| 
                  Ở bên ngoài cánh cửa, Lyly không thể nào còn 
                  giữ được tự chủ, toàn thân cô gái như có một luồng điện cực 
                  mạnh làm cho các cơ thịt trong người rung lên từng chập. Dù 
                  nàng không trực tiếp được ngửa thẳng mặt lồn ra nỉlư mẹ để đón 
                  lấy những cú dộng thần sầu của người đàn ông, Lyly cũng hình 
                  dung ra được cảm giác đó cực mạnh, làm cho sức va chạm trong 
                  lồn với cái thân cương cứng của con cặc sẽ làm cho những cảm 
                  giác trong người dậy lên đến thất điên bát đảo và những cơn 
                  sóng khoái cảm ập đến một cách liên hồi. Cứ nhìn những giọt mồ 
                  hôi
                  toát ra trên thân thể của mẹ, Lyly cũng hiểu rằng bà đang chìm 
                  ngập trong những cơn khoái cảm cực độ, hết xít xoa rồi lại rên 
                  rỉ liên hồi, hết dạng toạc lồn háng ra lại co chân múa tay như 
                  một người bị ma nhập, Lyly cũng biết rằng trong giây phút này, 
                  căn nhà của mẹ con nàng có bị sập xuống thì mẹ của nàng cũng 
                  không cần hay biết. Bà ta đang chìm ngập điên cuồng trong cơn 
                  sóng ái ân.
 Cái lồn bé nhỏ của Lyly cũng bị kích động không kém, cô bé có 
                  lúc như muốn kẹp chặt hai đùi lại, có lúc lại muốn dạng ra. Cô 
                  ngồi thụp xuống bên ngoài cửa phòng ngủ của mẹ mà xao xuyến 
                  bồi hồi, mà lòng dạ ngổn ngang như người say rượu. Từng tấc da 
                  thịt non tơ trên tấm thân thân gọn ghẽ băng trinh của nàng như 
                  đang gợn lên từng cơn khát khao thèm muốn và ban nãy, khi 
                  người đàn ông vừa nhác trông thấy cô bên ngoài cửa phòng thì 
                  dường như trong khi vẫn mải miết đụ mẹ của cô, ông ta đã thật 
                  nhanh, nháy mắt lại với nàng như một dụ dỗ đồng lõa, như một 
                  câu hỏi ngầm đánh thẳng vào ước muốn thầm kín nhưng rất mãnh 
                  liệ t củ a cô:
 - Em có muốn được ta đụ giống như mẹ em bây giờ không?
 Lyly hoảng hốt ngồi thụp xuống như để né tránh tia nhìn đầy 
                  sức thôi miên của "ông ta". Người đàn ông thật ra, đã nhìn 
                  thấy Lyly, với kinh nghiệm dày dạn, ông ta thừa biết trong tâm 
                  trạng ngấm ngầm của cô bé đang có những xúc cảm đang có những 
                  ước muốn mãnh liệt dâng lên. Và ông ta biết chắc sẽ có ngày, 
                  ông ta sẽ được hưởng thụ đóa hoa trinh nguyên hàm tiếu này. 
                  Nhưng bây giờ, ông ta không thể bỏ ngang cuộc chơi, không thể 
                  để cho người đàn bà này biết được giữa ông ta
                  với cô bé đã có một mối dây liên lạc tình cờ, và ông ta đã 
                  không ngại ngùng gởi tới cho cô tia nhìn đầy ngụ ý, một hứa 
                  hẹn ngấm ngầm.
 
 Lyly vụt đứng bật dậy chạy nhanh về phòng riêng của mình, 
                  trong lòng cô nổi lên ngổn ngang trăm mối, vừa hoang mang sợ 
                  sệt vừa như có ma lực thúc đẩy sự khát khao mãnh liệt trong cô. 
                  Ban nãy vì quá kích động, Lyly cũng đã "vô ý" tự thủ
                  dâm mấy lần, nước trong lồn của cô vẫn còn đọng nguyên chưa 
                  khô hết, cô gục mặt nằm sấp trên gối mà nghe lòng dậy lên biết 
                  bao nhiêu là ý tưởng mông lung cả bực bội và lo âu lẫn lộn.
 
 Không ngờ chỉ sau đó một khoảng thời gian rất ngắn, chú Phúc - tên của người đàn ông - đã dọn vào ở chung trong nhà với hai 
                  mẹ con của Lyly. Mối giao hảo giữa 3 người dần dần trở nên 
                  thân mật cởi mở. Trước khi chú Phúc chính thức dọn vào ở chung, 
                  hai mẹ con của Lyly dẫn nhau đi đến một nhà hàng Tàu nổi tiếng 
                  ăn cơm. Có lẽ, để có thể dễ dàng hơn trong việc giải thích cho 
                  Lyly biết
                  về sự có mặt của chú Phúc trong nhà, trong bữa ăn Thoa đã nhỏ 
                  nhẹ nói với con :
 - Hai mẹ con n~ình hiện giờ sống thật đơn chiếc, cả ngày mẹ 
                  bận rộn ở chỗ làm, chiều đến về nhà cũng chỉ có hai mẹ con. 
                  Việc chú Phúc dọn vào ở chung là để có sự hiện diện của người 
                  đàn ông trong nhà để phòng khi bất trắc. Con có đồng ý quyết 
                  định này của mẹ không vậy?
 Lyly ngúng nguẩy trả lời mẹ:
 - Mẹ đã quyết định sẵn còn hỏi con làm gì?
 
 Thoa biết có nói thêm chỉ gây thêm sự phiền lòng cho cả hai mẹ 
                  con vì tánh tình của Lyly tuy ít nói nhưng khá ngang bướng. 
                  Sau cùng nàng kết luận:
 - Có chú Phúc trong nhà, mẹ đỡ lo cho con trong những lúc mẹ 
                  bận việc chưa về nhà kịp. Vả lại chú Phúc cũng là người tử tế 
                  rất biết điều...
 
 Ngày hôm sau thì chú Phúc dọn tới thật. Đồ đạc riêng tư của 
                  chú cũng chẳng có gì nhiều, chỉ vỏn vẹn một cái vali nhỏ.
 
 Trong bữa cơm chiều đầu tiên trong nhà, chú Phúc tỏ ra chăm 
                  chút và chiều chuộng Lyly ra mặt, chú nói:
 - Chú hy vọng từ nay chúng ta sẽ là người một nhà . Có điều gì 
                  chú có thể giúp được, Lyly cứ nói cho chú biết chú sẽ sẵn sàng...
 Lyly đáp lời chú lí nhí trong miệng :
 - Cám ơn...
 Bữa cơm diễn ra nhanh chóng, chú với mẹ của Lyly rút nhanh vào 
                  phòng ngủ sau khi dọn dẹp qua loa.
 
 Còn lại một mình, Lyly chẳng biết làm gì, cũng rút về trong 
                  căn phòng riêng của cô, mở máy TV lên nhưng cô không nhìn vào 
                  màn ảnh nhưng nằm gác tay lên trán nghĩ ngợi vẩn vơ.
 
 Lyly đoán biết, bên phòng ngủ bên kia, chú Phúc và mẹ đang làm 
                  những gì. Đi ngủ thì còn quá sớm. Có thể họ đang bàn bạc 
                  chuyện gì đó không chừng. Lúc sau này thì cánh cửa phòng luôn 
                  luôn được khép lại mỗi lần có chú Phúc tới chơi, không để mở 
                  ra vô tình như trước nữa.
 
 Từ ngày có mặt chú Phúc, mọi sinh hoạt ưong nhà có vẻ được thu 
                  ngắn lại, việc đi ngủ sớm của Thoa dã trở thành thói quen 
                  không ai cần thắc mắc. Nàng đã có nói với Lyly điều này:
 - Mẹ cần thức dậy vào sáng sớm ngày mai để đi làm. Thức khuya 
                  quá, sáng dậy không nổi...
 
 Lyly cũng hiểu được như lời mẹ nói, thức khuya thì không thể 
                  dậy sớm, càng không thể dậy sớm vào những đêm khuya đột nhiên, 
                  cô nghe thấy có những rung động nhẹ nhàng, giống như trước kia 
                  Lyly đã âm thầm trở dậy, rón rén đến nhìn lén vào trong căn 
                  phòng của mẹ để biết rằng, những lần như vậy, mẹ với chú Phúc 
                  đang làm gì.
 
 Căn nhà đối với Lyly thường ngày đã có quá nhiều sự nhàm chán 
                  ngoài giờ học ôn bài vở trong trường. Nhưng kể từ ngày có mặt 
                  chú Phúc, thì mối quan hệ giữa hai mẹ con càng trở nên cách 
                  biệt hơn. Hai mẹ con nàng ít có dịp cùng nhau tâm sự
                  như trước, mặc dù Thoa luôn luôn tỏ ra quan tâm săn sóc và 
                  chiều chuộng Lyly hết mực. Nàng thường nói:
 - Lúc này mẹ hơi bận việc, không có thời gian nhiều để gần gũi 
                  với con như trước. Nếu có gì cần, con cứ cho mẹ biết.
 
 Giống như mẹ nói thì để mà nói cho đỡ trống trải câu chuyện, 
                  chứ Lyly nào có nhu cầu nào cần gì ở mẹ. Ngày hai bữa cơm và 
                  tiền tiêu vặt trong trường thì mẹ đã chu cấp thừa đủ. Chỉ có 
                  việc phải lái xe đưa đón Lyly tới trường, đôi khi cũng là một 
                  trở ngại cho công chuyện làm ăn của mẹ. Cho nên, cấp sau này, 
                  khi đã trở thành "người trong nhà", có lần mẹ đã đề nghị:
 - Hay là những ngày mẹ bị bận việc, chú Phúc sẽ thay mẹ để đưa 
                  dón con cũng được chứ gì?
 
 Nghe mẹ đề nghị, Lyly cũng chẳng biết phải trả lời ra sao. 
                  Thôi cứ để tùy mẹ muốn sao cũng được Vả lại, chú Phúc cũng là 
                  người có tánh vui vẻ và dễ dãi. Thật ra, đối với Lyly, cô cũng 
                  chẳng có trở ngại gì để không tỏ ra thân thiện với chú, ngoại 
                  trừ chú đã nhìn thấy Lyly nhìn lén cảnh ái ân cụp lạc giữa chú 
                  với mẹ của Lyly. Nhưng sao tuyệt nhiên, chú không có phản ứng 
                  chi về điểm này. Hàng ngày, chú vẫn tỏ ra niềm nỡ và nói 
                  chuyện với Lyly một cách bình thản, có trên có dưới, chưa có 
                  dấu hiệu gì khá c lạ.
 
 Chú Phúc biết rõ Lyly hay nhìn trộm hai người lớn đụ nhau, chú 
                  cũng hiểu rằng, những hình ảnh đầy kích thích đó, nhất định 
                  phải có những tác dụng ghê gớm lắm đối với tâm hồn của một cô 
                  gái mới lớn như Lyly. Nhưng chú chẳng phiền trách, cũng chẳng 
                  đá động với Lyly về chuyện này. Thoa, mẹ nàng thì hoàn toàn 
                  không biết có chuyện dó. Tuy đã nhiều lần nàng cẩn trọng nói 
                  với Phúc:
 - Em chỉ có một đứa con gái duy nhất. Em muốn cho nó có được 
                  một cuộc sống hồn nhiên sung sướng, vì nó đã bị mất cha ruột. 
                  Em không muốn con em phải khổ giống như em bây giờ. Giữ cho nó 
                  sống tự nhiên với tuổi của nó được ngày nào
 là em mừng ngày nấy. Chúng ta có làm gì cũng phải kỹ lưỡng 
                  đừng để cho nó trông thấy hay biết được những chuyện riêng tư 
                  kẻo nó bị chia trí ra trong việc học hành.
 
 Nghe Thoa nghiêm chỉnh dặn dò, Phúc tỏ ra là một người lớn có 
                  trách nhiện, rất tán thành lời nói củanàng. Thoa không thể 
                  biết rằng, trong đáy lòng của Phúc nhất định đã có những ý 
                  nghĩ đen tối nhen nhúm sẵn kể từ khi hắn biết rằng Lyly đã 
                  nhiều lần chứng kiến những cảnh ái ân cuồng loạn giữa hai 
                  người. Điều này cho Phúc biết rằng, Lyly đã bị mê hoặc, đã bị 
                  những hành động khiêu dâm kia cám dỗ. Nhất là cô bé lại rất 
                  kín tiếng, không hề để lộ ra phản ứng khác thường nào. Có 
                  nghĩa rằng, từ trong tư tưởng sâu kín của chú Phúc cũng như 
                  của Lyly đã có một thỏa hiệp ngấm ngầm, không cần phải giải 
                  bày. Và Phúc hiểu rõ, nhất định sẽ có một ngày, Lyly không thể 
                  cầm lòng chịu đựng được nữa, lúc bấy giờ Phúc sẽ ra tay, không 
                  có trở ngại gì.
 
 Những dự liệu ngấm ngầm của Phúc rất ư là chính xác. Hắn hiểu 
                  thấu đáo những biến chuyển nội tâm của Lyly còn hơn chính cô 
                  bé này biết về những biến cố diễn ra bên trong tâm hồn của 
                  nàng. Có những đêm Lyly bị thức giấc bởi những rung
                  động nhẹ như thông lệ thường tái diễn trong nhà để rồi có khi 
                  Lyly nằm im lặng để nghe xôn xao ray rứt một mình, có khi nàng 
                  không nén được óc tò mò đã phải ngồi dậy, đến ghé mắt vào 
                  phòng mẹ mà "xem" tường tận những cảnh ái ân cụp lạc diễn ra 
                  mê mệt giữa hai người để rồi lần nào xem xong, tâm hồn non dại 
                  của Lyly cũng bị giao động ghe gớm, cô cũng không thể nào ngủ 
                  tiếp, rồi như có
 một ma lực ngấm ngầm thúc đẩy, cô nàng lại cũng phải vào phòng 
                  vệ sinh hay ráng đè nén để nằm đắp chăn trên giường thủ dâm, 
                  tự tìm lấy những khoái cảm một mình. Vì mỗi khi như vậy thì 
                  nhiệt huyết bên trong thân thể của nàng bốc lên hừng hực, từng 
                  tấc da thịt của cô rần rần nổi thành những gai ốc với hai cái 
                  đầu vú tròn trịa bé nhỏ của Lyly sãn cứng ìên như muốn chọc 
                  thủng làn vài áo mỏng nàng đang mặc trên người và lẽ dĩ nhiên, 
                  trong lòng hạ bộ nóng hổi của cô thì chât nước nhờn đã tự 
                  nhiên ứa ra dồn dập. Và chỉ còn một cách để cho nàng có thể 
                  tìm lại giấc ngủ, là cô lấy tay chà sát tận tình lên hai bên 
                  cái mép lồn còn non nớt hoặc dùng những ngón tay tự ngoáy sâu 
                  bên trong ]ỗ lồn, miễn sao cho thỏa mãn cơn dâm bớt hành hạ là 
                  được.
 
 Có một điều rất chân thực nổi lên trong ý nghĩ của Lyly mỗi 
                  khi cô nghĩ về chú Phúc là nếu chú có can đảm chủ động mà đè 
                  Lyly ra đụ như chú đã đụ mẹ nàng, thì đó chính là ước ao ngấm 
                  ngầm nhưng không thể nào tỏ lộ ra được của một cô gái đang 
                  tròn tuổi lớn và Lyly sẽ chỉ cự tuyệt cho có lệ rồi sẽ bằng 
                  lòng xuôi ta ngay để cho chú "đối xử" với Lyly y hệt như chú 
                  đã đối xử với mẹ nàng. Tự nhiên Lyly cảm thấy rằng chẳng những 
                  cô không hề thấy e ngại trước người đàn ông này. Ngược lại, có 
                  lẽ vì óc tò mò của lứa tuổi đang lớn cũng có, của nhu cầu sinh 
                  lý đang ngày đêm cấp bách thôi thúc đòi hỏi cũng có, Lyly sẵn 
                  sàng dể tất cả sự
                  thoải mái cho người dàn ông này được làm cho nà ng giống như 
                  mẹ.
 
 Đã bao nhiêu đêm thầm lặng, bao nhiêu ngày ước ao mơ tưởng 
                  trong lặng lẽ thơ ngây, Lyly muốn được chú Phúc trần truồng ôm 
                  lấy cô một lần, cô muốn một lần clược lấy tay va chạm vào cái 
                  khúc gân luôn luôn to cứng hồng hào của chú, cô sẽ
                  ngậm lấy nó, bú mút y như mẹ đã từng làm mê mệt, hoặc là dược 
                  bàn tay kỳ diệu của chú ve vuốt cái bộ phận sinh dục sẵn sàng 
                  bén nhạy như một dòng điện cực mạnh của nàng hay là sung sướng 
                  hơn nữa, chú Phúc cầm lấy cái dương vật đẹp đẽ kia của chú mà 
                  ngoáy lên xuống mạnh mẽ dọc theo cái mép lồn hé mở của Lyly, 
                  chú sẽ ngoáy sâu nó vào bên trong cái lỗ lồn trơn ướt giống 
                  như bao lần chú đã "làm" trên thân thể của mẹ nàng. Cứ mỗi lần 
                  liên tưởng về những hành động đó, toần thân của Lyly như bủn 
                  rủn hẳn ra, tay chân trở nên thừa thãi đáng ghét cô chẳng biết 
                  dùng chúng vào việc gì ngoài việc thọc vào trong quần tự mân 
                  mó nghịch ngợm cái hột le đang hây hây chờ đợi một va chạm nảy 
                  lửa. Ngày lại ngày đến trường rồi lại trở về nhà với những bài 
                  homework. Thời gian còn lại của Lyly thật trống vắng chẳng 
                  biết làm gì. Ban ngày chú Phúc cũng phải đi làm việc trong sở 
                  chỉ đến khi mẹ về nhà thì chú Phúc cũng vừa về tới, ăn uống 
                  trò chuyện với nhau vài câu qua loa rồi mẹ và chú Phúc lại rủ 
                  nhau vào phòng, Lyly cũng rút vào
 phòng riêng hay cô muốn làm gì tùy ý.
 (Hết Phần 2 … Xin mời xem tiếp
                  Phần 3) |