| Trưa hôm sau, ăn uống no nê cả đoàn quay về thị trấn 
					Townville. Họ bắt đầu ngày làm việc mới.
 Norm-chồng Lisa đã nghĩ việc, cầm trong tay tấm chi phiếu 
					gặp Duyên như khoe, nàng khuyến cáo nên đăng nạp vào Quỷ đầu 
					tư phát triển kỹ nghệ do nàng làm Giám đốc, hai vợ chồng 
					nghe Duyên giải hòa từ trước, họ kéo nhau lên phòng của 
					Motel tâm sự:
 -Anh có lỗi chưa kịp nói với em, chuyện cô Jennifer người 
					giúp đỡ vệ sinh theo xe là công nhân Công đoàn giới thiệu, 
					người lạ không thể vào khu bến bãi xe. Đương nhiên anh có 
					cảm tình “riêng biệt”, nhưng làm sao hơn em, vợ nhà. Phái 
					yếu mê nhất nam giới biết nhẫn nại lắng nghe, biết chiều 
					chuộng như nhận lỗi. Lisa đổi hờn làm vui liền.
 -Anh ơi, hãy tha lỗi cho em, hối hận lắm. Em nghi có bầu với 
					ông TGĐ?!, ông giao hợp với em ít nhất 6 lần, trong đó 3 lần 
					ngâm dương vật trong âm đạo, nay hơn ba mươi ngày. Hôm tối 
					giận anh, quay về nhà anh Kiên ở Canberra chờ sáng mai về 
					bằng phi cơ; lúc đó em điên người không biết gì nữa...là bắt 
					đầu câu chuyện tình lãng mạn.
 -Ông TGĐ là người nào vậy?.,... thôi sẽ gặp sau.
 Lỗi tại hoàn cảnh xã hội, mình là kẻ làm công thuộc cấp, anh 
					thấy trách nhiệm về người chồng, hơn qui tội về vợ tức em. 
					Được gần người trí thức là quý hóa, thỏa mản lắm rồi.
 -Lỗi về em hơn vì em ham hố, muốn làm tình nên thỏa thuận 
					hiến dâng cho ông TGĐ kiếm chút tư chất thông thái của người 
					học thức cho thai nhi.
 Thôi mình vui vẻ mơn trớn chút thôi, xong còn gặp ông Thanh 
					tra, bà Giám đốc nhận công việc.
 -Vợ chồng cãi lộn, con cu giải hòa...
 
 Lisa lái xe với Duyên lên nhà ông Robert để cùng đến thăm 
					ông Thị trưởng thị trấn Townville, nhờ vận động hội viên gia 
					nhập quỷ Phát triển Kỹ nghệ; ghé trường trung học-nơi 
					Julianne hay Diễm Liên làm Hiệu trưởng, đúng vào giờ nghĩ 
					giải lao mời gọi 4 vị giáo sư, hợp tác dạy Toán miễn phí, 
					khích lệ họ chuyển đổi tên sang ngân mới do nàng làm Giám 
					đốc.
 Chỉ thoáng buổi sáng, đem vốn đầu tư về ngân hàng trên 400 
					ngàn. Ông Robert hứa chuyển 420 ngàn tiền công xây cất, và 
					rút 100 ngàn tiền mặt, đầu tư lấy lời. Duyên và Lisa quá 
					thành công và yên tâm hoàn toàn.
 Kiên và TGĐ đi thanh tra các khu công trình xây cất, khu vực 
					Nhà máy nước dự trù...
					 Chợt có điện thoại của Thương-kỹ nghệ gia Nhật báo lên nhận 
					xe đã xuất kho. Kiên liền nhờ ông Peter Marsh cùng thêm 4 
					tài xế trong đó có chồng Lisa và Alex chồng Monica ký nhận 
					và lái xe về khu kỹ nghệ Townville đang cần. Khi ngồi nghĩ giải lao ông TGĐ trực nhớ Lisa, mới hỏi nàng 
					đâu, ông muốn gặp riêng sau giờ làm việc. Lisa đối với ông 
					trên hết, dẫu rằng vui thú xác thịt với cô gái Gheisha Nhật 
					đêm qua chỉ là khoảnh khắc của bóng mờ. Kiên hoàn toàn bối rối không biết kiếm địa điểm nào, nhà ai 
					thuận tiện cho ông xã “bầu tâm sự” gấp?! Nhà của em Đạt 
					không tiện có bà Emma thường hay ra vào, nhà ông Robert có 
					bà Ánh Tuyết- má ruột mình, nhiều người khác nữa, còn ở 
					Motel có các phục viên nam nữ, họ biết rất bất tiện cho hạnh 
					phúc Lisa.
					 Liên lạc điện thoại biết Lisa đang ở trường Trung học cách 
					công trường khoảng 10 phút xe. Kiên chạy rước Lisa lên xe, 
					vòng về khu Caravan-hiện vắng không ai, cho hai người tự do: 
					“xào nấu” mơn trớn hôn hít, ngồi trên xe. Còn “hú hý” đi xa 
					hơn- cần thời giờ vì giữa chốn thanh thiên bạch nhật bất 
					tiện, chi bằng đi khu du lịch Gold Cost kín đáo. Sau giờ làm việc cả hai cặp- bốn người- quay trở ra khu nghỉ 
					mát lấy phòng ngủ qua đêm.
					 Lisa được gần ông TGĐ là sự vạn phúc, vì chồng nàng- Norm 
					ngầm đồng thuận, Lisa chánh danh không mang mặc cảm tư tình 
					vụn trộm nữa.
					 Họ gặp nhau như đôi Sam vào mùa bắt cặp, đồng tình khắng 
					khít không rời. Lisa ra áo, nét mặt tươi vui rạng rỡ, ông 
					TGĐ trìu mến ôm thân thể nồng ấm của Lisa, bị kích thích bởi 
					sự phô bày thân thể, đường nét khêu gợi cô nhân tình trẻ; 
					còn nàng trở nên mê mẩn tâm thần: -Anh ơi, mình bên nhau em hứng quá!, phải cụp lạc- “ác chiến” 
					tưng bừng mới ngưng phải không?.
 Ông nhìn thân hình kiều diễm, vú ngực đẫy đà, mái tóc đen 
					huyền phủ kín bờ vai xinh xắn, chòm lông tơ đen tuyền rậm 
					rạp bên dưới, lại càng kích thích hơn nữa. Ông TGĐ hăng hái 
					không thể nén nhịn dục vọng, liền đè ngửa Lisa đút dương vật 
					cương cứng vào âm hộ nắc cách mạnh bạo, dự định xuất tinh để 
					còn đi dùng cơm tối. Nhịp nắc tiếp một chập ông cảm nhận 
					nước nhờn tiết ra nhiều hơn, lại ấm ấm khác thường; ông nói:-Lisa, dường như em thụ tinh hả? Anh rất mừng đúng điều mình 
					mơ ước!.
 -Anh mơ ước hay em mong ước, đều giống nhau. Chúng mình gặp 
					nhau nay hơn ba mươi ngày, em đã tắt kinh, bầu vú hơi cương 
					cứng và đau đau. Vậy chánh danh rồi?!.
 -Lisa ơi, anh mừng muốn rơi lệ, xin cưới em làm thiếp nhen?. 
					Ông thay đổi ý định chưa muốn hưu trí sớm, sẽ hăng hái làm 
					việc thêm nữa và đưa nàng về Canberra sống chung. Lisa là 
					thần tượng của ông, lẽ sống hiện tại- từ chỗ mất tự tin ở 
					khả năng sinh lý- tưởng lầm bất lực-, đã rơi vào quên lãng 
					gối chăn, nay lại sinh động mọi mặt.
 Ồ, mình còn chồng-anh Norm sao đây? Thay ngựa giữa dòng, bỏ 
					chồng bị đánh giá vì địa vị, chứ đâu phải vì tình yêu? Lisa 
					thầm suy nghĩ bị bấn loạn vì chưa có câu giải đáp ổn thỏa 
					cho phần tâm linh mình.
					 Có tiếng gõ cửa vợ chồng Kiên mời đi ăn cơm. Duyên vốn là người khởi động mọi sự và với tư chất thông 
					minh mở đường giúp cho Lisa.Theo anh chị, nếu em thật trọn lòng, hết tình giúp anh TGĐ 
					vui sống hạnh phúc như đôi vợ chồng chánh thức, đừng lén 
					lút, cứ mạnh bước. Em về thủ đô Canberra làm thư ký Ngân 
					hàng phụ chị. Anh chị thuyết phục Norm cưới Jennifer là hợp 
					lẽ, Công ty dành mọi ưu đãi... cho họ. Nếu được anh Kiên sẽ 
					Email nhờ anh Tùng, Giám đốc bao bì khu vực, nhắn mời cô 
					Jennifer lên, đôi bên giáp rõ trắng đen.
 -Em chỉ ngại bà TGĐ cản trở!
 -Anh sẽ thuyết phục vợ trước, giữ vững lập trường thương yêu 
					em, dù sao vẫn chuyển em về Canberra vài tuần lễ sau, xong 
					mọi việc không trở ngại điều hành địa phương.
 
 Cả bốn thấy an tâm, lòng vui vẻ ngồi ăn ngon.
 (Hết Phần 13 ... Xin mời xem tiếp
					Phần 
					14) |