Ðến bây giờ cậu học trò mới để ý. Trăng hôm nay
quả nhiên thật đẹp. Trăng rọi xuống mặt hồ lấp lánh,
gió gợn tí nước làm ánh trăng lung linh thật sinh
động quả là một bức tranh hồ thủy. Cậu lặng lẻ ngồi
xuống bên trái cô gái mắt nhìn bâng quơ phía xa
xa ánh đèn đường mờ ảo, nói bâng quơ để tạo sự thân
mật.
- Thủy Tiên sống ở đâu dzậy ?
- Em ở gần đây thôi ... Ðã hơn một năm rồi.
- Ủa, em sống ở đây chỉ mới một năm thôi ? Dzậy
trước kia Thủy Tiên ở đâu ? Em hông phải dân Sài
Gòn hả ?
- Hông! Trước kia em vẫn sống ở đây ... ở Sài
Gòn này ... ý em nói em mới dời nhà đến gần đây
thôi.
- À, thì ra dzậy ! Nghe giọng nói của em thì anh
cũng đoán dân Sài Gòn.
Im lặng một lát, cậu học sinh cảm thấy trơ trẽn
sao sao đó bèn lên tiếng. Trong tiếng vo ve của
bầy muỗi, cậu bỗng thốt lên một câu triết lý hông
biết học từ sách vỡ nào.
- Thủy Tiên nghĩ sao về cuộc đời này.
- Cuộc đời nào ... là sao ? Ý anh ... ?
- Ý anh nói em thấy cuộc đời này đẹp tốt hay là
xấu xa, đời đối xử với em như thế nào ?
- Tại sao anh hỏi dzậy, chắc anh đọc được ý nghĩ
gì trong đầu em phải hông ? Em hông phải đã lộ
vẻ ưu sầu để anh hỏi một câu triết lý sống thế
sao.
- Hông, cho đến bây giờ anh vẫn còn thắc mắc vì
sao em dễ thương mà lại gặp phải hoàn cảnh như
dzậy ... thế thôi chứ hông có ý gì khác. Hổng
lẻ hồng nhan bạc phận như người ta nói hay sao.
- Anh cũng biết ăn nói lấy lòng đó chứ. Em mà
hồng nhan nổi gì ... tàn nhan thì có ... Tuy nhiên,
anh nói hông phải là hông có lý, sự quan sát của
anh cũng tinh tế ghê ...! Quả thiệt, trước kia
cuộc sống của em có thể nói là nhìn qua khung
kiếng màu hồng ...
- Còn bây giờ ?
- Bây giờ giống như kẻ mù mang kiếng râm ... tối
thui! ... Anh biết hông, gia đình em trước kia
thuộc hạng khá giả, em là một đứa con gái được
cưng nhứt trong nhà. Ba má em làm nghề bán các
loại đinh vít, sắt thép vụn. Trong một chuyến
đi buôn gặp trở ngại mất hết vốn liếng. Lúc đó
em lại gặp phải cơn bạo bịnh rồi vào nhà thương
... Tiền mất, gia đình xào xáo ... Nhưng mà thôi,
chuyện dài dòng lắm anh. Ðể hôm nào có dịp em
kể đầu đuôi cho anh nghe. Mình còn hẹn nhau dài
dài nữa mà, đúng hông ?
- À ... đúng ... đúng chớ ! Bỗng nhiên anh thấy
...
- Thấy gì sao ấp úng dzậy ... ?
- Thấy ... như thân thiết với em hơn bất cứ người
nào trên đời này. Sao ngộ thiệt, chẳng lẽ đây
là cái số gì đó sao. Anh hông tin dzị đoan lắm
nhưng bây giờ thì tin.
Thủy Tiên hông đáp lời, nghiêng người qua trái,
cho đầu tựa lên vai cậu học trò như để thỏa mãn
sự giải thích dễ thương đó. Trong thoáng bàng
hoàng xúc động, cậu học trò do dự rồi nâng nhẹ
cánh tay mình gác qua vai phải cô gái. Những ngón
tay cậu theo từng nhịp thời gian mon men chui
vào những lọn tóc mỏng như tơ của cô gái. Cái
cảnh hồ nước gương trăng với một đôi trai gái
mới lớn tựa vai nhau như lâng lâng trong lòng
ai một tí gợn óc của xúc cảm!
Thời gian từng khắc, từng khắc ... gõ nhịp đôi
trái tim mới biết yêu. Hai thân thể dần dà xáp
chặt vào nhau, tìm hơi ấm áp của da thịt. Sự cọ
sát bỗng thấy mềm mại hơn. Gió hiu hiu thổi những
tán lá trên đầu. Lao xao tiếng xì xào. Cậu học
sinh bỗng lên tiếng:
- Da em mát rượi lại mịn ...
- Anh cười em đó hả ? Em đâu có được như anh nói
...
- Hông anh nói thiệt ... sao anh bỗng nhiên thấy
run ...
- Chắc là lần đầu tiên anh chạm vào người con
gái ... Anh lạnh à ?
- Hông ... hông biết sao nữa ... thấy hồi hộp
... thì đúng hơn ... anh nói thiệt trong đời anh
chưa bao giờ run rẩy như lần này, ở cạnh bên Thủy
Tiên thấy gì đó ... khó nói quá.
- Bộ anh chưa bao giờ có bạn gái sao ? Sao nhút
nhát quá dzậy ?
- Chưa ! Tính anh là dzậy ... từ nhỏ tới lớn rồi
đó. Nhát lắm! Người ta gọi anh là Vũ thỏ đế đó.
- Hèn chi thấy anh có vẻ công tử sao sao đó, hiền
như cục đất dzậy, nhưng em thích những người giống
như anh, ít ra cũng dễ hòa đồng, hông như mấy
đứa khác thô bạo tục tằn quá ... À mà nè ... chắc
anh học giỏi lắm phải hông ? Ðeo cặp kiếng dày
cui hà! Học dữ lắm ha !
- Hông dám khoe khoang với em nhưng anh cũng có
chút thành tích. 3 lần học sinh tiên tiến, 2 lần
dự thi học Toán toàn quốc đó nghen!
- Dzậy là khoe khoang rồi mà nói hông dám khoe
khoang. Anh khôn thiệt ... Em thì hông được cái
phước được học cao như anh ... nhưng thôi con
người ai cũng có số phải hông anh. À, mà anh có
tin số mạng hông ?
- Anh hông tin lắm, nhưng ba má anh thì tin lắm.
- Dzậy anh có tin dị đoan hông ?
- Hông tin lắm. Xóm anh luôn khuyến khích bài
trừ mê tín dị đoan.
- Dzậy anh có tin ma hông ?
- Anh sợ ma lắm, chưa bao giờ gặp. Nếu có người
cùng đi với anh thì anh hông sợ, còn một mình
thì sợ lắm. Nhứt là coi phim ma là tối hông ngủ
được. Chuyện này thì hông tin cũng phải tin ...
vì sợ mà!
- Hi hi ... nói anh nhát mà, Vũ thỏ đến đúng rồi.
Con trai gì mà ... Em thì hông sợ ma đâu, từ nhỏ
là em đã hông sợ. Em thuộc dạng con gái lì lợm
đó ... Dzậy nghĩ anh ngồi đây với em chắc là hông
sợ ?
- Có em thì anh hông sợ, nhưng nếu để anh ngồi
một mình thì hơi sợ.
- Còn nếu ... nếu em nói em là ma thì anh có sợ
hông ?
Cậu học trò hơi giật mình quay qua nhìn cô gái.
Nét dễ thương huyễn hoặc của cô gái được soi dưới
ánh trăng vàng bạc làm cậu trở nên mềm nhủn. Trong
một thoáng chìm dưới ánh mắt long lanh của cô,
cậu như chết lặng đi trong sự đam mê. Cậu lắp
bắp, nói mà hông dám nhìn thẳng vào mặt cô gái.
- Hông ... anh sợ, sợ ma ..., nhưng anh hông
sợ em là ma ... anh cũng hông tin em là ma.
- Anh hông tin là chuyện khác. Em chỉ hỏi anh:
Nếu em là ma thì sao ?
- Hông, em hông là ma mà!
- Em chỉ nói “nếu” thôi!
- Nếu thiệt em là ma ... thì anh cũng vẫn quen
em.
- Anh nói xạo, em biết, nếu em là ma chắc anh
chạy mất tiêu rồi.
- Có thể hông. Hông chừng, anh ở lại rồi sao.
- Anh nói hay lắm ... để coi anh có dám ở lại
hông!
- Biết tại sao anh dám ở lại hay hông ?
- Tại sao ?
- Tại vì anh sợ quá chạy sao được. Hông ở lại
thì làm gì ?
- Hi ... hi ... anh nói ... nói dzậy ai nói cho
lại anh.
Trong lúc đó. Tại Bảo Tàng Viện Sở Thú, trong
khung cảnh u ám với vài chiếc đèn pin quơ quơ
đủ sáng. Tiếng ồn của đám thanh niên càng lớn
hơn. Ba gái bảy trai chụm nhau thành tụ đụng nhau
những ly rượu rót ra từ những bình nhựa nước suối.
- Ê, dzô thêm một lần nữa chúc tình bạn bền vững
nghen ...
- Dzô! ... dzô ...
- Bền vững mẹ gì ... mầy văn chương quá ... dzốt
văn thấy mẹ ...
- Mầy cũng đâu có hơn tao he ... he ...
- Thôi dzô đi ... nói nhiều làm gì ... tao cấm
tụi bây nhắc tới chữ “học” ở đây nghe chưa ...
ở đây chỉ có chữ “chơi”, phải hông mấy em. Chơi
xả láng luôn ... chơi cho c... rát l... ê mới
chịu về mà ...
- Anh này nói chuyện tục tỉu quá - một cô gái
bỡn cợt chọc ghẹo – l... em ê chứ c... nào mà
anh rát ... thứ cứng mà đâm dzô đồ mềm thử hỏi
cái nào đau ... em đau chứ anh nào đau.
- Em nói hay lắm ... c... anh sắt nhọn, l... em
lá non. Cu vào l... nở phình ra. Xăm soi một lúc
đẫn đờ cả hai ...
- Mầy lại trỗ thở con cóc ra nữa ... Thôi, bắt
con cóc mầy bỏ lên nhậu ... mầy! Dzô đi ! ...
Ðang thiếu mồi nè ... thằng Khanh nói mang khô
bò dzô ăn có thấy con Mẹ gì đâu.
- Nhậu cóc mà ngon lành gì. Nhậu rượu nhắm môi
người đẹp ... tửu lại càng tửu ...
- Mẹ nó ... nói thơ đã rồi nói nho ... “Tửu lại
càng tửu” là con khỉ gì ... đừng tưởng tụi này
học dở văn rồi muốn nói gì nói đó nhen ... Tửu
lại càng tửu ... sao mầy hông nói Ð... lại càng
muốn đ..., đ... nữa đ... mãi như nhà vĩ đại nào
nói luôn đi! Nghe đã con ráy hơn ...
- Mầy nữa ... đã nói rồi ... cấm nói chữ “học”
ở đây mà mầy ... hic ... vẫn nói ... đ... má phạt
mầy, mầy! Uống hai ly cho tao.
- Phạt thì phạt ... tao ngán ai ... thằng này
dân chơi thành phố cảng mà ... rót hai ly cho
tao ... nốc một lượt ...Trúc Lan ngồi xích lại
đây coi ... uống hai ly này anh phải nhắm môi
em ngọt mới chịu nổi. Tụi này nó định chơi chết
người yêu của em hay sao mà ... Ðêm nay chắc anh
chết vì say men hay chết vì yêu em ... (hát)
Cô gái có cái tên Trúc Lan nghe gọi tên ngoan
ngoãn xích lại gần. Cô chỉ trạc tuổi đôi mươi.
Má thắm môi hồng. Mái tóc suông bỏ lững ngang
vai. Trên người mặc chiếc áo nách hai dây, quần
Jean năm túi bó sát. Về sắc đẹp, cô thuộc hạng
khá với khuôn mặt má miếng bầu trông xinh xinh
nhí nhãnh. Ðặc biệt, tánh tình cô vui vẻ nên bọn
học sinh ai nấy cũng mến. Nghe kêu tới tên, cô
sà ngay vào lòng cậu thanh niên đó. Một tay cậu
đón lấy cô gái, ghì sát bên hông, một tay cậu
bưng ly rượu bọn bạn rót đưa lên uống. Ực...Uống
hai ly liên tiếp, cậu chặc chặc lưỡi nhăn nhăn
mặt như dân nhậu thứ thiệt. Chưa kịp để ly xuống
đất, cậu choàng người qua, đè lên người Trúc Lan.
Cô gái điệu nghệ nghiêng người đón lấy vòng tay
của cậu. Thế là từng giọt rượu từ trong miệng
cậu ta rỏ giọt qua miệng cô gái, lan tràn qua
hai mép môi. Trúc Lan ngưỡng cổnuốt nhẹ nhàng
hết sạch. Hai người bỗng tự nhiên ôm nhau nút
lưỡi trước mặt của chúng bạn.
- Ê, tụi bây coi ... nứng quá chịu hết nổi ...
đè ra hưởng liền tại chỗ kìa ... ghê quá!
- Coi nó nút lưỡi kìa ... dzâm quá ... bóp vú
luôn đi !
- Ê, tụi bây xúm nhau lột quần áo tụi nó ra dùm
... tay chân tụi nó bận bóp rồi đâu cởi được.
- Ê, đang vui chung ... mầy lại nghĩ tới vui riêng
... thằng mất dại kia
- Mặc kệ nó ... một phút xuân tiêu đáng ngàn vàng
mà ... cho tụi nó hưởng thụ đi ... tụi mình uống
tiếp ... còn mấy chai làm luôn đi rồi mình chơi
qua thuốc ...
- Mấy viên tất cả ?
- Mỗi người một viên. Viên nào là đáng viên đó
... hàng mới ... chơi phế lắm ... hưởng hông biết
mệt mỏi đó mầy ...
- Tụi em cũng uống nữa hả - một cô gái khác trạc
tuổi 25 nhưng vẫn xưng mình là em một cách ngọt
xớt cất giọng trước đám thanh niên trẻ.
- Sao hông, ở đây chơi đồng đều ... phê là phê
hết. Tụi anh phê ... mấy em tỉnh thì coi sao được.
Lỡ như tụi anh thăng trước mấy em đè ra hiếp dâm
rồi sao ...
- Hiếp dâm tụi anh ? Làm sao hiếp được khi con
trai hông hợp tác ... mềm èo à !
- Mềm thì chọc lên cho cứng. Chắc em hông biết
... lúc đang ngủ, bọn con trai anh vẫn cứng được
như thường.
- Ý anh nói, con trai tụi anh có thể làm tình
trong giấc ngủ à ?
- Nếu muốn thì được thôi. Bọn anh có thằng nào
hông nằm mơ mà xuất tinh.
- Thiệt sao ? Mơ gì mà xuất tinh ghê dzậy ?
- Thì mơ chuyện trai gái ... nhắc tới chuyện này
mới nhớ nghe ... lúc mới dậy thì tao nằm mơ thấy
làm tình với chị hàng xóm, thức dậy thì ướt quần
...
- Còn tao nằm mơ ... nói ra chắc tụi bây hông
tin đâu, còn cho tao là thằng bần tiện ... nhưng
tao nhớ tao nằm mơ làm tình với cô giáo dạy mẫu
giáo của tao ...
- Mầy bần thiệt ... cô giáo dạy mẫu giáo mà mầy
cũng hông tha ...
- Cổ đẹp thiệt chứ bộ ...
- Ðẹp thì đẹp chứ, phải có vai vế hẳn hòi chứ.
Phạm thượng như mầy coi chừng trời đánh...
- Ê, ê ... nói chuyện đàng hoàng, mầy! Nhổ nước
miếng nói lại ... coi chừng anh em chém giết à
nhen ...
- Thôi đi, hai đứa bây cải hoài cái chuyện chỉ
nằm mơ làm như thiệt ... Tao cũng xuất tinh lúc
nằm mơ nè ... thằng nào mới lớn mà hông dzậy nhưng
tao quên mẹ nó rồi chỉ nhớ là làm ướt mẹ cái mền
của nhỏ em gái tao ...
- Mầy nói dzậy tao mới nhớ ... tao mới nói ...
coi như đây là một sự chia sẻ thôi, hông đứa nào
được lên án tao và nhứt là giữ kín điều này.
- Mầy muốn nói gì thì nói mẹ đi ... rào đón lòng
vòng hoài.
- Tao muốn nói chuyện nằm mơ xuất tinh đó ...
tao mơ thấy con em gái tao ...
- Với mầy ?
- Làm chuyện đó !
- Mầy ghê thiệt. Chúa trùm dâm đảng.
- Mầy loạn luân.
- Nhưng chỉ là mơ thôi mà ...
- Mơ thì mơ chứ ...!
- Thôi đi, tụi bây bàn cải chửi bới nhau hoài
... nó nói đúng chỉ là giấc mơ thôi. Thằng con
trai nào mới lớn mà hông nứng c... đâu đem tao
ra bắn đi! Ðừng nói chi lúc mới lớn bây giờ thỉnh
thoảng tao cứ mơ làm tình với dì út tao hoài.
- Dì út Hương đó hả ?
- Trời!
- Dì đẹp thiệt chứ bộ ... sắp lấy chồng rồi mầy
ơi!
- Tao biết ... tao tiếc ...
- Tiếc gì ?
- Tiếc thì tiếc thôi ... Ai biểu dì đẹp làm chi
! Thôi bỏ qua chuyện nằm mơ này đi ... đưa thuốc
qua chơi thử đi ... xả láng nghen!
- Em nghe nói phi thuốc này dzô chơi ba lần hông
biết mệt có phải hông ?
- Thuốc chỉ là phụ thôi ... tụi anh mới là chánh
nè ... em muốn chơi ba lần anh chơi cho em coi,
bảo đảm vừa ý ...
- Mấy anh tham lam quá ... con gái người ta cũng
có chút ... con gái chứ.
- Hè ... hè ... con gái cũng có hiền thục ...
cũng có dâm ... ai chứ em ... anh nghĩ em xưng
đệ nhị dâm nữ thì hông ai dám xưng là đệ nhứt.
- Em dâm ? Dâm chỗ nào ?
- Ừ, em hông dâm đâu ... hông dâm mà hôm qua chơi
ba lần còn đòi chơi nữa. Mỗi lần chơi em là em
ra nước ướt nhẹp ... lần nào em cũng rên như ...
- Như bò hả ... ?
- Dzô dzuyên mầy ... rên như ...
- Như heo hả ... ?
- Mầy nhảy dzô miệng tao hoài dzậy ... rên như
mấy con ghệ trong phim heo ... đúng rồi mầy nói
heo là tao nhớ tới phim heo ... em rên như mấy
em phim dâm dzậy ... sao mà hông kêu em dâm cho
được.
- Mấy anh xúm nhau ăn hiếp em sao dzậy ... Rên
thì em có rên ... ra nước thì có ra ... chơi ba
lần cũng đúng ... nhưng tại ai! Tại tụi anh dùng
thuốc kích dzâm hay sao đó ... thấy khó chịu quá
... càng làm càng hứng càng hăng ... phế quá luôn!
- Thuốc với hông thuốc ... kệ nó ... em hăng là
được rồi ... ra đây chơi chỉ đòi hỏi có bấy nhiêu
thôi ... Ðời thanh niên có trăm lần vui có vạn
lần sầu ... hông chơi cho mau rồi tiếc ... rồi
nuối ...
- Mầy lại nổi hứng bất tử hát ca um trời nghe
muốn ói mầy ơi. Mai dẫn mầy chơi karaoke ... Thôi,
dzô một trăm em ơi đi ... rồi mình một trăm phần
trăm luôn. Thuốc đâu ? Lấy một thằng một lóng
đi !
- Ð... má coi hai đứa nó nèo nẹo như bọn rắn dzậy
bây! Nảy giờ tụi mình bàn chuyện um trời mà hông
ảnh hưởng gì tới tụi nó ... Nó coi tụi mình như
pha mà ! ... Tưởng nói chơi ai dè nó làm thiệt.
Mầy thiệt định “làm” tại chỗ này sao ... bú vú
nghe chụt chụt thấy phát ghét ... Ê, ê ... nói
có nghe hông ?
- Thôi kệ nó đi. Tụi nó kết nhau rồi thì cho tụi
nó hưởng trước đi, một hồi rồi cũng tới mầy có
chạy đi đâu ... mà sợ!
- Sợ thì hông sợ ... đưa thuốc đây tao uống liền
... nhìn hai đứa nó thấy nứng c... rồi nè. Chị
Hồng xích qua đây sờ ... cái coi !
- Em xích qua đây đi rồi chị cho ... nhưng làm
cái “lắc” trước đi - người con gái trạc tuổi 28
có vẻ điềm đạm, tới bây giờ mới cất giọng lên.
(Hết Phần 2 ...
Xin xem tiếp
Phần 3)
|