| 
            COI THIEN THAI ENTERTAINMENT NETWORK | 
          
            | 
            
             | 
          
            | Please click the banner to support Coi Thien Thai 
            ! | 
          
            | 
            
             | 
          
            | GẦN NHÀ | 
          
            | Tác giả thường trực của Cõi 
			Thiên Thai: Thanh HưởngE-mail: iamaqurius***@yahoo.com 
			(Remove *** để liên lạc tác giả)
 Copyright © by CoiThienThai.com - All 
			rights reserved - Truyện có bản quyền của Cõi Thiên Thai
 Cõi Thiên Thai xin thay mặt các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gửi 
            truyện
 | 
          
            | Lời nói đầu:
					Tôi viết cuốn sách này cho những bạn trẻ, những con người có 
					khát khao chinh phục thế giới, những con người biết không 
					ngừng học hỏi, có trí tuệ sáng tạo và đôi tay cần cù, những 
					con người có nụ cười tự tin, những con người có đủ sự nhẫn 
					nại và lòng dũng cảm để vượt qua thử thách, và những con 
					người biết cống hiến. Add: nếu bạn cần tư vấn về tình bạn tình yêu, tình dục hay 
					đơn giản là khám phá sâu hơn thế giới riêng tư trong chính 
					con người bạn, hãy liên hệ với tôi theo địa chỉ: Email 
					[email protected] để thoả mãn mọi sự tò mò của bạn. | 
          
            | [Phần 
            1][Phần 
            2][Phần 
            3][Phần 
            4][Phần 
            5][Phần 
            6][Phần 
            7][Phần 
            8][Phần 
            9][Phần 
            10][Phần 
            11][Phần 
            12][Phần 
            13][Phần 
            14][Phần 
            15][Phần 
            16][Phần 
            17][Phần 
            18][Phần 
            19][Phần 
            20]
 [Phần 
            21][Phần 
            22][Phần 
            23][Phần 
            24][Phần 
            25][Phần 
            26][Phần 
            27][Phần 
            28][Phần 
            29][Phần 
            30][Phần 
			31]
 | 
          
            | Phần 22: Câu Truyện Thứ 
			Hai Mươi Hai | 
          
            | 
             | 
          
            | 
              
              
                
                  | Sau một thời gian dừng không viết truyện gần nhà để viết 
					truyện khác hôm nay tôi lại viết tiếp câu chuyện của tôi và 
					hai chị em Trang Xuân. Sau khi tìm cách mãi mới ra trò tạo 
					mãu thời trang để cho con nhỏ Trang làm người mẫu thì nó mới 
					chịu nín. Tuy nó thích trò này bây giờ nhưng mà biết đâu hôm 
					sau nó lại đòi chơi trò khác thì tôi hết vốn rồi lấy đâu ra 
					mà đáp ứng nó đây. Vậy là từ hôm đó tôi tìm mọi cách không 
					phải dỗ nó nữa. Các đứa con gái chỉ một hai lần trêu cái 
					Trang nhưng không bắt được tôi dỗ nó nên đành phải tự dỗ 
					nhưng nó không nín nên cả bon về thường hay bị bố cái Trang 
					nói. Như thế tất cả cùng chịu còn hơn là mình tôi phải chịu. 
					Trong đó khổ nhất là con Xuân vì thi thoảng bvố nó lại lấy 
					cớ trông em thế nào mà để nó khóc như vậy nên đánh nó trước 
					mặt chúng tôi. Tôi thấy thương thương cho nó nhưng nghĩ đến 
					việc nó ngồi chơi với hai con em tôi còn tôi thì ngồi giải 
					quyết hậu quả tôi lại thấy thế mới đáng đời nó chứ. 
 mấy con nhỏ đó thấy không làm thế nào đuổi được tôi để bắt 
					tôi phải dỗ con Trang thế nên đành ra luật là ai làm con 
					Trang khóc thì đi mà chịu trách nhiệm dỗ nó. ĐỨa nào cũng 
					biết là nó hay khóc mà khó dỗ nên từ đó rất ít đứa dám trêu 
					nó. Tôi thì càng tránh xa hơn nữa. Mỗi khi thấy nó gọi là 
					tôi lại chạy thật xa. Tôi dần ít chơi với cái Trang còn cái 
					xuân từ lần hay bị bố đánh vì cái tội khôg trông em nên nó 
					cũng rất tức tôi. Xuân nó tìm mọi cách để làm tôi tức nhưng 
					không được vì tôi nổi tiếng là chịu giỏi mà đồng thời nó làm 
					sao đuổi được tôi cơ chứ. Nhiều lần nó cho con em là Trang 
					đi ra chỗ tôi nhưng tôi nhìn thấy trước nên tránh được. Vậy 
					là Xuân không làm gì được tôi nên nó càng tức hơn nữa. và 
					dịp trả thù của nó cuối cùng cũng đã đêến lần này nó làm tôi 
					không chỉ tức mà còn đau thấu trời nữa là nhưng không dám 
					kêu lên các bạn có biết là tại sao không để tôi kể cho các 
					bạn nghe nhớ.
 
 Năm đó cũng đúng vào nắm 1996 có bóng đá châu Âu. Tôi cũng 
					rất yêu thích bóng đá. Tuy dạo đó tôi chưa thích đội bóng 
					nào cụ thể cả. Nhưng tôi vẫn khoái xem đó. Dạo đó nhà tôi bố 
					mẹ không chịu mua vô tuyến vội đâu. Vì còn để dành tiền buôn 
					bán nữa. xóm tôi cũng có vài nhà có vô tuyến đấy nhưng chỉ 
					có mỗi chú Mạnh là bố Trang và Xuân là thích xem đá bóng 
					thôi. Mà nhà đó cũng rất thân với bố mẹ tôi và quý tôi nữa. 
					Nên ngày hôm đó tôi đã bảo chú Mạnh là tối ny cho cháu sang 
					xem bóng đá cùng chú nhé. Vì cũng quý tôi nên chú đồng ý 
					ngay. Chú nói” cháu cư sang ngủ cùng chú đến khi có đá bóng 
					thì chú gọi cho mà cái xuân nhà chú nó cũng thích xem bóng 
					đá đấy. Nên nó cũng ra xem cùng chú cháu ta đó”. Tôi về xin 
					phép bố mẹ thì được đồng ý ngay vì hai nhà ngay cạnh nhau 
					nên đâu có gì phải ngại chứ.
 
 Tối đó sau khi ăn cơm xong rồi ngồi học hết bài thì tôi xin 
					phép sang nhà chú Mạnh. Bố tôi bảo” Sang xem nhưng đừng có 
					quậy đấy nhé”. Tôi nói” vâng con biết rồi.”. Tôi đi sang đó 
					chú Mạnh bảo cháu lên giường ngủ đi thì ít nữa mới có thể 
					dậy mà xem chứ. Làm sao cháu có thể ngồi đợi đến lúc đó được 
					chứ. Hơn 12 giờ mới có cơ mà”
 “ Thế chú ngồi đợi đến lúc đó à”
 “ Không chú cũng đi ngủ bây giờ đây. Chú lên chuông đồng hồ 
					rồi chỉ cần nghe tiếng là chú dậy là gọi cháu thôi. Cháu nằm 
					ngoài nhớ. Cạnh cái Xuần ấy. Nó cũng lên giường nằm ngủ rồi.”
 “ Chú nằm trong à”
 “ừ chú có thể nhìn qua đấy được chứ cháu còn nhỏ nên phải 
					nằm ngoài mới xem rõ được. Thôi cháu đi ngủ đí”
 Tôi nghe lời lên giường đi ngủ ngay. Nhìn thấy Xuân đang ngủ 
					tôi cũng yên tâm vì nó hay bảo tôi là nó sẽ trả thù tôi đấy 
					vì cái tội vì nó hay bị đánh. Tôi không sợ nó làm gì hết 
					nhưng thi thoảng cũng thấy ngại đấy. Nhưng hôm ay có bố nó 
					nằm cạnh thì lo cái gì cơ chứ. Tôi nằmg xuống cạnh nó để ngủ 
					thì mãi không ngủ được do không quen chỗ. Chú Mạnh cũng lên 
					nằm nhưng vẫn để cái bóng đèn tròn để ít nữa đậy cho dễ. ông 
					ấy nằm một lúc thì đột nhiên trời sấm chớp to tướng và mưa 
					trút xuống như nước. Và thế là điện nó mất vì lúc đó cứ mưa 
					xuống là bọn nó cắt điẹn vì sợ sét đánh cháy đường dây. Thế 
					là mất đến sáng mai rồi. Chú Mạnh nói” Thế là chú cháu ta 
					không xem bóng đá được nữa rồi. Thợ điện cắt thì dù trời 
					tạnh mưa ngay thì sáng mai họ mới đóng điện chứ. Còn đêm bọn 
					nó không làm việc đâu. Thôi chú cháu mình ngủ vậy mai cháu 
					hãy về chứ trời mưa gió thế này thì về làm sao được.
 
 Tôi đành phải ngủ để cho quên đi nỗi thất vọng vì không thể 
					xem bóng đá được nữa. Thật là hiếm khi có thể xem được bóng 
					đá mà trận này hay lắm. Tôi cứ mỗi khi thất vọng về vấn đề 
					gì là có thể ngủ ngay được dù là lạ chỗ hay gì đo. Tôi nàm 
					chỉ khoảng 5 phút là ngủ ngay được. Đang ngủ ngon thì tôi 
					thấy nhói ở sườn một cái. Không biết con gì nó cắn mình cơ 
					chứ chẳng nhẽ nhà này bẩn đến độ có giận trên giường chứ. 
					Tôi lấy tay xoa xoa chỗ đó thì lại thấy chỗ dưới chân lại 
					nhói lên. Tôi không dám nói vì thấy chúi Mạnh đã ngáy to 
					tướng rồi. Làm lão thức dậy thì thật là mất mặt. Thế là tôi 
					lại đành lấy tay xoa chỗ đó. T
 
 Tôi lại thấy vài chỗ nữa nhói lên nó di chuyển dần lên cao 
					rồi. Mà lại là hai con cắn cùng một lúc chứ. Nó không chịu 
					đứng im một choõ mà cứ di chuyển liên tục làm tôi không thể 
					bắt được. Thấy lạ tôi nghi nghi đó là do con nhỏ Xuân nó cấu 
					mình để trả thù đây. Tôi đưa tay ra hua hua để xem có thể 
					chạm vào tay nó không. Nhưng trời tối tôi hua tay mãi mới 
					chạm vào cái tay nó đang đưa ra nhưng không bắt được. Lần 
					này nó chơi ác quá nó cấu đúng bẹn tôi. Chỗ da non làm tôi 
					nhói đau hơn lúc trước nhiều. Tôi đưa tay xuống cố bắt lấy 
					nó nhưng không được. Không dám nói nó vì không phải nhà tôi. 
					Thế là tôi đành phải làm giống nó vậy Tôi cũng lấytay véo nó. 
					Tôi lần đầu chữa biết vị trí của nó tôi véo vào bụng nó. Tôi 
					thấy nó rụt tay về chắc là đau đấy. Nghĩ là nó không dám 
					trêu tôi nữa vậy là tôi nằm ru lại giấc ngủ. Nhưng con nhỏ 
					ngan thế nó lại véo tôi nhưng lần này không biết ai bảo nó 
					mà nó chơi đến ác. Nó véo trúng cu tôi rồi, mà chỗ đó thì 
					nhạy cảm lắm tôi co rúm người lại và nằm im một lúc vì đau. 
					Như là biết là đã đúgn nhược điểm của tôi Xuân nó xác định 
					được vị trí của cu tôi nó lần này không thèm chơi kiểu véo 
					nữa mà nó lấy hai tay một tay kéo dài cặc tôi ra còn một tay 
					thì véo. Nó chơi kiểu này làm tôi càng đau hơn. Tôi cố đưa 
					tay xuống dưới để mở tay nó ra. Nhưng khi chạm tay nó thì nó 
					càng khôn hơn nó lấy tay kéo mạnh cặc toi ra và véo thật 
					mạnh và làm tôi phải rụt tay về và suýt xoa. Tôi bảo nó
 - Tha cho anh đi Xuân ơi. Đau quá
 - Cho anh chừa cái tội làm em bị đánh mấy lần nhé.
 - Bỏ ra đi ai bảo em chơi ác vậy mà véo vào đó hả
 - Chị Thuỷ bảo em đó. Chị ấy bảo chim cảu con trai mà bị véo 
					thì không còn sức mà chống cự đâu.
 - Bà ấy ác thật đấy. Hôm nào anh cũng cố làm cho bà đó chịu 
					như anh thế này đấy/
 - Anh cứ chịu như hôm nay đi hôm khác sẽ tính sau
 - Bỏ ra đi anh biết lỗi rồi mà
 - ĐỪng hòng nhé. Phải cho anh biết thế nào là nỗi đau khi bị 
					đánh nhé.
 - Nếu vậy thì đừng trách anh mày độc ác trả thù nhé
 - Anh làm sao tìm ra chỗ nhược của em như anh bị bây giờ hả
 - RỒi cứ chờ mà xem
 
 Con nhỏ Xuân như cũng sợ tôi làm nó đau thật nó càng ra
 để véo cặc tôi hơn. Tôi bị véo như vậy nhiều rồi nên có thể 
					chịu được một lúc. Tôi đưa tay ra để véo trả thù nó. Tôi cố 
					làm cách nào tìm thấy chỗ nhược của nó chứ các chỗ bình 
					thường mà véo thì khi nó bị đau thì lại làm thật mạnh làm 
					tôi khônmg thể chịu được đâu. Tôi cho tay di chuyển trên 
					người nó. Tôi chạm phải chỗ nhô cao trên người nó thì chắc 
					là vú nó rồi. Tuy chạm vào không nhìn thấy vú nó to hay bé 
					nhưng có thể cảm nhận được vú nó lớn hơn vú Trang nhiều đó. 
					Nó khá là mềm mại. Tôi lấy tay véo mạnh còn miệng thì nói 
					nhỏ” Đau chưa em bỏ ra đi.”. xuân nói” anh cứ véo đi véo như 
					anh thì chỉ thấy tê tê thôi chứ không đau ít nào đâu. Anh 
					phải véo như em đây này.”
 
 Nó véo tôi một cái thật mạnh làm con cu tôi giật giật đó. Nó 
					lại còn chơi ác hơn khi luồn tay vào quần cộc tôi. KHI đó 
					tôi chỉ mặc độc quần cộc thôi chứ làm có mặc quần dài đi ngủ 
					và quần sịp đâu. Nó chạm trực tiếp vào cặc tôi. Tôi thâý tê 
					tê, còn cặc bắt đầu cương cứng lên. Dẫu sao như tôi đã nói 
					với các bạn là tôi đã dậy thì và năm đó tôi cũng đã 15 tuổi 
					rồi còn đâu. Cặc cũng đã có lông rồi. Tuy không rậm rạp như 
					bây giờ nhưng cũng nhiều đáng kể rồi. Lúc trước, Nó chỉ toàn 
					véo cặc tôi thôi nên nó chưa bị kích thích còn bây giờ tay 
					nó chạm nhẹ vào và trực tiếp vào cặc nhẹ nhàng như vậy nên 
					mới cương cứng lên được. Nó cứng lên rồi lên tôi không sợ nó 
					đau như lúc đó nữa. Cái Xuân nó cầm thấy cặc tôi càng lúc 
					càng lớn hơn nên nó nói” Sao chim anh nó càng lúc càng lớn 
					hơn rồi”.
 
 Tôi nói” Bây giờ thì đố em có véo cu anh nữa thì cũng không 
					đau nữa đâu. Bây giờ thì anh có thể chiến đấu với em rồi đó”. 
					Xuân nói” Anh làm sao tìm ra được chỗ nhược của em mà nói 
					chứ. Không véo được thì em cấu vậy”. Nó cấu cặc tôi vài cái 
					thấy tôi nhói người lên nên nghĩ rằng tôi đau đây. Xuân đâu 
					có biết tôi khá là tức cặc chứ tôi chưa có cảm giác này bao 
					giờ. Vừa đau vừa kích thích. Tôi đang đê me như vậy thì đột 
					nhiên Xuân lại cầm chòm lông cặc của tôi mà dứt. Con nhỏ ác 
					thế nó không dứt đứt mà chỉ có dứt cr chòm mới đau chứ. 
					Thằng nào bị nhổ lông xem có đau không. TỨc mình vì véo nó 
					mãi hết vú đến bụng hay sườn nó đều không đau tôi chợt nghĩ 
					hay là mình véo đùi nó xem sao. Nó bị tôi véo đùi non nên 
					nhói một cái càng dứt lông và cấu cặc tôi mạnh hơn. Tôi liền 
					nghĩ không biết bướm nó có lông chưa nếu có rồi thì tôi cũng 
					dứt lông Xuân cho nó chừa đi vì dám dứt lông cặc tôi.
 
 Tôi đưa tay mò vào quần Xuân. Con nhỏ không cản tay tôi lại 
					vì tất cả bọn tôi đều chưa có suy nghĩ về chuyện trai gái 
					lúc đó. Tôi đưa tay lần cả vào quần lót của Xuân khi chạm 
					vào được bên trong thì tôi cảm thấy ở tay hơi rậm thì ra nó 
					cũng có lông như tôi rồi. Tôi hỏi Xuân” EM CÓ lông lâu chưa 
					vậy?’. Xuân nói” Em mới có mấy tháng nay thôi nhưng thấy 
					ngứa lắm còn anh”, “ Anh cũng vậy”. Nó tuy nói nhưng lại lấy 
					tay dứt cả chòm lông của tôi làm đến là đau. Tức thật tôi 
					liền cũng lấy tay để dứt lông nó. Lông bướm của Xuân còn ít 
					lắm nên tôi dứt thi thoảng thì bị đứt một ít. Mõi lần như 
					vậy chắc Xuân đau đây, tôi thấy nó nhói người lên. Tôi thấy 
					vậy càng dứt mạnh hơn để trả thù. Xuân thấy vậy chắc là cũng 
					tức vì thấy tôi không còn sợ bị dứt lông nữa. Nó đưa cả hai 
					tay ra để cấu cặc tôi. Cặc tôi tuy đau nhưng bây giờ lại 
					thấy sướng sướng lắm. Vừa đau vừa sướng cái cảm giác này tôi 
					chưa có bao giờ. Tôi sợ nó không làm vậy nữa nên tôi cứ giả 
					vờ đau. Thấy mình khá sướng tôi đưa tay ra bấu bướm nó. Tôi 
					tìm thấy một cái lỗ rồi ho tay vào đó mà cấu nhưng thấy nó 
					suýt sao bây giờ không là nó đau hay sướng đây. Tôi và nó 
					làm như vậy được một lúc thì nghe thấy chú Mạnh trở mình sợ 
					qúa nên cả hai bỏ tay ra. Khi biết chú chưa thức định làm 
					tiếp thì giấc ngủ như ập đến thế là chúng tôi đành nằm lăn 
					ra mà ngủ. Chứ nếu là bây giờ thì tôi đã cho nó chết rồi còn 
					đâu nữa. Sau hôm đó tôi không có cơ hội nói chuyện nhiều với 
					chị em nhà Trang nữa.
 (Hết Phần 22 ... Xin mời xem tiếp
					Phần 
					23) |  | 
          
            |  | 
          
            | Xin các bạn vui lòng nhấn 
            chuột vào quảng cáo để ủng hộ Cõi Thiên Thai! | 
          
            | 
			 | 
          
            | (VIETNAMESE 
            STORIES - TRUYỆN NGƯỜI LỚN) | 
          
            | Join Cõi Thiên Thai's 
            Mailing List To Receive Updates & News - (Recommended for people who 
            live in Viet Nam) | 
          
            | 
             | 
          
            | Last Update: November 29, 
			2005This story has been read (Since November 29, 2005):
 
  | 
          
            | 
             | 
          
            | Copyright
			© by CoiThienThai.com - All rights 
			reserved - Truyện có bản quyền của Cõi Thiên ThaiThis page is using Unicode 
            font - Please
            
            download Unicode Font here to read
 Web site: http://www.coithienthai.com
 E-mail: [email protected]
 |