| 
                   Hoàng hôn đang
                  buông dần xuống bao phủ núi đồi, gió thổi vù
                  vù bật cả tóc tai, Lan và Hồng đang trên
                  đường lái xe về thăm nhà và dịp Tết Nguyên
                  Đán ở Houston. Cảnh vật chung quanh họ rất bình
                  thường như ngày nào của khí trời Texas . Nói
                  cách khác, là không có dấu hiệu gì đặc biệt
                  trong vòng chu vi mấy cây số . Lan nhấn nút cruise
                  control cho chiếc xe chạy dọc trên xa lộ ở tốc
                  độ 100 miles/hr vì biết rằng không có cảnh sát
                  ở quanh đây vào lúc này . Dù cảnh sát có
                  ở đây đi chăng nữa thì họ dường như cũng
                  mặc kệ vì chỉ muốn mau chóng về đến nhà sau
                  một buổi học vất vả ở Dallas . 
 Hồng xao lãng nhìn khung trời màu hồng thiệt là
                  đẹp của buổi hoàng hôn ở cuối chân trời .
                  Thình lình nàng bị giật mình bởi Lan thúc cù
                  chỏ vào Hồng và hỏi :
 - Hồng, mày có thấy gì không ?
 Hồng dịu cặp mắt và trả lời :
 - Tao đâu có thấy gì đâu, cái gì dzậy ?
 - Mày không thấy thiệt hả . Có một vệt sáng
                  xẹt xuống trước mặt , tốc độ nhanh kinh hồn .
                  Mày để ý kỹ xem trước mặt có gì không ?
 
 Lan cho xe giảm tốc độ khoảng 70 trong khi Hồng tiếp
                  tục dụi mắt và bắt đầu để ý kỹ ở phía
                  trước mặt và nhũ rằng chuyện gì đang xãy ra
                  ở phía trước . Có phải là tai nạn xe cộ ? Máy
                  bay rớt ? Nhìn một lúc chẳng thấy gì Hồng nhún
                  vai tỏ vẻ "who care !" và chỉ muốn lim dim
                  ngủ vì nàng đã lái gần hơn hai tiếng rồi. Nhưng
                  điều đó không thể nào làm được . . .
 
 Lan dường như yên tâm hơn khi không còn thấy
                  dấu hiệu vệt sáng ban nảy nữa và bắt đầu
                  tăng tốc. Đi được chừng hơn 10 miles thì có
                  một quần sáng thật lớn ở trước mặt, Hồng
                  thấy lờ mờ một hình dạng một chiếc dĩa bay
                  mà nàng có dịp xem phim đang ở thù lù ở trước
                  mặt . Không tin vào mắt mình nàng cho xe chậm lại
                  để ngắm nhìn cho kỹ
 
 Bỗng xa xa một người thanh niên đứng gần đó
                  đưa tay lên vẩy lia lịa . Bụng của Hồng thót lên
                  và đánh rộn rã, và miệng của nàng bỗng khô
                  quánh vì sợ . Hồng lúc đó tự hỏi là Lan đã
                  thấy chuyện gì lúc nãy vậy ? Người thanh niên
                  này đang làm cái gì ở giữa khu vực vắng vẻ
                  như thế kia ? Hình như chiếc dĩa bay thì phải ? Ngộ
                  quá !
 
 Lan và Hồng cho xe chạy vù ngang mặt người thanh
                  niên đó . Hồng thở dài thoải mái day qua nói
                  với Lan:
 - Phiu u . . . cám ơn mày nghe, tao không muốn rước
                  người thanh niên đó đâu, không chừng là ma
                  đó ! Hay là người của hành tin khác xuống đó
                  . Cái đĩa bay hay là cái đó chắc là của anh
                  ta rồi .
 
 Nhưng Hồng vừa nói dứt lời thì bỗng Lan từ
                  từ cho xe chậm lại và dừng hẳn . Sau đó Lan
                  cho xe de lại về phía người thanh niên đang đứng
                  mặc cho Hồng đưa cặp mắt lo sợ về phía Lan .
 - Trời ơi! Mày định rước anh ta lên xe hả ! Mày
                  có điên không ?
 Bỗng Lan quát to lại:
 - Mở cửa sổ đi , mày không biết thương người
                  gì hết, biết đâu anh ta đang bị thương thì sau .
                  'Cứu một người hơn xây bảy tháp phụ đồ',
                  mày không nghe nói sao ?"
 
 Hồng bỗng phát giác ra điều gì đó không bình
                  thường ở đây nhưng nàng vẫn kéo cửa kính
                  xe xuống và cố gắng ép người vào sát vách
                  xe hy vọng là Lan nhìn không lầm là anh ta đang bị
                  thương và cần quá giang thôi chứ không có gì
                  khác. Lan nhìn chằm chặp vào Hồng rồi nghiêng
                  qua nói với chàng thanh niên đứng trên
                  đường:
 - Anh có sao không, anh ?
 
 Người thanh niên đó?cúi xuống về phía cửa
                  sổ nơi Hồng đang ngồi . Hồng sợ quá nép người
                  về phía sau. Trong cái bầu trời u u của màn đềm
                  Texas bỗng có một làn gió lạnh thổi tạt qua,
                  và Hồng bỗng thấy ớn xương sống lưng . Hồng
                  lén nhìn lên về phía người thanh niên đó .
 
 Trời ơi! Anh ta đẹp trai quá ! Chắc anh ta là một
                  siêu người mẫu đây mà! Vầng trán cao thông
                  minh, vai rộng năm tất, lưng to và có khuôn mặt
                  chữ điền rất là đàn ông . Tại sao một người
                  mẫu lại đứng ở một nơi hoang vắng như thế
                  này vào giờ này chứ ?
 
 Anh ta nói:
 - Cám ơn đã ngừng xe, hai em có thể nào cho tôi
                  quá giang không ?
 
 Giọng nói đó sao mà trầm bỗng! Hồng bỗng cảm
                  giác da thịt được sưởi ấm trong giọng nói đó
                  . Giọng nói của anh ta thật ngọt ngào, dễ chịu,
                  và có sức lôi cuốn nào đó làm Hồng như
                  muốn mở cửa ra ngay tức thì để đón anh ta vào
                  .
 
 Anh ta dường như nhìn thẳng vào Lan đang ngồi với
                  cái miệng há hốc vì vẻ đẹp của anh chàng này
                  . Trông anh ta như là Brad Pitt vậy đó !
 
 Lan nhũn nhặn trả lời bằng cái giọng đã
                  "chịu đèn" anh ta:
 - Um . . . Đương nhiên là được rồi, anh lên xe
                  ngồi ở phía sau đi nhé!
 
 Sau khi anh chàng lên xe thì Lan lẫm bẫm tự trách
                  thầm mình: "Trời ơi! Lan à ! sao mày dễ dãi
                  quá vậy , lại cho một người đàn ông lạ mặt
                  lên xe vào lúc này ? Nhưng thôi trễ rồi, anh ta
                  đã ngồi xuống ghế rồi !"
 
 Bỗng Lan lên tiếng:
 - À, Hồng, mày lái xe thế tao một chút nhé !
                  Tao bỗng nhiên thấy hơi mệt .
 Lúc đó Hồng day qua định trả lời với Lan là
                  "Được", thì Hồng cũng phát giác là
                  anh chàng nọ đang cười mỉm chi nhìn nàng. Hồng
                  bỗng thấy xao xuyến trong lòng vì nụ cười thật
                  dễ thương của anh ta. Hai đôi má lúm đồng tiền
                  trông mới có duyên làm sao !
 
 Lan bước ra khỏi ghế tài xế và ngoài dự liệu
                  của Hồng, Lan mở cửa sau để ngồi chung với
                  anh chàng đẹp trai .
 
 Lan nói: "Hơi mệt, ngồi ở sau này thoải mái
                  hơn!".
 
 Lúc này cả hai không để ý, anh chàng đẹp
                  trai bỗng thoáng lên ánh mắt sáng ngời như sao
                  .
 
 Sau khi Hồng đổi chổ cho Lan, thì bắt đầu đạp
                  chân ga và cho xe chạy . Kim đồng hồ tốc độ bắt
                  đầu tăng lên cho tới số 90, và Hồng tiếp tục
                  thả lỏng tư thế trên xa lộ vắng vẻ . Khi đi
                  được chừng năm miles Hồng bỗng liếc nhìn phớt
                  ra sau kính chiếu hậu và bỗng thấy rạo rực khắp
                  thân thể khi bắt gặp anh ta đang nhìn nàng say đắm.
 
 Cặp mắt của anh chàng đẹp trai dường như muốn
                  thu hết hồn của Hồng vào trong đó . Chúng nó
                  như cặp mắt mèo sáng hoắc trong đêm 30 tỉnh mịch
                  làm Hồng vừa vui vừa sợ . Hồng cố gắng tìm
                  kiếm Lan ở phía sau, nhưng Lan nằm khuất sau tầm
                  nhìn nên chẳng thấy được .
 - Em đẹp lắm! Tôi chưa từng thấy ai đẹp như
                  em hết .
 Hồng nghe người
                  thanh niên nói chuyện và giọng của anh ta dường
                  như có sức mạnh vô hình nào đó thu hút Hồng
                  vào trong . Sức mạnh đó càng lúc càng mạnh
                  như một luồng nam châm áp bức bầu không khí
                  chung quanh. Chân ga của Hồng càng lúc càng mạnh
                  . Hồng hoàn toàn không còn biết là anh ta đang
                  nói gì chỉ nghe những tiếng chát chúa bên tai.
                  Lát sau thì Hồng có thể liếc nhìn thấy Lan trong
                  kính chiếu hậu , và thật là "khủng khiếp"
                  đối với Hồng khi thấy Lan đang ngủ mê, đầu
                  của nàng tựa vào vai của anh ta trong khi anh ta đang
                  choàng tay ôm Lan vào lòng . Hồng tự nhũ:- Thôi, chết rồi ! Anh ta có tà ý đây mà . Mình
                  phải làm sao đây ?
 
 Anh thanh niên đó nhìn Hồng một lần nữa và nhìn
                  chăm chăm . Anh ta còn cười duyên đưa cặp mắt
                  sáng như viên ngọc về phía Hồng .
 - Hãy cho xe ngừng lại - anh ta nói nhỏ nhẹ như
                  chắc như đinh thép.
 
 Không biết một động lực nào mà Hồng đã
                  ngoan ngoãn cho xe ngừng lại ngay lập tức. Cả ba
                  ngồi đó trong bầu trời đen kịn chỉ có tiếng rịt
                  rà của máy xe và tiếng thở đều đều nhẹ
                  nhàng của Lan . Chung quanh tiếng côn trùng ọ ẹ
                  vang rền . Hồng bất giác thấy sợ vô cùng .
                  Thôi rồi, không biết phải làm sao đây !
 - Tất cả ra ngoài - anh thanh niên bỗng lên tiếng
                  ra lệnh .
 
 Trái tim của Hồng bỗng khua lên như trống trận
                  . Anh thanh niên đó bước ra khỏi xe trước và
                  đi bộ vòng qua để mở cửa bên phía của Lan .
                  Anh ta giúp Lan bước ra mặc dù Lan vẫn còn đang
                  ngáy ngủ . Hồng theo dõi, tò mò, và run sợ .
 Anh ta quay qua Hồng và nói :
 - Không có điều gì sẽ hại cho người bạn của
                  em và em đâu . Em có hiểu không ?
 Hồng gật đầu nhưng hãy còn lo lắng lắm! Anh
                  thanh niên đẹp trai dường như đọc được ý
                  nghĩ đó của Hồng liền nói:
 - Chắc em không tin lời của anh nói chứ gì .
 Hồng liếc nhìn chàng thanh niên đó lần nữa và
                  lắc đầu ngây thơ nói :
 - Không, tôi không tin . Tôi không biết anh là
                  ai và tôi cũng không muốn biết .
 Anh thanh niên đó bỗng thoáng nét buồn trên
                  khuôn mặt nói:
 - Họ đã nói là thế mà . . .
 Chỉ trong tít tắc
                  anh ta liền xuất hiện trước mặt của Hồng, nhìn
                  chằm chằm vào mắt của Hồng bằng tia sáng hoang
                  dại . Hồng kinh ngạc giật mình . Rõ ràng là mới
                  thấy anh ta đứng bên kia , sao lại đứng đây .
                  Thiệt không tin vào mắt mình . Hồng nhìn lại,
                  ngạc nhiên và chết điếng . Nàng tiếp tục nhìn
                  anh ta như thưởng thức một điều gì đó vô cùng
                  tuyệt vời . Vừa sợ vừa thích . A?h mắt chàng
                  ta giữ Hồng trong tia sáng vô hình dường như
                  không thể tách rời giữa hai người họ . Nó
                  cữ giữ Hỗng mãi như thế, không động đậy,
                  không có sức khán cự . Một lát sau, anh ta nói
                  nhẹ nhàng, giọng nói trầm ấm đều đều như người
                  máy robot:- Không có điều gì làm hại em hết . Chúng tôi
                  chỉ muốn kiến thức, chúng tôi muốn thấu hiểu,
                  chúng tôi muốn sự hài hòa của vũ trụ .
 
 Nếu Hồng đã có một chút tự chủ nào đó,
                  Hồng đã sẽ cười lớn ra ngoài vì lời nói
                  "hoạt họa" của anh ta . Nhưng một lý do
                  nào nó lúc đó, tại đó mà làm cho nàng cảm
                  thấy lời nói của anh ta không buồn cười chút
                  nào . Mọi thứ anh ta nói đều có nghĩa khi ánh
                  mắt hoang dại của anh chàng tuấn tú chiếu sáng
                  vào mắt của Hồng . Trên đầu anh ta phát ra những
                  tia điện quang thật là kỳ lạ vô cùng . Khi đó
                  nàng thấy rõ tóc của chàng vàng hoe óng ánh
                  . Khuôn mặt đẹp như thiên thần . Nàng như ngây
                  dại trong chốc lát .
 
 Anh ta tiếp tục nói bằng cái giọng đều đều :
 - Chúng tôi tới nơi đây để học hỏi xứ sở
                  của em . Chúng tôi tới để trau dồi thêm kinh
                  nghiệm . Chúng tôi rất muốn em chỉ cho chúng tôi
                  khoái cảm bản năng của động vật trên quả đất
                  . Lan đã được lựa chọn . Và cô ta sẽ không
                  bị hề hấn gì ."
 
 Điều gì đó đã khuấy động trong lòng của Hồng
                  : "Tại sao Lan bị chọn để cho họ học hỏi .
                  Họ là ai chứ, 'khoái cảm bảng năng động vật'
                  là gì ? Tại sao không chọn mình . Mình muốn hỏi
                  anh ấy quá, nhưng mình dường như bị anh ấy thôi
                  miên trong ánh mắt ma lực của chàng rồi làm
                  sao mà mở miệng được ."
 
 Anh ta nhìn Hồng như đọc được ý nghĩ trong đầu
                  của nàng rồi nhoẽn cười nói :
 - Em có muốn biết tại sao em không được chọn
                  không .
 
 Hồng chưa kịp nói "Có", bởi vì nàng
                  không thể nói được. Thì anh ta đã nói tiếp:
 - Cô ta được chọn bởi cô ta có chấp nhận
                  lòng tin ở chúng tôi . Khi chúng ta thông tin liên
                  lạc với nhau lần đầu tiên, em dường như chống
                  cự . Nhưng cô ta thì không, vì thế nên cô ta
                  được chọn .
 
 Bỗng nhiên Hồng thắc mắc trong lòng: "Anh ta
                  nói gì thế kia, 'liên lạc lần đầu tiên'. Lúc
                  nào thì chúng ta liên lạc thế ? chắc anh ta bị
                  mát dây chăng ?"
 Hồng không hề
                  biết anh ta đang nói gì nhưng anh ta vẫn tiếp tục
                  nói :- Em sẽ không bị sao cả và cô ta sẽ được
                  mang trả lại an toàn . Đó là điều đã được
                  quyết định từ trên kia không phải là ý của
                  tôi- Anh ta nói và chỉ tay lên trời và nhìn lên
                  đó, lúc đó Hồng cảm giác như thoát khỏi ma
                  lực tia mắt .
 
 Hồng tự nhủ , "Đã quyết định ? Trời đất
                  quỷ thần ơi, anh nói gì thế , 'chấp nhận'? Thôi
                  đi anh đẹp trai ơi, tôi không biết anh là ai hay
                  là từ đâu tới , nhưng tôi sẽ chỉ cho anh biết
                  thế nào là chấp nhận . Và tôi cũng sẽ chỉ
                  cho anh biết thế nào là khoái cảm bản năng của
                  loài người trên trái đất. Làm bộ làm tịt
                  muốn làm tình với bọn này chắc . Nhưng không
                  sao, muốn thì tụi này sẽ chìu . Sẵn anh ta đẹp
                  trai vô cùng . Mình thích quá !"
 
 Anh ta bỗng nhìn Hồng chằm chằm và nói điều gì
                  đó không rõ . Hồng thình lình chụp lấy anh ta
                  ngay ngực và đẩy thẳng vào sườn xe . Cặp mắt
                  anh ta mở to tròn xoe nhìn Hồng chăm chăm như muốn
                  thôi miên Hồng thêm một lần nữa, nhưng Hồng
                  đã nheo mắt để rào cản tia sáng ma lực đó
                  lại . Không có bút mực nào tả hết cảnh lúc
                  đó, Hồng xé rách cái áo sơ mi trên người
                  anh ta ra . Anh ta mặc áo áo cũng giống như ai nhưng
                  hình như áo được chế tạo đặc biệt bằng một
                  loại tơ nào đó không có trên quả địa cầu .
                  Ngực của anh ta phơi bày ra trước mắt của Hồng
                  thật là nở nang cuồn cuộn. Thịt săn chắc và
                  cứng cõi vô cùng tuy có hơi khác với loài
                  người như tựu chung thì da thịt hẳn hòi .
 
 Lúc đó anh ta bảo Hồng hãy ngừng tay và lui
                  xuống . Giọng nói của anh ta sao mà như vang vang
                  chuông vỡ thu hút Hồng vào trong đó . Hồng bỗng
                  thấy tức giận vô cùng nhưng đồng thời nàng
                  cũng thấy khắp thân thể rạo rực một sự cuồng
                  nhiệt hấp thụ của người khác phái . Nàng thấy
                  nóng bức khó tả , hạ thể như tiết ra dung dịch
                  nào đó . Bấy lâu nay nàng ao ước có một người
                  đàn ông để âu yếm nhưng sắc đẹp của nàng
                  chỉ là bình thường nên đã không đạt được
                  ước nguyện . Giờ đây gặp được người như
                  thế này nàng làm sao bỏ qua cho được .
 
 Hồng nghiêng người tới và ôm chầm chàng
                  trai đẹp đẽ đó để đặt lên ngực chàng ta
                  nụ hôn say đắm . Anh ta bỗng há hốc miệng, chết
                  điếng, và ngã người ra sau tựa lên sườn xe
                  vì hành động bất ngờ của Hồng. Bỗng Hồng
                  nghe tiếng rù rì lạ thường trong lồng ngực của
                  anh ta cứ như tiếng nước đang sôi ùng ục
                  trong đó . Hồng ngưng lại, ngạc nhiên và lùi
                  lại một bước để dò xét . Anh ta dựa vào
                  thành xe đưa cặp mắt ngước lên trời nói tiếng
                  gì đó như là ngôn ngữ của người hành tinh
                  khác.
 - Hezdfu houqzui ljoqueru lukimula maquetoroi!
 
 Hồng kinh ngạc nhìn anh ta rồi lại nhìn qua Lan .
                  Lan vẫn còn đứng đó, mắt đã nhắm . Nhưng
                  chân vẫn vững, trông nàng như đang ngủ đứng
                  thì phải . Hồng nói thầm, "Xin lỗi, Lan đáng
                  lẽ mày được chọn, nhưng tao không kềm được
                  lòng tao trước sự quyến rũ chàng", rồi
                  nàng quay qua anh chàng đẹp trai .
 Anh ta nhìn Hồng,
                  giọng nói của anh ta trở nên ồm ồm như cái
                  máy:- Em muốn thỏa mãn cho tôi ?
 
 Hồng gật đầu đồng ý và nhìn thẳng vào hạ
                  thể của anh ta giờ đã căng phồng trong lớp vải
                  đặc biệt màu đen bóng như quần da .
 
 Anh ta đứng lặng đó thêm vài giây và bấm vào
                  cái nút ở đàng sau lưng, rồi nói :
 - Em có thể làm được rồi !
 
 Hồng khẽ nói , "Cám ơn, anh!" rồi bước
                  tới để cởi cái phẹt-ma-tuya quần của anh ta
                  xuống . Bên trong có một vật cứng và dài rớt
                  ra ngoài . Trông nó không giống của một người
                  đàn ông nào trên quả đất . Hình thù nó quái
                  dị, vừa dài và to kinh khiếp gai góc sần xù ,
                  cái đầu thì bóng láng màu xanh lá cây .
 
 Hồng kinh hãi khi nhìn thấy vật đó và té ngữa
                  ra đàng sau. Trong đời của nàng chưa bao giờ gặp
                  được một vật kinh khiếp như thế kia, "Tại
                  sao chàng đẹp trai như thế mà lại có dương cụ
                  khiếp quá ." Nhưng lúc này Hồng đã thấy
                  rạo rực khắp người rồi, nàng chỉ muốn thỏa
                  mãn dục tình đang giày xéo trong lòng của nàng
                  thôi . Vẻ đẹp của anh ta dường như đã làm
                  giảm đi sự ghê gớm ở chàng . Nàng ngắm nó
                  chừng một lát cho bớt sợ rồi từ từ bò tới
                  đưa bàn tay chạm vào . Một cảm giác thật lạnh
                  như băng giá lan tràn khắp đôi tay của nàng .
                  Nàng bỗng thấy bớt sợ khi bắt gặp ánh mắt
                  trìu mến của chàng. Nàng liền chấp đôi bàn
                  tay thành hình vòng cung bó quanh dương cụ của người
                  hành tinh và vuốt . Một lúc sau dương cụ cương
                  lên, nhưng tia gân sần su càng căng to hơn lúc
                  trước làm cho nàng vừa ngạc nhiên vừa thích
                  thú . Nàng bèn đưa miệng trờ tới phía trước
                  và liếm thử vào cái vật xanh xanh đó . Bỗng
                  Hỗng cảm giác anh ta giật bắn người lên khi
                  chót lưỡi của Hồng cuống quanh "đầu thể"
                  của anh ta . Khi đó nàng mạnh dạng ngoạm cả miệng
                  vào thì anh ta thở hổn hển cùng với tiếng nấc
                  ngắt đoạn. Tiếp tục, Hồng tới và lui, lưỡi
                  của nàng đánh nhịp từng hồi , hai hàm răng của
                  nàng cũng khéo léo cù cưa nhẹ nhàng trên cái
                  sần xùi dài ngoằn . Nước nhờn màu tím tiết
                  ra khắp nơi dương cụ không riêng chỉ nơi đầu
                  khất . Bàn tay của Hồng lúc này đã nhớp nhúa
                  chất nhệch nhoạt . Nàng càng lúc càng hăng hái
                  hơn và hơi thở của anh ta mỗi ngày một lớn với
                  cặp mắt như có tia sáng phát lên từng hồi chớp
                  chớp liên tục giữa khung trời u tối .
 Nếu đứng xa xa cứ ngỡ là ánh đèn của xe
                  police .
 
 Hồng nhìn lên và không như lần trước , nàng
                  mạnh dạn nhìn thẳng vào đôi mắt ấy .
 - Anh, hãy cởi quần ra luôn đi !
 - Quần ?
 (Hết
                  Phần 1 ... Xin xem tiếp Phần
                  2) |