| Trong lúc Ty đang cùng Đại hưỡng thụ khoái lạc xác thịt 
					trong một biệt thự sang trọng cạnh bờ biển đẹp cùng lúc ấy 
					trong căn nhà rách nát, cũ kỷ Dũng đang lăn lộn trong cơn 
					đau đớn cũa cơn bệnh trầm cãm hành hạ chàng, chiếc mền rác 
					nát không đũ sưỡi ấm cho chàng lãng tử, cái lạnh mùa đông ở 
					xứ mỹ và cái lạnh trong lòng cùng tình đời bạc bẻo đã giết 
					chết dần con người tài hoa này. Từ radio Vang lên đâu đây 
					tiếng hát:“Đêm đông! ôi ta nhớ nhung đường về xa xa. Đêm đông… ôi ta 
					ước mơ gia đình yêu đương. Đêm đông… ta lê bước chân phong 
					trần tha phương. Có ai… thấu tình cô lữ đêm đông không nhà “
 Phần bé Nhung sau lúc từ giả Nhạc sĩ Tuấn Cận ở vũ trường 
					Thu Ca, Nhung đã cẩn thận gọi Anh đến đón nàng về. Trời còn 
					sớm, cặp tình nhân trẻ dạo xe quanh phố Bolsa hóng gió và 
					cuối cùng ghé vào công viên Hoa Băng cùng ngắm sao trời. Anh 
					chỉ một ngôi sao lấp lánh và nói nhỏ với người yêu:
 -Nhung ơi! em đã tìm thấy vì sao lạc đêm noel chưa?
 Nhung miễn cưỡng trả lời:
 - Em mệt lắm, Anh ôm em đi
 Anh quay sang người yêu và ôm lấy đôi vai nàng, đặt lên môi 
					Nhung một nụ hôn nồng cháy, đôi tay tham lam mỡ dần từng 
					chiếc nút áo. Miệng Anh cuối xuống hôn lên ngực trắng nõn nà 
					cũa Nhung, chàng nút nhè nhẹ cái núm vú hồng hồng xinh xinh. 
					Một tay Anh mò vú còn lại, tay chàng nâng niu đầu vú, tay 
					còn lại đưa dần xuống kéo chiếc quần của Nhung. Nhung vội 
					nắm lấy tay người yêu hơi thở hổn hển
 - Đừng….đừng anh, để ….dành… ngày …..cưới!
 - Ngoan nè, anh cưng em, Nhung ơi! anh yêu em nhiều lắm em 
					biết không?
 Nhung ngồi dậy, trong chiếc xe chậc hẹp đôi tay gắng chắc 
					của Anh ghì chặc lấy Nhung đè nàng xuống. Nhung cố vùng vẩy 
					chống cự. Anh nắm chặc lấy đôi tay Nhung, bất chợt chàng 
					phát hiện trong tay Nhung nắm giữ một business card. Cũng 
					vừa lúc Nhung đạp chàng một phát đau điếng. Anh liếc nhìn 
					tấm card với hàng chữ: “ Nhạc sĩ Tuấn Cận” vừa đau đớn, vừa 
					ghen tức Anh nghiến răng:
 - Thì ra em không cho anh chơi là để dành cho thằng Tuấn Cận 
					nó chơi phải không?
 Nhung nổi giận tát người yêu một cái như trời giáng. Anh 
					giận dữ chữi lại, tặng Nhung hai bạt tay. Nhung mỡ cữa xe 
					lao mình trong đêm đen chạy như điên bất kể trời lạnh giá. 
					Nàng không còn biết gì nữa ngoài lòng câm hận người yêu. 
					Nhung chợt nhớ đến Tuấn Cận. Nàng vội vàng lấy phone gọi 
					Tuấn Cận đến đón nàng về.
 Nói về Tuấn Cận sau khi bi Nhung từ chối đưa nàng về, anh ta 
					buồn bả về nhà nằm xem phim nghèo cho đở buồn, cảnh cặp tình 
					nhân làm tình trên màn ảnh làm Tuấn Cận không chịu nổi, dùng 
					tay mân mê dương vật self service. Trong lòng chàng nghĩ đến 
					cô bé Nhung xinh đẹp mãi. Chợt điện thoại reo vang. Nghe 
					tiếng Nhung. Tuấn Cận vui mừng quá, anh ta biết là đêm nay 
					con mồi sẻ lọt vào tay anh đụ cho bằng thích. Tuấn Cận vội 
					vàng lái xe đến công viên đón Nhung. Và chở Nhung đi dạo bờ 
					biển. Chàng kiên nhẩn lắng nghe Nhung sỉ vã người yêu, với 
					sự cầm hờn. Tuấn Cận được dịp châm dầu vào lữa:
 - Bồ cuã em cũng thật bậy bạ quá. Người đẹp như vậy không 
					biết quí trọng gì cả
 Vừa nói Tuấn Cận vừa choàng tay qua vai Nhung, kéo nàng sát 
					vào lòng. Nhung bàng hoàng vì sự việc xảy ra quá bất ngờ 
					khiến nàng không kịp có phản ứng gì. Chiếc xe đậu lại trước 
					bãi đậu xe bên bờ biển. Tuấn Cận kéo cô bé ngã ngữa vào lòng, 
					rồi cuối xuống hôn tới tấp lên mặt nàng, đồng thời hắn lòn 
					hai cánh tay vô trong áo Nhung kéo mạnh cái nịt vú lên trên 
					cổ, hắn dùng mười ngón tay rà lên rà xuống trên đầu vú nàng, 
					lúc thì xoa lúc thì bóp. Nhung vùa sợ hãi, nhưng đồng thời 
					cãm giác oán hận thằng bồ khiến cô ta muốn để yên xem Tuấn 
					Cận làm gì. Một cảm giác uất hận và khoái lạc lẫn lộn làm 
					nàng đê mê dâng lên trong lòng nàng cảm thấy tê tê tùng sớ 
					thịt, Nhung hổn hển kêu lên:
 -Thôi Anh ơi, em sợ lắm ạ.
 Tuấn Cận trả lời trong khi bàn tay vẫn còn xoa nắn đầu vú 
					Nhung:
 -Có gì đâu mà sợ, Anh thương mà.
 Nhung vừa rợn người sung sướng vùa mắc cở, nàng muốn lớn 
					tiếng kêu lên cho Tuấn Cận sợ mà buông ra, nhưng đồng thời 
					lại cảm thấy tiếc nuối cái cảm giác ngây ngất cùng nỗi giận 
					người yêu làm nàng đê mê. Tuy vậy, Nhung vẫn nói để che đậy 
					lòng ham muốn bắt đầu dâng lên mãnh liệt trong lòng nàng:
 -Thôi!.... Anh để em về đi, trể rồi anh ạ.
 Tuấn Cận đáp liều:
 - Đêm giáng sinh. Người ta đi chơi suốt đêm nhiều lắm. Nếu 
					trể cũng đâu có sao, em đừng lo.
 Tuấn Cận đặt nhẹ hàn tay của hắn trên lưng cô bé, tấm lưng 
					thon nhỏ phập phồng theo hơi thở động đậy bên trong lớp vải 
					áo học trò, hắn dịu dàng xoa nhẹ lên tấm lưng thon đó và hết 
					sức chậm chạp từ từ, đưa dần bàn tay thoa xuống mép lưng 
					quần của cô bé. Lúc đầu, như để thăm dò phản ứng, Tuấn Cận 
					chỉ dùng có một bàn tay, đến lúc không thấy Nhung có phản 
					ứng gì, Tuấn Cận dùng luôn cả hai bàn tay va chạm vào làn da 
					đang vô cùng nhạy cảm của cô bé. Một bàn tay của Tuấn Cận đã 
					lách qua được lớp vải bên ngoài, chạm vào bề mặt làn da mát 
					mịn trên hai bờ mông của cô gái nhỏ, Nhung nằm yên chịu trận 
					như một con thú nhỏ đã bị tê liệt hoàn toàn, không còn sức 
					để tỏ ra bất cứ phản ứng gì nữa đến nỗi, cô bé vẫn im lìm 
					không hề có một phản ứng. Cánh áo mỏng manh Nhung đang mặc 
					trên người đã được Tuấn Cận từ từ khéo léo cởi ra hết, phơi 
					rõ tấm thân thể trắng ngần của người con gái nhỏ băng trinh 
					với hai bầu vú đẹp như hai đóa hoa vừa hé nở dưới ánh nắng 
					bình minh, hai núm vú như hai búp hoa ửng lên một màu hồng 
					lạt. Làn da của Nhung mịn màng và mềm mại Hắn phải công nhận, 
					tuổi thanh xuân là tuổi đẹp nhất, tuổi mười tám là tuổi căng 
					đầy nhựa sống, tuổi có thể bẻ gãy được cả sứng trâu, cho nên 
					làn da của Nhung trắng ửng hồng và nước trong lồn của Nhung 
					thì Tuấn Cận đã có thể cảm nhận được, nó rất trơn ướt và 
					dính nhờn, nó cứ tuần tự ứa ra rất nhiều đến nỗi Tuấn Cận có 
					thể vét hết lấy nó mà đưa lên miệng liếm. Tuấn Cận cuối 
					xuống hôn tới tấp lên cặp vú trắng hồng của bé gái mới lớn, 
					hết bên này rồi tới bên kia, Hàm râu rậm rập của Tuấn Cận 
					chạy tới đâu thì người Nhung nổi gai ốc tới đó, Tuấn Cận hôn 
					từ bụng bé Nhung trở lên ngực, tới cổ xong rồi lại hôn trở 
					xuống vú. Nhung thở hổn hển như sắp đức hơi, người nàng rướn 
					lên rướn xuống theo từng đợt trong lòng trên chiếc băng 
					trứơc của chiếc xe Mercedes của Tuấn Cận. Bờ môi tham lam 
					của Tuấn Cận rà khắp hai bên vú nàng rồi dừng lại nơi đầu 
					núm nhỏ xíu đỏ hồng, Chiếc lưỡị hắn như có gai nham nhám le 
					ra liếm vòng quanh chiếc núm vú đáng yêu của Nhung, trong 
					khi bàn tay của Tuấn Cận thì lòn xuống vén chiếc váy nàng 
					rồi vuốt ngược từ đầu gối nàng lên tới háng. Người Nhung như 
					lịm đi trong cơn hoan lạc, Nàng chỉ còn tỏ vẻ phản đối lấy 
					lệ bằng những cái ú ớ vô nghĩa phát ra tù chiếc miệng xinh 
					xắn đang chu ra. Trong chiếc xe chật chội thật là khó lòng 
					xoay trở nhưng cơ hội ngàn vàng đã đến, không ra tay bây giờ 
					thì còn chờ đến bao giờ nữa. Tuấn Cận vừa nghĩ vừa tìm cách 
					trấn an cô bé: -Không sao đâu, em đừng sợ, mình ở Mỹ mà, đâu phải ở VN đâu 
					mà sợ Tụi gái Mỹ đứa nào lại hổng vậy.
 Nói xong thì bàn tay Tuấn Cận từ từ vuốt lên tới đứng giữa 
					hai kẻ háng thì Tuấn Cận đã thấy nó đã ướt nhẹp tự bao giơ. 
					Tuấn Cận càng tỏ ra yên trí, hắn khoan thai một bàn tay ve 
					vuốt và mân mê đầu vú, một bàn tay còn lại, Tuấn Cận cố tình 
					kích thích bên dưới hạ bộ của nàng. Tuấn Cận bóp lồn của 
					Nhung êm ái nhẹ nhàng như người ta nắn bóp một vật ấm mềm 
					trong lòng bàn tay, làm cho hơi nóng ở trong giữa bẹn của 
					Nhung rực lên như có lửa đốt. Năm ngón tay của Tuấn Cận đã 
					cởi xong hai cái nút lưng quần rồi hắn luồn lách thật nhẹ 
					nhàng cho nó tuột khỏi ra ngoài hai ống chân ngọc ngà săn 
					chắc của cô bé. Nhung tự rướn người lên như bị ma nhập từng 
					cơn, miệng cô rên rỉ khe khẽ như người bị bịnh sốt hoành 
					hành. Sẵn tay hắn kéo tuột chiếc quần lót của Nhung xuống 
					rồi dùng ngón tay mà khều khều nhè nhẹ nơi mồng đốc của 
					Nhung, làm người nàng run bắn lên từng hồị. Toàn thể tấm 
					thân trần nõn nà của cô gái nhỏ đang nằm gọn trong lòng của 
					người đàn ông có thể Nhung phải gọi là cha. Nhưng trong giây 
					phút này, đó không phải là điều cần đáng nói. Điều cấp thiết 
					là Tuấn Cận phải từ tốn đụ cho được cô bé. Nhung thanh thoát 
					nhẹ nhàng khi quần áo của cô bé rời khỏi thân thể để lộ toàn 
					thân thể trần truồng với mầu da trắng nõn. Sự nhẹ nhàng ấy, 
					mỏng manh như cơn gió thoảng trước ngưỡng cửa mùa xuân. 
					Nhung lâng lâng hồn mình để đón nhận sự nứng lồn bao phủ 
					châu thân. Đôi vú của cô bé căng phồng như gái con so no 
					tròn bầu sửa. Nhung tưởng mình bay bổng, trút gánh căng 
					thẳng đầu óc mà da thịt cô bé căng cứng như bị lột bì do hai 
					bàn tay Tuấn Cận xoa đều khắp châu thân. Hai cánh mép lồn 
					của Nhung đã mở rộng. Tuấn Cận kê cái miệng có bộ râu tua 
					tủa của hắn vừa hôn, vừa kéo rê rê tù bắp vế Nhung ngược lên 
					tới mép lồn nàng. Giờ phút này thì Nhung hoàn toàn bất động, 
					Toàn thân nàng nóng hừng hực như bốc lửa. Sự đòi hỏi thỏa 
					mãn thể xác như thiêu đốt tâm thân của người con gái mới lớn 
					nàỵ Nhung nằm yên, đôi mắt nhắm nghiền tận hưởng những cảm 
					giác khoái lạc, Bao nhiêu đầu giây thần kinh trên cơ thể 
					nàng như tụ lại hết một nơi đang tiếp xúc với cái miệng có 
					hàm râu của Tuấn Cận. Chiếc lưỡi Tuấn Cận đưa dài hết cỡ mà 
					ngoái nhè nhẹ vào giũa hai mép, rồi đưa lên mân mê âm hạch 
					của nàng. Ở cái tuổi 18 của người con gái với sinh lực dồi 
					dào nhờ những thực phẩm béo bổ hàng ngày, cơ thể Nhung như 
					căn trào nhựa sống. Hôm nay, cũng là lần đầu tiên Nhung được 
					chiếc lưỡi mầu nhiệm của Tuấn Cận liếm láp vào cái nơi kích 
					thích nhất của cơ thể nên khí của Nhung cứ âm ỉ mà ứa ra 
					liên tục như không bao giờ hết. Người nàng rủ ra như xác 
					chết, chỉ còn lại các bắp thịt từ bụng trở xuống là giựt 
					giựt từng cơn từng chập.Tuấn Cận cũng đã chịu hết nổị. Giờ 
					đây, trong dụng ý ước ao trong cơn thám hiểm đầu đời, Nhung 
					cố tình giả vờ nằm thụ động im lìm để cho hai bàn tay của 
					Tuấn Cận mặc tình mân mó tất cả những cơ phận con gái còn 
					đầy hoang sơ trên thân thể của nàng. Bàn tay của Tuấn Cận 
					bụm chặt lấy khu lồn của Nhung mà bóp, những ngón tay đầy 
					sức cám dỗ của hắn từng cơn lại từng cơn vuốt ngược theo hai 
					bên mép lồn, ngừng lại ở giữa cái đầu hột le vô cùng nhạy 
					cảm rồi Tuấn Cận ấn nhẹ nó vào, day qua day lại cho đến lúc 
					em phải quằn quại háng lên để mà chịu đựng. Vừa bóp cái 
					miệng lồn được phủ lưa thưa những sợi lông đang mọc, Tuấn 
					Cận áp sát miệng hắn đi tìm làn môi bé bỏng thơ ngây để đem 
					từng cảm giác kinh dộng xâm chiếm toàn bộ miệng em. Tuấn Cận 
					nút lưỡi Nhung nhẹ nhàng êm ái, cố gắng không để những kinh 
					động quá đáng sảy ra để cho cô bé khỏi phải sợ sệt. Tuấn Cận 
					khẽ cong người lấy hai bắp vế kẹp lấy một bên háng của Nhung, 
					hắn tiếp tục mút xuống hai bên cái núm vú mềm mại của em. 
					Hết nút lưỡi Nhung, Tuấn Cận lại khom người xuống ngực nàng 
					để mút lấy từng đầu vú hoặc liếm quanh những vùng da thịt 
					trắng mịn trên phần bụng tròn trịa của nàng. Tuấn Cận lại 
					còn ghé miệng cắn nhẹ một bên mép lồn đang săn mền của cô bé 
					làm cho Nhung cảm thấy sung sướng quá phải rên lên rồi hất 
					ngược cái háng vào mặt của người đàn ông. Phải công nhận là 
					thân thể của Nhung tuy bé nhỏ nhưng đẹp tuyệt vời với những 
					đường ẹo thon hoàn toàn cân đối. Mùi nước trong cái miệng 
					lồn còn đang khít rịt của Nhung thoảng trong mũi của Tuấn 
					Cận càng làm cho hắn như người bị say thuốc. Nhung vùa thở 
					hổn hển vùa thều thào như lời trăn trối của kẻ sắp chết: -Thôị...Thôi Anh… em.....em chịu hết....hết nổi ...ớ ớ....em 
					chịu hết nổi rồi anh ơiiii
 Nhung nhủn người cho Tuấn Cận muốn làm gì thì làm. Giờ phút 
					này con cặc của Tuấn Cận cương cứng lên làm chàng cảm thấy 
					chiếc quân jean đang mặc như bị chật hẳn lại đi . Hắn loay 
					hoay mãi mới tuột được chiếc quần ra, Một tay Tuấn Cận dở 
					cao chân Nhung lên để trên thành ghế, chân còn lại thì bỏ 
					thòngxuống sàn xe. Tuấn Cận trông tư thế ngồi cầm lấy con 
					cặc cương cứng đầy gân guốc của hắn rà rà xung quanh hai mép 
					lồn ướt đẫm của Nhung, làm con nhỏ quíu cong người rên rỉ:
					-Uzm....uzmmmm.....uzmmmm
 Nghe con nhỏ rên càng làm chàng càng thích thú hơn. Chàng 
					Tuấn Cận ấn con cặc từ từ sâu vào bên trong chưa được phân 
					nửa thì Nhung vội la hét lên:
 Á á …. Đau quá, chết em rồi anh ơi!
 Tuấn Cận xuống giọng:
 -Em ráng chút xíu nữa đi, ngoan anh thuơng?
 Vừa nói Tuấn Cận vừa dang rộng chân Nhung trở ra, rồi từ từ 
					nhét con cặc trở vào, Hắn nắc thật nhẹ nhành nhưng cặc hắn 
					lại tuột trở ra 5, 7 lần như vậy, mồ hôi của Tuấn Cận đã 
					tuông ra như tắm mà vẫn chưa xong chuyện, chàng nghĩ chẳng 
					lẽ phải nắc khơi khơi như vầy hoài, Tuấn Cận chợi nghĩ ra 
					một cách là phải dùng đến sức mạnh nơi hai bàn tay của hắn. 
					Lần này Tuấn Cận không còn nắc nữa, Tuấn Cận đưa hai bàn tay 
					xuống nắm lấy hai bên hông Nhung, chàng nhẹ nhàng kéo mình 
					Nhung vào để lồn nàng ngậm lấy con cặc hắn, xong hắn đẩy 
					mình Nhung trở ra, làm như vậy chùng vài ba lần,hắn dùng hết 
					sức lấy trớn, cặc hắn ưởn tới, hai tay hắn kéo ghịt mạnh 
					hông Nhung vào, bổng một tiếng thét vang lên từ miệng Nhung:
 -Ui da, trời ơiiii
 Tuấn Cận ấn nhẹ dương vật vào phân nửa trong của mình em rồi 
					nấc nhè nhẹ.Và tay chàng rờ mó mân mê đôi vú nõn nà của 
					em.Ngón tay chàng sờ nhẹ vào núm vú đang căng cứng ngắt, đê 
					mê quá chừng. Lồn Nhung thở đâu có khác gì tim đập. Mu lồn, 
					hai má căng da, đầy thịt mà không đủ sức khép kín rãnh lồn 
					đã rộng mở như đôi bờ cách biệt. Mồng đóc bị đè bởi áp lực 
					lông lồn dài và đì cặc của Tuấn Cận mà Nhung vẫn hình dung 
					nó chỏ lên trên lớp lông và da lồn. Thân thể Nhung nóng ran, 
					máu khắp châu. Thân rộn ràng từ hâm nóng đến nóng hổi như 
					lồn cô bé đang sưởi lò than hồng vào những buổi tiết đông 
					buốt giá. Những chất lượng ấy làm cho Nhung cảm giác nặng nề, 
					sâu thẳm, cuồn cuộn nước lũ của một trận bão tình đam mê, 
					nhiệt tình dục vọng. Lòng Nhung chợt xót xa vừa oán hận vừa 
					nhớ đến người yêu:“Trong vòng tay lạ, em thành đàn bà, cho anh xót xa”
 Môi Nhung, vú cô bé, cửa mình cô bé vẫn bị kích động dữ dội 
					hơn. Nhung vất vả rên xiết nho nhỏ, giọng em nghẹn ngào:
 "Thôi anh ơi, thôi đi anh, em chịu hết nổi rồi, mau đi anh"
 Nhung bật dậy vồ lấy Tuấn Cận, lòn hai chân Tuấn Cận dưới 
					chân em , Tuấn Cận và cô bé ngồi đối diện nhau, và một tiếng 
					"ót" dương vật chàng đã chui vào cửa mình Nhung trong sự đê 
					mê khoái lạc. Em nhắm nghiền đôi mắt , hai tay ôm lấy cổ 
					Tuấn Cận, chàng thì bợ đít em lên cho dương vật vào thật sát, 
					đút thật sâu vào cửa mình em, đầu khấc chạm vào tử cung em
 Ôi! Làm sao tả được sự sung sướng gần như điên loạn của 
					Nhung lúc ấy.Trong cái thế ngồi ấy, hai tay Tuấn Cận ôm lấy 
					đít Nhung rồi cứ thế mà cạ qua cạ lại, lách bên này làmbên 
					kia, dương vật Tuấn Cận theo đà ấy mà đâm vào tử cung cô bé. 
					Lúc ấy Nhung đã hết sức. Em trân mình, miệng kêu rên hít hà 
					không ngớt mắt em nhắm nghiền lại. Dương vật Tuấn Cận hình 
					như càng lúc càng to hơn, càng dài hơn. Nó cứ đâm thọc ngọ 
					ngoạy mãi không ngừng. Nhung thật khó, vừa sướng tê cả người, 
					vừa thốn ở đây, làm em cứ hít hà rên rỉ luôn. Mà nào chàng 
					có chịu buông Nhung ra đâu. Tuấn Cận cứ lật lách, ôm đít em 
					xiết vào cạ qua cạ lại, hàng cứ làm mạnh dần mạnh dần ...Em 
					càng rên lên to hơn, vòng tay xiết chặt lấy cổ chàng, đùi 
					kẹp lấy mông chàng, sướng quá em muốn hét lên thật to. Lúc 
					ấy, Tuấn Cận mới đặt em nằm xuống rồi nằm phủ lên người 
					Nhung, ôm chầm lấy tấm thân cô bé mà nấc thọc vào như mưa 
					bão ..ọc..ọc Em lại đê mê lăn lộn, đít nảy lên liên hồi hơi 
					thở dồn dập. Mặc em lăn lộn, Tuấn Cận vẫn ghì lấy em mà nấc 
					thốc tới. Nhung lại nghiến răng đùi kẹp lại, nhớt khí lại 
					chảy ra dầm dề. Tiếng rên của Nhung như tắt nghẹn lại và rơi 
					bên tai em một hơi thở khoan khoái đầy sung sướng. Trong 
					chốc lát hai thân thể em và Tuấn Cận trần truồng quyện lấy 
					nhau. Em nghiến răng trân mình lại chịu đựng. Tuấn Cận cứ 
					nhấp nhấp, và rồi em không thể chịu đựng được nữa em bật dậy 
					như chiếc lò xo, chụp lấy người chàng nảy đít thật mạnh tới, 
					"ót" một tiếng .Nhung bủn rủn cả tay chân, nó đã vào trong 
					thâm cung em rồi, đít Nhung xoay bên này trở bên kia, khi 
					lật khi lách, mỗi cái gập mình của em là dương vật Tuấn Cận 
					thọc sâu vào tận tử cung làm em đã đã, nấc vào ọc..ọc.. 
					Chàng thì cứ nảy đít lên phụ họa làm em sung sướng đê mê. 
					Dương vật Tuấn Cận đã vào sâu Nhung còn muốn vào sâu hơn nữa. 
					Chàng ghì lấy em rên rỉ vì sung sướng. Mỗi lúc em nấc càng 
					gấp ọc..ọc..ọc..rồi em trân mình nghiến răng. Sự sung sướng 
					càng tăng, Tuấn Cận vẫn bám sát lấy em và nấc như vũ bão. Em 
					lại rùng mình, người em quằn quại, có lúc em lại rên lên hừ 
					..hừ...Đít em bắt đầu sàng qua lách lại cho thật đã. Dương 
					vật chàng đâm bên này thọc bên kia làm em rùng mình luôn. 
					Hơi thở em gấp rút, Tuấn Cận vẫn dồn dập nhấn tới tấp vào, 
					vào sâu, sâu nữa. Nhung nghiến răng rên rỉ, thân thể em tơi 
					bời ..ọc..ọc..ọc .Nhung sung sướng điên lên "Anh! Anh ơi sướng quá" Rồi Tuấn 
					Cận trân mình lại,
 Tuấn Cận vừa thở vừa nói:
 -Ráng chút nũa đi …em.....anh sắp xong rồị
 Nói xong Tuấn Cận vẫn tiếp dùng hai tay đẩy ra đưa vào càng 
					lúc càng nhanh, bây giờ thì con cặc Tuấn Cận được vào sâu 
					hôn, duơng vật ra vào có phần dễ dành hơn. Chừng vài phút 
					sau Tuấn Cận dừng lại ưởn con cặc sát vào trong lồn Nhung, 
					mặt ông nhăn nhó la hư hú lên mấy tiếng:
 -Hú....hú.....anh ra rồị.....uzmmm......uzmmmm.......SƯỚNG 
					….quá đi…. Nhung ơiiiiii
 Những giọt nuơ'c mắt từ từ lăng xuống hai bên má Nhung, hình 
					như trong đầu nàng đang suy nghĩ vu vơ chuyện gì đó, Tuấn 
					Cận từ từ rút con cặc ra tiếp theo là nhũng giọt nứơc khí 
					hòa lẫn nhũng giọt máu hồng rỉ rả lăn chảy dài xuống tới đít 
					nàng. Hai người vột vả mặc lại quần áo xong, thì mặt trời 
					cũng vừa ló dạng, Tuấn Cận đưa ngón tay lên quẹt nước mắt 
					nàng rồi nói như an ủi Nhung: -Em đừng lo, không có gì đâụ
 Nhung mở bóp lấy ra cây lượt quẹt sơ sơ mấy cái rồi mở của 
					bước xuống xe, nàng nói:
 -Thôị....... anh đưa em về đi,
 Ba năm sau: Sau đêm ấy Tuấn Cận và Nhung kết hôn được ba con, Tuấn Cận ở 
					nhà trông con cho Nhung di làm. Tuấn Cận không còn cãm xúc 
					để sáng tác nữa. Còn Dũng đi tu sớm chiều kinh mõ. Chàng rất 
					là hạnh phúc. Hình như Dũng đã thật sự tìm được bình an. Ty 
					trở thành bồ ruột cũa Đại được Đại lăng xê trở thành ca sỉ 
					nổi tiếng. Những Show cũa nàng hát vé phải mua trước cả 
					tháng nhiều lúc không còn vé. Ty trở thành người giàu nhất 
					Bolsa nàng rời bỏ Đại khiến chàng thất tình tìm vui trong 
					men rượu cay. Một hôm say rượu Đại lũi xe vào lề đường và 
					trỡ thành tàn tật homeless, hàng ngày lang thang lê tấm thân 
					tàn phế trên diã hè. Đêm nay lại một mùa giáng sinh nữa:“Rồi những đêm thánh đường đón Noel
 Lang thang qua miền giáo đường tuyết rơi
 Tiếng thánh ca ngày xưa vang đêm tối
 Nhớ quá đi thôi giọng hát ai buồn
 Đêm thánh vô cùng lạnh giá hồn tôi
 “Này em hởi, con đường em đi đó, con đường em theo đó, đúng 
					đấy em ơi.
 Nếu chúng mình, có thành đôi lứa, chắc gì ta đã thoát ra đời 
					khổ đau.
 Nếu không còn, được gặp nữa, giử cho trọn, ân tình xưa.
 Xin gửi em một lời nguyện: được bình yên, được bình yên.......về 
					cuối đời......"""
 
                  (Hết Phần 6 
                  ... Xin mời xem tiếp
					Phần 
					7) |