                  nhà cô, tim đập mạnh má nóng bừng cô đắn
                  đo quyết định...
 Nhìn thằng học trò ngấu nghiến ăn, Thiên Trang
                  mát bụng, ráng ăn cho no tối nay trả bài cho
                  thuộc nha em cưng.
 - Ở đây chơi với cô chờ quần áo khô rồi
                  hẳn về.
 - Dạ. Cô để em dọn dẹp rửa chén.
 - Ừ, cô đi tắm , nực quá chừng.
 o 0 o
                  
                   Chọn bộ đồ lụa mỏng nhất, bỏ qua cái áo ngực,
                  cô lấy cái quần sì líp đỏ nhỏ xỏ qua chân.
 Thằng nhỏ đang coi ti-vi, thấy cô đi ra nó ngó
                  trân trân một cách sửng sờ, rồi đỏ mặt cúi
                  đầu nó quay nhìn chổ khác. Biểu nó nép qua một
                  bên, Thiên Trang buông mình nằm cuộn tròn quay mặt
                  ra ngoài, mắt nhìn ti-vi cô hỏi:
 - Gia đình em có mấy người vậy Tường ?
 - Dạ, chỉ có em với má thôi, ba em đi lính chết
                  trận rồi.
 - Má em làm nghề gì vậy ?
 - Dạ, buôn bán cô, má em ít khi ở nhà lắm.
 
 Vậy là hổng ai cấm đoán được nó hết.
 Quay mình nằm ngửa, cô
                  xoảy dài cẳng, ép thằng nhỏ lùi sát góc ghế
                  bên kia.- Em có bồ chưa ?
 - Ư ... ư ... chưa cô.
 - Em xạo ha, hồi trưa em nói bị tụi nào đánh
                  ghen, mà bây giờ lại nói chưa có.
 - Em chỉ dẩn nó đi chơi vài lần thôi, đâu có
                  gì đâu mà gọi là bồ bịch.
 - Vậy chứ phải làm sao mới gọi là bồ
                  được ?
 
 À ha, thằng nhỏ này cũng gan ha, dám vuốt ve chân
                  mình rồi, để coi nó dám lấn tới nữa hông.
 - Em chỉ mới nắm được tay nó thôi.
 - Chưa có hung nhau ?
 - Em đòi hoài mà nó chưa chịu.
 
 Tay nó lấn lên một chút rồi, mình phải dụ thêm
                  mới được.
 - Tường nè, con nhỏ đó có đẹp hông ?
 - Cũng thường thường thôi cô.
 - So với chị thì sao ?
 - Hổng đẹp hơn cô đâu.
 
 Cái thằng ba xạo, biết mình không đẹp nhưng
                  Thiên Trang cũng mát dạ với lời nói nịnh của
                  thằng học trò.
 - Chị hơn em có mấy tuổi thôi, đây đâu phải
                  là lớp học, em kêu cô hoài chị thấy mình già
                  lắm.
 - Dạ.
 
 Ủa, nãy giờ mình để yên, sao nó hổng chịu
                  tiến lên thêm, mà cứ vuốt vuốt chân hoài vậy,
                  chắc nó còn nhát.
 - Em nịnh quá, chị xấu xí thấy mồ, sao mà bằng
                  được mấy cô gái bạn em.
 - Em nói thiệt mà, ngày thường tụi em thấy cô
                  ... à chị nghiêm trang nên đâu có dám ngó kỷ,
                  chị lại ăn mặt xề xòa nên ...
 - Nên cái gì hả ?
 - Cô ... à chị cho em nói thiệt nha, đừng có
                  giận mà phạt em à.
 - Ừ, nói đi.
 - Tụi nó nói chị chưa có chồng, thiếu hơi đàn
                  ông nên lúc nào cũng nhăn nhăn nhó nhó mất
                  duyên, mà chị mặc đồ kỳ cục quá nên tụi nó
                  nói chị như ... bãi đáp phản lực cơ vậy, chứ
                  ai mà ngờ chị ... đâu có thua ai.
 - ...
 - Em lại ngồi gần đây chị chỉ cái này cho em
                  coi.
 Nắm tay thằng học trò
                  đưa lên miệng hôn, rồi Thiên Trang đưa xuống
                  gò ngực đang phập phồng.- Nè, có phải như phi đạo máy bay hông ?
 
 Tay ve vuốt bầu ngực cứng ngắt no tròn, thằng
                  Tường cười thầm trong bụng, cô tưởng mình
                  là nai tơ, phải ráng đóng cho trọn vai mới
                  được, nhìn cô giáo mắt nhắm nghiền, nó se se
                  cái núm, một hồi lâu mới cởi nút áo lòn
                  tay vô trong mân mê hai bầu vú ấm áp, chà ...
                  chắc nịch hà con nhà võ có khác, tay vuốt dài
                  xuống vùng bụng săn chắc không một chút mở
                  dư, thằng Tường thì thầm:
 - Hổng biết mấy chổ khác ra sao nha, chứ cái này
                  em chấm cô 18 điểm trên 20 đó.
 - Ừ hứ.
 
 Cúi đầu, nó hôn môi cô giáo.
 
 Nhớ động tác của các tài tử xi-nê, cô giáo
                  Thiên Trang vòng tay ghị đầu thằng nhỏ xuống, hé
                  miệng thè dài lưỡi tìm kiếm. Rồi ra dáng thành
                  thạo, cô thủ thỉ:
 - Em biết hôn môi là sao rồi nha.
 
 Không nói một tiếng, thằng học trò đưa tay run
                  lập cập xuống phía dưới, ngần ngừ rồi nó
                  cũng bụm bên ngoài cái xì-líp cô đang mặc,
                  run gì mà run dữ vậy em trai, ái chà khoái
                  thiệt,
                  nó bóp bóp đã quá, ưm ... ưmmmmm ... đã hết
                  biết, ừ vậy đó, thọt tay vô, run gì mà run,
                  nó hổng có cắn đâu, ... ái da ... móc nữa đi
                  em, ừ thọt thọt vậy đó.
 
 Tay thằng Tường vừa thọt vô bên trong cái quần
                  xì là nó phát run, sao hổng thấy cộng lông nào
                  hết vầy cà, cô ấy cạo hay là bẫm sinh, chết
                  mẹ cô nói cô người Bình Định, chẳng lẻ ...
                  cô "nô he", mà có xui cũng phải chịu thôi chứ
                  bây giờ mà ngừng lại cổ bị ứ khí nứng,
                  cổ giận cổ đì cũng chết mẹ luôn, kệ, "nô
                  he" cũng làm tới luôn, chết bỏ. Mạnh tay kéo
                  tuột cái xì-líp lẫn cái quần dài, thằng Tường
                  vừa hun vừa bò đầu xuống giữa háng, hai tay
                  vạch gối mở mắt nó nhìn, rồi chưng hửng.
 "Phê"
                  quá Thiên Trang nằm yên hưởng thụ cơn khoái
                  lạc đang rung động toàn thân, hai tay thằng nhỏ
                  vừa đặt lên đầu ngối cô đã lẹ làng banh
                  rộng hai chân, chờ đợi ... chờ đợi ... không
                  thấy gì, cô mở mắt ngóc nhìn rồi buông đầu
                  xuống, má đỏ bừng bừng, thấy quê quê.
 Mắc cười quá mà thằng Tường không dám, lưỡi
                  liếm me ngào miệng hút ốc len, mà trong đầu nó
                  cười hoài không dứt, cô giáo mình có cái
                  mặt dưới tức cười quá, chùm lông nhỏ đen
                  mun cong queo bám sát thịt trên đỉnh mép, giống y
                  hệt hàm râu "chảy cứt mũi" của Hitler, hai bên
                  lại kéo dài hai hàng lông mịn màng như ria mép,
                  làm mặt dưới của cô giáo giống miệng Hitler
                  với hàm ria mép hai bên. Phải phá cô một trận
                  mới được, Tường thầm nghĩ.
 
 Đang lăn lộn miên man sảng khoái dưới chuyển
                  động của cái lưỡi thằng học trò, đột nhiên
                  nó dừng lại, hổng thèm tiếp tục liếm kẹo bòn
                  bon nữa, uất khí tức mình, cô mở mắt, ... năn
                  nỉ:
 - Sao hổng tiếp tục nữa Tường ?
 - Thôi em hổng dám đâu.
 
 Cô Thiên Trang hối lộ.
 - Tiếp tục đi rồi chị xóa con zero tuần trước
                  cho em.
 - Chị hứa ha.
 - Ừ, đừng chọc chị nữa mà.
 
 Thiên Trang nằm đó mà hồn để ở trên mây,
                  trầm mình lặn ngụp trong cõi thiên thai, bồng bềnh
                  trên tấm thảm thần đang đưa tấm thân trần tục
                  lên đỉnh Vu Sơn, thiên đàng ở đâu đâu cô
                  chưa thấy, ôi địa ngục sao mà dịu êm quá vầy
                  nè. Nhỏng đít cong lưng Thiên Trang chảy nước,
                  xuất khí lần đầu cô giáo còn trinh.
 
 Đợi giây lát cho cô giáo tỉnh hồn, thằng lớn
                  mới đưa thằng nhỏ "dú dí vô cung", cảm giác
                  chật hẹp bó sát đầu con cặc làm thằng Tường
                  dừng lại, thấy mặt cô giáo nhăn nhăn là nó
                  than thầm, chết mẹ rồi cô giáo mình còn "zin",
                  không dám ấn tiếp nó rút thằng em ra, rồi chỉ
                  dám nhấp nhấp phần ba chiều dài mà thôi.
 
 Đầu ban vừa ấn vô Thiên Trang đau muốn chết
                  mà chỉ dám nhăn mặt than trời, đâu dám mở
                  miệng la làng, cô sợ thằng nhỏ hoảng hồn rồi
                  hỏng dám lấn tới tiếp mà cô mất cơ hội hưởng
                  lạc thú trần gian, chừng thằng học trò thì thụt
                  ra vô một hồi cô mới yên tâm, cũng đâu có
                  đau gì lắm đâu mà mấy đứa bạn có chồng cứ
                  hù dọa mình hoài, ... mà sao có một khúc vậy
                  ta, hồi nảy mình thấy nó dài hơn mà, ngóc đầu
                  coi thử coi ..., ủa sao mà có một chút vậy, hay
                  là nó hỏng dám ...
 - Cho vô chút nữa đi em, chị thương mà.
 - ...
 - Cho vô chút nữa đi, tuần sao chị cho em 15 điễm.
 
 Nhấn thêm một chút thì cái đầu bị chận lại,
                  biết mà, cô mình còn con gái, phải từ từ mới
                  được. Thương cô giáo, thằng Tường rút bớt
                  ra, rồi chậm rãi từ từ nó nhẩn nha nhấp nháp.
 - Còn chút nữa đó em, cho vô hết luôn đi,
                  đừng chọc chị nữa mà Tường.
 - ...
 - Em cho vô lút cán luôn đi, chị cho em 19 điễm
                  ... ưm ...ưm ...ưm...
 Cắn răng cương cổ, đau
                  như xé thịt mà Thiên Trang không dám la.
 Cô giáo mình gan thiệt, không la tiếng nào nghen,
                  có võ có khác mà, nghỉ chút cho cổ đỡ mệt
                  rồi mình hãy tiếp tục.
 
 Trong căn phòng ấm cúng, thằng học trò dạy cô
                  giáo nhỏ lạc thú gái trai, nó dạy cô "đẻo
                  đá giửa đường," "vác chày qua núi, " "ngư
                  lão
                  ôm cần," "tiều phu bửa củi" ...
 o 0 o
                  
                   Dòng nước từ vòi bông sen chảy tới đâu
                  Thiên Trang mát lạnh tới đó, ve vuốt bọt xà
                  bông trên miệng cái mu cao cô ngẫm nghĩ, hôm
                  nay nhất định phải trả thù mới được, bữa
                  hỗm mới lần đầu nên mình mới năn nỉ xin
                  thua, hỗm rày luyện mấy quyển bí kiếp của con
                  bạn, âm hộ cũng hết đau rồi, hôm nay cho nó
                  biết tay mới được. 
                   o 0 o
                  
                   -  "Bữa hỗm tụi mầy giúp tao dụng kế hay quá
                  trời, còn đây là chuyện của tao với cô giáo,
                  tụi mầy phải hứa không được hé miệng cho
                  ai biết, tao mới cho tham gia.", thằng Tường nói.- " Chơi với tụi tao bao lâu rồi, mày có thấy
                  tụi tao thèo lẽo với ai hông mậy ?", thằng Tạo
                  hỏi.
 - " Đúng đó. Hễ cô giáo hổng chịu thì tụi
                  tao rút lui, không hé miệng một lời. Tao thề độc
                  đó.", thằng Tòng hứa.
 - " Tao cũng thề nữa.", thằng Tài giơ tay lên.
 o 0 o
                  
                   -  "Tường nè,
                  nãy giờ kiểm tra, chị thấy môn
                  Toán em mất căn bản rồi phải học lại từ đâu
                  mới được, chứ học như vậy chắc em thi rớt
                  quá.", cô Thiên Trang nghiêm khắc.- " Dạ, em biết chứ, chị dạy em nha,", thằng Tường
                  năn nỉ, " lở thi rớt chắc má em buồn lắm."
 - " Còn 4 tháng nữa, chắc cũng đủ thời gian,
                  mà em phải siêng mới được.", cô giáo lẳng
                  lơ, " Em tính trả công chị sao nè ?"
 - " Chị muốn gì em cũng chịu hết.", thằng Tường
                  hứa.
 - " Thiệt hông ?"
 - " Thiệt mà."
 Thiên Trang đứng dậy bỏ
                  vô buồng trong. Đợi cô giáo vừa khuất, thằng
                  Tường len lén mở chốt cửa, rồi rảo chân bước
                  vô trong.
 Nhìn cô Thiên Trang nằm nghiêng trên giường khêu
                  gợi, Tường nuốt nước miếng, nhứt dáng nhì
                  da thứ ba mới tới khuôn mặt, diện mạo cô
                  không sắc sảo lắm nhưng với nhân dáng cao thon
                  làn da mịn màng cô giáo mình đâu có thua ai,
                  sao mà tới giờ cổ chưa có chồng vậy cà, thằng
                  Tường thắc mắc lắm.
 - Cô nè, cô có người yêu chưa ?
 - Chưa em, mà hỏi làm chi vậy ?
 - Em tò mò vậy thôi.
 - Chắc tại cô xấu xí quá.
 - Em nghĩ hổng phải vậy đâu, thật ra cô đâu
                  có thua ai đâu. Chắc tại cô nghiêm trang quá, với
                  lại ... chắc chưa có hơi hám đàn ông con trai
                  nên cô như cây khô chưa tưới nước vậy đó.
 
 Đỏ mặt, nhéo thằng nhỏ một cái, Thiên Trang
                  tâm sự.
 - Hỏng phải chị không có người đeo đuổi, nhưng
                  chị chưa muốn ràng buộc với một ai, làm vợ
                  một người rồi thì chị phải chung thủy với người
                  đó, chị đâu có muốn cả đời chỉ biết có
                  một người đâu, em cũng biết rồi đó, chị chưa
                  biết mùi đàn ông mà, bữa hỗm gặp em nằm
                  ngủ chị cũng đắn đo ghê lắm mới quyết định
                  dụ khị em đó chứ bộ. Vài năm nữa chị mới
                  muốn có chồng, còn giờ thì ... hì ... hì ... cho
                  chị mượn cái này chút coi.
 
 Kéo cái quần xì xuống dưới chân, Thiên Trang
                  cầm cu thằng học trò vọc tới vọc lui trửng
                  giởn.
 - Tường nè, sao em còn nhỏ mà rành quá vậy,
                  bữa hỗm em quần chị muốn chết lên chết xuống,
                  đã quá chừng.
 - Chị hổng biết, em có mấy bà chị nuôi làm vũ
                  nữ kế bên nhà, bữa nào "ế độ" mà chịu hổng
                  thấu mấy bả rủ em qua chơi, tập mỗi ngày một
                  chút mà bây giờ em gần thành cao thủ rồi đó.
 - Hèn gì ...,
 
 Vừa cưng cứng là Thiên Trang đã choàng chân
                  qua hông thằng học trò, nhét cái đầu vô cái
                  lổ nhỏ ấn mình xuống từ từ, thấy khó khăn
                  cô dừng lại ngó thằng Tường như dò hỏi.
 - Chị làm vậy hổng được, gặp thằng nào chơi
                  cắt cớ từ dưới nó thọt lên đau lắm.
 - Vậy làm sao mới đúng ?
 - Chút nữa em chỉ chị bú thằng nhỏ, giờ chị
                  chống hai tay hai chân nắc từ từ đi, một chút
                  nó vô trót lọt hà.
 Nghe lời thằng học trò
                  cô giáo chống tay chịu gối thì thụt xuống lên,
                  càng nắc cô càng khoái, càng khoái cô thấy
                  thằng nhỏ càng trơn tru, càng trơn tru cô càng
                  nắc mạnh, chẳng bao lâu miệng giếng vừa mở
                  nắp của cô đã ngậm trọn bao trùm cây đoản
                  côn của Thằng Tường, rồi cứ vậy cô thực
                  hành bài tập "vuốt đoản côn", khi vuốt nhanh
                  khi chậm rải, khi thì cô chọt hướng đông khi hướng
                  tây, chán rồi cô chọn đường nam bắc, dùng
                  con cu thằng học trò cô tìm mọi điễm khoái cảm
                  trong hang lồn mà 23 năm qua cô quên lửng.- Chị mệt rồi hả ?
 - Ừ ... ừ.
 
 Ôm hông, Tường ngồi bật dậy, chúi đầu giữa
                  hai gò bồng đảo căng tròn nhựa sống cho cô
                  giáo "ôm cây nghỉ mệt", còn hai tay nó bóp mạnh
                  hai gò má đít sàng qua sàng lại, một hồi lâu
                  thằng Tường mới chống hai tay ra đàng sau biểu
                  cô giáo cũng làm như vậy, nó ngồi trên giường
                  từ dưới nắc lên từng cú "hồi mã thương"
                  nghe ành ạch...
 
 Nằm rả rời nghe lâng lâng chảy đều trên từng
                  thớ thịt, Thiên Trang nghe thằng học trò thủ
                  thỉ:
 - Cô ơi, em có mấy thằng bạn thân...
 - Ừ hứ.
 - ... cái gì tụi em cũng chia sẻ với nhau hết...
 - ...
 - ... cô cho tụi nó tới học chung luôn nha.
 
 Nghe nó nói cô giáo Thiên Trang hết hồn, có một
                  thằng học trò cô còn muốn chết ... mà thêm
                  vài đứa nữa không biết ra sao ha, mà kệ nó,
                  chơi vui thôi mà, cho bù lại những ngày mình nằm
                  không hổng có con cu nào chơi hết.
 - Cũng được, mai mốt kêu tụi nó tới cô dạy
                  luôn cho.
 - Hì ... hì, nãy giờ tụi nó rình ở ngoài kia
                  chắc sắp chết vì nứng cặc rồi, để em kêu tụi
                  nó vô.
 
 Lắc đầu, cô Thiên Trang hết nói, đúng là nhứt
                  quỉ nhì ma thứ ba học trò mà...
 o 0 o
                  
                   ... ngồi bên lò sưởi nhìn tuyết rơi ngoài trời
                  chờ năm mới tới, Tường bồi hồi nhớ lại
                  chuyện xưa, nhớ quãng đời tươi đẹp nhất, mấy
                  thằng bạn chắc giờ này sáng xỉn chiều say cho
                  quên thực tại đau lòng,không biết cô Thiên Trang bây giờ làm gì, cô
                  sống ra sao dưới một chế độ mà thằng chăn
                  trâu làm thầy người có học, trong một chế độ
                  mà trí thức không đáng bằng một cục phân, Tường
                  ngẫm nghĩ.
 
 12/29/2000
 Nam Kỳ Lựu Đạn 
                   Hết |