| Thế là, kể từ lúc 
                  tôi đụ con Mi lần thứ hai, cả hai đứa đều cảm thấy hạnh phúc 
                  với những khoái cảm tột đỉnh vừa đạt được. Ngày lại qua ngày 
                  hai đứa ngập chìm trong khoái lạc, chuyện đụ đéo đã trở nên 
                  thành thục, cơ thể hai đứa ngày một nảy nở, lúc này bướm con 
                  Mi trông hấp dẫn làm sao, nó hum húp và dường như mọng nước, 
                  nhiều lúc hai đứa đi chơi đôi khi tôi bắt gặp những ánh mắt 
                  soi mói thèm thuồng của đủ loại đàn ông mà chúng tôi gặp, 
                  những ánh mắt đó như dán chặt vào háng con Mi rồi trở nên đờ 
                  đẫn. Thời gian dần 
                  trôi, cho tới khi tôi được 15 tuổi đó cũng là năm tôi học lớp 
                  9. Cho tới lúc này tôi vẫn chưa ý thức được đụ đéo của mình 
                  với con Mi sẽ đi tới đâu, tôi chỉ mơ hồ rằng chuyện đó dường 
                  như không được tự nhiên cho lắm, khiến cho tôi phải giấu diếm 
                  suốt hai năm qua, tôi vẫn chưa hiểu “loạn luân” là như thế nào. Rồi tôi bước vào 
                  lớp 9, tôi được học về sinh lý con người, những điều tôi thắc 
                  mắc dần hiện ra qua những bài học, tôi đã hiểu về cấu trúc cơ 
                  thể con người, các chức năng của từng bộ phận trong cơ thể. 
                  Những buổi học mà tôi thích nhất là những buổi học về cơ quan 
                  sinh dục của con người, về quá trình sinh sản … Và rồi tôi 
                  được dạy tại sao các loài sinh vật không nên giao phối cận 
                  huyết, bởi vì khi sinh ra những thế hệ tiếp theo chúng sẽ bị 
                  double những gen xấu và mang nhiều bệnh tật. Điều làm tôi sững 
                  sờ là sự giao phối cận huyết ở người thì người ta gọi đó là sự 
                  loạn luân. Một sự thật phũ phàng dần hiện rõ hơn lúc nào hết, 
                  tôi với con Mi đã chơi gần hai năm qua. Lòng tôi nặng trĩu “Oh 
                  my God !”.Kể từ đó trong đầu tôi cứ lẩn quẩn những câu hỏi “Phải làm sao 
                  đây?”, “Tôi phải dừng lại thôi?”. Rồi thì nó cứ ám ảnh tôi mãi, 
                  nó len lỏi vào trong giấc mơ. Trong mơ tôi thấy mình đụ con Mi 
                  như điên như dại, bỗng một ngày chúng tôi bị mẹ phát hiện, bà 
                  ấy khóc nức nở đòi thắt cổ chết đi cho xong, còn chúng tôi thì 
                  lạy lục van xin, và tồi tệ hơn nữa là bụng con Mi trương lên 
                  sau đó ít lâu. Tôi dường như hét lên trong mơ “Oooh my Gooood 
                  ..”. Đến khi con Mi lay động tôi : “Anh hai làm sao vậy ?” thì 
                  tôi mới biết mình đang nằm mơ - một giấc mơ khủng khiếp, người 
                  tôi ướt đẫm mồ hôi, một lúc sau mới trấn tĩnh lại được. Tôi 
                  trấn an:
 - Anh không sao, anh nằm thấy ác mộng đó mà. Nó hỏi :
 - Anh hai thấy gì kể cho em nghe đi ? Tôi trả lời bâng quâ :
 - À ! không có gì đâu. Thật tình là tôi không biết có nên kể 
                  cho nó nghe hay không ?
 Bao nhiêu nhận thức mới và những cơn ác mộng đã làm cho con 
                  lợn lòng tôi xìu xuống thấy rõ, tôi cố gắng tránh mặt con Mi, 
                  bằng cách viện cớ đi học bài ở nhà bạn, nhưng cho dù tránh cỡ 
                  nào thì cũng có lúc phải gặp nó, những lúc hiếm hoi đó là con 
                  mi sà vào người tôi đòi trả bài, tôi cảm thấy bối rối và tội 
                  lỗi, nhưng chưa dám nói sự thật cho nó biết, thế là tôi đành 
                  phải đụ con Mi một cách miễn cưỡng cho xong chuyện. Về phần 
                  con Mi, nó rất buồn khi thấy tôi ngày càng lạnh nhạt với nó, 
                  mãi đến một hôm nó buồn hiu hỏi tôi :
 - “Anh hai hổng thương em nữa phải hông ?” Tôi hơi bối rối 
                  trước câu hỏi của nó nhưng cũng vội trấn an :
 - “Hổng có đâu ! Anh thương mà!”
 - “Sao anh hai cứ đi hoài, hổng chơi với em nữa ?”
 Lòng tôi se lại, 
                  rối bời, tôi không biết phải nói sao cho nó hiểu. Tôi lặng 
                  thinh không nói gì, thời gian trôi qua không biết là bao lâu, 
                  hai mắt con Mi đã rươm rướm tự bao giờ. Và thế là tôi quyết 
                  định phải nói cho nó hiểu và chấp nhận một sự thật phũ phàng 
                  đó. Quả thật tôi gặp rất nhiều khó khăn khi giải thích cho nó 
                  hiểu. bởi vì nó chỉ nghĩ đơn giản đó là một trò chơi kín giữa 
                  hai đứa mà thôi, đôi khi tôi còn dọa nó rằng nếu cứ chơi tiếp 
                  tục thì nó có thể sẽ có em bé trong bụng, bụng sẽ to dần lên 
                  rồi mọi người sẽ biết, Ba mẹ sẽ cạo đầu hai đứa rồi đuổi đi … Cuối cùng rồi con 
                  Mi cũng chấp nhận sự thật đó. Hai đứa phải ngậm ngùi “ăn chay”, 
                  điều này quả rất khó khăn khi mà cả hai đã ăn mặn quen rồi. 
                  Thế là tôi đành thủ dâm cho đỡ “ghiền” vậy và con Mi cũng thế 
                  nó cứ chui vô nhà tắm mà rên hư hử. Thú thật đôi lúc tôi thèm 
                  quá chỉ muốn đè con Mi ra mà đụ và tôi biết nó cũng rất muốn, 
                  nhưng rồi lý trí đã chiến thắng khi tôi nghĩ về gia đình về 
                  những gì tôi học được ở trường. Tôi đã rời xa con Mi, nhưng 
                  những cảm giác hỗn độn vừa tội lỗi vừa khát khao cứ ám ảnh tôi 
                  mãi cho đến vài năm sau, tôi tình cờ được biết theo kết quả 
                  nghiên cứu của các tổ chức chuyên nghiên cứu về các vấn đề 
                  liên quan đến tình dục, thì họ cho biết có hơn 70% số người 
                  được hỏi cho biết là đã từng có những hành vi tính dục với các 
                  anh chị em ở các mức độ khác nhau. Tôi thật sự ngạc nhiên và 
                  cảm thấy như được an ủi phần nào, sự thăng bằng trở lại trong 
                  tôi, tôi vui vẻ dấng thân vào những cuộc phiêu lưu tình ái mới 
                  và đó là những câu chuyện khác. HẾT 
                  Các bạn thân mến !Cuộc đời chúng ta ai cũng có lúc phạm lỗi lầm khó nói 
                  và đôi khi những lỗi lầm đó là điều hết sức tự nhiên rất con 
                  người. Một điều quan trọng là chúng ta có dũng cảm nhìn nhận 
                  và sữa chửa hay không, để từ đó biến nó thành một bài học bổ 
                  ích cho bản thân.
 Qua câu chuyện này 
                  Boytoman hy vọng các bạn có được một cái nhìn mới về nhân sinh 
                  quan, và trong bất cứ hoàn cảnh nào các bạn cũng sẽ thấy cuộc 
                  đời vẫn đẹp sao. Boytoman xin chân 
                  thành cảm ơn người bạn thân đã cho biết câu chuyện trên, một 
                  số chi tiết của truyện do Boytoman hư cấu thêm mong bạn thông 
                  cảm ! |