| … Dù Nàng đã có chồng, nhưng thân hình vệ nữ 
                  của Nàng ôi! vẫn tuyệt làm sao, bờ khe Vệ Nữ như dòng suối mát 
                  ngập tràn dòng nước tuyệt dịu, khi nếm vào làm cho ta cảm thấy 
                  dâng dâng sự cảm xúc & thú tình trong con người ta bổng bừng 
                  bừng trổi dậy hồn ta đang đi lạc vào cỏi hư vô và rồi một dòng 
                  tinh khí đầy sinh lực quyện vào dòng suối mát chảy về nơi ấy … 
                  **   *
 Đã ba năm rồi Hải mới gặp lại Nàng. Nàng vẫn ngổi bên chiếc 
                  bàn tre cách tân nhỏ & một lọ hoa Nhật Bản với những bông hoa 
                  thủy tiên bằng giấy, trước mặt là một đĩa cao chất đây hoa quả. 
                  Với những cử chỉ rất thận trọng & không thể nhầm lẫn được, 
                  Nàng đang gọt cam, và Hải đã nhận ra Nàng ngay…
 Có lẽ Nàng đã bắt gặp vẽ bất ngờ đến sững sốt khi nhìn vào đôi 
                  mắt của Hải. Nàng đã không nhận ra Hải ư! thật không thể tin 
                  được! Hải điểm một nụ cười với Nàng, và Hải cố nhíu mày rất 
                  ngạc nhiên bước lại gần Nàng, bất giác Nàng vội nhắm mắt lại 
                  như thuở nào… Hải kề vào cổ Nàng thổi vào tai Nàng một làn hơi 
                  dịu êm, Nàng rùng mình và đắm đuối đang chờ đợi cái cảm giác 
                  bao năm đã không đến với Nàng. Hải từ từ đặt một nụ hôn say 
                  đắm lên đôi môi ửng hồng bao năm đợi chờ. Bất cần bao cặp mắt 
                  đang hướng về Nàng. Không riêng gì Nàng - Hải cũng vậy, không 
                  hiểu vì sao nữa, Hải là một người từng trải, đã nếm bao đắng 
                  cay vui buồn oán giận, đã bao cô gái đi qua trong đời chàng. 
                  Nhưng sau ba năm, khi đặt nụ hôn lên đôi môi Nàng toàn thân 
                  cảm thấy rủn tuỷ, một làn hơi ấm chạy suốt từ miệng xuống tận 
                  sương mu, cái cảm giác rần rần chạy đến đầu con cu không thể 
                  nào cưởng lại được…
 
 Thình lình một que diêm được bật lên, ánh lủa bừng sáng kèm 
                  theo tiếng nói:
 Thưa Anh Chị dùng gì ?
 
 Cả hai chợt tỉnh, Nàng đặt quả cam xuống bàn và Hải đẩy vôi 
                  chiếc ghế ra sau. Nàng rút bàn tay bé nhỏ ra khỏi Hải.
 
 Hải trả lời: Anh cho ly café pha kiểu Việt nam!
 Vâng có ngay thưa Anh.
 
 "Mộng Cầm!" Hải thốt lên. thật tình cờ phải không em. Trong 
                  một giây anh không thể nhận ra em, thật đấy. Em ngồi xuống đi. 
                  Em đã ăn chưa ? Em có uống một chút café không? Nàng thoáng do 
                  dự, nhưng Nàng đang chờ đợi cái giọng nói ấy đã ba năm rồi.
 
 "Vâng" cho em xin một café giống anh đi. Và Nàng ngồi xuống 
                  đối diện Hải.
 
 "Em thay đổi nhiều quá" Hải nói, và quan sát Mộng Cầm, ánh mắt 
                  long lanh hồ hởi như thuở nào. "Gái một con trông mòn con mắt" 
                  ông bà ta quả không sai. Anh chưa bao giờ thấy em hồng hào như 
                  hôm nay.
 
 "Thật ư ?" - Nàng bỏ khăn quàng cổ xuống, nhưng em thấy mình 
                  không được khoẻ lắm. Thời tiết này làm em không chịu nổi, anh 
                  biết mà"
 
 "Ứ nhỉ em không thích cái lạnh…"
 
 "Ghét nữa là đằng khác". Nàng chợt rùng mình. Và điều tồi tệ 
                  nhất là nó làm cho người đã già lại cảm thấy mình trẻ… Nhưng 
                  anh cũng thế mà, anh rất ghét cái lạnh nên đã đăng ký với Hảng 
                  làm luôn tại Việt Nam đó còn gì !!!
 
 Hải đột nhiên cắt ngang: - "Xin lỗi em" kèm theo ánh mắt u 
                  buồn oán hận. Nhưng trong tâm trí Hải vẫn còn in đậm hình bóng 
                  của Mộng Cầm… trong ba năm qua.
 
 Hải hồi tưởng lại ba năm về trước và một điều không bao giờ 
                  thay đổi - đó là giọng nói miền Bắc pha lẫn miền Trung của 
                  Nàng - tuyệt vời - và cách nói đầy lôi cuốn. Hải thường tự nhủ 
                  và không thể nào hiểu được làm sao cái giọng nói ấy lại cứ ám 
                  ảnh tâm trí Hải suốt ba năm qua…
 
 Hải nhớ lại buổi đầu tiên gặp Mộng Cầm tại New Garden, Mộng 
                  cầm vô cùng ngạc nhiên khi Hải chẳng biết tên & tí gì về các 
                  loài hoa cả. Cho đến bây giờ Hải nhớ lại anh vẫn chưa thể hiểu 
                  hết những gì Mộng Cầm đã nói hôm ấy. Nhưng mỗi khi trời đẹp & 
                  ấm áp, và khi anh bất chợt nhìn thấy những sắc màu tươi sáng, 
                  thì kỳ diệu thay, Hải lại nghe giọng nói ngọt ngào văng vẳng 
                  bên tai: "Hoa phong lữ này, hoa vạn thọ này, cỏ roi ngựa nữa 
                  nè…" Và dường như đó là ba từ còn đọng lại trong trí nhớ của 
                  Hải mãi, trong tất cả những gì thuộc về cái ngôn ngữ tuyệt 
                  trần của lãng quên ấy…
 
 Mộng Cầm sau khi đã hoàn tất đại học kinh tế ở Hà Nội. Bố Mộng 
                  Cầm tuy đã nghĩ hưu do mất sức lao động nhưng trước đã công 
                  tác tại văn phòng chính phủ Việt nam tại Hà Nội nên quen biết 
                  rất nhiều người và Mẹ là gốc Huế hiện đang làm cho bên phòng 
                  đối ngoại của vp Chính phủ, nên đã nhận được một xuất tài trợ 
                  học bổng từ Thống Đốc Bang Florida cho một sinh viên của 
                  trường ĐH Kinh Tế đã hoàn tất luận án tốt nghiệp đạt loại giỏi 
                  - Thế là Mộng Cầm được sự giúp của Bố Mẹ nên đã được du học tu 
                  nghiệp tại Florida trong 18 tháng. Khi hoàn tất khoá học sẽ 
                  được được Hảng dược phẩm U.S Pharmacopie (USP) nhận training 
                  hoàn tất khoá tu nghiệp. Giám đốc điều hành đã ủy nhiệm cho 
                  hai nhân viên gốc Việtnam chịu trách nhiệm training cho Mộng 
                  Cầm là Hải & Mike Võ. Hải là dân Marketing của Hảng còn Mike 
                  là nhân viên phòng kế toán, chơi rất thân với nhau nhưng có 
                  hai cá tính hoàn toàn khác biệt. Một bên rất ư là lãng tử & đa 
                  tình còn Mike thì trầm lặng & trí thức - Đều cao to đẹp trai y 
                  nhau.
 **   *
 … "Nhưng cái ký ức đó, giờ đây trong câu chuyện của Hải, 
                  dường như đã trở lại. Đó là một buổi chiều thật tuyệt vời, sau 
                  khi đãm nhận trách nhiệm vụ lần đầu tiên đưa nàng về, vì trước 
                  đây nàng vẫn thường đi xe bus, nhưng hôm nay về sớm nên Hải 
                  muốn ngõ ý đưa nàng về. 
 Hải nói:- Mộng Cầm, đây là ngày đầu tiên em đi trên con đường 
                  này, hôm nay trời nắng ấm anh biết có vườn hoa New Garden gần 
                  đây rất đẹp, em muốn ghé qua xem cho biết không? Hai chử 'nắng 
                  ấm' và kèm theo nụ cười đa tình của Hải đó cứ như một giai 
                  điệu đang ngân lên trong đầu Mộng Cầm, và bất chợt nàng đáp: 
                  Tuyệt - Hoa là thứ không thể thiếu đối với em. Sau một khoảnh 
                  khắc yên lặng, anh chợt quay sang và đặt đầu mình vào lòng 
                  nàng.
 
 "Anh ước gì" anh thì thầm nhỏ nhẹ vơi đầy vẻ tâm trạng, "giá 
                  như lúc này anh đã ngấm thuốc độc của các loài hoa và lìa bỏ 
                  cuộc đời - ngay lúc bây giờ" - thấy ghét:- Nàng đáp
 
 Bổng vào lúc ấy, một bé gái mặc chiếc váy màu trắng cầm một 
                  cành nhuệ lấp ló sau một bụi cây & nhìn họ chăm chú rồi thoát 
                  chạy đi. Và Hải đã không nhình thấy - Nàng choàng qua người 
                  anh, rồi Hải cầm lấy bàn tay của nàng & đặt lên mặt mình, rồi 
                  từ từ đặt nụ hôn vào môi nàng, mắt nàng nhắm nghiền lại để 
                  thưởng thức cái hương vị ngọt ngào ấy, Hải thầm khẻ: Em đẹp 
                  quá - bởi vì anh biêt rằng anh sẽ yêu em đến chết mất. Mộng 
                  Cầm không còn nghe gì nữa chỉ thấy trong mình nóng ran như lửa, 
                  các thớ thịt bên bắp đùi cứ dật dật liên hồi, đôi tai thì lùng 
                  bùng như có ai đó đang thổi hơi vào.
 
 Hai tay Hải từ từ sờ vào âm hộ Mộng Cầm khẻ nói: Bộ lông của 
                  em rất mềm mại và cong cong không xem cũng biết là dâm rồi.
 
 Mộng Cầm suỵt suỵt đưa ngón tay vào ngang môi Hải:
 
 Xì, đừng nói nữa làm mất hứng của em, tiếp đi anh.
 
 Hải cười và lẹ làng từ từ trút bỏ quần áo của Mộng Cầm, một 
                  tay gặt cần 2 ghế trước vật nàng nằm xuống. Lần đầu tiên Hải 
                  nhìn thấy một thân hình tuyệt đến thế, nàng có bộ ngực no tròn 
                  & căng cứng. Hai núm vú đỏ hồng nhỏ tí xíu như hai hột đậu gắn 
                  lên. Bụng nàng thì ôi! phẳng lì không có lấy một nếp nhăn, còn 
                  âm hộ nàng thì giống như bờ cỏ non xanh rì đang mọc cong cong 
                  theo mép âm hộ của nàng mọc hai bên dòng suối mát và còn có 
                  cái rảnh giửa như khe suối mơ trong thần thoại Hylạp cổ đại. 
                  Nàng vốn là gái còn Trinh nhìn là Hải đoán được liên và thầm 
                  nghĩ:- Ôi phước Ông bà để lại cho con rồi.
 
 Hải khẻ thầm:- Cổ ba ngấn nước rất nhiều!!! Nàng chỉ mỉm cười 
                  và đùi nàng khẻ đụng vào giữa háng Hải cộng thêm cái cần số xe 
                  cà lui cà tới nên chỉ trong mấy phút ngắn ngủi mà cu của Hải 
                  đã bắt đầu ngỏng dậy từ hồi không hay.
 
 Chân quỳ vào lổ để chân của băng trước ghế bên phải mặt Hải từ 
                  từ đưa vào giữa hai chân nàng, lấy tay nâng đôi mông lên rồi 
                  đựa mủi vào âm hộ nàng:- Ôi, mùi dâm thủy của nàng làm Hải 
                  ngây ngất quyện thêm mùi nước hoa Channel 5, mùi thơm bay sực 
                  nức cả hai hoà lẩn vào nhau. Nàng hỏi:
 
 Thế nào Anh?
 
 Nhưng Hải không để ý đến câu hỏi nàng mà tiếp tục làm phận sự 
                  của kẻ 'phu sa' đầu lưởi nhè nhẹ liếm vào hai bên bờ mép nàng, 
                  một tay xoa nhẹ trên âm hạch còn tay kia sờ xoay vòng trên núm 
                  vú nàng, làm nàng nấc lên hồn như phiêu diêu trên cỏi bồng lai 
                  tiên cảnh. Hai tay Hải tiếp tục vạch nhẹ bộ lông mêm mại cong 
                  cong ra hai bên. Hải thấy âm hộ nàng + hai mép ngoài khép kín 
                  lại, cái khe suối mơ có màu hồng tươi. Hải từ từ cắn nhẹ một 
                  miếng vào mép ngoài, khẻ lôi nhẹ phần da thịt ấy lên bằng răng 
                  & bằng môi. Ah…ahờ…ờ…. tiếng rên khẻ của nàng làm cu Hải cương 
                  cứng, nhưng Hải vẫn tiếp tục liếm bờ mép của nàng giáp vòng 
                  không chừa chổ nào, dưa cằm cà vào đám cỏ non xanh rì ấy.
 
 Mộng Cầm nấc lên, Hải ơi em sướng quá - bú tiếp đi Anh. Ôi, ôi 
                  em sướng quá, em sướng quá - Đừng ngừng nghe anh tiếp đi, đi, 
                  đi…. Bú bướm em mãi nghe anh. Hải liền ngậm luôn cả cái mồng 
                  đốc vào miệng vừa mút vừa bú vừa liếm. Từ từ cái mồng đốc nở 
                  to hơn lúc nảy Hải nhìn vào càng thên hứng tình, nó cương cứng 
                  lên cũng giống như cu của Hải đang cứng… Máu tụ xuống mồng đốc 
                  làm nó ửng hồng lên.
 
 - Mộng Cầm nứng quá không còn biết gì nữa chỉ nghe rên hừ hừ 
                  như con heo đang bị chọt tiết. Nàng có cảm giác trong đầu như 
                  muốn nổ tung ra, còn cái âm hộ nàng nóng lên như có ai đang hơ 
                  lửa vậy, hai mép ngoài của âm hộ có cảm giác như đang phồng 
                  dộp lên.
 
 - Hải lúc này cứ tiếp tục bú, mút, liếm cái mồng đốc lại còn 
                  chọt ngón tay từ vào trong lổ âm đạo, nhưng do nàng còn trinh 
                  nên Hải chỉ cho vào ngón út là được thôi, cảm thấy ngón tay 
                  mình như đang từ từ vào cái cổ chai kín và ngoáy nhè nhẹ, 
                  khiến Mộng Cầm càng ngây ngất người ra, rướn người lên như thể 
                  cho Hải đút sâu vào hơn nữa.
 
 Nàng rên lên và nói lảm nhảm:
 
 - Anh ơi em chịu hết nổi rồi. Anh bú em chết mất, em sướng quá 
                  đi thôi. Cha Mẹ ơi sương quá, biết sường thế này thì cho người 
                  ta chơi từ lâu rùi. Hu Hu Hu Ah Ah Ah, Bú nhanh thêm tí nữa đí 
                  anh, chân nàng co lên vùng vẩy, duổi thẵng ra rồi co vào, còn 
                  cái đầu thì cứ lắc lắc qua lắc lại, mắt thì nhắm nghiền nàng 
                  năn nỉ:
 
 - Thôi, Anh cởi quần ra chơi em đi, em cho anh tất cả đó…. Em 
                  nứng quá rồôi, không giử nữa đâu anh. Ah…….Ơ…Ơ.. Ơ…Ơ……
 
 Hải chỉ chờ có thế liền tuột nhanh chiếc quần jean ra, cu Hải 
                  giống sổng chuồn ngỏng lên chỉa thẳng lên trời. Nàng thều thào:- 
                  Trời sao cái gì mà to thế sao cho vào cữa mình em được. Nhưng 
                  mà em hết chịu rồi bắt đền anh đó Hu Hu Hu ơ ơ ơ ơ .....
 
 Đúng vậy, cu của Hải mấy con nhỏ Mễ ở tiệm massage gần Hảng 
                  nhìn còn hoảng nữa chứ trách chi nàng. Vì hồi còn bé do chơi 
                  hoang trèo cao bị té cu Hải moóc phải cái xích đu nên Ba Mẹ 
                  phải đưa đi nhà thương phẩu thuật cắt cái bao quy đầu và khâu 
                  cho 7 mủi nên nhìn vào thấy gân guốc các vết sẹo lồi lỏm dài 
                  gần cả gang tay.
 
 Hải ngước lên nhìn nàng, thấy mặt nàng đã đờn đẩn ngu ra thấy 
                  rõ, Mặt Hải dính đầy chất dâm thủy và tinh khí của nàng, môi 
                  Hải bóng luỡng như thoa kem Vaselline. Hải dụi dụi lên đám 
                  lông của Mộng Cầm rồi ngồi nhổm dậy lật nàng ra băng ghế sau 
                  xe, chồm lên hôn nhẹ vào đầu vú nàng, rồi cạ cu mình vào âm hộ 
                  nàng, làm nước dâm thủy của Mộng Cầm chảy ra ướt cả nệm xe. 
                  Nhưng do còn trinh nên Hải xoay sở mãi cũng không cho vào được, 
                  làm Mộng Cầm càng bực tức như điên… rên la như bò rống. Bổng 
                  Hải chợt nhớ ra trên xe có gói quà sinh nhật của thằng xếp nhờ 
                  mua một bộ đồ tắm cho con Ổng, liền với tay xé toạc bao gói 
                  quà lấy ra chai baby oil xịt đầy cu mình & âm hộ của nàng. 
                  Xong Hải bắt đầu nhắp nhẹ nhàng từ từ đẩy vào. Nàng không ngớt 
                  rên la xít hà. Hải tăng nhanh dần và rồi Nắc mạnh một cái - 
                  Ah…………. Hải cảm thấy đầu cu của mình như bị ai bóp mạnh - Bật 
                  - Thế là xong:- Nàng tiếp tục la trong đau đớn, nước dâm thủy 
                  quyện vào với máu. Hải biết nàng rất đau nên từ từ rút ra, 
                  nhưng theo phản xạ tự nhiên của nàng hai tay vẩn giử chặt mông 
                  của Hải và thốt lên:- Anh đẩy tiếp đi đừng có ngừng. Hải tiếp 
                  tục…..nắc nhè nhẹ tăng dần lên, từ chổ đau nàng dần thấy sự 
                  khoái cảm ở âm hộ đang đau như cắt. Nhưng do âm hộ nàng quá 
                  bót & lần đầu tiên được thưỡng thức cái ngừoi ta gọi là 'Ngàn 
                  Vàng' làm cu Hải giựt giựt bắn tinh khí thẳng vào tử cung nàng, 
                  làm cho nàng co một cảm gíac không thể tả & nàng ngất lịm đi, 
                  Hải từ từ buông tay nằm sấp trên mình nàng và không quên đặt 
                  một nụ hôn nồng nàn vào môi Mộng Cầm khẻ nói:- Anh iêu em.
 
 Nàng đáp: - Cám ơn Anh!
 **   *
 Sau buổi chiều hôm đó mối tình lãng mạn giữa hai người cứ 
                  tiếp tục nảy nở tốt đẹp, rồi ngày tháng cũng dần trôi qua, 
                  thời gian nàng ở lưu lại huấn luyện thực tập tại USP cũng gần 
                  hết hạn dần…. 
 Mấy ngày nay sao Anh thẩn thờ thế: Nàng hỏi, không còn cái vẽ 
                  viển vông hay vô tâm như mọi ngày thường gặp nữa àh.
 
 Em có hút thuốc không?
 Đồ khùng - có thấy em hút bao giờ chưa mà hỏi thế!
 Không: - Hải trả lời, mấy ngày nay em thấy anh hút nhiều đó, 
                  coi chừng bị ung thư phổi, chết rồi không có ai làm tình cho 
                  em - em kiện tới âm tào địa phủ lận ơ!!!
 "Ừ Anh nghĩ thế" Anh đặt làm từ một người quen ở đường St 
                  James. Thuốc lá này nhẹ mà thơm hơn. "Lãng quá" nàng cắt ngang 
                  - người đang hỏi một chuyện lại đi trả lời chuyện thuốc lá ở 
                  đây.
 Có chuyện này Anh hỏi em? Em có định quay về Việtnam sau khi 
                  hoàn tất công việc ở đây không?
 Biết rồi mà còn hỏi! Em định xin và sẽ làm việc ở đây một thời 
                  gian rồi hảy tính:- Nàng trả lời.
 Nhưng VISA của em?
 Thì anh làm giấy đăng ký kết hôn bảo lảnh cho em? tạm thời 
                  thôi, khi nào thích hợp chúng ta sẽ làm lể cưới?
 
 Môi chàng vẫn ngậm điếu thuốc lá quen thuộc như mọi ngày & 
                  đang trầm lắng suy tư, Hải nói:- Anh có chuyện này muốn nói 
                  với em.
 
 Trước khi anh gặp em, Hải nói, "Anh chưa từng về mình với bất 
                  kỳ ai ở đất Nước này? Anh nhớ một đêm nọ khi anh mang đến 
                  phòng em tặng một cây noel nhỏ & đã tâm sự với em về cuộc đời 
                  thơ ấu của anh, về việc anh đã khổ sở như thế nào khi trốn 
                  khỏi Việt nam, lênh đênh trên biển khơi với những ngày không 
                  thể quên trong ký ức, ở trại trại tị nạn, rồi được đặt chân 
                  lên mảnh đất mà mọi người cứ ngỡ rằng là một miền đất thánh, 
                  được đi học lại và cuối cùng là đang ngồi cùng em ở BOCARATON 
                  này tâm sự và em đã lắng nghe thật say sưa, đôi mắt em sáng 
                  rực lên, và anh có cảm tưởng như cả cây thông Noel cũng đang 
                  lắng nghe anh kể, như trong truyện cổ tích vậy.
 
 Hải tiếp:- "Nhưng" có một đoạn anh đã "CUT" không kể cho em 
                  hay. Anh, anh…. Chưa nhập Quốc tịch Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ !!! 
                  Mộng Cầm đột nhiên tròn xeo đôi mắt mĩ miều của nàng, thay vì 
                  mọi ngày cũng đôi mắt ấy rất long lanh & hiền dịu đáng iêu làm 
                  sao, thì bây giờ như nói lên mội sự ngạc nhiên & giận dử chứa 
                  trong đô mắt ấy của nàng mà không sao tả nổi…
 
 "À không, anh muốn nói với em cuộc đời phiêu bạt của anh tại 
                  mảnh đất này" Anh cười cay đắng. Hải tiếp:- ý anh nói là mười 
                  lăm năm trời anh phiêu bạt khi chưa quen em.
 
 Nàng cắt ngang:- Vậy là tổng cộng là 18 năm rồi kể từ khi anh 
                  đặt chân lên mảnh này, mà sao lại thế, không thể hiểu được, 
                  hay là anh không muốn bảo lảnh cho em rồi phịa chuyện như vậy.
 
 Vậy em biết anh làm cho Hảng này bao lâu chưa? Hải ngắt lời 
                  nàng.
 Chứ Mike không nói cho em nghe à?
 Không! Cái ông gì mà cứ lầm lầm lì lì suốt ngày, không cười 
                  một miếng nữa chứ nói năng cái nổi gì, đúng là mọt sách:- Mộng 
                  cầm đáp.
 Thì nó là dân account mà, suốt ngày chỉ biết tính tính toán 
                  toán có biết ăn chơi cái con "Cặc" gì đâu:- Hải xin lổi nàng 
                  đã … rồi tiếp, chính nó đã bảo lảnh cho anh làm ở Hảng này đó!!!???
 
 Thực ra anh chỉ làm ở đây có 4 năm à, bổng Mộng Cầm cắt ngang:- 
                  Vậy hơn 14 năm còn lại Anh ở đâu? làm gì? Băng Đảng, Lang 
                  thang, Học & "Nhà" Liên Bang:- Hải đáp.
 
 Nhà Liên Bang? :- Mộng Cầm hỏi. Là đi "TÙ" đó:- Hải trả lời.
 Trời !!! Hèn gì nhìn bề ngoài của anh trí thức, nhưng lột bỏ 
                  hết áo quần trên người thì thì đúng là dân "Bụi Đời" cái hình 
                  con bò cạp chần dần ở sau lưng, cu thì sần sùi lổ chổ… hết 
                  biết!
 Lãng Tử Đa Tình mà:- Hải đáp
 Chắc mấy ông USP này mù hết rồi nên mới bị cái mã bề ngoài của 
                  anh lừa rồi?
 Không đâu! ở cái sứ sở này cái gì trong đời của mình nó đều 
                  records hết trong cái computer rồi, bị "vết" thì coi như tiêu 
                  tùng đời trai đó, ai ai cũng biết tất. Cho nên Mike chính là 
                  người mà anh "Nợ" nhiều nhất đó. Vả lại khi Anh vào phỏng vấn 
                  ở USP này - thì tuyệt, dĩ nhiên là phải nói trời phú cho anh 
                  cái bề ngoài & ăn nói thì… em cũng biết rồi, gặp lúc người 
                  đang cần dân tiếp thị, khúc sau thì em biết rồi đó.
 
 Hải bổng hồi tưởng lại 4 năm ngồi trong cái "Nhà" Liên Bang đó:- 
                  Ôi trời, đúng là địa ngục trần gian. Nếu Mẹ có sinh ra con lần 
                  hai trong đời thì Trời bảo cũng không giám phạm tội lần hai ở 
                  nơi này…
 
 Ê nhóc, lượm cục xà bông cho tao:- cái thằng Mỹ đen to đùng 
                  trần trùng trục đang tắm kế bên hét to bên tai Hải.
 
 Giật mình! Hải vội cúi xuống nhặt cho nó. Bổng thấy hậu môn 
                  của mình bị một vật gì trơn tuột chạy thẳng vào, theo phản xạ 
                  tự nhiên gồng mình một cái, vật đó phọt mạnh ra sau, ngoái 
                  nhìn lại thì ra thằng tổ mẹ Mỹ đen nó nhét cả cục xà phòng vào 
                  hậu môn mình. Chưa kịp hoàn hồn thì bổng đâu ra xuất hiện thêm 
                  hai thằng khác đang giử chặt đầu & hai tay, còn thằng đen ban 
                  nảy đang tuốt cái con cặc to đùng dài ngoàn của nó đút thẳng 
                  vào hậu môn Hải. Mắt muốn nổ đom đóm, ruột gan muốn ói ra, rồi 
                  Hải té sỉu không biết gì nữa….
 
 Khi tỉnh dậy mỡ mắt ra thấy mình đang nằm trên giường bệnh xá 
                  người vẫn trần như nhộng, phần thân giữa được băng kín mít, 
                  chợt Hải nghe một giọng nữ nói tiếng Mỹ kiểu Mễ:- Mã mẹ nó may 
                  cho chú em đó, chút xíu nữa là chú em không còn cái lổ để địt 
                  rồi.
 
 Hải tưởng rằng cô y tá nói đến cái của quý do cha sinh mẹ đẽ 
                  để lại cho, vội vàng rờ xuống thử, Ồh may quá vẫn còn nguyên 
                  si dưới lớp bông băng kín mít, tạ ơn trời:- Hải thầm nghĩ.
 
 Nằm yên đó:- Một giọng quen thuộc thốt lên của bà y tá sồn sồn 
                  thường chăm sóc chàng.
 
 Hải nằm sấp yên lặng không sờ mó vào dương vật của mình nữa. 
                  Vết thương cậu đã gần khỏi hẳn rồi, tui tháo băng luôn đây:- 
                  Giọng bà y tá vang lên. Không hiểu sao nữa chắc do mấy ngày 
                  qua bị bó chặt quá & ngứa ngáy khó chịu nên hôm nay khi được 
                  tháo băng, Hải cảm thấy con cu mình khác lạ, như chim sổ lồng, 
                  thoải mái hẳn ra, cảm nhận một luồn gió mát rượi thấy dễ chịu 
                  làm sao.
 
 Tuyệt !- bà y tá thốt lên.
 (Hết Phần 1 ... Xin mời xem tiếp
                  
                  Phần 2) |