| Cuối năm lớp 7, chuyện tình giữa 
              tôi và Thanh-Hà càng ngày càng phai nhạt. Trước ngày nghỉ 
              hè, Thanh-Hà thú thật rằng có mt anh chàng lớp 12 cùng 
              trường đang theo đuổi nàng. Nàng nói đã đến lúc quan hệ 
              tình ái chênh lệch tuổi tác của nàng với tôi không còn 
              thích hợp nữa. Thế là chúng tôi chia tay nhau từ đó. Hè 
              năm ấy, Thanh-Hà theo bố mẹ ra Bắc nên tôi không còn có 
              dịp gặp nàng. 
              Tựu trường năm lớp 8, lớp tôi có cô giáo chủ nhiệm mới. 
              Cô tên là Mỹ Hạnh, chừng 27, 28 tuổi, dạy môn Văn. Cô 
              là người có nhan sắc mặn mà nên có mấy học trò du côn 
              cứ thường hay chọc phá cô mt cách vô cùng khiếm nhã. 
              Lúc cô đang giảng bài thì nghe chúng nó cười khúc khích 
              bên dưới như trêu ghẹo, hoặc phát biểu linh-tinh, nhiều 
              khi tục tĩu. Có lần cô bắt gặp thằng Hải, mt thằng bụi 
              có hạng nhưng lại có tài vẽ hí họa, đang vẽ hình cô trong 
              các tư thế khỏa thân vô cùng khêu gợi. Vì tôi làm 
              trưởng lớp nên cô cứ nắm đầu tôi ra mà quay như dế, bảo 
              phải ?sinh-hoạt? với các bạn trong lớp lớp về vấn đề 
              trật tự kỷ luật. Lần tôi nhớ nhất, cô bắt gặp lá thư 
              tình không biết của đùa nào viết cho cô rồi len lén nhét 
              vào sổ điểm của cô. Cô xem xong giận đỏ mặt. Cô nói 
              nếu không tìm ra được thủ phạm thì cô sẽ phạt trưởng lớp. 
              Cô nói là làm. Tan học, cô viết giấy đưa tôi lên gặp 
              Ban Giám Hiệu. Tôi tức quá vì chúng nó làm bậy mà tôi 
              phải chịu trách nhiệm nên đỏ mặt cải lại với cô. Tôi 
              thét lớn:- Chỉ vì cô bất tài nhu nhược nên lớp nó mới phá như vậy! 
              Bây giờ cô còn đỗ lỗi cho người khác nữa!
 Tôi nói xong rồi đùng đùng bỏ đi. Nhưng khi ra tới cổng 
              trường, tôi cảm thấy mặc cảm ti lỗi nên lại khóa xe rồi 
              quay vào lớp. Học sinh đã ra về hết, chỉ còn mình cô 
              Mỹ-Hạnh ngồi lau mắt khóc thút thít. Tôi đến nên cạnh 
              cô:
 - Em xin lỗi cô. Cô đừng khóc nữa. Em sẽ tìm cách trị tụi 
              nó cho cô.
 Cô nhìn lên, mắt long lanh ngấn lệ. Tim tôi bỗng thấy mềm 
              nhủn trước nước mắt mỹ nhân. Cô ra dấu cho tôi ngồi 
              xuống.
 - Đúng ra cô phải xin lỗi em. Đó không phải là lỗi của 
              em.
 Từ hôm đó, tôi lập 
              ra mt băng mấy đứa bạn thân, thằng nào cũng cao lớn, rồi 
              ra sức trấn áp mấy đứa hay phá phách cô giáo trong lớp. 
              Đứa nào dễ nghe thì tôi làm quen chiêu dụ cho nó theo phe 
              mình. Đứa nào cứng đầu thì tôi dùng đủ biện pháp hù dọa. 
              Khi thì xì bánh xe, khi thì chận đường. Nhờ đó mà kỷ luật 
              trong lớp được vãn hồi trong giỡ của cô. Càng tin tưởng tôi hơn, cô hay 
              nhờ tôi đến nhà để giúp cô ghi sổ điểm, hoặc mang về 
              dùm hàng nhu yếu phảm mua được từ hợp tác xã, hoặc sửa 
              dùm cái xe đạp. Cô ở mt mình trong mt căn nhà nhỏ, phía 
              cuối mt con hẽm cụt trung lưu với những giàn hoa giấy 
              trắng, đỏ, tím dễ thương. Đến nhà cô thường, tôi được 
              biết cha của cô là đại tá chế đ cũ nên bị đi cải tạo 
              ngoài Bắc. Mẹ cô đã mất. Chồng cô di tản hồi 1975, lâu 
              lâu mới gửi thư về. Mùa hè năm đó, tuy đã nghĩ bãi 
              trường nhưng tôi đã quen lệ nên vẫn hay qua nhà cô chơi. 
              Hôm ấy, tôi thấy cô lại đang ngồi thút thít. Hõi ra thì 
              biết rằng có người nhắn tin cha cô đang bị bệnh nặng trong 
              trại cải tạo. Cô phải thu xếp đi thăm nuôi cha nhưng trong 
              nhà cũng gần hết tiền, mà mấy tháng nay chưa nhận được 
              quà của chồng cô. Cô cũng lo sợ thân gái dặm trường, 
              làm sau ra được đến nơi thăm cha ngoài núi rừng miền Bắc. Tôi về đêm đó trằn trọc không 
              ngủ được. Sau đó, tôi quyết định đem cái đồng hồ đeo tay 
              Seiko ra chợ trời bán rồi dối gia đình rằng mình bị cướp 
              giật mất. Được ít tiền, tôi đưa cho cô và còn hứa sẽ đi 
              theo h tống cô ra Bắc(lúc đó còn nghỉ hè). Cô cảm đng 
              khóa oà, không tin rằng tôi dám làm như vậy.  Ngày đi, chúng tôi đáp tàu Thống Nhất. Chỗ ngồi trên toa 
              tàu chật cht, dơ dáy. Đến tối phải chen nhau dở nằm dở 
              ngồi. Chúng tôi chia nhau ngủ vì sợ bị chúng lấy mất đồ. 
              Cô Mỹ-Hạnh mệt mỏi nghiêng đầu dựa vào vai tôi mà ngủ 
              say mê. Tuy tôi kính trọng và thương mến cô, nhưng dù sau 
              cô cũng là mt người con gái đẹp. Cảm giác vai kề vai vai 
              với mỹ nhân làm tôi đê mê. Mái tóc cô lất phất chạm 
              vào da mặt tôi, thoảng mùi hương con gái. Máu lợi dụng 
              bỗng nảy sinh trong tôi. Tôi đưa tay quàng ngang hông cô, 
              ôm cô sát vào người mình. Tay tôi chạm nhè nhẹ vào mt 
              bên ngực của cô. Tay kia khẻ đặt lên đùi cô. Sự mềm 
              mại của da thịt cô làm con cu trong quần tôi cương cứng 
              lên.Ra đến gần trại, chúng tôi phải đi b thêm hai ba cây số 
              nữa mới vào tận nơi. Đang đi trên con đường đất, bầu trời 
              vần vũ rồi bỗng đổ mưa. Chúng tôi có mang áo mưa nhưng 
              mưa càng lúc càng nặng hạt, cứ len vào lớp áo bên trong. 
              Đến trại thì trời sắp tối, chúng tôi phải ngủ lại ở 
              phòng thăm nuôi. Gọi là phòng chứ đây chỉ là gian nhà 
              mái lá rất sơ sài. Lúc cởi áo mưa ra, tôi thấy người cô 
              Mỹ-Hạnh ướt sủng. Chiếc áo bà ba đẫm nước bó sát vào 
              người cô, phơi bày da thịt cô, thấy rõ cả xú chiêng. 
              Quần cô cũng ướt. May là cô có mang theo mt đồ khác, thế 
              nhưng lại không có phòng thay đồ. Mt bà cũng đi thăm nuôi 
              xí xô:
 - Còn mắc cở cái con mẹ gì ở chỗ này. Cởi ra đại đi chớ 
              hổng ấy trúng gió chết hổng kịp ngáp đó.
 Cô Mỹ-Hạnh nhìn tôi, tôi hiểu ý quay mặt đi vì ở đó chỉ 
              có tôi là con trai. Khi quay lại, tôi thấy cô đã thay hết 
              quần áo, cả xì-líp, xú chiêng cũng đã cởi ra vì ướt đẫm. 
              Tôi thấy hai đầu vú ẩn hiện dưới lớp áo cô nên biết 
              cô không có mặt xú chiêng bên trong. Khi cô ngồi xuống, 
              tôi cũng không thấy cái lằn thun của quần lót. Đêm đó, 
              khi đang ngủ thì cô bỗng lạnh run lên. Cô ú ớ gọi tôi. 
              Nhanh trí, tôi thò tay vào bị lấy chai dầu gió đổ ra tay 
              rồi đưa tay xuống dưới lớp áo xoa vào lưng cô. Tôi xoa hai 
              bên thái dương và trên chiếc cổ trắng ngần của cô. Thấy 
              cô hung hắng ho, tôi nói:
 - Cô cho phép em xoa lên ngực cô nghe?
 Không đợi cô trả lời, tôi đổ dầu vào tay rồi thọt tay 
              vào xoa lên hai vú của cô. Mặt cô bổng đỏ ửng lên. Hai 
              vú cô thật mềm mại, hai đầu vú nhỏ nhắn. Tôi xoa xuống 
              bụng cô.
 - Để em xoa dưới bụng cô. Nếu không cô sẽ bị lạnh bụng 
              ăn không được. Mình còn mấy ngày nữa mới về tới nhà.
 Tôi nhè nhẹ trật lưng quần cô xuống, tay xoa xoa nơi phần 
              bụng dưới. Da thịt nơi đó trắng nõn, dịu dàng. Tôi dừng 
              lại khi thấy có vài cọng lông lăng quăng bắt đầu xuất 
              hiện chỗ tôi kéo giây thun quần xuống. Sau đó tôi ôm cô 
              ngủ để truyền hơi ấm cho cô. Trong giấc ngủ, tôi giả vờ 
              đặt môi tôi lên má cô.
 Sau chuyến đi thăm nuôi đó, quan 
              hệ giữa cô Mỹ-Hạnh và tôi càng ngày càng khắn khít hơn. 
              Nhưng dù sao thì cô vẫn xem tôi như mt đứa em nhỏ, mt thàng 
              học trò cưng. Còn phần tôi, tôi càng ngày càng nhìn cô 
              dưới mt cặp mắt khác. Tôi xem cô như mt người yêu mà mình 
              không dám tỏ, mt người yêu ngoài tầm tay với. 
               Cuối năm lớp 9, tôi được mẹ 
              tôi cho biết là bà đã đóng tiền cho tôi đi vượt biên. 
              Ngày đi là tối hôm sau. Nghe tin, phản ứng đầu tiên của 
              tôi là chạy đến nhà cô Mỹ-Hạnh. Cô đi đâu chưa về, tôi 
              ngồi trước cở chờ đợi. Mãi đến 10 giờ tối cô mới về. 
              Thấy tôi, cô ngạc nhiên:- Thành làm gì mà ngồi ngoài này?
 - Em có chuyện cần nói với cô.
 Cô Mỹ-Hạnh mở cửa cho tôi vào nhà. Vì đã tối nên cô 
              đóng cửa cài then lại cẩn thận. Đợi cho cô ngồi xuống, 
              tôi nói:
 - Em đến để từ giả cô. Ngày mai em sẽ ?đi? rồi.
 Cô ngạc nhiên, suy nghỉ giây lát rồi đứng lên, đến ôm 
              lấy tôi:
 - Cô không biết nói gì hơn! Thôi chúc em đi an toàn, đến 
              nơi đến chốn.
 Cô bỗng lấy tay dụi mắt. Hai hàng nước mắt chảy xuống 
              má cô. Tôi quay gót đi ra:
 - Thôi em về nghe cô!
 Ra đến cửa, tôi áy náy đi không đặng. Tôi thu hết can 
              đảm để nói điều mình muốn nói nhưng lại không dám. Còn 
              vài bước nữa, tôi biết đây là cơ hi cuối cùng của tôi. 
              Phải nói hoặc sẽ hối tiếc trọn đời. Tôi quay lại:
 - Cô. Em có điều này...
 - Gì hả em?
 - Mong cô tha lỗi cho em. Em muốn nói là ... em yêu cô.
 Hai má cô Mỹ-Hạnh ửng đỏ. Mắt cô long lanh, môi cô mấp 
              máy nói không ra lời. Tôi bước vi đến, ôm chầm lấy cô 
              rồi hôn môi cô say đắm. Cô không chống cự lại.
 - Cô cho em được mt lần ân ái với cô nghe? Chỉ mt lần rồi 
              thôi!
 - Không em!... Đừng làm vậy với cô. Cô quí em lắm, nhưng 
              không thể làm vậy được!
 Mặc cho cô nói, tôi bế xốc cô lên rồi đi lên gác. Tôi 
              mang cô vào phòng ngủ và đặt cô lên giường. Với kinh 
              nghiệm trên giường với Thanh-Hà lúc trước, tôi nhanh 
              chóng cởi hết quần áo cô Mỹ-Hạnh ra. Vì sợ cô chống 
              đối nên tôi tích cực tut quần xuống, rút cu ra rồi đâm 
              thẳng vào cửa mình cô. Cô giật thót người lên, miệng há 
              hốc, mắt hốt hoảng. Tôi ra vào âm h cô khi nhanh khi chậm, 
              cố giữ không cho xuất tinh. Tôi thấy thân thể cô từ từ 
              chuyển từ trạng thái phản đối sang chấp nhận. Tay cô bắt 
              đầu bám chặt lấy eo tôi. Hơi thở cô dồn dập. Tôi nghe 
              cô nỉ non:
 - Ư ... ư ... Trời ơi
 Cuối cùng cô bỗng nhắm nghiền 
              mắt, mặt nhăn nhó, hai tay cố đảy thân thể tôi ra. Tôi 
              biết rằng cô đang đạt cực điểm khoái cảm nên bắt đầu 
              thả nổi cho mình xuất tinh. Cảm giác cực khoái kéo đến 
              nhanh chóng, cu tôi giật giật, bắn tinh khí thật nhiều vào 
              âm đạo cô Mỹ-Hạnh. Cô ôm chầm lấy tôi, tôi hôn cô 
              nồng nàn. Sau đó chúng tôi trần truồng, da thịt kề cận, 
              nằm bên nhau yên lặng hàng giờ, nghĩ đến ngày mai sẽ xa 
              cách nghìn dặm. Trước khi về, tôi muốn cho cô mt kỷ niệm 
              nhớ đời. Tôi dùng lưởi liếm nơi âm hạch cô rồi lại 
              dùng tay xoa xoa, khi thành vòng tròn, khi kéo dài. Tôi 
              làm cho cô lên đến cực khoái đúng 9 lần(con số hên cho 
              tôi trước khi vượt biên) trong đêm đó. Sau này, khi qua tới Mỹ, tôi có 
              liên lạc được với chồng cô Mỹ-Hạnh thì biết là ông ta 
              đang ở với mt bà nhỏ ở Texas. Tôi gửi thư liên lạc với 
              cô Mỹ-Hạnh thì biết là cô đã mang thai sau đêm ân ái 
              với tôi. Cô định đi phá nhưng khi nghe tin chồng đã có vợ 
              khác thì lại đổi ý. Trong mấy năm sau đó, tôi phải vưà 
              đi học, vưà đi cày cật lực để có tiền gửi về cho mẹ 
              tôi và cho mẹ con cô Mỹ-Hạnh. Sau nàỵ cô đã có chồng 
              khác cũng là thầy giáo. Lần về thăm Việt Nam gần đây, 
              tôi có thăm cô Mỹ-Hạnh và con của tôi. Thằng nhỏ không 
              biết tôi là ba của nó. Còn cô Mỹ-Hạnh vẫn xinh đẹp như 
              xưa, thời gian không mải mai làm hao mòn nhan sắc cô. Cô 
              vẫn còn đi dạy nơi trường cũ, sắp được lên làm hiệu phó.Trước khi về Mỹ, dĩ nhiên là tôi không quên sắp đặt cho 
              cô gặp tôi trên phòng hotel của tôi. Đó là lần thứ nhì 
              và cũng là lần cuối tôi và cô Mỹ-Hạnh làm tình với 
              nhau. Dĩ nhiên là lần này cô ngừa thai kỹ lưỡng để không 
              có sự cố.
 
 Đón xem Phần 4: Nơi Rừng Thẳm
 (Hết Phần 3 ... Xin xem tiếp
              Phần 
              4) |