Năm 10 tuổi, Lê được mẹ ruột nhận
về và sang Mỹ, mẹ Lê, bà Thu nhận li lấy một
Việt Kiều ở Mỹ. Từ nhỏ tới lúc 10 tuổi,
Lê vẫn tưởng rằn ông bà Đạt la cha mẹ ruột
của mình cho đến lúc ông bà Đạt và mẹ Lê, bà
Thu gọi Lê nói chuyện bằng khuôn mặt
thật nghiêm trọng.
Ông Đạt mở đầu bằng một giọng nghẹn ngào:
- Hôm nay ba phải nói thật với con 1 điều ma từ
10 năm nay ba má giữ kỹ trong lòng. Ba má không
phải là ba má ruột của con, má ruột của con la
cô Thu, vì nhiều lý do bất đắc dĩ, má ruột của
con không thể nuôi con được nên đã giao cho ba má
nuôi nấng con từ nhỏ. Bây giờ, má Thu của con cần
có con ở bên cạnh, tình mẹ con không thể nào
rời
xa được, con là núm ruột của me con, nên mẹ con
đã năn nỉ ba má để lấy lại con. Ba má nghĩ, đây
cũng là dịp tốt cho tương lai của con, nên dù
có thương con như con ruột, như chính máu mủ của
mình, ba má cũng đành phải để con nhận lại
người mẹ ruột của con, đành để con theo mẹ sang Mỹ, chỉ
mong cho tương lai của con được tốt đẹp hơn !
Lúc đó Lê phân vân, hững hờ, không biết như
thế nào cả, cô Thu, người bạn thân của mẹ Lê
lại chính là mẹ ruột của Lê sao ? Hai người mẹ
của Lê đang ỏ trong 2 trạng thái khác nhau,
người
mẹ ruột, được lại đứa con nên trầm ngâm
nhìn bà mẹ nuôi sẽ phải xa rời Lê mãi đang sụt
sùi nước mắt. Bà kéo Lê lại , ôm Lê vào
lòng khóc nức nở một lúc thật lâu rồi nói
:
-Con đi với mẹ Thu sang bên đó vài năm về thăm
mẹ nghe con !
Ba Lê là đàn ông cứng rắn hơn, nhưng Lê cũng
thấy mắt ba đỏ hoe.
Lê đi sang Mỹ với mẹ Thu, mẹ ruột của Lê và
người chồng mới của bà, mới đầu bà không định
đem Lê đi theo, nhưng sau cùng, sau khi đã nói thật
với người chồng mới về tình trạng éo le của
bà, người chồng mới, ba Thúc đã bảo lãnh cả
2 mẹ con sang Mỹ. Lúc đó Lê còn nhỏ, không
biết gì hết, nghe người lớn nói sao thì nghe
lời vậy,
không thắc mắc gì cả, tuy mấy tháng đầu, Lê
buồn vì lạ cảnh, lạ người, nhớ ba má nuôi của
Lê rất nhiều.
Rồi đi sống với nhiều bận rộn ở trường học
và bạn bè làm Lê không còn nhớ nhiều đến
khúc rẽ của cuộc đi mình ngày xưa nữa. Lê
mãi
mê với đi sống, với trường học và bạn bè và
với những thú vui của riêng mình.
Ông Thức và Thu đã ly dị
với nhau sau 6 năm chung sống, ông ta đã say mê cờ
bạc, nướng trọn số tài sản mà ông ta gây
được từ hơn 2 mươi năm chắt bóp làm lụng
vất vả. Ông ta đã lao vào cơn say đỏ đen ỏ
Las Vegas và đã nướng trọn gia tài của mình,
chỉ còn lại căn nhà Thu đứng tên nên ông đa
không bán được và tòa án đã phán quyết
cho Thu được giữ căn nhà này, bà đã
được cơ quan xã hội cho đi học và cấp dưỡng
và mới đây, Thu đã đi làm cho một hãng dược
phẩm ở gần nhà.
Rồi mọi chuyện cũng quen đi, cuộc sống của hai
mẹ con Lê trở lại bình thường, Lê vẫn đi hoc ,
năm nay Lê đang theo hoc lớp 11, hai mẹ con vẫn sống
thủ thỉ với nhau , Lê học hành rất chăm chỉ
và là một đức con ngoan ngoãn, vâng lời mẹ
và
giúp đỡ mẹ rất nhiều trong việc nhà. Lê đã
tỏ ra là một thanh niên tháo vát, mọi việc nặng
nhọc như sửa chữa những hư hỏng vặt trong nhà,
cắt cỏ, đều do Lê đảm trách. Bà Thu rất thích
trồng hoa ngoài vườn vào mùa hè, buổi chiều sau
khi cơm nước xong , hay vào cuối tuần, Lê
thường
giúp Thu chăm sóc khu vun nhỏ sau nhà. Hai mẹ con
rất thân với nhau, Thu là một người mẹ rất dịu
dàng, nên Lê hay thủ thỉ kể cho mẹ tất cả mọi
chuyện xảy ra trong trường học, bạn bè và những
dự?tính trong tương lai của Lệ Lê dự?định
sau khi hoc xong trung học, Lê sẽ học đại học về
ngành computer, vi Lê rất thích và chịu khó tìm
tòi về computer. Ngoài việc học ở trường, tham dự?
nhữg môn thể thao ở trường, Lê thường hay dùng thì
giờ rãnh của mình tìm tòi về computer, hí hoáy với
cái PC mà bà Thu đã mua cho Lê. Mới 17 tuổi, nhờ
chơi thể thao nên Lê đã có một thân thể
cường tráng
, khỏe mạnh, Lê cao gần 5'10 và nặng 160 lbs so với
thân thể nhỏ nhắn của mẹ.
Thu cũng rất ít bạn bè như Lê, lâu lâu bà mới
đi ra ngoài party với bạn bè thân hay bạn bè
trong sở, hai mẹ con, nhất la Lê, lại càng ít bạn
bè hơn nữa, Lê thường ở nhà học bài, nói
chuyện với mẹ, hay chúi đầu vào computer nhũng
lúc rỗi rãi, không như những thanh niên mới lớn
khác, có những thú vui với bạn cùng lứa hay
có bạn gái. Thu rất bằng lòng với Lê và
thường
hay khoe với bạn về sự?ngoan ngoãn của con
trai mình.
Thu còn rất trẻ, năm nay bà mới 38 tuổi, không
đẹp lắm, nhưng bà có nước da thật trắng, mịn
màng. Người đàn bà chỉ cần nước da mịn màng
và dáng người nhỏ nhắn để được trẻ lâu, Thu
thuộc loại người đàn bà trẻ lâu.
Buổi chiều mùa hè, Lê giúp mẹ xới lại khu
vun nhỏ, Thu mới xin được một giống hồng thật
đẹp của người bạn về cấy trong sân nhà. Lê hì
hục nhổ đám hoa cũ mà Thu muốn trồng hoa Hồng
thay thế bên hông nhà sau bữa cơm chiều. Thu vô
nhà trước trong Khi Lê còn tưới thêm cho mấy
cây hồng mới trồng. Lê vô nhà tắm rửa rồi
bưng một tô cơm thật đầy lên phòng khách, sức
con trai mới lớn lúc nào cũng ăn rất nhiều.
Lê bưng tô cơm đặt trền bàn coffee ngồi bệt
xuống thảm, vừa ăn vừa coi TV. Thu ngồi trên
ghế sofa đang sơn móng tay , Thu cười khi thấy Lê đang
ăn ngồm ngoàm:
-Lê lại đói bụng nữa rồi hả, ăn nhiều qúa
!!!
Lê không nói gì cắm cúi ăn, mắt không ri TV.
Một lát tình cờ liếc sang nhìn mẹ, Thu đang sơn móng
chân, một chân gác lên bàn, khom người chăm chú
sơn móng chân mình, chiếc áo rộng mặc trong nhà
để hở một phần chân ngang tầm mắt của Lê, gót
chân hồng với bắp chân thon và lôi cuốn Lê
hơn cả là phần đùi của mẹ, phía đùi dưới
chạy dài đến tận gần mông. Lê không dám nhìn
vào đó, vẫn chăm chú coi TV, nhưng khi cúi xuồng
bàn để xúc cơm, thì đôi chân trần của Thu lại
ở ngang tầm mắt Lê. Lê cố xua duổi hình ảnh
khêu gợi đó, không dám nhìn vào khoảng hở
đó, nhưng mỗi lần xúc cơm, hình ảnh của dôi
chân lại đập vào mắt Lệ Đôi chân trắng
mịn, thon nhỏ với những sợi lông thật nhỏ lôi
cuốn mắt Lê. Lhu vẫn chăm chú sơn móng chân,
vô ý để Lê nhìn thấy khoảng da thịt thật khêu
gợi của mình cho đứa con đã là một thanh niên
của mình. Chiếc váy đưa cao theo chân gác lên
bàn, Lê nhìn thoáng thấy nguyên một khoảng đùi
và cả quần lót của Thu. Tim Lê bắt đầu đập
thật mạnh với hình ảnh đó, nhưng Lê không dám
nhìn chăm chú khoảng hở đó mà chỉ liếc một
chút rồi lại nhìn lên màn ảnh TV. Như một bản
năng của một đứa con trai nhìn một hình ảnh
khêu gợi, dù là của người mẹ mình, mắt Lê nhìn
thăng vào chân mẹ lâu hơn mỗi lần Lê cúi
xuống múc cơm, người Lê nóng dần lên, khoảng
chân thật trắng, những ngón chân nhỏ, tròn ,
móng đỏ thật đẹp, va thật sâu bên trong là mầu
trắng của chiếc quần lót của mẹ.
Thu vẫn vô tình không biết
Lê đang nhìn đôi chân của mình, một lát sau,
Thu thay đổi lối ngồi, đưa chân kia gác lên bàn
sau khi đã sơn xong mấy ngón chân của bàn chân
trước. Lê không cưỡng được ý chí của mình,
nhìn càng lâu hơn vào đùi của mẹ, và phần sát
với quần lót của Thu, những ý tưởng về sự?
ham muốn dâng lên, người Lê bắt đầu lạnh ở
hai bàn tay và truyền xuống khắp người, dương vật
Lê bắt đầu căng cứng sau lớp quần của mình.
Lê cảm thấy tôi lỗi, mẹ mình mà, tại sao mình
lại dám nhìn vào thân th của mẹ mình như vậy,
người Lê tê rần, tim đập dồn dập, không th nào
chịu được nữa, Lê ăn vội nốt tô cơm, không
quên nhìn vào khoảng da thịt hở hang của mẹ mình
một lần nữa, thật lâu rồi đứng dây cầm tô
cơm vô trong nhà. Bà Thu vẫn vô tình không biết
mình dã tạo một hình ảnh kheu gợi cho đứa con
trai của mình, ngước lên nhìn theo Lê hỏi :
-Ăn xong rồi hả Lê ?
Lê dạ nhe trong cổ, cố đè nén sự?hồi hộp
của mình, để cho bà Thu không nhận ra giọng nói hơi
khác , run run của mình. Lê vô phòng đóng cửa
lại, năm vật ra giưng, cố xua đuổi hình ảnh dôi
chân của ba Thu khỏi trí óc mình, nhưng càng xua
đuổi, hình ảnh đó lại càng hiện thật rõ
trong trí óc Lê. Dương vật Lê vẫn căng cứng
đưới lớp quần jean của mình. Phải khó nhọc lắm,
một lúc thật lâu, Lê mới cố xua đuổi được
hình ảnh đôi chân của mẹ ra khỏi trí óc. Lê
tự?hứa với mình sẽ không bao gi dám nhìn
nhưng
hình ảnh như vậy nữa. Lê đã phạm tôi, sẽ
không bao gi có những ý tưởng như vậy nữa,
mẹ mình mà !!!!
-Tôi sẽ không bao gi làm như vậy nữa...tôi sẽ
không bao giờ làm như vậy nữa...
Lê lẩm bẩm lập đi lập lại li nói tự?hứa
với mình như vậy.
(Hết Phần 1 ... Xin xem
tiếp Phần
2)
|