| 
            COI THIEN THAI ENTERTAINMENT NETWORK | 
          
            | 
            
             | 
          
            | Please click the banner to support Coi Thien Thai 
            ! | 
          
            | 
            
             | 
          
            | LIỄU | 
          
            | Tác giả: Nam Cung PhụngE-mail: [email protected]
 Cõi Thiên Thai xin thay mặt các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gửi 
            truyện
 | 
          
            | [Phần 
            1][Phần 
            2][Phần 
            3][Phần 
            4][Phần 
            5][Phần 
            6][Phần 
            7][Phần 
            8][Phần 
            9][Phần 
            10][Phần 
            11][Phần 
            12][Phần 
            13] | 
          
            | Phần 13 | 
          
            | 
             | 
          
            | 
              
              
                
                  | 
                  Một hôm, Liễu đang ngồi trước nhà 
                  đón khách thì thấy có một ả đi ngang qua và với dáng dấp rất 
                  quen thuộc. Liễu nhìn kỹ thì thấy đúng là con Diễm (con nhỏ mà 
                  thằng Bốn dẫn về ở chung và bắt làm đĩ cùng với Liễu lúc còn ở 
                  khách sạn). Liễu gọi:- Diễm. Phải mày không Diễm?
 Aû đó quay qua và nhìn Liễu rồi nhào tới ôm Liễu và nói:
 - Liễu đó phải không? Tao đây. Diễm đây.
 - Phải Liễu đây. Gặp mày tao mừng quá. Mày vào nhà tao chơi.
 Rồi Liễu dẫn Diễm vào trong và không tiếp khách tối hôm đó.
 Vào nhà, Liễu hỏi Diễm:
 - Tao nghe nói mày bị ở tù mà?
 - Không có. Tao trốn được nên chỉ có mình thằng Bốn bị bắt 
                  thôi. tao không dám về khách sạn đó nữa nên phjải lang thang 
                  khắp nơi và tiếp tục làm đĩ để nuôi thân. Còn mày? Mày làm gì 
                  sau khi ở bệnh viện ra?
 - Thì vẫn làm đĩ để sống như mày vậy. Tao ở khách sạn đó một 
                  thời gian. Tao phải phục vụ miễn phí cho lão quản lý cho đến 
                  khi vợ lão đánh ghen thì tao bị chủ khách sạn đuổi tao ra 
                  không cho ở khách sạn nữa, tao mới lưu lạc tới đây và làm vợ 
                  lão chủ nhà này nhưng lão mới vừa chết cách đây ít tháng.
 - Mày lấy chồng rồi chồng mày cho mày làm gì?
 - Thì vợ chồng nghèo không làm lấy gì ăn nên tao cũng phải làm 
                  đĩ tiếp chứ làm gì bây giờ. Ngoài làm đĩ ra tao có biết nghề 
                  ngổng gì đâu. Còn mày trốn được đến ở đâu vậy?
 - Tao đi ra dứng đường và phải chịu nhiều tủi nhục. Phải nộp 
                  tiền cho bọn ma cô và phải cho chúng đụ miễn phí. Tao chịu 
                  không nổi nên đanh phải bỏ đi và nghe nói ở gần đây có động đĩ 
                  nên tính đến đó xin vào làm không phải đứng đường. đi đến đây 
                  thì gặp mày đó.
 - Hiện giờ mày chưa có chổ ở hả?
 - Chưa.
 - Mày đến ở với tao như hồi đó luôn đi. dầu gì tao cũng chỉ có 
                  một mình trong căn nhà này tao cũng sợ.
 - Cũng được. Mình làm đĩ nuôi thân mình không phải nộp tiền 
                  cho ai cả.
 Rồi con Diễm đến ở với Liễu. Nhưng có hai đứa con gái ở với 
                  nhau vẫn không làm cho Liễu vơi đi nổi sợ.
 Hàng ngày Liễu và Diễm ra trước nhà đón khách. Đến đêm cả hai 
                  nằm ôm nhau mà ngủ. Có khi không có khách thì Liễu và Diễm ôm 
                  nhau mà bú liếm với nhau.
 Nhưng Diễm cũng là đứa sợ ma nên khi nghe những lần Liễu kể 
                  lại cái chết của chồng Liễu và cái mã còn phía sau nhà thì 
                  cũng sợ không kém Liễu. cả hai chịu đựng nỗi sợ đến nổi khi 
                  giữa khuya một trong hai mà mắc đái hay mắc ầu đều phải là cả 
                  hai củng vào trong nhà tắm.
 Chịu đựng được một thời gian thì Liễu không thể nào chịu được 
                  bèn mướn người đào hòm lão lên mà đem đi thiêu rồi đem hài cốt 
                  vào chùa gửi. Tưởng đã tránh xa được lão rồi thì có thể yên 
                  tâm. Nhưng không, Liễu và Diễm vẫn cứ bị ám ảnh.
 Một lần Liễu hỏi Diễm:
 - Mày và thằng Bốn tổ chức trấn lột ra sao vậy?
 - Thì khi mày vào viện rồi thì còn một mình tao tiếp khách nên 
                  không đủ tiền cho nó đánh bài nên nó nghĩ ra cách trấn lột. Nó 
                  bàn với tao là không đưa khách lên phòng nữa mà đưa ra mấy chổ 
                  vắng mà làm tình. Khi tao và khách đang đụ thì nó sẽ xuất hiện 
                  và dọa là khách đang rủ rê vợ nó là tao ngoại tình và đòi 
                  khách phải bỏ hết tiền bạc ra thì nó mới tha. Nhuững khách nào 
                  không chịu thì nó sẽ đánh còn tao sẽ mặc quần áo vào mà lấy đồ 
                  của thằng khách mà chạy. Tao đâu dám không nghe lời của nó. 
                  Thực hiện được vài lần thì có một tên khách hô hoán lên và mấy 
                  tên cảnh sát đi tuần gần đó nghe được liền đến. Tao thấy cảnh 
                  sát đến là chuồn liền còn thằng Bốn bị thằng khách đó nắm lại 
                  nên nó bị bắt.
 Liễu không sao chịu đựng được nữa. Liễu quyết định bán nhà. 
                  Bán nhà rồi Liễu quyết định rời đất Sài Gòn để quên đi mọi 
                  chuyện.
 Liễu đem số tiền bán nhà gửi vào ngân hàng. Liễu chỉ giử lại 
                  ít tiền làm lộ phí đi đường.
 Liễu rủ Diễm ra Qui Nhơn, xin vào làm việc tại một nhà tắm hơi 
                  kiêm nghề đấm bóp, kiêm luôn thợ chọi.
 
 Truyện đến đây là phần chấm dứt kể về 
                  nỗi khổ cực của Liễu khi bị đuổi ra khỏi khách sạn. Còn phần 
                  Liễu ra Quy Nhơn như thế nào cho đến lúc chết thì đã rõ trong 
                  truyện Thằng Tú phần 1.
 
                  Hết |  | 
          
            |  | 
          
            | Xin các bạn vui lòng nhấn 
            chuột vào quảng cáo để ủng hộ Cõi Thiên Thai! | 
          
            | 
			 | 
          
            | (VIETNAMESE 
            STORIES - TRUYỆN NGƯỜI LỚN) | 
          
            | Join Cõi Thiên Thai's 
            Mailing List To Receive Updates & News - (Recommended for people who 
            live in Viet Nam) | 
          
            | 
             | 
          
            | Last Update: July 10, 2003This story has been read (Since July 10, 2003):
 
  | 
          
            | 
             | 
          
            | This page is using Unicode 
            font - Please
            
            download Unicode Font here to readWeb site: http://www.coithienthai.com
 E-mail: 
            [email protected]
 |