Như đã hẹn. Tôi xin lại được hầu các
bạn phần bốn câu chuyện, vẫn với tựa đề xưa cũ: Chuyện bây
giờ mới kể.
Nhưng lần này xin được hầu các bạn một
câu chuyện tình, một câu chuyện tình nơi làng quê. Một
chuyện tình không phải của tôi cũng không phải của anh -
Những nhận vật trong những phần trước mà tôi đã “Hầu” các
bạn.
Xin được vào chuyện bạn nhé:
Lễ vu quy !
Cô dâu thướt tha trong trong tà áo cưới
sánh bước cùng chú rể trong tiếng pháo vu quy, xác pháo hồng
rải thảm đầy ngõ vấn vương theo tà áo cưới, tiếng chúc tụng
mừng hạnh phúc cho đôi uyên ương ... Cô dâu mang khuôn mặt
thôn nữ đầy mãn nguyện bước vào tiệc cưới ....
*
* *
Căn buồng hạnh phúc !
Chiếc giường cưới với tấm nệm ga trắng,
cô dâu khẽ khàng ngồi bên mép giường, Mắt ngó quanh, nàng
cứ loay hoay với khuôn mặt như mang một tâm trạng - Một tâm
trạng như xa xăm, như mơ hồ như không biết mình sẽ phải làm
gì cho đêm tân hôn với tân lang nơi miền quê đầy giá trị đạo
lý ....
Bên chiếc bàn nhỏ, chén trà đang tỏa
khói, hương thơm lan tỏa nhè nhẹ, chú rể đang ngồi đó cũng
với một khuôn mặt đầy tâm trạng. Có lẽ chén trà chưa đủ khỏa
lấp tâm trạng của chú rể đêm tân hôn nên bên cạnh đó còn có
chai rượu, chai rượu đã mở nắp ....
Đêm đi vào tĩnh lặng, lặng yên, lặng
yên cho đôi bạn trẻ bước vào đêm tân hôn. Ánh đèn đã được
tắt nhưng vẫn còn một thứ ánh sáng, ánh sáng yếu ớt, khiêm
nhường từ phòng bên hắt sang. Một thứ ánh sáng mà chú rể cố
tình tạo ra trước khi họ bước vào chốn thiên bồng ....
Trên giường cưới, họ ngồi bên nhau, cô
dâu e lệ nép vào chú rể ... Có lẽ họ muốn kéo dài đến bất
tận cái giờ phút thiêng liêng này, giờ phút vu quy, giờ phút
động phòng.
- Mình nằm đi anh – Cô dâu khẽ khàng
nũng nịu.
- Anh muốn .... Anh muốn đêm nay mình
làm một điều gì đó khác người để nhớ mãi, nhớ mãi mình đã có
phút bên nhau, có phút là của nhau .....
- Em không biết .... Cô dâu lại e lệ.
Thế rồi !
Vẫn tư thế ngồi bên nhau ấy, Chú rể nhẹ
nhàng kéo cô dâu ngả vào lòng, cúi xuống đôi môi họ gắn vào
nhau. Cô dâu ngả dần, ngả dần, đôi môi họ nhả ra trong ánh
mắt đắm đuối, si mê.
- Em cởi đồ anh nhé ....
- Không ! Anh muốn khác kiểu để mình
nhớ mãi .... Được chứ em ?
- Tất cả là của anh mà ..... Cô dâu lại
khẽ khàng, nũng nịu.
Trong ánh mắt như si mê ấy, chú rể một
tay vòng qua bờ vai đặt lên bầu vú còn tay kia lần xuống,
lần xuống đặt lên trái cấm, một trái cấm cô thôn nữ đã ướt
mèm trong ham muốn.
Chiếc quần ngủ của cô dâu được kéo
xuống một chút chỉ đủ để trật ra trái cấm cô thôn nữ. Bàn
tay vẫn vuốt ve trái cấm, cô dâu đi dần vào đê mê, đôi mắt
lim dim chờ đợi. Chú rể lại tự mình kéo khóa quần, trật
xuống, trật xuống cũng chỉ đủ để dương vật trật ra, ngỏng
cao.
Nhẹ nhàng chú rể xoay mình nằm lên, vẫn
bàn tay chú rể cầm khúc dương vật đưa vào đúng tâm điểm nhấn
xuống:
- Ái ... Á ... Ái ... đau quá anh ơi,
đau quá, đau quá anh ơi ... Đau em quá anh ơi .... Úi a ...
úi a.... Tiếng cô dâu trong đêm thanh vắng thật gợi tình.
Chú rể nhẹ nhàng nhấp, nhấp khoan thai
như theo một điệu valse như để tận hưởng cái hương vị ban
đầu của cô thôn nữ.
Điệu Valse nhẹ nhàng dần được tăng nhịp
điệu để những nhịp nhấp mau hơn, nhanh hơn và giai điệu Ái
... Á ... Ái ... của cô dâu đêm thanh vắng chuyển sang những
tiếng .. hự ... hự ... hự theo mỗi nhịp hích của chú rể.
*
* *
Trong vườn địa đàng của cô dâu, thật
sâu, thật sâu trong tử cung âm hộ thằng nhỏ nhả đạn, từng
loạt đạn nóng hổi theo nhịp giật để cả hai, cả hai họ cảm
nhận cái đê mê, cái tê tê của tình ái nam nữ chốn phòng the.
Một chút thư giãn sau cuộc tình. Trên
bụng cô dâu, chú rể vẫn nằm nguyên, Họ nằm nguyên trong tĩnh
lăng. Có lẽ trong họ mang hai tâm trạng khác nhau ...
Rồi nhẹ nhàng chú rể lật người xuống,
tự mình lấy chiếc khăn lau sạch dấu ấn cuộc tình.
- Thích không anh .... Cô dâu nhẹ
nhàng.
- ..... Tuyệt ... Mà em thấy anh làm
thế giống hôm qua không em ?
- .... Sao ... !!! Anh nói sao ? Cô dâu
nói trong lo sợ.
- ... Anh nói “Anh làm thế giống hôm
qua không em !!!” Mà thôi ngủ đi em.
*
* *
Bên cạnh cô dâu, chú rể nhắm mắt để ngủ.
Không biết chú rể có ngủ thực sự hay
không ? Không biết, chỉ biết cô dâu nằm cạnh trong thấp thỏm,
trong nước mắt nhạt nhòa.
Và sáng hôm sau.
Cả nhà trai tỏa đi khắp nơi, sang cả
nhà gái, nhà bạn bè cô dâu để tìm, nhưng họ vẫn không thấy
cô dâu đâu.
Câu chuyện tình của họ làm xôn sao dư
luận làng quê ấy, thời gian rồi cũng xóa nhòa, nhưng họ vẫn
không biết cô dâu đi đâu sau đêm ấy.
*
* *
Giờ thì cũng khuya khuya rồi, xin hẹn
được tái ngộ cùng các bạn trong những lần gặp sau.
Chúc các bạn ngủ ngon.
Đêm 29/07/2008
(Hết Phần 4 ... Xin mời xem tiếp
Phần
5) |