| Rồi điều nàng
                  chờ đợi cũng đến ngay, Định ép người
                  xuống còn nàng thì nâng mông lên? Lần thử
                  thứ nhất: Hụt, dương vật của anh ấn mạnh
                  vào một bên nhưng không tìm được đường
                  vào, nó lệch vào khe giữa môi lớn và môi
                  nhỏ rồi tuột lên phía háng nàng, có lẽ vì
                  cửa mình chỉ mới một lần làm tình nên chưa
                  dãn nở hẳn. Hơi thở của chàng phà vào mang
                  tai nàng nóng hổi, nàng cũng cảm nhận được
                  một vật nong nóng đang tì ngay dưới bụng
                  dưới của nàng. Lần này chàng có vẻ không
                  còn kiên nhẫn nữa, dùng một tay cầm bảo bối,
                  còn tay kia chống vào giường để nâng người
                  lên. Trong khi đó, 2 bàn tay nàng đưa xuống phía
                  dưới, tìm 2 môi nhỏ, nàng banh rộng nó ra. Thì
                  đây, chàng nhịp xuống, dương vật của chàng
                  chui vào trong cửa mình của nàng. Chàng đã hạ
                  được mũi neo tình yêu đúng vào vùng cần
                  thiết. Đột nhiên, chàng thấy Hằng co người
                  một cái, Định đoán: chắc nàng bị đau nhiều
                  lắm. Thấy thương cho nàng, chàng hạ người
                  cúi xuống hôn vào môi nàng một cái thật
                  dài vừa như để tỏ vẻ thông cảm vừa như
                  ngăn những tiếng thổn thức của nàng có thể
                  xảy ra. Thật ra chàng đã lầm. Hằng đang ở
                  trong trạng thái mê ly, ngất ngây chờ đợi,
                  vậy mà đến lúc cái dùi cui điện vào chạm
                  đúng nửa bên trong, nàng thấy một cái gì
                  đó như co thắt lại, dù chỉ thoáng giây cũng
                  đủ làm nàng gợi nhớ một cái gì đó đau
                  đau trong tiềm thức. Thay bằng cảm nhận được
                  sự sung sướng, nàng thấy lo lắng, hoảng sợ
                  đôi chút. Và tai hại thay, chỉ một phần nghìn
                  giây ngắn ngủi đó đã làm nàng đánh mất
                  những hy vọng thường có. Nàng bị mất đi bản
                  năng phó thác tình yêu trong tay người tình,
                  thay vào đó là lý trí của nàng kiểm soát
                  hành động. Nàng không muốn chàng thất vọng,
                  nên cũng vờ hòa theo những động tác làm
                  tình ngày càng nồng nhiệt của chàng, chàng
                  dập lên dập xuống, di chuyển người một chút
                  thấp cao để dương vật của chàng, lúc thì
                  chạm vào mồng đốc (âm vật), lúc thì chạm
                  vào đáy âm đạo của nàng. Chàng thấy có
                  những luồng điện chạy ngược xuôi, tích lũy
                  trong dương vật của chàng, nó tăng nhanh như
                  quả bom chuẩn bị nổ tung. Chàng đã tìm được
                  cảm giác mà chàng hàng mong đợi, một loạt
                  động tác tự động của cây gậy tiên của
                  chàng, nó giật giật và rồi từ bên trong,
                  một dòng chất lỏng chạy xuyên nối liền giữa
                  chàng và nàng. Chàng biết chàng đã xuất tinh,
                  cái cảm giác đê mê ngất ngây mà chỉ trong
                  những "giấc mơ tiên" hay những lần
                  thủ dâm chàng mới có được. Còn đây là
                  lần sướng nhất. Nó là sự tiếp xúc thực
                  giữa điện âm và điện dương, sự cọ sát
                  có chất nhờn bôi trơn, có sự co bóp và co
                  thắt của các khối thịt xung quanh hạt nhân tâm
                  điểm. Ngoài ra, những sợi lông của cả hai va
                  chạm nhẹ nhàng cùng nhau, hơi ấm của làn da
                  chạm da vùng đùi, vùng ngực, làn môi hôn
                  và hơi thở gấp gáp, nhất là có sự hưởng
                  ứng của người khác phái đã làm chàng
                  ngất ngây khôn lường. Chàng chống 2 tay để
                  giảm bớt sức nặng 71 kg lên tấm thân chưa
                  đầy nửa tạ của nàng, ngắm nhìn khuôn mặt
                  dễ thương của Hằng, cặp mắt nhắm run run có
                  rướm đôi dòng lệ. Định không biết là nàng
                  đau, ân hận, hay dòng lệ sung sướng, dù sao
                  chàng thật lòng thấy thỏa mãn và biết ơn
                  nàng đã ban cho chàng lần đầu quan hệ với
                  nữ giới rất tự tin và đạt được khoái
                  cảm. Vậy mà suýt nữa thôi, chàng định theo
                  bạn bè đi thử "thời vận" ở "tiên
                  động". Ngặt còn phải gom tiền và nỗi sợ
                  bịnh truyền nhiễm nên chưa dám. Còn Hằng, nàng đang thầm
                  khóc cho những ước mơ của nàng. Nàng cứ
                  tưởng lúc được cọ sát giữa 2 vật lồi
                  lõm này sẽ đưa nàng đến cảnh bồng lai tiên
                  cảnh, sẽ hơn hẳn với những gì đê mê mà
                  nàng được biết khi tự thủ dâm. Đúng ra thì
                  nàng đã leo lên được nửa chừng dốc, vậy
                  mà không thể leo lên đến đỉnh để tận
                  hưởng sự sung sướng nhất của đời người.
                  Cứ theo sách vở, thì anh Định không phải là
                  tay sành đời, và nàng khóc không phải vì đau.
                  Lúc này là nàng uất ức cho cuộc đời. Nàng
                  đã tìm ra nguyên nhân chính là vì nàng đã bị
                  làm tình không như ý trong lần đầu tiên. Nàng
                  bị ám ảnh bởi một chút đau, mơ hồ, lo sợ,
                  rồi mất đi hứng thú làm tình ngay khi sắp
                  sửa đạt đến đỉnh cao. Cũng may là dịch nhờn
                  trong âm đạo của nàng đã tiết ra từ đầu
                  nên cũng đủ để cho dương vật chàng cọ sát
                  mà không gây cho nàng một cảm giác đau lắm.
                  Tất cả nàng cảm nhận chỉ là sự va chạm
                  giữa 2 khối thịt không hơn không kém. Phút
                  yên lặng trôi qua, ai cũng tìm lại chính mình.
                  Hằng chỉ muốn tìm cảm giác thực sự của mùi
                  vị ái ân, còn Định thì không dằn được sự
                  ham muốn của tuổi trẻ. Cả hai tự nguyện đến
                  đưa nhau đi tìm cõi bồng lai trên hạ giới (kẻ
                  thành người bại) và không chút nuối tiếc
                  sự việc đã qua. - Anh yêu em, anh cảm ơn em, Định nói một cách
                  mơ hồ.
 - Đừng trách em đã giả vờ bịnh nhé.
 - Không, anh thật không ngờ hôm nay anh hạnh
                  phúc đến như vậy, anh yêu em nhiều lắm
  Hằng
                  không nói, nàng chỉ gật đầu ra vẻ đồng ý.
                  Nhưng thật ra nàng biết đó chỉ là lời nói
                  lảng mà thôi. Nàng và anh nào có yêu nhau
                  thật lòng gì, chẳng qua là ai cũng có nhu cầu,
                  ham mê cần được giải thoát, đâu ai thiệt
                  thòi gì. Nàng đã chuẩn bị cách ngừa thai
                  đầy đủ, trinh tiết thì cũng nào đâu mà còn.
                  Làm tình chẳng qua chỉ là nhận thêm những
                  dòng tinh khí bổ dưỡng của đàn ông. Những
                  tinh khí này, không chỉ làm ấm âm đạo và
                  thâm cung (dạ con) của người nữ, mà còn kích
                  thích những cơ phận cần nảy nở của đàn bà
                  sẽ phát triển hoàn chỉnh hơn. Tuy hiểu biết
                  rất nhiều về cái lợi mà làm tình đem lại
                  cho người đàn bà, nhưng nàng thực sự không
                  được vui khi không tìm thấy cảm giác như mình
                  mong đợi. Đã đành, không phải lúc nào đàn
                  bà cũng đạt được cực khoái, nhưng nàng
                  biết, có một cái gì đó không ổn trong nàng.
                  Định ngồi dậy lom khom, chàng lấy chiếc áo lót
                  lau qua những dòng nhớt còn dính quanh dương
                  vật của chàng, rồi mặc quần áo vào, chàng
                  móc trong túi quần dài cái bật quẹt, rút 1
                  điếu thuốc trong túi áo, bỏ lên miệng châm
                  lửa đốt, chàng đang tìm cách rút lui mà quên
                  rằng người đàn bà kia đang cần sự động
                  viên của chàng. Hằng lủi thủi cũng ngồi dậy,
                  mặc lại quần áo, chải lại mớ tóc đang rối
                  tung, thoáng nhìn qua gương, nàng gắng nở nụ
                  cười cho bớt ngượng. -Em đi làm vệ sinh một chút, anh ngồi nghỉ, trong
                  bếp còn đồ ăn, anh có thể ăn nếu đói
 -Anh không đói.
 Định phà một hơi thuốc dài,
                  anh về phòng để làm nốt phần luận văn đang
                  viết dở tay. Hằng nín thở, đi thẳng về phía
                  phòng tắm phía sau, nàng chúa ghét ngửi khói
                  thuốc lá, và đây là lần đầu mà Định hút
                  trong phòng nàng. Nàng đã từng thỏa thuận
                  với anh khi thuê phòng là không hút thuốc trong
                  phòng khách (đó là chưa kể đến phòng nàng).
                  Nàng không trách anh vì biết anh đang bối rối
                  chỉ còn biết lấy điếu thuốc cho ra vẻ bình
                  thản.
 Hôm sau, trời đổ cơn
                  mưa, trường nhỏ Thảo (nàng quen xưng hô như
                  vậy dù Thảo đã được 15) phải nhổ trại cho
                  học sinh về. Chiều hôm đó, khi Hằng về đến
                  nhà, Thảo hỏi: -Sao có mùi khói thuốc trong phòng mình chị Hằng?
                  Hằng giật mình, nhưng nàng nhanh trí:
 -Hôm qua, phòng mình mất điện, anh Định qua giúp
                  mình sửa cái cầu chì, ảnh hút thuốc, chẳng
                  lẽ chị không cho.
  Cũng may là mùi thuốc không
                  nặng, chỉ là hơi hơi mùi, hơn nữa câu nói
                  của nàng có lý, nhỏ Thảo không hỏi gì hơn.
                  Hai hôm sau, khi Hằng đang hỏi Thảo về bài vở
                  thì: Có tiếng gõ cửa phòng -Anh Định vào đi,
                  cửa phòng không khóa.
 Định mở cửa anh vào,
                  một thoáng bối rối, anh nói:
 -Hôm nay anh được
                  tin ba má anh đã nhờ người quen cho anh ở
                  nhờ, anh không muốn làm buồn ba má anh nên có
                  lẽ anh phải chia tay 2 em. Anh gửi đây số tiền
                  còn lại cho đến cuối tháng, các em có thể
                  thong thả tìm người khác mướn phòng. Anh xin
                  lỗi, nhưng anh biết nhà ở ngay gần trung tâm
                  thành phố, giá thuê lại hạ thì sẽ có
                  người đến ngay thôi. Hôm đó mới là mùng
                  8, vậy mà anh trả đến hết tháng, Hằng thấy
                  hơi nghi có điều gì đó bí ẩn bên trong, tuy
                  nhiên nàng cũng không mấy bận tâm vì kể ra
                  từ sau lần làm tình đó, nàng cũng không
                  muốn gặp lại anh vì mặc cảm và ngại ngùng.
                  Có thể điều này lại là dễ chịu cho cả 2.
                  Vài tuần sau theo lời kể của bạn bè trong
                  lớp, Hằng mới biết thì ra anh Định phải
                  chuyển đến ở nơi mới, đó là ngôi nhà
                  mới mua của ba má vợ tương lai của anh. Họ
                  vừa chuyển từ quê lên thành phố, mối tình
                  của 2 người được 2 gia đình vun đắp từ
                  thửa ấu thơ. Hằng không ghen, không nuối tiếc,
                  vì giữa nàng và chàng có gì đâu ngoài một
                  lần làm tình mà nàng không thỏa mãn. Không
                  ràng buộc, không yêu thương, có chăng chỉ là
                  tình bạn học 2 năm. Hôm sau, qua bạn bè giới
                  thiệu, có 2 nhỏ khác đến xin mướn phòng, đó
                  là 2 nhỏ nhà ở xa nhưng phải ra Nha Trang để
                  học ôn thi. Thời gian sau đó, nàng thường
                  tự thủ dâm trong phòng tắm để tự thỏa mãn
                  sinh lý của mình, nàng thấy nó còn dễ chịu
                  hơn là lần làm tình với Định, ngâm mình trong
                  nước ấm, thư giãn và dùng 2 ngón tay cọ sát
                  môi nhỏ, đưa ra đưa vào tuy không được sâu
                  lắm nhưng cũng đủ gây cho nàng một cảm giác
                  dễ chịu. Rồi đến một ngày nàng tốt nghiệp
                  thành y tá đi tập sự tại bệnh viện quen một
                  anh kỹ sư xây dựng khi anh này phải chăm sóc
                  má già tại đó. Má anh qua đời sau đó ít
                  lâu, để lại cho anh một nỗi buồn cô đơn. Ba
                  anh mất sớm, còn 2 chị gái và anh trai thì đang
                  sống ở Úc. Má anh đã nộp đơn để đi đoàn
                  tụ nhưng vì bị bịnh lao phổi nặng nên không
                  được gặp các anh chị kia. Đồng thời cũng
                  để lại cho anh một mối tình cao đẹp với cô
                  tá Hằng đang tập sự. Nhờ thời gian cùng
                  chăm sóc một người, Hằng và Vương đã trao
                  đổi nhiều chuyện với nhau. Một con người mải
                  mê đèn sách như Vương, nay được tiếp xúc
                  người con gái dịu dàng, dễ thương, ăn nói
                  nhỏ nhẹ như Hằng, anh mê nàng từ phút đầu
                  gặp gỡ. Anh thấy nàng khác hẳn với các cô
                  y tá trước đây anh đã gặp: họ gắt gỏng, ra
                  lệnh, coi thường bịnh nhân và trông khô khan
                  đầy nam tính. (Có thể là do Hằng mới ra
                  trường cũng nên). Điều đáng kể nhất phải
                  là dáng hình của nàng, anh khao khác được
                  hôn lên đôi môi mọng đỏ, gắn miệng mình
                  lên bộ ngực căng tròn với làn da trắng
                  hồng tràn đầy nhựa sống, anh còn muốn bàn
                  tay mình được xoa quanh bờ mông đầy đặn và
                  hơn hết là được nhập với nàng thành một
                  qua "nhịp cầu" tình ái.
 Tình yêu của Vương-Hằng
                  tiến triển nhanh như tên bắn. Nàng khao khát có
                  một đức ông chồng đẹp trai, có trí tuệ, và
                  hơn hết là yêu nàng nồng thắm. Chắc nàng
                  không tìm ai hơn Vương. Vì Hằng anh chấp nhận
                  sẽ phải ở lại Việt Nam, vì nếu anh lấy vợ,
                  anh sẽ không thể đủ tiêu chuẩn để xét đơn
                  đoàn tụ. Điều mà họ không phải lo cuộc
                  sống vì với tài năng của anh, chỉ thiết kế
                  một dàn khoan dầu hay một công trình trên biển
                  khác, anh có thể được các công ty liên doanh
                  trả hàng trục triệu đồng, anh đã có nhà
                  sẵn vậy điều gì cần phải lo. Giả như anh
                  không đi được Úc thì chị em anh sẽ về thăm
                  anh. Với anh lấy được một cô tiên như Hằng
                  mới là hạnh phúc thật sự - con tim anh đang
                  chỉ đường cho anh như vậy.   Không có gia đình 2
                  bên, họ quyết định việc cưới hỏi rất nhanh
                  chóng, chỉ 4 tuần sau đó. Hằng tính về sống
                  bên Vương, để Thảo ở cùng 2 nhỏ thuê nhà.
                  Nhưng đêm trước hôm nàng lên xe hoa, một lũ
                  bọn nhoai nhoai mới lớn uống ruợu bia rượt xe
                  máy theo nhỏ Thảo về sát nhà. Nàng rất lo
                  lắng cho em. Nếu em nàng bị hãm hiếp thì thật
                  là bất hạnh, từ lâu 2 chị em luôn quấn quít
                  bên nhau, có gì cũng sẵn sàng hy sinh cho nhau, nay
                  nếu em nàng có gì sảy ra bất trắc, nàng sẽ
                  suốt đời ăn năn. Ngay tối đó, nàng bàn
                  với Vương cho Thảo được cùng về với 2
                  người. Vương chiều nàng. Ngôi nhà kia, 2 nhỏ
                  đang tạm ở sẽ kéo thêm bạn bè về ở thêm
                  cho vui (nàng biết các nhỏ sẽ kéo các cậu
                  choai choai vừa để vui ? vừa để có hơi đàn
                  ông trong nhà), thôi mặc kệ nàng phú mặc cho
                  trời. Đám cưới ít người, nhưng cũng long
                  trọng vì bạn bè hai bên cũng rất thương họ,
                  vậy nhưng có vài người lớn tuổi, khó tính
                  thì trách chàng chưa được nửa năm tang mẹ
                  đã cưới vợ. Vương bất chấp, vì mấy anh chị
                  của chàng cũng có trách chàng vậy hơi đâu
                  phải bận tâm mấy cái quan niệm cổ hủ. Chàng
                  không thẹn với lòng vì khi má chàng còn sống,
                  chàng đã chăm sóc đầy đủ. Đêm tân hôn,
                  tuy không phải là làm tình lần đầu, (chàng
                  đã từng nếm mùi chăn gối khi mấy tay giám
                  đốc công ty mà chàng làm ăn rủ rê đi các
                  nhà hàng "mát xa" "mát gần"
                  rồi "mát trong-ngoài") nhưng chàng hồi
                  hộp vô cùng. Sau khi từ reception về, nhỏ Thảo
                  vì bôn ba với công việc gíup chị nên vào
                  phòng ngủ luôn. Còn Vương-Hằng vào động
                  phòng hoa chúc. Vương lẩm nhẩm trong đầu, mình
                  phải làm chủ, phải tự chủ, phải làm sao vì
                  các lần trước các "cô em" và người
                  khai hỏa. Nhưng khi cửa phòng khép lại, không
                  cần người dạy, không cần suy tính, con tim của
                  chàng cho chàng biết chàng đang thích gì và làm
                  gì. Bật chùm đèn mờ lên thay cho cặp bóng
                  đèn trắng quá sáng, chàng thấy Hằng đẹp
                  qúa, bộ áo cưới dạ hội nâng cao cặp vú
                  nàng lên trông sao quyến rũ vô cùng, buổi
                  chiều trước mặt đám đông, chàng đâu dám
                  nhìn vào đó lộ liễu, chàng tiến lại gần
                  nàng hơn, ôm lấy bờ eo nhỏ nhắn của nàng,
                  nắn nhẹ vào đó, xoay nàng lại đặt lên môi
                  nàng một nụ hôn say đắm. Hằng nhắm mắt để
                  trọn hưởng cái lưỡi chàng đang rà qua lại
                  trong miệng nàng, nó lắc lư cái lưỡi nàng
                  như con trăn quấn mồi, rồi thỉnh thoảng đẩy
                  vào răng lợi của nàng, nàng nuốt nó rồi
                  lưỡi nàng lại đẩy sang, những cảm giác rạo
                  rực đang dâng lên, người càng lúc càng
                  trở nên yếu đuối. Vương bồng hẳn Hằng lên,
                  Hằng dùng đôi tay vòng qua cổ anh để kéo
                  đầu anh xuống gần, họ không muốn môi rời
                  môi. Vương đi về phía giường ngủ, chàng mỉm
                  cười: cái giường mà lúc nữa thôi sẽ là
                  bãi "chiến trường" của 2 người đang
                  yêu nhau say đắm. Ngày mai họ sẽ đi honeymoon
                  tại Vũng Tàu. Hằng như sựt tỉnh điều gì,
                  nàng dứt hơi ra, nói nhỏ: -Đợi em một lúc
                  được không anh
 -Không, anh không muốn đợi
                  thêm giây phút nào nữa - Vương nói pha trò
 -Để
                  em thay quần áo, rửa sơ qua người một lúc,
                  nãy đường xá bụi bặm và thời tiết nóng
                  nực làm mồ hôi ra nhiều quá. Vương thấy
                  đúng là anh cũng cần nên tắm, vì anh làm sao
                  nỡ để nàng lần đầu ái ân phải ngửi mùi
                  hôi nách và cũng như anh để nàng có thời
                  gian làm rửa mặt, chùi phấn son, rồi tắm rửa
                  sạch sẽ trước khi vào mây mưa. (anh cười
                  một mình, nếu không có khi mình phải uống
                  nước trong "bầu tâm sự" của nàng
                  chắc khai lắm).
 Anh nhường cho Hằng sửa
                  soạn quần áo và tắm trước. Vì phòng tắm
                  ngay trong phòng ngủ nên trong lúc nằm chờ, nghe
                  tiếng nước chảy từ shower, chàng dạo dực
                  muốn nhảy vào tắm chung, nhưng thôi, còn dài
                  ngày mà, vội gì. Nàng đã tắm xong, ra ngoài
                  đi về phía tủ tường, chuẩn bị các thứ để
                  ngày mai lên đường, còn chàng thì vừa huýt
                  sáo, vui vẻ đi vào phòng tắm. Trong lúc đang
                  tắm, chàng luôn mơ tưởng về bóng hình của
                  nàng, chàng nhớ lúc nàng vừa ra, với bộ
                  váy mỏng dính, nhìn thấy rõ chiếc quần lót
                  màu hồng che một mẩu nhỏ hình tam giác giữa 2
                  đùi, nàng không đeo áo ngực, cặp nhũ hoa
                  nhô ra đẩy chiếc áo ngủ về phía trước
                  trông thật khiêu gợi, suýt nữa chàng đã
                  không kìm được ham muốn được ăn tươi ngay
                  lúc đó. Mới nghĩ đến đó thôi thì dương
                  vật của chàng đã giương lên như cây cung đã
                  căng dây. Chàng lau chùi bảo vật kỹ lưỡng,
                  bởi vì ranh giới giữa cái đầu khất (quy
                  đầu-đầu rùa) và phần còn lại là khoảng khe
                  tích lũy nước tiểu còn dư, thường dễ bẩn
                  và nhiễm trùng nếu không được chăm sóc
                  đúng cách. Nỗi thèm muốn tràn dâng trong đầu,
                  chàng để nước sối xả mạnh hơn để nhanh
                  chóng ra ngoài với cô vợ trẻ đang đợi.
                  Lúc chàng ra, khoát trên người chiếc ào ngủ
                  bên trong không có gì khác. Hằng đã xong việc
                  nên ngồi đợi anh ra -Chồng em đẹp trai quá, vừa nói Hằng đứng
                  lên chủ động tiến đến hôn anh.
 -Em mới là người đẹp nhất, là hoa hậu của
                  lòng anh - Vương nói thật lòng, rồi ngả
                  người nàng xuống giường?
 (Hết Phần 2 ... Xin xem
                  tiếp  Phần
                  3) |