| 
        
        
          
            | 
            COI THIEN THAI ENTERTAINMENT NETWORK |  
            | 
            
             |  
            | Please click the banner to support Coi Thien Thai 
            ! |  
            | 
            
             |  
            | CHÌA KHOÁ TÌNH YÊU |  
            | Tác giả: Minh TrungE-mail: N/A
 Cõi Thiên Thai xin thay mặt các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gửi 
            truyện
 |  
            | [Phần 
            1][Phần 
            2][Phần 
            3][Phần 
            4] |  
            | Phần 
            2 |  
            | 
             |  
            | 
              
              
                
                  | Nguyệt đã lấy lại cảm giác, nàng bình tĩnh 
					trả lời: - Anh Quốc, em không phải giận. Mà có một điều anh nên hiểu 
					là con gái Hong Kong rất nhạy cảm về vấn đề tình cảm, không 
					như những phụ nữ Tây phương của anh. Anh có nghĩ là còn quá 
					sớm để chúng ta nói chuyện tình bạn, hay tình yêu khi mà 
					chúng ta còn chưa có dịp đi uống nước hay đi ăn cơm với nhau 
					ngoài giờ làm việc hay không?
 Quốc nhanh chóng chụp lấy câu nói của nàng để đưa ra một lời 
					mời:
 - Vậy thì ngay chiều nay, nếu... em không từ chối, thì anh 
					xin dược mời cô Tổng Quản Lý bộ mãi xịch đi ăn cơm được 
					không ạ?
 
 Mặc dầu đang bối rối ngượng ngùng, nhưng Nguyệt Hằng cũng 
					không khỏi bật cười trước cách nói chuyện "cướp thời cơ" tự 
					nhiên của Quốc Lâm. Nàng vùng vằng hất bàn tay của chàng ra:
 - Cái anh này! Em nói như thế mà cũng không chịu hiểu. Ai mà 
					thèm đòi ăn cơm của anh đâu chứ? Nếu anh chịu mời cô bạn 
					Nguyệt Hằng thì còn để em tính lại, còn anh muốn mời cô Tổng 
					Quản Lý cửa công ty Hải Lâm thì làm như người ta đi ăn "hối 
					lộ" của anh vậy không bằng .
 
 Thấy bầu không khí có vẻ tự nhiên trở lại, Quốc Lâm sửa lại 
					điệu bộ:
 Tuân lệnh, xin được cho phép nói lại. Tôi rất muốn mời cô 
					nương Vương Nguyệt Hằng nhận lời mời đi ăn cơm với tôi chiều 
					hôm nay khi cô tan việc, để cám ơn nàng về việc nàng đã nhận 
					lời làm bạn với tôi. Tiếng cười của Nguyệt vang lên ròn tan. 
					Nàng cố nghĩ ra một câu gì đó để chọc quê điệu bộ của Quốc 
					Lâm:
 - Anh đừng có nói với em là anh về nước lần này để tập làm 
					tài tử đóng phim đó nghe…
 
 Nhưng không ngờ dù sinh trường ở hải ngoại mà Quốc Lâm cũng 
					có một lối nói chuyện y hệt người ở Hong Kong. Chàng vừa cho 
					xe chạy tiếp tục, vừa nói:
 - Ai nói không phải đâu? Thật ra anh chỉ sợ anh mà đóng phim 
					thì tài tử Châu Nhuận Phát hoặc Triệu Tử Lương phải thất 
					nghiệp vì mất việc thôi...
 - Xí có mới nói đi nghẹn…
 
 Nguyệt trề môi trêu Quốc Lâm rồi im lặng. Lòng nàng như mở 
					hội hân hoan. Nàng cũng không ngờ là nàng và Quốc Lâm lại 
					thân mật với nhau nhanh đến như vậy.
 
 Trên suốt đoạn đường đi đến că.ri biệt thự ở Tân Giới, nàng 
					và Quốc Lâm không hề đả động đến chuyện đi xem căn biệt thự 
					ở vùng biển. Như hai người bạn lâu ngày không gặp lại, Quốc 
					Lâm hỏi nàng về đời sống ở Hong Kong, về người Hong Kong, và 
					đô khi kể chuyện cho nàng nghe về đời sống của các vùng 
					Trung Hoa tại hải ngoại.
 
 Phút chóc xe đã đến căn biệt thự mà công ty Hải Lâm của 
					Nguyệt Hằng đang rao bán. Nàng bước xuống mở khóa cánh cổng 
					để Quốc Lâm cho xe vào luôn trong sân.
 
 Căn biệt thự nằm khuất mình sau sân cỏ rộng, mặt sau là một 
					vườn cây ăn trái với nhiều bóng mát ẩn hiện bao quanh một 
					chiếc hồ bơi hình bầu dục thật đẹp.
 
 Quốc Lâm đậu xe lại trong sân và theo chân Nguyệt Hằng đi 
					dạo phía ngoài. Chàng cảm thấy thật thoải mái với không khí 
					yên tinh một cách thần tiên rất hiếm thấy nơi căn nhà này, 
					nhất là những bóng mát do nhttng tàng cây ăn trái trên sân 
					cỏ.
 
 Sau khi cùng Nguyệt Hằng xem xét phía bên ngoài, Quốc Lâm 
					theo nàng vào nhà. Căn nhà quả có hơi rộng cho một mình 
					chàng, nhưng Quốc Lâm đã quá chán những loại nhà cao ốc ở 
					bên Mỹ nên chàng càng thêm thích thú với lối trưng bày của 
					căn biệt thự này.
 
 Tất cả đồ đạc furniture đều được chủ nhân sét up một cách 
					thật sẵn sàng, để người mua có thể bước chân vào là ở ngay. 
					Vì thế khi Nguyệt Hằng mở cửa căn nhà, Quốc Lâm có cảm tưởng 
					như không phải là chàng đi xem nhà để mua, mà là đang đến 
					một căn nhà của ai đang ở vậy.
 
 Nguyệt Hằng trở lại vị trí của một nhân viên địa ốc dẫn 
					chàng đi xem một vòng các căn phòng trong nhà. Giọng nàng 
					luyến thoắng vui vẻ giới thiệu từng chi tiết đặc thù của căn 
					nhà, từng nguồn gốc của các bức tranh, hoặc các loại đồ đạc 
					trang trí trong nhà. Cuối cùng, nàng dưa Quốc Lâin trở lại 
					bộ ghế trong phòng khách, và bước đến bar rượu để làm cho 
					chàng một ly nước giải khát.
 
 Ánh nắng phía bên ngoài đã lên cao, cộng thêm không khí 
					thanh hếch của căn nhà và nhất là bên cạnh chàng còn có một 
					giai nhân tuyệt sắc, đã làm cho Quốc Lâm lười biếng dời chân 
					ra khỏi nhà. Chàng muốn kéo dài giây phút gần gũi nàng càng 
					lâu càng tót. Công việc mua bán đã nhanh chóng qua đi, dù 
					Quốc Lâm chưa trả lời chính thức nhưng cả chàng và Nguyệt 
					Hằng đều dường như không ai
 muốn kéo dài chuyện mua bán, mà thay vào đó, lợi dụng thời 
					gian gần gũi nhau cả hai dã tận hưởng cảm giác lâng lâng 
					trong hương vị tình yêu đang phát triển.
 
 Cho đến trưa, khi Quốc Lâm đề nghị dưa nàng trở về Hong Kong 
					để ăn trưa, thì chàng thật là ngạc nhiên khi Nguyệt Hằng cho 
					biết căn nhà có đầy đủ tiện nghi của nhà bếp, và ngoài hồ 
					bơi còn có một khu để nướng thịt BBQ nữa. Nguyệt Hằng nói:
 - Nếu anh muốn thưởng thức tài nội trợ của con gái Hong 
					Kong, thì cứ đưa em ra chợ…
 
 Còn gì hấp dẫn bằng một lời đề nghị dễ thương như vậy? Chỉ 
					không đầy hai mươi phút sau, chiếc xe của chàng đã đưa 
					Nguyệt Hằng ra khu chợ Tân Giới gần dó. Nàng nhanh chóng mua 
					một vài món thức ăn và một ít trái cây, rồi cùng Quốc Lâm 
					đến một khu sllopping gần đó để chọn cho nàng và Quốc Lâm 
					một bộ đồ tắm.
 
 Quốc Lâm cảm thấy hơi buồn cười xen lẫn với thật nhiều thích 
					thú. Bỗng dưng mà buổi đi xem nhà để mua của chàng, và buổi 
					đưa khách hàng đi giới thiệu nhà để bán của Nguyệt Hằng đã 
					biến thành buổi picnic thật thú vị đến tuyệt vời. Khi chàng 
					đem điều này ra nói cho Nguyệt Hằng biết thì nàng mỉm cười 
					cho biết:
 - Đối vôi các công ty thương mại về nhà cửa ở Hong Kong như 
					Hải Lâm, thì toàn bộ thì giờ của em hôm nay được kể như là 
					giờ business. Và nếu anh không dông ý mua căn nhà này đi nữa 
					thì coi như em vẫn còn lời buổi đi chơi thôi.
 
 Về đến. căn biệt thự trong lúc chờ Nguyệt Hằng chuẩn bị các 
					thức ăn, Quốc Lâm thay quần áo ra để xuống hồ vẫy vùng cùng 
					làn nước mát. Đã lâu chàng không bơi lội, lại nữa trời Hong 
					Kong buổi trưa mùa này đã bắt đầu nóng. Nguyệt Hằng cũng 
					thay đồ bơi ra cho nhẹ bớt bộ quần áo ở offlce mà nàng đang 
					mặc trên người. Nhìn nàng trong bộ bikini màu vàng thật thời 
					trang, Quốc Lâm càng thêm ngạc nhiên vì chàng không ngờ 
					Nguyệt Hằng lại có một thân hình quá đẹp Da thịt nàng mịn 
					màng, trắng và trơn láng. Còn thân hình của nàng mới thật là 
					hấp dẫn. Nguyệt Hằng không có bộ ngực vĩ đại giông như những 
					cô gái âu Mỹ ở Los Angeles, nhưng chính vì thế mà ở nàng 
					toát ra một sác đẹp như sươl g khói. Người nàng thật mỏng 
					với chiếc bụng thon nhỏ và dài. Hai đùi nàng thật thon trên 
					chiếc quần bikini loại nhỏ cũng đủ làm Quốc Lâm rạo rực đến 
					chết người.
 
 Người ta nói con gái á châu có nét lẳng ngầm, bây giờ Quốc 
					Lâm mới thấy điều này là đúng. Nhìn Nguyệt Hằng phơi bày da 
					thịt trong bộ bikini nhỏ, nàng chỉ khoác hờ hững trên người 
					chiếc áo khoác mỏng nới mua từ shopping ngoài phố lúc ban 
					nãy mà bỗng dưng Quốc Lâm thấy nàng đẹp đến chết người. Có 
					lẽ nàng còn hấp dẫn và quyến rũ với nét nửa kín nửa hở hơn 
					là các cô gái Mỹ trần truồng hoàn toàn trên các bãi biển 
					khỏa thân bên Mỹ nữa là khác.
 
 Quốc Lâm leo lên khỏi hồ bơi, chàng bước đến ngồi trên chiếc 
					bàn nhỏ dưới bóng mát của tàng cây bên cạnh hồ bơi. Chàng 
					say đắm len lén nhìn ngắm Nguyệt Hằng đang tự nhiên trong bộ 
					dỗ trắm nhỏ, và đang lui cui nướng vài món thức ăn trên 
					chiếc lò BBQ bên cạnh hồ. ánh mắt của Quốc Lâm làm nàng đâm 
					ngượng. Nguyệt Hằng làm duyên, nàng nhặt một mẩu cà rốt nhỏ 
					ném vào người Quốc Lâm và nũng nịu:
 - Đừng có nhìn làm em ngượng. Có rảnh thì đến đây giúp người 
					ta làm đồ ăn mau lên! Bộ anh chưa từng biết đói bụng hay sao?
 
 Quốc Lâm tuân lệnh lập tức, đứng dậy đến bên Nguyệt. Chàng 
					giúp nàng lựa qua lựa lại mấy miếng thịt và cấc loại salad 
					cho vào dĩa. Tay thì làm mà trí thì không ngừng xoay chuyển 
					với những ước muốn thầm kín đang dâng lên ngùn ngụt trong 
					chàng. Tim chàng bỗng dưng nhảy loạn cùng mùi da thịt của 
					Nguyệt Hằng bên cạnh.
 
 Một luồng điện như dang chạy rần rần trong người Quốc Lâm. 
					Và thật bất chợt đến không ngờ, Quốc Lâm xoay nhanh người vồ 
					lấy Nguyệt Hằng, kéo nàng thật nhanh, thật mạnh vào lòng 
					mình đến độ làm nàng đánh rơi chiếc đĩa thức ăn đổ văng tung 
					tóe trên bàn. Mặc kệ cho Nguyệt Hằng nghĩ gì và chuyện gì sẽ 
					xảy ra, Quốc Làm đã nhanh chóng ôm chầm lấy Nguyệt, và bờ 
					môi tham lam của chàng đã khóa chặt lấy tiếng la "ái. . . 
					anh. . . " kinh ngạc của Nguyệt vừa như muốn thốt ra khỏi bờ 
					môi để phản đối hành động bất nô,đờ của chàng.
 
 Nguyệt vùng vằng trong tay rắn chắc của Quốc, nhưng chỉ 
					không đầy vài giây đồng hồ sau, khi chiếc lưỡi đầy dục vọng 
					của chàng đã như một con rắn ngoan cố nong hé ra bờ môi đang 
					mím chặt của nàng để chui qua quấn quít phần lưỡi trong 
					miệng nàng, thì cảm giác rạo rực như gióng điện mạnh đã từ 
					thân của Quốc Lâm đang cuồn cuộn theo chiếc lưỡi của chàng 
					chui qua người Nguyệt.
 
 Trong một tích tấc đồng hồ, dù thần trí nàng vẫn tỉnh táo để 
					diều khiển tứ chi của Nguyệt Hàng cố gắng vẫy vùng để xô 
					mạnh Quốc lâm ra, nhưng nàng vẫn không thoát được vòng tay 
					rắn chắc của chàng. Đúng lúc đó thì chiếc lưỡi của Nguyệt đã 
					bắt đầu tê dại. Gần như một phần thân thể của nàng đã bắt 
					đầu "bất tuân lệnh" trí óc nàng. Đầu tiên hết là chiếc lưỡi 
					của Nguyệt, không biết tự bao giờ, hay có lê từ khi chóp đầu 
					của chiếc lưỡi Quốc vừa đưa qua miệng nàng, là Nguyệt đã 
					ngập và mút lấy vội vàng. Mùi vị của hơi đàn ông theo gióng 
					nước miếng ngọt ngào và mềm mại nơi đầu lưỡi Quốc Lâm đã làm 
					từng tế bào trong cơ thể của Nguyệt Hằng như bừng bừng sống 
					dậy. Và chúng nhanh chóng lan truyền xuống phần da thịt trần 
					của nàng trong bộ đồ tắm nhỏ.
 
 Nguyệt Hằng cảm thấy hai gò nhũ hoa của mình áp chặt lên vòm 
					ngực rộng và rắn chắc của Quốc Lâm, hai đùi nàng như đang 
					tiếp giáp với da thịt cuồn cuộn trên cặp đùi chắc nịch vì 
					thể thao của chàng. Tất cả những cảm giác đê mê nơi các vùng 
					thịt da đó đang đánh thức nỗi thèm khát vô biên trong lòng 
					Nguyệt Hằng. Tay chân nàng lơi dần, lơi dần theo nhịp xô đẩy 
					ban đầu để mong thoát khỏi vòng tay Quốc, mà thật ra Nguyệt 
					Hằng đã lim dim cặp mắt của nàng lại để tận hưởng nỗi khoái 
					lạc do nụ hôn của Quốc vẫn còn đang quấn quýt trong lười cua 
					nàng.
 
 Cho đến khi hai bàn tay của Nguyệt không còn xô đẩy gì nữa, 
					mà nàng đã tự nguyện đáp ứng sự dông tình bằng cách ôm 
					choàng lấy cổ Quốc Lâm, thì dù nụ hôn vẫn còn dính trên môi 
					nhưng âm thành trong cuống họng nàng đang phát ra những 
					tiếng rên hừ hừ dồn dập.
 
 Phần Quốc Lâm cũng vậy chàng thư điên với cơn say tình khi 
					thân thể Nguyệt Hằngg đã đeo cứng lấy chàng. Thân hình nàng 
					không llgừng trốn éo dẫy dụa, nhưng bây giờ thì không phải 
					là sự dẫy dụa để phản đối nữa mà là dẫy dụa vì sung sướng, 
					khi da thịt cương cứng của hai bên đang nảy ện với nhau theo 
					từng nhịp đam mê đang dâng cao trong lớp vải quần.
 
 Quốc Lâm không còn chờ đợi được nữa. Chàng lòn một tay xuống 
					bên dưới trì mép quần tắm của Nguyệt Hằng cho tuột sâu xuống, 
					rồi co chân lên đạp cho nó sút ra ngoài mà không gặp sự phản 
					kháng nào của nàng, ngoài những tiếng rên ư hứ trong cổ họng, 
					nửa như khuyến khích , nửl như giải tỏa đi nỗi thèm khát 
					đang tràn trề trong cơ thể bốc lửa cua nàng.
 
 Khi chiếc quần tắm đã tuột ra bên ngoài rồi, bay giờ Nguyệt 
					Hằng đang hoàn toàn trần truồng trong tay Quốc Lâm, trên 
					thân nàng chỉ còn có mảnh vải bikim phía trên che dược hai 
					núm vú. Nguyệt Hằng như đang mê đi vào một cõi nào đó mà 
					nàng không ngừng lại dược. Môi nàng vẫn nút lấy chiếc lười 
					của Quốc Lâm thật mạnh. Phần dưới nàng vẫn không ngừng trườn 
					đám lông rậm trên mu vào bắp đùi Quốc, để tạo cho nàng một 
					kích thích đến kinh hoàng.
 
 Dường như cơn mê của nàng đã dâng đến cao độ, và dã cho nàng 
					lâng dâng trong cơn sướng. Có lẽ Nguyệt Hằng cũng chưa hay 
					là chiếc quần bikini của nàng đã bị Quốc Lâm tuột ra rồi, và 
					nàng cũng chẳng biết được là Quốc Lâm đang đưa tay trễ chiếc 
					quần của chàng thấp xuống từ từ đến ngang bắp vế.
 
 Bây giờ thì phần da thịt bên dưới của Quốc Lâm và Nguyệt 
					Hằng đã hoàn toàn va chạm vào nhau mà không còn mảnh vải nào 
					ngăn chặn. Quốc Lâm cảm nhận được sự mềm mại, ấm nóng và 
					trơn nhớt đang hừng hực toát ra giữa hai bắp đùi của Nguyệt 
					Hằng. Cơn háo hức càng dâng ên đến tột đỉnh với cứ chỉ hòa 
					đồng của chàng trong nét rượn tình của Nguyệt Hằng.
 
 Quốc Lâm biết rằng có thể Nguyệt Hằng chỉ bị loạn tình trong 
					một giây phút nào đó thôi, nếu chàng không chiếm mục tiêu 
					ngay thì có lẽ chỉ chừng một giây đồng hồ sau khi Nguyệt 
					Hằng tỉnh trí lại để biết rõ tình hình, thì nàng có thể phản 
					kháng ngay.
 
 (Hết Phần 2 … Xin mời xem tiếp
					Phần 3)
 |  |  
            |  |  
            | Xin các bạn vui lòng nhấn 
            chuột vào quảng cáo để ủng hộ Cõi Thiên Thai! |  
            | 
			 |  
            | (VIETNAMESE 
            STORIES - TRUYỆN NGƯỜI LỚN) |  
            | Join Cõi Thiên Thai's 
            Mailing List To Receive Updates & News - (Recommended for people who 
            live in Viet Nam) |  
            | 
             |  
            | Last Update: January 12, 
			2005This story has been read (Since December 30, 2004):
 
  |  
            | 
             |  
            | This page is using Unicode 
            font - Please
            
            download Unicode Font here to readWeb site: http://www.coithienthai.com
 E-mail: [email protected]
 |  |