| Hùng hơi ngạc nhiên, cậu chắn chắn “Anh 
					không bao giờ tiếc cả vì anh sẽ mãi mãi chỉ yêu mình em thôi”.Thuỷ mỉm cười thoả mãn. Hai anh em ôm nhau chặt hơn. Hùng 
					lại đặt xuống môi em một nụ hôn cháy bỏng. Nằm ngửa ra 
					giường, hai chân hơi dạng ra chờ đợi, Thuỷ thì thầm “Anh phá 
					trinh em đi, tất cả là của anh”.
 Hùng lại nằm đè lên người em còn Thuỷ luồn 
					tay xuống dưới nắm nhẹ lấy buồi anh và hướng vào miệng lồn 
					mình. Rồi cô lắc đi lắc lại cho cái đầu buồi xoa lên xoa 
					xuống dọc theo mép lồn, đôi khi chạm vào âm vật. Cuối cùng 
					Thuỷ quyết định đưa thẳng buồi vào bên trong lồn. Cái đầu 
					khấc lách vào bên trong một cách khó nhọc. Chưa bao giờ cô 
					thấy vật gì to như thế nằm trong lồn cả. Cô nghĩ chắn phải 
					mất vài phút để làm quen.“Anh cẩn thận nhé, từ từ thôi”.
 Hùng chậm rãi ấn mông xuống trong khi Thuỷ cố gắng dang thật 
					rộng hai chân để buồi anh chui vào sâu hơn. Hai mép lồn căng 
					lên ôm chặt lấy dương vật vốn đã cong giờ lại cong thêm do 
					lồn quá bót.
 “Thuỷ ơi” Hùng thì thầm.
 Cô mở mắt ra thấy anh nhìn mình.
 “Anh chỉ muốn em biết rằng anh rất hạnh phúc là người đầu 
					tiên được phá trinh em và em cũng là người đầu tiên phá 
					trinh anh”.
 “Em đang rất hạnh phúc, hãy biến em trở thành đàn bà đi”
 Hùng đẩy thêm một chút trong khi Thuỷ nhắm nghiền mắt lại vì 
					đau. Cô ôm chặt lấy anh, cố gắng làm quen với vật lạ đang 
					xâm chiếm trong lồn. Bỗng nhiên Hùng thấy cái gì nằm chắn 
					ngay chỗ đầu khấc.
 “Sao nữa anh?”
 “Anh không đút buồi sâu vào được nữa”. Hùng nhăn mặt.
 “Được mà, anh đừng lo. em không sao đâu” Thuỷ đưa hai tay 
					xuống đặt vào mông anh. “Em biết nó có thể vào sâu hơn nữa, 
					chắc đó là màng trinh đấy”
 Hùng bặm môi đẩy thêm, nhưng vẫn chưa đủ mạnh. Cậu quyết 
					định rút buồi ra một chút. Đột nhiên cậu ấn mạnh mông xuống. 
					Phập.
 “Chết em rồi”, Thuỷ gào lên đau đớn. Gần như toàn bộ chiều 
					dài của buồi Hùng nằm gọn trong lồn Thuỷ. Hùng không dám 
					động đậy.
 “Em có sao không”
 Nước mắt chảy ra, “đau quá anh ạ”, Thuỷ khóc. “Anh để nguyên 
					buồi đấy nhé”. Cô hít thật sâu vào lồng ngực. Kỳ lạ thay, sự 
					đau đớn qua mau. “Em nghĩ là em không sao cả”
 “Em có muốn dừng lại ở đây không?”
 “Đừng anh”
 Hùng rút buồi ra và đẩy trở lại. Giờ thì chẳng còn sự cản 
					trở nào nữa và Thuỷ cũng không thấy quá đau đớn. Nhưng cô 
					vẫn khóc.
 “Em vấn đau à?” Hùng lại hỏi.
 ”Anh địt tiếp đi, nhưng chậm thôi vì em vẫn thấy hơi ran rát”
 Hùng cúi đầu xuống, hôn lên nhưng giọt nước 
					mắt đang chảy dài trên khuôn mặt em gái trong khi buồi vẫn 
					nhẹ nhành kéo ra kéo vào trong lồn em. Càng lần sau Hùng cảm 
					thấy cậu nhịp nhanh hơn và buồi vào sâu hơn. Thuỷ vẫn thấy hơi đau mỗi khi Hùng đút buồi 
					vào sâu thêm. Nhưng hai tay cô lúc này lại ấn thêm vào mông 
					Hùng khuyến khích. Thuỷ lại khóc to hơn, nhưng không phải vì 
					đau mà vì cô hạnh phúc. Hùng địt thêm vài cái nữa thì Thuỷ 
					đã quen và thấy sướng đến kỳ lạ. Lần này toàn bộ buồi Hùng 
					nằm trọn trong lồn Thuỷ. Mỗi khi bụng của anh trai chạm vào 
					âm vật thì Thuỷ lại dướn người lên. Cô lại ấn mạnh vào mông 
					anh cho đến khi buồi Hung không thể nào vào sâu hơn chút nào 
					nữa. Mồ hôi túa ra từ khuôn mặt Hùng, vài giọt 
					lấm tấm trên bụng và ngực. Trong khi địt, thấy em vấn khóc 
					Hùng nghĩ em vấn còn đau. Cho đến khi thấy em gái mỉm cười 
					và tay em ấn vào mông mình một cách khích lệ thì cậu mới yên 
					tâm. Cậu cố gắng thật nhẹ nhàng, nhưng chẳng hiểu sao đôi 
					lúc vẫn mất điều khiển làm buồi dập mạnh xuống. Thuỷ vẫn mỉm 
					cười và tiếp tục khóc. Cả hai cùng nhịp nhành uỡn lên và địt 
					xuống tạo nên bản giao hưởng của tình yêu-tình dục. Hùng 
					thấy buồi mình được ôm chặt bởi một ống tròn ấm áp, trơn 
					trơn, hơi sần sùi, khác hẳn với miệng em. Thuỷ giờ đây đang cực kỳ phấn khích. Hai tay 
					cào loạn xạ lên người anh trai. Hùng không thể tưởng tượng 
					được em gái mình bị kích thích cao như thế. Điều ấy làm cậu 
					cũng bị kích thích không kém. Hùng nghĩ mình sẽ xuất tinh 
					ngay lập tức, nhưng lại muốn níu giữ lại. Cậu muốn tình 
					trạng này không bao giờ chấm dứt. Thuỷ đưa tay lên ôm đầu anh và kéo lại gần 
					mặt mình. Cô cảm thấy những giọt mồ hôi nóng hổi rơi lên hai 
					bầu vú, bất giác cô co chân lên và ôm lấy hông Hùng. “Ôi, 
					sướng quá”, cả người Thuỷ lại bay lên không trung, lên mãi. 
					Thuỷ vẫn dướn bụng lên bắt nhịp với anh trai nhưng lần này 
					cô thấy cái gì đó bỗng lớn mạnh và muốn vỡ tung trong người. 
					Không cần đợi lâu, một cơn sóng thần dâng lên. Thuỷ kéo đầu 
					anh lại gần hơn và hét lên. Làn sóng xuất phát từ lồn lan 
					đều ra toàn thân, lan mãi. Hùng ngẳng đầu lên, cả khuôn mặt ướt đẫm 
					nước mắt của Thuỷ. Nhìn vào mắt em Hùng thấy cơn thuỷ triều 
					đó. Điều ấy làm cậu không thể kìm nén thêm được môt chút nào 
					nữa. Hùng dừng lại. Càng nhìn sâu vào mắt em Hùng càng tin 
					chưa bao giờ Thuỷ bay lên được đỉnh cao của dục vọng như lần 
					này. Cậu muốn em gái tận hưởng những giây phút thần tiên 
					được lâu hơn. Lồn Thuỷ bóp mạnh thêm một cái nữa. Rồi đợt 
					sóng thần cũng hạ xuống.“Ôi, anh tiếp tục đi chứ”.
 Hùng ôm lấy em và lăn người nằm ngửa xuồng 
					giường trong khi buồi vẫn nằm nguyên trong lồn Thuỷ. Giờ đây 
					Thuỷ lại nằm đè lên người anh. Buồi Hùng dường như chui vào 
					sâu hơn. Cô thích cảm giác đó và nhấn thêm mông xuống. Hùng 
					lại nẩy đít lên. Cả người cậu sôi lên, đặc biệt buồi thì 
					nóng như mỏ hàn trong khi toàn thân Thuỷ ướt đẫm. Cậu lại cố 
					nhấn vào sâu hơn cho đến khi hai hòn dái căng phồng. Buồi 
					Hùng lại co giật và phóng tinh ào ào vào lồn em.“Thuỷ, cậu hổn hển, em đẹp lắm... anh yêu em”.
 Thuỷ mỉm cười và nheo mắt nhìn anh. Mắt anh 
					ấy vẫn đang nhìn mình còn buồi thì giật giật quẫy đạp trong 
					lồn. Cô cũng thấy dòng khí nóng nhanh chóng lấp đầy lồn mình. 
					Thuỷ lại khóc, những giọt nước mắt hạnh phúc trào ra. Cả hai 
					anh em đã hoàn toàn thuộc về nhau. Hùng ôm vòng ngang lưng 
					em và xiết chặt còn Thuỷ thì dựa đầu lên bộ ngực rắn chắc 
					của anh trai. Hai anh em giờ đây bình tĩnh trở lại.- Thật tuyệt vời, anh có thấy thế không? Thuỷ thì thầm.
 - Phải nói là cực kỳ tuyệt vời chứ. Hùng giả vờ hét to lên.
 Thuỷ vẫn nằm đè lên người anh. Cô cảm thấy 
					toàn cơ thể rã rời, bải hoải nhưng sảng khoái đến kỳ lạ. 
					Buồi của anh vẫn còn nằm trong lồn, nó vẫn còn cứng. Cô tự 
					hỏi, không biết nó còn cứng như thế trong bao lâu nữa. Nửa 
					muốn anh rút buồi ra, nửa cô muốn nó nằm nguyên trong đó. 
					Cuối cùng Thuỷ cũng nhấc mông lên và nằm xuống bên cạnh anh. 
					Tinh dịch bắt đầu trào ra ngoài mép lồn, pha lẫn với những 
					giọt máu màu hồng làm cô giật mình. Nhìn thấy thế Hùng mỉm 
					cười, với lấy cái quần sịp lau sạch lồn em và thì thầm “máu 
					trinh đấy em ạ, anh muốn giữ lại những vệt máu trinh nguyên 
					này để minh chứng cho tình yêu của hai đứa”. Giờ đây Thuỷ mới thấy mệt, nhưng cô lại 
					không hề thấy buồn ngủ tí nào. Thầm nghĩ giờ cũng đã muộn và 
					mẹ cũng sắp về. Trong khi đó thì Hùng đã thở mạnh đều đều 
					báo hiệu giấc ngủ đến gần. Cô ôm anh chặt hơn...chặt hơn....chẳng 
					bao lâu hai anh em chìm vào giấc ngủ hạnh phúc của lần đầu 
					tiên ăn trái cấm.....
 Hùng tỉnh dậy và cảm thấy cái gì đó ấm áp bên cạnh. Cậu hơi 
					ngạc nhiên khi nhìn thấy em gái đang say sưa ngủ, tay vẫn ôm 
					chặt lấy anh. Tim cậu ngẽn lại vài giây và tâm trí bắt đầu 
					nhớ lại sự kiện tối hôm qua. “Mình đã làm việc ấy rồi sao? 
					Ôi, không thể tin được”.
 Bồng nhiên Hùng nghe thấy tiếng đông vọng lên từ bếp ăn 
					“Chết rồi”. Cậu lay mạnh vai em gái “Thuỷ ơi, dậy đi!”. Hùng 
					cố gắng gọi khẽ.
 Thuỷ nhổm người dậy, nhìn anh ngơ ngác vài giây, rồi mỉm 
					cười “Mấy giờ rồi anh?”
 - Anh không biết, nhưng mẹ đã về rồi.
 - Cái gì? Thuỷ thảng thốt. Anh phải ra khỏi phòng em ngay. 
					Cô tất tả nhặt hết quần áo của anh trai, chợt lưỡng lự rồi 
					để lại cái quần sịp có dính mấy vệt máu hồng hồng. Hùng cũng 
					nhanh chóng mặc quần áo vào mà không cần mặc sịp.
 - Đủ mọi thứ chưa. Thuỷ thì thầm.
 - Đủ rồi. Hùng tiến lại gần cửa và chuẩn bị cái tháo chốt.
 - Anh Hùng, nhẹ nhang thôi nhé.
 Hùng nhẹ nhàng như mèo chuồn ra khỏi phòng 
					Thuỷ, vẫn kịp ngoái cổ lại thì thầm “Anh yêu em!”. Vào trong 
					phòng mình, Hùng cẩn thận đóng cửa lại và lắng nghe xem có 
					tiếng động gì từ phòng em gái vọng sang không. Tất cả đều im 
					lặng nên Hùng cố dỗ mình chìm vào giấc ngủ. Thuỷ quay lại giường ngủ, nằm yên, mắt mở to 
					nhìn lên trần nhà. Không có anh trai bên cạnh cô không tài 
					nào ngủ được. Lắng nghe tiếng động vọng lên từ bếp ăn, Thuỷ 
					nghĩ không biết mẹ mình sẽ ra sao nếu biết hai đứa con của 
					mình yêu nhau như thế này. Bất giác cô cười một mình. Nhưng 
					chẳng biết hai anh em có thể giấu bố mẹ đến bao giờ.Cuối cùng Thuỷ cũng nghe thấy mẹ bước về phòng ngủ của bố mẹ. 
					Tiếng đóng cửa phòng vọng lại. Thuỷ biết chắc mẹ sẽ ngủ ngay 
					lập tức. Tự nhiên cô ghét ngủ một mình, cô muốn ngủ nhưng 
					vẫn không thể vì không có anh bên cạnh.
 ...
 Nửa tiếng sau, Thuỷ vẫn nằm đó và mắt mở to nhìn trừng trừng 
					lên trần nhà. Bỗng nhiên cô nghe thấy tiếng cửa phòng của 
					anh trai mở ra rồi đóng lại. Vài giây sau thì cánh cửa phòng 
					của Thuỷ cũng hé mở. Tim cô nghẹn lại khi nhìn thấy anh ló 
					đầu vào. “Anh Hùng!” Thuỷ gọi thầm.
 Hùng bước vào trong phòng rồi đóng cửa lại “anh không ngủ 
					được”.
 “Em cũng vậy.Anh lại đây”. Thuỷ dang hai tay ra đón anh nằm 
					xuống bên cạnh. Cả hai xoay người lại và hôn nhau đắm đuối.
 - Anh Hùng ơi, mẹ sẽ phát điên lên khi thấy hai anh em yêu 
					nhau như thế này.
 - Không sao đâu, mẹ đã ngủ say rồi.
 - Thế mình sẽ nói thế nào với bố và mẹ?
 - Anh không biết, anh nghĩ, có lẽ mình phải dấu bố mẹ để 
					vụng trộm vói nhau thôi.
 - Em đồng ý, nhưng có vẻ cũng rất khó anh nhỉ?
 - Hì hì... biết đâu đó cũng là điều tuyệt vời khi cả hai anh 
					em bí mật quan hệ với nhau như thế này... nhưng khi có mặt 
					mọi người thì mình không thể bên nhau được.
 - Điều đó làm em phát điên lên. Không có anh em thấy cô đơn 
					lắm. Thuỷ ôm chặt lấy anh trai.
 - Đừng lo, anh sẽ luôn luôn bên em.
 - Đêm nay anh ở lại đây nhé.
 - Đương nhiên rồi, nhưng mình phải dậy trước mẹ đấy, không 
					nhỡ mẹ bắt gặp thì khốn.
 Thuỷ xoay người sang bên cái bàn nhỏ cạnh giường ngủ, với 
					lấy cái đồng hồ để đặt lại giờ hẹn. Rồi cô quay lại, hai anh 
					em ôm chặt lấy nhau. Hùng nhắm mắt lại, giờ đây cậu mới thực 
					sự thấy mệt sau trận chiến đấu quyết liệt, dốc toàn bộ sức 
					lực để giành chiến thắng.
 Thuỷ hôn anh một lần nữa và thì thầm “em yêu anh”
 “Anh yêu em thật nhiều, nhiều lắm”
 Hai anh em cùng nhắm mắt lại, cảm nhận rõ 
					ràng hơi thở nồng ấm của nhau. Từ giờ trở đi cuộc sống của 
					Hùng và Thuỷ bước sang một giai đoạn mới. Tốt hay xấu, cả 
					hai đều không biết được... giấc ngủ kéo đến làm họ cũng 
					chẳng thèm suy nghĩ thêm. 
					(Hết Phần 13 ... Xin mời xem 
					tiếp
					Phần 14) |