| Đợt đó, vợ tôi đi công tác vắng. Trong quê, 
					chú vợ điện ra “Bà nội ốm nặng - Về ngay”. Sắp xếp hành trang, tôi vào quê vợ làm nghĩa vụ của anh 
					con rể. Bà nội vợ tôi, tuổi đã cao thuộc diện ‘Thất thập cổ lai 
					hy” nên bây giờ ốm nặng cũng là chuyện muôn thưở của tạo hóa.Về quê, cũng như mọi người. Tôi túc trực bên Bà, hỏi han, 
					tiếp khách, chuyện trò cùng mọi người đến thăm hỏi. Tình quê 
					thật mộc mạc và chân thật, khi nghe tin Bà ốm, xung quanh 
					hàng xóm láng giềng, nội ngoại chạy đi chạy lại thăm nom 
					liên tục. Nhà lúc nào cũng có khách nên chỉ việc tiếp khách 
					không thôi, cũng đủ để tôi và mọi người bận tíu tít không đi 
					đâu được.
 Nhà thuộc diện neo người, nên việc tiếp khách ngoài bậc 
					phụ huynh ra, còn lại là Thuỷ - Cô em con ông chú và tôi, 
					thêm vào đó có Lan - Cô bạn của Thủy chạy đi chạy lại nước 
					non phụ giúp. Như các Cụ xưa thường nói ‘Ở lâu nên quen, 
					chuyến đò nên nghĩa” Dù chưa phải đã lâu nhưng tôi và cô bạn 
					của Thuỷ đã có nhiều cảm mến, trong sinh hoạt hàng ngày em 
					thường dành cho tôi nhiều sự quan tâm. Là con trai nên nhiều 
					khi ngồi nói chuyện, ánh mắt tôi nhìn em với một chút gì đó 
					đắm đuối. Thuỷ biết, em chỉ tủm tỉm cười với tôi.Loáng một cái, tôi về quê đã được 3 ngày.
 Chiều hè miền quê oi ả với cái nắng mùa hạ, chiều nay vắng 
					khách Thủy giục tôi “Anh đi tắm cho mát, bạn em đây gội đầu 
					cho”
 Rất tự nhiên, Lan cũng giục tôi đi tắm.
 Tôi cùng Lan vào nhà tắm. Dù sao đi chăng nữa tôi vẫn có một 
					chút gì đó e dè ban đầu, trong buồng tắm thấy tôi lừng chừng 
					Lan chủ động:
 - Tắm không cởi quần áo, thì tắm kiểu gì đây “Ông Tướng”
 - ….
 - Diệu vợi ! Cứ làm bộ như chưa gần con gái bao giờ … Em bỏ 
					lửng câu nói.
 Làm bộ hài, tôi thỗn mặt giơ ngón tay lên bấm đốt “Không, 
					một, không, không, một …” Lan phì cười “Nỡm ạ !”,rồi đưa tay 
					lên ngực cởi bỏ hàng khuy trên áo tôi.
 Mạnh bạo tôi cởi bỏ quần áo trên người, chỉ để lại duy 
					nhất chiếc quần sịp.Lan ngồi sau, hai đầu gối em tỳ trên nền gạch xả nước, dầu 
					gội em gãi đầu cho tôi.
 Bàn tay Lan gãi thật mềm mại. Vừa gãi em lại vừa điểm những 
					cái mơn man, cái vuốt ve lên má, lên vành tai, lên cổ tôi. 
					Ngồi trước em, tôi như đã cảm nhận được điều gì đó ở em đang 
					truyền sang tôi, người em như thật gần, gần lắm để cái âm ấm 
					từ bắp đùi, từ đôi bầu ngực em tỏa lan sang tôi.
 Tất yếu, bản năng của thằng con trai. Không kìm được con 
					lợn lòng, dương vật tôi cương cứng, đội quần, chỉa thẳng lên. Lan nhìn thấy, đặt tay trên bờ vai tôi, khúc khích em 
					cười.Đầu đang đầy bọt dầu gội vẫn ngả người về sau, ngước đầu lên, 
					hé mắt lim dim tôi nhìn em.
 Tay em tỳ đầu tôi ngả về trước. Khẽ nói:
 - Để em xả nước cho …. anh …
 Từ ‘Anh” sau, em kéo dài như muốn nói tiếp từ “đã”, như 
					muốn cho tôi hiểu điều em muốn nói.Em xả nước, rồi như tiện tay em xả luôn lên cả “Thằng nhỏ’ 
					đang cương cứng, đội lớp quần chỉa thẳng lên. Ngả người về 
					sau tôi ngước đầu nhìn em. Một chút gì đó đắm đuối khi ánh 
					mắt tôi gặp ánh mắt em, đôi má em ửng hồng.
 Vòng tay ra sau tôi như muốn kéo mái đầu em lại bên tôi, em 
					cúi xuông đặt lên trán tôi nụ hôn - Một nụ hôn như thể hiện 
					sự tinh nghịch. Tỳ thật sát bầu ngực trên bờ vai, lại như 
					một sự tinh nghịch, tay em chùm lên khúc dương vật đang căng 
					cứng:
 - Xấu chưa kìa ! mới đó mà đã … - Em chủ động với một câu bỏ 
					lửng.
 - Thì con trai mà em – Tôi chống chế.
 Tay em vẫn chùm, vẫn day day trên thằng nhỏ, tôi vòng tay 
					qua eo, đặt lên bầu ngực tròn lẳn khi em đã cúi xuống tỳ 
					trên đùi tôi.
 Tay tôi vẫn chùm trên bầu vú em, vẫn mơn man với cảm giác 
					giác mới lạ từ nơi em.
 Lại như một sự tinh nghịch nữa, em thọc tay vào trong quần 
					lôi dương vật trật tôi ra ngoài. Khẽ nhổm mông, em giúp lột 
					bỏ miếng vải cuối cùng trên người. Tôi trở về nguyên vẹn 
					Adam, với khúc dương vật cương cứng, chỉa thẳng lên trước 
					mặt em.
 Cúi xuống thật gần bên tai em:
 - Chiều anh chút đi em ! Cho anh yêu em chút nhé ... Tiếng 
					tôi thì thầm.
 - Ứ ừ ... Không có bao, dính bầu có mà chết em à
 - ...
 - Để em làm cho anh ra “loạt đạn đầu đã”, ... Rồi em sẽ cho 
					anh thăm quan ...
 Một chút đổi lại tư thế, em cúi xuống. Khúc dương vật tôi 
					nằm trọn trong miệng em. Cái cảm giác mới lạ từ đôi bầu vú căng cứng, từ trái cấm 
					vun cao với bờ lông mịn, êm mát như thảm nhung trong tay 
					tôi, từ đôi bờ môi xoe tròn, từ chiếc lưỡi mềm em bó chặt, 
					em trượt, em day trên khúc dương vật, tôi đê mê trong ái 
					tình mới lạ em mang đến cho tôi. Khoái cảm đạt tới cực điểm, từng loạt đạn tôi phóng ra, 
					nóng ấm trong miệng em. Đổi lại tư thế ngồi, em liếm sạch những giọt khí còn dính 
					với chiếc lưỡi mềm mại mơn man trên đầu khất dương vật.Nhanh chóng em tụt quần, em ngồi lên lòng tôi, lồn em ngậm 
					trọn khúc dương vật vừa nhả đạn của tôi. Dương vật tôi cứ 
					dập dìu thò thụt, cứ ngoáy đều, cứ đón nhận cái cảm giác cọ 
					sát theo vũ điệu em day, em nắc, em nhấp, em ngoáy mông. 
					Không biết em đã có chồng chưa, có con chưa ? Tôi chưa kịp 
					tìm hiểu ! Mà sao của em khít quá, thành âm đạo của em mềm 
					quá, bó thật chặt, phủ kín trọn cả khúc dương vật để tôi cảm 
					nhận được cái non tơ của thành âm đạo, của tử cung em co 
					bóp.
 Vừa nhả đạn xong, dương vật tôi đã ngập sâu trong âm đạo 
					lồn em, đâu dễ gì lại điểm xạ được ngay. Nên cuộc thăm quan 
					của tôi trong em kéo dài thật lâu với dương vật cương cứng, 
					với âm đạo em bó chặt, với nhịp điệu vần vũ, với lạc thú 
					cuồng si, với sự đê mê hoan lạc đến tột đỉnh, đến bất tận 
					... Em và tôi đang trình diễn. Thế rồi trong âm đạo lồn em, dương vật tôi truyền sang em 
					từng luồng khoái cảm của sự tột đỉnh. Chiếc quần em vứt vội trên nền, nước đã thấm ướt. Khẽ hé 
					cửa em vẫy Thủy. Thuỷ quay lại mang cho em bộ quần áo, ngó nhìn tôi và Lan, 
					Thủy lại tủm tỉm cười .... Ngay tối đó cũng khuya khuya rồi, Lan dọn dẹp trong nhà 
					chỉ có tôi và Thuỷ ngồi ngoài sân. Lại tủm tỉm cười Thủy hỏi 
					tôi:- Tối nay có khó ngủ không đấy ?
 Biết rằng em chẳng còn lạ gì chuyện tôi và Lan chiều nay, 
					tôi đáp luôn:
 - Khó ngủ thì em tính sao ?
 Vẫn tủm tỉm em cười:
 - Thì để em nói Lan vào ru anh ngủ ! Nhưng chỉ một lúc thôi 
					đấy nhé để Lan còn về ...
 - Thôi em ! Để Lan về, muộn quá chẳng hay chút nào, bố mẹ 
					Lan nói chết.
 Vào phòng ngủ vớ được quyển truyện, bật đèn ngủ tôi nằm 
					đọc.Một lát sau nhẹ nhàng Thủy đi vào. Em mặc chiếc váy ngủ, 
					không đồ lót dưới chút ánh sáng yếu ớt của ánh đèn ngủ những 
					đường nét con gái của em thật quyến rũ, hấp dẫn. Em ngồi 
					xuống bên tôi.
 Còn tôi, tôi chỉ biết trân mình ngắm nhìn em, chờ nụ cười 
					tủm tỉm nơi em.
 Em lại tủm tỉm cười thật. Em khẽ nói:
 - Đêm nay em ru anh ngủ nhé ! Thôi không đọc truyện nữa. ...
 Với tay em tắt chiếc đèn ngủ. Trong phòng chỉ một chút 
					thôi, ánh trăng bên ngoài rọi soi qua ô cửa sổ, tôi vẫn thấy 
					em thật quyến rũ với những đường nét con gái qua làn váy 
					mỏng của em. Em cúi xuống, đặt lên môi tôi nụ hôn, một nụ hôn thật 
					dài. Bàn tay em, Vâng bàn tay em đặt trên ngực tôi, bàn tay 
					em mơn man lần xuống, lần dần xuống chùm lên thằng nhỏ tôi. Khi tôi và em, trở về nguyên vẹn thế Adam và Eva. Chỉ một 
					chút mơn man của bàn tay em thôi, dương vật tôi đã cương 
					cứng chỉa thẳng lên. Không như Lan, nhanh chóng em ngồi lên, lồn em ngậm trọn 
					dương vật tôi. Đôi bàn tay trên ngực tôi, em làm điểm tựa 
					cho bài trình diễn “Say thóc, giã gạo” để dương vật tôi cứ 
					ngoáy tròn, cứ dập dìu nhấp nhô trong âm đạo lồn em.Dường như em cảm nhận được từ độ cương cứng của dương vật 
					tôi độ chín muồi. Chủ động em nâng mông rút ra, để lại cho 
					tôi một chút gì đó hẫng hụt, một chút gì đó thiếu vắng cái 
					cảm giác tê tê, cái cảm giác bó khít, cái nóng ấm của âm đạo 
					lồn em.
 Trườn người lên, em bật lại chiếc đèn ngủ. Chiếc đèn ngủ, 
					ánh sáng dù yếu ớt cũng đủ để soi rõ khuôn mặt em cúi xuống 
					thật sát đầu khất dương vật tôi. Bàn tay em nắm thật gọn, em xoe tròn, em xóc, xóc liên 
					hồi khúc dương vật đang chuẩn bị nhả đạn. Không kìm nén được 
					lâu hơn nữa, từng dòng khí theo nhịp tay em xóc phóng ra, 
					phóng ra dính đầy trên mặt em, quanh miệng em.Còn tôi, tôi chỉ biết nằm im chịu trận, nằm im trân ngườỉ 
					ngắm nhìn em, ngắm nhìn từng dòng khí phóng ra trắng nhờ nhờ 
					đọng lại trên mặt em trong khoái cảm tột đỉnh dưới ánh sáng 
					của ngọn đèn ngủ em vừa bật.
 Để nguyên những dòng khí trên mặt, bờ môi xoe tròn, em 
					chụm lại, em bo chặt đầu dương vật như một điểm tựa để lưỡi 
					em gẩy, em gại nơi đầu khất, nơi vừa nhả ra từng dòng khí 
					nóng ấm trên mặt em và tôi chợt hiểu, em bật đèn làm gì? Còn tôi, tôi chìm trong đê mê.
 Em lại trườn người lên, với tay tắt ngọn đèn ngủ, căn 
					phòng mờ ảo trong ánh trăng thấp thoáng ngoài ô cửa. Ngả 
					người trên ngực tôi, em để bàn tay tôi ấp trọn bầu vú em, để 
					vòng tay tôi vòng qua mông ấp lên trái cấm với bờ mu vun cao, 
					với thảm lông êm mịn. Tôi lại vào chốn lạc thú, dương vật tôi lại cứng ngắc khi 
					những dòng tinh dịch của tôi trên mặt em chưa kịp khô...Rồi dương vật tôi lại giật giật, lại phóng ra từng luồng 
					tinh dịch nhờ nhờ trắng đục không phải trong miệng em, không 
					phải trên mặt em mà là thật sâu trong âm đạo lồn em.
 Em ru tôi ngủ là vậy. Tôi và em đi vào giấc ngủ trong 
					thỏa mãn của khoái cảm tột đỉnh. Tối hôm sau, trời chưa hẳn đã khuya. Chúng tôi ngồi bên 
					nhau ngoài sân. Thủy tế nhị vào nhà, Lan và tôi ngồi lại. 
					Ánh trăng trung tuần lại đưa tôi và em vào cõi mộng, đêm 
					miền quê tĩnh lặng thật hữu tình, thơ mộng. Trước khi ra về, 
					em quỳ hai chân, xổm người trên sân vục mặt vào lòng tôi, 
					Dương vật tôi trật ra nằm trọn trong miệng em, khí từ dương 
					vật tôi lại phóng ra đầy miệng em. Kết thúc một ngày tôi và 
					em bên nhau. **   *
 Cơn nguy kịch của Bà đã qua.Tôi phải trở về với cuộc sống thường ngày
 Chia tay, những bàn tay chồng bàn tay. Em khẽ nói:
 - Đừng quên mấy “Yêu nữ” này nhé !
 Vâng ! Lời em nhắn gửi làm sao tôi quên được, làm sao tôi có 
					thể quên được cuộc tình “Hương đồng gió nội”. Các em đã dành 
					trọn cho tôi.
 (Hết Phần 1 ... Xin mời đón xem tiếp
					
					Phần 2) Tác giả: Nguyễn Anh Dũng5.9.6.2005
 |