| 
            COI THIEN THAI ENTERTAINMENT NETWORK | 
          
            | 
            
             | 
          
            | Please click the banner to support Coi Thien Thai 
            ! | 
          
            | 
            
             | 
          
            | NGHỀ THẦY GIÁO | 
          
            | Tác giả: Thanh HưởngE-mail:  iamaqurius***@yahoo.com (Remove *** để liên lạc tác 
			giả)
 Copyright © by CoiThienThai.com - All 
			rights reserved - Truyện có bản quyền của Cõi Thiên Thai
 | 
          
            | Lời nói đầu: chào mừng ngày nhà giáo Việt Nam 20-11-2005 hôm 
					nay tôi sẽ viết một câu chuyện nói về bản thân tôi. Câu 
					chuyện gồm 2 phần: Thời sinh viên và đời giảng dạy. | 
          
            | [Phần 
            1][Phần 
            2][Phần 
            3][Phần 
            4][Phần 
            5][Phần 
            6][Phần 
            7][Phần 
            8][Phần 
            9][Phần 
            10][Phần 
            11][Phần 
            12][Phần 
            13][Phần 
            14][Phần 
            15][Phần 
            16][Phần 
            17][Phần 
            18][Phần 
            19][Phần 
            20]
 [Phần 
            21][Phần 
            22][Phần 
            23][Phần 
            24][Phần 
            25][Phần 
            26][Phần 
            27][Phần 
            28][Phần 
            29][Phần 
            30]
 | 
          
            | Phần 15: Thời Sinh 
			Viên | 
          
            | 
             | 
          
            | 
              
              
                
                  | Nhưng sự đời đâu dễ dàng trôi qua yên bình như vậy chứ. Đúng 
					lúc tôi nghĩ đời mình thật là may mắn khi cả ba người con 
					gái mà tôi quan hệ đều đã cho tôi cái quý giá nhất của mình. 
					Đó là sự trinh tiết thì lại có một sự cố ập đến. đấy không 
					phải là việc Giang biết việc tôi đã làm tình với hai người 
					bạn của em là Hồng và Mai. 
 Tôi không biết việc này là may mắn hay là đen đủi dây không 
					biết nữa. Tôi cho rằng có người khi biết đến chuyện này thì 
					cho tôi là quá may mắn nhưng sau này nghĩ lại thì tôi lại 
					thấy sự kiện đó cộng với việc tôi đã phá trinh Hồng là một 
					sự kiện đã làm xoá trộn suy nghĩ của tôi. Nó làm cho tôi trở 
					thành kẻ tội lỗi. Tuy rằng cái lỗi này có thể là rất sung 
					sướng nhưng vẫn là tôi.
 
 Hôm đó đúng một tuần sau khi tôi đưa Hồng đi dự sinh nhật 
					Thu thì bất chợt điên thoại tôi có một số máy lạ gọi đến. 
					Nhìn cái số hiện lên màn hình đang thăc mắc không biết ai 
					gọi cho mình chứ vì bạn tôi có số nào đều nhớ cả. Thói quen 
					của tôi ít thích tiếp xúc mấy bọn lạ lắm nhưng lần này vẫn 
					phải nghe thôi
 - Alô.. ai đấy ạ.
 - Anh có nhận ra em giọng của em không.
 
 Cái giọng này quen quen nhưng tôi mai không nghĩ ra đó là 
					tiếng của ai nên phải hỏi lại.
 - Anh chịu không thể nhớ được. Giọng em nghe quen lắm nhưng 
					mãi anh không nhớ ra
 - Mới có một tuần mà đã quên người ta sao. Đúng là có người 
					đẹp bên cạnh nên không còn biết đến ai hết. EM bật mí cho 
					anh chút nhé. EM là người trêu anh nhiều nhất tuần trước đó.
 
 - Anh nhớ ra rồi có phải em là Thu bạn Hồng không. EM có 
					chuyện gì mà gọi cho anh vậy. Sao em có số của anh đấy.
 -Anh hỏi gì mà lắm thế hả. EM thấy cái số của anh trong sỏ 
					của con hồng. EM có việc mới gọi cho anh đấy.
 
 - Việc gì vậy em. Có việc gì anh giúp được anh sẽ giúp em 
					ngay.
 - Việc của anh đó. Hôm trước em vào phòng thấy anh để quên 
					cái gì đó trong phòng em. GỌi cho anh để bảo anh đến lấy.
 
 THử nhớ lại xem tôi có để quên cái gì không nhưng nhớ mãi 
					cũng không ra. NHưng tôi cho rằng chắc là em không nói dối 
					đâu. Vì thực ra tôi và em gặp nhau coi như chỉ một lần thì 
					làm gì mà em lại gọi trêu tôi tốn tiền điện thoại ra. NHưng 
					em đã gọi rồi thì cứ đùa em một lúc cho nhỏ tốn tiền chơi. 
					Vậy là tôi tìm cách kéo dài câu chuyện.
 - Anh cũng thấy hình như anh đánh rơi cái gì đó sau hôm đấy 
					nhưng nhớ mãi không ra mất cái gì và ở đâu. EM gọi điện cho 
					anh làm anh rất vui đó. À mà bao giờ em ở nhà vậy. để anh 
					đến ãin lại.
 - Anh đến luôn đi vậy. Hôm nay em cúp cua ngồi nhà chơi. Mai 
					anh đến em không có nhà đâu.
 
 - Ừ anh đến ngay đây.
 - Vậy thôi nha em đợi anh ở nhà.
 
 - Cho anh nói chuyện một lát được không. TỪ hôm gặp em anh 
					thấy em nói chuyện rất hay nhưng không có số của em nên 
					không gọi cho em được.
 - Sao anh không hỏi số của em ở cái Hồng ấy. Hay là sợ à.
 - Anh sợ gì chứ. Anh và Hồng có chuyện gì đâu mà lo Hồng 
					ghen
 
 - RỒi em biết hai người có vấn đề gì rồi không cần thanh 
					minh đâu. Có chuyện gì anh nói đi.
 - Anh thấy em xinh xắn đáng yêu. Nói chuyện có duyên nữa. 
					thế em có người yêu chưa vậy.
 
 - Anh đừng trêu em nhớ. EM xấu thế này có thằng nào dám yêu 
					đâu.
 - Thằng nào như vậy là đồ ngu. EM mà ra đường ối thằng chết.
 
 -Thế anh có chết không đấy.
 - Anh …anh
 - đấy vậy mà nói thằng nào cũng chết là sao hả. Em biết anh 
					có người xinh đẹp lắm nên đâu để ý gì đến người khác đâu
 
 -Anh làm có ai đâu.
 - Thôi anh không phải chôí. EM cúp máy đây. Anh đến lấy luôn 
					nhé.
 
 Con nhỏ nói cúp là cúp ngay. Qua cách nói úp mở của Thu tôi 
					không biết mình quên cái gì nữa. Nhỏ nắm được yếu điểm gì 
					của mình sao mà nói như vậy chứ. Nhưng thôi kệ nó. Thu là 
					con gái thì làm gì được nhau chứ mà phải sợ. Cùng lắm đến 
					lấy xong rồi về chứ có gì đâu mà lo chứ. Nghĩ xong tôi lấy 
					xe phóng luôn đến nhà Thu.
 
 Vừa ấn chuông được một cái thì cửa đã mở rồi. TRước mặt tôi 
					là một cô gái đang trong bộ quần áo ngủ. Tóc thì ướt rượt 
					chắc là vừa tắm xong. Vì tôi ngửi thấy mùi thơm từ đầu m mà 
					ra. Thu mở cửa bảo tôi vào nhà. Trong nhà chẳng có ai cả. Em 
					nói bố mẹ đi làm cả rồi. Chỉ có mình em ở trong nhà thôi. 
					Thế nên Thu mới dám trốn học về nhà chứ. EM bảo tôi ngồi 
					uống nước.
 
 Tôi ngồi nói chuyện tếu táo mấy câu rồi bào em cho mình xin 
					lại món đồ để quên. Thu nói
 - Cái đó em vẫn để ở trên phòng từ hôm đấy đến nay chưa dọn 
					đi đâu. Anh lên lấy với em nhé.
 
 Thu đi trước tôi, từ hôm thứ bảy đó đến nay đây là lần đầu 
					tôi ngắm thân 5thể em kỹ đến vậy. Thu có cái dáng đi uốn 
					lượn của bọn người mẫu vậy. Người em cao đẹp. Cái eo thon 
					nhỏ cặp mông tròn trịa. Cái quần ngủ mỏng làm hằn lên cái 
					quần lót ở bên trong. Tôi không biết em có ý gì không khi cứ 
					nhún nha nhún nhẩy làm cho cái mông cứ lắc lắc làm tôi đến 
					là tức mắt.
 
 Lên đến phòng thấy em đi lại cái giường tôi không rõ mình 
					lại bỏ quên cái gì trên giường chứ. quần áo thì không phải 
					vì hôm đó đã mặc lại đang hoàng rồi. VÍ cũng không vậy tôi 
					để quên gì nhỉ. Nghĩ mãi cũng chẳng ra được là cái gì. Nhìn 
					thấy Thu với tay lấy cái điều khiẻn bật ti vi tôi càng thắc 
					mắc không biết em làm gì nữa.
 
 Thu thấy tôi đang đứng ngơ ngơ giữa phòng em vẫy tay gọi tôi 
					lại ngồi trên giường.
 - Anh để quên cái gì ở đây vậy.
 - Đây này
 Nhìn theo hướng tay của Thu tôi giật bắn cả người lên khi mà 
					cái em bảo tôi để quên lại là một cái chòm bẩn bẩn nhưng lại 
					có màu trắng và đỏ nữa chứ. Chết cha con nhà người ta rồi. 
					Hôm đó tôi và Hồng làm tình chán chê xong lại không thu dọn 
					gì cả hết làm cho nước lồn tinh khí và máu của em chảy hết 
					xuống cái nệm trắng của Thu. Làm cho đến tận bấy giờ vẫn còn 
					cái vệt to tướng ở đây. Đang ngại hết chỗ nói thì Thu bồi 
					cho một câu
 - Đấy anh và cái Thu để quên cái naỲ ĐẤY.
 - Anh anh xin lỗi. Hôm đó anh không kiềm chế được nên mới 
					làm bẩn giường em. để anh giật lạ vậy. EM đừng nói chuyện 
					anh với Hồng cho ai biết hộ anh. Không chết cả hai bọn anh 
					mất.
 
 - ĐƯợc rồi em không nói nhưng với điều kiện anh phải thành 
					thật đấy.
 - Ừ em nói đi. Việc gì anh cũng nhận.
 - Hôm ấy có phải anh và Hồng xem cái đĩa này không và vì vậy 
					không kìm chế được.
 Ngẩng mặt lên nhìn thì thấy trên màn hình vô tuyến đang là 
					cái đĩa hôm đó tôi xem Phải hăng Thu có ý gì đó nên mới thế 
					này. Tôi không biết em tính cách ra sao nên khó đoán. Thu 
					thấy tôi ngồi im không biết nói gì em ngồi xích lại gần. Tuy 
					đang khá là bối rối vì cái sự kiện này nhưng mà khi em lại 
					gần tôi tôi vẫn ngửi thấy một mùi hương từ cơ thể em toát ra. 
					Nó làm tôi thấy kích thích vô cùng.
 
 Em càng ngồi sát vào người tôi hơn nữa chứ. Tôi đã có thể 
					cảm nhận được hơi thở thơm tho của em đang phả vào người tôi. 
					Cúi đầu xuống không dám nhìn thẳng em. Sợ mình không kìm chế 
					được thì chết nữa cơ. Nhưng nhìn xuống còn tệ hại hơn nhiều 
					khi mà mắt tôi lại thấy cái cặp vú đang nhô cao như muốn xé 
					toang áo lót và áo ngủ của em ra và khoe với tôi vậy. Cang 
					nhìn cặc tôi càng cương cứng lên. Sợ em nhìn thấy tôi cố 
					khép chân lại để che dấu đi cái sơ thất của mình. Tôi không 
					dám làm gì em vì sợ Thu có ý gì đó hay là đang ngai bây mình 
					thì chết.
 
 Đang không biết nói gì chỉ còn cách ngồi yên thôi thì tay 
					tôi được Thu cầm.
 - Anh thấy em so với cái Hồng thế nào
 Lúc này tôi trả lời một cách rất bị động em hỏi gì thì trả 
					lời vậy thôi. – EM đẹp lắm. Anh thấy em đẹp hơn rất nhiều 
					người con gái khác.
 - Em muốn anh nói giữa em và Hồng ai đẹp hơn thôi
 - Anh thấy cả hai em đều có nét đẹp riêng cả.
 EM nói xong ngồi sát vào người tôi hơn nữa. không dám dịch 
					người ra vì sợ em giận nhưng em cứ thế này làm tôi vô cùng 
					lúng túng. Vì tôi sợ có ai bất chợt về thì chết. hay là một 
					trong ba người con gái tôi quen biết chuyện cũng chết nữa. 
					Có thể tôi chịu được việc mát Hồng và Mai nhưng Giang thì 
					không thể vì tôi ngày càng thích em nhiều hơn.
 
 Nếu vì một người con gái như Thu mà phải bỏ đến ba người con 
					gái thì tôi không thể rồi. Vì vậy cứ phải ngồi im chịu trận. 
					Hy vọng là Thu cũng chỉ trêu tôi một lúc rồi thôi cho chừa 
					cái tội dám làm bẩn giường em. Thấy tôi có vẻ lo âu, lúng 
					túng, Thu hỏi:
 - Anh sợ Hồng biết anh vào phòng em à, phải không?
 
 Tôi đành làm ra vẻ đạo đức như một người anh nói với cô em 
					gái.
 - Anh nghĩ, anh không nên có mặt trong phòng em như thế này. 
					Nhất là khi nhà em không có ai nhà. Hay là mình đi ra nhà 
					ngoài nói chuyện rồi anh sẽ giật cái đệm cho em hay là anh 
					sẽ mua trả em cái khác vậy.
 
 (Hết 
					Phần 15 ... Xin mời đón xem tiếp
					Phần 
					16)
 |  | 
          
            |  | 
          
            | Xin các bạn vui lòng nhấn 
            chuột vào quảng cáo để ủng hộ Cõi Thiên Thai! | 
          
            | 
			 | 
          
            | (VIETNAMESE 
            STORIES - TRUYỆN NGƯỜI LỚN) | 
          
            | Join Cõi Thiên Thai's 
            Mailing List To Receive Updates & News - (Recommended for people who 
            live in Viet Nam) | 
          
            | 
             | 
          
            | Last Update: March 2, 
			2006This story has been read (Since March 2, 
			2006):
 
  | 
          
            | 
             | 
          
            | Copyright
			© by CoiThienThai.com - All rights 
			reserved - Truyện có bản quyền của Cõi Thiên ThaiThis page is using Unicode 
            font - Please
            
            download Unicode Font here to read
 Web site: http://www.coithienthai.com
 E-mail: [email protected]
 |