| Tôi tên Phong,
                  năm nay 30 tuổi đang sống tại Canada, đang theo
                  học tại một trường đại học ở thành phố
                  Vancouver tỉnh British Columbia (1 tỉnh phía Đông của
                  Canada). Tôi là một thanh niên khá đẹp trai (hí
                  hí ..các bạn đừng có nhìn hình phía trên mà
                  đoán mò nha), tướng tá vạm vỡ. Ngực tôi
                  hình chữ V, bắp thịt nở nang vì siêng tập thể
                  dục thể hình mỗi ngày. Cứ sáng sớm là tôi
                  tập thể dục rồi cử tạ, vì thế mà bắp thịt
                  tôi nó nổi cuồn cuộn, 2 con chuột trên bắp tay
                  nổi lên thấy rõ. Thiệt tình mà nói hông
                  phải tôi khoe khoang gì, chứ tụi con gái nó
                  ngó tôi mặc áo thun ba lỗ để lộ thân hình
                  lực sĩ là tụi nó thèm rõ dãi. Có lẽ vì
                  kén chọn, với lại chăm học cho nên đến
                  tuổi này tôi cũng chưa được thực sự thấy
                  hình dáng "con bướm" thiệt của các
                  nàng nó ra làm sao. Gần một năm nay, được
                  bạn bè giới thiệu tới cái web site đang nổi
                  lên như cồn http://www.coithienthai.com
                  với những truyện tình thật ướt át và bổ
                  ích cho lứa tuổi thanh niên chúng tôi. Mặc dù
                  bận học nhưng tôi cũng ráng nhín chút thời
                  gian vào "luyện nhất dương chỉ", nhưng
                  là chỉ phía dưới kia kìa. Nói thiệt tôi chưa
                  đụng chạm tới nhỏ nào nhưng đọc truyện xong
                  tôi cảm thấy tôi rành tụi nó như rành tám
                  câu vọng cổ. Cái gì là bú, nút, liếm, thụt
                  ra thụt vô tôi nhớ rõ rõ ràng ràng như
                  lòng bàn tay. Thật sự tôi khâm phục mấy ông
                  tác giả qúa trời, chả biết họ viết cái gì
                  mà tự dưng đọc một lát là thằng cu tí của
                  tôi nó cứng như cục sắt, nóng hổi.  Cũng có nhiều khi tôi
                  muốn bạo gan chịu đại một nhỏ nào đó trong
                  trường nhưng kẹt một cái tụi con gái Electrical
                  Engineering (Kỹ sư điện tử) tụi nó xấu qúa.
                  Đứa vào được nghành này thì công nhận là
                  nó giỏi nhưng có điều tôi chẳng thấy đứa
                  nào đẹp cả, con Xuân thì cận thị (nó mà mở
                  mắt kiếng ra con mắt nó lòi như mắt con cá
                  thòi lòi), con Nga lùn xịt (lùn như vịt xiêm),
                  con Cindy thì  mặt rỗ (chắc nó khí tồn tại
                  não bị ứ ra mặt). Riết đâm ra chán, tôi
                  chẳng muốn cua đứa nào cả. Anh Hai tôi lúc
                  Tết về Việt Nam có kể lại về bển vui lắm
                  làm tôi cũng muốn hè này về một chuyến chơi
                  cho biết. Cái gì thì cái chứ cái vụ đi chơi
                  đĩ chỉ tốn có vài chục ngàn bằng vài đồng
                  ở đây mà sướng cái con cu là tôi chịu rồi.
                  Học hết tháng 6 là tôi đã bắt đầu đặt
                  vé máy bay về Việt Nam vào đầu tháng 7. Cả
                  gia đình tôi đều ngạc nhiên khi nghe quyết định
                  của tôi về Việt Nam, mặc dù lần  này
                  tôi chỉ đi có một mình. Tôi hứng lắm rồi,
                  tôi không muốn chờ nữa. Tôi nhất định kỳ
                  này tôi về Việt Nam sẽ quậy tưng một vùng,
                  "tiếng hôi" muôn thuở hihi. Chuyến bay của tôi theo
                  lịch trình thì được xếp vào đi sáng thứ
                  Sáu, nghĩa là tối Thứ Bảy tôi sẽ có mặt
                  tai Việt Nam. Kỳ này gấp rút quá tôi cũng
                  chẳng có liên lạc được hết đám bạn tôi,
                  tôi chỉ cho thằng Long bạn tôi biết tôi về
                  mấy giờ để nó ra đón tôi tại phi trường
                  Tân Sơn Nhất mà thôi. Tối đó tôi bò lên
                  cái web site Cõi Thiên Thai luyện lại truyện
                  "Cô Giáo Thảo", "Cô Giáo Thủy"
                  rồi "7 Đêm Khoái Lạc" cho tới nửa
                  đêm tôi mới trèo lên giường. Tôi nằm thao
                  thức, mong chị Thảo tối nay sẽ theo cùng tôi
                  vào giấc ngủ mà chỉ dạy cho thằng em vài
                  chiêu độc đáo trước khi nó về Việt Nam.
                  Tôi vái "Chị Thảo ơi, chị linh thiêng tối
                  nay cho em làm ơn cho em đụ chị vài cái lấy kinh
                  nghiệm" nhưng rốt cuộc ngủ thẳng cẳng một
                  giấc tới sáng tôi chả gặp ai. Tôi nghĩ chắc
                  chị Thảo chưa chết cho nên chả có linh. Chị
                  Thảo không cho tôi đụ, thì tôi về Việt Nam
                  tôi đụ. Ờ ...!" Sáng nay, anh Hai tôi chở
                  tôi ra phi trường và dặn vài đều trước khi
                  chia tay tôi, tiễn tôi đi ..đụ:- Thằng Phong, mày nếu về chơi thì chơi cẩn
                  thận, nhớ mặc áo mưa đàng hoàng nghe chưa,
                  không thì bị SIDA chết. Nhất là mấy con đĩ,
                  tụi nó chắc gì không bị bịnh. Chơi cẩn thận,
                  tuổi còn trẻ thì phải ráng mà giữ gìn sức
                  khoẻ nha chưa.
 Tôi ừ hử cho qua chuyện,
                  tôi chán anh Hai tôi cũng cái giọng dạy đời,
                  ảnh cũng mới về Việt Nam, vợ con chưa có,
                  về bển cũng cua bậy  cua bạ vài con chụp
                  hình khoe cả nhà tưởng tôi không biết sao,
                  hôm nay còn lên mặt dạy đời. Đúng là chưa
                  già mà lầm bầm, lẩm bậm như mấy bà già.
                  Nhưng dù sao tôi cũng biết là anh Hai lo cho tôi,
                  tôi cám ơn cho qua loa:- Dạ em biết, cám ơn anh. Anh ở nhà lo phụ gia
                  đình, có gì gọi phone về cho em, số của thằng
                  Long em có ghi trong phòng đó.
 - Ừ, thôi vào trong đi, kẻo trễ. Bye !
 - Bye bye!
 Tôi bước lên chiếc
                  máy bay, rời khỏi phi trường Vancouver. Máy bay
                  cất cánh nhấc bổng tôi lên khỏi mặt đất.
                  Ôi lạ lùng qúa, khoan thai qúa. Tâm hồn tôi
                  như bay bổng trên không trung. Có điều là
                  không giống cái cảm giác sương sướng lúc
                  tôi đọc truyện mà thôi. Kỳ này về Việt Nam, tôi
                  ôm ấp  trong lòng biết bao nhiêu dự tính.
                  Tự nhiên tôi thấy tự tin về tuyệt kỹ làm
                  tình của mình, nhờ đọc xong nhiều truyện, cho
                  nên tôi nhất định "rồi đây bọn con gái
                  Việt Nam sẽ một phen sống chết vì tôi".
                  Tôi sẽ mang tất cả những kỹ thuật bú, liếm,
                  ngoáy bướm các em cho các em một phen dở chết
                  dở sống mới được. Eo ơi, mấy em tiếp viên
                  Hồng Kông này sao mà dễ thương qúa, tôi đã
                  nghe mấy đứa bạn bàn tán nhiều là mấy em
                  tiếp viên Hồng Kông đẹp lắm, hôm nay tôi
                  mới công nhận điều đó là đúng. Chả biết
                  làm sao, từ sau ngày tôi được khai thông
                  "trí tuệ", gặp đàn bà, con gái đẹp
                  là trước nhất tôi nhìn cái mặt, xong rồi
                  địa cặp vú, rồi quét mắt xuống cái mông.
                  Tôi nghe nói mông bự đụ sướng lắm và còn
                  nhiều nước nữa. Điều này làm tôi thích
                  thú. Con nhỏ tiếp viên Hồng Kông tên Cathy
                  phải nói là đẹp tuyệt vời, tướng nó cao
                  ráo cỡ tướng tôi, mặt nó như gương mặt
                  trái xoan, mũi cao, mắt nó long lanh. Mà đặc
                  biệt là vú nó nổi cồn cộn dưới cái áo
                  sơ mi màu trắng và bên ngoài là cái áo như
                  áo khỉ màu đo đỏ. Có lẽ vì vú nó bự,
                  căng qúa cho nên phía gia điểm của hai vú bị
                  căng ra mà để lộ một ít vú trắng ngần. Wí
                  trời, con nhỏ này nó không có mặc áo xu
                  chiêng ...haha ..chết em rồi. Tôi phải làm bộ
                  kiếm cách dụ nó lại gần để được nhìn kỹ
                  mới được. À phải rồi, tôi làm bộ khát
                  nước. Tôi ngoắc nó "Excuse me!"- Hello, how may I help you? nhỏ Cathy dễ thương tiến
                  tới gần chỗ tôi ngồi hỏi. Với cái "cự
                  ly gần này" tôi có thể nhìn lủng và
                  xuyên qua cái áo ngoài của nó.
 - Can I have a glass of water please? Vừa nói tôi
                  vừa liếc xuyên qua cái áo nhìn được một
                  phần vú trắng ngần của nó.
 - Sure, give me 1 second! I'll be right back! Nhỏ Cathy quay
                  gót bỏ đi để lại lòng tôi trống trơn, giống
                  như một con đĩ bị chơi quỵt vậy. Ôi tôi ao
                  ướt bàn tay tôi được len lỏi vào cái "thung
                  lũng tình yêu" đó, tôi sẽ nắn, bóp, dày
                  vò cái vú cưng cưng của nó giống như thằng
                  học trò xoa bóp vú cô giáo Thảo.
 Nhỏ Cindy trở lại với
                  ly nước trên tay, nó nhoẻn miệng cười nhẹ
                  với tôi một cái rồi đưa ly nước cho tôi:- Here you go!
 - Thank you! Tôi làm bộ bắt lấy ly nước nhưng
                  bàn tay chụp vội nắm lấy cái tay thon thon bé
                  nhỏ mà trắng ngần của nhỏ Cathy. Con nhỏ mắc
                  cỡ giựt vội, liếc tôi một cái tình tứ
                  rồi bỏ đi.
 Chết mẹ rồi, sao tôi mê
                  con nhỏ này qúa, mặc dầu tôi biết rằng tôi
                  sẽ không có cơ hội lên giường cùng với
                  nó. Thì thôi vậy, người ta nói "Vợ đẹp
                  là vợ của người ta, vợ xấu là vợ của
                  mình" mà. Đôi khi tôi cũng muốn làm cái
                  vai "người ta" lắm nhưng dường như tôi
                  không làm được vì tạo hoá trớ trêu. Nãy
                  giờ con cặc tôi nó cứng muốn chui ra ngoài,
                  tôi thật là tức cái con nhỏ Cathy này, nó
                  làm tôi nứng cặc lên rồi bỏ đi. Tôi mà
                  có cơ hội, ẳm nó lên giường, hốt một thang
                  cho nó có bầu bỏ ghét. Trong lòng tôi thầm
                  nói "Anh ghét em lắm đó nha Cathy", nhưng
                  tôi biết con cặc tôi nói "Đụ mẹ mày đi
                  chết đi, đẹp như vậy mà ghét hả?" Bực
                  cái mình, tức cái con cặc, tôi ngoan ngoãn
                  ngồi xuống ghế đánh cho một giấc. Tới trưa,
                  nhỏ Cathy tới lay tôi dậy ăn trưa, chu mẹc ơi,
                  cái đụng chạm da thịt của nó làm tôi phê
                  qúa chừng chừng. Tôi cũng làm bộ vớ
                  được nắm lấy cái bàn tay trắng nõn của nó.
                  Con nhỏ kỳ này như chịu đèn, nó khoái, không
                  thèm vùng vẫy hay giựt ra nữa. Nhưng tôi ngại
                  vì giờ này bà con trên máy bay thức dậy
                  nhiều qúa. Ai nấy chắc cũng đói bụng, nếu
                  tôi giữa Cathy ở đây lâu một chút chắc họ
                  giận lên đạp nghiêng máy bay quá. Tôi chọn
                  thức ăn rồi cám ơn nhẹ nhỏ Cathy "Thank you
                  honey!" Nhỏ Cathy nhoẽn miệng một cái nữa
                  cười duyên với tôi. Chết mẹ rồi, dường
                  như cái nụ cười của nhỏ này có ma lực hay
                  sao đó, tôi bỗng thấy bị quyến rũ qúa trời.
                  Lần nào cũng vậy, gặp nhỏ Cathy là cặc tôi
                  cứng ngắc, rồi thì con nhỏ bỏ đi. Tức chết
                  đi được ! Tôi thầm than "Cathy ơi sao em ác
                  qúa, em chọc cho anh nứng rồi bỏ ra đi sau đành!" Suốt từ buổi sáng tới
                  giờ tôi chả để ý đến ai, kể cả người
                  kế cạnh tôi, tôi chỉ để ý Cathy rồi ngủ
                  tới bây giờ. Tôi đâu có hay có một
                  người con gái rất dễ thương đang ngồi phía
                  bên trái tôi cũng là người Việt Nam. Nàng
                  hình như cũng còn trẻ, 25, 26 là cùng. Tôi làm
                  bộ làm quen:- Hi, are you Vietnamese ?
 - Vâng, anh cũng là người Việt chứ?
 - Hay qúa, nếu vậy thì hân hạnh được gặp
                  được ...em - Tôi sung sướng chào hỏi, tôi
                  tính gọi nàng bằng "cô" nhưng tôi thấy
                  kỳ kỳ nên gọi em cho "thân mật" có gì
                  dễ làm ăn hơn. Tôi chìa tay ra bắt:
 - Anh tên Phong, còn em là ...
 - Dạ em tên Hương.
 - Tên em đẹp thật. À không biết ...Tôi bỏ
                  lửng câu nói, tính hỏi là có phải "Hương
                  qua đèo" không, nhưng tôi chợt nhớ tôi
                  mới quen Hương mà giỡn sớm qúa thì bể hết.
                  Tôi vội nói thêm ...À ...không gì. Thôi xin
                  mời em dùng bữa nhé!
 - Dạ.
 Hai đứa tôi dường như
                  có tâm hồn ăn uống cho nên mạnh ai nấy ăn,
                  cho đến tàn tiệc. Tánh tôi là như vậy, tôi
                  không thích nói chuyện trong bữa ăn, tôi thấy
                  nó hơi bất lịch sự. Nhiều khi miệng nhai ngồm
                  ngoàm mà nói, thứ nhất là khó nghe, thứ hai
                  là hơi dơ dáy qúa. Tôi tính là ăn xong thì
                  nói chuyện có lẽ hay hơn. Tôi ăn xong trước Hương,
                  tôi uống vài ngụm nước Apple juice, móc sương
                  gum ra, tôi mời Hương, nàng lấy 1 cục, tôi
                  một cục. Tôi bắt chuyện tiếp:- Hương chắc cũng về Việt Nam chơi hả?
 - Dạ phải, em về thăm gia đình. Đã hơn 10 năm
                  nay em chưa về, đây là lần thứ nhất! Còn anh
                  sao?
 - Ừ, anh cũng về Việt Nam thăm gia đình, anh qua
                  đây 15 năm rồi nhưng chưa về lại, tính hè
                  này rãnh mới về một chuyến cho biết với
                  người ta, anh nghe tụi bạn đi về kể chuyện
                  bên đó vui lắm. (Nhưng tôi dấu kỹ việc tụi
                  nó kể chuyện chơi đỉ). Nhà em ở thành phố
                  hay là ...?
 - Dạ, đúng vậy, nhà em ở Quận 4, gần gần
                  bến cảng nhà Rồng khu Bến Nghé.
 - Hay là em viết cho anh địa chỉ và số phone, mai
                  này về có gì anh liên lạc, hoặc tiện ghé
                  thăm em rủ ra uống nước, có tiện không em?
 - Ồ có gì đâu anh. Vâng, để em viết cho anh
                  địa chỉ và số phone.
 Nhỏ Hương lấy bút ra huý hoáy viết cho tôi
                  địa chỉ, bây giờ tôi mới có thời gian nhìn
                  kỹ gương mặt nó 1 tí, nhỏ Hương khuôn 
                  mặt cũng dễ coi, trắng trẻo. Eo ơi, bộ ngực
                  nó kìa, tuyệt thật. Bự qúaaaa! Tôi không
                  ngờ ông trời lại ưu đãi tôi thế chứ,
                  gặp nhỏ Cathy vú bự, mà em Hương cũng vú
                  bự...Tôi liếc 1 cái vào bên trong cái áo sơ
                  mi màu hồng nhỏ Hương đang mặc. Tôi than thầm
                  "Trời, nó mặc áo ngực ...đéo thấy gì
                  cả. Nhưng mà lo gì, ngực nó bự thật mà,
                  mắt thường cũng thấy được, huống hồ gì
                  cặp mắt 'chuyên nghiệp' như tôi".
 (Hết Phần 1 ... Xin xem
                  tiếp Phần
                  2)(Viết xong từ 1:00 a.m - 3:004 a.m)
 |