| Vài ngày sau, Ian hết sức ngạc nhiên khi biết 
					rằng Nick không từ bỏ ý định tập thể hình. Nick cứ khăng 
					khăng rằng sẽ làm cho cơ thể nó đô con, bự ra và luôn miệng 
					nhắc tới cái thằng cha đã gặp trong quầy bar. Vì vậy, hai 
					đứa tìm một trong số những câu lạc bộ gần nhà Nick để đăng 
					ký hội viên. Thông thường hội viên mới nào lúc đầu cũng đòi 
					phải có tay và đùi cơ bắp cuồn cuộn, nào là phải có cái bụng 
					đẹp sáu múi, nào là cơ bắp phải săn chắc. Riêng Ian chỉ đơn 
					giản nói rằng nó cần có một thân hình cân đối dễ nhìn, sau 
					đó thì người ta hướng dẫn cả hai tham gia cùng một chế độ 
					tập luyện, cùng giờ giấc thực hành. 
 Trong vài tháng kế tiếp, hai người bạn chăm chỉ theo sát 
					chương trình tập luyện một cách đều đặn. Đúng thế, Ian duy 
					trì các buổi tập đều đặn để biết chắc Nick có theo tập 
					thường xuyên hay không. Ian đã nghe không ít lời than vãn 
					của Nick, Nick phản đối các chế độ tập luyện nâng cao, hoặc 
					than phiền nào là đau khắp mình mẩy như dần, nào là mệt mỏi 
					không tập được, nào là bữa nay nhức đầu chóng mặt, nhưng Ian 
					không thèm nghe, cứ lôi bạn đến phòng tập và luôn nhắc rằng 
					chính đó là ý kiến của Nick đưa ra. Ian tránh không nhắc tới 
					John, cái thằng cha mắc dịch ở quầy bar, kẻ vô tình khởi 
					xướng việc làm quái đản này, nhưng dù sao, bạn nó cũng không 
					thể phủ nhận rằng mình đã đề ra ý kiến này để gây ấn tượng 
					mạnh nơi John, để John yêu nó trong tình trạng sức khỏe dồi 
					dào sung mãn và một cơ thể tráng kiện ! Tuy có lúc thấy bạn 
					mình phản đối vì lười biếng, Ian cũng muốn xiêu lòng, nhưng 
					cùng lúc nó có thể thấy sức khỏe và thể trạng của bản thân 
					cũng như của Nick được cải thiện đáng kể, vì vậy nó kiên trì 
					với ý định của mình và bắt Nick phải luyện tập đều đặn.
 
 Không lâu sau, thì những bài tập thể lực đã có hiệu qua rõ 
					rệt. Bắp tay Nick to tròn và săn, ngực nở ra, vun cao trông 
					rất đẹp, những cơ bắp nổi hằn dưới lớp da màu ô liu khiến 
					Nick trông giống các vị thần Hy Lạp cổ. Ian cũng vậy, cơ thể 
					nó phát triển hoàn hảo, phần thân trên là nơi thể hiện rõ 
					các cơ bắp đã qua chế độ tập luyện nghiêm ngặt, cân đối nếu 
					không nói là còn đẹp hơn cả Nick, hai đùi nó là bện chặt bởi 
					hai tảng cơ bó dọc theo chiều dài đùi mỗi khi mặc quần short 
					trông thật hấp dẫn. Nhiều lúc Ian trở thành đối tượng của 
					những tia mắt ngưỡng mộ hoặc thèm muốn của nhiều người khác 
					trong phòng tập, nhưng nó không hề chú ý tới, chỉ lo tập 
					trung vào việc của mình cùng với người bạn thân thiết, nó 
					còn ép Nick vừa phải tập tạ vừa phải tham gia tập aerobics. 
					Dù nhận thức được sự thay đổi nơi mình ngày càng hoàn hảo, 
					nhưng Ian vẫn ngưỡng mộ Nick, thầm ngắm nghía kết quả mà 
					người bạn trai đạt được trong nhiều tuần trôi qua.
 
 Nick vẫn còn giữ thói quen, lúc nào lơ là thì nó lại xáp vào 
					ngồi tán gẫu, rồi nhắc tới John. Hết John thế này, lại John 
					thế kia. Ian cố gợi lại chuyện cũ rằng John và Nick không 
					nói chuyện với nhau được quá năm phút và buổi khiêu vũ không 
					thành công của Nick, nhưng Nick cứ tin rằng John và nó là 
					một cặp xứng đôi, và thế là trái tim Ian một lần nữa lại 
					nhức nhối, nỗi đau không hiểu rõ ấy mỗi ngày đến với nó 
					thường xuyên hơn.
 
 Một buổi chiều, khoảng 6 tháng sau khi hai người tham gia 
					câu lạc bộ, Ian lang thang vào phòng thay đồ hơi trễ một 
					chút. Tình cờ, nó thấy Nick có mặt ở đó từ sớm ở khu vực tủ 
					để đồ đạc và đã cởi hết quần áo rồi. Không nghĩ ngợi lâu, 
					Ian dừng lại, ánh mắt nó lướt qua cơ thể đang tồng ngồng 
					trước mắt, trong lúc Nick đang lục lọi trong ngăn tủ của 
					mình. Đôi tay trần của Nick to và cứng cáp, ngực săn chắc, 
					một vùng da tròn xẫm màu ở mỗi bờ ngực nở nang như mời mọc, 
					khêu gợi. Ánh mắt Ian tiếp tục lướt qua những múi cơ gồ ghề 
					trên cái thon và dọc hai bên đùi. Lúc Nick quay lại vẫn mãi 
					còn ngó xuống, thì Ian vẫn còn nhìn cái khúc thịt chưa cắt 
					lòng thòng giữa hai đùi Nick với ánh mắt thèm muốn, cái vật 
					vô tri ấy không nhận ra sự có mặt của Ian cứ lúc lắc qua lại 
					như muốn trêu ngươi người xem, trong lúc chủ nhân của nó mãi 
					đang tìm chiếc quần lót. Bỗng dưng Ian có cảm giác co thắt 
					nơi háng, một cảm giác khó chịu ngoài sự mong đợi khi chứng 
					kiến Nick ở rất gần, trần truồng.
 
 
 Ian húng hắng ho, có một luồng điện chạy rần rần qua người 
					khiến nó hốt hoảng. Nó và Nick là bạn thân, một đôi "thanh 
					mai trúc mã" từ lúc còn nhỏ đến giờ. Nó không thể bị cám dỗ 
					vì tình dục với Nick được ! Chuyện ấy giống như thứ gì đó 
					đồi bại, đáng xấu hổ.
 
 Nghe tiếng ho, Nick ngẫng lên nhìn, nhận ra bạn mình, nó 
					cười toe toét.
 
 "Này, anh chàng gà mờ. Chuẩn bị cho buổi tập chưa ?", Nick 
					vẫn vui vẻ cười.
 
 "Ừm, dĩ nhiên là xong rồi", Ian làu bàu trong miệng, đầu nó 
					còn mãi rối rắm với những gì vừa mới xảy ra với nó.
 
 Hai đứa quay lại công việc như thường lệ, nhưng Ian không 
					thể tập trung cho bài tập của mình vì nó đang mãi mê với 
					những suy tư trong lòng. Nick không để ý, nên cứ trò chuyện 
					vui vẻ như mọi khi. Cuối cùng, Ian tỉnh mộng khi Nick ngừng 
					nói, lắc mạnh vai nó và hét lớn : "Tao nói nãy giờ mày không 
					nghe gì hết sao, hả ?"
 
 Ian ngẫng lên nhìn ngượng ngùng, mọi người trong phòng tập 
					quay lại nhìn nó. "Thì mày đang nói có cặp nào đó cưới nhau 
					!", trong phòng tập đây đó có tiếng cười rần rần.
 
 "Xin lỗi", Ian nói, "đầu óc tao ở đâu đâu ấy".
 
 "Tao cũng nghĩ vậy", Nick nhăn nhở cười, "Tao hỏi mày coi 
					tối thứ sáu mày có tiết mục gì hông ? Tao định quay lại quán 
					bar đó để gặp anh John của tao, tao nghĩ lần này ảnh sẽ lác 
					mắt nhìn tao cho mà coi, mày nghĩ sao ?"
 
 Mặt Ian xìu xuống và buồn xo, một cơn đau bất ngờ khiến nó 
					nghẹn lời, mãi một lúc nó mới nói, "Ừ, sao cũng được".
 
 "Gì kỳ vậy, không lên lớp dạy đời, không cảnh báo tao đừng 
					quá hy vọng nữa sao ?" Nick cười nhăn nhở, nhưng trong ánh 
					mắt nó vẫn có hơi ngạc nhiên vì thái độ đột ngột trở chứng 
					của bạn mình.
 
 "Không gì hết", Ian thở dài, giờ thì nó đã quay về thực tại, 
					"Lâu nay nói với mày bao nhiêu đó đủ rồi. Mày đã lớn rồi, có 
					gan làm thì có gan chịu, tao cản trở làm gì". Nói tới đó, nó 
					đẩy Nick ra xa, "Coi nào, anh chàng đẹp trai, chuẩn bị từ 
					giờ đi là vừa !"
 
 "Đẹp trai lắm hả ? Không ngờ mày có con mắt tinh đời như thế", 
					Nick chế giễu bạn, nó tiếp lời "Mà coi mày cũng đâu có tệ, 
					anh bạn !", nó nhìn Ian trân trối cứ như mới gặp nhau lần 
					đầu, có một chút ngưỡng mộ trong ánh mắt. "Ờ há, có lẽ tao 
					cũng nên quên anh John của tao, mà lôi mày lên giường cũng 
					nên !", nó bật cười hăng hắc.
 
 Nick nghẹn lời, mặt nó đỏ bừng khi nghe những lời ấy. Nó hấp 
					tấp quay mặt chỗ khác để cảm xúc của nó không bị lợi dụng để 
					chơi xỏ nó thêm lần nữa. "Cứ như tao là kép của mày, muốn 
					làm gì thì làm sao !", nó la lên, hy vọng Nick không để ý 
					phản ứng bất thường của nó trước đó. Kết quả là nó không tìm 
					thấy vẻ nghi ngờ nào trên gương mặt Nick. Nhưng Nick không 
					phải nhớ dai về những chuyện tầm phào như vậy, nó quay lại 
					với giấc mơ đang chờ đợi phía trước - gặp anh John, người 
					đàn ông lý tưởng của nó.
 
 Ngày thứ sáu đến nhanh hơn Ian mong đợi, nhưng đó là chuyện 
					không thể tránh được, thế là nó cùng Nick tới quán bar. Ian 
					kiếm một góc yên ắng và gọi nước uống, trong khi Nick đi qua 
					đi lại bồn chồn, mắt nó láo liên tìm kiếm người đàn ông lý 
					tưởng.
 
 "Mày làm ơn ngồi xuống dùm tao cái coi, mày đi tới đi lui 
					làm tao chóng mặt quá !", Ian vừa nói vừa nhăn nhó.
 
 "Ngồi ở đây với mày riết, chắc năm sau cũng chưa gặp được 
					ảnh. Kệ tao".
 
 Ian thở dài làm thinh, nó không muốn mình trở thành vật cản 
					đường bạn nó, Nick đau lòng nó cũng không vui vẻ gì.
 
 Gần nửa giờ sau thì John xuất hiện, Nick nhảy cởn lên vì 
					sung sướng.
 
 "Làm ơn cho tao nhờ, đừng hạ mình quá trước mặt nó", Ian can 
					ngăn nhưng không kịp, Nick đã biến vào đám đông để đến chỗ 
					John lúc này đang dựa vào quầy bar.
 
 Quả không uổng công tập luyện. Ian lặng lẽ quan sát khi Nick 
					và John nói chuyện, nó thấy lần này John tỏ ra thích thú, và 
					để ý tới Nick ngay từ cái nhìn đầu tiên. Với nỗi buồn rầu vô 
					cớ và cơn đau nhói lại dậy lên trong lòng, Ian đứng bật dậy, 
					người nó run lên khi thấy Nick và John vừa khiêu vũ, vừa trò 
					chuyện, sau đó ra quầy bar ngồi, hai người khoác vai nhau 
					trông rất tương đắc. Nick quên luôn sự có mặt của bạn nó, 
					chắc là Ian sẽ tự về nhà một mình thôi. Cái cảm giác bị đá 
					ra rìa, bị bỏ rơi khiến Ian đau đớn, rã rời. Nó đứng sững ở 
					đó như trời trồng.
 
 "Lần này thì OK rồi, mày khỏi cần lo", Nick nói bên tai Ian 
					rồi lại biến nhanh cũng giống như lúc nó xuất hiện, cũng 
					thật nhanh. Ian thấy hai người tay trong tay cười cười nói 
					nói, bỗng dưng nó chỉ muốn đi đâu đó thật xa, không phải ở 
					trước mặt hai người này. Nó lừ đừ lấy tiền dằn lên bàn, rồi 
					lủi thủi ra về. Những bước chân trĩu nặng như đeo đá, đầu nó 
					muốn nổ tung. Lang thang mãi trên hè phố, nó chẳng biết mình 
					đi đâu, phải làm gì, chỉ cần đi càng xa nơi ấy càng tốt. 
					Trước đây, khi Nick quen biết những người đàn ông, nó cũng 
					đau nhưng không phải cái đau điếng người, đau đến nhức nhối 
					trong hồn, đau đến tái tê mất cả tri giác như lúc này. Tại 
					sao nó cảm thấy như vậy ? Nói cho cùng cuộc đời Nick cũng 
					chính là cuộc đời của Ian, nó sẵn sàng làm bất cứ gì cho 
					Nick, nếu Nick muốn như thế. Nick chỉ là bạn, không phải là 
					mẹ nó, tại sao nó có cảm giác kỳ lạ như vậy ? Bỗng dưng Ian 
					cảm thấy mình cô đơn hơn lúc nào hết, dù chung quanh nó, 
					trên đường về người qua kẻ lại không ít. Nó không hiểu tại 
					sao như thế và cũng không biết nên làm gì !
 
 Nick đang ngây ngất. Giấc mơ của nó đã thành hiện thực. John 
					chú ý tới nó ngay vừa lúc mới gặp, còn khen nó có thể hình 
					đẹp nữa. Hai người ôm nhau quay cuồng trên sàn nhảy hàng 
					giờ, mỉm cười tình tứ với nhau, anh John của nó còn nằng nặc 
					bắt nó kể chuyện luyện tập như thế nào, anh ấy còn bình phẩm 
					mọi thứ, rồi còn khuyên nó phải năng luyện tập thường xuyên 
					để giữ gìn và cải thiện phong độ. Ảnh khen nó đẹp trai, khen 
					nó vạm vỡ, ảnh còn bóp nắn mông nó trong lúc khiêu vũ mới ác 
					chứ ! Cứ nhìn cách ảnh gần gũi với nó cũng đủ biết là ảnh mê 
					mình rồi, cái háng ảnh cứ áp sát háng mình cạ tới cạ lui, 
					còn đôi tay lực lưỡng thì cứ riết chặt không chịu buông, 
					chắc ảnh chỉ muốn mau về nhà để lên giường với mình. Nick 
					cười ngớ ngẫn một mình. Nó đã làm được cái việc ấy. Nó sẽ về 
					nhà với "người yêu lý tưởng" của mình. Đổ mồ hôi và sức lực 
					bấy lâu nay kể cũng xứng đáng.
 
 Khi hai người về đến chỗ ở của John, Nick nhìn quanh, hy 
					vọng sẽ có một tách cà phê, có cơ hội chuyện trò chút nữa, 
					nó cần hiểu rõ "người tình trăm năm" của mình. Căn hộ này là 
					một mớ hỗn độn như vừa trải qua một cơn đại hồng thủy hay 
					một trận động đất : quần áo, khăn khíu ngỗn ngang khắp 
					phòng, chén bát dơ còn nguyên trong chậu rửa, đồ đạc không 
					nhiều nhưng lộn xộn chẳng dám đặt chân vào đâu, vì sợ vô 
					tình làm hỏng. Nick loay hoay tìm chỗ ngồi, nhưng... hình 
					như John không có cái gì khả dĩ ngồi được. "Vô đây, anh 
					bạn", John kéo tay Nick dẫn đi thẳng vào phòng ngủ, ở đây gã 
					hấp tấp tháo khóa thắt lưng, cố cởi quần dài Nick thật lẹ. 
					Nó có cảm giác trần trụi và sống sượng. Nó từng mơ ước sẽ 
					ngồi nhấm nháp rượu nồng dưới ánh nến bên cạnh người tình 
					trong một gian phòng ấm cúng, trang nhã trong tiếng nhạc du 
					dương. Một bầu không khí, một khung cảnh lãng mạn, nên thơ 
					và hạnh phúc. Nhưng...
 (Hết Phần 2 ... Xin mời đón xem tiếp
					Phần 
					3) |