| Tuấn dốc ngược cái chai rượu một hồi rồi lắc mạnh, nhưng từ 
					cái vỏ chai rỗng không chẳng có lấy một giọt chảy ra. Hai 
					mắt hoa hết cả lên, thậm chí lúc này có ai hỏi hắn đã nốc 
					mấy chai hắn cũng chẳng thể nào nhớ nổi. Cái thứ rượu đế này 
					nó khác hẳn với mấy cái thứ rượu ngoại mà mỗi lần đi khách 
					hắn vẫn thường được mấy bà mấy cô chuốc cho. Cái mùi nồng 
					nồng từ nếp như gợi cho hắn nhớ đến cái mùi vị quen quen mà 
					ngày xưa hồi còn ở quê, thi thoảng hắn vẫn mò vào bếp uống 
					trộm của ba hắn. Cái say nó mang lại không xộc đến hắn một 
					cách hấp tấp mà nó đến âm ỉ, ngấm vào máu thịt, xâm chiếm 
					đầu óc hắn đến nỗi hắn cũng không biết mình bắt đầu say từ 
					lúc nào, hiện giờ mình đang say hay đang tỉnh. Mà Tuấn cũng không muốn bản thân hắn tỉnh, tỉnh để làm gì 
					khi chính hắn cũng sẽ không biết mình sẽ làm gì khi tỉnh. 
					Rút cuộc tốt hơn hết hắn tự cho phép mình bầu bạn với cái 
					thứ chất lỏng đùng đục quê mùa làm từ lúa nếp, uống vào hắn 
					dễ chịu hẳn vì ít nhất khi say hắn còn cảm thấy được mình là 
					một thằng đàn ông có ý nghĩa nào đó trên đời.Suốt một quãng thời gian gần đây, gần như lúc nào hắn cũng 
					say như thế, chỉ trừ những lúc phải làm nhiệm vụ với Vân. 
					Mỗi lúc trèo lên người bà ta thì Tuấn không thể hiểu nổi tại 
					sao mình lại trở nên tỉnh táo đến thế, hắn có thể cảm nhận 
					được từng cái run rẩy đê mê của bà ta. Rượu không hạ gục 
					được hắn mà thậm chí còn khiến cho con cặc hắn tráng kiện 
					hơn, bền bỉ hơn. Thân thể trần truồng sặc sụa mùi rượu của 
					hắn áp vào tám thân đàn bà với những thứ nước hoa đắt tiền, 
					hoà lẫn vào nhau bằng những động tác gần như là điên cuồng. 
					Mọi bộ phận đàn ông của hắn đều bốc toang mùi rượu, nhưng 
					càng thế Vân lại càng khát khao hắn hơn, bà ta như phát 
					cuồng khi bú mút mãi không thôi con cặc hắn. Vân ghì chặt 
					lấy mặt hắn, những cọng râu lún phún không cạo như một thằng 
					hành khất, môi bà ta hôn ngấu nghiến lấy hắn, không màng đến 
					hơi rượu nồng sặc toả ra từ trong mồm hắn. Tuấn không biết 
					cái gì ở hắn khiến cho Vân lại quyến luyến hắn đến thế, cho 
					dù với cái bộ dạng nát rượu tồi tàn của hắn lúc này, đáng lẽ 
					bà ta phải đá hắn từ lâu để tìm một thằng đĩ khác. Khi lên 
					đến đỉnh với bà ta, cả hai đều sướng đến trân người, nhưng 
					chính hắn cũng không quên Vân là người khiến hắn đến ngày 
					hôm nay. Nếu như bà ta không cho hắn xem cảnh Hoa làm tình 
					đủ kiểu với gã đàn ông nào đó, nếu hắn không được nhìn tận 
					mắt cảnh Hoa bú chùn chụt cặc thằng đàn ông kia, thấy cảnh 
					nàng cong đít lên như con chó cho gã kia địt thì hắn sẽ 
					không bao giờ mất đi những ảo tưởng về một cuộc sống hạnh 
					phúc sau này với Hoa.
 Chuông điện thoại di động của Tuấn reo từng hồi inh ỏi, khật 
					khưỡng nhưng hắn vẫn biết ngay là Vân gọi vì hắn đã cài đặt 
					kiểu chuông riêng dành cho bà ta. Cũng tốt, hắn sẽ nhờ bà ta 
					mua mang đến cho hắn thêm mấy chai rượu nữa, hôm nay là ngày 
					mà theo lịch bà ta sẽ đến đây và lại cùng hắn quần thảo với 
					nhau cả đêm. Đụ má, hắn sờ xuống cặc mình, không hiểu nổi 
					lát nữa nó có ngóc nổi đầu dậy không. Quờ quạng mãi mới vớ 
					lấy được cái điện thoại, bên dưới hắn liêu xiêu đá chân vào 
					mấy cái vỏ chai rỗng kêu loảng xoảng.- Cưng à, em đang làm gì đấy. - Hôm nay hắn thấy giọng nói 
					của Vân sao chua chua hơn mọi ngày, có khi chả phải, chắc 
					tại hắn say quá rồi nên thành ra có cảm giác như vầy.
 - Bình thường thôi có làm gì đâu. Ngồi chơi vậy thôi, nhưng 
					sẵn sàng, chị đến một cái là có thể địt chị ngay được, không 
					vấn đề gì.
 Nói một cách hết sức thành thực, hắn cứ nói ngắt quãng chút 
					một mà đến lúc nói xong hắn cũng không nhớ và không hiểu 
					mình vừa nói gì. Hắn trả lời Vân hoàn toàn dựa theo phản xạ 
					hoặc thói quen lâu nay, hiện tại, nếu bà ta có đứng cởi 
					truồng ngay trước hắn thì hắn cũng chả thể nào phất cờ lên 
					nổi. Tuấn lờ đờ nhổm mông dậy kéo tụt cái quần xà lỏn xuống, 
					hắn ngao ngán trông cảnh khẩu đại bác mọi ngày của mình giờ 
					mềm nhũn như cọng bún teo lại.
 - Về sau già không khéo mình cũng bất lực thế này, rồi con 
					vợ lại chạy hồng hộc đi tìm thằng khác nhờ nó địt hộ mất 
					thôi, quả bào nhãn tiền ông bà nói cấm có bao giờ sai.
 Hắn nói lầm thầm cốt sao không để Vân bên đầu dây kia không 
					nghe thấy. Bà ta vẫn cứ léo nhéo ở đó
 - Đêm nay chị kẹt không đến ngủ với cưng được.
 - OK, tùy chị thôi, hơi tiếc chút nhưng thi thoảng chị cũng 
					nên kiếm thằng khác đổi món đi, chứ cứ suốt ngày làm tình 
					với em cũng nhàm.
 - Không phải vậy đâu, cưng địt chị chả bao giờ chị thấy nhàm 
					cả, không phải là đêm nay chị chạy đi kiếm thằng khác đâu mà 
					cưng ghen bóng gió. Hihihi...- giọng cười của Vân xưa nay 
					vốn cực kì dâm đãng, bây giờ Tuấn thấy nó lại càng đĩ thoã 
					hơn. - Đêm nay chị kẹt chuyện kia, cái chuyện đàn bà đó. Chị 
					đến cởi quần ra cho cưng coi thấy toàn máu me không khéo từ 
					giờ cưng hổng thèm địt chị nữa mất.
 - Thiệt hông đó. - Hắn lè nhè hỏi, tuy vậy hắn cũng thấy vui 
					vui, ít nhất thì cũng không phải Vân gọi thông báo cho hắn 
					là bà ta vừa đá hắn.
 - Thiệt mà, chị thì cũng chỉ là một con đàn bà bình thường 
					thôi, một thàng thì cũng phải có ngày đó chớ bộ. Mà chị vừa 
					mới gởi lương tháng này vào tài khoản của cưng rồi đó, cưng 
					check lại nghen.
 Những âm điệu nhấn nhá của Vân khiến cho hắn như tỉnh cả 
					rượu, cái trò bà ta mút chặt lấy cặc hắn trong miệng, hai 
					bàn tay gãi nhẹ lên hai bìu dái là cách giải rượu tốt nhất 
					cho Tuấn lúc này. Tự dưng hắn thấy tiêng tiếc vì hôm nay lại 
					đến kì" khó ở " của Vân.
 - À chị suýt quên, hôm qua cưng nói mấy hôm khó ngủ nên chị 
					đã cho người mang cho cưng một loại thuốc ngủ rất công hiệu 
					đó nghen. Hy vọng đêm nay cưng uống thuốc rồi thì sẽ ngủ 
					ngon.
 - Thuốc ngủ thì công hiệu gì chứ, sao chị không mang cho em 
					mấy chai rượu đế còn hơn.
 - Cưng cứ chờ đó rồi xem, có điều chị phải giao hẹn trước là 
					chỉ có " một viên" ngày hôm nay thôi, ngày mai mà thèm là 
					không còn nữa đâu à nghen, hi hi, thôi chúc cưng ngủ ngon, 
					chị gác máy đây. Hôm nay đến kì lại hay, ngày mai chị phải 
					đi công chuyện cả ngày. Đêm nay mà đến với cưng thì có mà 
					mất ngủ cả đêm.
 Tuấn nhếch mép cười, bây giờ thì chỉ có thuốc tiên mới chữa 
					được bịnh cho hắn, loại thuốc ấy chỉ có một, chỉ có Hoa là 
					người duy nhất đem lại niềm vui cho hắn. Nhưng hắn nhầm, 
					loại thuốc ngủ mà Vân cho hắn dùng háo ra có công hiệu đến 
					không ngờ được.
 Tuấn khệnh khạng ra mở cửa, hơi bất ngờ vì người mang thuốc 
					đến cho hắn lại là một cô gái trẻ rất xinh đẹp, vẫn với cái 
					giọng khàn hơi đục vì say, hắn hỏi dồn cô gái
 - Cô là nhân viên của chị Vân hả, xin lỗi cô về điệu bộ của 
					tôi thế này.
 Vừa nói hắn phải vừa hơi quay mặt đi hướng khác sợ cô ta 
					ngửi thấy mùi rượu của gã, hắn vẫn còn tỉnh táo ở cái độ giữ 
					được đôi ba phép lịch sự. Hắn chìa tay về phía cô nàng, cô 
					ta có một thân hình ngon lành không thể nào tả nổi. Tuấn 
					đứng mà trong lòng thầm nuốt nước bọt, giá mà bắt được cô 
					nàng tụt hết ra lúc này thì khoái biết mấy.
 - Xin lỗi vì tôi cũng không muốn mời cô vào nhà, cô thấy đấy, 
					tôi cũng không được tỉnh táo cho lắm. Thôi cô đưa cho tôi ở 
					đây là được rồi.
 Hắn chìa hắn bàn tay về phía cô ta, ngay trước bộ ngực phập 
					phồng qua lớp váy quai trễ.
 - Đưa đây cho tôi.
 Mật cô ta đỏ ửng lên trông rất xinh, cô nàng hơi cúi mặt bẽn 
					lẽn
 - Đưa cái gì hả anh.
 - Thì đưa thuốc ngủ chứ còn đưa gì. Thế không phải chị Vân 
					bảo cô mang thuốc đến cho tôi hả anh.
 - À, ra thế. Cô nàng vỡ ra một tiếng. Cô ta tủm tỉm cười - 
					Vâng, đúng rồi anh ạ. Nhưng anh phải cho em vào nhà thì em 
					mới dám đưa cái đó cho anh được, ai lại bắt em đưa cái đó ra 
					ở đây hả anh.
 - Thôi thế thì cô vào đi, nhà hơi lộn xộn, cô đừng cười.
 Hắn chờ cho cô nàng bước vào rồi quay lại đóng cửa, miệng 
					hắn lẩm bẩm rủa thầm cô nàng.
 - Thuốc ngủ chớ có phải thuốc phiện đâu mà phải vào trong 
					nhà mới đưa ra được, rõ lắm chuyện.
 Nhưng khi Tuấn quay lại thì hắn thẫn người, hoá ra đây là lí 
					do mà cô ta đòi vào trong nhà. Những cái đẹp đến thế này thì 
					đúng là không thể nào " đưa ra " ở ngoài hành lang được. Cái 
					váy đỏ mận trên người cô nàng đã tụt xuống đến gót chân tự 
					lúc nào. Tuấn không thể tin được lại có một làn da đàn bà 
					đẹp đến thế, lại có một thân hình với những đường cong tuyệt 
					vời đến thế. Từ trước đến giờ hắn đã nhìn vô số đàn bà cởi 
					truồng, nhưung chưa bao giờ hắn được nhìn tận mắt một toà 
					thiên nhiên ngồn ngộn đến mức này. Có lẽ trước giờ hắn chỉ 
					quan hệ với mấy bà tuổi trung niên thành thử, gái mười tám 
					hai mươi thì ra ngon đên mức này.- Anh làm gì mà há hốc ra thế kia, trông anh phong trần thế 
					này chắc đã " làm thịt" biết bao nhiêu đàn bà con gái rồi. 
					Làm gì cứ như lần đầu coi đàn bà ở truồng vậy.
 - Vân..Vân bảo cô mang thuốc...- Hắn lắp bắp không nói nổi 
					thành tiếng, hai con mắt như bị dính băng keo vào đám lông 
					đen mượt mà chính giữa cơ thể cô nàng. Rồi lướt lên một 
					chút, cái rốn rất xinh lủng lẳng một cái khuyên vàng óng. 
					hai núm vú không sẫm màu như của Vân, Hoa hay những người 
					đàn bà từng qua tay hắn, của cô nàng này nó trắng hồng. Cái 
					màu mà hắn cũng không biết gọi là gì, chỉ có điều hai núm 
					thịt ấy tràn trề sức sống khiến hắn chỉ muốn nhào tới ngậm 
					lấy nút ngay lập tức.
 - Đúng đó anh, thì em chính là thuốc ngủ cho anh đây. Chị 
					Vân nói anh bị mất ngủ kêu em tới hầu anh, anh thấy em có 
					xứng đáng làm thuốc ngủ của anh không
 - Xứng đáng, xứng đáng lắm, tất cả mọi hãng dược đều không 
					thể nào sản xuất ra loại thuốc ngủ thần kì đến thế đâu. - 
					Hắn suýt xoa. Nhưng lần sau đi ra đường nhớ mặc đồ lót kẻo 
					cảm lạnh đó.
 - Cần gì hả anh, thuốc ngủ ai cần lót làm chi, chỉ cần có 
					tác dụng là được rồi.
 - Có tác dụng thiệt không ?
 - Anh dùng thử đi sẽ biết, em sẽ cho anh ngủ ba ngày ba đêm 
					liền luôn.
 "Viên thuốc ngủ" trắng nõn tiến lại gần hắn, cặp mông cô ta 
					đong đưa qua lại khiến Tuấn nhìn muốn nổ cả mắt. Hắn nghĩ 
					thầm, thế này thì còn ngủ nghê gì, coi như là mất ngủ luôn 
					cả đêm rày. Hai bầu vú nhún nhảy vì sức nặng của nó là bằng 
					chứng của sự sống động tràn trề. Cô ta thoăn thoắt cởi cho 
					hắn trong lúc hắn chỉ đứng yên hai tay chống sườn. Mọi khi 
					làm tình hắn phải phục vụ đàn bà, nên đến lúc được đàn bà 
					phục vụ lại kiểu nay đâm ra lúng túng. Kể ra cái bà Vân này 
					cũng ngộ thiệt, ai đời lại cho một con đĩ đến phục vụ một 
					thằng đĩ đực như hắn thế này bao giờ, Tuấn nghĩ thầm, giật 
					mình nhìn lại đã thấy cô nàng áp cả thân hình mắt rượi vào 
					hắn, cả hai ngoài mấy thứ lông lá hoang sơ còn thì đã không 
					còn mảnh vải nào.- Em là Diễm, nhưng anh cứ coi em là thuốc ngủ như khi nãy 
					cũng không sao. Để em cho anh biết em làm tình giỏi đến thế 
					nào nghen.
 Cô ta ngồi thụp xuống, hắn hơi cúi nhìn thì thấy cái miệng 
					xinh xắn của cô ả đã ngoạm lấy buồi hắn. Giờ thì hắn tỉnh 
					táo hoàn toàn, như thể tất cả hơi cồn trong người hắn đều đã 
					theo con cặc cứng ngắc ào ra ngoài. Cô ta bú cu hắn say mê, 
					miết mát khiến Tuấn tưởng chừng như tất cả lòng ruốt của hắn 
					đều theo đó mà phọt ra ngoài, hắn nhấc bổng viên thuốc mũm 
					mĩm lên tay rồi bế cô ta vào buồng ngủ. (Hết 
					Phần 11 ... Xin mời xem tiếp
					Phần 
					12) |