| … Ngồi lắc lư trên nóc toa xe lửa tốc hành từ Bắc ra Nam. 
                  Thằng Đắc nghĩ ngợi lung tung. Nó đi rồi không biết con Loan 
                  bán trà đá ở ga xe lửa có đủ tiền lo cho chú Tư không?. Đang 
                  miên man nghĩ đủ thứ về con Loan thì thằng Hùng lé vỗ lên vai 
                  nó.- Anh Đắc! ở toa chín có đánh nhau đó đi coi không?Đánh trên 
                  nóc toa chớ không phải bên trong toa đâu.
 Toa chín là toa áp chót của đoàn tàu thường được chở hàng hoá 
                  hay hành lý ký gởi. Ít khi nào tụi nó dám lảng vảng ở mấy toa 
                  đó. Vì công an thường tới lui thường xuyên để canh chừng.
 - Thôi đi mày ơi! Tụi mình nhảy tàu không có vé lại đó làm 
                  chi, mắc công tụi công an “ tó “ là phiền lắm.
 - Em mới ở đó về nè. Phe ta ( dân đi tàu lậu ) coi đông lắm. 
                  Tụi công an có ở đó nhưng ngó lơ. Hình như đại ca hai băng 
                  đang chơi nhau đó anh Đắc.
 
                  Nghe thằng Hùng lé nói vậy thằng Đắc cũng tò mò nên đứng dậy 
                  cùng Hùng lé chạy đi coi. Tụi nó thoăn thoắt nhảy từ nóc toa 
                  này sang nóc toa khác. Khi gần đến cuối đoàn tàu thằng Đắc đã 
                  trông thấy một đám đông ngồi quanh dài theo hai mép của nóc 
                  toa xe lửa hò la. Chính giữa nóc toa có hai bóng người hết 
                  nhập vào rồi lại bung ra. Khi gần đến nơi thằng Đắc cẩn thận 
                  đảo mắt nhìn quanh thì thấy ở phía dưới toa hàng có hai tên 
                  công an đứng phì phèo hút thuốc, tỉnh bơ như không hề biết 
                  trên nóc toa xảy ra chuyện gì. Nó yên tâm mon men ngồi lẫn với 
                  mấy đứa đang ngồi. Trận chiến có vẻ gần như kết thúc vì động 
                  tác của hai tên đang đánh nhau chậm hẳn vì đuối sức. Một tên 
                  thì mặt dài như ngựa, tên kia thì rỗ chằng chịt. Cả hai mặt 
                  mũi đều sưng húp. Tên mặt rỗ có lẽ bị trúng đòn nhiều hơn nên 
                  miệng đầy máu. Cứ mỗi lần cả hai ngã về phía mép toa tàu thì 
                  hàng rào người ngồi xem giữ chúng lại để chúng khỏi rơi xuống 
                  đất. Sau một hồi đấm đá tên mặt ngựa đã đè được tên mặt rỗ 
                  xuống nóc toa dùng hai tay bóp chặt cổ tên mặt rỗ. Tuy cố gắng 
                  vùng vẫy để thoát thân nhưng tên mặt rỗ không thoát nổi. Mặt 
                  hắn càng lúc càng tím dần. Thình lình có một tên đang ngồi coi 
                  ở chỗ thằng Đắc đứng dậy phóng về phía hai người. Vừa lúc 
                  thằng Đắc duỗi chân cho đỡ mỏi, khiến cho hắn vấp phải chân 
                  thằng Đắc mà ngã chúi nhủi. Lập tức tên này liền bị mấy tên 
                  ngồi quanh đó đè xuống, rồi nắm lấy tay chân của nó quăng ra 
                  khỏi tàu. Chỉ nghe một tiếng “ Ối “ cả thân hình của tên đó 
                  mất dạng, vì đoàn tàu vẫn lao vun vút về phía trước. Thằng Đắc 
                  không ngờ cái duỗi chân của nó mà xảy ra chuyện dễ sợ như vậy. 
                  Nó cảm tưởng như đâu đó có vài chục con mắt hận thù đang nhìn 
                  về phía nó. Lúc này thì tên mặt rỗ không còn dùng hai tay 
                  giằng co với tên mặt ngựa mà đập lia lịa trên nóc toa miệng 
                  như muốn nói gì đó nhưng chỉ phát ra được những tiếng ằng ặc. 
                  Chỉ một lát sau nó nằm xụi lơ không còn thấy dẫy dụa nữa. Mặt 
                  mũi nó tím bầm hai mắt trợn ngược. Lần đầu tiên thằng Đắc mới 
                  được chính mắt nhìn thấy cảnh người giết người như thế nên mồ 
                  hôi nó vã ra như tắm. Trên nóc toa bây giờ một số reo hò vang 
                  trời. Số còn lại thì tiu nghỉu như mèo bị cắt tai. Tên mặt 
                  ngựa nhấc bổng cái xác thằng mặt rỗ lên hất mạnh ra khỏi nóc 
                  tàu. chỉ nghe một tiếng“ bụp “ vang lên thân hình tên mặt rỗ 
                  đã mất hút. - Đàn em Khải rỗ nghe đây. Bây giờ tao là xếp sòng ở đây, tụi 
                  bây còn thằng nào chưa phục bước ra. Thằng nào... Thằng nào
 Tên mặt ngựa gằn lớn. Làm cả đám ngồi trên nóc toa im phăng 
                  phắc. Thấy hết chuyện để coi thằng Đắc khều Hùng lé nói nhỏ
 - Thôi biến mày
 Nói xong nó lom khom đứng dậy tính rời khỏi toa chín thì tiếng 
                  thằng mặt ngựa vang lên
 - Thằng kia đứng yên lại đó.
 Thằng Đắc giật bắn người nghĩ thầm. “ Thôi bỏ mẹ rồi chắc nó 
                  tưởng mình là đàn em của thằng mặt rỗ bỏ đi vì không phục nó”. 
                  Thằng Đắc xoay đầu lại nhìn thằng mặt ngựa, trong khi tay nó 
                  thò ra trước bụng tìm mấy cái phi dao mà nó luôn lận trong 
                  người để phòng thân. Tuy đang sợ nhưng nó quyết định thật 
                  nhanh. “ Cùng lắm là cho nó ăn mấy cái phi dao rồi phóng khỏi 
                  tàu “ chẩu “ là xong”. Tiếng thằng mặt ngựa lại vang lên:
 - Tụi bay nghe đây nếu không thằng nào dám ra đây chơi với tao 
                  thì “ tản “ đi. Khi nào tới ga Bảo Lộc thì gặp nhau ở chỗ cũ.
 Có tiếng cất lên hỏi:
 - Tụi em đâu biết chỗ cũ của đại ca là chỗ nào.
 - Hiếu “Hô” đâu?
 - Dạ, em đây đại ca.
 Một thằng có hai hàm răng như bàn nạo dừa liền bước lại gần
 - Từ giờ mày cầm đầu tụi đàn em Khải rỗ.
 Thằng mặt ngựa nói xong rồi rỉ tai vào thằng Hiếu Hô nói nhỏ 
                  gì đó chỉ nghe thằng Hiếu Hô dạ.. dạ. Có tiếng thằng Hùng lé 
                  thì thầm bên tai
 - Anh Đắc tụi nó đang dàn xếp không để ý đến tụi mình. Tụi 
                  mình “ chẩu “ đi.
 Thằng Đắc gật nhẹ đầu. Hai đứa tính nhảy ra khỏi tàu thì Thằng 
                  mặt ngựa đã từ từ tiến lại.
 - Người anh em này tên gì? Từ đâu tới đây?
 Nghe thằng mặt ngựa hỏi cùng với vẻ mặt thân thiện của nó. 
                  Thằng Đắc thấy đỡ lo. Vì nếu như nó nghĩ thằng Đắc là đàn em 
                  của thằng Khải rỗ thì nó đã chẳng hỏi thằng Đắc từ đâu tới.
 - Em tên Đắc, thằng này tên Hùng Tụi em mới nhảy tàu đi buôn 
                  lần đầu?
 - Lần đầu? Thằng mặt ngựa gằn giọng hỏi
 - Dạ, lần đầu
 - Sao tụi bay đi trên nóc toa như đi bộ dưới đất vậy?
 Thì ra tên mặt ngựa thấy thằng Đắc đi trên nóc toa khi tàu 
                  đang chạy rành rẽ quá nên không tin là thằng Đắc lần đầu tiên 
                  đi tàu hoả.
 - Dạ, tại nhà em sát ga Bình Triệu nên hay nhảy tàu đi chơi, 
                  nhưng chưa bao giờ đi xa như bữa nay.
 - Tụi mày định đi tới đâu?
 - Dạ, em định ra tới Nha Trang mua mực về bán kiếm chút tiền.
 Thằng mặt người nhếch mép cười nói:
 - Tụi mày đi buôn? hì... hì...
 - Em nói thiệt mà sao anh cười?
 - Mẹ, tao chỉ sợ tụi mày đi về tay không với cái mặt sưng ù 
                  thôi. Tụi bay có biết tao là ai không?
 - Dạ, không nhưng biết chắc anh là xếp sòng trên tuyến đường 
                  này. Tại hồi nãy tụi em nghe anh tuyên bố.
 - Phải, tên tao là Hiên. Mấy thằng cà chớn gọi tao là Hiên 
                  Ngựa. Tao coi hết tuyến đường Từ Huế tới Sài gòn. Ai đi buôn 
                  trên tuyến này đều phải nộp thuế cho tao. Nếu không nộp thì 
                  đừng hòng buôn với bán. Nghe tao hỏi đây: Tụi bay muốn theo 
                  tao đi kiếm ăn không?
 Thằng Đắc tính từ chối, nhưng giòng máu bạt mạng con lai trong 
                  người nó nổi lên vả lại nó cũng muốn giang hồ một thời gian để 
                  tránh mặt con Loan nên nó lại gật đầu ưng thuận…
 
                  … Bây giờ đang là tháng mười hai, thời tiết ở Huế se lạnh đã 
                  vậy sáng nay lại có cơn mưa bụi lâm râm. Thằng Đắc phải thọc 
                  hẳn hai tay vào túi áo khoác cho đỡ lạnh. Mấy ngón tay nó mân 
                  mê cán phi dao qua lần vải áo. Bữa nay Hiên Ngựa cùng mấy 
                  thằng đàn em thân tín vào Huế để tiếp thu cái sào huyệt của 
                  thằng Khải rỗ. Thằng Đắc tuy mới nhập băng chưa có thành tích 
                  gì. Nhưng cũng được Hiên Ngựa cho đi theo vì cái tướng lai Mỹ 
                  dềng dàng của nó. Theo như lời nói của thằng đàn em Khải rỗ 
                  đang dẫn đường, thì tụi Khải rỗ đóng đô trong căn nhà nhỏ dưới 
                  chân cầu Tràng Tiền. Khi gần tới nơi linh tính của thằng Đắc 
                  báo động cho nó biết có cái gì không ổn ở chỗ này. Nhưng nó 
                  không dám nói cho Hải Ngựa nghe vì sợ thằng đại ca cho là mình 
                  nhát gan. Nên nó chỉ còn biết cảnh giác tối đa theo bản năng. 
                  Từ xa theo hướng chỉ của tên đàn em Khải rỗ, cả bọn đã thấy 
                  căn nhà lợp tôn nằm sát ngay chân cầu. Cả đám rẽ vào con đường 
                  đất hai bên có cỏ tranh mọc um tùm để tiến về phía căn nhà đó. 
                  Sự lo lắng nãy giờ của thằng Đắc bây giờ đã thành sự thực. Khi 
                  cả bọn còn cách căn nhà độ vài chục mét thì trong đám cỏ rậm 
                  rạp ở hai bên đường loạt soạt lay động. Trong tích tắc mấy 
                  chục ánh kim loại loé lên . Trước, giữa, sau chỗ nào cũng thấy. 
                  Không hổ thẹn mang tiếng làm đại ca thằng Hiên Ngựa quyết định 
                  thật nhanh rồi la lớn. - Con mẹ nó, lọt bẫy tụi nó rồi. Ráng đánh thẳng tới trước 
                  xông vào nhà tụi nó, cùng lắm " chẩu " bằng đường sông.Thằng Hiên Ngựa quyết định rất sáng suốt bởi vì chạy thẳng vào 
                  sào huyệt của thằng Khải rỗ là con đường ngắn nhất để ra đến 
                  bờ sông. Nếu chạy ngược lại thì chắc chắn chưa ra đến con 
                  đường chính thì cả bọn đã bị bằm banh xác rồi. Lúc này thằng 
                  Đắc mới hối hận trước khi đi không nghe lời thằng Hùng lé thủ 
                  theo vài con dao phay. Bây giờ trong tay nó chỉ có bốn năm 
                  ngọn phi dao ngắn ngủi so với những thanh mã tấu sáng loè đang 
                  bủa vây chung quanh. Bọn thằng Đắc đứa rút dao, đứa rút dây 
                  xích vừa đánh trả vừa xông thẳng tới trước. Thằng Đắc vừa né 
                  được nhát mã tấu từ bên phải chém xuống thì ánh sáng lấp loé 
                  của thanh mã tấu ở bên trái lia tới. Thằng Đắc chưa kịp phản 
                  ứng thì " đùng " một tiếng nổ chát chúa vang lên. Thằng chém 
                  thằng Đắc phía bên trái ngã ngửa ra sau. Đám phục kíck lẫn bọn 
                  thằng Đắc giựt mình đứng sững trong tích tắc. tiếng súng phát 
                  ra từ phía của thằng Hiên Ngựa. Thì ra thằng Hiên Ngựa có thủ 
                  trong người khẩu súng colt. Sau vài giây sững sờ, một thằng 
                  trong đám phục kíck la lớn
 - Chém chết thằng cầm súng trước tụi bay ơi!
 Chỉ trong nháy mắt thằng Hiên Ngựa đả bị vây kín. Thằng Đắc 
                  nhào vội tới chỗ thằng vừa bị bắn lúc nãy mò tìm cây mã tấu. 
                  Nó sướng rên người khi nắm được cây đao trong tay. Nó liền 
                  xông vào đám người đang vây chặt Hiên Ngựa. Lưỡi đao trong tay 
                  nó vung lên từng chập khiến bọn này phải tẽ sang hai bên để né. 
                  Khi vào được vòng vây thì thấy mình mẩy Hiên Ngựa đầy máu tay 
                  vẫn còn nắm chặt khẩu súng, xung quanh nó ba bốn xác người nằm 
                  ngổn ngang Thằng Đắc hỏi nhanh:
 - Đại ca có sao không? Còn đi được không? Hay để em cõng đại 
                  ca chạy ra khỏi chỗ này.
 - Con mẹ nó. Tụi nó đông quá bắn không xuể. Súng hết mẹ nó đạn 
                  rồi. Tao còn đi được đừng lo cho tao, mày chạy trước đi.
 - Không được đại ca bị thương rồi Đại ca dùng đỡ cây mã tấu 
                  này. Để em mở đường, đại ca cứ theo sau em
 Nói xong thằng Đắc dúi cây mã tấu của nó vào tay Hiên Ngựa. 
                  Rồi tính nhặt cây khác ở dưới đất lên. Thì vừa lúc ba bốn lưỡi 
                  thanh đao chém tới tấp vào người nó. Làm nó phải lăn tròn mấy 
                  vòng để tránh né. Khi đứng dậy được rồi nó liền phóng 2 lưỡi 
                  phi dao về phía trước khiến hai thằng đang tính nhào tới chém 
                  nó phải rú lên. Lập tức thằng Đắc nhặt cây thanh đao ở dưới 
                  đất hét to một tiếng rồi vung đao chém bất kể thứ gì ở gần nó. 
                  Sức chém mạnh mẽ vô cùng trúng vào vật gì thì lập tức chẻ vật 
                  đó ra làm hai. Thấy thằng Đắc liều lĩnh hung hãn. Đám phục 
                  kích cũng chùn tay không dám xáp lại gần. Phía ngoài thằng 
                  Hiếu hô cùng hai ba thằng nữa cũng vào được vòng vây. Nó la 
                  lớn:
 - Đại ca chạy mau để tụi em chặn tụi nó lại cho
 Thấy có người tiếp tay thằng Đắc chạy lại phía Hiên Ngựa không 
                  cần biết thằng đàn anh của mình có chịu hay không. Nó xốc 
                  thằng Hiên Ngựa lên vai rảo bước chạy thật nhanh đến bờ sông. 
                  Vừa may có cái ghe đang neo ở đó, thằng Đắc chặt đứt dây neo. 
                  Đặt nhanh thằng Hiên Ngựa lên khoang, đẩy mạnh cái ghe ra xa 
                  bờ, rồi phóng mình lên theo. Lên được trên ghe thằng Đắc chụp 
                  lấy tay chèo. Chèo lia lịa cho ghe càng xa bờ càng tốt. Đến 
                  khi cái ghe ra được đến giữa dòng sông thì nó mới lơi tay đứng 
                  thở dốc. Nó nhìn lại phía Hiên Ngựa thì thấy thằng đại ca của 
                  mình ngất xỉu từ hồi nào. Lúc này nó mới để ý trên ghe ngoài 
                  nó và thằng Hiên Ngựa còn có một bóng người áo trắng bên trong 
                  ghe. Nó tiến vào bên trong thì thấy một cô gái trạc tuổi nó 
                  đang run rẩy nép sát vào thành ghe. Thấy vẻ sợ hãi đến tội 
                  nghiệp của cô gái thằng Đắc liền lên tiếng trấn an.
 - Đừng sợ tụi tôi qua bờ bên kia là trả lại ghe cho cô liền.
 Cô gái gật nhẹ đầu nhưng vẫn còn run rẩy. Thấy vậy thằng Đắc 
                  bỏ ra ngoài khoang tiếp tục chèo vào bờ…
 …Thằng Thọ mừng rơn khi thấy dáng của con Loan từ đàng xa đang 
                  đi về hướng nhà nó. Mấy ngày nay nó lảng vảng tới nhà thằng 
                  Đắc để kiếm con Loan nhưng đều không gặp. Hôm nay tự dưng lại 
                  thấy. Thằng Thọ định lên tiếng thì con Loan đã hỏi trước:
 - Anh Thọ có thấy anh Đắc đâu không? Đã hơn một tuần rồi không 
                  thấy ảnh về nhà.Không biết ảnh có bị gì không nữa?
 - Vô nhà đã Loan đứng ở ngoài này nắng lắm.
 Thằng Thọ nói xong quay lưng đi thẳng vào trong nhà khiến con 
                  Loan phải bước theo. Vào đến phòng khách con Loan muốn loé mắt 
                  vì sự rộng rãi và đồ đạc sang trọng được trưng bày xung quanh. 
                  Thấy con Loan đứng sớ rớ thằng Thọ liền nói:
 - Ngồi đi em, để anh đi lấy nước cho em uống nhen.
 Con Loan không để ý sự thay đổi xưng hô thân mật của thằng 
                  Thọ.Nó còn lo mải mê ngắm nghía những cái mà hồi nào đến giờ 
                  nó chưa hề được thấy. Khi đặt mông xuống ghế salon người nó 
                  lún xuống gây một cảm giác thật êm ái. Đợi thằng Thọ đi khuất 
                  nó liền nhún mình mấy cái để tận hưởng thêm cái sướng khi được 
                  ngồi trên cái nệm của ghế salon.
 Thằng Thọ mang ly nước ngọt ra đưa cho con Loan rồi tỉnh bơ xề 
                  xuống ngồi bên cạnh. Cái nệm lại bị lún thêm làm người con 
                  Loan muốn chúi vô người thằng Thọ. Con Loan hoảng hốt ngồi 
                  xích ra.
 Thằng Thọ làm như không biết lên tiếng:
 - Hồi nãy em hỏi Đắc hả? Mấy hôm trước có ngủ nhà anh. Nó nói 
                  đi buôn gì đó hai ba tuần mới về. Em có cần gì cứ kiếm anh 
                  giúp đừng ngại chi hết nhen.
 - Ah! vậy là em yên tâm rồi. Em chỉ sợ ảnh có chuyện gì mà 
                  hỏng thấy ảnh về nhà thôi.
 Trò chuyện được một lát tự nhiên con Loan thấy người nóng ran 
                  mắt cứ muốn nhíp lại.
 - Tự nhiên em thấy mệt quá. Thôi em về nhen anh Thọ.
 Nói xong con Loan cố đứng lên thì lại té phịch xuống ghế. 
                  Người cứ như không còn hơi sức. Thằng Thọ khoái trá đi ra 
                  ngoài đóng cửa lại, rồi tiến lại gần bế xốc con Loan trên tay 
                  bước lên lầu.
 Đặt con Loan nằm dài lên giường của mình. Thằng Thọ bắt đầu 
                  cởi từng nút áo của con nhỏ ra. Con Loan vẫn còn hơi tỉnh táo 
                  nên cố sức dùng tay đẩy thằng Thọ, nhưng động tác của nó giống 
                  như phủi ruồi chẳng có tác dụng gì hết. Khi hàng nút được cởi 
                  tung. Thằng Thọ nhẩn nha ngắm nghía. Trong đầu nó so sánh cặp 
                  vú của con Loan với cặp vú của những con ghệ mà từng bị nó 
                  bóp. Vú con Loan thuộc loại bánh dầy tuy chưa phát triển toàn 
                  diện nhưng nó đã tròn xoe. Cái đầu vú thì lại to hơn của con 
                  Lệ. Nhưng điều làm thằng Thọ khoái nhất là nó ngăm ngăm đen, 
                  khác hẳn với mấy đứa khác, trắng bóc nhìn mà phát nhàm chán. 
                  Ngắm nghía một hồi rồi thằng Thọ mới áp mặt vào ngực con Loan 
                  mà hít hà. Tuy khen khét nắng nhưng lại làm nó thích thú và 
                  nứng một cách kỳ lạ. Nó bắt đầu rà môi lưỡi đi khắp nơi trên 
                  ngực con Loan. Con Loan bây giờ có lẽ đã thật sự ngấm thuốc 
                  nên đôi mắt lạc thần khờ dại hẳn đi. Chuỵt… chuỵt… chuỵt thằng 
                  Thọ mút đầu vú con Loan chùn chụt thành tiếng. Bàn tay của nó 
                  cũng từ từ lần xuống dưới để tuột luôn cái quần của con Loan 
                  ra. Sau khi cởi xong cái quần của con Loan nó mới ngồi dậy tự 
                  thoát y. Mắt thì nhìn hau háu cái lồn đầy lông của con Loan. 
                  Nó cũng không ngờ lồn con Loan lại nhiều lông đến thế. Cứ cỡ 
                  tuổi của con Loan thì một chỏm ở trên và vài cọng ở hai bên 
                  mép đã là nhiều rồi. Đàng này nó rậm rạp như muốn bao phủ cả 
                  miệng hang. Thằng Thọ lồm cồm lại ngăn kéo bàn học lấy đồ nghề 
                  mà nó thường dùng để cạo râu ra chăm chỉ tỉa bớt những đám 
                  lông mọc mất trật tự của con Loan. Sau một hồi hý hoáy nó cảm 
                  thấy rất hài lòng vì tác phẩm của nó. Lông lồn của con Loan 
                  bây giờ được cắt tỉa thành hình trái tim. Chính giữa là nguyên 
                  một cái hĩm trắng phau. Thấy đã đến lúc phải được hưởng thụ để 
                  đền bù cho cái công lao cắt tỉa của mình. Thằng Thọ gục đầu vô 
                  háng con Loan mà liếm. Nhưng nó liền giựt nảy người. Cái công 
                  sức sáng tạo của nó đã báo hại nó. Mấy cọng lông nhu nhú hai 
                  bên mép vô tình đâm vào lưỡi làm nó đau điếng. Tuy vậy nó vẫn 
                  không nản chí cố gắng phải bú cho bằng được cái lồn trinh 
                  nguyên của con Loan. Lần này nó cẩn thận liếm vào đường rãnh, 
                  rồi dùng môi mút chùn chụt vào cái hột le. Con Loan tuy bị say 
                  thuốc nhưng theo phản xạ tự nhiên của cơ thể cũng ưỡn cong 
                  người hẩy mu từng chập theo nhịp bú mút của thằng Thọ. Được 
                  một lúc Thằng Thọ thấy có mùi hăng hăng xộc vào mũi, rồi đầu 
                  lưỡi lại có vị mằn mặn. Càng mút thì hương vị càng nhiều thêm. 
                  Bỗng dưng thằng Thọ ngửa mặt lên cười khoái trá. Khi dùng cái 
                  kế hạ sách này để “ dzũa” được con Loan. Nó cứ tưởng con Loan 
                  bị say thuốc sẽ không có cảm giác gì. Ai dè con nhỏ cũng sướng 
                  mà ra ào ào. Điều này làm thằng Thọ hứng tình thêm. Nó trườn 
                  lên bắt đầu đưa con cặc to tổ bố của nó đút vào lỗ lồn của con 
                  Loan. Nó ấn rất là chậm để tận hưởng từng chút một cái sướng 
                  của thân cu được hai mép lồn cà vào. Nhất là cảm giác cái khẩu 
                  đại pháo của nó được chọc thủng màn trinh ngăn cách sự khác 
                  biệt của người con gái và người đàn bà. Nó ấn… ấn… Rồi bất 
                  giác nó chửi thề toáng lên.
 - Mẹ kiếp! Hèn gì mà nó không cho mình đụng con nhỏ. Nó bóc 
                  tem con nhỏ rồi muốn giữ làm của riêng đây mà. Em… em cái con 
                  buồi tao nè Đắc.
 Chửi xong thằng Thọ ấn con cặc của nó vào sâu tối đa rồi sàng 
                  mông ngoáy qua lại. Rồi nó bắt đầu nắc phầm phập…Hơn 15 phút 
                  đồng hồ trôi qua hết nắc rồi ngưng lại bóp, bú vú để nghỉ xả 
                  hơi. Mồ hôi thằng Thọ bắt đầu tuôn ra như tắm con cặc của nó 
                  vẫn căng cứng không chịu nhả đạn. Trong khi con Loan đã âm 
                  thầm lặng lẽ ra chan chứa, ướt đẫm cả cặc của thằng Thọ. Thấy 
                  vác cày qua núi hoài mà cũng chẳng ra. Thằng Thọ liền lật úp 
                  con Loan lại. Nó dùng tay móc ngoáy cho lỗ đít của con Loan 
                  được mở rộng ra. Nhưng khều mãi cái lỗ cũng không mở đủ để con 
                  cặc của nó chui vào. Nên nó đành phải đút con cặc của nó vào 
                  chỗ củ. Nó bắt đầu lại hì hục thụt đẩy. Trong một thoáng để 
                  yên ngừng nghỉ. Bỗng dưng thằng Thọ được con Loan nhấp nhổm 
                  mông đít để làm việc thay cho nó. Khiến thằng Thọ khoái trá 
                  ưỡn mình ra hưởng thụ. Nó đâu biết rằng con Loan bắt đầu hồi 
                  tỉnh. Trong mơ hồ con Loan đang thấy mình được thằng Đắc đụ. 
                  Lần này nó cảm thấy thật sung sướng và hạnh phúc vì được thằng 
                  Đắc gọi tên Loan chứ không phải là chị hai Ngọc nào đó. Vì vậy 
                  nên nó bắt đầu nhiệt tình hưởng ứng. Hai môi mép của nó siết 
                  chặt lấy cặc thằng Thọ hơn. Chẳng bao lâu thằng Thọ chịu hết 
                  nổi chồm tới dùng tay bóp cứng lấy vú của con Loan làm điểm 
                  tựa nắc những cú như trời giáng vào lồn của con Loan rồi bắn 
                  tinh ra ào ạt…
 (Hết Phần 5 ... Xin mời xem tiếp
                  Phần 
                  6)
 |