| Qua lời giới thiệu của anh Giám đốc Cao văn Viên với anh 
					Nguyễn Quang Vàng và chúng tôi tìm hiểu nhau. Nhờ vào tiếp 
					xúc thường xuyên mỗi khi nhận tiền cho Công ty, hay những 
					buổi đi ăn cơm trưa chung. Tôi vỡ lẽ càng mến anh Vàng hơn...
					Tôi không dám chọn anh Vũ Đức Trung bên tòa án vì không dính 
					líu nghề nghiệp, bản tánh người học luật hay nhiều tiếng 
					nhiều điều. Còn anh nhà giáo Đinh Thái Bổn, giáo sư tánh hay 
					dạy dổ lên lớp coi vợ như học trò ngây thơ thật đủ điều. 
					Vâng tất cả đều là giới trí thức trẻ trong tỉnh, thông thái, 
					có tương lai rõ ràng trước mắt, có thu nhập vững vàng cố 
					định cho tôi. Thế nhưng, tôi phải chọn lựa anh Vàng trước 
					tiên vì qúy trọng anh, biết tánh galant với phái yếu, nhún 
					nhường ít tranh hơn thua...nội cái tên nghe cũng giàu tiền 
					lắm bạc trong kho đụng rồi, lại dạt dào tình cảm, có môi 
					trường liên hệ với nghiệp dư tài chánh với nhau. Nói nôm na 
					“nồi nào vung nấy” vì chúng tôi có lần thấy cái “qúy báu” 
					của nhau như căn duyên tiền định.
 Sở dĩ anh Vàng chưa tìm ra ý trung nhân xây dựng mái ấm cuộc 
					đời còn đang nhập nhằng. Khi tôi tỏ tình đi đến xây dựng 
					tương lai với anh, gia đình cha mẹ anh sống có vẻ phong kiến 
					thúc thủ, quá giữ lễ giáo trong khuôn phép “sân trình” của 
					Khổng Mạnh. Đa phần thiếu nữ ngày nay có học lực không muốn 
					bị gò bó, đầy tính lãng mạn, độc lập và có thể mang tánh 
					quyết đoán. Tôi cũng từ cô gái vốn e-thẹn và ngại giao tiếp, 
					nay ra đời làm việc có thể mĩm cười khoan khoái, trò chuyện 
					duyên dáng với bất cứ phái tính và tuổi tác. Nhờ cá tính mới 
					của tôi mà thu hút được sự chú ý của đàn ông, vượt thoát mọi 
					gò bó lễ giáo cổ lệ.
 Kế là vì anh Vàng bị kềm chế phải làm tình, miệt mài ái ân 
					với Minh Diên- vợ anh Tùng, hiện là xếp của anh, chưa dám 
					buông ra. Bởi cô gái vốn gốc người đẹp đất Thần kinh khá đa 
					dâm, ai nhìn đôi chân mày lá liễu đen đậm trên khuôn mặt bầu 
					bỉnh đủ nói lên điều đó một phần nào nội tâm ham hố ra sao?.
 Tấm hình vợ anh Tùng hồi trẻ sắc sảo đẹp như minh tinh màn 
					bạc. Tôi hỏi anh Vàng sao họ quen cô vợ đẹp như vậy, thiếu 
					nữ sắc nước hương trời thì biết bao chàng trai theo đuổi, 
					tâng bốc anh Tùng làm sao chinh phục chị giỏi thế?
 Anh Vàng nở nụ cười vui vẻ đáp:
 -“Cô ta là bạn học của cô em gái anh Tùng, hai người chơi 
					thân lắm khi còn học ở trường Sư phạm Sàigòn”. Minh Diên học 
					khoa Pháp văn, còn em anh Tùng học khoa Vạn- vật, ở đại học 
					Sư phạm; chớ một người ở Huế, kẻ là dân miền Nam, xa xôi gặp 
					nhau mới duyên kỳ ngộ chớ.
 -Vậy cô em gái của anh Tùng đâu anh không “cua”.
 Cô ta ra trường đáo nhậm tỉnh Bình Dương, có gia đình và lưu 
					cư mọc gốc mọc rễ rồi tận trên đó.
 
 Hai đứa chúng tôi nhìn nhau, một ánh mắt thôi đủ làm anh 
					Vàng ngây ngất rung động hơn cả vạn lời nói trao nhau. Tìm 
					hiểu nhau cả ba tháng nay, từ ngày anh Viên hẹn hai đứa 
					chúng tôi đến nhà ăn cơm thân mật. Cái nắm tay cũng tạo 
					khoái cảm rạo rực tuyệt vời, khi hai người yêu nhau chắc nụ 
					hôn nồng nàng hơn, ánh mắt say đắm hơn, trong đầu tôi lúc 
					nào cũng miên man đủ thứ như thế.
 Chúng tôi trình báo cấp chỉ huy dù là việc riêng tư của hai 
					đứa, nếu không thông qua thật không phải lẽ, khó xử trí. Bác 
					Xuân, chú Hoàng rất vui mừng, anh Viên khỏi phải nói luôn 
					hoan hỷ, nở nụ cười tán thưởng việc tác hợp của hai tâm hồn 
					trai khôn gái đẹp gần nhau, anh hứa đóng góp làm sao cho nở 
					mặt nở mày “cô em” trong Tỉnh. Cấp lãnh đạo quá nhiệt tình, 
					khiến tôi sung sướng muốn rơi lệ. Tiến hành từng bước, tìm 
					hiểu nhau, kế lễ hỏi và cưới cùng lượt cho đở mất thì gian, 
					chạy trước Phương Lý vừa làm đám hỏi tháng rồi, chờ nhau một 
					năm, anh chồøng phải đi chuyên tu ngoại quốc.
 Chúng tôi chọn nhà hàng 4 sao, dường như tỉnh lỵ Mỹ Tho chỉ 
					độc nhất khách sạn Huy Hoàng sang trọng nầy?. Gia đình tôi, 
					nhất là ba má lại muốn tổ chức tại quê nhà ở Mỹ Qúy thị xã 
					huyện Cái Bè cũng có nhà hàng khang trang để tộc họ nội 
					ngoại dễ di chuyển gần, sẵn có bàn thờ tiền đường, tổ tiên 
					thiết lập sẵn tổ chức theo nghi thức cổ truyền.
 Tôi phân vân khó xư,û thường nhà gái gã con, hoàn toàn tùy 
					thuộc nhà trai sắp xếp, rước dâu theo lễ nghi họ tự đặt, 
					quan niệm ông bà:”nữ nhi ngoại tộc”. Nhưng dựa vào “tánh tập 
					thể” bèn thưa với anh Giám đốc Luân hứa cho mượn căn cư xá 
					với đầy đủ tiện nghi, tổ chức đặt bàn thờ, nơi tiếp khách 
					đám cưới xong vợ chồng anh mới vào ở sau. Anh cho chúng tôi 
					”khai trương” ngôi nhà mới.
 Gia đình cha mẹ họ hàng của tôi từ quê lên do xe cơ quan đón 
					đưa vì anh Luân là Giám đốc cấp chỉ huy trực tiếp bao giờ 
					cũng tỏ ra sành điệu và đầy kinh nghiệm, đài thọ. Vã lại 
					cùng quê Cái Bè nên hứa lo chỗ ở và xăng nhớt cha mẹ tôi lên 
					ngụ tại nhà anh, một số ở cư xá tôi, còn lại số khác tạm trú 
					khách sạn, từ phòng cô bác xuống dự tiệc thật dễ dàng, thấy 
					không tốn kém chi phí là bao. Tôi và anh Vàng đặt thêm phòng 
					riêng đặc biệt ở khách sạn cho tiện. Chúng tôi dự tính lo 
					mua sắm nữ trang để trao danh dự cho cha mẹ đôi bên mang hoa 
					tai kim cương cho cô dâu,-để trả công sanh thành dưỡng dục- 
					trong ngày vui trọng đại trước quan viên hai họ. Vợ chồng 
					Bác Xuân đeo một sợi dây chuyền, anh chị Viên sợi chuyền nhỏ 
					hơn trùm vào cổ. Sau cùng anh chị Tùng đeo sợi dây lượng của 
					vợ chồng hứa biếu, như phân trách nhiệm, và thấy không sót 
					ai mình mang ơn.
 Nhà trai tiếp xúc với ba má tôi tiến hành trong khuôn phép 
					lễ giáo, đặc biệt ông không đòi hỏi vàng bạc châu báu thêm 
					rườm rà tốn kém. Ba tôi nó tụi nó hạnh phúc gia đình đôi bên 
					cùng vui, nhưng phải mời đủ bà con trên dưới 70 người dự 
					tiệc, sợ mời người nầy, bỏ người kia bị chê trách vì thế ba 
					tôi muốn tổ chức ở xã Mỹ Qúy quê nhà cho tiện.
 Thật diễm phúc một tháng trước ngày vui, bác Xuân gọi tôi 
					vào phòng riêng có Giám đốc Viên, anh Luân và chú Hoàng ngồi 
					chờ sẵn, bác trao phong bì 50 triệu tiền Việt Nam dầy cồm, 
					nói ngắn ban lãnh đạo mừng cho cháu, phải tự hào là công lao 
					cháu đóng góp tiến trình xây dựng Xí nghiệp mới. Hãy vui cầm 
					lấy, còn Phương Lý đã có phần riêng.
 Tôi ngập ngừng lòng thầm mừng có số tiền quá to, chưa tìm 
					lời cám ơn các bác chú đầy nhơn hậu và nghĩa tình thương con 
					cháu. Bác Xuân nói tiếp, đồng tiền nầy hợp pháp, do bán các 
					hàng mẫu ngoại nhập, chẳng liên hệ Công ty xuất nhập, công 
					lao nhiều nhất là chú thiếm Hoàng, phải kín đáo thế thôi.
 Công ty nhập cảng rượu Tây nguyên thùng bán giá chánh thức 
					cho người có nhu cầu, tôi mua đãi khách dự cưới vừa sang vừa 
					rẻ. Bây giờ, chúng tôi chỉ lo đặt thức ăn, số bàn thực khách 
					và phục vụ với rượu mạnh của mình mang đến.
 Tôi và anh Vàng khá ngờ nghệch về mua sắm lần đầu, đành phải 
					nhờ chị Nguyệt vợ anh Viên, với thiếm Hoàng cố vấn hướng dẫn 
					ra phố mua sắm nữ trang kim hoàng theo ý chung của hai đứa. 
					Riêng vợ chồng anh Tùng mua sợi dây chuyền vàng một lượng, 
					đem đến biếu tôi trước tiên.
 
 Bửa tiệc thiết đãi trên dưới 400 trăm khách.
 Khởi đầu bằng uống rượu champagne ăn bốn món khai vị, ban 
					nhạc nhà hàng bắt đầu trình diễn nhạc sống. Ca sỹ trổi 
					giọng.
 Cô dâu chú rễ được MC mời ra trước, kế quan khách bước ra 
					sàn nhảy. Hầu hết bên gia đình tôi, kể cả bác Xuân, chú 
					Hoàng không ai biết nhảy, chỉ anh em cơ quan, toàn giới trẻ 
					ở Tỉnh lỵ và thị xã quay quần.
 Chú rễ trong bộ veston màu cà phê xậm láng bóng, vắt hoa 
					hồng ở miệng túi, tóc xịt keo uốn lượn nhìn thật đẹp trai. 
					Tôi xính bộ áo thụng do anh chị Viên chỉ dẫn đặt may, đầu 
					đội vương miện đính ngọc trai và vầng kim cương chiếu lấp 
					lánh sáng ngời dưới ánh đèn. Rực rỡ trội đám nhất đêm nay. 
					Vợ chồng tôi diều nhau chừng một phần ba nhạc bản slow đầu, 
					thì anh Viên xen vào ôm mừng tôi, nhường chị Nguyệt cho anh 
					Vàng, kế anh Luân cứ liên tục theo điệu nhạc xập xình chậm 
					chạp, sang trọng sàn nhảy trên dưới mười cập thật vui. Anh 
					Tùng sau cùng, cố ghì xiết thân vào người anh khi nhạc bản 
					chuẩn bị đổi âm giai để dứt, khiến tôi bừng bừng chút dư vị 
					vụng trộm xa xưa, trong khi đầu óc thân xác tôi bị mệt nhừ 
					nhưng không được ngừng nghĩ từ ba ngày nay. Ai cũng muốn 
					“lấy hên” ôm tôi một chút trong bộ áo dài thụng đắt giá, cầm 
					tay tôi du dương miêïngï không ngớt ngợi khen:
 -”Thiên Trang đẹp nhất trần gian”.
 -Chúc em hạnh phúc...
 Em là đóa hồng tuyệt sắc đêm nay.
 Trong khi khiêu vũ tiếp tục nhảy các thể điệu, nhưng dâu rễ 
					được miển trừ, để vợ chồng chúng tôi đi cám ơn, chúc rượu 
					từng bàn của quan khách...
 
 
 Đêm hôm ấy dù tiệc tan, quan viên hai họ rời nhà hàng, rượu 
					còn ngấm trên vành môi của hai đứa chúng tôi. Bước lên tầng 
					lầu hai, tôi từ từ trút bỏ áo cưới ra. Tôi để lộ cặp ngực no 
					tròn trắng nghế phơi bày trước mặt chồng như khiêu khích, 
					anh Vàng ra áo, bộ veston sang trọng móc vào tủ, thay áo ngủ 
					bằng cotton của khách sạn, họ bày sẵn sàng trên mặt nệm, 
					dưới chỉ còn quần lót nhỏ để rửa ráy, tắm cho sạch mồ hôi. 
					Ôm hôn nhau một lúc thật lâu, say sưa đến bất tận... Hành 
					động nầy có ý nghĩa hơn cảnh lên giường nhiều. Anh Vàng gở 
					tay đi vào nhà tắm làm vệ sinh, tôi đang loay hoay tém dọn 
					túi xách quần áo, giầy dép lỉnh kỉnh màn sàn... Có tiếng gõ 
					cửa và giọng nữ vang lên.
 -Chị Trang ơi !, cho em vào được không?
 Hóa ra Phương Lý và cô cháu thu nhận tiền “lì-xì” đám cưới, 
					sau khi thanh toán cho nhà hàng, và phần quan khách ăn sáng 
					mai xách bị tiền liên giao vợ chồng tôi
 -Em đếm và nịch gọn theo luật ngân hàng giao lại chị trên 30 
					triệu, có Liên Hương cô cháu gọi bằng cậu mợ chứng kiến. Chứ 
					mang về nhà đêm nay bất tiện, mai không biết gặp anh chị ở 
					đâu!. Cửa vẫn mơ,û tôi nghe các phòng bên cạnh và đối diện 
					tiếng xì xào vui cười của cô bác người thân dự tiệc, còn 
					đang thu xếp hành trang nói năng huyên náo cả tầng lầu hai.
 Anh Vàng tắm ra thấy cô cháu và Phương Lý, biết họ lên giao 
					tiền anh tiến lại ôm hôn Lý tỏ lời cám ơn.
 -Lý giúp tụi nầy mai mốt anh chị trả ơn, bây giờ anh thực tế 
					khen em chút, trên tay vòng cổ ôm hôn má, môi, còn tay kia 
					nựng ngực cô vuốt, bóp bóp cách tự nhiên dù bị lớp áo và 
					nịch ngực làm giảm sự kích thích, cô nàng có vẻ tự thỏa mãn 
					ngửa mặt đón nhận. Phương Lý quá ngột ngạt chỉ nở nụ cười 
					cho qua. Thấy phong cách xử sự của anh Vàng chân tình chớ 
					không lộ vẻ dâm dục, tôi nhoẻn miệng vui cười tán thưởng. 
					Còn tôi choàng tay ôm hôn trên trán cô cháu Liên Hương nó 
					quay mặt vào ngực nên chẳng thấy cậu nó dâm đảng nặn vú cô 
					Lý.
 Cả hai cáo từ lui bước, tôi vội vào nhà tắm.
 Chúng tôi trần truồng ôm nhau hôn, cơn ham muốn tình dục 
					trỗi dậy, tôi cảm nhận cái lưỡi của chồng đang xục xạo trong 
					miệng mình. Tôi hé miệng ngậm lấy chiếc lưỡi mút mút cách 
					ngon lành, tìm cảm giác sung sướng bên nhau, âm tinh bắt đầu 
					tươm trong âm đạo, nhưng cả hai dè sẽn không muốn hành sự 
					lâu dài, xuất tinh uổng phí để dưỡng sức đi Nha Trang hưởng 
					tuần trăng mật, rộng thời gian giao hợp thả giàn.
 (Hết Phần 
					5 ... Xin mời đón xem 
					tiếp
					Phần 
					6) |