| Mất đi Thanh Thảo, tôi chẳng còn thiết tha với 
                  những chuyện xung quanh nữa. Hằng đêm, tôi vùi mình vào những 
                  quán bar, nốc hết ly này đến ly nọ, chỉ mong say sưa quên đi 
                  mọi chuyện. Cuộc đời tôi tưởng chết theo Thanh Thảo, nhưng rồi, 
                  cây muốn dừng nhưng gió chẳng muốn lặng. Tôi lại yêu, một tình 
                  yêu quái gỡ nhưng có được một kết cục mỹ mãn. Người ấy là nữ 
                  ca sĩ Tú Quyên.Hôm ấy, tại hộp đêm Tuổi trẻ, ông bầu đã mời 
                  được nữ ca sĩ Tú Quyên đến trình diễn cho hộp đêm. Tú Quyên là 
                  một nữ ca sĩ tài sắc trọn vẹn. Tú Quyên có một cân hình tuyệt 
                  mỹ, một khuôn mặt khả ái, tú lệ. Mày thanh, mắt phượng, một 
                  chiếc mũi dọc dừa trên đôi môi thắm hồng. Ngoài sắc đẹp mê hồn 
                  ấy, Tú Quyên có một giọng ca cuốn hút, cao và trong suốt. Ðêm 
                  ấy, hộp đêm thiệt đông và náo nhiệt. Dưới ánh đèn màu mập mờ, 
                  Tú Quyên uyển chuyển uốn mình theo điệu bản. Trong một chiếc 
                  ảo mỏng, để lộ phần ngực trên, và phần bụng, và với chiếc quần 
                  jean bó sát cặp giò trường túc, nàng ca sĩ xinh đẹp ấy đã 
                  chinh phục tất cả những gã trai trẻ trừ tôi ra. Con tim tôi luôn nhớ về Thảo. Tôi vùi mình trong men rượu để 
                  hy vọng quên đi nỗi buồn mất nàng. Từng ly, từng ly tôi nốc mà 
                  cứ như là tôi uống nước lã. Những ly rượu tôi uống đều trở 
                  thành vô vị, không phải là người pha rượu chế biến dở, mà lòng 
                  tôi vẫn nhớ đến mùi vị rượu của Thanh Thảo pha. Tôi đã đến 
                  nhiều nơi, uống nhiều loại rượu nhưng thủy chung vẫn không tìm 
                  lại vị giác say nồng ấy.
 **   *
 Thời gian trôi qua thật nhanh, thấm thoát đã 
                  gần nửa đêm, những khách nhảy đã lần lượt ra về, có chăng còn 
                  lại chỉ là những đám nhậu gần tàn và tôi. Tú Quyên đã dừng hát, 
                  và thay thế vào đó là những bản nhạc êm dịu từ CD phát ra. 
                  Không biết Tú Quyên đã chú ý đến tôi từ khi nào, mà lúc dừng 
                  hát, nàng đã đến cạnh tôi, trò chuyện:- Chào anh, anh không ngại tôi ngồi kế bên chứ!!
 - Vâng, cô tự nhiên!!
 Tôi lúc đó đã ngà ngà say, hơn nữa lại đang lúc thất tình, nên 
                  không ngại ngùng hay ngượng ngạo gì hết. Lúc ấy, dù cho là 
                  tổng thống Bush, hay là thằng cha Bin Laden ngồi kế bên, tôi 
                  cũng đéo care huống hồ chỉ là một cô ca sĩ trẻ tuổi.
 - Quyên coi hôm nay anh có gì không vui hay sao ngồi nhậu lâu 
                  quá vậy?
 - Ưùừ…chẳng có gì đặc biệt đâu cô Quyên ạ, tôi hôm nay không 
                  có gì làm, nên ngồi lai rai hơi lâu thôi đó mà!!
 - Chà, nhìn anh tướng bảnh trai, chắc có nhiều cô mê lắm, sao 
                  lại ngồi đây ỉu xỉu quá vậy?
 ……..
 Tú Quyên tiếp:
 - Thật ra rượu có rất nhiều công dụng, lúc ta mất ngủ, uống 
                  rượu có thể cho ta giấc ngủ ngon, trước khi ăn, nếu uống ít 
                  rượu thì ta sẽ ăn nhiều hơn, nhưng….lúc thất tình, người ta 
                  uống rất nhiều rượu. Hôm nay, thấy anh vẻ mặt đầy buồn bã, với 
                  uống nhiều rượu vậy, anh bị thất tình hả?
 Trúng ngay tim đen, tôi không chối đâu được nữa, chỉ đành gật 
                  đầu:
 - Ờ, ờ…ngườI vợ chưa cưới của tôi đã mất nên tôi không vui..
 - Ồ, vậy hả, nhưng ngườI đã chết anh cũng đừng đau buồn quá, 
                  hãy vui tươi lên anh nhé!
 - Vâng, cảm ơn cô.
 - Gọi em là Quyên đi, anh tên là gì?
 - Tôi tên là Bàng.
 - À, anh Bàng, hằng ngày anh có sở thích gì không?
 - Bàng hả, ừ Bàng thích uống rượu, và nghe nhạc, còn Quyên?
 - Trời, sao những sở thích quái lạ vậy, Quyên thì thích những 
                  thứ trẻ trung, chẳng hạn như là chơi búp bê nè, trồng hoa nè, 
                  và nhảy đầm, ca hát nữa!
 Tôi cười ha hả:
 - Thiệt không, Quyên lớn tuổi đầu vậy mà còn chơi búp bê nữa 
                  hả?
 - Ối giời ơi, lớn tuổi không cho chơi búp bê thiệt sao, em còn 
                  thích chơi trò bịt mắt, nhảy dây, nhảy lò cò nữa đó.
 - Ờ, không phải không được, nhưng mà, tức cười thôi, hahahahah.
 - Xí, anh giỏi vậy có dám thi đấu với em không?
 - Thi đấu gì đây, hở cô em? Chẳng lẽ bắt anh thi nhảy lò cò, 
                  nhảy dây? Mấy thứ đó thì anh chịu thua trước đó!
 - Ðừng tưởng phụ nữ chúng tôi không biết chơi những thứ đàn 
                  ông nhe, kìa, có dám chơi đấu bida với tôi không?
 - Sao không dám, chơi thì chơi, nhưng ai thua phải làm sao đây?
 - Ai thua thì người đó, phải cởI quần áo chỉ chừa đồ lót chạy 
                  vòng quanh hộp đêm này một vòng chịu không?
 - Ừ, chơi luôn, nhưng giao trước là thua không được nuốt hẹn à 
                  nhe!
 - Con gái một lời, bốn ông cũng chạy không kịp!!!
 Trận đấu bắt đầu, chúng tôi chơi ‘tám trái’. Ai thục vào tám 
                  trái theo số thứ tự thì thắng. Nghề gì không giỏi, chứ trò 
                  thục banh này là nghề kiếm cơm trước đây của tôi mà. Tôi thục 
                  một hơi, xong luôn 8 trái làm Tú Quyên tái cả mặt. Nàng năn nỉ 
                  xin tôi:
 - Thôi anh Bàng, chơi lại lần nữa đi, kỳ này em thua thì chạy 
                  mười vòng luôn đó, chịu không?
 Tôi mỉm cườI đắc ý, ‘Ừ, em muốn gỡ lại hả? Ðược, kỳ này, anh 
                  cho em chạy 10 vòng chơi!!’
 Trận đấu lại diễn ra. Lần này Tú Quyên thục trước. Tôi bấy giờ 
                  tái mặt lại vì Tú Quyên thục cú nào trúng cú đó. Mồ hôi tôi đổ 
                  rồn rột khi Tú Quyên vô trái banh đen cuối cùng. Tôi ấp úng 
                  năn nỉ nàng:
 - Ê.. êê..Quyên, mình chơi lại nhé, nãy giờ là hòa mà.
 Nhưng Tú Quyên đâu có dạI, nàng biết kỳ này là nàng hên nên 
                  mới thắng tôi chứ kỳ sau đâu có dễ vậy.
 - Không, ờ nãy đã nói rồi, ai thua là cởi quần áo ra chạy 10 
                  vòng quanh hộp đêm này, nói là phải giữ lời đó nha!
 Mặc tôi năn nỉ cỡ nào, nhưng cô Tú Quyên ranh 
                  mãnh trước mặt tôi vẫn kiên quyết trước sau như một. Túng thế, 
                  không dám nuốt lời, tôi đành ấm ức cởi dần bộ quần áo trên 
                  người xuống và ráng chạy cho lẹ cho hết 10 vòng sân. Tưởng là 
                  vậy, nhưng chu vi hộp đêm mấy chục mét vuông, chạy nhanh cách 
                  mấy cũng mất hơn 15 phút. Cũng may, là trong hộp đêm bấy giờ 
                  chỉ còn dăm ba người khách, đa số đã say, nhưng những số ngườI 
                  còn lại cũng như những người bồi bàn, hầu ruợu, biết chuyện 
                  đều nhìn tôi cười mủm mỉm. Ôi, quê làm sao ấy. Khi hoàn tất, 
                  tôi xấu hổ, vội vã mặc lại quần áo, và bước nhanh ra khỏi hộp 
                  đêm, bỏ mặc cô ca sĩ Tú Quyên ranh mãnh, đang đứng cười hì hì.Ra ngoài rồi, tôi cố chạy nhanh về nhà, càng nghĩ càng ấm ức, 
                  tôi mất đi sự cảnh giác chung quanh. Ðang lúc qua con đường, 
                  tôi nghe thấy tiếng còi xe rú lên lanh lãnh làm tôi hết hồn. 
                  Dòm lại, thì thấy một chiếc xe phóng đến phùn phụt. NgườI chủ 
                  xe đạp thắng không kịp nên rú lên để cảnh giác tôi. Tôi bàng 
                  hoàng, tính né tránh, nhưng không hiểu sao, trong đầu tôi lại 
                  có một ý nghĩ khác, nếu xe đụng chết tôi, là tôi sẽ gặp lại 
                  Thanh Thảo, không còn vương vấn gì chuyện trên đời nữa. Nhắm 
                  mắt lại, tôi chờ chết.
 Nhưng bỗng, một bàn tay mềm mại túm lấy áo tôi, 
                  giật ngược lại. Tôi mất tự chủ, ngã về phía sau. Chiếc xe kia 
                  phóng qua trước mặt tôi. Tôi không chết. Thất vọng, tôi quay 
                  lại xem coi ai là người cứu tôi. Người ấy là Tú Quyên. Nàng lo 
                  lắng nhìn tôi hỏi:- Anh sao vậy? Ði đường sao không dòm đường? Nếu tôi không lo 
                  lắng đi theo anh thì anh đã xuống chầu diêm vương rồi đó!
 Tôi tức tối nhìn Tú Quyên, nói như hét:
 - Ai mượn cô cứu tôi, tại sao cô không để tôi chết đi. Cô là 
                  đồ phá hoại, nếu không phải vì cô thì tôi đã gặp Thảo, vợ tôi 
                  rồi. Ðồ phá đám, cút đi.
 Tú Quyên tức tối đốp lại:
 - Anh ăn nói với người cứu mạng anh như vậy sao? Ðúng là đồ 
                  bất lịch sự!
 Tôi tức mình nhưng chẳng lẽ lại đứng đây cãi vã với cô thiếu 
                  nữ ma ranh này. Tôi lầm lì bỏ đi. Nhưng cánh tay tôi chợt bị 
                  ghì lại bởi Tú Quyên. Nàng kéo tôi vừa đi vừa nói:
 - Anh không được đi, nếu muốn chết thì hãy theo tôi đến chỗ 
                  này đã!
 Tôi muốn rút tay ra và bỏ đi, nhưng nghĩ lại như có gì không 
                  phải Tú Quyên, dù gì cô ta cũng đã cứu mình mà mình còn sỉ vả 
                  cô ta một trận. Tôi bước theo Tú Quyên. Chốc lát, chúng tôi đã 
                  tớI một bãi biển gần đó.
 - Cô dẫn tôi đến đây làm chi?
 - Suỵt….anh có nghe được không?
 - Nghe gì?
 - Những tiếng sóng biển, anh có thấy dễ chịu không, mỗi lần 
                  Quyên nghe được tiếng sóng biển, Quyên sẽ quên hết những ưu 
                  phiền trong cuộc sống…..Là lá la la la, anh ơi, có nghe chăng, 
                  Tú Quyên cất cao giọng hát, tiếc nuối làm chi, kỷ niệm buồn 
                  ngày ấy đã theo dòng sông ly biệt trôi xa xôi. Từng chiều em 
                  hát cho vơi đi nỗi buồn, anh ơi có hay chăng tình yêu đến em 
                  không mong đợi gì, tình yêu đi em không lệ hốI tiếc.
 Dòng sông xưa xót xa nỗi lòng của em, và tiếng hát đã làm vơi 
                  đi nỗi nhớ, em đá hát để xoa dịu nỗi đau trong từng đêm vắng, 
                  Tình yêu đến em không mong đợi gì, tình yêu đi em không lệ hối 
                  tiếc. Lời xa xưa em hát với dòng sông, và giờ đây em hát giữa 
                  dòng đời. Dù dòng đời không êm ái như dòng sông. Anh Bàng, vui 
                  lên anh nhé, hãy sống cho thật vui vẻ nhe.
 - Cảm ơn Quyên, Bàng xin lỗi đã trách móc Quyên hồi nãy.
 - Thôi, quên hết chuyện cũ, nè, chúng ta đi mua bia uống đi.
 Chúng tôi ra một tiệm bia gần đó, mua một tá 
                  bia và xách ra biển uống. Chúng tôi trò chuyện thật thân mật. 
                  Tú Quyên là một thiếu nữ vui tính, lanh lẹ ăn nói rất có duyên. 
                  Nàng chọc tôi đủ thứ làm mặt tôi đỏ như gấc. Lon này tới lon 
                  nọ, tôi và Tú Quyên đã ngà say. Chúng tôi tay quàng tay, chân 
                  bước loạng quạng, đỡ nhau mà đi. Không biết do vô tình hãy hữu 
                  ý mà Tú Quyên dẫn tôi về nhà nàng. Bước vào nhà, chúng tôi đã 
                  gần mất đi nhận giác với mọI việc chung quanh. Trong men say, 
                  tôi cảm giác được sự cọ sát da thịt với người khác phái. Làn 
                  da mát rượi, mùi hương thơm dịu, sự đòi hỏi tình dục bốc dâng 
                  trong lòng tôi. Tôi mơ màng thấy hình ảnh Thanh Thảo, vợ tôi 
                  trước mắt tôi. Tôi ôm nàng ngã xuống giường, hôn ướt át lên 
                  cặp môi nồng nhiệt ấy. Nhưng sao, mùi vị tôi thưởng thức trong 
                  miệng Thảo hôm nay không phải mùi trái dâu, nó thơm thơm vị 
                  hoa anh đào. Mặc kệ, tôi vừa nút lưỡi Thảo vừa cởi quần áo 
                  trên người nàng xuống, Thanh Thảo như có cản tôi lại, nhưng 
                  rồi, sức phản kháng càng yếu dần và mất đi. Tôi hôn lên cặp 
                  ngực của Thảo, vần ngang chiếc lưỡI bú liếm lấy nó. Một mùi 
                  thơm dìu dịu của bồng lai làm tôi điên cuồng. Tôi bấu lấy 
                  chiếc vú còn lại và mân mê nó. Cặp vú phình to ra xem ra không 
                  cân đối với thân hình của Thảo nhưng tôi rất thích. Tôi le le 
                  chiếc lưỡi cọ cọ vào cái núm đỏ sẫm ấy. Tôi như nhận giác được 
                  người con gái trước mặt tôi không phải là Thanh Thảo vì vú 
                  Thảo không to vậy. Nhưng cơn dục vọng đã hừng hực bốc lên 
                  khiến tôi mất đi ý trí. Tôi liếm và nút như những đứa bé nút 
                  sữa mẹ lên cặp nhũ hoa của người con gái trước mặt tôi. Tay 
                  tôi cũng khều khều nhẹ vào mồng đốc của thiếu nữ ấy và đã dính 
                  dính nước nhờn. Hấp tấp, tôi lật xấp người thiếu nữ ấy lại và 
                  chỉa cu vào âm đạo cô ta mà thục vào. Tay tôi được dịp vuốt ve 
                  lên tấm lưng mịn, thon thả của người thiếu nữ. Mái tóc đen láy 
                  thơm ngát mùi ngọc lan xõa ngang vai được tôi tách ra hai bên 
                  vai và hôn lên cần cổ trắng ngần của Thanh Thảo. ứ .. á…ưu…giọng 
                  thiếu nữ ấy thánh thót rú lên làm tôi hăng máu. Tôi bắt đầu 
                  thọc nhanh hơn trong lồn cô ta. Người thiếu nữ trân mình, hai 
                  tay bấu chặc tấm dra giường chịu đựng từng cú đụ thiệt sâu vào 
                  lồn nàng. Nước dâm nàng bắn ra nhiều không tả. Lỗ lồn cô ấy 
                  thật nhỏ và thật khó vô như là chưa từng bị đụ lần nào. Hơi 
                  thở thơm ngát của cô ta dồn dập, hai má ửng hồng, và thân hình 
                  nhấp nhô theo nhịp đập của tôi.  Ðể thêm hứng tình, tôi nút lấy ngón tay cái 
                  tôi cho ướt ướt rồi thọc vô luôn vào lồn người thiếu nữ ấy.
                  Á….á ấy chết em…ưưưu…sưuớng quá. Người thiếu nữ rên lên dữ dội 
                  như heo bị thọc tiết nhưng mặt nàng lộ vẻ sướng mê mang. Hơi 
                  thở cô ta dồn dập và đứt khoản. Tôi biết cô ta đang rất nứng 
                  lồn, tôi đút thêm ngón tay thứ hai, rồi thứ ba vào lồn cô ấy. 
                  Rồi, tôi nắc xoáy vào lồn cô ấy. Người thiếu nữ cũng đã hòa 
                  nhịp với tôi, nàng lắc lư tấm thân thon thả và bậu chặc hai 
                  chân vào háng tôi, lồn cô ta nghiến chặt ép con cu tôi đang 
                  rùng rẫy trong lồn ấy. Tôi thấy phê quá nên đụ nhanh hơn cả, 
                  rồi tôi gồng người, và xuất tinh thật nhiều trong âm bào của 
                  người thiếu nữ ấy. Tinh dịch tôi bắn ra nhiều lắm quyện lẫn 
                  với những chất nước dâm của thiếu nữ ấy làm dra giường loan lỗ 
                  những chất tinh dịch.
 Lửa dục tôi vẫn chưa nguội, tôi hôn lên hạ bộ nàng và vuốt ve 
                  trìu mến lấy nó. Phần lồn của người thiếu nữ này thật xinh đẹp. 
                  Cô ta đã cạo lông thật sạch, chỉ chừa lại một phần lông tam 
                  giác nhỏ nhìn rất đẹp mắt. Tôi thấy được hai miếng thịt sần 
                  sùi đang rỉ bọt tinh khí nhìn hấp dẫn, và trong đó lấp lững 
                  phần thịt đỏ hồng thật tuyệt vời. Tôi ghì sát lấy mông đít cô 
                  ta úp sát vào mặt tôi mà liếm tới liếm lui không biết chán. Cô 
                  ta dẫy đẫy không ngừng và rú những tiếng khoái lạc khi tôi 
                  liếm lấy hột le của cô ta. Nước dâm từ lồn cô ta toát ra thật 
                  thơm và tôi uống hết không bỏ phí giọt nào. Cặc tôi đã hồi 
                  phục sức khỏe trong thời gian ấy. Tôi để thiếu nữ ấy nằm ngửa, 
                  nhấc cao hai chân cô ta lên, hai tay đè hai cặp giò của cô ta 
                  về phía trước và giữ tại đó. Cô thiếu nữ ấy nhăn mặt, chắc vì 
                  hơi thốn. Nhưng khi tôi bắt đầu đụ mạnh sâu trong lồn cô ta 
                  thì, vẻ mặt đê sướng lại lộ trên mặt cô ta. Cô ấy nghiến chặc 
                  hàm răng trắng ngọc để kềm không phát ra những tiếng rú. Ðụ 
                  kiểu ấy làm cặc tôi đụng thật sâu tới tận tử cung của cô ấy 
                  làm cô ta quặn cả người sướng đến cùng cực. Hơi men rượu đã 
                  làm tôi phấn chấn xuân tình và đụ lâu hơn. Khi tôi mỏi, ngườI 
                  thiếu nữ ấy đã ngồi lên người tôi mà bắt đầu thế cưỡi ngựa. 
                  Nhấp nháp phần lồn trước cặc tôi mà từ từ ép xuống với cả phần 
                  trọng lực của cơ thể cô ta làm cặc tôi bị gò bó, siết chặc bởi 
                  âm đạo của cô ấy. Cô ta đung đưa độ 15 phút thì tôi chịu đựng 
                  hết nỗi nửa. Cái sướng của con cặc trong miến thịt lồn ấm ướt 
                  và co siết làm tôi muốn xuất tinh. Tôi cố kiềm chế lại, gồng 
                  sức, nâng cô ta lên, áp sát lưng cô ta vào tường, và từ dưới 
                  thọc lên.
 - Ối ối, chết em rồi anh ôi, ắ á…trời ơi. Á…em ra…ưưưư
 Lồn cô ấy co bóp siết chặt nghiền ép lấy cặc 
                  tôi và thắt dữ dội. Cô ta bấu chặt, áp sát cả tấm thân bốc lửa 
                  vào tôi. Mùi hương dịu thơm, nét đẹp cuồng say, ánh đèn mập mờ 
                  ảo dịu của căn phòng the khuê nữ, sự cọ sát da thịt mát rượi 
                  làm tôi chống không nỗi nữa.  Á, đã quá.. ưưư, cô ấy rên lên và dụi đầu vào 
                  ngực tôi, từ trong sâu đáy lồn cô ta bắn ra một bãi sữa trắng 
                  đục. Tôi để cô ấy len giường, banh háng người thiếu nữ ấy ra và đụ 
                  nhanh hơn bao giờ hết…ááá..tôi hét lên và tồng hết dòng dịch 
                  còn sót trong người tôi vào cô ấy. Xong, tôi thiếp đi trên tấm 
                  thân mềm mạI của thiếu nữ mà tôi vừa giao phối.
 (Hết Phần 4 ... Xin xem tiếp
                  
                  Phần 5) 
                  
                  Mời các bạn Vote và bàn luận truyện này trong Diễn Đàn, nhấn 
                  chuột vào đây! |