Lúc này thì anh Trung đang nầm ngửa cho cái
dương vật đầy khiêu khích của anh chĩa thẳng lên trời trong
khi một tay nhỏ Quỳnh cầm hờ cho nó đứng thẳng như cái cột cờ
tay còn lại và cái miệng của nó đang tận tình liếm láp cái túi
dịch hoàn hồng hào khỏe mạnh của anh. Dương mao của anh Trung
rậm rạp khác thường, nó mọc khắp cùng, cả trên cái thân cây
dương vật săn cứng và bống nhẩy của anh. Chi nhận thấy dường
như anh Trung đã cố ý cắt tỉa cho ngắn bớt đám dương mao rậm
rạp của anh mọc kín cả trên cái thân tròn tròn với những sợi
gân hằn lên ngang dọc như cố tình tạo nên những cái gai nhọn
mọc ngược đâm ra tua tủa chung quanh khu dương vật, trên toàn
thân eủa cái dương vật no tròn. Từng sợi lông cứng bị cắt ngắn,
mọc dựng ngược ra tua tủa chung quanh làm cho Chi mới chỉ
tường tượng ra nó sẽ đâm thật sâu vào trong lòng âm đạo mềm
mại của người con gái, với những hàng lông cắt ngắn như những
cái gai nhọn, tạo ra những cảm nghĩ trong sự tường tượng không
thôi, nàng đã thấy rờn rợn cả người, rợn luôn cả bộ phận sinh
dục màu mỡ tinh khôi chưa bao giờ có từ tiến vào sâu dần vào
bên trong cái lỗ của đường tiểu tiện nhỏ xíu của Quỳnh làm cho
nó tiếp nhận những cảm giác thốn nhột kinh hoàng đến vặn vẹo
cả tấm lưng ong đến cái háng to rộng. Anh Trung kềm lấy mu nó
cho vị trí khỏi bị xê dịch trong khi tay kia anh vẫn se se cho
sợi lông ngập thật sâu vào bên trong. Lúc sợi tóc chỉ còn lòi
ra độ hai phân thì anh Trung bắt đầu vê qua vê lại thật nhanh.
Con Quỳnh nhột quá chịu không thấu, nó tự chống hai chân hẩy
mạnh đít lên làm cho sợi tốc trong tay anh Trung bị hất ra,
đít nó nện mạnh xuống mặt giường và cửa mình của Quỳnh, dâm
thủy của nó tràn ra lai láng chảy xuống dọc theo kẽ khe mông,
bên ngoài còn trông thấy ướt nhẹp. Anh Trung nhìn thấy, anh
cúi ngay xuống vạch rộng hai bên mép ra mà liếm đến khi sạch
sẽ khô ráo chẳng còn chút nước nào, hai bên khóe miệng của anh
láng nhẩy. Liếm âm hộ chán chê cho Quỳnh điên đảo một hồi, anh
thọc cả hai ngón tay vào bên trong cửa mình con Quỳnh mà ngoáy
qua ngoáy lại, kéo ra kéo vào như bị điện giật, trong khi
miệng anh cứ ngậm chặt lấy cái hột âm hạch mà nhay qua nhay
lại, nhay tới nhay lui. Con Quỳnh chỉ còn biết nằm ngoẹo hẳn
cái đầu sang một bên mà xít xoa rên xiết, miệng lưỡi của nó hé
ra trông đê mê tột cùng. Quỳnh bậm chặt lấy môi nhưng xem
chừng vẫn chịu đời không thấu, nó rít khẽ lên:
- Aaanh Truuunggg... ááá....àààaa...
Nó rên lên y như bị ma nhập. Anh Trung chẳng nối chẳng rằng,
nhổm người
lên, nắm lắy hai bàn chân của Quỳnh, kéo cho đít của nó xích
ra sát bên mép giường. Anh vòng hai tay luồn xuống hai khớp
đầu gối chân của Quỳnh, khoác hai chân của nó lên đến tận hai
vai rồi anh bảo nó lấy bàn tay bẹt hai bên cái cửa mình của nó
để nó mở ra toang hoác trong tư thế hướng thẳng lên trời. Anh
lừa lừa đặt nhẹ cái qui đầu đang cương eứng và nóng hổi của
anh vào chính giữa cửa mình của con nhỏ Quỳnh. Anh nhẹ nhàng
hẩy hẩy cái đít cho cái qui đầu thật sự ăn khớp vào giữa cái
cửa mình hồng hồng như nó đang hấp háy đón đợi, rồi anh Trung
hất thật mạnh một cái cùng một lúc, anh đầy ngược hai chân của
Quỳnh lên, dùng hai cánh tay ép cho nố xuống sát rạt đến gần
hai cái vú, kéo ngược cái mông và khiến cho bộ phận sinh dục
của con Quỳnh bị kéo căng ra và khít chặt lại.
Vừa bị đâm mạnh vào bất ngờ, lỗ âm hộ của nhỏ Quỳnh vừa bị kéo
co thắt lại vừa
bị cái dương vật to cứng tua tủa những sợi lông nhỏ đã bị cắt
ngang đâm vào hai bên thành quách mỏng manh nhạy cảm trong âm
hộ. Con Quỳnh chỉ còn kịp rú lên. Tiếng rú thất thanh của nố
làm cho anh Trung bị kích động và hào hứng thêm rất nhiều. Anh
biết rằng, kiểu cách chơi này cộng với vũ khí riêng ông trời
ban cho anh trên cái thân dương vật đó với những hàng lông mọc
ngang ngửa do cách anh tự sáng chế, cắt đi cho nó ngắn lại
chút ít, quả thật đã tạo nên một sức chấn động đến điên người.
Với ưu điểm trời cho này, có bao giờ anh Trung còn cần đến
những cái áo mưa "condom" được chế tạo với những đường gai nhô
lên sù sì hoặc những cái vòng mắt mêo đeo ngang qui đấu để làm
cho người đàn bà tuy cũng được hưởng thêm những thống khoái
nhưng lại rất dễ dàng trơn tuột, dễ gây trở ngại cho những
giây phút khoái cảm đang cần sự cấp bách, đang rất cần sự liên
tục đều đều, khiến cho khoái cảm của người trong cuộc bỗng
dưng bị gián đoạn, mất cả hứng thú.
Cái dương vật đầy lông lá của anh Trung chỉ có một khuyết điểm
là nó không
tiện để cho cái miệng người con ga ùi có thể ngậm lấy mà thổi
kên hoặc mút ra bú vào thật sâu như lệ thường thì anh Trung sẽ
được thụ hưởng những cảm giác đó cùng với những đê mê của
người được ngậm lấy nó mà bú liếm nâng niu.
Anh Trung chẳng hề quan tám đến tiếng ủ la bải hải của nhỏ
Quỳnh, anh tiếp tục dập thật mạnh trong tư thế đứng dưới cạnh
giường và vác hai chân con nhỏ lên theo kiểu vác cày qua núi
mà dập xuống liên hồi cho đến khi con Quiỳnh lả đi nhu không
còn có thể nào chịu đựng thêm được nữa thì anh mới ngừng lại
để thay đổi thế chơi. Anh thả hai chân mỏi nhừ của nhỗ Quỳnh
xuống rồi anh đỡ lấy hai bên háng của Quỳnh lật cho nó nằm sấp
xuống giường để chơi ngược từ phía sau. Con Quỳnh ra chiều
ngất ngư nầm bẹp xuống, nó chổng mông lên cao, lòi cả hậu môn
lẫn cái cửa mình đang nở ra toang hoác với dòng dâm thủy ứa ra
chung quanh chảy từ bụng cho đến hai bên lỗ hậu môn ướt lóang
dưới áng sáng hắt vào từ bên ngoài.
Anh Trung đưa tay nắm lấy cái eo thon gọn của nhỏ Quỳnh, anh
dí đầu dương vật bóng lưỡng vào cái lỗ hậu moan mà anh vô ý
tưởng đó là cái lỗ âm hộ, anh ấn thật mạnh khúc gân cứng ngắc
láng nhẩy cho nó lún vào lỗ hậu môn của con Quỳnh làm cho nó
gào lên trong cơn khoái lạc. Nhưng thục ra thục vào được một
lúc thì có lẽ một phần vì cái lỗ hậu môn vừa chật vừa khô, một
phần vì con Quỳnh rên la dữ quá, anh vội rút nó ra và đám
trúng vào ngay cái lỗ cửa mình khiến cho hai cái đầu gối nhỏ
Quỳnh đang chống trên mặt giường bỗng nhiên bị khụy xuống
trong lúc hai bàn tay anh Trung đang vòng xuống phía dưới lườn
bụng nhỏ Quỳnh nắm chặt lấy hai cái nhũ hoa của nó cho nên anh
cũng bị nó kéo ngã xuống theo, nằm sấp trên tấm lưng ong đầy
mồ hôi của nhỏ Quỳnh. Không ngờ "tai nạn" nhỏ này lại giúp cho
hai người có thêm chút thời giờ để thư dãn cường độ kích ngất
đang dâng lên ào ạt. Quỳnh hổn hển nằm yên để cho anh Trung
hẩy hẩy cái mông cho khúc dương vật của anh đẩy tới từ sau đít
đút vô âm hộ con Quỳnh một cách thư thả nhịp nhàng. Anh Trung
khoan thai làm được một lúc thì dường như sức kích động trong
thân thể nhỏ Quỳnh đã được phục hồi, nó lăn mình nầm ngửa trở
lại khiến cho dương vật của anh Trung bị kéo tuột ra bất ngờ
nghe đến "chóp" một cái.
Anh Trung không để lỡ một giây, anh đứng dạng chân dưới đất,
hất đẩy tới tấp
làm cho rung chuyển cả cái giường với hai cái nhữ hoa của nhô
Quỳnh rung lên rung xuống. Càng lúc anh Trung càng thục nhanh.
Nhỏ Quỳnh chỉ biết cào cấu xuống mặt giường mà nhăn nhó kêu
la. Có lẽ nó sướng quá cho nên mồ hôi nó vã ra ướt hết cả mặt
mày. Anh Trung quả là một người có sức làm tình lâu không thể
tường. Nãy giờ hai người đã diễn ra cả tiếng đồng hồ, thay đổi
hết kiểu này sang tới kiểu khác để cho con Quỳnh phải thở dốc
lên từng hồi, trong khi anh Trung vẫn thản nhiên thay đổi từng
tư thế.
Anh bế nhỏ Qùynh trong tay và ngồi ngay xuống đất dưới cạnh
chân giường, hai chân anh xoạc thẳng về phía trước để cho nhỏ
Quỳnh ngồi ở trên đùi giáp mặt với anh. Nố hơi nhấc đít lên
cao cho vừa tầm với cái dương vật để anh Trung tự điều khiển
cho nó trúng vào lỗ âm hộ. Hai tay anh bợ hai bên mông cho nhỏ
Quỳnh, tiếp sức cho nó hất mạnh âm hộ của nó vào, nuốt lấy
trọn vẹn khúc dương vật của anh. Anh Trung càng lúc như càng
tỏ ra vô cùng sung sức, mặc dù toàn thân anh bây giờ mồ hôi đã
vã ra ướt đẫm dầm dề, phần thán thể trắng ngần của nhỏ Quỳnh
cũng bóng lưỡng từng giọt mồ hôi vã ra như tắm, khuôn mặt của
nó dã có vẻ mệt mỏi đến tả tơi đầu tóc ngoẹo hẳn sang một bên
với tấm thân mềm nhũn trong đôi cánh tay chắc nịch của anh
Trung, mặc tình anh muốn làm gì thì làm. Nhỏ Quỳnh không còn
hơi sức đâu để mà nồng nhiệt đón đợi và hường thụ tận tình
từng cơn khoái ngất vẫn ào ào đổ tới…
Chứng kiến đến đây thì cả Chi cũng đã bủn rủn hết cả tay chần.
CÔ tự nghĩ, không còn lý do để nấn ná mãi ở trong căn nhà đang
rất "ngột ngạt" này của anh Trung. Vả lại, xem chừng cuộc chơi
của họ cũng đã sắp tàn, Chi không ra về sớm, lỡ họ phát giác
ra sự có mặt của Chi ở đây trong lúc này thì thật, chắng còn
chút thể thống nào nữa.
Nghĩ rồi, Chi dứt khoát đứng lên và theo phản xạ e lệ tự nhiên,
cô buông tay che lấy phần bụng dưới chưa thực sự lắng dịu trở
lại theo trạng thái bình thường của mình tự nãy giờ xem ra
caũng bị tác động thật ác liệt rồi tiến ra phía cửa ngoài để
đi về nhà.
Bên ngoài, ánh hoàng hôn đang ngả sang một màu vàng ệch...
HẾT |